Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nông Phụ (Kim Sai Thập Nhị)

Thể loại: xuyên qua, điền văn, sủng

Converter: nothing_nhh (Tàng Thư Viện)

Editor: Junne

Nhân vật: Hứa Thảo & Dương Phú Quý + một đám phối hợp diễn

Nàng xuyên qua nhập vào một nhà nông dân nghèo, lấy một phu quân hiền lành thời cổ đại, sau đó còn được tặng kèm một tiểu bánh bao. Tìm mua: Nông Phụ TiKi Lazada Shopee

Cùng dõi theo quá trình làm giàu, kiếm tiền nuôi dưỡng bánh bao bằng tri thức hiện đại của nàng.***

Truyện về cô nàng xuyên không Hứa Thảo, sống 13 năm ở cổ đại nhưng cứ có ý định hiện đại nào nói ra là bị mẫu thân đánh cho bầm dập. Nàng chịu đựng đến khi được gả cho Phú Quý, anh nông phu chân chất, hơi khờ, đã thế lại còn đã từng có thê tử và có bánh bao đi kèm. Cũng nhờ phu quân khờ mà nàng mới có cơ hội thay đổi vận mệnh số mạng của cả nàng, cả phu gia và cả chính thân gia của mình.

***

Hứa Thảo cầm một cây trúc thật dài, mắt mở to, ngửa đầu nhìn cây táo thật cao, chọc chọc một trái táo căng mọng nằm xen kẽ trong tán lá. Trái táo còn hơi nhỏ, nhắm chừng phải gần hai tháng nữa mới có thể chín. Nghĩ đến chỉ vài tuần nữa là có thể ăn một trái táo chín mọng, thơm ngon là Hứa Thảo bỗng thấy ứa nước miếng, cố gắng nhịn xuống, nhất định phải nhịn xuống, hiện tại trái táo còn quá nhỏ lại chát, hái xuống cũng ăn không ngon.

Khẽ xoa xoa gáy hơi mỏi vì ngửa đầu lâu, Hứa Thảo liền nghe thấy một tiếng khóc oa oa lớn truyền đến từ căn nhà cỏ tranh nằm kế bên cạnh. Nàng hốt hoảng, vứt bỏ cây trúc dài trong tay, quay sang con chó nhỏ đang quẩn quanh bên chân nói:

“Tiểu Bạch, mày ở đây canh đừng để người ta hái trộm táo nghe không?”

Con chó nhỏ không lớn, chiều cao chỉ đến đầu gối tiểu cô nương, gầy chỉ còn da bọc xương, nghe thấy giọng nói của tiểu cô nương, rất hưng phấn, dùng sức lắc lắc cái đuôi, hướng về phía tiểu cô nương kêu lên hai tiếng như ngầm đồng ý.

Tiểu cô nương tên Hứa Thảo lúc này mới cuống quýt chạy nhanh vào nhà cỏ tranh, Tiểu Bạch đứng ở tại chỗ nhìn chằm chằm bóng dáng Hứa Thảo, thẳng đến khi nàng vào nhà cỏ tranh, nó mới lười biếng nằm tựa vào gốc cây.

Hứa Thảo đi vào nhà cỏ tranh, bên trong đứng hai đứa trẻ chừng tám tuổi, nhìn thấy Hứa Thảo, hai đứa bé kêu lên: “Đại tỷ, quả táo kia có thể ăn không? Chúng ta rất đói, tứ đệ cũng đói.”

Trên kháng một tiểu nam hài hai ba tuổi đang ngồi khóc oa oa, vừa nhìn thấy Hứa Thảo, nó dùng tay lau nước mắt, cố gắng nín khóc, thút thít nói: “Đại tỷ, Tiểu Sơn đói bụng.” Mới hai ba tuổi nên tiểu nam hài nói chuyện còn không rõ ràng lắm, một bên lau nước mắt, một bên đáng thương nhìn Hứa Thảo.

Hứa Thảo nhìn đệ đệ, muội muội trước mặt nghĩ nghĩ, sau đó đi đến cầm lưới đánh cá bên cạnh, hướng hai muội muội nói: “Ta đi bờ sông bắt cá, nhìn xem có thể hay không bắt được, các ngươi hai cái ở nhà trông Tiểu Sơn.”

