Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nam Thần Nhà Tôi

Một câu chuyện ngôn tình ngọt ngào nhưng vẫn không thiếu những khổ đau... Cũng giống như tình yêu, có lúc vui cũng có lúc buồn, có lúc hờn giận, cũng có lúc thứ tha. Có điều trước khi hai người đến với nhau, có lẽ cần có thời gian để va chạm, tìm hiểu và trở nên thích hợp với đối phương, chính vì thế nên Dương Yến phải chịu nhiều đau khổ hơn, đặc biệt là khi cô còn gánh chịu một ám ảnh, tổn thương cực lớn trong quá khứ. Dù vậy nhưng cũng có rất nhiều hạnh phúc trong câu chuyện, khi mà Dương Yến đã tìm được định mệnh của mình, TÓM TẮT (có SPOIL) Dương Yến là nhân vật chính, cô đã kết hôn với con trai nhà họ Phương được một năm nhưng giữa hai người vẫn chưa phát sinh chuyện gì. Nguyên nhân là bởi thời đại học cô quyết định trao lần đầu tiên của mình cho một tên bạn trai cầm thú có sở thích cưỡng bức người khác khi quan hệ. Điều này khiến cô gặp phải ám ảnh tâm lý cực kỳ nặng, mỗi khi chồng động vào người và có ý định tiến xa hơn thì lại cảm thấy vô cùng buồn nôn và khó chịu. Người chồng luôn thấu hiểu hoàn cảnh của vợ thấy khi thấy chuyện này thì không hề bài xích mà luôn dỗ dành an ủi cô và tự động ngủ riêng. Nhưng hoá ra đây chỉ là vỏ bọc bên ngoài của một gã đểu cáng. Truyện Nam Thần Nhà Tôi chương 1 chồng ngoại tình đã tiết lộ phần nào diễn biến câu chuyện. Vào đúng ngày kỷ niệm một năm ngày cưới, Dương Yến tìm được một loại thuốc giúp cô không còn cảm thấy chán ghét chuyện ấy và quyết định tạo một bất ngờ lớn cho chồng. Chẳng thể ngờ được khi vừa bước vào nhà cô lại phải chứng kiến cảnh chồng mình đang ân ái mặn nồng với một người phụ nữ khác Tức giận đến cùng cực nhưng cô không hề vạch mắt hai người kia ngay lập tức mà bỏ ra ngoài tìm đến câu lạc bộ “Thiên Nhạc Cung” với ý định hắn ta đã phản bội thì mình cũng sẽ đi tìm người đàn ông khác bên ngoài. Chỉ sau vài chén rượu đầu óc cô dường như đã không còn minh mẫn, cô đến chỗ này để tìm một người đàn ông khôi ngô tuấn tú và sinh ra một đứa con xinh đẹp. Cách không xa bàn rượu của Dương Yến là một người đàn ông cao ráo, mặc trên người trang phục đắt tiền bị rất nhiều người phụ nữ bao quanh. Xác định được mục tiêu, cô không hề ngần ngại mà tiến đến và giở trò để ngã vào lồng ngực người đàn ông kia. Thế giới này thật nhỏ bé, người đàn ông tuấn tú kia lại chính là Phương Tinh Nghị - chú họ của người chồng hiện tại. Đây là người chú mà ông nội nhận nuôi, sau khi ông qua đời thì toàn bộ quyền lực của tập đoàn nhà họ Phương nằm trong tay anh. Tuy là chú họ nhưng cơ hội gặp giữa hai người là không nhiều, nếu được lên giường với người đàn ông ưu tú như vậy thì không biến phản ứng của tên chồng bội bạc như thế nào. Không thể bỏ lỡ cơ hội này cô ngỏ ý muốn được Phương Tinh Nghị đưa về. Trong mắt người đàn ông kia cô gái này tuy ý đồ thì đen tối nhưng cũng thú vị, thử trêu đùa một chút xem sao. Cuối cùng hai người đã trải qua một đêm cùng với nhau, trái với dự đoán của mình Dương Yến không hề bài xích chuyện đã xảy ra. Nửa tháng sau ngày hôm ấy, cô có cơ hội gặp lại giám đốc Phương với cương vị phiên dịch viên cho đối tác nước ngoài. Hai người gặp lại nhau nhưng không hề nhắc lại những chuyện đã xảy ra trong quá khứ. Đến cuối ngày, Phương Tinh Nghị lại vô tình bắt gặp Dương Yến đang nôn mửa trong phòng vệ sinh, đây là dấu hiệu của phụ nữ đang mang thai. Anh đặt ra nghi vấn rằng cô một sinh mệnh bé nhỏ đang nằm trong bụng cô nhưng Dương Yến lại gạt đi ngay. Đây chính là nút thắt lớn mà tác giả Thất Thất đặt ra để khiến cho hai nhân vật chính có cơ hội hiểu nhau hơn. Đọc truyện Nam Thần Nhà Tôi của Thất Thất ban đầu sẽ cảm thấy nữ chính có một cuộc sống không hề vui vẻ, hạnh phúc. Ngày ngày phải đối mặt với rất nhiều áp lực từ gia đình chồng chỉ vì cô là một người có xuất thân kém cỏi, không giàu có như nhà họ Phương. Tác giả cũng không để nữ chính phải chịu khổ quá lâu, chuỗi ngày được quen biết với Phương Tinh Nghị khiến cuộc sống của cô tràn ngập niềm vui. Rất nhiều tình tiết thú vị và hài hước được tác giả truyền tải một cách khéo léo trong truyện Nam Thần Nhà Tôi full. Nếu đang phải trải qua những ngày nhàm chán thì chuyện tình thú vị giữa nam và nữ chính sẽ khiến bạn phải bật cười vì quá thú vị. Nếu được chuyển thể truyện Nam Thần Nhà Tôi Đường Yên chắc chắn sẽ là một cái tên được fan nguyên tác ủng hộ nhiều nhất. Trong Nam Thần Nhà Tôi Đường Yên sẽ đóng vai một cô gái cực kỳ tài giỏi, mạnh mẽ, luôn vượt qua được khó khăn trong cuộc sống nhờ sự giúp đỡ từ người “chú họ” đặc biệt kia. Vì đang trong quá trình sáng tác nên độc giả vẫn chưa thể đọc truyện nam thần nhà tôi full. Nam Thần Nhà Tôi sstruyen sẽ liên tục cập nhật những chương mới nhất để không phụ sự mong đợi và đón nhận nhiệt tình của độc giả. Nếu không muốn chờ đợi quá lâu và quên đi mất diễn biến câu chuyện thì bạn đọc chắc chắn sẽ rất hứng thú với tin tức truyện tranh Nam Thần Nhà Tôi sắp được ra mắt trong thời gian tới. Bạn sẽ được gặp Dương Yến và Cố Phương Nghị thông qua những trang truyện màu hấp dẫn. Được tận mắt chứng kiến cuộc sống tình yêu tràn ngập hạnh phúc giữa hai người bằng hình ảnh sống động thì còn gì tuyệt vời hơn. Tác giả Thất Thất sẽ mang đến một cái kết trọn vẹn hạnh phúc để không làm cho độc giả phải thất vọng. *** Dương Yến chưa từng nghĩ đến, vào hôm nay, ngày kỉ niệm kết hôn một năm, chồng cô ngoại tình! Không, có lẽ anh ta đã sớm ngoại tình, chẳng qua cô mới phát hiện thôi. Dù sao dựa theo kế hoạch ban đầu, lúc này hẳn cô đang là hành khách ngồi trên máy bay tới Munich. Phân vân lúc lâu, trước khi đi cô vẫn quyết định hủy bỏ chuyến công tác này, đặt trước hoa tươi, bánh ngọt và rượu đỏ, chuẩn bị một bất ngờ cho chồng cô. Dương Yến cách cánh cửa, nhìn thấy hai người yêu đương trên giường, cơ thể lạnh lẽo. Hiện giờ, đúng là một bất ngờ lớn rồi…… Trong phòng ngủ tình cảm mãnh liệt như lửa, vô cùng nóng bỏng, không biết qua bao lâu mới yên lại. Dương Yến nghe thấy tiếng người phụ nữ, thêm cả tiếng mặc quần áo sột soạt. “Dịch Chung, em sắp ly hôn rồi, chừng nào anh với vị kia nhà anh mới ly hôn? Dù gì cô ta cũng không thỏa mãn anh được, đau dài không bằng đau ngắn.” “Sớm muộn gì cũng ly hôn, không phải gấp gáp.” Phương Dịch Chung đáp. Anh ta từng nghĩ rằng chỉ cần tình yêu là có thể duy trì hôn nhân, nhưng từ lâu, Dương Yến đã không để anh ta chạm vào cô nữa. Anh cũng là người đàn ông bình thường có nhu cầu, cũng cần phát tiết, thường xuyên vụng trộm bên ngoài giúp anh ta đạt khoái cảm. Nhưng hai chữ “ly hôn” quá đỗi bất ngờ, anh ta còn chưa biết mở miệng với Dương Yến thế nào, cũng có thể để cô “nhịn chuyện đó”. Dương Yến nắm chặt di động, kiềm chế cơn đau dạ dày. Khó trách trong khoảng thời gian này số lần về nhà của Phương Dịch Chung ít lại càng ít, hóa ra hoa dại ven đường đã sắp bị anh ta giẫm nát rồi! Người phụ nữ kia cô nhớ mang máng, làm cùng công ty với Phương Dịch Chung, là Thủ trưởng của Phương Dịch Chung. Phương Dịch Chung còn từng nhắc tới, nếu muốn thăng chức, phải nịnh bợ người phụ nữ này. Đây là cách anh ta gọi là nịnh bợ ư?! Dương Yến hận nghiến răng ken két, cố kiềm nén xúc động mở cửa. Lý trí khiến cô không vứt bánh ngọt và hoa tươi trong tay, mà lấy điện thoại di động mở camera, quay lại cảnh nóng trong phòng ngủ. …... Bước nhanh ra ngoài cửa chung cư, Dương Yến cầm thứ trong ngực ném vào thùng rác, vẫy xe taxi, điện thoại trong túi cô đổ chuông. Dương Yến không nhận, xoay người ngồi ra ghế sau, màn hình di động không ngừng lóe sáng, rất có thế sống chết không buông bỏ. Cô không kiên nhẫn, cuối cùng vẫn nhận cuộc gọi… Trong nháy mắt tiếng mẹ chồng cực to truyền tới: “Dương Yến! Cô có ý gì? Tôi có ý tốt hẹn chuyên gia tốt nhất khoa sản, chưa tính vụ cô không đến, bây giờ ngay cả điện thoại của tôi cũng không nhận! Nếu cô không muốn cho nhà họ Phương một đứa bé, cô nói từ sớm đi! Mau ly hôn với Dịch Chung nhà tôi, rất nhiều cô gái muốn gả vào nhà họ Phương chúng tôi!” Bên tai vang lên tiếng mẹ chổng chửi mắng, câu nào cũng có mấy chữ “nhà họ Phương ”, Dương Yến siết chặt tay. Đúng vậy, bắt đầu từ khi cô vào nhà họ Phương, ba mẹ chồng cô chưa từng coi cô là người nhà. Ở trong mắt họ, hoàn cảnh nhà cô bần hàn, không có bối cảnh, hẳn nên lấy làm vinh hạnh làm người đẻ trứng cho nhà họ Phương. Ha, lúc trước sao cô tin vào chuyện của Phương Dịch Chung chứ. Tin anh ta nói cả đời đối xử tốt với cô, sẽ khiến ba mẹ bỏ hết khúc mắc nhận cô, ngay cả khi cô bị tổn thương, không chịu chung giường với anh ta, anh ta cũng không để ý, anh ta sẽ cố làm cô mở rộng cửa lòng. Cô chuẩn bị mở rộng cửa lòng đối mặt với anh ta, còn anh ta thì sao? Nghe mẹ chồng mắng, trong đầu nhớ lại cảnh mới nãy trong chung cư, Dương Yến tức tới nỗi ngón tay tái nhợt. Cô gằn từng chữ một với chiếc di động: “Mẹ yên tâm, cuộc hôn nhân này, con chắc chắn bỏ, không cần mẹ phải thúc giục, mẹ không phải muốn cháu trai à? Được thôi, con sinh.” Nhưng chắc chắn không phải con của Phương Dịch Chung! Nếu an ta ngoài tình, cô cũng không để ý trước khi ly hôn, tặng anh ta cái nón xanh đâu. “Cô! Cô cái thứ đàn bà đê tiện, cô nói gì vậy!” Trước khi cúp điện thoại, bên tai vẫn văng vẳng tiếng mẹ chồng chửi bậy. Dương Yến thẳng thừng cúp máy, nói với tài xế taxi: “Bác lái xe, đi tới câu lạc bộ “Thiên Nhạc ung “ đi.”   Mời các bạn đón đọc Nam Thần Nhà Tôi của tác giả Thất Thất.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ma Xui Quỷ Khiến
Thể loại : Hiện đại, hài, thanh mai trúc mã, HE Couple : Trình Thiếu Dung x Chung Luyến Thần Trong truyện có nhắc đến nhân vật Trình Thiếu Thần trong bộ Khách qua đường vội vã của chị Hề, ngược lại trong Khách qua đường vội vã cũng có sự xuất hiện cực kỳ đáng yêu của hai bạn chẻ này, sau khi kết thúc mình sẽ dẫn thêm trích đoạn cho mọi người đọc ^o^ Nguồn : http://www.paipaitxt.com Convert : An Vi Edit : An Vi Translate : Nấm Độc Beta : An Vi & Nấm Độc Số chương : 17 + 3 phiên ngoại *** ๖ۣۜChung Luyến Thần nửa tỉnh nửa mê mở mắt ra liền ngạc nhiên phát hiện đập vào mắt cô là một trần nhà xa lạ, mái vòm vòng cung vừa cao vừa sâu, vẽ cảnh Thần Vệ Nữ ra đời, cơ thể trần trụi, có đại dương, có đám mây, có các thiên sứ nhỏ vờn quanh. Xuyên không ư ? Xuyên đến tận châu  Âu ? Trái tim cô đập trật hai nhịp rồi phát hiện điều kinh hoàng thứ hai: Cô không mặc quần áo! Phát hiện này làm trái tim cô lên xuống liên hồi tựa như ngồi trên chiếc tàu con thoi bị quá tải trọng vậy, cô ngồi bật dậy, cấp tốc lục lọi đại não đang say rượu để nhớ xem trong truyện xuyên không nữ nhân vật chính phải ứng phó với nam nhân vật chính trên sân khấu như thế nào. Sau đó cô nhận ra một thực tế khiến người ta phũ phàng. Tên tủ đầu giường có một tấm thẻ kim loại màu xanh nhạt bắt mắt, phía trên in dòng chữ lịch sự và tao nhã: Nhà hàng Khải Duyệt kính chào quý khách! Đầu óc Chung Luyến Thần trở nên u u mê mê, đúng lúc này cô nghe thấy tiếng nước chảy ào ào trong buồng tắm. Mạch suy nghĩ của cô nhanh chóng thông suốt, rất dễ hiểu thôi: a: Say rượu b: Tình một đêm Vấn đề là, tình trạng ngay tại lúc này rốt cuộc đã làm rồi hay đang chuẩn bị làm ? Rượu khiến cho cô đau đầu khủng khiếp, lấn át cả cảm giác khó chịu trong cơ thể nên cô khó mà đoán định được. Vấn đề thứ hai, người trong phòng tắm là ai ? Nhịp tim  Chung Luyến Thần tăng tốc lên một cách điên cuồng. Một phút đồng hồ sau cô mới nghĩ ra, cách giải quyết thông minh nhất lúc này là mình nên mặc quần áo và rời khỏi đây ngay lập tức. Cô vừa nhúc nhích người một chút thì cánh cửa phòng tắm chết tiệt mở ra. Cô nhìn những giọt nước tí tách thi nhau nhỏ xuống sàn, nhìn đến bàn chân, cẳng chân đẹp đẽ, cặp đùi rắn chắc, lướt qua phần hông được quấn khăn tắm, cái eo thon gọn cùng cơ ngực…….được đấy, được đấy, dáng dấp khá lắm……..Sau đó ánh mắt của cô di chuyển một đường dọc cơ thể lên đến khuôn mặt. “A –” Chung Luyến Thần hét lên đến nốt cao chói tai mà cô đã hát trong bài [Yêu Trung Hoa của tôi] thời còn học sinh. Người quen! Không ngờ lại là người quen! Cô thà rằng người vừa ra khỏi phòng tắm là người xa lạ còn hơn! ************************************** Trình Thiếu Dung bịt chặt lỗ tai bị chấn động, nửa ngồi nửa quỳ trước mặt Chung Luyến Thần, hơi ngửa đầu nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc và thái độ thành khẩn: “Tiểu Thần, anh sẽ chịu trách nhiệm với em”. “Trình Thiếu Dung, chúng ta chưa hề xảy ra chuyện gì hết, cậu hiểu nhầm rồi!” – Đổi sang cao độ quãng E, cô tiếp tục gào thét chói tai. Đáng tiếc khi cô nhìn thấy vết cào trên ngực Trình Thiếu Dung thì cô đã hiểu không thể nào coi như chưa xảy ra chuyện gì nữa rồi. “Anh sẽ nói với bố sang nhà bác Chung cầu hôn” – Trình Thiếu Dung kiên trì giữ thái độ thành khẩn. “Trình Thiếu Dung, cậu đang bị mộng du đấy!” – Chuyển sang quãng F, cô tiếp tục thét gào chói tai. Tiếc rằng ánh mắt cậu ta thật sự quá trong trẻo, không có khả năng bị mộng du. “Tiểu Thần, em bình tĩnh một chút. Đêm qua…….” – Trình Thiếu Dung thử giúp cô kéo tấm chăn đã tuột xuống tận eo lên, lúc ấy Chung Luyến Thần mới nhận ra mình đã lộ hàng hơn 70%. Lúc này cô ko còn thét chói tai nữa mà cuộn chăn lăn sang phía bên kia giường xuống dưới đất. Cô vừa nhanh chóng vơ quần áo mặc lên người vừa nhìn về phía người ở bên kia giường trịnh trọng tuyên bố: “Trình Thiếu Dung, sự việc kết thúc tại căn phòng này. Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ không để yên cho cậu”. Ạch, câu “Không để yên” này ám muội quá, sửa lại một chút. “Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ kể cho mẹ cậu!”. Ợ, cũng không đúng, đây là thủ đoạn thấp hèn dùng để hù dọa cậu ta khi còn bé, giờ dùng chiêu này không hiệu quả nữa. Lại sửa. “Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi sẽ tố cáo lên đơn vị của cậu tội cưỡng gian!”. y da, vậy cũng không được, suy cho cùng ai cưỡng gian ai còn chưa thể xác định chính xác. Tiếp tục sửa. “Về sau cậu dám nhắc đến chuyện này một chữ, tôi tuyệt giao với cậu, không bao giờ gặp cậu nữa!”. Hô, lần này chắc đủ mạnh rồi. Chung Luyến Thần không nhìn đến sắc mặt hết trắng lại xanh của Trình Thiếu Dung, hấp ta hấp tấp ôm quần áo lẻn vào phòng tắm. Tắm rửa một hồi, cô cảm thấy xương sống, thắt lưng đau ê ẩm, trên người có dấu hôn tinh tế, giữa hai chân có vết máu lưu lại. Đêm đầu quý giá của cô. Cô đã chống chọi trước sự cám dỗ của rất nhiều người, bao gồm cả các anh chàng mắt xanh tóc vàng, tóc nâu; cô nghiên cứu tham khảo hơn nghìn bản tiểu thuyết ngôn tình, đủ để viết luận văn cũng không thành vấn đề; cô còn nghiên cứu qua rất nhiều bộ phim cấp 3, đối với các loại tư thế mỹ học đều có kiến giải độc đáo sâu sắc; cô đã từng vô số lần ảo tưởng tình cảnh lãng mạn như thế nào, hút hồn như thế nào, ý loạn tình mê…. Nhưng bây giờ có đập vỡ đầu cô cũng không thể nhớ ra bất kỳ một điểm liên quan nào đến chuyện đó cả. Chung Luyến Thần buồn bực ở trong phòng tắm ở quãng G trưởng tiếp tục thét nốt cao chói tai. Mời các bạn đón đọc Ma Xui Quỷ Khiến của tác giả Phiêu A Hề.
Cuộc Sống Hạnh Phúc
Chuyển Ngữ: ⚡️Hồng Hồng @kites (Chương 1->31), Xeko (31.2 -> hết) Hạ An An ở kiếp trước là một cô gái có mập mạp, cô bị chính mối tình thanh mai trúc mã của mình bỏ rơi để chạy theo người khác Đến ba mươi tuổi vẫn còn độc thân, Hạ An An đã nghĩ rằng mình sẽ phải cô độc cả đời. Nhưng một ngày nọ tỉnh dậy, cô phát hiện mình vừa xuyên qua đến một cuộc sống khác Cơ thể vừa đẹp vừa trắng mịn này là của cô? Hơn nữa, cô còn có một anh chồng tuấn tú, thành đạt và một cậu con trai nhỏ đáng yêu, ấm áp như chiếc bánh bao nóng hổi ngày đông. Cuộc đời như vậy không phải là quá mỹ mãn rồi sao? Có điều, cô lại nghe nói, ở “cuộc đời này”, dường như cô không thích chồng và con trai mình. Hạ An An tức giận đến đấm ngực dậm chân, lẽ nào “đời này” mình là con ngốc sao? Người chồng hết lòng hết dạ vì mình, mày lại không yêu? Đứa con trai đáng yêu hiền lành, ngoan ngoãn, mày lại không thích? Bị hỏng não rồi chắc?Nhìn người chồng luôn yên lặng nỗ lực dù cho bị cô ngang bướng kháng cự mỗi ngày, nhìn chiếc bánh bao nhỏ đáng yêu luôn tròn xoe đôi mắt to vô tội mong chờ được mẹ yêu thương, Hạ An An quyết định sẽ cải thiện cuộc hôn nhân này. *** #Review CUỘC SỐNG HẠNH PHÚC Tác giả: Tử Thanh Du Thể loại: Hiện đại, trùng sinh, sủng ngọt, nam chính thâm tình, có baby, HE Độ dài: 52 chương +  PN Tình trạng: Hoàn edit Cảnh bảo: Đây là một bộ truyện mà yếu tố bất ngờ đóng một vai trò khá quan trọng trong việc làm truyện trở nên hấp dẫn hơn, mà bài review sẽ có tiết lộ vài chi tiết quan trọng trong truyện, vì thế các bạn hãy cân nhắc thật kĩ trước khi đọc review nhé!  ___________ Hạ An An từng là một diễn viên múa chuyên nghiệp xinh đẹp tài giỏi, từng có trong tay ánh hào quang sân khấu, từng có những người hâm mộ cuồng nhiệt, còn có một tương lai rộng mở trước mắt. Nhưng vào đúng khoảng thời gian cô đang tận hưởng niềm vinh quang từ giải nhất cuộc thi múa toàn quốc thì một tai nạn giao thông bất ngờ xảy ra với cô.  