Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nuôi Dưỡng Bạo Vương

Truyện Nuôi Dưỡng Bạo Vương của tác giả Hoa Sơn Trà là thể loại xuyên không có pha trộn thêm chút yếu tố ngôn tình ngọt ngào lãng mạn.  Nhân vật chính là Du tử xuyên qua và sở hữu đôi mắt có thể nhìn rõi mọi sự việc trên trần thế này.  Nàng sở hữu tài năng thiên bẩm ấy cũng mang đến cho nàng nhiều rắc rối không đáng có, cuộc sống như bị đảo lộn thêm một lần nữa… *** Du Tử Khâm x Sở Hiên Các bạn có lẽ sẽ ngạc nhiên trước “một đống” thể loại như vậy, nhưng các bạn đừng lo. Tác giả đã lồng ghép mỗi thứ một ít, nhưng không làm mọi thứ như một nồi lẩu đâu! Mình đã đọc truyện này cách đây 2 năm và đã rất thích. Hôm nay mình tính cày lại nhưng lại thấy có bạn chê tác giả viết còn non tay, có bảo lại bảo nữ chính nhạt. Thế là mình quyết định review bộ này :3 Nữ chính Du Tử Khâm là người hiện đại xuyên đến cổ đại. Không may mắn như những người xuyên không khác, nàng phải học cách tự lập ở cổ đại. Nàng sống cuộc sống như thế được 5 năm rồi, thân thể mà nàng xuyên vào cũng đã 16 tuổi, ở hiện đại Tử Khâm đã 25 rồi, tính luôn 5 năm ở cổ đại thì nàng cũng 30 tuổi rồi. Nàng có khả năng nhìn thấy cuộc sống đang diễn ra của người khác thông qua gương hoặc mặt nước. Tình cờ nàng thấy được cuộc sống khó khăn của nam chính Sở Hiên và luôn quan sát hắn suốt 5 năm. Sở Hiên tuy là tứ hoàng tử nhưng lại không được sủng ái bởi vì một thân bệnh tật. Khi còn là một bào thai, hắn đã nhiễm độc do Lan quý phi đã trúng phải. Lan quý phi thấy bản thân sinh ra một nhi tử bệnh tật liền tức giận, bà ta bỏ mặc hắn, có khi làm cho hắn “phát bệnh” để được hoàng thượng để ý tới; còn hoàng thượng cũng chẳng quan tâm đến hắn. Một lần, Sở Hiên bị người hầu cố tình bỏ lại, Tử Khâm đã đem hắn về nhà chăm sóc. Tuy không được sủng ái, nhưng là người phải sống trong gia đình đế vương, ban đầu hắn khá đề phòng nàng. Sau đó, tình yêu thương thật lòng của nàng khiến hắn cảm động. Mới 8 tuổi thôi mà Sở Hiên ngày càng bộc lộ sự độc chiếm với Tử Khâm và bản chất bạo vương rồi :v Thấy người ta nhìn nàng, hắn tức giận… Nghe người ta khuyên nàng thành thân, hắn cũng tức giận nhưng vì nàng thích họ nên hắn chỉ làm cho họ đi ngoài mấy ngày liền thôi :v Có điều trước mặt Tử Khâm, Sở Hiên luôn là người hiền lành, ngoan ngoãn :v Tử Khâm tình cờ cứu được Lạc Thuỷ Linh và ca ca Lạc Thừa Ân. Thuỷ Linh mơ mộng lầm người (Sở Hiên) còn Thừa Ân cũng mộng lầm người (Tử Khâm). Sở Hiên tính “xử lý” hai người họ do họ cứ mặt dày bám theo, nhưng cuối cùng họ có việc nên rời khỏi. Tử Khâm lại cứu được Liễu Nhất Dân, ông trả ơn bằng cách nhận Sở Hiên làm đệ tử. Nàng cũng quyết định nói thân thế thật sự của nàng cho hắn biết. Bảy năm trôi qua, Sở Hiên nay đã 15 tuổi. Hoàng thượng nghe lời tiên đoán của Thường Vân cư sĩ nên phái người tìm Sở Hiên. Vì Thường Vân cư sĩ nói rằng Sở Hiên có liên quan đến bộ tộc Thần Nhãn và hồ Nhật Nguyệt (nước hồ giúp cải tử hoàn sinh). Thân xác mà Tử Khâm đang ở chính là hậu duệ của bộ tộc Thần Nhãn. Mọi chuyện sẽ yên ổn nếu họ không gặp lại nữ phụ “mắc bệnh hoang tưởng” Lạc Thuỷ Linh. Nàng ta còn đang đau buồn vì thân phận của Sở Hiên so với thân phận “cao quý” của nàng ta, phụ thân sẽ không gả. Đột nhiên nàng ta nhận ra Sở Hiên là tứ hoàng tử, nàng ta còn mừng rỡ vì “hắn có thân phận cao quý, nàng có thể gả cho hắn”, còn hoang tưởng nghĩ rằng “Tử Khâm lừa dối Sở Hiên, khiến hắn phải sống dưới thân phận dân đen”… Còn nhiều khúc hoang tưởng của nàng ta lắm :v Đọc mà thấy buồn cười vì có người lại “bệnh nặng” đến như vậy :v Thuỷ Linh huỷ dung và làm Tử Khâm rớt xuống vực. Thật may rằng Tử Khâm đã trôi đến hồ Nhật Nguyệt mà mọi người đang tìm kiếm và “được chữa thương”. Trong khi Tử Khâm đang “được chữa thương” tại hồ Nhật Nguyệt thì trong hoàng cung đã xảy ra nhiều biến cố lớn. Thái tử mưu hại hoàng thượng, bị bao vây và tiêu diệt. Hiền vương Sở Phong (người tốt, ra tay giúp nam nữ chính) lên làm vua. Sở Hiên ra tay diệt hết phản tặc bằng cách chém đầu. Riêng Lạc gia thì “được tha” bằng cách cho làm gia nô, quân kỹ. Lạc Linh Nhi thì thảm rồi, ngày nào nhớ Tử Khâm, Sở Hiên đều đến hành hạ nàng ta. Đáng đời lắm :v Sở Hiên trở thành Xích Lung vương tàn bạo. Sau khi trả thù xong cho Tử Khâm, Sở Hiên từng có ý định tự tử, nhưng nhớ lại về việc nàng từng “mượn xác đổi hồn” nên hi vọng rằng nàng sẽ trở lại. Đây cũng là lý do xuất hiện nữ phụ độc ác Thẩm Như Mi – người hao hao Tử Khâm. Hắn nghĩ nàng sẽ quay lại nên đưa nàng ta về vương phủ, cho người giám sát. Về phần Trịnh Tâm Ngữ, nàng ta khi biết về quá khứ đau lòng của Sở Hiên, nàng ta muốn giúp hắn xoa dịu thôi. Nhưng mình đoán được tác giả sẽ để Tâm Ngữ sẽ thành đôi với Sở Dực. Mười năm sau, hai người gặp lại. Nhờ nước trong hồ Nhật Nguyệt, Tử Khâm không những không già đi, mà còn trẻ trung như thiếu nữ mười sáu. Vì là truyện sủng nên kết cục của Thẩm Như Mi thảm lắm, mới lên đài không bao lâu liền bị hạ rồi :v Kết thúc HE. Mình thấy mô típ nữ chính nuôi nam chính từ nhỏ thế này khá thú vị :v Lâu lâu đổi khẩu vị một chút cũng khá tốt đấy chứ! Mà sau này nữ chính còn trẻ hơn nam chính nữa, nên bạn nào còn đang phân vân thì không phải lo nhé! Nữ chính không phải dạng nữ cường nhưng không phải dạng thánh mẫu ngu ngốc. Khi biết hắn là bạo vương, nàng không trách móc, dò xét hắn như nhiều nữ chính thánh mẫu. Nàng biết hắn làm thế là vì lý do gì, nàng thông cảm cho hắn. Đây là một điểm cộng đối với mình. Đối với mình, nữ chính có thể không cường nhưng tuyệt đối không phải thánh mẫu! Có bạn nhận xét rằng nữ chính khá nhạt, nhưng mình thấy như vậy là đủ rồi. Phải, nữ chính là người bình thường xuyên không nên chẳng có  khả năng giết người, võ công cao gì cả, nhưng nàng biết cách tự lập, cách kiếm sống ở cổ đại. Nhan sắc của nàng cũng chỉ được gọi là thanh tú, nhưng đủ lấn áp đám nữ phụ “nhan sắc có thừa nhưng khí chất thiếu hụt”. Nàng có chút vô tư, trẻ con, nhưng không bánh bèo, phá team. Mình không cảm thấy nữ chính nhạt, đọc nữ cường làm sát thủ nhiều quá lâu lâu cũng nên “đổi gió” một chút chứ :3 Mình rất tính cách của nam chính. Ngay từ lúc 8 tuổi, nam chính đã bộc lộ rõ bản chất chiếm hữu, phúc hắc rồi. Trước mặt nàng, hắn ngoan ngoãn, luôn tỏ ra bản thân là một người dễ bị tổn thương, để nàng mủi lòng, rồi ăn đậu hũ của nàng thông qua việc được nàng ôm :v Để hai người có không gian riêng, để không ai chia cắt hai người, nam chính nhiều lần tìm cách hãm hại (tùy người mà có mức độ hãm hại khác nhau :v ) Có bạn chê nam chính quá biến thái khi điểm huyệt ngủ của nữ chính rồi “sàm sỡ”. Mình lại không thấy phản cảm. Có lẽ nếu nữ chính bị ép ở chung với nam chính, hoặc nữ chính không thích nam chính, thì lúc đó mình mới thấy phản cảm. Còn bây giờ mình chỉ cảm thấy dễ thương thôi :v Một phần cũng vì nam chính quá chung tình, không một ai được chiếm chỗ của nàng cả. Nếu phải chọn giữa một nam chính ra tay ngoan tuyệt như Sở Hiên (nữ phụ muốn chen vào đều thảm cả) với một nam chính suốt ngày “thương hoa tiếc ngọc” (nào là vì nàng ta là nữ nhi của đại bá nên tha, nào là vì nàng ta trông yếu đuối đáng thương nên tha…), thì mình sẽ chọn kiểu của Sở Hiên :v Xử trước để tránh nữ phụ độc ác gây họa về sau :v Mình khen cũng nhiều rồi, bây giờ chê một chút: Diễn biến khá nhanh, làm mình có cảm giác chưa thỏa mãn lắm. Nếu tác giả không để các nhân vật phản diện rơi đài nhanh như vậy thì sẽ tốt hơn. Nhân vật phản diện nào cũng vô dụng, không có bất cứ ai là boss phản diện. Ngay cả Hoàng thượng, Thái tử, Tề vương, vua Hung Nô – những người sẽ có khả năng cao sẽ là boss phản diện- đều quá dễ bị hạ. Điều này làm truyện mất đi cái hay, có chút nhàm chán. Vì truyện này có dính xíu điền văn nên các bạn cũng hiểu được rằng truyện cứ đều đều, không gây cấn, không có nút thắt, không có tình tiết kịch tính… Đây sẽ là một điểm trừ đối với vài bạn (đối với mình nữa). Có một tình huống nữ chính ứng xử mà mình không thích. Đó là khi các nữ nhân nhà quan lại cao quý ỷ vào xuất thân đến gây chuyện với nàng, nàng đã không phản kháng. Chỉ có tát vào mặt ả ta khi ả ta chửi quá nhiều thôi là chưa đủ. Nữ chính chưa xử lý tốt việc này dù bản thân đã có nam chính che chở (hắn đã dặn dò rồi), bản thân nàng đang có thân phận cao quý (vương phi). Mình vẫn chưa biết vì sao Liễu Nhất Dân lại bị thương, cần cứu chữa… Bởi vì đánh nhau với kẻ thù sao? Vậy kẻ thù đó đã chết chưa? Sở Hiên thừa kế sản nghiệp của ông liệu có đụng tới kẻ thù đó không? Tác giả không nêu rõ khúc này nên mình auto nghĩ rằng kẻ thù đó chết rồi :v Vì sao thân thể của hậu duệ Thần Nhãn tộc lại chết? Nếu cô nương đó không chết thì Tử Khâm nhập vào bằng cách nào? Nếu đã chết rồi thì tại sao lại chết, cô nương đó còn trẻ lắm làm sao tự dưng chết được? Tác giả nếu chú ý một chút sẽ thấy chỗ này bị hổng bị một lỗ! Truyện không xuất sắc, chỉ tạm ổn thôi. Tuy là người Việt Nam nhưng văn phong của tác giả khá tốt, không quá non tay như có bạn nhận xét, mình thấy truyện này vẫn giống ngôn tình chứ không như truyện teen. Tác giả đã rất cố gắng rồi, mình suýt nữa tưởng đây là truyện của tác giả Trung quốc. Mặc dù còn vài chi tiết không hoàn hảo lắm, nhưng lâu lâu đổi gió một chút cũng ổn. Cho truyện này 3.5/5 điểm. Mình tính cho truyện này 3 điểm thôi, nhưng cộng 0.5 nữa vì mình thích tính cách của nam chính :3 Review reviewtruyenphim.wordpress.com *** Đánh giá: 9/10 Cái hay của “Nuôi dưỡng bạo vương” là kết hợp nhiều thể loại 1 lúc (từ xuyên không, sư đồ luyến, huyền huyễn, điền văn, cung đấu, mỗi thứ 1 ít) mà không bị rối, ngược lại đem đến cảm giác mới lạ, hấp dẫn khi đọc. “Con không nghe, Du Tử Khâm nàng nghe cho kĩ, đừng dùng giọng trưởng bối nói chuyện với ta, từ trước tới giờ ta chưa bao giờ coi nàng là cô của ta hết” Câu chuyện nhẹ nhàng, cực sủng phù hợp với nhiều người. Mình cực thích Sở Hiên, con người ấm áp, lại bá đạo. Đâu đó vẫn còn nét đáng yêu khi còn nhỏ. Nhưng đó chỉ là Sở Hiên trước mặt Tử Khâm. Sở Hiên trước mặt mọi người là con người thâm sâu, quyền uy vô hạn. Mẫu nam chính này hầu như không ai có thể cưỡng lại được nhỉ? Nữ chính thanh thoát, nhẹ nhàng. Nàng nhân hậu nhưng không phải thể loại nữ chính bánh bèo, yếu đuối đâu. Tình yêu của hai người nhẹ nhàng, không quá nhiều sóng gió, ngược cũng chỉ là đôi chút, sủng lên tận trời. Tình yêu của Sở Hiên và Tử Khâm làm mình liên tưởng tới chuyện tình của Cô Cô và Dương Quá…   Mời các bạn đón đọc Nuôi Dưỡng Bạo Vương của tác giả Hoa Sơn Trà.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tiệm Đồ Cổ Á Xá Quyển 3 - Huyền Sắc
Audio Sách Nói Tiệm Đồ Cổ Á Xá   Đây là cuốn sách kể về câu chuyện của những món đồ cổ. Chúng đã nhuốm màu thời gian trăm năm nghìn năm. Mỗi vật đều ngưng đọng tâm huyết của người thợ, chan chứa tình cảm của người dùng. Mỗi vật đều thuộc về những chủ nhân khác nhau, đều có câu chuyện của riêng mình. Mỗi vật đều khác biệt với những thứ khác, thậm chí mỗi vết nứt và vết khuyết đều có lịch sử đặc biệt. Ai có thể nói, đồ cổ chỉ là đồ vật, đều là những vật không có sức sống?Đây là cuốn sách kể về câu chuyện của những món đồ cổ, nếu chúng không thể nói chuyện, vậy tôi sẽ dùng câu chữ của mình để ghi chép lại một cách trung thành những câu chuyện của chúng. Chào mừng đến với Á xá, xin hãy khẽ lời… Suỵt… Cổ vật trong tiệm đồ cổ Á xá, mỗi một thứ đều có câu chuyện của riêng mình, cất dữ nhiều năm, không có ai lắng nghe, nhưng chúng đều đang chờ đợi. *** Người làm vua, thời xưa là trời cao, là ánh sáng, là người cho vạn vật cơ hội sống. Đế giả sinh vật chi chủ, hưng ích chi tông, nhân kỳ hữu sinh dục chi công vị chi đế[1]. [1] Đế giả sinh vật chi chủ, hưng ích chi tông, nhân kỳ hữu sinh dục chi công vị chi đế: Đế là chủ của sinh vật, là dòng đem hưng ích cho vạn vật, là công năng cho phát dục của sinh vật gọi là đế". Vậy thì đúng người xưa đã giải thích Đế là nước, là dòng nước, nguồn gốc của sự sống. Hoàng là thượng, đế là hạ, ý của người xưa hoàng đế là trời đất, và chữ hoàng đế ngoài để nói cho mọi người, là đứng đầu trời đất, mà hoàng đế còn là đại diện cho trời đất ở nhân gian. Hoàng đế, trong lịch sử, là một người tồn tại rất đặc biệt. Có thể nói quyền lực như kim tự tháp, hoàng đế là người đứng cao nhất trên kim tự tháp. Nhìn xuống chúng sinh, có quyền thế và của cải cao nhất, thuận tay có thể quyết định số phận sinh tử của những người khác. Nhưng đứng nơi càng cao, thì nguy hiểm càng lớn. Cho dù là hoàng đế cũng sẽ nghĩ đứng dưới chân kim tự tháp rất an toàn, nhưng biết đâu chỉ cần hơn một mắc xích sai, thì kim tự tháp nhìn như kiên cố sẽ đổ ầm ầm. Cho nên mỗi hoàng đế đều cực kỳ thiếu cảm giác an toàn, ngay cả với người nhà cũng không thể tin tưởng. Đứng ở chỗ cao nhất cô quạnh, cũng chỉ có hoàng đế mới hiểu, không ai có thể sẻ chia. Là một người đang cô đơn thật sự. Bởi vậy, hoàng tộc cũng là một gia tộc đặc biệt, cứ xoay quanh long ỷ đại diện cho ngôi vua, tranh đấu, nghi kỵ, âm mưu, đố kỵ, tính toán... ... Mời các bạn đón đọc Tiệm Đồ Cổ Á Xá Quyển 3 của tác giả Huyền Sắc.
Đến Đây Nào, Bác Sĩ Của Anh - Như Thi Vấn
Bác sĩ Trình đã hai mươi chín tuổi rồi Cứ ngỡ độ này cũng đã có một gia đình đầm ấm, hoặc ít nhất cũng có một người bạn trai quan tâm Nhưng trong mắt cô, những cuộc tình đã qua thật sự khiến cô cảm thấy không còn hứng thú Con gái ngây thơ nhưng khi trải qua bao cuộc ly hợp cũng sẽ trở nên bình thản Tô doanh nhân gặp cô ở bệnh viện Anh cũng như cô trải qua bao bất trắc chông gai, kể cả thương trường lẫn tình trường Con tim không còn nguyên vẹn để vô tư yêu thương Khi đã trải qua đau đớn, người ta sẽ tự dựng nên bức tường bao quanh lòng mình Khi đã nếm sự phản bội, tự nhiên họ sẽ muốn suy tính thiệt hơn trong cuôc trao đổi tình yêu vốn không công bằng này ... Vậy mà hai người gặp nhau như thế, lại tự nhiên chung đụng với nhau Đôi khi có những ngây ngơ, những trúc trắc rất lạ Nhưng có thể nói con bọ rùa vàng này đã sa lưới của vị bác sĩ Trình xinh đẹp rồi! *** Hậu quả của việc bốc phét Tối nay có bữa tiệc buffet, đã hẹn là cùng Trình Vũ Phi tham gia, Tô Nhất Minh vội vội vàng vàng nhưng vẫn đến trễ, bạn bè đều đã nhập tiệc cả, vừa ăn buffet vừa chuyện trò rôm rả. Anh hồi hộp nhìn khắp tứ phía, bác sĩ nhà anh lần đầu tiên tham gia vào hoạt động kiểu này, với tính cách hướng nội, anh lo cô không thích nghi được. Anh nhanh chóng tìm được bác sĩ của mình. Cô mặc một chiếc đầm hoa dài màu sắc tươi tắn nổi bật so với một rừng áo lễ phục đơn sắc đậm có, nhạt có. Bây giờ, chiếc váy hoa dài màu sắc tươi tắn ấy đang bê một đĩa thức ăn trò chuyện rất vui vẻ với một anh chàng tóc vàng đẹp trai. Tô Nhất Minh vội vàng áp sát mục tiêu, nhanh chóng nghe thấy bọn họ đang nói chuyện bằng tiếng Anh. “Ồ! Tôi vừa ăn một loại rau rất kỳ lạ, đây là một loại cỏ… Nhưng tôi chỉ bỉ biết tên tiếng Trung của nó, không biết tiếng Anh thì nói thế nào”. “Ồ, đây là rosemary. Ấy… Tôi lại muốn biết tiếng Trung gọi là gì”. ... Mời các bạn đón đọc Đến Đây Nào, Bác Sĩ Của Anh của tác giả Như Thi Vấn.
Chiêu Quân Săn Chồng - Phức Mai
Chiêu thứ ba để gả được cho tướng công tốt - quy định việc bán mình. Nàng là một kì nữ thông minh tuyệt đỉnh như vậy. Làm sao có thể vì một tờ giấy nợ mà bán đứt cả đời?  Ba năm đã thực ủy khuất, may mắn là "Phu quân" ba năm làm bạn cùng nàng còn hơi thuận mắt, cho dù hai chân không trọn vẹn, nhưng hắn lại có đầu óc rất thông minh. Vừa hay nàng không thích vẻ bề ngoài mà lấy vẻ đẹp bên trong làm điều kiện chọn rể, hơn nữa hắn cũng luôn dùng ánh mắt ái mộ nhìn nàng. Như vậy nàng quyết định diễn giả thành thật, nhịn không được càng muốn vì hắn trả giá nhiều hơn. Nhưng đúng lúc đó nàng vô tình nghe lén được một chuyện: Thì ra không phải hắn yêu thích nàng, mà là vì nàng rất giống người trong bức họa trân quý kia của hắn? Hừ hừ, chuyện lớn như vậy, nàng – Đàm Chiêu Quân khi nào cam nguyện chỉ làm thế thân của người khác rồi? Cho nên muốn ôm mỹ nhân về, hắn cứ từ từ mà chờ đi. . . . . . *** "Thức Câu!" Thấy thế, Đàm Chiêu Quân rốt cuộc bất chấp tức giận, lập tức nhào tới ôm lấy hắn: "Thức Câu? Thế nào? Không phải nói không có chuyện gì sao? Tại sao lại nôn ra máu? Quỷ Đầu Tử, sao lại thế này?!" "Đại khái là bị nội thương, hơn nữa cảm xúc quá mức kích động, tâm hoảng ý loạn, chân khí rối loạn, nội thương càng trầm trọng rồi." Quỷ Đầu Tử thoải mái nói một hơi. "Vậy làm sao bây giờ?" "Đương nhiên phải cho hắn an tâm tĩnh dưỡng! Bảo trì tâm tình vui vẻ là nhiệm vụ hàng đầu." "Ta ... không có việc gì, Chiêu Quân ... là ta không đúng, nàng... đừng tự trách..." Doãn Thức Câu hơi thở có chút suy yếu, hắn cũng không có bị nghiêm trọng như vậy, chỉ là bị một lượng khí vô hình đánh trúng ngực, giải tỏa khí tích tụ nơi ngực, đem máu ứ phun ra, chính là không biết tại sao đột nhiên toàn thân lại vô lực. "Được rồi, đừng nói nữa, hiện tại ta không giận chàng." Nàng vội vã trấn an. "Chàng ngồi đi, chúng ta trở về." "Giang Dung ... bọn họ đâu?" "Bị ta dùng mê dược hôn mê rồi, vừa mới ngã vào bên đường." Doãn Thức Câu thật sự không biết nên nói cái gì, đành phải nhắm mắt lại. "Chờ một chút nhớ phái người đem bọn họ khiêng trở về, lại cho người thông báo Tư Mã Thịnh đến đem Tư Mã Ấn trở về." ... Mời các bạn đón đọc Chiêu Quân Săn Chồng của tác giả Phức Mai.
Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng - Nam Quan Yêu Yêu
Mặc dù nam chính bộ truyện này bá đạo khát máu, nhưng lúc gặp sát tinh trong số mạng của mình, ác ma cũng dịu dàng… Hoắc Nhĩ Phi vốn cho rằng trên trời rớt xuống một cái bánh bao lớn, vui vui vẻ vẻ chạy đi nhận, thật sự không nghĩ đến trên đất đào một hố to, cô vội vàng không kịp chuẩn bị mà “Rơi” vào. Cho đến tận bây giờ Hoắc Nhĩ Phi vẫn có cảm giác mình hận đại ma quỷ Thư Yến Tả đó, hận đến tận xương…, cho đến đau tận đáy lòng, sâu tận xương tủy như khắc cốt ghi tâm. Năm năm sau... Hai mẹ con gặp nhau: Lần đầu tiên khi Hoắc Nhĩ Phi nhìn thấy bé trai phấn điêu ngọc trác * ở công ty thì trong lòng thoáng qua một cảm giác khác thường, nhưng cô tự nói trong lòng, đây chẳng qua chỉ là ảo giác. (*) phấn điêu ngọc trác: Cụm từ dùng để miêu tả những đứa bé trắng nõn, mềm mịn. Lần thứ hai khi gặp lại bé trai đáng yêu đó thì cô chỉ cảm thấy hết sức thân thiết, nhưng một câu nói của bạn tốt Tuyết Nghê khiến cho cô lập tức sợ ngây người. Phi Phi, lúc cậu bé cười lên, mắt giống cậu lắm đó! Không phải con riêng của cậu chứ! Hoắc Nhĩ Phi hoàn toàn hoảng hốt… Thư Nhị thiếu cường thế khí phách thay đổi sách lược, lần nữa theo đuổi vợ yêu bỏ nhà ra đi năm năm. Ở lễ đính hôn xuất hiện một người đàn ông quyến rũ, khiến mọi người nhìn thấy ngây người, mà Phi Phi thân là nữ chủ nhân, càng thêm nhìn đến mắt choáng váng, không thể nào, sao anh ta lại xuất hiện ở đây! Nụ hôn sau năm năm kia, để cho cô hoàn toàn tỉnh táo, ác ma đã trở lại! Vậy mà, dần dần khi ở chung, cô phát hiện ác ma cũng không phải ác ma, có lúc dịu dàng khiến cô say mê… Note: Chuyện này nam chính không sạch, không thích đừng nói lời cay đắng   *** “Nếu không chờ sau khi Bảo Bảo lớn lên đưa con bé đến trường học nữ sinh ở nước Anh đi, tuyệt đối để cho con bé biến thành một thục nữ điển hình.” Thư Yến Tả biết mèo nhỏ luôn nói chua ngoa như thế nhưng tấm lòng như đậu hũ, cho nên cố ý khích bác cô. “Đừng, giáo dục như vậy không thích hợp với Bảo Bảo, sẽ làm con bé nhịn hỏng.” Hoắc Nhĩ Phi lập tức đau lòng con gái. Thư Yến Tả sớm biết mèo nhỏ có thể nói như vậy, ôm cô, nói sang chuyện khác, “Mấy ngày nữa chính là sinh nhật hai tuổi của hai đứa, không phải em nói muốn đón cha mẹ sao?” “A... Cha mẹ vẫn nhắc tới hai đứa rất lâu, lần này em muốn đón cha mẹ đến đây ở lâu một khoảng thời gian.” “Phòng trong nhà còn nhiều, [email protected] em quyết định là được rồi.” Thư Yến Tả cưng chiều nói. Hoắc Nhĩ Phi chui vào trong ngực ông xã, “Tuyết Nghê bảo ngày mai sẽ mang Tinh Tinh cùng trở lại, chỉ có điều hai năm rồi, đại ca anh ấy vẫn còn chưa tỉnh...” “Anh ấy sẽ tỉnh, anh ấy không chịu bỏ lại chúng ta đâu.” Thư Yến Tả tin tưởng đại ca nhất định sẽ tỉnh lại. “Ừ, anh ấy sẽ không nỡ bỏ lại Tuyết Nghê và Tinh Tinh.” ... Mời các bạn đón đọc Cướp Tình: Tổng Giám Đốc Ác Ma Rất Dịu Dàng của tác giả Nam Quan Yêu Yêu.