Hai đứa trẻ nghe vậy liền gật gật đầu.

Bây giờ mới tháng Tám, đúng lúc là thời điểm rất nóng, trên đỉnh đầu mặt trời chói chang như muốn nướng chín tất cả mọi thứ, mà lúc này lại đúng là buổi trưa, bên ngoài một bóng người cũng không có, chỉ nghe thấy mỗi tiếng chim hót thoang thoảng đâu đây. Hứa Thảo lau mồ hôi trên trán, nhận mệnh hướng tới bờ sông mà đi. Nàng năm nay mới mười ba tuổi, sinh ở Chương Hà thôn, là Hứa gia cái lớn nhất đứa nhỏ, phía dưới còn có hai cái muội muội, một cái đệ đệ, nhị muội gọi là Nhị nha chín tuổi, tam muội gọi là Tam nha bảy tuổi. Còn đệ đệ Tiểu Sơn mới chỉ hơn hai tuổi.

Xuyên qua đến nơi này cũng là cái ngoài ý muốn, nàng không rõ ràng lắm việc này rốt cuộc là như thế nào. Nàng vốn tên là Hứa Thảo, sinh ra tại nước cộng hoà nhân dân Trung Hoa, có một gia đình hạnh phúc, trong một lần tan học không cẩn thận ngã cầu thang, khi tỉnh lại thì thấy bản thân ở nơi này, nàng cũng trở thành đứa bé một tuổi tên là Hứa Thảo.

Đúng vậy, lúc nàng mới đến, khối thân thể này mới được một tuổi. Chớp mắt mà nàng đã ở tại cái địa phương chim không thèm đẻ trứng này ngây ngô mười hai năm. Nàng là tiến sĩ tốt nghiệp ngành nông nghiệp, vốn định xuyên qua thì xuyên qua, nàng cũng dựa vào chính mình một thân bản sự làm cho này gia đình nghèo nát mồng tơi này trở nên dần dần giàu có. Ai ngờ, đời không như mơ nàng khi đó mới chỉ có một tuổi, thật vất vả đợi đến lúc năm tuổi đang tính nói cho nương của mình làm ruộng thế nào để tăng năng suất lương thực, kết quả nương nàng nghĩ nàng bị quỷ ám thân, nói mê sảng đem nàng đánh một trận.

Ngày sau, mỗi lần nàng nói, nương liền đánh nàng một lần, nàng cũng tưởng thay đổi chính mình tình huống nhưng kết quả mỗi lần chỉ cần bị nương phát hiện, liền bị đánh chạy không nổi.

Kỳ thật nàng cũng hiểu ý nghĩ của nương, nơi này vài năm ở biên cương chiến loạn, thuế vụ nặng nề, lương thực của dân cơ hồ muốn nộp lên hơn một nửa, còn thừa chẳng bao nhiêu, lại còn phải nuôi sống một nhà già trẻ, lớn bé, muốn thật sự cho nàng làm theo ý mình thì người một nhà có mà chết đói. Loại tình huống này, nương nàng làm sao có thể cho phép. Sau lại, nàng cũng chán nản, buông bỏ cái tâm tư này, mỗi ngày cứ một bữa đói một bữa no, thấm thoát mà đã mười ba tuổi.

Xem qua nhiều tiểu thuyết xuyên không, nào là nữ chính xuyên qua liền bộc lộ tài năng làm giàu các kiểu, đến lượt nàng thì... haiz... Hứa Thảo oán hận nghĩ tất cả chỉ là tiểu thuyết, lâm vào thực tế đi a, không hề dễ dàng.

Xuyên qua nơi này mười hai năm, nàng đều cảm thấy chính mình đang biến chuyển trở thành một cái người cổ đại thực sự. Cũng may, kiến thức hiện đại học được nàng đều nhớ kỹ, hơn nữa nàng cũng tin tưởng rằng một ngày nào đó bản thân cần dùng đến.

