Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bất Hủ Phàm Nhân (Ngã Thị Lão Ngũ)

Người phàm chỉ có phàm căn, phàm nhân thì không có vĩnh sinh.

Chúng ta đều là phàm nhân, nhưng chúng ta cũng có ngạo cốt và phương thức sinh tồn của riêng mình!

Hãy cùng xem câu chuyện về một người phàm tục Mạc Vô Kỵ, làm cách nào giữa đông đảo cường giả thoát khỏi trùng vây, Chứng Đạo Bất Hủ!

Đây là truyện mới ra lò, nóng phỏng tay của Lão Ngũ - Bất Hủ Phàm Nhân. Các đạo hữu yêu thích Diệp Mặc và Ninh Thành cùng phong cách viết của Lão Ngũ với Tạo Hóa Chi Môn, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Công Tử Điên Khùng, hãy cùng đón đọc bộ truyện này nhé.

*** Tìm mua: Bất Hủ Phàm Nhân TiKi Lazada Shopee

- Ha ha ha ha... Nhược Nhân, ta rốt cục đã luyện ra Khai Mạch dược dịch rồi, ta thành công rồi...

Trong phòng thí nghiệm có chút xốc xếch, Mạc Vô Kỵ nắm lấy bình sứ trong tay cười ha ha, giống như một kẻ điên cuồng.

- Keng...

Tiếng ly thủy tinh rơi trên mặt đất, nước trà bắn ra bốn phía. Một cô gái xinh đẹp mặc sườn xám đứng ở cửa vào, ngơ ngác nhìn Mạc Vô Kỵ đang điên cuồng cười to, một hồi lâu mới run rẩy nói:

- Vô Kỵ, ngươi thành công rồi? Thực sự thành công rồi?

Mạc Vô Kỵ nhìn thấy cô gái đẹp ở cửa, biết là Nhược Nhân mang trà cho hắn. Nhược Nhân hiển nhiên giống như hắn, cũng là bị tin tức này làm kinh sợ, lúc này mới bị kích động, đem ly nước đánh rơi trên mặt đất.

- Nhược Nhân, lần này tuyệt đối không sai. Ta vừa rồi nếm nửa bình, có thể rõ ràng cảm thụ được một cái kinh mạch được mở ra, thật giống như một cái hoả tuyến thiêu đốt vậy, sau đó kinh mạch dần dần mở rộng. Lúc này kinh mạch còn đang trong quá trình khai phá, chúng ta thành công rồi.

Mạc Vô Kỵ cầm chặt bình sứ, kích động đi tới trước mặt nữ tử, nắm hai tay của nàng:

- Nhược Nhân, những năm gần đây, ta vì nghiên cứu Khai Mạch dược dịch, trái lại đã bắt nàng chiếu cố ta, nàng đã cực khổ rồi. Chúng ta hãy kết hôn nhé, sau đó khai trương công ty, chuyên môn sản xuất loại dược dịch này. Ta tin tưởng, công ty của chúng ta rất nhanh thì sẽ oanh động toàn bộ thế giới.

Nữ tử rốt cục bình phục lại, thanh âm vẫn run rẩy như cũ nói:

- Phương thuốc đã có rồi sao?

Mạc Vô Kỵ gật đầu:

- Nhược Nhân, không cần lo lắng, hết thảy tư liệu đều tại trong máy vi tính xách tay của ta kia, ta cho nàng xem một chút...

Mạc Vô Kỵ nói xong, xoay người đi về phía Laptop của mình.

Nhưng vào lúc này, hắn bỗng nhiên cảm giác được hậu tâm mát lạnh, theo đó là một loại xé rách đau đớn. Lập tức hắn nhìn thấy một mũi đao xuất hiện trước ngực hắn, đó là một thanh đao nhọn đâm từ sau lưng của hắn, xuyên qua trái tim hắn.

Đau đớn mang đến cảm giác cực độ ngất xỉu, cả người khí lực đều đang từ từ biến mất. Mạc Vô Kỵ từ từ quay đầu lại, dùng ánh mắt mờ mịt nhìn Hạ Nhược Nhân đang nắm chuôi đao, mở to hai mắt thì thào hỏi:

- Nhược Nhân, vì sao? Vì sao???

Hắn đến bây giờ còn không tin, người nữ nhân đâm sau lưng hắn lại là người hắn yêu thương nhiều năm, là người hắn tin tưởng không giữ lại chút nào.

- Xin lỗi, Vô Kỵ, xin lỗi...

Tay Hạ Nhược Nhân đang run rẩy, cả người cũng đang run rẩy. Nàng tự tay giết người yêu yêu nhau hơn mười năm, tự tay giết nam nhân yêu nàng không giữ lại chút nào.

Hai giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu từ khóe mắt Mạc Vô Kỵ tràn ra, hắn cảm thấy thân thể càng ngày càng lạnh lẽo. Tri giác của hắn dần dần biến mất, quang mang trong mắt cũng bắt đầu tán loạn, thế nhưng hắn vẫn như cũ không muốn nhắm hai mắt, chỉ là nhìn chằm chằm Hạ Nhược Nhân:

- Nếu mà nàng muốn phương thuốc này... Nàng chỉ cần nói một lời... Ta sẽ cho nàng... Vì sao...

Hắn không phải là vì sinh mệnh sắp biến mất mà rơi lệ, từ khi bắt đầu trưởng thành, Mạc Vô Kỵ hắn chưa từng rơi lệ. Nhưng ngày hôm nay, hắn bị thương nặng nhất không phải là vết thương xuyên ngực, mà là trái tim hắn.

Có lẽ ngay cả chính bản thân Hạ Nhược Nhân cũng không biết địa vị của nàng tại trong lòng Mạc Vô Kỵ, chỉ cần nàng nguyện ý, hắn tùy thời sẽ vì nàng mà chết. Mà hôm nay, nữ nhân hắn nguyện ý vì nàng mà chết, lại tự tay cầm dao đâm vào sau trái tim của hắn.

Có lẽ là một lúc lâu không có được đáp án, cũng có lẽ là chết không nhắm mắt, ánh mắt của hắn tản ra hào quang chậm rãi nhắm lại, chỉ còn hai giọt lệ đọng ở khóe mắt.

- Lạch cạch...

Hạ Nhược Nhân rốt cục chảy xuống hai hàng nước mắt, nước mắt rơi vào khóe mắt Mạc Vô Kỵ, đem hai giọt nước mắt của Mạc Vô Kỵ cuốn trôi đi. (sau khi Tạo Hóa Chi Môn kết thúc, ngày hôm nay lão ngũ ra truyện mới 《 Bất Hủ Phàm Nhân 》 rốt cục cùng các bằng hữu, bạn đọc gặp mặt. Mong được các bạn đọc ủng hộ nhiệt tình!)

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bất Hủ Phàm Nhân PDF của tác giả Ngã Thị Lão Ngũ nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Thương Nhau Để Đó
Thương Nhau Để Đó Thương Nhau Để Đó Thương Nhau Để Đó là câu chuyên tình yêu của tác giả Iris Cao, những câu chuyện khiến bạn đọc không thể không cảm thấy xao lòng. Tình yêu ấy vốn dĩ vẫn cuộn sâu trong lòng nhưng mấy khi nói ra, mấy khi có cơ hội để cho người ấy biết. Tình yêu ấy âm ỉ như ngọn lửa nhỏ trong đêm đông, ấm lòng nhưng vẫn lạnh giá, chẳng có qua nhiều sức mạnh. Từ bồi hồi, thổn thức đến ngỡ ngàng khi từng câu chuyện lướt qua là những ấy mảnh cảm xúc mà ta đánh rơi một góc nào đó trong cuộc sống khi vội rảo bước quá nhanh, bon chen theo những thứ vật chất trên trên đường đời. Thương Nhau Để Đó không có câu chữ bay bướm mà được viết bằng giọng văn mộc mạc, rất gần, rất thật mà vẫn đong đầy tình cảm. Câu chuyện “Bớt hoài nghi sẽ bé lại” rất đáng để suy ngẫm về những mưu lo, toan tính hằng ngày liệu có xứng đáng để đánh mất đi bản ngã của chính mình. Ai Rồi Cũng Khác Bay Trên Tổ Chim Cúc Cu Hai Số Phận Nếu những câu chuyện của Hamlet Trương là về sự chiêm nghiệm cuộc sống, thì những câu chuyện của Iris Cao lại mang đến một làn gió lạ đầy nữ tính. Từng câu chuyện, từng dòng chữ như những trang nhật ký, nơi cô gái sẻ chia mạch cảm xúc về một tình yêu mới chớm, hay nỗi khắc khoải da diết của một tình yêu đã qua. Đọc Thương Nhau Để Đó để thấy an yên hơn với cuộc sống bộn bề này, để mỗi tối quay về nhà vẫn có nơi để bạn thấy ấm lòng mình hơn và cũng để cho bạn biết quý trọng, nâng niu mỗi khoảnh khoắc cuộc sống, mỗi con người trong cuộc đời bạn.
Những người khốn khổ
Những người khốn khổ Những người khốn khổ – Victor Hugo Những người khốn khổ (Les Misérables) là tiểu thuyết của văn hào Pháp Victor Hugo, được xuất bản năm 1862. Tác phẩm được đánh giá là một trong những tiểu thuyết nổi tiếng nhất của nền văn học thế giới thế kỷ 19. Những người khốn khổ là câu chuyện về xã hội nước Pháp trong khoảng hơn 20 năm đầu thế kỷ 19 kể từ thời điểm Napoléon I lên ngôi và vài thập niên sau đó. Nhân vật chính của tiểu thuyết là Jean Valjean, một cựu tù khổ sai tìm cách chuộc lại những lỗi lầm gây ra thời trai trẻ. Bộ tiểu thuyết không chỉ nói tới bản chất của cái tốt, cái xấu, của luật pháp, mà tác phẩm còn là cuốn bách khoa thư đồ sộ về lịch sử, kiến trúc của Paris, nền chính trị, triết lý, luật pháp, công lý, tín ngưỡng của nước Pháp nửa đầu thế kỷ 19. Đọc thêm: 80 Ngày Vòng Quanh Thế Giới Suối nguồn Đồi gió hú Chính nhà văn Victor Hugo cũng đã viết cho người biên tập rằng: “Tôi có niềm tin rằng đây sẽ là một trong những tác phẩm đỉnh cao, nếu không nói là tác phẩm lớn nhất, trong sự nghiệp cầm bút của mình”. Trong tác phẩm Những Người Khốn Khổ, cuộc sống cao đẹp của Giăngvăngiăng – người phải ngồi tù suốt 19 năm chỉ vì một chiếc bánh mỳ, tình nhân ái bao dung và tấm lòng độ lượng của đức cha Mirien, sự đeo bám dai dẳng của mật thám Giave, những mưu đồ đen tối và độc ác của vợ chồng Tênácđiê, sự ngây thơ trong trắng của Côdét, sự nhiệt tình hăng hái của Mariuýt… Tất cả đều được khắc họa một cách sinh động. Những Người Khốn Khổ là bài hát ca ngợi tình yêu và tự do của Giăngvăngiăng – một con người tái sinh trong đau khổ và tuyệt vọng. Những người khốn khổ cũng nổi tiếng vì đã được chuyển thể nhiều lần thành các vở kịch, bộ phim, trong đó nổi tiếng nhất phải kể tới vở nhạc kịch cùng tên, thường được gọi tắt là “Les Mis” (viết tắt từ Les Misérables).
Ai Rồi Cũng Khác
Ai Rồi Cũng Khác Ai Rồi Cũng Khác Ai Rồi Cũng Khác là tác phẩm đánh dấu sau gần 3 năm kể từ “Thương nhau để đó” của cặp đôi Hamlet Trương – Iris Cao. Ai Rồi Cũng Khác gồm những tản văn mới nhất của hai cây bút trẻ viết về những chủ đề giàu cảm xúc nhất: tình yêu, tình bạn, gia đình, sự thay đổi từ cuộc sống… Bằng lối viết nhẹ nhàng như những câu chuyện được kể lại trước mặt một cách sống động, Hamlet Trương và Iris Cao một lần nữa mang độc giả trẻ của mình quay về với cuộc sống nhân hậu ngập tràn yêu thương. Thiên Thần Sa Ngã Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ! Bắt Trẻ Đồng Xanh Ai Rồi Cũng Khác với những thông điệp sống ý nghĩa là hành trình trải nghiệm của hai tác giả trẻ. Họ đã đi, đã cảm thấu và viết lại cuộc đời chính mình trong những tản văn. Họ trẻ và dám chấp nhận thử thách, quan trọng hơn hết là họ muốn được cùng trưởng thành với độc giả của mình. Thông điệp của “Ai rồi cũng khác” ngoài ý nghĩa về sự thay đổi tư duy, tâm thức của hai tác giả sau một khoảng thời gian dài dấn thân vào văn chương còn là lời nhắn nhủ đến những người trẻ về một chân lý bất biến của cuộc đời này. Mời các bạn đón đọc.
Emmanuelle – Tập 2
Emmanuelle – Tập 2 Emmanuelle – Emmanuelle Arsan Vào cuối thập niên sáu mươi, cuốn Emmanuelle được xuất bản ở Pháp và gây sôi nổi trong dư luận rộng lớn. Lý do chính không phải vì tác giả cuốn này, Emmanuelle Arsan, là một phụ nữ mà lại đi viết truyện dâm tình. Lý do làm cuốn Emmanuelle nổi tiếng phức tạp hơn nhiều. Lý do thứ nhất là tại từ trước đến giờ đa số dâm thư đều do đàn ông viết theo cảm quan và thân xác của nam giới. Lần này Emmanuelle Arsan viết theo cảm quan và thân xác nữ giới – dĩ nhiên là phải khác. Lý do thứ hai có nguyên nhân văn hóa văn minh. Trong các xã hội phụ hệ của thế giới hiện tại, người đàn bà thường được giản lược vào hai hình ảnh, hai chức năng: hình ảnh thứ nhất là một thánh nữ trên bục cao, hoàn toàn trong sạch, bước xuống bục đi lấy chồng chỉ cốt để đẻ con; hình ảnh thứ hai là làm gái điếm, làm một dụng cụ để thỏa mãn dục tình cho đàn ông. Kim Bình Mai 50 Sắc Thái – Tập 1: Xám Hồng Lâu Mộng Tác giả Emmanuelle Arsan không chịu như vậy. Bà chủ trương rằng người đàn bà cũng là một con người, cũng là một chủ thể tính dục, nghĩa là cũng có nhu cầu nhục tình cần phải được thỏa mãn, và có quyền được thoả mãn – như đàn ông vậy. Vì tác giả không phải chỉ định viết về những thú vui dục tình của nhân vật Emmanuelle, mà còn dưa ra cả mặt triết lý sống nữa. Một nhân sinh quan vượt thoát ra khỏi sự khống chế của chủ nghĩa thanh giáo của bất cứ đạo nào, đặc biệt là thanh giáo của Công Giáo cũng như Tin Lành. Bời có chủ đích như thế nên truyện có nhiều đoạn triết lý rườm rà, sử dụng nhiều điển tích cũng như trích dẫn thơ văn Âu Châu xa lạ với một tác giả trung bình người Việt, do đó người dịch đã mạn phép lược bỏ bớt.