Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khí Đạo - Lục Lưu

LỤC LƯU

KHÍ ĐẠO

Dịch giả: HOÀNG MỘNG KHÁNH Với sự cộng tác của HOÀNG THÁI

VÀI LỜI VỚI BẠN ĐỌC

Khí tồn tại ra sao?

Thế nào gọi là Đạo?

Luyện công phải thế nào?

Từ xưa đến nay trên đất Thần Châu, biết bao nhà, biết bao người đã khổ công, dụng tâm đưa ra nhiều nhận định. Thật đúng là trăm nhà đua tiếng, trăm hoa đua nở. Tuy vậy quan điểm của mỗi nhà mỗi khác ai cũng chỉ nói về cái mình cho là đúng. Cái đúng - cái chưa đúng, sự linh hoạt dung hợp - sự gán ghép khiêm cưỡng, cái thật - cái giả, sự cởi mở - sự cố chấp.. đan xen vào nhau, khiến người đọc ngày nay thật bối rối khi nghiên cứu nền văn hoá cổ Trung Hoa. Trong bối cảnh đó, tiên sinh Lục Cẩm Xuyên đã dồn hết tâm huyết, ngụp lặn trong biển sách để đãi cát tìm vàng, tìm cái chân cái trọng, phân loại các học thuyết đồ sộ, để mở mang, làm rõ đại ý của các bậc tiền bối. Có thể nói cuốn sách này đã được ông “trực lọc huyết tinh viết văn chương”, nên giá trị của nó vô cùng độc đáo. Trong bối cảnh hiện nay, phong trào khí công của Việt Nam đang phát triển và muốn khẳng định bản sắc của mình thì sự ra mắt của cuốn sách lại càng cần thiết, bởi về lý, ai cũng biết luyện khí mà không rõ Đại Đạo (Mục Tiêu Lớn) thì lợi sẽ bất cập hại.

Khí Đạo là một rong những tác phẩm nổi tiếng, có thể nói là một viên ngọc trong “Tủ sách văn hoá cổ truyền Trung Hoa”, do NXB Thượng Hải xuất bản năm 1994. Chỉ sau 6 tháng, sách đã được giới khí công Trung Quốc rất hâm mộ. Chẳng những thế, ngay sau đó, loạt sách đầu tiên mang sang Nhật đã bán hết ngay và được các nhà khí công tên tuổi của Nhật Bản đánh giá rất cao.

Nhìn vào kho từ vựng Hán - Việt, những từ khí chất, khí khái, hào khí, dũng khí, khí thế, phong khí, khẩu khí, linh khí, khí hậu, khí tiết, văn khí, kiếm khí… cho chúng ta thấy, từ xa xưa người Đông Phương đã biết, khí là một cái gì đó tồn tại và phát huy tác dụng cụ thể trên tất cả các mặt hoạt động của con người. Có người nói thật chí lí, ai đã biết khí thì thấy đâu đâu cũng là khí. Vì vậy tác giả đã đưa ra một nhận định rất sâu sắc: “Khí vừa là cầu nối giữa hư không và thực thể, giữa vật chất và tinh thần, giữa sinh ra và mất đi, vừa là cầu nối giữa thời gian và không gian, giữa vĩnh hằng và biến hoá, giữa vạn hữu và nhất vô; tức là tất cả mọi hiện tượng hữu hình, vô hình của thế giới bao la, mà ngày nay chúng ta có thể nhận biết được, đều có liên quan đến khí. Vì thế khí học có thể được xem là Đại Đạo”. 

Đọc “Khí Đạo”, ta thấy như được đọc tất cả các văn bản cổ xưa của nhiều triều đại nói về khí học trên nhiều lĩnh vực khác nhau; lời và ý của tác giả tuôn trào, đan lồng vào lời và ý của cổ nhân, khiến người đọc tưởng như đang ngồi nghe một cuộc đàm đạo sôi nổi vô tiền khoáng hậu. Những lời bàn, những lời phê thật tự nhiên, hàm súc uyên ảo, nhiều ý tưởng kỳ lạ, sáng tỏ đến mức người đọc không hiểu tại sao lại đơn giản như vậy. Những cái lạ cái hay đều thuộc về tác giả, còn cát sạn trong sách này đều do trình độ thấp kém của người dịch gây ra, xin bạn đọc lượng thứ và chỉ bảo. 

“Khí Đạo” gồm hai phần lớn: Luận thuyết về khí học và Đại triết khí đạo của Thái cực môn. 

Đọc phần đầu đã rất lý thú, vì phạm vi tác giả bàn thật rộng rãi, sâu sắc, những ai đã bước chân vào con đường tu dưỡng đều có thể thấy những ấu trĩ của mình và vận dụng để nhận thức lại về khí học. Trong những trường hợp như thế, thật thích đáng khi dùng thành ngữ “Vén mây mù mà thấy trời xanh”. Đặc biệt phần thứ hai lại càng quí giá gồm những quy tắc, nguyên lý về nhận thức, về tập luyện tu dưỡng của Thái cực môn (một trong 5 môn phái bí truyền không dạy ra ngoài của Đạo gia), được viết rất cô đọng mỗi lời nói mỗi chữ đều là tâm huyết của tác giả. Ba trăm bài mục hàm súc có giá trị chỉ đạo thực hành rất to lớn đối với bất cứ ai đã nhập môn khí công nhưng lại muốn đi đúng, đi xa trên con đường Khí Đạo. 

Chúng tôi chỉ mong rằng bản dịch sẽ đưa lại một ngọn gió mát lành góp sức vào phong trào khí công rộng lớn sau này của Việt Nam, góp phần kiện toàn thân tâm cho dân tộc mình. Có công pháp phong phú chân truyền biết đường lối chân chính trong luyện công, chúng ta sẽ có con người hoà khí, dung thông với thiên nhiên rộng lớn, đất nước sẽ có những điều chúng ta vẫn mong chờ… 

Xuân Mậu Dần

HOÀNG THÁI

Người chia xẻ:  Nhất Tâm

Người chia xẻ: 

Nhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia

Nguồn: dantocking.com

Đọc Sách

Đan Đạo Chỉ Nam PDF - Kinh thư Đạo gia
Đệ nhất chương: Nói rõ Huyền Quan Nhất KhiếuTiết thứ nhất: Đại Đạo thuyết (theo ngoại thiên cơ trình bày Huyền Quan Nhất Khiếu)Đan Đạo học Trung Hoa lý luận cho rằng, một loại trạng thái thiên địa vũ trụ trước khi chưa sinh gọi là Hồng Mông. Khí hậu nhân uân, đều chưa thành. Lại danh Thái Ất, có người nói rằng: Hỗn Độn, Vô Cực, đây chính là bắt đầu của chưa bắt đầu (vị thủy chi thủy). Một trạng thái này có thể xưng là vũ trụ Tiên Thiên, cũng chính là Lão Tử nói tới: "Có vật hỗn thành, sinh trước thiên địa, độc lập mà không thay đổi, vận hành mà không mệt." đối với trạng thái nhân uân vận nhưỡng này đến thời cơ nhất định, hỏa hậu đầy đủ, giữa hoảng hốt yểu minh sản sinh một "Tín", gọi là Tiên Thiên Nhất Khí. Như thế, Nhất Khí (炁) này xao động, mà sinh Thái Cực, phân âm dương, hoá sinh vạn vật.Chính như quốc gia cổ đại của ta trong truyền thuyết thần thoại có miêu tả như này: Vũ trụ người chủ ban đầu của nó gọi là: "Hỗn Độn thị", lúc đó, thiên địa chưa phân, âm dương chưa phân, vạn vật chưa có, về sau trong hỗn độn thai nghén Bàn Cổ thị, Bàn Cổ thức tỉnh, hoá sinh động cơ, là khi, Bàn Cổ khai thiên tịch địa, như thế âm dương đã phân, thiên địa phân chia, vạn vật mới có. Một truyền thuyết thần thoại này, kỳ thật cũng âm thầm ẩn tàng quan điểm khai sinh vũ trụ là chủ nghĩa duy vật giản dị của các vị tổ tiên dân tộc Trung Hoa ta.Người chia xẻ: Hạt Đậu ĐenNhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia
PDF Chung Lữ truyền đạo tập - TẢI SÁCH PDF MIỄN PHÍ
Chung Lữ truyền đạo tậpChính Dương Chân Nhân Chung Li Quyền Vân Phòng thuậtThuần Dương Chân Nhân Lữ Nham Động Tân tậpHoa Dương Chân Nhân Thi Kiên Ngô Hi Thánh truyềnLữ tổ toàn thư tu chân truyền đạo tập tiểu tựXưa đời Nghiêu Thuấn có 16 chữ: Nhân tâm duy nguy, Đạo tâm duy vi, duy tinh duy nhất, doãn chấp quyết trung, thành tổ của việc truyền tâm. Sau này Khổng môn truyền thụ, cũng chỉ nhất quán nhất ngôn. Nếu truyền đạo chắc không cần đa thuyết. Nhưng Tử Cống nói: “Phu tử nói về Tính với Thiên Đạo, không thể truyền được”. Sách [Trung dung] thuật lại lời Trọng Ni, phần nhiều trong [Luận ngữ] không chép, ý là lúc đó thuyết về Tính và Thiên Đạo đã rõ, nên phần lớn là bí mật không truyền.Người chia xẻ: Nhất TâmNhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}
PDF Đạo Khiếu Đàm - Lý Hàm Như chân nhân - TẢI SÁCH PDF MIỄN PHÍ
ĐẠO KHIẾU ĐÀMLý Hàm Hư chân nhân sáng tácTrần Anh Ninh hiệu đínhDịch: Trương Vô KỵĐộc giả nên biết1/ Tác giả sách này họ Lý, tên Tây Nguyệt, tự Hàm Hư, cũng tự Đoàn Dương. Là người Nhạc Sơn, tỉnh Tứ Xuyên, thành đạo vào năm Bính Thìn niên hiệu Hàm Phong.2/ Tiên đạo nước ta1 , từng có Nam Bắc lưỡng phái. Nam phái bắt đầu từ Trương Tử Dương phái Thiên Thai ở Chiết Giang, Bắc phái bắt đầu từ Vương Trùng Dương ở Chung Nam tỉnh Thiểm Tây. Đến năm Gia Tĩnh nhà Minh, Lục Tiềm Hư sáng tác “Phương hồ ngoại sử”, đại xiển huyền phong2 , đời gọi là Đông phái, và Lý Hàm Hư tác giả sách này, được mọi người coi là Tây phái. Tây phái truyền đời có 9 chữ: Tây Đạo Thông, Đại Giang Đông, Hải Thiên Không.3/ Trương Tử Dương học được Đan đạo từ một dị nhân ở Thành Đô, nhưng không thấy nhắc tới tên họ. Cùng thời có Vương Xung Hi, gặp Lưu Hải Thiềm được truyền Kim đan khẩu quyết. Xung Hi từng nói: “Đạo nhân đời nay không thể đạt đến bậc này, chỉ có Trương Bình Thúc là biết thôi”. Lục Ngạn Phù liền dựa vào câu nói mà đoán là Tử Dương cũng được Lưu Hải Thiềm truyền thụ. Người chia xẻ: Nhất TâmNhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}
PDF Doãn chân nhân - Liêu Dương điện vấn đáp - TẢI SÁCH PDF MIỄN PHÍ
Bản lưu truyền ở Thanh Dương CungKim Cái sơn nhân Mẫn Nhất Đắc khảo đínhĐệ nhất thiên(là Thăng tọa thiên)Lúc ấy, Doãn chân nhân ở Bạch Vân Đường, tại Thanh Thành Sơn nơi Tây Thục, chư đệ tử trai giới xong, bèn đứng ở tòa nhà giữa phía đông điện Liêu Dương, nghênh thỉnh chân nhân đăng tọa. Chân nhân vừa tới, chư sinh ba lần tham bái xong, rồi theo thứ tự mà đứng. Chân nhân vì chư sinh giảng thuyết Hoàng Cực khai thiên hạp tích huyền cơ, thanh tịnh giải thoát, Bất Nhị Pháp Môn. Trong hàng có một đệ tử, tên là Huyền Chân, rời hàng bước ra, đến trước chỗ chân nhân ngồi, cúi đầu bái lạy và hỏi. Hỏi rằng: - Xin hỏi chân nhân về cái lí sinh tử Âm Dương? Chân nhân đáp rằng: - Đại chúng thích sinh mà ghét tử, mà chẳng biết sinh từ đâu tới, tử từ đâu đi. Lúc sống uổng công, thiên mưu bách kế, bôn ba cả đời. Cho đến lúc chết, như rùa sống thoát vỏ, ba ba sống rơi vào nước sôi, Địa Thủy Hỏa Phong phân tán riêng rẽ. Thần đã rời hình, thì chỉ nhìn thế giới, thấy một màu đen tối. Đông tây chẳng biết, thượng hạ không hay, Luân Hồi Lục Đạo, tùy theo nghiệp mà đầu thai. Chỉ thấy nơi hữu duyên như lửa, thấy quang minh sắc, phát thành mầm yêu, nạp tưởng thành thai. Mười tháng đầy đủ, kêu lên một tiếng, Thiên Mệnh Chân Nguyên rót vào Tổ Khiếu, thuộc về quẻ Khôn. - Từ 1 tuổi đến 3 tuổi, thuộc về quẻ Phục; đến 5 tuổi, thuộc về quẻ Lâm; đến 8 tuổi, ứng vào quẻ Thái; đến 10 tuổi, ứng với quẻ Đại Tráng; đến 13 tuổi, ứng với quẻ Quải; đến 16 tuổi, ứng với quẻ Càn. Từ Nhất Âm cho đến Lục Dương, nam tử không lậu, xưng là Càn Thể. Lúc này, nếu gặp minh sư truyềt khẩu quyết, tu luyện đốn viên. Đây là Thượng Đức toàn nhân vậy.Người chia xẻ: Nhất TâmNhóm: Kinh Thư Chính Thống Đạo Gia (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}