Hứa thảo vừa đi vừa nghĩ, rất nhanh đã đến bờ sông, trong thôn, sông này được gọi là sông Mệnh Danh. Đây là một cái sông rất dài, Hứa Thảo chưa bao giờ đi xa quá khúc sông trong thôn này. Đem lưới đánh cá quăng vào giữa sông và cố định lại, Hứa Thảo liền không có việc gì làm, nàng tìm một chỗ sạch sẽ dưới tàng cây nằm xuống. Một cái nằm này, Hứa Thảo ngủ thẳng đến giờ Mùi, mặt trời đã muốn ngã về phía Tây. Nàng vội vàng đứng lên, nhanh chân hướng bờ sông chạy lại, nàng vóc dáng nhỏ bé, lại gầy yếu, mất một lực rất lớn mới kéo được lưới đánh cá từ dưới sông lên, phát hiện hôm nay vận may không sai, một con cá trắm cỏ to giữa võng lưới, xung quanh còn có mấy con cá trích nho nhỏ.

Hứa Thảo nhếch miệng cười, khẽ nuốt nước miếng, một tháng qua đây là lần đầu tiên nàng bắt được con cá to thế này, ngày thường đều chỉ được mấy con cá nho nhỏ, xem ra hôm nay vận khí không sai nha. Buổi sáng thời điểm ngủ dậy còn nghe thấy chim Hỉ Thước kêu, có nghĩa là hôm nay sẽ có chuyện vui xảy ra mà.

Con cá trắm cỏ này ước chừng cũng đến bốn, năm cân, mấy con cá nhỏ ít nhất cũng phải tầm một cân.

Hứa Thảo kéo lưới và cá trở về, thấy nương cùng phụ thân cũng chưa có trở lại, nàng kêu Nhị nha đi nấu nước trong nồi cho sôi, còn Tam nha ra bãi đất trồng rau sau nhà đào vài cây củ cải mang về. Tiểu Sơn nhìn thấy có cá, vội vàng từ trên kháng trèo xuống vui vẻ, lắc lư đi theo sau Hứa Thảo.

“Đại tỷ... Cá cá... Ăn cá cá... “ Tiểu Sơn mới hơn hai tuổi nói chuyện còn chưa được rõ ràng nên thấy cá cho dù có thích thú cũng chỉ bập bẹ nói được vài từ đơn giản.

Hứa Thảo quay sang Tiểu Sơn cười, “Được, ăn cá, Tiểu Sơn ngoan ngoãn đi sang bên kia chơi nhé, đợi lát nữa là có thể ăn cá rồi.”

Nàng nói xong, nhanh nhẹn đánh vảy cá, phá vỡ bong bóng, lấy ruột và bong bóng từ bên trong bụng cá để vào một cái chén, cắt đầu cá, rửa sạch, sau đó bôi lên mình cá một lớp muối mỏng rồi treo lên mái hiên để phơi nắng. Tối hôm nay có đầu cá nấu canh cùng với củ cải ăn là đã đủ tuyệt rồi.

Có tốt như vậy đồ ăn, Hứa Thảo cắn răng đem một ít đậu nành và gạo tấm thô nấu một nồi cơm đậu nành thơm ngon. Ngày thường toàn là nấu cháo để ăn, thật sự lâu lắm rồi chưa được ăn cơm, đều có chút thèm.

Cơm đậu nành nấu chín, canh đầu cá cũng nấu không sai biệt lắm, ngoài cửa mới truyền đến tiếng của vợ chồng Lí thị và Hứa Tự Thành.

“Mùi gì thế nhỉ? Thơm quá!”

“Sợ là đại nha đầu lại đi bắt cá, ta nghe là mùi canh đầu cá nấu củ cải a.” Tiếng nói của phụ thân Hứa Tự Thành vang lên xen kẽ một hơi thở dài.

Tiểu Sơn nghe thấy tiếng của cha mẹ liền lắc lắc người chạy ra ngoài, “A a, phụ thân, nương.”

Lí thị nhìn thấy bảo bối tiểu nhi tử liền cười tủm tỉm đi lại ôm lấy hắn, ”Tiểu Sơn thực ngoan, còn biết đường chạy ra đón cha mẹ, cấp nương một cái hôn nào, nương nhớ tiểu bảo bối của nương muốn chết nga.”