Chấn thương từ vụ tai nạn khiến cô không thể nào tiếp tục theo đuổi đam mê nhảy múa, mà những liều thuốc ở bệnh viện cũng khiến cân nặng của cô tăng lên gấp đôi. Trong phút chốc cả thế giới dường như đều quay lưng lại với cô, đồng nghiệp bạn bè dần dần rời bỏ cô, ngay cả người từng thề non hẹn biển sẽ chăm sóc cô cả đời cũng phản bội cô mà đi.  Hạ An An trong nháy mắt từ vị trí nữ thần vạn người mê rơi xuống thành một kẻ béo mập bị tất cả mọi người xua đuổi. Mười năm sau biến cố đó, Hạ An An ở hiện tại chỉ là một đầu bếp cả ngày phải vất vả cực nhọc làm một công việc mình không thích, còn phải tập sống chung với sự khinh khi của mọi người xung quanh. Cô đã từng rất nhiều lần nhìn khuôn mặt béo tròn của mình trong gương mà tự hỏi: một người phụ nữ 30 tuổi mập mạp vô dụng như cô, liệu có bao giờ tìm được một mái ấm hạnh phúc cho bản thân, hay cô sẽ mãi mãi phải sống những tháng ngày cô độc lạnh lẽo cho đến hết cuộc đời? Và giống như nghe được nỗi lòng của Hạ An An, vận mệnh đã quyết định trao cho cô một ‘cuộc sống mới’.  Sau một buổi sáng thức dậy, Hạ An An kinh ngạc phát hiện phát hiện ra cơ thể béo mập của mình chẳng hiểu sao đã biến mất, thay vào đó là thân hình thon thả xinh đẹp mà cô đã từng có được. Nhưng mà khoan đã khoan đã, tại sao bên cạnh đó cô lại còn được tặng kèm thêm một ông chồng đẹp trai thành đạt lạnh lùng thế này? Không những vậy còn có thêm một bạn bánh bao nhỏ trắng trắng tròn tròn đáng yêu gọi cô là ‘mẹ’? Điều quan trọng là người chồng này lại chính là Hoắc Minh Hiên - anh trai của cô bạn thân Hoắc Minh San của cô. Nhưng mà rõ ràng ở thực tại cô cũng chẳng mấy quen thân với anh mà, tại sao hai người lại kết hôn còn có con luôn rồi? Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy? Qua những lời kể của Hoắc Minh San, Hạ An An dần hiểu ra rằng mình giống như đang sống trong cơ thể của một Hạ An An khác ở thế giới song song. Cuộc sống thực của cô và cuộc sống của Hạ An An ấy giao nhau tại thời điểm trước cuộc thi múa, khi đó Hoắc Minh San vì muốn giúp cô mà cho cô mượn phòng của anh trai cô ấy để luyện tập cho cuộc thi. Hạ An An của thực tế năm đó đã không nhận lời đến nhà Hoắc Minh San, cô đã thành công đạt được giải nhất của cuộc thi, sau đó lại vì tai nạn giao thông mà trở nên mập mạp phải từ bỏ ước mơ của mình. Còn Hạ An An của thế giới này lại nhận lời giúp đỡ của Hoắc Minh San và sau đó thì sao? Sau đó, Hoắc Minh Hiên vốn dĩ phải đi công tác lại đột nhiên trở về, anh bị người khác chuốc thuốc, khi nhìn thấy ‘Hạ An An’ trong phòng mình, anh đã không thể kìm chế bản thân mà xâm phạm cô. Sau sự việc hôm đó, ‘Hạ An An’ bất ngờ mang thai rồi gả đến Hoắc gia, việc sinh con khiến cho cô ấy không thể nào tham gia cuộc thi múa nữa, cũng mất đi khả năng khiêu vũ linh hoạt dẻo dai.  Cô ấy vì oán hận những gì Hoắc Minh Hiên đã gây ra mà đối xử lạnh nhạt với anh, thậm chí còn xa cách với chính con trai của mình. Cuộc sống của cô chìm đắm trong rượu bia và thuốc lá. Cho đến khi đã không thể nào chịu nổi những ngày tháng sống đau khổ như thế nữa, ‘Hạ An An’ quyết định nhảy lầu tự kết liễu mạng sống của bản thân. Hạ An An ở thế giới này có một đứa con trai đáng yêu thông minh, có một người chồng luôn tình nguyện ở bên chăm sóc và chờ đợi cô ấy dù cuộc hôn nhân của họ không mấy hạnh phúc. Những thứ cô ấy vứt bỏ lại là những thứ mà Hạ An An luôn khao khát có được. Nếu đã được ông trời trao tặng một cuộc sống hạnh phúc như thế, Hạ An An tự nhủ mình phải biết trân trọng cơ hội này.  Cô từng bước sửa chữa những sai lầm mà ‘Hạ An An’ lúc trước gây ra, cô chăm lo cho tổ ấm nhiều hơn, cô hàn gắn lại tình cảm mẹ con đã bị rạn nứt giữa mình và bánh bao nhỏ Hoắc Thiên Dục, quay trở lại với đam mê nhảy múa của mình. Tất cả đều rất thuận lợi, chỉ có điều là đối với ông chồng ‘từ trên trời rơi xuống’ Hoắc Minh Hiên, cô thật sự không biết phải đối mặt thế nào với anh, nhất là trước sự ‘giúp đỡ’ vô cùng nhiệt tình từ bạn nhỏ Thiên Dục: “Papi, hôm qua con ngủ chung với mẹ.” “Ừ.” “Sau này papi cũng ngủ chung với mẹ và con đi.” “Khụ, khụ, khụ…” Hạ An An nghe thấy lời này, lập tức sặc một tràng. “Mami, sau này papi ngủ với chúng ta phải không?” “Đúng rồi. Papi sẽ ngủ chung với chúng ta, con ngủ ở giữa, mami và papi nằm ở hai bên ôm con được không?” “Không được. Mami ngủ ở giữa, con và papi cùng ôm mẹ có được không?” “Khụ, khụ, khụ, khụ!” Lần này, cuối cùng người chồng mặt lạnh cũng bị sặc!* Hạ An An dần dần phát hiện Hoắc Minh Hiên thật sự là mẫu người trong nóng ngoài lạnh. Dù có yêu thương và quan tâm cô đến mức nào đi chăng nữa thì ngoài mặt anh vẫn cứ tỏ ra dửng dưng chẳng nói lời nào, nhưng chỉ cần có ai dám đụng đến vợ anh thôi là anh sẽ ‘xử đẹp’ kẻ đó ngay lập tức. Và chẳng biết từ khi nào Hạ An An phát hiện ra mình đã thật sự yêu Hoắc Minh Hiên mất rồi.  Nhưng cuộc sống này vốn dĩ không phải là của cô, tình yêu của hai cha con Hoắc Minh Hiên cũng không phải dành cho cô, tất cả mọi thứ đều là cô cướp đi từ ‘Hạ An An’ mà thôi. Cô thật sự muốn mình có thể cứ như thế giữ lấy niềm hạnh phúc này cho bản thân, nhưng đúng lúc cuộc hôn nhân của họ tưởng chừng như đã êm ấm, Hạ An An lại đột nhiên tỉnh giấc và quay trở về hiện thực tàn khốc. "Chẳng lẽ tất cả những gì cô đã trải qua đều chỉ là giấc mộng? Chồng cô con cô, chẳng lẽ tất cả đều là mơ? Sao có thể như thế? Làm gì có giấc mơ nào chân thực như vậy? Chân thực đến nỗi khiến cô nhớ rõ từng chi tiết."* Cô trở về với thân thể béo mập và cuộc sống cô đơn lạnh lẽo trước kia, nhưng cuộc sống hạnh phúc trong giấc mơ khiến cô thật sự muốn gặp lại Hoắc Minh Hiên trong thực tại. Cô cố gắng biến bản thân thành một người tốt hơn để có thể đứng bên cạnh anh. Nhờ đó mà cô cũng biết được rằng, từ lúc cô 18 tuổi cho đến lúc cô 30, anh vẫn luôn thầm lặng dõi theo cô, cùng cô bước qua mười hai năm sóng gió cuộc đời.  Thật may mắn, vì Hạ An An và Hoắc Minh Hiên đã không bỏ lỡ nhau lần nữa. ____________ “Cuộc Sống Hạnh Phúc” là một câu chuyện ngọt ngào và ấm áp tựa như cái tên của nó vậy. Mình thích cách tác giả đưa cuộc sống của nữ chính từ thiên đường về lại trần gian một cách vô cùng bất ngờ. Mình cũng thú thật là đoạn miêu tả cuộc sống sủng ngọt của nam nữ chính ở giữa truyện có hơi nhàm chán một chút, nhưng mà plot twist thật sự đã làm câu chuyện thú vị hơn hẳn.  Mình đã hơi khó chịu một chút khi đọc đến chi tiết nam chính ép buộc xâm hại nữ chính (mặc dù chi tiết này không phải ở ‘thực tại’), nhưng mà sau khi biết được những điều mà anh đã trải qua thì mình cũng thông cảm được cho anh ấy, cho nên xin các bạn đừng ghét bỏ nam chính như mình lúc đầu nha, nam chính cũng đáng thương lắm đó. Đây là một bộ truyện hội tụ hết những yếu tố ngọt ngào, nhẹ nhàng, dễ thương và cảm động và mình thật sự nghĩ rằng đây là một bộ truyện mà các bạn team sủng ngọt không nên bỏ qua đâu nhé! __________ *: trích đoạn từ truyện. Review by #Niệm Dung Hoa Bìa: #Vy Tiệp Dư - lustaveland.com Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Hạnh Phúc của tác giả Tử Thanh Du.
Vân Tấn Y Hương
Editor: Aki Re, Bánh Bao Nhân Đậu Phụ, Diệp Thanh Thu, huyennn, Linh Li, Hly0208 Beta: Aki Re, Tranh Tử Tình trạng: 38 chương (Full) Du Uyển đời trước gả vào Lục gia, trong lòng chỉ mang ý nghĩ chạy trốn. Lục Quý Hàn nắm cằm nàng: "Theo ta, ta có thể cho cô sống sung sướng". Ba năm sống chung cũng không thể khiến Du Uyển thay đổi ý nghĩ đó. Kể cả khi trọng sinh, vẫn lại gả vào Lục gia, Lục Quý Hàn vẫn cứ dây dưa không chịu buông tha cô. Bế tắc trong phòng thử đồ nội y, hắn ở bên tai nàng nói: Theo ta, ta có thể cho nàng sung sướng. Chú thích: Hư cấu dân quốc, kiều hoa nhà thiết kế thời trang & bá đạo tiểu thúc tổng giám đốc yêu ta. Nhân vật chính: Du Uyển, Lục Quý Hàn ┃ vai phụ: ┃ cái khác: *** Trùng cửu*, thành phố phía nam khắp ngõ lớn nhỏ đều bay đầy hương hoa quế ngọt ngào. *Là ngày lễ ở Trung Quốc vào ngày 9 tháng 9 âm lịch hàng năm. Trời có chút sáng lên, Du Uyển mơ màng ngủ, nghe thấy người bên cạnh có động tĩnh đứng dậy, Du Uyển mở to mắt, chậm rãi quay người. Lục Tử Khiêm thấy vậy liền ngồi xuống quay đầu thay thê tử che đậy góc chăn đối mặt với gương mặt tú mỹ trắng nõn của Du Uyển. Ánh mắt mông lung, từng sợi tóc dài đen nhánh nổi bật lên làn da thịt tuyết trắng, mặt mày thanh tú tựa như một đóa hoa Lan nở giữa dòng nước suối trong. Trên người nàng, có một loại ôn nhu làm người khác an tâm. "Tỉnh?" Lục Tử Khiêm nhẹ giọng hỏi. Du Uyển gật gật đầu, một bên ngồi xuống, một bên nghi hoặc hỏi hắn: "Làm sao dậy sớm thế?" Lục Tử Khiêm trong mắt lướt qua một tia phức tạp rất nhanh lại biến mất, hơi có vẻ bất đắc dĩ nói: "Phụ thân muốn đi Thái Nguyên làm ăn, ta đi cùng, tối hôm qua trở về vội vàng đã quên nói với nàng." Du Uyển đã hiểu, muốn đứng lên thay hắn mặc quần áo, Lục Tử Khiêm đưa nàng về lại ổ chăn, ôn nhu nói: "Ta tự mình mặc, buổi sáng trời giá rét, ngươi ngủ thêm một chút rồi hẵn dậy." Trượng phu muốn đi xa, Du Uyển làm thế nào ngủ được nữa, vẫn là mặc thêm cái áo rồi dậy. Du Uyển thân thể nở nang, quần áo trong vạt áo căng phồng lên, Lục Tử Khiêm thủ lễ* dời ánh mắt, Du Uyển chú ý tới động tác né tránh của hắn, mặt đỏ lên, vội vàng chuyển hướng sang giữa giường, ngồi bên cạnh đưa lưng về phía hắn. Tia sáng mông lung chiếu vào phòng ngủ, thành thân ba năm có thừa tuổi trẻ cùng sức lực, hai vợ chồng cũng có chút suy nghĩ. *Thủ lễ: Lễ độ. "Lúc nào trở về?" Du Uyển tiến đến một bên thay Lục Tử Khiêm bưng nước rửa mặt, một bên hỏi. Lục Tử Khiêm nhìn nàng tinh tế khẽ buông lông mi xuống, nói: "Phụ thân nói, trước đông chí* có thể về." *Theo quy ước, tiết đông chí là khoảng thời gian bắt đầu từ khoảng ngày 21 hay 22 tháng 12 khi kết thúc tiết đại tuyết và kết thúc vào khoảng ngày 5 hay 6 tháng một trong lịch Gregory theo các múi giờ Đông Á khi tiết tiểu hàn bắt đầu. Du Uyển trong lòng trầm xuống, Đông Chí a, vậy có khác gì đi hơn hai tháng đâu. Nàng cúi đầu, cảm xúc không bỏ được đều giấu ở đáy mắt. Kỳ thật có cái gì không bỏ? Lục Tử Khiêm ôn nhuận như ngọc, người trước người sau đãi nàng khắp nơi chu đáo, Du Uyển mười sáu tuổi gả tới, Lục Tử Khiêm chăm sóc nàng tuy tốt, nhưng suốt ba năm không có chạm qua nàng dù chỉ một chút. Trời tối người yên, Du Uyển khóc hỏi hắn có phải bản thân mình không tốt đã làm sai điều gì, đáp lại chỉ có tiếng thở dài của Lục Tử Khiêm. Một nữ nhân, thành thân ba năm sinh không nổi một đứa bé, Du Uyển nhận hết sự châm chọc khiêu khích của nhà họ Lục cùng nhân dân Nam Thành từ trên xuống dưới. Nhà mẹ đẻ Du Uyển nghèo không giúp được nàng cái gì, Lục Tử Khiêm lại chỉ là con nuôi của Lục lão gia, ở Lục gia địa vị cũng rất xấu hổ, Du Uyển liền từng lần một thầm nhủ nói với chính mình, phải nhẫn nại, đừng lại rước thêm phiền toái cho Lục Tử Khiêm. Thế nhưng là ba năm a, bên người có trượng phu lại trải qua thời gian thủ hoạt*, Du Uyển dần dần không chịu nổi. *Thủ hoạt: Thủ tiết + sinh hoạt. Nàng không phải không chịu nổi cô đơn mà nàng thật sự chỉ muốn có một đứa bé. Lục gia không ai có thể thương lượng, mùa hè năm nay Du Uyển nhịn không được về nhà cùng mẫu thân kể khổ, mẫu thân sau khi biết chân tướng thương tâm khóc cùng nàng, khóc xong bà vụng trộm giúp nàng mua một bao thuốc, một bao này có thể để cho Lục Tử Khiêm đụng chạm với nàng. Du Uyển nhát gan vội cầm thuốc về, nàng hơi do dự, rốt cục vào tháng trước thời điểm Lục Tử Khiêm say rượu trở về, Du Uyển vụng trộm đem thuốc bỏ vào trong trà của Lục Tử Khiêm. Một đêm kia, Lục Tử Khiêm nhiệt tình giống một con sói, Du Uyển cũng không thoải mái, có thể trong nội tâm nàng thống khoái*! *Thống khoái: Thích thú, thỏa mãn. Ngày thứ hai tỉnh ngủ, nàng ngượng ngùng khẩn trương, Lục Tử Khiêm trầm mặc ôm nàng nửa ngày chỉ nói hắn tối hôm qua say rượu đùa nghịch tới điên truyền đi nhất định sẽ bị người khác nhạo báng, căn dặn nàng đừng nói với người ngoài chuyện này. Du Uyển mặt ửng hồng, hai vợ chồng trong phòng trải qua sự tình này, nàng không có việc gì vì sao muốn nói ra? Có thể Du Uyển không nghĩ tới, từ sau đêm đó, Lục Tử Khiêm như cũ không động vào nàng. Một nam nhân thân thể khoẻ mạnh vì sao không động vào thê tử của mình? Du Uyển tự nhận mình không xấu, nếu nói vấn đề mình không xứng với Lục Tử Khiêm, trừ nhà nghèo, chính là không có đọc bao nhiêu sách. Ở Lục gia các tiểu thư từng người đều đọc qua sách, đại tiểu thư còn đi Tây Dương du học, Lục Tử Khiêm lớn lên ở Lục gia cho nên chướng mắt nàng a? Du Uyển không có bất kỳ biện pháp nào, nàng duy nhất chờ đợi chính là mang thai một đứa bé, về sau quãng đời còn lại có tri kỷ bên người. Lục Tử Khiêm, nàng thật sự không trông cậy vào. "Ta đi rồi, nàng chiếu cố tốt cho bản thân mình, khi rảnh ta sẽ viết thư cho người mang về." Đứng ở trước cửa, Lục Tử Khiêm mang mũ, mắt đen nhìn thê tử đứng ở cổng nói. Du Uyển thuận theo gật đầu. Lục Tử Khiêm lại nhìn nàng một hồi rồi mới xuống cầu thang. Đi mau đến cửa sân, Lục Tử Khiêm chẳng biết tại sao lại quay đầu nhìn. Du Uyển như cũ vẫn còn đứng đấy, dịu dàng nhìn hắn cười. Nàng mặc trên thân một kiện quần áo màu đỏ nhạt, phía trên thêu sam hoa đào, phía dưới là mảnh váy trắng. Nàng khi trước mười sáu tuổi đã thành hôn trở thành tiểu phu nhân, nay đã mười chín giờ nhìn lại cùng ba năm trước đây vừa gả đi không có gì khác biệt. Khuôn mặt y nguyên vẫn kiều nộn, đôi mắt hạnh Thanh triệt* giống suối nước đang róc rách chảy. *Thanh triệt: Trong suốt. Lục Tử Khiêm đi theo lão gia vào Nam ra Bắc, gặp qua các loại nữ tử mỹ lệ nhưng Du Uyển là người thanh thuần nhất. Cô gái này tốt như vậy, hắn làm sao không thích được? Nhưng cái mạng này của hắn là lão gia cho, lão gia để hắn làm cái gì, hắn liền phải làm như thế, lão gia không cho phép hắn làm, hắn liền không thể làm. Du Uyển quá sạch sẽ, còn hắn thì quá bẩn. Lục Tử Khiêm thà rằng Du Uyển hận hắn, cũng không muốn nàng biết được những chuyện dơ dáy bẩn thỉu không chịu nổi. Hắn cuối cùng nhìn Du Uyển một chút, rốt cục cũng rời đi. Nam nhân đã rời đi không thấy, Du Uyển mất mát thất vọng, sau đó nàng nhẹ nhàng đưa tay đặt lên trên bụng. Re: Vì mình lười nên cứ thấy chương dài sẽ chia thành hai phần nhé. Mời các bạn đón đọc Vân Tấn Y Hương của tác giả Tiếu Giai Nhân.
Mùa Hè Năm Ấy Thật Vừa Đúng
Ở trong trường học, Hạ Thiên Chu thường xuyên có thể nghe được đủ các loại tin đồn có liên quan đến Thẩm Dĩ Bạch. Ví dụ như, lúc ở trường cấp ba cậu ấy đã quét sạch giải nhất của đủ loại thi đua, dùng thân phận thủ khoa kỳ thi tuyển sinh đại học thi vào trường đại học. Ví dụ như, cậu ấy không chỉ có thành tích tốt, mà còn đa tài đa nghệ, giấy chứng nhận đàn piano cấp mười bị bỏ quên một góc trong nhà. Lại ví dụ như, cậu ấy vừa bước vào trường đại học, chỉ dựa vào một tờ giấy chứng nhận đã làm cho nữ sinh nóng lên, lúc các bạn nữ lớp bọn họ theo đuổi anh, thì anh lạnh nhạt, kết quả học tỷ dùng quyền lực trong tay, làm cho cậu ấy thảm thương. Lại ví dụ như... Rất nhiều lời đồn tạo thành một vầng sáng cao ngất, đối với Hạ Thiên Chu mà nói Trầm Dĩ Bạch xa không thể chạm tới. Khi Trầm Dĩ Bạch đại diện khoa tham gia trận đấu bóng rổ, thì Hạ Thiên Chu bị bạn cùng phòng kéo đi xem. Thiếu niên áo trắng, tùy ý phô trương trên sân bóng, một quả bóng ba điểm dẫn đến một tràng hú hét không dứt của nữ sinh vây xem bên ngoài sân, con trai vây quanh cậu, ở giữa đám người, cậu chính là tiêu điểm nổi bật nhất. Giống như tất cả mọi người đều biết cậu, ngay cả bạn cùng phòng mới nhập học hơn một tháng của cô, cũng có thể buột miệng nói hứng thú với chuyện cao trung của Trầm Dĩ Bạch. Hạ Thiên Chu đột nhiên cảm thấy có hơi khó chịu, cô yên lặng rời khỏi đám người, đi ra sân bóng rổ, để lại sự ồn ào náo động bên trong ra sau ót. Tại sao đột nhiên, lại trở thành như vậy chứ? Hạ Thiên Chu ngồi trên chiếc ghế dài bên cạnh sân bóng rổ, ánh mắt nhìn về phía hư không, trong đầu một đống lộn xộn. Không biết qua bao lâu, một hồi tiếng ồn ào cắt đứt cảm giác như đi vào cõi thần tiên của Hạ Thiên Chu, cô rút ánh mắt về, nhìn thấy một đám con trai đi từ cửa sau sân bóng rổ ra. Lúc này Hạ Thiên Chu mới biết, mình vì tránh người đến người đi phía trước, muốn nhanh chóng tìm một chỗ yên tĩnh, mà đã đến cửa sau của sân bóng rổ. Cô đảo mắt qua, liền nhìn thấy Trầm Dĩ Bạch trong đám người, cô hoảng hốt, đột ngột đứng lên, ai lại biết động tác này của cô ngược lại thu hút sự Trầm Dĩ Bạch. Anh đưa mắt đến, nhướng mày. Đầu óc Hạ Thiên Chu nổi bão một lúc lâu, chợt vầng sáng lóe lên, cô cầm điện thoại đưa đến bên tai, vừa làm bộ gọi điện thoại vừa rời đi. Đi cũng chưa được mấy bước, điện thoại đột nhiên vang lên tiếng chuông, Hạ Thiên Chu vốn chột dạ, nghe được tiếng chuông, bị dọa sợ đến mức suýt quăng điện thoại đi, cô quá hốt hoảng, đợi khi lấy lại tinh thần, mới phát hiện mình đã nhấn nút trả lời. "A lô." Hạ Thiên Chu có hơi chột dạ.   Mời các bạn đón đọc Mùa Hè Năm Ấy Thật Vừa Đúng của tác giả Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết.