Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Án Mạng Trên Sân Golf

Một bức thư kêu cứu kéo thám tử Hercule Poirot tới Pháp. Nhưng anh đến quá trễ. Khách hàng của anh đã chết. Cái xác bị đâm dã man giờ nằm sấp mặt trong một cái hố nông trong sân golf đang xây. Nhưng vì sao người chết lại mặc một chiếc áo choàng quá khổ? Và bức thư tình ngọt ngào trong túi áo khoác viết cho ai? Trước khi Poirot kịp trả lời những nghi vấn này thì vụ án bị lật ngược khi cái xác thứ hai được phát hiện, cách thức giết người y như lần đầu. *** Review Phong: Vị thám tử nhỏ bé người Bỉ Hercule Poirot nhận được một bức thư cầu cứu từ ông triệu phú Renauld đang sinh sống tại Pháp, ông ta đề cập đến việc mình đang giữ một bí mật và có người muốn mưu sát ông để bí mật đó mãi mãi được giữ im lặng. Nhưng khi Poirot cùng người bạn đồng hành là đại úy Hastings đến ngôi biệt thự nơi Renauld đang sinh sống thì hay tin ông ta đã bị đâm chết sáng hôm đó. Cảnh sát điều tra tìm thấy một bức thư tình đề tên người gửi là Bella trong túi áo khoác của Renauld, cùng một mẩu ngân phiếu có tên Duveen trong phòng làm việc của ông ta. Khi Poirot lên đường đi Paris để tìm những thông tin liên quan đến vụ án thì lúc về ông được Hastings cho hay lại có thêm một cái xác bị đâm tại khuôn viên trong biệt thự của ông Renauld. Khác với lần trước, nạn nhân thứ hai này là một người hoàn toàn xa lạ mà không ai nhận diện được người này là ai. Cuộc điều tra càng kịch tính hơn với màn đấu trí giữa Hercule Poirot - người quan tâm đến bản chất vụ án để tìm ra lời giải thích cuối cùng, và ông thám tử người Pháp Girauld - người quan tâm đến những bằng chứng hữu hình để tìm ra thủ phạm. Cuốn này là một bằng chứng rõ ràng cho nhận định: “Tiểu thuyết cổ điển thường dài dòng, chậm rãi và khiến người đọc mệt mỏi, nhưng vượt qua được giai đoạn đó rồi thì phần còn lại sẽ rất hay”. Mạch truyện khá từ từ, nhưng tác giả vẫn rất công bằng khi gieo rắc những chi tiết tưởng chừng nhỏ khiến người đọc không chú ý đến nhưng lại liên quan mật thiết đến vụ án. Thông thường, phần phá án trong các truyện của Agatha diễn ra ở 20 - 30 trang cuối, nhưng cuốn này lại khá đặc biệt: Đến trang 230, bạn có thể thấy toàn bộ vụ án đã được giải quyết rất thuyết phục rồi, nhưng khoảng 40 trang cuối những diễn biến mới liên tục được đưa vào và khiến kết quả quay ngoắt 360 độ, chắc chắn sẽ khiến bạn ngạc nhiên và thầm thán phục tài năng tạo twist của nữ hoàng truyện trinh thám. Khi bạn tưởng như mình đã nắm mọi thứ trong tay, thì Agatha tuyên bố: “Cưng nghĩ cưng bắt bài được motif truyện của chị? Còn khuya!” Điều mình không thích nhất trong truyện là dàn nhân vật có phần mờ nhạt và chưa tạo được điểm nhấn riêng. Và mình không thể ưa nổi thủ phạm của vụ này: quyết đoán, nhanh nhẹn và hơn hết là quá ác. “Án mạng trên sông Nile” có kiểu thủ phạm với tính cách tương tự như cuốn này nhưng mình lại thích thủ phạm trong truyện đó hơn nhiều. Đây là một cuốn không hề dễ đọc dành cho các bạn mới đọc truyện của Agatha, vì như mình đã nói, diễn