Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tham Thiên - Phong Ngự Cửu Thu

Sau thành công của tác phẩm Tàn Bào, đầy mới lạ và ấn tượng trong thể loại tu chân, Tham Thiên là tác phẩm thứ hai của tác giả Phong Ngự Cửu Thu. Thiên Thư tàn quyển xuất hiện khiến người thiên hạ điên cuồng tranh đoạt. Vậy rút cuộc nó đơn thuần là cơ duyên tạo hóa hay còn ẩn tàng huyền cơ gì? Việc tu hành chẳng lẽ chỉ vì ham muốn trường sinh bất lão? *** Cuối thu năm 540 sau công nguyên, tại Trường An, kinh đô nước Ngụy. Trời bắt đầu đổ mưa từ giờ Ngọ, ban đầu chỉ là mưa nhỏ, khi mặt trời xuống núi thì chuyển mưa lớn khiến trên đường có rất ít người qua lại. Thêm nữa, dù chưa tới lúc lên đèn nhưng vì sắc trời chuyển tối sớm nên trong thành lục tục thấy xuất hiện những ánh đèn. Ánh sáng chủ yếu tập trung ở khu vực có phạm vi chừng mười dặm phía đông thành, đó chính là nơi xây dựng hoàng thành đồng thời là khu vực mà các những người phú quý sinh sống. Tây thành kém phồn hoa hơn, số hộ gia đình thắp đèn không nhiều lắm, nhưng phía Tây Bắc của Tây thành có một nơi phát ánh sáng mà độ sáng ở đó mạnh hơn ánh đèn rất nhiều, ánh sáng lại bập bùng liên tục. Nơi tỏa ra ánh sáng đó là một tòa miếu thờ không lớn lắm lại khá rách nát, tường miếu lẫn phòng hai mé đông tây đều đã sụp xuống, hiện tại chỉ còn mỗi một gian mà khi trước vốn là chính điện đặt tượng thần được thờ cúng. Nơi thần đàn của chính điện đặt một pho tượng thần, có điều vì không có người chăm lo bảo vệ nên tượng thần này đã bị hư hại nghiêm trọng, nước sơn bong tróc để lộ phần thân gỗ ra ngoài khiến người ta khó mà nhận ra đó là thần thánh phương nào nữa rồi. Ngay giữa đại điện có một đống lửa, quanh đó có mấy đứa trẻ ăn xin vận quần áo tơi tả, những đứa này tuổi còn khá nhỏ, đứa lớn nhất cùng lắm chỉ mười ba mười bốn tuổi, còn đứa nhỏ nhất đoán chừng chỉ khoảng tám chín tuổi. Đứa lớn nhất bọn, nhìn qua thấy ngực hơi phồng lên, chắc hắn là con gái, hiện tại đang nâng một bát nước thuốc đồng thời nói chuyện với một đứa nhỏ nằm phía trước tượng thần. Đứa nhỏ nằm trên đống rơm kia khoảng mười hai, mười ba tuổi, là con trai, rất gày, hơn nữa chẳng hiều vì sao nó chẳng buồn đón nhận chén thuốc mà cô bé đưa đến, chỉ đưa mắt nhìn trừng trừng cô bé kia, còn mặc cho cô bé nói gì nó cũng tuyệt không chịu nhận chén nước thuốc. Ngoài hai đứa bé này ra, trong miếu còn hai đứa nữa, một cậu bé đang nấu cơm, có điều nói nấu cơm với ăn xin ăn mày thì chẳng qua cũng chỉ là tiến hành phân loại thức ăn, tiếp đó lần lượt bỏ vào hai bình sứ treo trên bếp lửa, điểm đáng chú ý ở đây là không như ăn xin thông thường gày gò, ốm yếu, nhóc này rất mập mạp trắng trẻo. Đứa cuối cùng là một bé gái đang nhóm củi, cô bé này có đôi mắt rất to, chưa thấy mở miệng nói câu nào mà chỉ dùng tay ra tín hiệu với người khác nên hẳn là bị câm. Cô bé đưa thuốc khi nãy thấy bạn mình cố chấp không chịu uống thuốc nên có phần nóng giận, tuy vậy cô cũng không tá hỏa nổi cáu mà chỉ nhẹ nhàng hỏi lý do. Đứa bé trai đang nằm không nhìn cô mà nghiêng đầu sang một bên, miệng cũng chẳng đáp lời. Cô bé khuyên thêm mấy câu đoạn lại đưa chén thuốc tới nhưng đứa bé trai kia đột nhiên ngồi bật dậy, rất nhanh vung tay hất đổ chén thuốc, hơn nữa còn giận dữ nhìn cô bé trừng trừng. Cô bé vội vàng đi nhặt lại chén thuốc, chén thì không bể nhưng nước thuốc đã đổ hết ra nền đất. Đứa bé trai nghiêng đầu nhìn cô bé, sự giận dữ trong mắt từ từ tan biến, thay vào đó là đau thương cùng cực, sau một thoáng nó đưa tay áo lau nước mắt rồi thả người nằm vật xuống, miệng vẫn chẳng nói câu nào. Cô bé bất đắc dĩ nhìn đứa bé trai đang nằm một cái đoạn cầm chén thuốc đưa cho tên mập đang nấu cơm, mặt cô không khỏi âu lo khi thấy trời mưa càng lúc càng mau, càng nặng hạt: “Có biết Lữ Bình Xuyên với Mạc Ly đi đâu không thế?” “Không biết, mà sao Trường Nhạc không chịu uống thuốc?” Tên mập hỏi lại. Cô bé chỉ lắc đầu rồi tiếp: “Nam Phong đâu, mi có thấy nó đâu không?” Tên mập vừa lắc đầu vừa đáp: “Sở lão đại, để ta tìm bọn chúng.” “Thôi để ta đi.” Cô bé họ Sở khoát tay. Trong khi hai đứa đang nói chuyện, một tràng những tiếng bước chân dồn dập truyền từ ngoài cửa vào, nghe rõ là bước từ xa đến gần, sau một thoáng liền thấy hai tên ăn mày, một lớn một nhỏ bước vọt tới, đứa lớn khoảng mười ba mười bốn tuổi, mình để trần bước tới. Đứa nhỏ tầm tám chín tuổi, trên đầu phủ một cái áo ngắn rách. Cô bé họ Sở và tên mập vừa tới cửa thì đứa nhỏ gày đen mang chiếc áo ngắn từ ngoài cửa chạy vào: “Cha nó, mưa chết lão tử rồi.” “Nam Phong, ngươi giấu gì trong ngực đó?” Tên mập nấu cơm hỏi. “Ngươi đoán xem?” Đứa bé trai cười xấu xa. “Tốt rồi, đã đủ người thì ăn cơm thôi.” Lữ Bình Xuyên quay sang phía tên mập bên đống lửa nói, tiếp đó đưa tay vẫy vẫy cô bé họ Sở: “Hoài Nhu, lại đây, ta có chuyện cần bàn.” Sở Hoài Nhu gật đầu đoạn cùng Lữ Bình Xuyên bước qua một bên, hạ giọng nói chuyện, trong khi ấy, tên mập đem thức ăn trong hũ chia cho mọi người. Vào lúc tên mập đang chia cơm, Nam Phong bước tới trước tượng thần, tiếp đó đưa tay móc từ ngực áo ra một bầu rượu rồi len lén đưa cho Trường Nhạc: “Cầm lấy, đồ tốt đấy.” Tên mập chia thức ăn ra làm sáu phần xong thì trong hai hũ chỉ còn lại chút canh, nó liền đổ luôn chúng vào chung một hũ rồi cứ thế ôm hũ mà uống luôn. Sở Hoài Nhu và Lữ Bình Xuyên có vẻ đang bàn chuyện rất quan trọng, sắc mặt hai đứa cực kỳ nghiêm túc, khi nói chuyện thỉnh thoảng còn quay đầy nhìn về phía mấy đứa đang ăn cơm, chẳng rõ hai đứa đang bàn chuyện quan trọng sợ có ai nghe được hay là việc có liên quan tới cả đám. Nam Phong với Trường Nhạc thì thay phiên nhau uống rượu trong cái bầu mẻ. Nam Phong dường như hỏi điều gì đó nhưng Trường Nhạc chỉ lắc đầu chứ không trả lời. Trong ngôi miếu thờ đổ nát này ngoài người ra, còn có chuột, chúng ngửi thấy mùi thức ăn liền từ chỗ tối bò ra, chạy về phía cô bé câm, cô bé lại không đánh chúng mà còn lấy cơm canh cho chúng nữa. “Sở tỷ tỷ, Nam Phong đi trộm rượu về cho Trường Nhạc uống.” Mạc Ly mách. Sở Hoài Nhu nghe xong chỉ quay đầu, khoát tay nói: “Trường Nhạc bị chứng phong hàn nên uống rượu để trừ lạnh thôi.” Sau một hồi bàn luận, Lữ Bình Xuyên và Sở Hoài Nhu rời chỗ góc tường, bước về phía đống lửa. Lữ Bình Xuyên đi đến cạnh đống lửa đoạn bưng chén cơm lên, lấy một khúc xương cho Mạc Ly, phần thức ăn còn lại trong chén nó cũng không đụng mà bỏ vào cái hũ tên mập đang ôm. Chuyện này trước đây cũng hay xảy ra thường xuyên nên hai đứa kia cũng không có phản đối gì, sau khi cảm ơn xong liền chú mục ăn tiếp. “Ngươi nói đi.” Lữ Bình Xuyên nhìn Sở Hoài Nhu, đề nghị. “Ngươi nói thì tốt hơn.” Sở Hoài Nhu lắc đầu đáp. Cả đám còn lại thấy giọng điệu hai người khác thường bèn lục tục nghiêng đầu ngó, chỉ duy có cô bé câm kia vẫn im lặng ngồi ăn cơm, thì ra cô bé không chỉ có câm mà còn bị điếc nữa. “Được rồi, để ta nói.” Lữ Bình Xuyên thoáng suy nghĩ chút rồi lên tiếng. “Trường An hôm qua có một sự kiện lớn diễn ra, các ngươi chắc cũng đã nghe đến rồi.” “Đại ca, việc người nói chính là Pháp hội ở Đông thành sao?” Tên mập tiếp lời, đoạn lại bổ sung: "Ta nghe nói, pháp hội kia là để tranh giành kinh thư gì đó đấy..." Lữ Bình Xuyên gật đầu: “Pháp hội lần nay do Hộ Quốc chân nhân đích thân chủ trì nhằm chiêu hiền đãi sĩ, kẻ tham gia tỷ võ mà thắng trận không những có thể được gia phong quan tước mà còn có cơ hội cùng tham tường tìm hiểu Thiên Thư tàn quyển, có rất nhiều cao thủ các môn phái đã tới đây, ta thấy chúng ta nên đi đông thành thử vận may một phen, dù không được nhận làm đệ tử nhưng làm tạp dịch thôi cũng đủ tốt hơn nhiều so với việc cứ ở cái ổ này.” Lữ Bình Xuyên nói xong, mọi người đều im lặng chưa đáp, nó lại nói tiếp: “Chúng ta cứ ở mãi đây cũng chẳng phải cách hay, dù thế nào cũng phải nghĩ cách thoát ra, cơ hội như thế chẳng phải lúc nào cũng có, chúng ta không thể bỏ qua được.” Thấy đám kia không thể hiện thái độ gì, Sở Hoài Nhu ở bên cạnh liền cất lời: “Cứ quyết như thế, ngày mai đi đông thành.” Lữ Bình Xuyên nhìn mấy đứa một lượt đoạn nói: “Sắp tới có thể phải ly biệt, ta muốn cùng mọi người kết bái kim lan, không biết các người có đồng ý không?” Cả đám nghe vậy thì ngỡ ngàng gật đầu. “Mạc Ly, đi rửa chén của ngươi đi.” Lữ Bình Xuyên nói xong liền rút một cây dao ngắn từ bên hông ra đoạn nói tiếp: “Nam Phong, đưa cái cốc đến đây.” “Đại ca, ta nghe nói cường đạo kết bái mới uống rượu máu, người tốt kết bái lại có một quy trình khác.” Tên mập đưa ý kiến. “Quý ở tấm lòng, quan tâm gì mấy thứ quy củ vớ vẩn chứ.” Lữ Bình Xuyên khoát tay gạt đi. Trong lúc đó, Mạc Ly đã cầm chén của mình định đi tới cửa để rửa, khi vừa tới cửa thì cô bé liền hốt hoảng quay đầu lại kêu: “Đại ca, có người tới.” Cả đám nghe vậy bèn bước tới bên cửa, chỉ thấy trong màn mưa xuất hiện một bóng người đang chậm chạp bước về phía ngôi miếu.. Qua một chốc, khi bóng người kia đến gần hơn, cả đám mới thấy rõ trang phục của kẻ đi tới, người này tuổi chừng hơn năm mươi, thân vận trường bào màu xanh cũ nát, tay trái y cầm một lá cờ vải một mặt màu vàng nhạt, tay phải nắm một cây gậy gỗ, khi y bước đi thì cây gậy liên tục gõ xuống mặt đất. Mọi người đều lưu lạc phố phường cả, nên cũng không xa lạ gì với loại quần áo kiểu này, đó là một thầy tướng số mù lòa...   Mời các bạn đón đọc Tham Thiên của tác giả Phong Ngự Cửu Thu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thần Tọa - Hoàng Phủ Kỳ
Sau Đại Chu Hoàng Tộc và một kì nghỉ ngơi kéo dài (quá lố) của Hoàng Phủ Kỳ, cuối cùng tác giả đã cho ra một tác phẩm mới, Thần Tọa. Chỗ dựa bị người hất đổ, vị trí thiếu chưởng môn bị người cướp mất, tự mình còn bị người hãm hại... Hắn phải làm sao bây giờ? Cam chịu hay Đấu tranh! Ném lăn hắn, chặt thương hắn, súy hai lòng bàn tay, giết hắn! Thần Tọa liên quan tới một thiếu niên quật khởi từ nghịch cảnh, khoái ý ân cừu, kiên quyết tiến thủ, dũng mãnh tinh tiến, câu chuyện về con đường đi đến Thần Tọa!   Mời bạn đón đọc Thần Tọa của tác giả Hoàng Phủ Kỳ.
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết
Sách Nói Cửu Tinh Thiên Thần Quyết Tên ebook: Cửu Tinh Thiên Thần Quyết (full prc, epub) Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu Thể loại: Huyền ảo, Tu chân, Văn học phương Đông   Nhóm dịch: Sói già Tạo prc: Tuấn Minh   Nguồn: vipvandan.vn   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa Cửu Tinh Thiên Thần Quyết Giới Thiệu: Đây là một thế giới huyền ảo. Nhân loại, yêu thú, huyền thú cũng chung sốn với nhau, mỗi chủng tộc đều có thế mạnh cũng như phương thức tu luyện phù hợp với chủng tộc của mình. Nhân loại tu huyền khí, yêu thú tu thân thể, huyền thú tu hồn niệm. Truyền thuyết kể lại rằng trong hoang trạch vô tận có một tồn tại cực kỳ cường đại, chúng gọi là Yêu Vương. Có Yêu Vương với thân thể vô cùng mạnh mẽ, có Yêu Vương am hiểu mê hoặc, có Yêu Vương lại am hiểu ảo thuật, lại có Yêu Vương với sức mạnh dời núi lấp biển, cũng không ít Yêu Vương hồn niềm có thể truy tung vạn dặm. Yêu Vương rất ít khi xuất hiện trong thế giới nhân loại, nếu có xuất hiện thì cũng hóa thành nhân hình trà trộn trong nhân loại tìm kiếm phương pháp đột phá cảnh giới ... Đế quốc tranh phách, thế gia, tông môn mọc lên san sát như nấm ... *** Một thiếu niên chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi, vóc người cao lớn, ngũ quan tinh xảo, lông mày dài như kiếm, mũi cao thẳng, anh khí ngời ngời. Chẳng qua khí chất trên khuôn mặt của hắn lúc này lại giống như trầm ổn và chuyên chú nên có gì đó không tương xứng với tuổi tác. Hắn chính là con trai của tộc trưởng Diệp gia, tên là Diệp Thần. Diệp Thần của năm 12 tuổi Huyền khí đã đạt cấp 5, mười ba tuổi Huyền khí đạt cấp 6, mười bốn tuổi cấp sáu đỉnh phong, hắn chính là đệ nhất cao thủ trẻ tuổi trong Diệp gia bảo, được mọi người khen ngợi là thiên tài trăm năm khó tìm của Diệp gia bảo. Nào ai dám khinh khi hắn thế mà giờ đây bị người ta khinh thường Diệp Thần chỉ có thể mạnh mẽ nhịn xuống, nội tậm tự giễu cười một tiếng, giờ như không nghe thấy lời người ta cười chê. Nguyên nhân là trong một lần đi làm nhiệm vụ gia tộc, hắn cùng 5 người trẻ tuổi khác tiến vào Liên Vân Sơn Mạch để săn giết yêu thú, kết quả là bị người ta phục kích, toàn bộ bị giết, chỉ có mình hắn sống sót.  Toàn bộ kinh mạch của hắn bị phế hết từ đó trở thành một phế nhân bị người đời khinh rẻ. Không biết bao nhiêu là đan dược cũng không biết bao nhiêu lần hắn ngưng tụ huyền khí nhưng thân thể tàn phế này của hắn căn bản không cách nào tích tụ được huyền khí nữa. Mọi nổ lực để phục hồi huyền khí và khí huyết dường như là vô vọng nhưng với ý chí kiên cường thì Diệp Thần chưa bao giờ từ bỏ, dù có là phế nhân cũng tuyệt đối không thể thất bại! Hãy cùng đón xem Diệp Thần sẽ gặp chuyện gì trong tương lai, và cuộc sống của anh liệu có còn là một phế nhân nữa không nhé! “Cửu Tinh Thiên Thần Quyết” là truyện tiên hiệp, dị giới hay nhất hiện nay. Dưới ngòi bút sắc sảo và tinh tế của Phát Tiêu Đích Oa Ngưu bộ truyện đã mang đến cho đọc giả những phút giây cao trào hấp dẫn. Người ta thường nói rằng phim hay phải chờ đoạn kết thì bộ truyện này cũng tương tự như thế. Có thể khúc đầu bạn sẽ không có hứng thú lắm nhưng càng về sau thì các tình tiết truyện trở nên đặc sắc và ấn tượng hơn rất nhiều. Bộ “Cửu Tinh Thiên Thần Quyết” thu hút một lượng lớn người xem và lượt like lên đến con số hàng triệu đủ khẳng định vị thế của nó rồi phải không nào. Không cần phải dài dòng thêm nữa, các bạn hãy thử đọc bộ này để xem nó có đúng như lời truyền không nhé. Cùng Kin khám phá các tình huống tiếp theo nhé! *** Cùng đọc truyện Cửu Thiên Tinh Thần Quyết vì đó là một trong những truyện tiên hiệp được xem nhiều nhất trên các trang đọc truyện. Với giọng văn mượt mà của tác giả Ốc Sên, tiết tấu diễn biến vừa phải và không gây ức chế cho người đọc, tác giả cũng một lần khẳng định được “thương hiệu” riêng của mình và vô cùng thành công trong việc truyền tải cảm xúc cho độc giả. Câu chuyện lấy bối cảnh tại Đông Lâm quận thuộc Tây Vũ đế quốc, về một thiếu niên tầm thường tên Diệp Thần. Vào thời đại này, thiên hạ phân tranh, quần hùng nổi dậy cát cứ. Trong Cửu Tinh Thiên Thần Quyết bao gồm bốn phương, nhân loại, yêu thú và huyền thú cùng nhau chung sống. Minh Vũ đế lên ngôi trấn áp phản loạn của ba đại phiên vương. Tuy rằng phải trả một cái giá thật lớn, nhưng cuối cùng cũng khiến tình hình trong nước yên bình trở lại. Diệp Thần xuất thân từ Diệp Gia bảo, từ nhỏ đã là một thiên tài. Hắn mười hai tuổi đạt đến Huyền khí cấp năm, mười ba tuổi đạt đến Huyền khí cấp sáu, mười bốn tuổi đã đạt đến Huyền khí cấp sáu đỉnh phong, cuối cùng trở thành cao thủ trẻ tuổi đệ nhất của Diệp gia bảo. Tuy nhiên, sau một lần làm nhiệm vụ gia tộc, Diệp Thần và năm đồng tộc bị người ta phục kích. Năm người kia đều bị giết sạch, chỉ còn mình Diệp Thần sống sót nhưng đã bị cắt đứt hết kinh mạch, trở thành một phế nhân. đọc truyện Cửu Tinh Thiên Thần Quyết Tuy nhiên, ông trời đã không quay lưng lại với hắn. Nhờ có Cửu Tinh Thiên Thần Quyết mà kinh mạch của Diệp Thần đã khôi phục lại hoàn toàn, không những thế còn tiến giai nhanh hơn trước vạn lần. Nhưng may mắn luôn đi kèm với hiểm nguy, từ đó về sau, Diệp Thần luôn phải đối mặt với vô số kẻ đố kỵ, thậm chí có người còn là huynh đệ ruột thịt của mình., cuối cùng tự dựng nên một truyền thuyết cho mình. Xin mời theo dõi thêm nhiều truyện tiên hiệp hay tại goctruyen.com để có những giờ phút giải trí thật thư giãn. Mời các bạn đón đọc Cửu Tinh Thiên Thần Quyết của tác giả Ốc Sên (Phát Tiêu Đích Oa Ngưu).
Bí Kíp Luyện Rồng tập 1 - Cressida Cowell
Tên Ebook: Bí kíp Luyện Rồng của  Nấc Cụt Horrendous Haddock đệ tam Tác Giả: Cressida Cowell Bộ sách: Bí Kíp Luyện Rồng  (tập 1)   Thể Loại: Kỳ ảo, Tiểu Thuyết, Văn học phương Tây   Dịch Giả: tieuholy90   Khổ sách: 13x20cm   Số trang: 232   Năm xuất bản: 03/2014   Giá bán: 63.000 VNĐ   Nguồn: tieuholy90.wordpress.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Giới Thiệu:   BÍ KÍP LUYỆN RỒNG CỦA NẤC CỤT HORRENDOUS HADDOCK ĐỆ TAM   Đây là cuốn hồi ký đầu tiên của Nấc Cụt Horrendous Haddock Đệ Tam. Nấc Cụt là một cậu bé Viking sống vào thời Trung cổ. Mặc dù là con trai của tộc trưởng, nhưng vì nhỏ con và hiền lành nên Nấc Cụt thường xuyên bị bạn bè trêu ghẹo và coi thường. Để được công nhận và kết nạp làm thành viên chính thức của bộ tộc, Nấc Cụt đã nỗ lực hết mình để huấn luyện chú rồng của mình và nhiều chuyện rắc rối, hài hước đã xảy ra từ đây.   Tác giả Cressida Cowell: Nhà văn Cressida Cowell Sinh năm 1966, là nhà văn Anh chuyên viết truyện thiếu nhi. Thuở nhỏ, bà sống trên một hòn đảo nhỏ thưa thớt nằm ở bờ biển phía tây Scotland, tại đây bà dành phần lớn thời gian để viết truyện, săn bắt hải sản và lùng sục khắp hòn đảo để tìm rồng vì tin chắc rằng loài rồng vẫn còn tồn tại.    Bà viết nhiều sách nhưng nổi tiếng nhất cho đến nay vẫn là bộ sách Bí Kíp Luyện Rồng. Hãng phim DreamWorks Animation đã dựa theo tác phẩm của bà để sản xuất ra bộ phim hoạt hình ăn khách cùng tên vào năm 2010.   Mời các bạn đón đọc tập đầu tiên của Bí Kíp Luyện Rồng.
Bất Bại Chiến Thần - Phương Tưởng.
AudioBook Bất Bại Chiến Thần Dưới ánh mặt trời ngươi đổ mồ hôi, chịu đựng sự cười nhạo và nghi vấn, dưới ánh mặt trời ngươi gục ngã, thương tích bầm dập, dưới ánh mặt trời ngươi vẫn làm chuyện ngu không gì bằng mà không hề có ý quay đầu. Thiếu niên như ngươi.   Bởi vì dòng máu nóng chảy trong huyết quản ngươi, bởi vì kèn lệnh hào hùng thúc giục ngươi giương buồm lên đường.   Bởi vì thiếu niên có dã tâm lớn, bởi vì thiếu niên có khát vọng ôm cả bầu trời. Ngươi nói ngươi dũng cảm, ngươi nói ngươi không sợ hãi, ngươi nói ngươi không bao giờ chịu khuất phục, ngươi nói đó là niềm tin của ngươi, ngươi nói nơi đó có giấc mộng của ngươi, ngươi nói chỉ cần ngươi nỗ lực đủ thì có thể thành công. Ngươi nói ngươi sẽ không đầu hàng, ngươi nói cho dù có chết, cũng phải chết dưới bầu trời này.   Ngươi nói trái tim của ngươi chưa từng già đi.   Ngươi nói, ngươi vĩnh viễn là thiếu niên.   Vĩnh viễn là thiếu niên!   Chiến thần bất bại! *** Ngay từ đầu Đường Thiên đã nhìn chằm chằm đại trưởng lão, ánh mắt hắn không rời đại trưởng lão chút nào, ở trong mắt hắn, đại trưởng lão mới là địch nhân trọng yếu nhất. Hắn không cố gắng kéo gần khoảng cách giữa hai người, hắn biết vậy sẽ dễ dàng khiến cho đại trưởng lão cảnh giác. Hắn biểu hiện rất bình tĩnh, ngay cả khi A Tín nói chuyện với Hồn tướng, hơn phân nửa sự chú ý của hắn đều ở trên người đại trưởng lão. Một trận chiến này là hung hiểm trước đó chưa từng có, sự chú ý của Đường Thiên cũng tập trung trước đây chưa từng có. Kinh lịch chiến đấu phong phú nói cho hắn biết, tình thế trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, cơ hội lúc nào cũng có khả năng xuất hiện, thường thường chợt lóe lướt qua, nếu không tập trung chú ý, dù cho cơ hội xuất hiện cũng không chụp bắt nổi. Khi hắn phát hiện đại trưởng lão bị A Tín hấp dẫn, lập tức ý thức được, đây là một cái cơ hội tuyệt hảo. Âm thầm ra hiệu bằng ánh mắt cho Cát Trạch và Phù Chính Chi, Thần Trang binh đoàn lặng lẽ vận chuyển. Đường Thiên ở trong Kiếm qua lốc xoáy được đến gia tăng lên thật lớn, nhất là sự lý giải của hắn đối với pháp tắc có tăng lên về bản chất. Điểm này, trong nháy mắt đầu tiên khi Đường Thiên liên hệ với Thần Trang binh đoàn thì phát giác ra biến hóa. Trước đây, chiến thuật hắn chuẩn bị cho Thần Trang binh đoàn, tương đối mà nói khá là khô khan đông cứng, chỉ là các loại pháp tắc chiêu thức tổ hợp lắp ráp. ... Mời các bạn đón đọc Chiến Thần Bất Bại của tác giả Phương Tưởng.