Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhân Vật Phản Diện Thật Tuyệt Sắc

Editor: Snowflake HD + Du Thể loại: Cổ đại, sủng, giang hồ. Nguồn cv + raw: tangthuvien.vn và Vũ Linh Tình trạng: 48 chương. Trong giang hồ gần đây, những nhân vật phản diện mọc lên như cỏ dại nhiều không đếm xuể. Lê Tử xuất thân trong danh môn chính phái cảm thấy rất áp lực. Tuân lệnh sư môn nàng xuất sơn xuống núi diệt kẻ xấu nhưng lại bị ma đầu ma giáo nhìn trúng. Biết được chân tướng mồ hôi của Lê Tử không ngừng rơi xuống... Nhân vật chính: Lê Tử, Thủy Đông Lưu *** #REVIEW: NHÂN VẬT PHẢN DIỆN THẬT TUYỆT SẮC Tác giả: Nhất Mai Đồng Tiền Thể loại: Cổ đại, giang hồ, siêu hài, sủng, HE Tình trạng: Hoàn edit, 48 chương. Reviewer: Jas - fb/hoinhieuchu --- Đầu tiên phải nói, cái tựa đề này chính xác 100% thuộc dạng thấy là tự động cho qua, ai bảo nghe nó sặc mùi teenfic quá cơ, nhưng cũng may là thắng lại kịp vì lại tia thấy tên tác giả Nhất Mai Đồng Tiền này. Từ hồi đọc Nhà trọ hoa yêu và Gấu trúc đại nhân nhà ta thì như bị ưng cái kiểu ngoáy bút tưng tửng của bà í, thành ra cũng hứng thú với bộ này lắm. Rồi thì hầm bộ này trong hai ngày xong thấy thoả mãn thật, vì dạo gần đây đọc truyện nào cũng toàn drop dở thôi. Truyện được xây dựng trong bối cảnh giang hồ mà cá nhân mình thấy nó tựa tựa bối cảnh trong tiểu thuyết Kim Dung ấy. Truyện kể thời này có các đại môn phái Hoa Sơn, Hành Sơn, Nga Mi, Thiếu Lâm vân vân mây mây xưng là chính phái, mà đã là chính phái thì phải có tà phái thôi, và Ma giáo chính là cái ổ tội ác to bự của thiên hạ. Đại khái thì nó là như thế đấy, còn cụ thể thực hư ra sao đọc truyện sẽ rõ. Tuy là đề tài giang hồ nhưng dưới sự miêu tả của Nhất Mai Đồng Tiền thì nó không hề khô, giang hồ không phải gout của mình đâu, nhưng cách viết của tác giả vốn rất thoải mái nên những chuyện nhức đầu hay khô khan hoàn toàn không có nhé, chỉ toàn là mấy tình huống dở người thôi. Mà trong đó phải kể đến duyên nợ của cặp đôi Lê Tử và Thuỷ Đông Lưu, cùng với căn bệnh 'lạ' di truyền cùa bạn nam chính. Giang hồ không ai biết ma đầu Thuỷ Đông Lưu bị trúng ma độc từ nhỏ rồi thêm vào tẩu hoả nhập ma, với cái thân thể thuần dương của hắn, nên dẫn đến huyết án là mỗi lần vô tình 'tiếp xúc da thịt' với nam nhân là sẽ bị biến nhỏ lại thành một thằng nhóc (ha ha). Chuyện này thì có hay ho gì đâu nên tất nhiên là phải giấu. Xui rủi làm sao Tiểu Đông Lưu bị Nguyệt lão điểm mặt gọi tên, ban cho hắn kỳ ngộ với nàng Lê Tử vừa ngốc vừa lười, vừa ham tiền bản lĩnh lại không cao. Nhưng quan trọng là Lê Tử mang thân thể thuần âm, và rồi thì là âm dương điều hoà, chỉ cần bạn Tiểu Lưu hôn được bạn Lê sẽ trở lại được hình dáng cũ, hôn môi nhé, chỗ khác không tính (tác giả đúng là mẹ ruột haha). Thế là nhờ mối liên kết kỳ khôi này mà Thuỷ Đông Lưu và Lê Tử bắt cặp đồng hành xông pha giang hồ, từ chửi rủa mắng nhiếc đến yêu thương sến sụa trải qua không ít chuyện dở khóc dở cười. Một điểm mình thích ở truyện là nữ chính Lê Tử tuy không dưới ba lần gặp được kỳ ngộ, được truyền võ công cái thế, ôm được bí kíp, lên làm môn chủ cả một phái hùng mạnh, đến chức Võ lâm minh chủ cũng mém bị ép ngồi, nhưng từ đầu đến cuối truyện tính cách nàng vẫn rất phóng khoáng và lạc quan. Cuộc đời của cô nàng này phong phú sự kiện lắm các bạn ạ, nhân sinh quan cũng mới mẻ và độc đáo vô cùng. Còn về nam chính Thuỷ Đông Lưu, anh này thuộc dạng độc mồm kiểu mấy đứa nhóc tiểu học lòng thì thích người ta nhưng miệng thì vẫn cứ đả kích bôm bốp ấy. Vì căn quái bệnh kia mà bạn Lưu lúc nào cũng quấn cả người mình dưới n lớp vải để tránh tiếp xúc tối đa với các thể loại giống đực, cuối cùng đổi lấy tên gọi thương yêu được Lê Tử kêu từ đầu đến cuối truyện là "Thuỷ bánh chưng". Buồn cười nhất là lúc bị biến nhỏ, phải bỏ qua tự ái tiểu nam tử đi đến trước mặt người kia nhả ra mấy chữ "Ta muốn hôn ngươi một cái" moe chết mất mấy đoạn này ấy. ======== Đây là Thuỷ Đông Lưu version trai mặt lạnh mồm như có dao: Thủy Đông Lưu cười giễu cợt, “Bộ dáng bằng phẳng như ngươi, trước ngực với sau lưng cũng chả khác gì nhau, cùng lắm thì có nhiều hơn hai hạt nho khô, che chặt như vậy làm cái gì.” Thuỷ Đông Lưu version tiểu chính thái cầu được hôn “Ta muốn hôn ngươi một cái.” “Ta muốn hôn mặt.” “Cặn bã, ta muốn hôn thêm một cái.” “Ta muốn hôn môi… ở chỗ khác không có hiệu quả.” ======== 1001 chuyện lông gà vỏ tỏi của cặp đôi này, cùng với một tá nhân vật quần chúng nhưng tính cách cũng dở dở ương ương không kém đã làm nên một câu chuyện giang hồ vô cùng sống động. Tất nhiên đây không hẳn là thể loại yêu thích của tất cả mọi người, nhưng với mình thì bộ này là một trong những bộ đúng tinh thần cổ đại sủng hài và mình là mình ưng nó lắm. À còn về chất lượng edit, chừng 20 chương đầu edit không tệ nhưng đôi chỗ vẫn hơi gượng, sai chính tả và chưa mượt cho lắm, nhưng sau đó thì quá ổn luôn. Một vote nữa cho Nhất Mai Đồng Tiền nhá *** #Review NHÂN VẬT PHẢN DIỆN TUYỆT SẮC Tác giả: Nhất Mai Đồng Tiền Thể loại: Cổ đại, giang hồ, sủng, nam chính độc mồm - nữ chính bựa nhây, HE Độ dài: 48 chương Tình trạng: Hoàn edit *** Cảm giác của tớ lúc đọc truyện này khá là ngỡ ngàng, kiểu như ăn mặn quen rồi đột nhiên ăn chay, mà cái vị thanh đạm này rất là hợp ý, vừa lòng. Truyện bắt đầu vào một đêm không trăng, gió lớn, khi Lê Tử - một tiểu nhân vật không đáng nhắc tới của phái Hoa Sơn bị ép đi “đánh hội đồng” giáo chủ ma giáo - Thủy Đông Lưu. Trong cuộc hỗn chiến này, Lê Tử vốn chỉ ôm ấp cái tư tưởng xông lên cho đủ số, kết quả không cần quan tâm. Nào ngờ, nàng còn chưa kịp giúp kiếm, đã bị đám đồng môn xô đẩy, ngã dúi dụi về phía sau, vừa hay gặp được một “thằng nhóc mặt đồ trắng, vẻ mặt ngu ngốc, ngông cuồng, tự đại, hư hỏng đáng đánh đòn, khoảng chừng bảy tám tuổi”. Lấy tư tưởng của một nhân sĩ chính phái, Lê Tử vốn muốn mang “thằng nhóc” kia ra khỏi chỗ nguy hiển này. Chẳng ngờ, kế hoạch còn chưa kịp thực hiện đã bị tập kích, khiến nàng và thằng nhóc kia rơi vào tay Tà Nguyệt Cung. Lê Tử vốn cho rằng lần này xong đời rồi, may mắn thay lại có một vị soái ca “sư thúc” xuất hiện kịp lúc cứu nguy cho nàng, còn dạy nàng thủ pháp điểm huyệt độc nhất vô nhị. Lê Tử vui vẻ trở về Hoa Sơn, còn chưa kịp ăn mừng đã bị Hành Sơn phái chụp mũ phản đồ. Tất cả chỉ vì cái công phu điểm huyệt chết tiệt kia. Hóa ra, người dạy nàng cái tuyệt chiêu này chỉ là "HÀNG FAKE" . Để chứng minh trong sạch của bản thân, Lê Tử quyết định xuống núi, tìm cho bằng được cái tên nam nhân kỳ quái kia. Cứ ngỡ việc tìm kiếm sẽ rất khó khăn, nào ngờ mới xuống núi ba ngày, Lê Tử đã được tái ngộ người nàng muốn tìm kia. Hơn nữa, nàng còn bi thương phát hiện “soái ca sư thúc” fake này lại là giáo chủ ma giáo hàng AUTH giá thật . Vốn muốn tìm người đối chứng, lại phát hiện ra Hành Sơn phái có điểm mập mờ, vì thế, Lê Tử dưới sự dụ dỗ cùng áp bức của Thủy Đông Lưu quyết định tới Hành Sơn điều tra sự thật. Sự xuất hiện bí ẩn của “thằng nhóc ngu ngốc mặc áo trắng” cùng bí mật của Thủy Đông Lưu khiến hành trình của bọn họ trở nên càng hấp dẫn. Còn về phần hấp dẫn thế nào thì tớ cũng chưa rõ hết vì đọc tới đoạn này hay quá nhảy đi viết review luôn rồi *** Lê Tử vốn chỉ là một tiểu đồ đệ không đáng nhắc đến của phái Hoa Sơn. Nhân sinh của nàng chỉ duy nhất truy cầu được ăn ngon, ngủ kỹ. Nào ngờ chỉ vì một lần xô phải tên “tiểu tử ngốc mặc áo trắng” mà thay đổi. Lê Tử là một tiểu cô nương đáng yêu, tính tình đơn thuần lại rất biết quan tâm người khác. Mặc dù ngoài miệng có vẻ đanh đá, có thể nhây sẽ nhây, có thể lầy sẽ lầy, có chút ngốc, có chút sợ chết nhưng kỳ thực nội tâm ấm áp, gánh nặng “chính nghĩa” cũng thực sự lớn nha. Tớ không hiểu vì sao Lê Tử khiến tớ nhớ đến Ân Lê Đình trong "Dịch lộ lê hoa". Chẳng phải bởi hai nhân vật này đều liên quan đến Hoa Sơn, nhiều hơn là vì tính cách của bọn họ khiến tớ nhớ tới những đóa hoa lê: đơn giản, không phô trương lại có chút đơn thuần đến ngốc nghếch nhưng lại khiến người ta không thể không yêu. Thủy Đông Lưu vốn là Ma giáo con nhà nòi, tính tình tùy tiện, lại độc mồm. Giống như tựa truyện đã xì-poi, Thủy Đông Lưu là một nhân vật phản diện tuyệt sắc, đáng tiếc lúc nào hắn cũng thích quấn mình thật chặt để tùy thời đối phó với việc bị teo nhỏ lại. Bởi vì có kẻ muốn hãm hại, biết rõ Thủy Đông Lưu mù đường còn cố tình chỉ sai, khiến hắn ở lối ngoặt cuộc đời va phải cô nàng Lê Tử. Cô nàng kia tuy rằng miệng mồm đanh đá, lại ngốc đến không chịu được nhưng thường làm ra những cử chỉ quan tâm khiến hắn bất ngờ. Hơn nữa, Thủy Đông Lưu phát hiện ra, hình như hôn cô nàng kia có thể khiến hắn trở lại thành người nhớn, thế nên hắn quyết định, cùng Lê Tử tới Hành Sơn đòi lại công bằng. Tuy rằng Thủy Đông Lưu là giáo chủ ma giáo, nhưng lại khiến tớ có cảm giác (mặc dù so sánh có chút khập khiễng) như cậu học sinh bàn cuối, có chút tùy hứng, lại độc mồm độc miệng ra chiều “bad boy” nhưng không làm trái tim tớ cảm thấy lạnh giá, ngược lại còn có chút dễ thương Cách viết dí dỏm, hài hước trong từng câu chữ, hành văn mạch lạc, các tình tiết liên kết logic, các tình tiết chuyển biến nhanh chóng khiến tớ chết mê chết mệt, bỏ lại deadline xếp một hàng dài sau lưng để chạy đến bên “Nhân vật phản diện thật tuyệt sắc” thì bạn đã đủ thấy độ fangirl của tớ rồi. “Nhân vật phản diện thật tuyệt sắc” đang vẫy chào bạn, vậy tại sao không nhào zô Review by #Gian_Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa: #Lam Tần Mời các bạn đón đọc Nhân Vật Phản Diện Thật Tuyệt Sắc của tác giả Nhất Mai Đồng Tiễn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Gả Cho Cha Của Nam Chính - Cửu Nguyệt Vi Lam
Khương Nịnh Bảo là tứ tiểu thư phủ Trường An Hầu, phụ mẫu sớm qua đời, phía trên chỉ còn một ca ca mới thi đậu tú tài. Nếu không phải nàng còn có một mối hôn ước với thế tử phủ Định Quốc Công, tháng ngày chắc hẳn khó qua. Thế nhưng bỗng có một ngày, thế tử Tạ Cảnh Dực bởi vì một mối tình si với đích nữ phủ An Viễn Hầu mà bất chấp hiếu nghĩa, một mực muốn cùng nàng từ hôn.  Ít nhất ,Tạ thế tử cũng còn có chút lương tâm, không chỉ mang ngọc ngà châu báu tới bồi thường nàng, còn ngỏ ý muốn nhận nàng làm muội muội, đem thân phận tiểu thư phủ Định Quốc Công tặng cho Khương Nịnh Bảo. Thế nhưng, hắn có lòng bồi thường, còn phải xem Khương tứ cô nương liệu có tâm muốn nhận hay không? Ngàn sai vạn sai cũng chẳng phải tại nàng, hà cớ chi bắt nàng mang danh bị ruồng bỏ, còn cố tình giả nhân giả nghĩa tưởng “bố thí” cho nàng. Vậy nên, dân chúng kinh thành gần đây truyền tai nhau rằng “sau khi bị thế tử phủ Định Quốc Công từ hôn, tứ tiểu thư Khương gia lập tức hóa điên, không sợ chết đòi gả cho Định Quốc Công, trở thành nương của kẻ đã từ hôn mình.” * Định Quốc Công là ai? Chàng là chiến thần của Đại Việt, là chiến thần được tất cả dân chúng kính trọng, cũng là nam nhân độc thân “có độc” khiến tất cả các cô nương kinh thành đều muốn tránh. Nghe nói, chàng sinh ra đã mang sát khí, lại lớn lên trong quân doanh, vì thế, không có bất luận người nào, ngay cả mẫu thân ruột có thể ở bên chàng mà bình an vô sự. Lời đồn về chàng quả thật rất nhiều, giả giả thật thật, Khương Nịnh Bảo nghe xong chỉ cười. Cho dù thân mang sát khí thì có thể thế nào, dù sao nàng cũng đã trải qua một kiếp hỗn độn nơi mạt thế, mệnh so với cỏ còn trường, đến cuối cùng, nếu không phải nàng tự sát, liệu có kẻ nào có thể tước đi sinh mạng nàng?  Sau khi xuyên đến nơi này, ngoài khả năng biết trước cốt truyện, nàng còn có một thân công năng ủ rượu tuyệt hảo, còn sợ bị Định Quốc Công “khắc” chết hay sao? Vì thế, trong sự ngỡ ngàng của dân chúng kinh thành, sự vui mừng của Định Quốc Công phu nhân cùng sự ghen ghét của “con dâu tương lai” và tâm tình phức tạp của hôn phu cũ kiêm “nhi tử tương lai”, Khương Nịnh Bảo hoan hỉ gả vào phủ Định Quốc Công. Từ nay về sau, Khương tứ tiểu thư trở thành đầu quả tim của Định Quốc Công gia, một đời sủng ái, cùng nàng nắm tay đến tóc bạc da mồi. Mời các bạn đón đọc Gả Cho Cha Của Nam Chính của tác giả Cửu Nguyệt Vi Lam.
Đông Cung Thái Tử Là Đồ Ngốc - Hoa Tri Phủ
Ngoài hai nhân vật chính, các nhân vật phụ được khai thác rất tốt. Đó là một Hoa Xương Vương vì mưu cầu vương vị, vì hận thù mờ mắt, âm hiểm xảo trá, đến cuối cùng lại tự mình bỏ qua người thật lòng nhất. Đó là một Mộ Tử Xuyên tham vọng lớn, vừa muốn binh quyền lại vừa muốn mỹ nhân. Đó là thái tử phi Hoắc Thanh Thu vì yêu nhầm người mà mất nhà, mất cả trái tim. Điều tác giả làm tốt nhất trong “Đông cung thái tử là đồ ngốc” không phải những màn cung đấu hoành tráng, không phải những tình tiết hài hước giữa thái tử ngốc và đại cung nữ thông minh. Điều thành công nhất, có lẽ là chuyển biến tâm lý của Thẩm Tầm.  Không ai ngốc mười sáu năm, tỉnh lại liền có thể trở thành thiên tài, diệt loạn thần, ổn định triều cương, Thẩm Tầm cũng vậy. Chàng phải từ từ học hỏi, từng bước một trưởng thành để có thể xứng với những người yêu thương chàng. Đây là một bộ truyện thú vị, có vui, có buồn, có đấu võ đấu trí. Nếu bạn mê cung đấu, nếu bạn thích chết đi được chuyện tình chàng ngốc, thì mời nhảy hố nhé. Mời các bạn đón đọc Đông Cung Thái Tử Là Đồ Ngốc của tác giả Hoa Tri Phủ.
Chàng Rể Hồ Tiên - Tử Văn
Nàng là Vũ Dương Quận chúa, nhan sắc tựa đóa phù dung, cành vàng lá ngọc dịu dàng, Mười năm trước, tuyết rơi, ngoài ngôi miếu đổ nát cứu được một tiểu bạch hồ, Từ đó, duyên phận gắn kết nàng và “Nó”…. Trên chợ, một nam tử ngồi bán tranh, một thân áo trắng khó giấu vẻ tuấn lãng, Đối mặt với ác bá, hắn điềm nhiên không sợ hãi, bóng dáng đó lặng lẽ tiến vào chiếm giữ lòng nàng, Nàng vì giúp hắn hả giận không cẩn thận bị thương, giúp rồi mới biết, thì ra hắn là kẻ ‘thâm tàng bất lộ’. Sau đó, vào ban đêm, hắn đến Vương phủ, chỉ để lại cho nàng thuốc chữa thương, Đồng ý thay nàng vẽ tranh chúc thọ, hơn nữa còn thuần phục ngựa hoang, mua nó cho nàng. Phát hiện hắn mặt lạnh lòng mềm, y thuật trác tuyệt, nàng cầu xin hắn chữa trị cho thứ Vương phi, Nhưng hắn lại hung hăng cự tuyệt, còn tỏ rõ cùng người trong hoàng thất ‘không đội trời chung’, Hiểu cho khúc mắc về oán hận của hắn, nàng không thể làm gì khác hơn là tự đi tìm thần y khác. Sau khi quỳ gối trên tuyết lạnh đến nỗi hôn mê, tỉnh lại thấy ánh mắt nan giải của hắn, Thì ra, muốn hắn phá lệ cứu người không phải không được, mà là nàng trước hết phải dâng lên chính mình. . . . . . *** "Mẫu thân, người có thể hay không đồng ý cho con một chuyện?" Bánh butdinh ca ca của nhà ta nói với ta, "Thứ bảy cùng chủ nhật con đi đến trường học đá cầu, người có thể cho con tự đi không?” Ta lập tức ngây ngẩn cả người, bởi vì ta chưa bao giờ nghĩ đến cho hắn một mình đi đến trường, mặc dù từ nhà tới trường đi bọ đại khái mất 5 phút đồng hồ, nhưng nghĩ đến phải đi qua dòng người hàng xe ngựa chạy, cuối cùng ta không yên tâm. "Tốt như vậy sao? Con có thể tự đi không?" Ta hỏi ngược lại hắn. "COn có thể. con đã trưởng thành, sẽ tự mình băng qua đường, cũng sẽ nhìn xe." Nhìn hắn, lòng của ta đang giao chiến, cuối cùng ta chỉ có thể nói cho hắn biết, "Dù sao đến thứ bảy còn có mấy ngày, để cho mẫu thân suy nghĩ một chút." Sau khi về nhà, ta cẩn thận suy nghĩ vấn đề này, có lẽ bởi vì thời đại mới đã đến, chúng ta làm cha mẹ đã quá bảo vệ con cái, lo lắng cái kia sợ cái này, cho nên mới nuôi ra đứa trẻ hết sức lệ thuộc. ... Mời các bạn đón đọc Chàng Rể Hồ Tiên của tác giả Tử Văn.
Kỹ Năng Tranh Thủ Tình Cảm (Kỹ Năng Tranh Sủng) - Chân Lật Tử
Xuyên qua thành cung phi không được sủng ái? Tiết Bích Đào quyết tâm: Tranh đấu! Đương nhiên phải tranh đấu! Học hỏi tinh thần người bán dầu rong, Nàng đem kỹ năng tranh thủ tình cảm này luyện tới mãn cấp, cuối cùng tạo thành tuyệt kỹ kinh thế: Độc bá hậu cung! Nguyên Trưng đế [Mặt không cảm xúc]:  Trẫm là cái hồ lô* đó sao? Tiết Bích Đào [Cười nịnh nọt]: Đương nhiên không phải! Hoàng thượng ngài chính là cái nắp đồng tiền của hồ lô, giá trị rất lớn nha! * Lời người edit: Hồ lô ở đây chắc là cái hồ lô đựng dầu của người bán hàng rong =)) Triều đại không có thật trong lịch sử, những đọc giả thích thực tế xin cân nhắc trước khi đọc ~ Nhân vật chính: Tiết Bích Đào/ Nhân Vật phụ: Tiểu Tiểu Giới thiệu của editor: Tiết Bích Đào trong khi đang chơi game thì vô tình đắc tội với NPC, nên phải nhận một nhiệm vụ đặc biệt: Xuyên qua một triều đại lạ, tiến cung làm hậu phi, dùng khả năng của mình và sự hỗ trợ của hệ thống để chiếm được sủng ái của hoàng đế. Nếu bạn thích nữ chính thông minh, thích nữ chính được sủng sinh kiêu, thích coi nữ chính phát huy cái gọi là sủng phi thì mời ghé vào =)) *** Ta còn một nhũ danh là Sủng nhi. Phụ hoàng từng nói, ta là con cưng của toàn bộ triều Đại Nguyên. Nhưng mà từ khi mình bắt đầu ghi nhớ được, ta đã cảm thấy phụ hoàng và mẫu phi rất thần bí. Cung nhân đều nói rằng hai người đã về cõi tiên, ca ca lại thường xuyên lén lút mang theo ta quanh đi quẩn lại, chạy đến rất nhiều chỗ đẹp trong cung ngoài cung, đi tìm bọn họ. Ta đoán, nhất định là bọn họ len lén chạy ra ngoài chơi, lại không muốn mang theo ta và ca ca. Bọn họ trông chẳng giống với người trong tranh - Dực Khôn cung có một bức họa, ca ca nói rằng gọi nó là "Ảnh gia đình". Trong bức họa kia, ta vẫn còn nhỏ, được mẫu phi ôm vào trong ngực, nhìn trông thật nhỏ - thế nhưng ta có thể cảm giác được, bọn họ chính là phụ hoàng và mẫu hậu. Có lẽ là vì ánh mắt bọn họ nhìn ta rất ấm áp. Hì hì, hoàng thúc từng khen ta, nói cảm giác của ta cũng nhanh nhạy như thúc ấy. Hoàng thúc thật là tự luyến quá đi!   Mời các bạn đón đọc Kỹ Năng Tranh Thủ Tình Cảm (Kỹ Năng Tranh Sủng) của tác giả Chân Lật Tử.