biến phần lớn truyện tiến triển khá chậm, nhưng vẫn là một cuốn hay và đáng đọc, các fan của Agatha thì chắc chắn không thể bỏ qua. Nếu đây là cuốn đầu tiên của Agatha mà mình đọc thì mình thấy nó rất hay, nhưng do đã đọc được một số truyện của bà rồi nên tất nhiên không tránh khỏi có sự so sánh giữa các cuốn với nhau. Về độ hay mình nghĩ nó ngang ngửa với “Chuỗi án mạng ABC”, nhưng vì một số lý do mà mình lại có cảm tình với “Chuỗi án mạng ABC” hơn, vì lẽ đó mà mình chỉ có thể chấm “Án mạng trên sân golf” 3 sao trên obook thôi, nhưng nhìn chung vẫn cảm thấy hài lòng với khoảng thời gian 2 ngày đọc nó. Đánh giá: 3,5/5 *** Agatha Christie sinh năm 1890 tại Torquay, Anh. Cha bà tên là Frederick Miller, nên tên khai sinh của bà là Agatha Miller. Hồi còn nhỏ, Agatha không được tới trường mà chỉ được gia đình thuê gia sư về dạy dỗ tại nhà.    Là một đứa trẻ nhút nhát, khó có thể diễn tả chính xác ý kiến của mình, ban đầu bà tìm đến âm nhạc như một cách giải tỏa tâm sự và sau này là viết sách. Năm 1914, bà kết hôn với Archie Christie, một phi công chiến đấu. Trong khi đức lang quân bận rộn chiến đấu ngoài chiến trường thì bà làm y tá trong bệnh viện. Chính trong thời kỳ này, ý tưởng viết tiểu thuyết trinh thám đã nảy sinh trong tâm trí bà. Chỉ một năm sau bà đã hoàn thành cuốn tiểu thuyết đầu tay mang tên Những bí ẩn vùng Styles, nhưng phải tới 5 năm sau nó mới được xuất bản (1920). Agatha Christie được mọi người tôn vinh là Nữ hoàng truyện trinh thám. Trong suốt cuộc đời mình, bà đã sáng tác 66 tiểu thuyết, rất nhiều truyện ngắn, kịch và hàng loạt tiểu thuyết tình cảm lãng mạn với bút danh là Mary Westmacott. Vở kịch Chiếc bẫy chuột của bà có lẽ là vở kịch trinh thám hay nhất thế giới. Một số tác phẩm của bà đã được chuyển thể thành phim, nổi bật là bộ phim Murder on the Orient Express (Án mạng trên chuyến tàu tốc hành phương Đông) đã đoạt giải thưởng Hàn lâm năm 1974. Tác phẩm của bà được dịch ra hơn 100 thứ tiếng.    Trong suốt cuộc đời mình, nữ nhà văn Agatha Christie luôn căm ghét bạo lực và máu. Bà thường thú nhận rằng không biết gì về những công cụ giết người thông thường. Thậm chí bà cũng chưa từng một lần tiếp xúc với một kẻ giết người. *** Có một giai thoại kể rằng, một nhà văn trẻ quyết tâm làm cho câu chuyện của mình thật độc đáo nhằm thu hút sự chú ý của ngay cả những biên tập viên hờ hững nhất, đã mở đầu bằng câu: “Kệ thây! nữ công tước thốt lên.” Thật lạ đời, câu chuyện của tôi cũng bắt đầu gần đúng như thế. Chỉ có điều cô nàng thốt lên cái câu ấy chẳng phải nữ công tước. Đó là một ngày đầu tháng Sáu. Tôi vừa giải quyết xong vài việc ở Paris và bắt chuyến tàu sớm trở về London, nơi tôi vẫn đang sống cùng người bạn lâu năm là cựu thám tử người Bỉ – Hercule Poirot. Hôm ấy chuyến tàu tốc hành Calais trống vắng khác thường, cả khoang tàu này chỉ có tôi và một người nữa. Do rời khách sạn tương đối vội vã nên lúc tàu khởi hành, tôi còn bận kiểm tra mớ đồ đạc xem có quên gì không. Cho tới lúc đó, tôi gần như không để ý tới người đồng hành, nhưng bây giờ thì tôi buộc phải nhận ra sự có mặt của cô ta. Bởi vì cô ta vừa nhảy dựng lên khỏi ghế, hạ cửa sổ xuống, thò đầu ra ngoài rồi lập tức lại thụt vào và kêu lên: “Kệ thây!” Là tuýp người cổ điển nên với tôi, phụ nữ là phải thùy mị. Tôi chẳng ưa nổi những cô gái hiện đại loạn thần kinh cứ nhảy nhót suốt từ sáng đến tối, hút thuốc như ống bễ, còn nói năng thì đến cả mấy bà hàng cá ở Billingsgate cũng phải đỏ mặt. Tôi khẽ cau mày ngước lên. Trước mắt tôi là gương mặt vừa xinh xắn vừa xấc xược của một cô gái đội chiếc mũ đỏ ngang tàng, với những lọn tóc đen dày che khuất hai tai. Tôi đoán chừng cô ta chỉ mới hơn mười bảy tuổi, nhưng mặt thì đầy phấn còn môi thì đỏ chót. Cô gái đón nhận cái nhìn của tôi chẳng chút thẹn thùng, lại còn nhăn mặt tình tứ. “Cưng ơi, tụi mình làm quý ngài đây choáng rồi!” cô ta vờ như đang nói với một người khác. “Tôi xin lỗi vì cách ăn nói của mình. Chẳng đoan trang gì cả, nhưng… thật tình… tôi có lý do mà. Ngài có biết rằng tôi vừa lạc mất người em gái duy nhất của mình không?” “Vậy sao?” tôi nhã nhặn đáp. “Bất hạnh thật.” “Ông ấy mỉa mai cơ đấy!” cô nàng nhấm nhẳng. “Ông ấy mỉa mai, cả tôi lẫn em tôi. Mà thế thì thật bất công bởi vì ông ấy thậm chí còn chưa gặp con bé!” Tôi toan cất tiếng nhưng cô gái chặn ngay: “Đừng nói nữa! Chẳng ai thương tôi cả! Tôi sẽ ra vườn mà mổ sâu thôi! Hu hu. Đời tôi thế là tiêu rồi!” Nói đoạn cô ta núp luôn sau tờ báo biếm họa tiếng Pháp khổ lớn. Mấy phút sau, tôi thấy ánh mắt len lén nhìn mình qua tờ báo, khiến tôi chẳng thể nhịn cười. Và thế là cô gái lập tức đặt tờ báo xuống, bật cười giòn tan. “Tôi biết ngài không ngốc như vẻ bề ngoài mà!” Tiếng cười của cô nàng dễ lây tới nỗi tôi liền bị cuốn theo, dù chẳng bận tâm lắm tới từ ngốc. “Đấy! Giờ chúng ta là bạn rồi nhé!” cô gái ranh mãnh tuyên bố. “Hãy nói là ông rất tiếc vì chuyện em gái tôi đi…” “Tôi quả rất buồn lòng!” “Thế mới ngoan chứ!” “Để tôi nói nốt đã. Tôi đang định thêm rằng, dù rất buồn lòng, tôi sẵn sàng chịu đựng sự vắng mặt của cô đấy.” Tôi khẽ cúi đầu. Nhưng cái cô nàng kỳ quặc nhất trên đời ấy nổi giận và lắc đầu lia lịa. “Thôi ngay đi. Tôi thích cái trò ‘chê bai cao quý’ hơn đấy. Ôi trời, trông mặt ông kìa! Tỏ đúng cái thái độ ‘Không thuộc tầng lớp chúng ta’. Và chuyện đó thì ông đúng đấy - nhưng, xin nhắc ông rằng, ngày nay thì cũng khó mà nói được lắm. Không phải ai cũng phân biệt được một cô ả với một nữ bá tước đâu. Đấy, chắc tôi lại làm ông choáng nữa! Chắc người ta vừa mới khai quật được ông ở một chốn xa xôi hẻo lánh nào đấy, chắc chắn thế. Tôi thì chẳng để ý chuyện đó. Loại các ông có nhiều thêm một tí thì chúng tôi vẫn chịu được. Tôi chỉ không ưa nổi mấy gã thô bỉ bẩn thỉu thôi. Cái tính đó khiến tôi phát điên.” Cô lắc đầu quầy quậy. “Lúc phát điên thì cô sẽ thế nào?” tôi mỉm cười hỏi. “Một con quỷ nhỏ điển hình! Không quan tâm mình nói gì, hay làm gì! Có lần suýt nữa tôi đã xử luôn một gã. Vâng, thật đấy. Gã cũng đáng bị thế lắm.” Mời các bạn đón đọc Án Mạng Trên Sân Golf của tác giả Agatha Christie.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngày 4 Tháng 7
“Tập sách tiếp theo của bộ truyện trinh thám bán chạy nhất trong mười năm qua, giờ còn hãi hùng hơn" Nằm trong series Women's Murder Club của James Patterson, sau các tác phẩm: Kẻ đầu tiên phải chết, Cơ hội thứ 2, Cấp độ 3, Kỵ sĩ thứ 5, Mục tiêu thứ 6 và Thiên đường thứ 7... Trong tập này, trung úy Lindsay đang điều tra một vụ giết người thì đụng đầu với một "tai nạn": bị hai đứa trẻ vị thành niên bắn bị thương nên cô buộc lòng bắn hạ và tiếp theo là bị gia đình hai đứa trẻ kiện ra tòa. Lindsay bị đình chỉ công tác. Quá chán ngán với những mặt trái của nghề nghiệp, cô lên đường đi nghỉ. Nhưng là trung úy cảnh sát có khác, đi tới đâu thì ở đó có án mạng. Lần này, nạn nhân lại là các cặp vợ chồng. Cách thức giết người của hung thủ khá dã man: cắt cổ và sau đó đánh roi da vào mông nạn nhân ngay khi nạn nhân đang dần chết. Cách thức gợi cho Lindsay nhớ tới một vụ án khác của mình cách đây 10 năm... Bỏ qua ư? Không thể ! Điều tra thì không khó; nhưng khó là Lindsay lại đang bị đình chỉ công tác và còn phải ra tòa. Cô trung úy sẽ phải xoay sở thế nào? Mời các bạn đón đọc.
Rồng Đỏ
Những vụ giết người khủng khiếp vào những đêm trăng tròn. Những hiện tượng được sắp đặt với rất nhiều ý đồ nhưng rất ít dấu vết. Một sát thủ thích phô trương, thách thức cảnh sát bằng những lời nhắn trêu ngươi. Một con quái vật khốn khổ chỉ tìm thấy niềm vui trong việc sát hại các gia đình hạnh phúc. Một kẻ thái nhân cách chìm trong những logic quái gở và những hoang tưởng bất khả hình dung. Hắn tự gọi mình là Rồng đỏ. Trước khi có Hannibal Lecter đã có Rồng đỏ. Rồng đỏ không có được vẻ sắc lạnh rợn người mà thu hút khó cưỡng của Hannibal, nhưng ở hắn có thứ nhân tính méo mó vừa gây sợ hãi vừa gợi nên những trắc ẩn đau lòng. Là một sự pha trộn khôn ngoan của thuật loại suy, tính hồi hộp của hành động và nỗi kinh hoàng, lại được viết chặt chẽ hơn hơn nhiều tiểu thuyết li kỳ khác, Rồng Đỏ hoàn toàn xứng với lời khen tặng của Stephen King: "Tiểu thuyết đại chúng xuất sắc nhất kể từ sau Bố già". Hoa Quân Tử quote:   Đây là quyển trinh thám - tội phạm tâm lý thứ hai để lại cho tôi nhiều cảm xúc sau Đứa trẻ thứ 44. Có lẽ vì những điều thật khác biệt, không giống như ở các quyển trinh thám đã đọc. Tác giả để cho nhân vật ác được lộ diện với người đọc. Nhưng khi lộ diện thì hắn không còn làm ác nữa.  Nhân vật phá án thì giải quyết vụ án khi chính mình "mang đầy thương tích". Hành trình phá án lại song hành với hành trình tìm lại bản ngã của tên tội phạm. Gặp hắn rồi, đi theo hắn, nhiều khi bỗng thấy những tội ác mà tác giả đã kể hình như không giống là của hắn nữa, cho đến khi đọc chương cuối cùng. Nếu là người tình cảm và tin vào điều thiện, bạn nên dừng ở chương 52. Câu chuyện sẽ để lại ấn tượng đẹp trong bạn. Còn tác giả, ông đã không tin, nên Rồng Đỏ có một cái kết bất ngờ về yếu tố trinh thám, nhưng hơi... tiếc tiếc với những người đa cảm. :-)   Mời các bạn đón đọc Rồng Đỏ của tác giả Thomas Harris.
Không Có Ngày Mai - Lee Child
Jack Reacher, cựu quân nhân Mỹ, người hùng lang bạt, ngang tàng, nhân hậu, bất khả chiến bại, “giữa đường thấy sự bất bằng chẳng tha”, ngỡ đâu đã bắt quả tang được một kẻ có âm mưu đánh bom liều chết tàu điện ngầm New York lúc đêm khuya. Kẻ này, trước nguy cơ bị Reacher lật mặt, liền tự sát. Cảnh sát nhanh chóng kết luận về vụ việc và coi như hồ sơ khép lại. Nhưng với Reacher thì không. Có gì đó cứ day dứt tâm trí anh, một thứ trực cảm rằng sự thật đen tối hơn thế nhiều. Anh quyết tâm đi tìm sự thật đó, và cuộc truy tìm gian nan của anh rồi sẽ dẫn anh đến một bí mật khủng khiếp, điều bí mật mà, để ngăn không cho nó lộ ra ánh sáng, có kẻ sẵn sàng giết người, không chỉ một người... Không Có Ngày Mai là cuốn thứ 13 về nhân vật Jack Reacher. Mời các bạn đón đọc Không Có Ngày Mai của tác giả Lee Child.
Đảo Kinh Hoàng - Dennis Lehane
Đảo kinh hoàng trên vịnh Massachusetts. Teddy Daniels, một đặc vụ FBI tới đây để điều tra vụ mất tích bí ẩn của người phụ nữ có tên Rachel Solando, bệnh nhân tại khu điều trị tâm thần đặc biệt dành cho tội phạm trên đảo. Teddy nghi ngờ về những tội ác xâm phạm nhân quyền tàn bạo bí mật diễn ra nơi đây. Nhân chứng là những người điên từ cấp độ nhẹ cho đến cuồng bạo, đã từng gây thảm tàn. Cộng sự là các bác sĩ hành tung bí ẩn, thù địch. Nhưng điều kinh hoàng nhất, đó là khi các chứng cứ xác đáng, cuối cùng, trong một hệ thống lập luận khác đã quay sang chống lại Teddy, tiết lộ một thân phận khác không thể hình dung nổi của anh... *** Là bậc thầy của những chi tiết tâm lý vô cùng khéo léo, Dennis Lehane đã khiến những nỗi kinh hoàng trở nên mở nhạt khi so sánh với dụng tâm của con người. Tất cả sự táo bạo, kỳ thú và cảm động của hành trình người hùng đơn độc chống lại hệ thống tội ác đều có thể tìm thấy nơi đây. Dennis Lehane khiến ta phải khâm phục bởi trí tưởng tượng tuyệt vời khi ông vẽ ra một câu chuyện nơi bạn có thể tin vào nhiều hơn một giả thiết của vụ án, cùng những tình tiết được sắp xếp chặt chẽ, tinh tế ở mức độ đỉnh điểm, có thể chứng minh cho hệ thống lập luận trái ngược một cách xuất sắc... *** - “Có thể nói đây là cuốn tiểu thuyết xuất sắc; nỗi kinh ngạc nó mang lại đã khiến ta tỉnh giấc liên tục suốt đêm, ta bắt đầu hiểu tác giả đã làm gì với trí óc ngây thơ của mình – và ông ấy cũng sẽ làm vậy với bạn, nếu bạn cho phép” – The Washington Post - “Đảo kinh hoàng là một chuyến đi dữ dội, một bí ẩn sâu sắc, một cuộc khủng hoảng tâm lý cực độ. Dennis Lehane là cây bút tài năng, người hiểu rõ độc giả kỳ vọng điều gì ở một cuốn tiểu thuyết ly kỳ và ông đã dâng tặng họ còn nhiều hơn thế” – Phillip Tomasso III, Nhà Văn Mỹ, tác giả của Adverse Impact, Hohnny Blade, Third Ring - “Phải thấy rằng, cuốn tiểu thuyết mới của Lehane, tiếp ngay sau thành công xuất sắc của Mystic River, có một cái kết vừa gây sốc vừa trung thành với những gì đã có trước đây, đến độ nó sẽ còn đọng lại như một cách giải quyết đẹp đẽ và đúng đắn nhất mà ông đã tạo ra. Và bất cứ ai đã đọc ông đều biết, Lehane, vượt lên trên tính gay cấn đơn thuần và những lắt léo của truyện, ở đây, ông theo đuổi bản chất của sự tự-soi sáng và tự-đánh lừa, cùng những cách thức mà cả hai đều bị bóp méo hơi bạo lực và cái ác” – From Publishers Weekly Mời các bạn đón đọc Đảo Kinh Hoàng của tác giả Dennis Lehane.