Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác - Méo Mó Cũng Được!

“Tôi cần một cái khuôn khác, méo mó cũng được!” là chuyến hành trình dài đi tìm bản ngã của tác giả trẻ Lê Bùi Thảo Nguyên. Với hai mạch truyện đan xen nhau, tác phẩm như một cuốn tự truyện chia sẻ những suy nghĩ, những trăn trở về ý nghĩa của bản thân đối với cuộc sống này. Cuốn sách là tác phẩm đầu tay của Lê Bùi Thảo Nguyên sau khi nghỉ việc ở một bệnh viện phụ sản lớn nhất nhì miền Nam để đi tìm cho mình một lối đi riêng. Ngay từ những dòng đầu tiên, độc giả sẽ lạc bước vào trong tâm tư của một cô gái nhìn từ bên ngoài tưởng chừng rất trưởng thành, mạnh mẽ, bình lặng nhưng ở phía sâu thẳm trong tâm hồn, trong suy nghĩ là hố sâu hun hút, gió cuộn sóng trào. Nguyên bị mắc kẹt, bị giằng xé giữa hai cái khuôn trong một con người. Một cái khuôn do người ngoài tạo nên với hình ảnh Nguyên học giỏi, Nguyên làm tốt, Nguyên có công việc ổn định cùng cơ hội thăng tiến cao. Nguyên ở bệnh viện phải học cách bỏ qua cảm xúc của bản thân, chấp nhận nỗi đau một cách bình thản, không kêu ca, không than vãn nhưng cũng không hạnh phúc. Và một cái khuôn khác, méo mó, không hoàn hảo, đang đi tìm hình dạng của chính mình, nhưng đó mới chính là con người thật của Nguyên. Một Nguyên chân thành, đầy hào hứng, đầy cảm xúc, mong mỏi được khám phá chân trời rộng lớn, tự mở lấy lối đi, dù là ốc đảo xanh tươi hay sa mạc cằn khô. “Cuộc sống có nhiều thứ không thể kiểm soát hết được, hãy cứ làm những gì mình cho là đúng, và đảm bảo rằng mình có thể ngủ ngon suốt quãng đời còn lại với những việc làm đó". Xuyên suốt cuốn sách, người đọc bước vào dòng cảm xúc được kể đan xen với nhau giữa khoảng thời gian của Nguyên trong ngành Y từ khi đi thực tập đến khi làm việc trong bệnh viện và những ngày tháng Nguyên rong ruổi khắp miền đất nước. Khi Nguyên bắt đầu những chuyến đi của mình, nhiều người nghĩ Nguyên “hư”, nổi loạn. Nhưng đó không phải sự nổi loạn trong bất chợt. Đó là chuyến hành trình dài để thành thật với bản thân. Đằng sau mỗi chuyến đi, không chỉ là sự trải nghiệm, ngắm nhìn cuộc sống mà còn sự trưởng thành hơn, chậm rãi hơn, kiên nhẫn hơn và thấu hiểu chính mình nhiều hơn cùng những kỷ niệm đầy ắp cảm xúc. Mỗi địa danh trong câu chuyện của Nguyên không hề hoa mỹ, rực rỡ, đơn giản là một cảm giác rất gần gũi, thân quen. Đó là một Hà Nội nhẹ nhàng, da diết, một Huế cổ kính, êm đềm, cơn lạnh buốt của Đà Lạt thơ mộng hay vùng núi bạt ngàn được phủ đầy sương mờ phía Bắc.  Đồng thời, qua những chia sẻ chân thành của Nguyên, độc giả một phần nào đó thấu hiểu được những khó khăn, vất vả trong ngành y. Những cuộc cấp cứu khẩn giữa đêm khuya, những bệnh nhân không qua khỏi, cảm giác lạnh lẽo và u ám giữa những hành lang hun hút ở bệnh viện cùng nỗi đau tích tụ dần, đè nén, âm ỉ cháy trong lòng. Cũng như cách Nguyên lựa chọn để đối mặt với áp lực công việc, vượt qua ám ảnh nghề nghiệp, tâm lý đè nặng trên đôi bàn tay. “Nghề của tôi là ngăn chặn những cơn đau và thức canh cho người khác ngủ, nhưng chính bản thân tôi lại thao thức hằng đêm". Cuối cùng, sau những ngày tháng trôi nổi vô định giữa thế gian, khi Nguyên quyết định sống thật chính mình cũng là lúc cô tìm thấy ý nghĩa của bản thân. “Cảm giác lúc này hơi giống chuyến đi miền Trung khi vừa mới tốt nghiệp, khác chăng, mọi thứ không còn mông lung, mờ mịt, khi mà tôi biết rõ mình cần làm gì tiếp theo". Tôi cần một cái khuôn khác, méo mó cũng được! không chỉ là câu chuyện của một cô gái trong ngành Y mà còn là câu chuyện của mỗi người trẻ vừa mới chập chững bước vào xã hội này. Sự bất công, nỗi đau, cảm giác lạc lõng, cô đơn, chán nản, mong muốn được trốn chạy nhưng cuối cùng cũng phải quay về với thực tế “trần trụi”. Mỗi người chúng ta ai cũng có một cái khuôn và gói mình theo hình dáng của nó. Và không phải ai cũng đủ can đảm để bước ra khỏi khuôn đó, bước ra khỏi những định kiến, suy nghĩ của người khác gắn cho mình, bước ra khỏi vỏ bọc của bản thân để cất lên tiếng nói từ sâu thẳm. Như Nguyên nói: “Bạn chỉ sống một lần duy nhất, hãy tử tế với bản thân mình, hạnh phúc, rồi những người thật sự yêu thương bạn cũng sẽ hạnh phúc”. Cách kể chuyện nhẹ nhàng, giản dị của Nguyên sẽ khiến cho tâm hồn người đọc cảm nhận như chính mình đang trải qua những đoạn đường, những cung bậc cảm xúc lẫn lộn. Để rồi, từ đó tạo ra sự đồng điệu, gắn kết, chạm đến trái tim của người đọc, khi mà ai cũng thấy thấp thoáng hình bóng mình trong đó. *** Lúc này, có lẽ là thời điểm thích hợp nhất để sống cho trọn vẹn chữ “hư”! Tôi có nhiều hình xăm, khắp người, và chắc sẽ còn nhiều nữa. Cái đầu tiên được “tậu” vào tháng 5/2015. Những bạn nam từng uống rượu và bia với tôi đều trố mắt “Cậu uống khỏe thật!” Nhiều người, thậm chí còn rất thích ngồi uống với tôi, vì cảm thấy thoải mái, không phải giữ kẽ, vừa có gái để tâm tình, vừa có bạn nhậu, uống được từ đầu cuộc đến tàn canh. Tôi hút thuốc lá! Không nghiện, chắc chắn thế, có thể cả tháng không hút, nhưng cũng có thể, rít hết một bao, trong vòng 2 tiếng! Tôi có thể ngủ với rất nhiều đàn ông! Vâng, trên cùng một giường, theo đúng nghĩa đen, là ngủ. Với con dao nắm chặt trong tay, sẵn sàng ăn thua đủ với bất cứ ai muốn chạm vào người mình. Tôi có thể thay quần áo trong căn phòng có một nam bạn khác, chỉ với yêu cầu bạn ấy quay mặt đi. Tôi có thể ở nhờ nhà một bạn nam, rồi chui vào phòng bạn ấy, leo lên giường của bạn ấy mà ngủ, với bạn ấy, kệ gia đình bạn ấy nghĩ gì. Hẳn tôi là đứa vô duyên, nếu nhận là thứ nhì, thì không ai dám nhận thứ nhất. Và… Tôi được nuôi dạy rằng, mượn của ai cái gì, thì nhất quyết là phải trả, cho dù đó là miếng giẻ nhàu nhĩ. Thứ gì không phải của mình, tuyệt đối không được lấy. Khi đã từ chối tình cảm của ai đó, tuyệt nhiên không nhờ họ chở đi đâu chơi, đi ăn, không nhận quà từ họ. Nói chung là không khiến cho họ hy vọng, không “vờn”, không lợi dụng, không biến họ thành osin, bạn, anh trai, em trai, hay bất cứ thứ gì. Họ có quyền được tôn trọng. Tôi từng lỡ tựa đầu vào vai một người thương mình, bảo họ đừng đi, và khóc trước mặt họ, chỉ thế thôi. 5 năm trôi qua, mỗi lần nghĩ đến, tôi vẫn cảm thấy rất có lỗi với người đó. Vì rõ ràng, tôi không có tình cảm với họ. Vì suýt nữa, tôi đã gật đầu, để khỏa lấp nỗi đau, bởi một người khác, cho dù cái “suýt” ấy chỉ mới lướt qua trong suy nghĩ. Tôi cảm thấy buồn nôn, khi phải cố tỏ ra là “ngoan”, theo tiêu chuẩn của mọi người: Con gái phải nhu mì, phải yểu điệu thục nữ, phải yếu đuối, để người khác chở che thậm chí phải “thủ đoạn”, phải “diễn”, để đổi lấy sự quan tâm vụn vặt, từ người khác, từ người mình thương. Tôi sợ làm người khác tổn thương, hay là buồn, hay là lo lắng, nhất là đối với người tôi thương. Nên, mỗi lời nói hay hành động mà tôi quyết định làm họ đau, cũng chính là, tự hủy hoại mình. Tôi không nói dối được, nhất là những lời nói dối để làm lợi cho mình. Có người từng nói, “thật” quá sẽ khổ lắm. Đã rất nhiều lần, tôi muốn mình tan biến đi cho xong, chứ đi ngược dòng, va phải hết người này đến người kia, đau lắm. Dĩ nhiên đó chỉ là suy nghĩ trong vài ba phút yếu đuối, lạc lòng mà thôi. Sống mà cứ mãi làm một con số nguyên tố chẳng dễ chút nào. Nhưng, rũ bỏ hết trách nhiệm của mình với những hợp số xung quanh để trốn, lại sợ họ sẽ buồn. Tôi vẫn luôn làm tốt những điều người khác giao cho mình, tôi tự tin nói như vậy. Cho nên, chưa ai từng hỏi tôi có vui không, tôi thực sự muốn gì. Họ chỉ bảo sao, tôi làm tốt vậy, nên thực sự thấy tiếc, khi tôi dừng lại. Nếu tiếp tục, Nguyên sẽ thành công đấy, sẽ tiến xa, sẽ leo cao đấy! Nếu tiếp tục, Nguyên sẽ vỡ tan ra đấy! * Với tôi, khi mình thương một người, cho dù người ta có ghét mình đi chăng nữa, thì dù một lời buông lơi với người đàn ông khác thôi, cũng đã là phản bội, chính trái tim mình. Tôi từng cố buông thả bản thân, cố im lặng để cho một người đàn ông chạm vào mình, trần trụi, để rồi đến cuối cùng, đẩy họ ra, “Em không làm được!” Sau đó, nhốt mình rất lâu trong nhà tắm, nôn mửa, kỳ cọ, tự ghê tởm mình. Trên những cung đường, tôi hay bắt gặp những ánh mắt thảng thốt nhìn mình. Người lịch sự thì bảo em là con gái mà “gan”, dám đi một mình. Vài người khác buông một chữ “liều”, rồi tặc lưỡi lắc đầu. Có lần, đứng trong bếp nhà cậu bạn ở xa Sài Gòn gần 2000 kilômét, bác cậu ý tứ nhỏ nhẹ: “Bố mẹ trong Nam cho con gái đi như vậy chứ ngoài này không có đâu.” Trong rất nhiều cuộc nói chuyện, sau khi tìm mọi cách thuyết phục rằng cách sống của tôi là sai nhưng thất bại, người đối diện thường chốt lại bằng câu “Em đi vậy ba mẹ em không nói gì hả?” Họ nghĩ, đó sẽ là đòn cuối cùng khiến tôi không còn trụ vững. Nhưng, điều may mắn nhất của tôi từ trước đến giờ không phải là có ba mẹ hiểu mình, mà đó là có ba mẹ chấp nhận được những suy nghĩ của mình, dù cho suy nghĩ đó có dị biệt. Hãy cứ làm những gì con muốn, miễn là cái “muốn” đó không làm hại đến ai, con vui vẻ hạnh phúc, và có thể tự nuôi sống được bản thân mình. Ba mẹ tôi là thế đấy, không ép uổng, chỉ đưa ra lời khuyên, sau đó, để con tự lựa chọn. Dĩ nhiên, tự làm tự chịu, điều đó giúp tôi chính chắn và có trách nhiệm với bản thân mình hơn. Nhờ họ, tôi chưa bao giờ thấy dằn vặt với những duy nghĩ không giống ai của mình. Và dù độc hành trên hầu hết mọi chặng đường, tôi vẫn thấy bản thân chưa bao giờ đơn độc.   Mời các bạn đón đọc Tôi Cần Một Cái Khuôn Khác - Méo Mó Cũng Được! của tác giả Lê Bùi Thảo Nguyên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Giông Tố - Vũ Trọng Phụng
Tên eBook: Giông Tố (full prc, pdf, epub) Tác giả: Vũ Trọng Phụng  Thể loại: Tiểu thuyết, Việt Nam danh tác, Văn học Việt Nam Hình thức: Bìa Mềm Giá bìa: 98.000 ₫ Công ty phát hành: Nhã Nam Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn Trọng lượng vận chuyển (gram): 550 Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Số trang: 484 Ngày xuất bản: 1936 Tạo prc: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn: vnthuquan.net Giới thiệu: Vũ Trọng Phụng là một nhà văn, nhà báo nổi tiếng của Việt Nam vào đầu thế kỷ 20. Tuy thời gian cầm bút rất ngắn ngủi, với tác phẩm đầu tiên là truyện ngắn Chống nạng lên đường đăng trên Ngọ báo vào năm 1930, ông đã để lại một kho tác phẩm đáng kinh ngạc: hơn 30 truyện ngắn, 9 tập tiểu thuyết, 9 tập phóng sự, 7 vở kịch, cùng 1 bản dịch vở kịch từ tiếng Pháp, một số bài viết phê bình, tranh luận văn học và hàng trăm bài báo viết về các vấn đề chính trị, xã hội, văn hóa. Một số trích đoạn tác phẩm của ông trong các tác phẩm Số đỏ và Giông Tố đã được đưa vào sách giáo khoa môn Ngữ văn của Việt Nam. Nổi tiếng với giọng văn trào phúng châm biếm xã hội của mình, một số người đã so sánh ông như Balzac của Việt Nam. Tuy nhiên, cũng vì phong cách "tả chân" và yếu tố tình dục trong tác phẩm mà khi sinh thời ông đã bị chính quyền bảo hộ Pháp tại Hà Nội gọi ra tòa vì "tội tổn thương phong hóa". Về sau này, tác phẩm của ông lại bị cấm in, cấm đọc vì là "tác phẩm suy đồi" tại miền Bắc Việt Nam và Việt Nam thống nhất cho đến tận cuối những năm 1980. Tác phẩm Giông tố đã đóng bằng một việc tiêu cực tự hoại thân thể, và cũng mở đầu bằng một cuộc cưỡng dâm thô bạo có trả tiền. Rồi lại tiếp diễn những cuộc tiền dâm hậu thú và thông dâm, và vân vân. Nhưng cái chính không phải ở đây. Giông tố có nói đến nông dân, nhưng cái nhìn của Vũ Trọng Phụng còn chệch choạc. Giông tố có nói đến chiến sĩ cách mạng nhưng cái nhìn của Vũ Trọng Phụng còn viển vông, phiêu lưu. Cái mà Vũ Trọng Phụng đánh trúng nhất trong Giông tố tức là đánh vào cái sự trâng tráo tàn bạo của thế lực đồng tiền, của những thế lực phản bội đã dựa vào đế quốc và định cầm cân nảy mực cho sự sống và ngự trị lên trên cái giá trị thật của đời sống. Cái mà Vũ Trọng Phụng xưa kia đã dành cái phần tráng kiện trong nhỡn lực và bút lục để tấn công vào, vì hạnh phúc và công lý, thì ngày nay cuộc cách mạng của ta đã dồn nó vào chỗ Mỹ - Diệm. Vũ Trọng Phụng mà còn, còn đánh nhiều thêm bằng nhiều truyện nữa, còn đánh mạnh hơn bao giờ hết và đánh cho kỳ hết. Không những đánh, mà Vũ Trọng Phụng còn kiến thiết nữa. Mời các bạn đón đọc Giông Tố của tác giả Vũ Trọng Phụng.
Mariana - Susanna Kearsley
Tên eBook: Mariana (full prc, pdf, epub) Tác giả: Susanna Kearsley Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Huyền ảo, Văn học phương Tây Dịch giả: Chi Tử  Số trang: 528  Ngày xuất bản: 08-07-2013  Công ty phát hành: Bách Việt  Nhà xuất bản: NXB Lao Động  Chụp pic: Dung Nguyen  Type Thien Huong Do & Huong Lien Nguyen & Ngan Dinh & Emily Stones & Mi Hà & Cao Thu Trang & Thanh Nguyen  Beta: CoCo & Hạ My  Tạo prc: CoCo Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free GIỚI THIỆU …Anh sẽ không ép buộc em lên giường với anh. Anh không muốn một người phụ nữ hoảng sợ, hay một cô nàng e thẹn, ngoại trừ cô ấy sẵn lòng trao cho anh tình yêu. Anh không hứa hẹn, bởi thế giới này là một nơi luôn biến đổi và lời nói hầu như không còn nhiều ý nghĩa. Nhưng nếu em nghi ngờ lòng chân thành từ tình yêu của anh, thì em đến đây. Hãy để anh nhắc lại lời hứa của mình… *** Bao nhiêu mùa đã trôi qua, bao nhiêu đợt tuyết đã đến và đi, hoa nở rộ rồi khô héo dưới ánh mặt trời chói chang của mùa hè, trong khi Mariana và Richard của cô ấy đã chờ đợi, bất lực khi bị niêm phong giữa giao lộ thời gian… chờ đợi khoảnh khắc tâm hồn họ lại được giao hòa, ngất ngây trong men tình ái của nhân gian. Phải, ba trăm năm trước đây vào thế kỷ XVII Mariana và Richard đã có một tình yêu khắc cốt ghi tâm, một tình yêu không trọn vẹn giữa cô thiếu nữ nghèo và chàng quý tộc hào hoa. Tình yêu đó để lại nhiều day dứt và đau thương đến mức linh hồn hai người cứ lưu luyến chưa chịu rời bỏ nhân gian. Cho đến ba trăm năm sau, với sự xuất hiện của Julia tại ngôi làng Exbury cổ kính. Julia Beckett là người tin vào số phận. Khi cô chuyển vào Đàn Cừu Xám - một ngôi nhà xinh đẹp được xây từ thế kỷ XVI ở vùng quê Exbury, cô ngờ rằng không phải chỉ vì những trùng hợp ngẫu nhiên đã mang cô đến đây. Người dân địa phương rất nhiệt tình và hiếu khách, nhất là người chủ của Lâu đài Crofton, thế nhưng bên dưới sự bình thường ấy, cô vẫn cảm nhận được nỗi buồn khôn nguôi ám ảnh ngôi nhà mới của cô. Rồi cô phát hiện ra Mariana, một người con gái xinh đẹp đã từng sống ở đây ba trăm năm trước. Cũng chính là hồn ma Thiếu phụ Xanh luôn xuất hiện trong khu vườn của Đàn Cừu Xám, nhưng cách đây ba mươi năm, vào cái năm Julia ra đời, người ta không còn nhìn thấy hồn ma ấy nữa. Dường như vùng đất tưởng chừng quá đỗi bình yên này đang ẩn chứa biết bao buồn thương và đau đớn. Julia không chỉ đóng vai trò là người khám phá, mà còn là nút thắt trong toàn bộ câu chuyện này. Dường như lịch sử đã ở đây và chờ sẵn Julia từ rất lâu rồi… *** TÁC GIẢ   Susanna Kearsley là một tiểu thuyết gia người Canada, ngoài thể loại lãng mạn, cô còn viết truyện trinh thám dưới bút danh Emma Cole. Trước khi dấn sâu vào nghiệp cầm bút và trở thành một nhà văn chuyên nghiệp, Susanna Kearsley từng làm quản lý bảo tàng, nên cô đã mang niềm say mê nghiên cứu và du lịch vào những cuốn sách của mình. Mariana đã mang về cho cô giải Văn học Catherine Cookson uy tín và cuốn tiểu thuyết Bí Mật của Shophia (còn có tên là Biển mùa đông) cũng đưa cái tên Susanna Kearsley vào vòng chung khảo giải Tiểu thuyết Lãng mạn của năm. Mời các bạn đón đọc .  
Mình thử yêu nhé, Cleo? - Jill Mansell
Tên eBook: Mình thử yêu nhé, Cleo? (full prc, pdf, epub) Tác giả: Jill Mansell  Thể loại: Lãng mạn, Hài hước, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây Dịch giả: Phạm Lê Diệu Linh  Số trang: 396  Ngày xuất bản: 15-07-2013  Công ty phát hành: Nhã Nam Nhà xuất bản: NXB Phụ Nữ  Chụp pic: Dung Nguyen  Type Kiều Anh & Lee Ock Hijk & Mi Hà &  Mai Thanh & Marry Lennox & Ta Hong Son & Minh Tam  Beta: Hoai Luong  Tạo prc: CoCo Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free GIỚI THIỆU Giải Tiểu thuyết Lãng mạn Hài hay nhất 20 của RNA Có điểm gì chung giữa Will đẹp trai hoàn hảo, Ash hài hước siêu sao radio và Johnny nghệ sĩ điêu khắc, hot boy trường học một thời? Chính là Cleo, chính thế đấy, một cô nàng làm nghề tài xế xe limousine. Nàng là đương kim người yêu của Will, bạn RẤT thân của Ash và, ừm, đã từng hôn Johnny từ thời đi học - một nụ-hôn-bị-lừa! Và tất cả họ đụng độ tại một tang lễ người quen, mở ra một câu chuyện thú vị đến hầu như khó tin, làm lộn nhào các mối quan hệ hiện tại. Sau rất nhiều tiếng cười, nước mắt, tình huống lãng mạn và cả tréo ngoe, tất cả có thể lại sẽ bắt đầu, theo một trật tự mới. ... bởi vì đôi khi người ta cần một cơ hội nữa, để đưa trái tim về đúng chỗ, vì biết đâu dưới lớp vỏ rất-ổn-thỏa, nó đã đi lạc bấy lâu nay... ... bởi vì đôi khi người ta cần rất nhiều can đảm, rất nhiều thời gian, trước khi dám THỬ dấn thân vào tình yêu đích thực... *** NHẬN ĐỊNH "Hãy thử đọc đi rồi bạn sẽ không phải hối tiếc." - Best Romance Stories "Nhân vật lạ, cốt truyện hấp dẫn, cùng vô số tình huống tréo ngoeo khiến người đọc khó buông sách nổi." - Booklist "Một cuốn sách cực kỳ dí dỏhững nhân vật mang tì vết rất thực nhưng vô cùng đáng yêu." - The Royal Reviews "Ngập tràn những điều bất ngờ, tình yêu đôi lứa và tình cảm gia đình. Jill Mansell đã rất thành công khi đan cài chuyện riêng của các nhân vật, và mô tả với giọng văn chân thực đến nỗi có cảm giác như ta đang ở đó vậy." - Fresh Fiction "Văn phong của Jill Mansell quả là độc nhất vô nhị với nét hài hước duyên dáng và cốt truyện đầy bất ngờ." - Between the Pages Mời các bạn đón đọc .
Nụ Hôn Đầu Cho Em - Suzanne Brockmann
Tên eBook: Nụ Hôn Đầu Cho Em (full prc, pdf, epub)    Tác giả: Suzanne Brockmann    Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học phương Tây Dịch giả: Nguyễn Trung  Nhà xuất bản: NXB Lao Động - Thái Uyên  Số trang: 262  Hình thức: Bìa mềm  Ngày xuất bản: 20 - 9 – 2012  Quản lý dự án: Devil  Chụp Pic: Con Đần  Type: Mimi Ngoc, Cao Thu Trang, Tuyết Minh, Yến Ngọc  Beta & Tạo prc: TT Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free  Giới thiệu tác phẩm Có bao giờ, bạn nghĩ mình sẽ yêu một anh chàng vốn là bạn thân của mình trong suốt hai mươi năm, một người từng chia sẻ với bạn mọi buồn vui, mơ ước, thành công, thất bại…, chỉ trừ một quan điểm yêu đương nghiêm túc và đích thực? Có bao giờ, bạn nghĩ mình sẽ yêu anh chàng ấy, khi trong con mắt bạn, anh ta là gã phóng đãng nhất ở nơi bạn sống, là một Don Juan thật sự vì anh ta ngủ với mọi phụ nữ rồi sau đó bỏ rơi họ, chưa bao giờ muốn thốt ra một lời nguyện ước chung thủy, chân thành? Có bao giờ, bạn nghĩ mình sẽ phải lòng anh chàng ấy, trong những tình huống hết sức trớ trêu, rồi nhận ra mình không thể rời xa anh ta dù chỉ trong ý nghĩ, và rốt cuộc anh ta cũng để mắt tới bạn, khao khát bạn từ rất lâu, rất lâu rồi…. Hãy cùng đến với hòn đảo Sunrise Key xinh đẹp trong cuốn tiểu thuyết "Nụ Hôn Đầu Cho Em” để trải nghiệm câu chuyện tình yêu thú vị tuyệt vời ấy. Mời các bạn đón đọc Nụ Hôn Đầu Cho Em của tác giả Suzanne Brockmann.