Lí thị và Hứa Tự Thành đã muốn đi vào phòng, Lí thị liếc mắt nhìn đến nồi cơm đậu sắc mặt lập tức thay đổi, nàng đem Tiểu Sơn thả xuống dưới liền hướng tới Hứa Thảo vội vàng đi qua, nhéo Hứa Thảo lỗ tai, quát:

“Ngươi cái nha đầu chết tiệt kia, không phải đã nói với ngươi tháng này không được nấu cơm hay sao, nhà chúng ta lương thực không dư bao nhiêu, theo kiểu ăn của ngươi thế này còn chưa tới cuối tháng cả nhà đều phải đói bụng. Ngươi cái nha đầu chết tiệt này có phải hay không đem lời của ta thành gió thoảng bên tai a!”

Hứa Thảo bị đau kêu ai nha lên mấy tiếng, một tay che chở lỗ tai vội vàng nói, “Nương, nương, ta sai rồi, Tiểu Sơn, Nhị nha, Tam nha đều than đói bụng, ta thương bọn chúng đã nhiều ngày nay không được ăn bữa no liền dùng đậu nấu thành cơm a.”

Hứa Thảo thật là khóc không ra nước mắt, tuy nói bản thân nàng sống ở nơi này cũng mười hai năm đã quen việc nương mình trọng nam khinh nữ nhưng nhiều lúc nàng vẫn nhịn không được muốn khóc a. Nàng kiếp trước rốt cuộc tạo bao nhiêu nghiệp chướng, kiếp này ông trời đem nàng quăng đến cái địa phương quỷ quái này, gặp được một cái cực phẩm lão nương a!

“Được rồi! Đại nha đầu nó cũng không làm gì sai, ngươi cũng đừng đánh nàng.” Hứa Tự Thành nói xong liền đem tiểu bảo bối nhi tử của ông đang ngồi dưới đất ôm lên cười dỗ, “Tiểu Sơn, chúng ta đi ăn cơm thôi.”

Lí thị vẫn lải nhải bên tai Hứa Thảo mất nửa ngày, rồi mới mắng: “Còn không chạy nhanh đi ăn cơm, còn muốn lão nương ta bưng lại đây cho ngươi ăn nữa à!”

Nghe vậy, Hứa Thảo bưng lỗ tai vội vàng chạy qua ăn cơm.

Một bát canh củ cải nấu đấu cá, một bát cá kho, một dĩa dưa muối, Hứa gia đã lâu chưa được ăn một bữa đồ ăn phong phú thế này, đều thả sức ăn. Bên ngoài Tiểu Bạch nghe thấy mùi đồ ăn, ô ô nức nở kêu lên, con chó nhỏ này đi theo Hứa Thảo cũng thật đáng thương, thường xuyên bị bỏ đói, cũng may chính bản thân nó đôi khi tự tìm chút đồ ăn lấp bụng, cứ như vậy trưởng thành.

Hứa Thảo vội vàng ăn nốt miếng cơm cuối cùng, liền đem xương của đầu cá ăn thừa toàn bộ bỏ vào trong chén, chạy vội ra ngoài. Mơ hồ, Hứa Thảo còn nghe thấy Lí thị chửi bậy âm thanh, “Nha đầu chết tiệt kia, chúng ta đều ăn không đủ no, nàng còn có tâm tư đi nuôi chó, không sớm thì muộn lão nương đem con chó kia giết làm đồ ăn ngon cho Tiểu Sơn.”

“Ngươi cũng thật là, cái con chó kia cũng chưa ăn của chúng ta chút lương thực nào, đều là tự nó ra ngoài kiếm thức ăn hoặc đại nha đầu cấp nó chút xương xẩu gặm, vậy mà ngươi cũng nói. Được rồi! đại nha đầu nhà chúng ta cũng không còn ở nhà được bao lâu...” Mặt sau giọng nói ngày càng nhỏ dần, Hứa Thảo đột nhiên sửng sốt, cái gì gọi là nàng không còn ở nhà được bao lâu?

Cầm xương trong chén vứt xuống cho chó, Hứa Thảo liền bưng bát không chạy vội vào trong nhà, nhìn cha mẹ hỏi:

“Phụ thân, nương, vì sao kêu ta không còn ở nhà được bao lâu? Chớ không phải là... chớ không phải là...” Nàng ấp úng nói, trên mặt hiện ra vẻ hoảng sợ. