Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

27 Nhát Dao Bí Ẩn - Minh Nguyệt Thính Phong

Tháng năm tươi đẹp, tiết xuân còn chưa đi hết, mùa hè đã nhanh chóng kéo đến, thời tiết ban ngày rất nóng, buổi tối có phần mát mẻ dễ chịu hơn. Bây giờ là chín giờ tối, cái nóng ban ngày đã kéo đi hết, cuộc sống về đêm vừa mới bắt đầu, trên đường lớn xe cộ qua lại, vô cùng tấp nập. Con hẻm vắng vẻ ở đường Tiểu Nam lại rất yên tĩnh, con hẻm nhỏ hẹp có tường cao che chắn, mát mẻ dễ chịu, dây leo xanh tốt bám trên vách tường, trong bóng tối cố vươn mình ra ngoài, khiến cho bầu không khí mát mẻ có thêm vài phần tối tăm, quỷ dị. Phía sâu trong con hẻm, dưới một cột đèn đường mờ mờ, một người đàn ông nằm bất động trên mặt đất, ngồi bên cạnh ông ta là một cô gái mặc váy trắng, trên tay cô đang cầm một con dao găm, giơ lên thật cao, đâm xuống, lại giơ lên, lại đâm xuống, đâm từng nhát từng nhát lên cơ thể người đàn ông kia. Máu bắn tung tóe, trên người, trên mặt, trên cánh tay của cô gái tất cả đều là máu. Máu trên cơ thể người đàn ông đang nằm trên mặt đất kia cũng chảy thành một mảng lớn đỏ tươi, cánh tay gầy yếu của cô gái đã không còn sức lực, tốc độ giơ dao lên càng ngày càng chậm, trên mặt cô gái toàn là mồ hôi, nhưng cô vẫn rất cố chấp tiếp tục đâm từng nhát từng nhát. Một người đi đường đi vào con hẻm, định đi đến căn gác cũ ở phía bên kia đường, vừa đi đến, cảnh tượng trước mắt làm cho anh ta sợ ngây người, thét lên, sau đó quay đầu bỏ chạy. Mười phút sau, tiếng còi báo động từ xa tiến đến, vài người cảnh sát cầm súng chạy vào con hẻm trên đường Tiểu Nam, cô gái mặc váy trắng đã ngừng tay, giống như một con rối ngây ngô ngồi ở đó, tiếng cảnh sát hét lên, cô mờ mịt quay đầu, ngạc nhiên, giống như vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra. Cảnh sát tiến về phía cô gái, họng súng chỉa về phía cô, hét to bảo cô bỏ con dao xuống, giơ tay lên. Cô gái chớp mắt vài cái, giống như vừa mới tỉnh lại, nhíu mày tỏ vẻ không hiểu, nhìn họng súng đen ngòm đang chỉa vào mình, cúi đầu xuống, vẻ mặt hoảng sợ nhìn máu trên tay mình, con dao rơi xuống đất, cô thấy quần áo của mình toàn là máu, vẻ sợ hãi nhanh chóng lan ra khắp gương mặt, cô quay đầu lại nhìn thấy người đàn ông bị đâm trông rất đáng sợ nằm bên cạnh mình. Hai mắt cô gái mở to, vô cùng kinh khủng, nắm tóc của mình điên loạn thét chói tai... *** Có lẽ cái tên Minh Nguyệt Thính Phong không còn xa lạ gì với mọi người nữa, nhưng trước giờ mọi người hay biết đến chị ấy ở thể loại truyện hài hước, vui vẻ, cười đau cả bụng. Lần này, Tiểu Phong của chúng ta sẽ thử sức ở thể loại mới, thể loại trinh thám, điều tra phá án, một vụ án vô cùng bí hiểm hehehe. Mèo tin chắc mọi người sẽ đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, gặp vô số bất ngờ không thể nào đoán được. Bảo đảm không làm mọi người thất vọng. *** Hàn Trạch Thành đem một loạt ảnh chụp đến trước mặt của cô: "Dương Thục Phương, ngày đó sau khi cô rời khỏi cục cảnh sát, đánh xe lái một vòng lớn, sau đó đến đình nghỉ mát ở công viên trung tâm chờ nửa giờ, lại lục lọi mọi ngóc ngách cùng với tiệm trà gần đó một lượt, sau cùng lại đến con hẻm ở đường Tiểu Nam, tìm kiếm khắp con đường khoảng một giờ đồng hồ. Con đường này, chính là con đường xảy ra án mạng cũng là nơi cô đã hẹn gặp Vương Duệ. Xin lỗi tôi đã nói dối, không có sổ gì chép gì cả, để cô chạy không một chuyến. Tôi nghĩ chuyện cũ chắc là thế này. Vương Duệ dùng tình nhân bên ngoài để tống tiền Lý Hải, cô rất tức giận, nhưng mà không phải vì chuyện anh ta có tình nhân bên ngoài, dù sao thì chuyện này cũng không phải ngày một ngày hai, hôn nhân của hai người ban đầu vốn là vì lợi ích. Cô không thể để chuyện tai tiếng này ảnh hưởng đến sự nghiệp của mình, cô nhận chuyển phát nhanh, lại xem bưu kiện của Lý Hải, vậy nên cô quyết định tự mình xử lý việc này. Cô cho Vương Duệ tiền, nhưng ông ta còn muốn dây dưa không buông, mà Lý Hải lại muốn kết hôn với Liêu Tiểu Tình, cô đương nhiên cũng không thể nào chấp nhận việc này. Cô biết Vương Duệ và Liêu Tiểu Tình qua sự kiện kia, cô nghĩ có thể lợi dụng chuyện đó. Vậy nên ngày 17 tháng 5, cô hẹn Vương Duệ gặp nhau ở công viên trung tâm, dẫn ông ta đến quán trà nói chuyện, nhân cơ hội đó bỏ thuốc Vương Duệ. Sau khi đánh thuốc mê ông ta, cô tiếp tục đến nhà Liêu Tiểu Tình, thôi miên cô ấy, đem cô ấy và Vương Duệ đến con hẻm ở đường Tiểu Nam. Ngay sau đó, xảy ra chuyện một thiếu nữ yếu đuối vì thù hận chính tay đâm kẻ thù 27 nhát dao." Hàn Trạch Thành đem bức di thư Liêu Tiểu Tình viết trong lúc bị thôi miên ra: "Liêu Tiểu Tình bị bệnh, cô ấy một lòng muốn tiếp nhận điều trị, phương pháp trị liệu khiến cô ấy không ngừng nghĩ đến chuyện vui vẻ, mà chuyện khiến cô ấy vui vẻ nhất chính là năm 2011 cô ấy và người đàn ông mình yêu sẽ kết hôn, năm 2011, Tiểu Tình 27 tuổi, cô ấy mong chờ đến 27 tuổi, trước đó, vì là ngoại tình, cô ấy không thể nào tiết lộ ra ngoài. Cô thôi miên Liêu Tiểu Tình, trạng thái cô ấy thả lỏng mới tiến hành được, vậy nên trong tiềm thức của cô ấy, sẽ thêm vào dấu ấn của hạnh phúc. Cô thôi miên cô ấy cầm dao đâm Vương Duệ, cô ấy đâm 27 nhát, cô thôi miên để cô ấy viết di thư, cô ấy lại vẽ thêm đóa hoa 27 cánh. Lúc cô ấy bị cô dùng phương pháp đáng sợ này khống chế, hạnh phúc cô ấy mong chờ cũng trở nên xa vời. Cô thật là tàn nhẫn." Dương Thục Phương cười lạnh: "Cảnh sát Hàn viết tiểu thuyết sao? Kể chuyện rất dễ nghe, tôi không biết 27 nhát dao, đóa hoa 27 cánh gì cả, tôi chỉ đến trung tâm trị liệu đúng một lần đó, nếu còn chưa thỏa mãn, tôi là vì bảo vệ chồng tôi, bảo vệ gia đình tôi, tôi không muốn anh ấy ngồi tù. Anh nói cái con đường gì đó, cũng là chồng tôi nói cho tôi biết." "Tối ngày 17 tháng 5, chồng cô hẹn Liêu Tiểu Du đi ăn, nói chia tay. Sáu năm trước anh ta khâm phục cô gái tên Liêu Tiểu Du, lại không ngờ vài năm sau lại yêu vẻ điềm đạm đáng yêu của cô em gái Liêu Tiểu Tình, Liêu Tiểu Tình có vẻ yếu đuối mà Liêu Tiểu Du và cô không có, khiến cho anh ta cảm thấy được mình trở thành chỗ dựa, vậy nên anh ta yêu, anh ta nói anh ta muốn kết hôn với Liêu Tiểu Tình. Năm 2011 là năm mà con của hai người đã tròn 18 tuổi, trong thỏa thuận trước khi cưới của hai người có ghi khi con hai người được 18 tuổi thì có thể phân chia tài sản, nói cách khác sau thời gian này anh ta có thể ly hôn, anh ta không cần phải gìn giữ gia đình nữa. Cô đương nhiên sẽ hận Liêu Tiểu Tình, trong mắt cô nhìn thấy một cô gái tâm thần sắp cướp chồng của mình. Mà Liêu Tiểu Du cũng giống vậy, cô ấy nỗ lực nhiều năm như vậy, kết quả người được hưởng lợi lại là em gái mình. Cho nên sau bữa cơm hôm đó cảm thấy bực tức, người phục vụ ở nhà hàng đó đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ đôi nam nữ làm cho nơi buôn bán của họ bị một phen long trời lở đất, cho nên, Liêu Tiểu Du và chồng của cô không có mặt tại hiện trường. Còn cô, theo điều tra của chúng tôi ở quán trà, hôm đó cô và Vương Duệ nói chuyện rất nhỏ, phục vụ ở quán trà không nhận ra hai người, nhưng mà quầy thu nhân ở quán trà đó có cameras, ghi lại hình ảnh của cô và Vương Duệ. Vậy nên, đừng nói chồng cô nói cho cô biết. Tất cả mọi chuyện, đều do một tay cô bày ra. Cô hận Liêu Tiểu Tình, cô lại biết làm cách nào khống chế cô ấy, cô lấy lý do đến trung tâm trị liệu thăm bạn học cũ để tiếp cận cô ấy, bày tỏ ý tốt, làm cho Liêu Tiểu Tình tin rằng cô thông cảm và ủng hộ mối quan hệ của cô ấy và Lý Hải, lại không hề nghi ngờ rằng cô mượn lý do này để nhằm mục đích mượn dao giết người." Dương Thục Phương cứng nhắc ngồi một chỗ, không nói gì. Hàn Trạch Thành bước ra khỏi phòng thẩm vấn, Hạ Phàm vui vẻ ôm tập hồ sơ chen vào, lần đầu tiên thành công phá được án tử, tâm trạng cô rất tốt. "Liêu Tiểu Tình trải qua việc này, e rằng phải điều trị lại mấy năm, nhưng mà bác sĩ Trình rất tự tin khẳng định có thể chữa khỏi bệnh cho cô ấy." Hàn Trạch Thành gật đầu, trông thấy Liêu Tiểu Du đứng chờ ở xa xa. "Cảnh sát Hàn, bảng ghi chép còn phải làm bao lâu, tôi muốn dẫn em gái mình về." Hàn Trạch Thành không đáp, ngược lại nói: "Em gái cô không hề bước ra khỏi cổng, cô làm sao không biết Dương Thục Phương tiếp cận cô ấy? Cô tin rằng vợ của người đàn ông kia thật sự có ý tốt sao? Cô ấy là em gái cô, cô ấy không nghĩ nhiều như mấy người, dù thế nào đi nữa cô ấy cũng là em gái cô." Anh nói xong không thèm để ý đến cô ta, đi mất. Phía sau lưng anh, Liêu Tiểu Du đứng ngẩn ngơ tại chỗ, mấy ngọn đèn trên hành lang chiếu vào người cô ta, kéo ra cái bóng thật dài. Hạ Phàm nhìn Liêu Tiểu Du một chút, bước nhanh đi theo Hàn Trạch Thành. Cô theo anh lên lầu, dọc đường còn nói: "Tôi vừa thấy con trai Lý Hải, dáng dấp rất giống mẹ nó. Anh nói, Lý Hải còn có thể cưới Liêu Tiểu Tình không?" "Ai biết được, đổi lại là tôi, rất khó." "Vì sao?" "Nếu như Dương Thục Phương không gặp chuyện không may, hắn còn có thể theo đuổi tình yêu đích thực, nhưng vì tình yêu của hắn mà Dương Thục Phương làm ra những chuyện như vậy, còn phải đối mặt với lao tù, hắn phải ăn nói thế nào với con của mình? Cuộc hôn nhân này sao có thể tiếp tục được nữa?" "Nói cho cùng, Liêu Tiểu Tình vẫn là người đáng thương nhất, mong rằng đến lúc cô ấy 27 tuổi, thực sự có thể có được hạnh phúc." "Mỗi người đều có câu chuyện của họ, Hạ Phàm, cô là người giàu tình cảm, làm cảnh sát sẽ rất cực khổ." "Cảnh sát Hàn, bây giờ nghĩ lại, anh thật là một cảnh sát tốt." .... Mời các bạn đón đọc 27 Nhát Dao Bí Ẩn của tác giả Minh Nguyệt Thính Phong.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bọ Cạp Rừng Sâu - Thượng Quan Ngọ Dạ
AudioBook Bọ Cạp Rừng Sâu   Cô gái xinh đẹp Tô Tuyết đột nhiên xảy ra sự cố, hiện trường vụ án có vô số điểm đáng ngờ. Cổ Tiểu Yên do sự quan tâm đối với người đồng hương nên đã bị cuốn vào. Nhưng điều khiến cô vô cùng run sợ chính là, nguyên nhân gây ra cái chết của Tô Tuyết lại dính líu đến chính bản thân cô. Tô Tuyết chết rồi, Cổ Tiểu Yên và người yêu cô - chàng cảnh sát La Thiên cũng bốc hơi khỏi chốn nhân gian. Nhưng sự “bốc hơi” thi nhau ập tới. Họ nhà chồng, con trai của Tô Tuyết và cả nhóm thanh niên nam nữ trong thành phố không liên quan gì đến vụ án. Sau khi tỉnh dậy, họ phát hiện ra mình đang ở trong một khu rừng bọ cạp hoàn toàn tách biệt với thế giới bên ngoài. Trong hoàn cảnh khốn cùng không có nước, không có đồ ăn, ai cũng bị giày vò bởi nghi vấn “Ai là con ma giết người trà trộn vào”, khiến cho mọi người đều rơi vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm. Một trận quyết đấu kịch liệt giữa nhóm người cùng bị sa vào cảnh nguy khốn đã xảy ra… Từ thành phố hiện đại phồn hoa huyên náo đến rừng bọ cạp đầy bí hiểm và kì quái, tác giả đã dẫn độc giả đi theo bước chân của nhân vật chính xuyên qua hai không gian hoàn toàn khác biệt. Những sự kiện truyền kì quái dị lần lượt diễn biến thành cuộc đấu trí so tài, bao câu đố bí ẩn cũng lần lượt được hóa giải, những điều có lý và trái lý trong tình yêu và nỗi oán hận dần sáng tỏ… Đây cũng là một cuộc chiến giữa cái thiện và cái ác của con người, cũng là sự phân hình toàn cảnh của sự nhận biết nhân tính. Mời các bạn đón đọc Bọ Cạp Rừng Sâu của tác giả Thượng Quan Ngọ Dạ.
Bắt Ma Đặc Công - Tạo Bạch
Audiobook Bắt Ma Đặc Công Thôn trang ngoại ô thành phố phát sinh án mạng liên hoàn, toàn bộ nạn nhân là những cô gái trẻ tuổi, toàn thân trần truồng, trên người không có vết thương, hiện trường vụ án cửa sổ cửa phòng hoàn toàn bình thường, không có dấu hiệu xô xát, không phát hiện bất kỳ dấu vân tay hay dấu chân khả nghi nào... Khám nghiệm tử thi kết luận là đột tử do bệnh tim, nhưng bắt đầu liên tục xuất hiện những vụ án hoàn toàn giống nhau, làm cho đội trưởng đội trinh sát hình sự Giang Vĩ Bân lâm vào tình cảnh vô cùng khó khăn, ngay vào lúc này, một vị chuyên gia do tỉnh phái tới xuất hiện đó chính là Lữ Minh Dương... Đó là nội dung của quyển đầu tiên trong Đặc Công Bắt Ma, Án Tình Lúc Nửa Đêm. Mỗi quyển là một vụ án, nhà thám tử là "Đặc công bắt ma" Lữ Minh Dương, mà "những tên tội phạm'' là những hồn mà khi chết còn nhiều oán khí mà trở thành "quỷ", chuyên giết người vô tội. Cùng theo chân anh chàng Lữ Minh Dương trong công cuộc truy đuổi những hồn ma và đưa chúng ra công lý. Bộ Bắt Ma Đặc Công này tác giả Tạo Bạch đã viết xong, gồm 7 quyển, đang được dịch tại vodanhcoc.blogspot.com. Mời các bạn đón đọc Bắt Ma Đặc Công của tác giả Tạo Bạch.
Nhà Trọ Địa Ngục - Hắc Sắc Hỏa Chủng.
Truyện Nhà Trọ Địa Ngục của tác giả Hắc Sắc Hoả Chủng thuộc thể loại truyện ma-kinh dị những vong hồn,ác quỷ đều tồn tại chân chính,đó không phải do con người tạo ra mà là sự thật. Truyện tiểu thuyết này còn nói về người nào bị nó chọn chúng mới có thể nhìn thấy và tiến vào, Bạn sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài sống tại nơi này, nếu như nghĩ rời khỏi nhà trọ, bạn chỉ có thể bị chính cái bóng của mình giết chết. Khác với Đoạt Duyên, bạn nhất đinh phải thực hiện những chỉ thị máu xuất hiên trên tường trong căn hộ nhà bạn, tới một địa điểm chỉ định, ở lại một khoảng thời gian, nếu không thực hiện... chết! Mà tiến tới địa điểm chị định, bạn cũng sẽ gặp phải vô số những hiện tượng linh dị cực khủng bố, những u linh lệ quỷ sẽ lấy mạng bạn. Cho dù có thể trở về nhà trọ, cũng thời thời khắc khắc lo sợ chỉ thị máu tiếp theo. Chỉ có một con đường thoát khỏi nơi này...... *** Bút Lông 毛笔 - Akira Kurei [Địa Ngục Công Ngụ] Hôm nay không review đam mỹ hay manga, mà là tiểu thuyết kinh dị. Bộ này hôm qua mình mới bắt đầu đọc thôi, được 6 quyển rồi, thấy hay nên muốn giới thiệu cho các bạn cùng sở thích hihi. Hiện tại dịch được 8/30 quyển, mình mới đọc tới quyển 6 nên chưa mò xem bản convert có khó đọc, hay là đầu voi đuôi chuột không nữa. Hiện tại thì vẫn khá okay. (Update: Thấy link dịch gần full rồi anh em cứ chiến đi =]]) Truyện kể về một tòa nhà vô cùng bất thường, nó tự chọn khách trọ, đã bị nó chọn thì buộc phải vào đó ở, không thì sẽ chết. Khách trọ ở tòa nhà đó một thời gian sẽ gặp phải huyết tự, hiểu nôm na nó như một cái nhiệm vụ, có thời gian địa điểm và việc cần làm. Khách trọ phải hoàn thành huyết tự, nếu không sẽ chết. Nếu hoàn thành đủ 10 huyết tự, khách trọ sẽ được rời khỏi tòa nhà. VD huyết tự yêu cầu: "Trong thời gian từ 1/2 - 2/2 phải ở trong tòa nhà A phố B" Mỗi một lần đi làm huyết tự, khách trọ không đi một mình, mà đi cùng với những khách trọ khác trong tòa nhà. Nhưng có rất ít ngưới sống sót trở về. Mỗi quyển là một lần thực hiện huyết tự, các khách trọ sẽ phải đối diện với muôn vàn loại ác quỷ khác nhau, cùng những mưu mô hiểm hóc chứa trong huyết tự. Điểm hay của cái này là các khách trọ không thể giết được ác quỷ, dù bất kể làm cách nào đi chăng nữa, chỉ có sau khi hết thời gian quy định của huyết tự, chạy về tòa nhà trọ, nếu về tới nhà trọ rồi thì ma quỷ gì cũng không sợ nữa. Và trong mỗi huyết tự luôn ẩn chứa sinh lộ (đường sống), nên các khách trọ không thể mày mò tấn công ác quỷ, mà chỉ có thể vận dụng bộ não để tìm ra sinh lộ mà thôi. Cái này nói nghe khó hiểu nhưng đọc là các bạn hiểu liền à, mình thấy nó là điểm khá hay của truyện, vì nhiều thứ nó khá là rõ ràng nhưng không ai nhìn ra được cho tới cuối. Tác giả viết khá đã.  Thôi review tạm vậy đã, do nghe anh em bạn dì bảo có hint nên đọc, tới giờ chưa thấy hint họ gì, chắc mấy quyển sau, có gì em sẽ là review part 2 cho mấy bạn. Tới giờ thì đọc vẫn good. Em thích quyển 2 hơn quyển 1 nên nếu bạn nào thấy chán thì hãy cố thử kéo qua quyển 2 nhé.  Mời các bạn đón đọc Nhà Trọ Địa Ngục của tác giả Hắc Sắc Hỏa Chủng.
Mười Tội Ác tập 5 - Tri Thù
AudioBook Mười Tội Ác Bộ bách khoa toàn thư phơi bày gần như tất cả các nhân tố phạm tội. Vượt ngục, đạo mộ, những tà thuật "ẩn dật" trong dân gian, những vụ án chưa từng được đưa ra ánh sáng, những câu chuyện khiến người đọc không khỏi đứng tim. Các nhân vật chính, những con người bị rơi vào quên lãng, họ sẽ đưa bạn trở lại với hiện trường vụ án, tận mắt chứng kiến và cảm nhận thế nào là "địa ngục trần gian". Tận sâu trong nội tâm của những kẻ phạm tội, cái thiện và cái ác vẫn tẩn khuất trong nhau... Ở đó, từng đốm sáng của nhân tính vẫn còn đang lập lòe chưa tắt... Một lời nhắn thiện ý gửi đến bạn đọc: Trẻ vị thành niên, những người không đủ can đảm, người có vấn đề tim mạch xin thận trọng khi muốn đọc cuốn sách này... Đây chắc chắn không phải là lời nhắc nhở vô lí. Cuốn sách này viết về những ai? Đó là những con người bị lãng quên. Đôi khi chúng ta dùng mắt cũng có thể nhìn thấy cả vũ trụ bao la và bí ẩn, thế nhưng lại không thể thấy rõ thế giới bi thảm và khổ đau dưới tầng đáy xã hội. Mời các bạn đón đọc Tập 5 của series Mười Tội Ác: Đứa Con Ngục Tù của tác giả Tri Thù.