Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trùng Sinh Chi Cưu Triền

Thể loại: hiện đại, trọng sinh, chủ công, ấm áp, 1X1, HE. NVC: Hàn Hiểu x Hứa Kiệt Tôi đã từng chết một lần, tại cuộc đời ấy tôi là một kẻ trắng tay. Sau khi chết, tôi không hóa thành lệ quỷ, cũng không lên thiên đàng hay xuống địa ngục Tôi đứng ở nơi đó, nhìn cuộc sống đau thương của cha tôi sau khi tôi mất. Thẳng đến lần thứ hai mở mắt ra, trở lại mười tám tuổi Tôi phát thệ bản thân sẽ báo đáp Hứa Kiệt, vì cậu đã chiếu cố cha tôi. Chỉ cần cậu nói muốn, mà tôi lại có thể, tôi sẽ cho cậu toàn bộ. *** Giới thiệu về truyện: Đây là một quyển trọng sinh, chủ công, lãnh tĩnh, stun công x dịu dàng, ấm áp, tinh tế thụ. Nói thế thì mọi người đã biết họ là trời sinh một đôi rồi. . Hàn Hiểu: Anh kiếp trước là một hoa công tử, hào phóng, thân thiện, dịu dàng. Nhưng thật chất, vẻ dịu dàng trong đôi mắt ấy chỉ là một phần – “ba phần là sắc bén, sáu phần lạnh lùng.” – Hứa Kiệt . Anh kiếp trước được nhiều người mến mộ lại chung tình với một cô gái, Hứa Khả, để rồi bị cô ấy hại chết. Vất vưỡng trên nhân gian, không lên thiên đàng cũng không xuống địa ngục được. . Rất may, anh chấp niệm nặng nhưng không trở thành lệ quỷ mà du du đãng đãng bồi bên người cha cho đến khi ông chết. . Cũng vì vậy, anh được trọng sinh. . Hứa Kiệt: HỨA KIỆT là một con người dịu dàng, ôn nhu, tinh tế từ bên ngoài đến bên trong. . Kiếp trước, đối với HÀN HIỂU anh chỉ là một người đồng hương của Hứa Khả. . Hai người lần đầu tiên gặp nhau là khi HỨA KIỆT lên thành phố đăng ký học. Anh tay xách đùm lớn bịch, sau lưng bị mọi người chỉ trỏ cười nói đồ nhà quê. Chỉ có Hàn Hiểu cười dịu dàng với anh, hướng dẫn anh đường đi trong trường. . Giây phút đó anh biết mình tiêu rồi bởi anh đã yêu phải con người ôn nhu trước mắt này rồi. . Anh dịu dàng nhưng cũng kiên cường. Khi người con trai ấy chết rồi, anh vẫn giữ lại tình yêu đến rất rất nhiều năm sau. . Kiếp trước, nếu không có HÀN HIỂU, có lẽ anh sẽ không phát hiện ra mình là đồng tính rồi bị người nhà phát hiện, đánh đến gần chết, rồi không được Âu Phong Minh cứu, lại sẽ không chấp nhận làm ca sĩ theo Âu Phong Minh, tránh được các quy tắc ngầm. Và cậu cũng sẽ không trở thành một người nổi tiếng, giàu có. . Đổi lại, anh chăm sóc cha của Hàn Hiểu sau khi anh ấy chết. . Kiếp thứ nhất, nợ nần hai người đều trả xong. . Kiếp này HÀN HIỂU trọng sinh. . Anh phô bày cái tôi lãnh ngạo, càng thêm bất cần đời, dung túng bản thân làm việc mình thích, coi thường cái nhìn của người đời. . Anh không còn là con người hay mỉm cười dịu dàng như trước nữa. . Kiếp này anh dứt khoát với Hứa Khả, tìm mọi cách báo ân Hứa Kiệt. . Cao ngạo và tự tin của anh không để cho một người con gái nhàm chán hủy hoại cả cuộc đời anh như kiếp trước nữa. . Anh không bao giờ muốn nếm lại cảm giác làm một cô hôn dã quỷ nữa. Muốn khóc nhưng khóc không ra, muốn cười lại không thể cười,  muốn chết lại càng khó hơn… . Mọi thứ bắt đầu từ đây. . Khi tin Hứa Kiệt là đồng tính bị đồn ra, anh ấy không nhà không tiền, anh giúp đỡ anh ấy, đưa anh ấy đền nhà anh. . Hai người từ đó gắn bó với nhau, và tình yêu nảy sinh lúc nào không ai hay. . Hàn Hiểu vì tránh nhiệm mà ở cạnh Hứa Kiệt. . Điều này đúng. . Ban đầu, tình cảm của anh dành cho HỨA KIỆT là một thứ hợp chất giữa mong muốn báo ân, cảm kích, tôn kính và nhiều thứ khác. Tôi nói cho câu biết mật mã, nói tin tưởng là giả, chỉ là nghĩ rằng đời này ai cũng có thể phản bội tôi, chỉ có cha cùng cậu sẽ không. . Không hề có tình yêu. . Có chăng, chỉ là một chút yêu mến nảy sinh khi anh nhìn con người ôn nhu này chăm sóc người cha già cả điên khùng cua anh suốt bao nhiêu mà không có chút phiền hà. . Anh sống lại, muốn giúp đỡ lại cậu, muốn cho cậu tất cả những thứ cậu muốn, dù cho trong đó có cả anh. “Chúng ta hẹn hò đi.” Nếu như đây là cậu muốn, tôi sẽ cho. . Từ giây phút đó, cái tên điên cuồng có tên HÀN HIỂU đã đặt người con trai tên HỨA KIỆT vào trái tim, cho anh ấy ngồi vào chiếc ghế thứ hai còn lại trong tim mình, ngồi bên cạnh ba anh. . Và cái tên điên cuồng đó cũng quyết định, nửa đời sau sẽ luôn bên cạnh chăm sóc, nâng niu, trân trọng con người này. Bởi cậu trai HỨA KIỆT này tốt như vậy, ngốc như vậy, yêu thương anh nhiều năm như vậy, nếu anh không biết trân trọng anh ấy, thì anh là đồ ngốc rồi. May thay, anh HÀN HIỂU vẫn thông minh lắm. Vì đã từng bị phản bội rồi chết nên tôi hiểu được lòng người mới là điều quan trọng nhất, giới tình chỉ là thứ yếu. . Nhưng, Nếu như cũng có một ngày cậu chọn con đường như Hứa Khả, tôi đây tình nguyện tự tay tiễn cậu xuống địa ngục, hủy đi chút ấm áp trong lòng này. . Tình cảm này chưa thể gọi là tình yêu đôi lứa nhưng không hề thiếu những điều cần có của tình yêu. . Và tình cảm này chỉ cần thêm chút kỉ niệm ấm áp làm chất dinh dưỡng, chút thời gian làm hoocmon kích thích hạt giống này nảy mầm. . Đến cuối cùng, ta sẽ có một cây tình yêu ra trái ngọt, khiến ai cũng thèm thuồng muốn có. . Tinh yêu của họ là tình yêu thứ tình yêu đơn giản nhưng khó kiếm mà bạn truy tìm cả đời. . Nếu bạn chưa cảm thấy bài cảm nhận này khó hiểu, chưa chứng mình rõ được tình cảm của hai nhân vật chính có phải là yêu hay không vậy còn chần chờ gì nữa mà không đi đọc truyện. . Sau đó, mong bạn cho tôi đôi ba dòng cảm nhận về tình yêu của họ. . Những nhân vật phụ và tình cảm của họ cũng rất đẹp, rất ấm áp. Nhưng mà không nên spoil nên dừng bút thôi. *** Hiện đại, chủ công, trọng sinh, lãnh đạm cường công x ôn nhu cường thụ, nhiều couple Công kiếp trước bất hạnh yêu nhầm con vợ bề ngoài bạch liên hoa nội tâm rắn rết, bị gian phu đập cho một phát đi đời, chết đi nhưng hồn còn phiêu dạt dương thế. Cha công vì bức gian phu phú nhị đại phải đền tội mà tán gia bại sản. Trong những ngày cuối đời của ông, chỉ có người bạn học công tiện tay giúp đỡ ngày xưa ở bên cạnh chăm sóc. Công thấy cha mình chết đi, chứng kiến người bạn kia nghẹn ngào khóc bên mộ bia của mình. Thế rồi, anh trọng sinh. Lần nữa làm người, công ngay lập tức xác định rõ sẽ bảo vệ hai người duy nhất yêu thương anh, quyết tâm rời xa con vợ (lúc này chỉ đang theo đuổi) lẳng lơ. Không chỉ giúp đỡ thoáng qua như ngày xưa, nay công mà quan tâm, ở cạnh và bảo vệ người bạn Hứa Kiệt trước áp lực của gia đình và xã hội. Hứa Kiệt biết công chưa thật sự yêu mình nhưng vẫn kiên trì ở bên, dùng tình cảm của mình lấp đầy nội tâm trống rỗng của anh. Truyện này tạm ổn. Tình cảm từ từ nhưng sự nghiệp được miêu tả có phần vội vã nên dễ có cảm giác công bàn tay vàng. Nhân vật ổn, tạo ra em vợ hụt pháo hôi quá xuất sắc trong vai trò khiến người ta ghét cay ghét đắng. Các couple còn lại của truyện cũng đáng yêu, tiếc rằng đất diễn hơi ít. Công ban đầu đến với thụ vì nghĩa nhưng cuối cùng là tình thật sự, cũng rất xứng đáng với sự kiên trì của thụ. Điểm mình thích nhất ở truyện là công rất dứt khoát, đọc truyện thấy rất rõ sự khác nhau giữa (đa số) trọng sinh chủ công vs chủ thụ. Trong khi thụ dây dưa kéo dài thì công cứ gọi là “dao sắc cắt đay rối”. Truyện cũng không dài nên must read cho team chủ công.   Mời các bạn đón đọc Trùng Sinh Chi Cưu Triền của tác giả Thì Bất Đãi Ngã.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đen Ăn Đen - Cư Ni Nhĩ Tư
Tuần vừa qua trong nhà xảy ra ít chuyện buồn, tâm trạng của Hoa Ban cũng theo đó sa sút hẳn. Mở kho ebook ra, trong đầu mình định sẽ đọc một truyện thật tăm tối. Màu đen là tối nhất, 2 chữ đen trong tựa truyện lại càng thêm tối. Cứ như thế mình bắt đầu gặm nhắm quyển Đen ăn đen một cách đau thương >_< Hóa ra truyện này không có chết chốc, ngược đãi, máu me, chém giết gì cả. Đại khái là mình đã bị lừa tình =.= Mà truyện này cũng không cho mình tí cảm xúc nào để viết review cả, lạ thật! (Chắc vì tâm trạng không tốt) Nếu đem so sánh mặt bằng chung thì Đen ăn đen vẫn hay chán, nếu đem so sánh những bộ lớn thì Đen ăn đen vẫn chưa thấm vào đâu. Tạm thời xếp loại trung bình khá đi. Cho rating 4.25 =)) Truyện này không cho cảm giác gây cấn, xung đột cũng thường thường, túm lại là không có chất kích thích. Mạch truyện nhè nhẹ, đều đều và vô số chi tiết lãng mạn. Nếu bạn muốn tìm cảm giác ân ân ái ái, sự âu yếm ngọt ngào của mùi vị tình tứ thì truyện này có lẽ hợp. Thật ra Hoa Ban theo trường phái lãng mạn-hành động nên mình thích những chuyện vừa “ngọt” và “cay”, cứ đều đều theo mô tuýp cũ thì mình ngán tận cổ rồi. Cái hay nhất của truyện này có lẽ là tạo ra hình tượng nữ chính độc lập và thành công trong nghề báo. Một nữ nhà báo bạo dạn, gan lì, thách thức mọi bí mật để rồi vạch trần sự thật bằng cây bút của mình. Cũng chính cái tật bướng bĩnh này đã đẩy cô đến vực thẳm cuối cùng . Đúng thật ngành báo chí chỉ thua ngành cảnh sát, có thể xếp ngang bằng ngành luật sư. Người làm báo đòi hỏi một tinh thần thép, dám nhìn, dám nghĩ, dám viết dù có bị đe dọa, hãm hại. Có lẽ chính cái tố chất liều lĩnh trong con người Mạc Ninh đã lấy được trái tim của Cố Chuẩn. Cô gái Mạc Ninh thuộc tuýp phụ nữ tự lập hiện đại. Cô dám thừa nhận mình đã yêu và cũng ngây ngô tìm cách tiếp cận anh. Trong khi cảm xúc của Mạc Ninh vô cùng rõ ràng thì Cố Chuẩn lại có nhiều điều uẩn khúc. Hoa Ban cho là hình tượng nam chính khá thất bại vì thiếu mất nền móng. Một căn nhà dù đẹp thế nào mà phần móng không chắc cũng dễ lung lây. Có lẽ Cư Ni Nhĩ Tư nên kể rõ hơn vì sao anh hình thành tính cách thờ ơ, lạnh lùng, khó gần như vậy. Tốt nhất là nên tạo cho anh một quá khứ với một mảnh tình dang dở nào đó thì người đọc sẽ thấy anh ta sâu sắc hơn. Nói về tình yêu của hai người hì tiến triển khá thuận lợi. Không có sự ngăn cản của gia đình. Bố mẹ Cố Chuẩn thật ra còn rất yêu thích Mạc Ninh, bà Cố còn xác định cô là mẫu con dâu yêu thích của bà. Người thứ ba, thứ tư thì có xuất iện nhưng mờ nhạt, không có sức ảnh hưởng bao nhiêu. Chủ yếu làm khó cuộc tình của hai người là ở Cố Chuẩn. Anh chàng này luôn cho rằng cô ấy không thể hiểu mình, tự cho là ta đây cao thâm, khó ai bước qua được cái “sâu sắc” trong tâm hồn anh. (nhưng mà tự anh ta cho là vậy chứ Hoa Ban đã bảo là chàng này thiếu nền móng mà ^^) Vậy rồi tới phút chót thì hóa ra chính bản thân Cố Chuẩn mới là người không hiểu Mạc Ninh. Vì sự “không hiểu” này mà suýt nữa anh đánh mất cô. Bây giờ thì mình rất thắc mắc về ý nghĩa nhan đề. Thế nào là Đen ăn đen? Trong truyện không nói gì về màu đen hết. Ây da, tác giả muốn thử thách trí tưởng tượng “phong phú quá đáng” của mình đây mà. Có thể cả nam và nữ chính đều là con cờ đen, chung một bản chất như nhau, củng là một cực của nam châm. Thay vì đẩy thì lại hút, thay vì là đồng đội thì lại ăn nhau. Thoi tóm lại là mình không biết vì sao tựa truyện như vậy. Bạn nào hiểu thì la lên nhe! ^^ Nói một chút về phương diện ngôn ngữ + diễn đạt. Ebook này thiệt là thiếu sót. Không ghi tên người dịch, người edit hay người làm ebook gì cả, chẳng rõ là truyện dịch hay edit nữa. Văn phong khá chuẩn, không mang dáng dấp của cv là bao, có lẽ là dịch. Nhưng cách kể cũng đơn giản, không hoa hòe, không đố chữ, không miêu tả nhiều nên edit cũng dễ dàng. Truyện xoáy sâu vào tình tiết, khắc họa cảnh vật thất nhạt, không đáng kể nhưng diễn tả tâm lý thì công phu, rõ ràng và có đầu tư nhiều. Như vậy, đây là bộ truyện dùng để giết thì giờ. Nó không hời hợt nên đọc không thấy uổng, phù hợp cho ai thích lãng mạn dịu dàng. Bài review này mình viết không có gì lôi cuốn, có sao nói vậy thoi mà cũng không có để nhiều tâm tư vào. Hy vọng lần sau sẽ nhiệt huyết hơn. Chào các bạn, cảm ơn vì đã đọc. Nếu các bạn rỗi rãi thì xin mời xem qua truyện mình viết nhe, đề nghị nên đọc bộ Diễn viên đa năng – bộ mình ưng ý nhất. Xem thử mình viết truyện có hay như viết review không. (Quảng cáo chút xíu ấy mà^^ Chắc mình phải tìm ai đó viết review cho truyện của mình thoi. Hay là mặt dày tự đi khen mèo dài đuôi đây ta??? ^^)) Review: hoabanland.wordpress.com *** Lúc Mạc Ninh đến bên cạnh xe Cố Chuẩn, phát hiện đèn xe đang mở, người cũng không ngồi trên ghế. Đứng nhìn hồi lâu, sau hố gọi lớn “Cố Chuẩn”. Lúc này cửa sau xe mới chậm rãi hạ xuống. Mạc Ninh đi đến, Cố Chuẩn đã mở cửa cho cô. “Sao lại ngồi phía sau?”. Mạc Ninh ngồi vào chô, tuỳ ý gợi chủ đề, muốn làm không khí dịu đi một chút. “Phía trước sáng quá”. Mạc Ninh không hiểu, ánh sáng nhạt chiếu tới, cô giống như cảm thấy tóc Cố Chuẩn vẫn còn ẩm, cứ như thế duỗi tay sờ, quả như cô đoán. Mi nhắn lại, cô nói “Anh không sấy tóc sao?”. Cố Chuẩn nằm ở trên ghế, giọng bình thản.“Em còn không cho anh thời gian làm khô”. “Về nhà?”. Rốt cuộc cũng nói ra.“Em với Khâu Tuân chỉ là bạn tốt”. “Ừ”. “Lúc vừa đến Bắc Kinh, vì công việc không ổn định, chỗ ở không ổn định, rất hoang mang”. Chậm rãi, Mạc Ninh cũng đã quen dần với bóng tối, nhắm mắt nằm lên ghế.“Khâu Tuân hợp tác cùng bạn trai Tô Dã Nghi, vô tình em gặp lại anh ta, anh cũng biết, em với anh ta quen nhau ở Tahiti. Dịch tự lúc trước bận làm dự án, Tô Dã Nghi vì bận chăm sóc anh ta, Chu Nhất Nặc cũng có chuyện của mình và Chu Xung, em lại chưa quen với cuộc sống ở Bắc Kinh, Khâu Tuân lại rảnh rỗi, vì thế rất tự nhiên, chúng em cứ thế trở thành bạn bè”. “Anh ta rất tốt, là một người đáng để làm bạn, thế nhưng nếu để em gọi tên thân phận của anh ta, em sẽ xếp anh ta vào loại ‘khuê mật’. Nói như thế, anh hiểu không?”. Nói xong, cô nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, anh ẩn mình trong bóng đêm, không lộ ra tâm tình gì. ... Mời các bạn đón đọc Đen Ăn Đen của tác giả Cư Ni Nhĩ Tư.
Đại Minh Tinh Và Thợ Săn Ảnh - Bình Quả Thụ
Thích sao? Anh không biết. Anh chỉ biết người này rõ ràng yếu đuối vô cùng, lại vẫn hết lần này đến lần khác bảo vệ anh. Anh chỉ biết người này có lúc nhát gan vô cùng, nhưng riêng đối với chuyện của anh luôn lớn gan bất thường. Anh chỉ biết từ rất sớm, anh đã muốn quan hệ của bọn họ gần gũi hơn, càng ngày càng gần gũi hơn nữa. Rốt cuộc là muốn gần gũi đến mức độ nào? Gần đến độ không thể tách ra được. *** Lâm Sênh diễn tập xong thì nhìn thấy Tống Diệm đang đứng ngay cạnh cửa. Anh ta đút tay trong túi, đang dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn cậu. Trợ lý Tiểu Triệu vội vã bước lên trước: “Lão đại, anh đến rồi.” Tống Diệm không nói một lời. Lâm Sênh cũng không để ý đến anh ta, cầm khăn lên lau mồ hôi. Tiểu Triệu thấy tình hình có vẻ không ổn, hai người này tuy bình thường cãi nhau không ngớt, nhưng sao lần này mức độ căng thẳng lại càng cao hơn thế này. Cậu vội lên tiếng: “Anh Sênh, anh nói chuyện với lão đại đã nhé, em đến đằng kia giúp anh kiểm tra trang phục biểu diễn, mấy đồ anh cần em để ở trên bàn rồi đấy”, nói xong liền chuồn thẳng. ... Mời các bạn đón đọc Đại Minh Tinh Và Thợ Săn Ảnh của tác giả Bình Quả Thụ.
Hảo Mộc Vọng Thiên - Nhĩ Nhã
Mộc Lăng có một gốc Vọng Thiên Thụ, xem như bảo bối. Bắt được tiểu tặc trộm gỗ, một tên mười bảy mười tám tuổi như hắn lại khi dễ một đứa bé trai bảy tám tuổi, đùa một chút thả đi, lại đùa lại thả, lại thả lại đùa. Dã tiểu tử lúc đầu còn ngang ngạnh, sau đó trộm gỗ bị sét đánh, liền ngoan ngoãn, Mộc Lăng chữa bệnh cho nó, cứu mạng nó. Sau đó khỏi bệnh, tiểu tử trước khi đi còn hướng mặt lên đại thụ hô to: “Họ Mộc kia, từ hôm nay trở đi ta đổi tên thành Tần Vọng Thiên, ngươi chờ, sớm hay muộn có một ngày, gia sẽ đoạt lại gốc cây này.” Mười năm sau, Mộc Lăng là thần y, thiên hạ đệ nhất người tốt. Mười năm sau, Tần Vọng Thiên là mã tặc, thiên hạ đệ nhất đại phôi đản. Một ngày đầu thu, Mộc Lăng đi xa, đi tìm dược liệu có thể làm cho mình trường mệnh bách tuế, trước khi xuất hành hắn tự thỏa thuận ba điều: Một, không lo chuyện bao đồng! Hai, không lo chuyện bao đồng! Ba, không lo chuyện bao đồng! *** Rét đậm, cực lạnh, bầu trời Mạc Bắc cả ngày âm u, hoa tuyết từng luồng lớn lơ lơ lửng lửng… Hậu viện Tu La Bảo, cửa phòng Tần Vọng Thiên khép chặt. “Đại ca” Giáp bưng một nồi canh bồ câu chạy tới, nói với Tần Vọng Thiên đang mặc áo đơn luyện công trong sân: “Cái này nấu cho đại phu.” “Được.” Tần Vọng Thiên đưa tay nhận lấy, ra ý bảo mọi người tiếp tục làm việc, thu đao lại, xoay người mở cửa vào phòng. Tần Vọng Thiên vừa vào cửa, phản ứng đầu tiên là —— cháy rồi? Sao lại nóng như thế a! Vừa xoay mặt nhìn, liền thấy trên mặt đất có ba chậu than lớn, trong phòng ấm áp dễ chịu. Mộc Lăng mặc y phục mùa đông, cuộn trong chăn xem sổ sách. “Lăng.” Tần Vọng Thiên đi đến, đưa khay qua, cười nói: “Bồ câu ngươi muốn đây.” Mộc Lăng nhận khay để lên bàn nhỏ trên giường, vừa mở nắp vừa oán hận: “Lạnh chết!” ... Mời các bạn đón đọc Hảo Mộc Vọng Thiên của tác giả Nhĩ Nhã.
Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi - Do Đại Đích Yên
La Tiểu Lâu bất ngờ trùng sinh đến 4000 năm sau. một thời đại cơ giáp. Nhưng khi làm chiến sĩ cơ giáp thì cuộc sống của hắn lại rất gian nan. Khi không thích ứng được nữa hắn đã bị bắt kí một khế ước nô lệ. Nhìn nam nhân kia cường đại bá đạo, La Tiểu Lâu phi thường thức thời khuất phục…   (Tên riêng qua từng bản edit khác nhau sẽ khác nhau) Tên người Yates = Athes = Á Đặc Tư (bạn của La Tiểu Lâu, chiến binh cơ giáp) Siever = Tây Thụy Nhĩ (Thụy Minh thú) Road = La Đức Carlos = Cáp Đốn (trung tướng) Abel = Á Bá (chế tạo sư cơ giáp) Gerald = Thánh Kiệt Lạp Nhĩ Đức (Hoàng kim thú) Althon = Thánh Ngải Bá Nạp (vua của Artodis, bố St. Gerald) Maxime = Mark Asim (123 – anh trai 125) Tina = Vi Toa Welder = Uy Đức Tên riêng khác Dị dung sở = Viện dị thú = Viện dị dạng Tinh cầu Grey = Bụi tinh hệ Lan Đạt = Renda Đặc Lai Tư = Teles = Theles A Đặc Đế Tư = Artodis = Ethedis Xảo Khắc Lực = Socola *** Một ngàn năm đã trôi qua, coi như đại cường nhân mang gien SSSS Nguyên Tích cũng đã trở thành lão nhân. Dù vậy, trong mắt La Tiểu Lâu, hắn luôn là người tuấn mỹ nhất, đẹp trai nhất. Vương vị của hắn đã sớm truyền cho Nguyên Dục, còn hai đứa trẻ khác của họ cũng đã có cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn. Lúc này, khi ánh mắt trời dần tà xuống, trong phòng chỉ có hắn và La Tiểu Lâu. Tất cả mọi người đều bị Nguyên Tích nhốt ở bên ngoài, hắn không cho phép bất luận kẻ nào vào quấy nhiễu. Nguyên Tích nhìn La Tiểu Lâu yên lặng nằm trên giường, hắn từ từ quỳ gối trên tấm thảm thật dày, dầu vết ngàn năm ở ngực đang tản phát ra nóng rực, phảng phất có thể đả thương da. Nhưng hắn không cảm giác được, có một loại đau đớn còn khắc sâu hơn vạn phần đang làn tràn toàn bộ cơ thể hắn. La Tiểu Lâu rốt cục rời đi hắn, sẽ không mở mắt ra hướng về phía hắn mỉm cười, sẽ không dâng lên thức ăn hợp khẩu vị của hắn nhất, sẽ không lúc hắn ngã bệnh thì dung túng hắn đủ điều, sẽ không hôn hắn, nói với hắn, ta yêu ngươi. ... Mời các bạn đón đọc Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi của tác giả Do Đại Đích Yên.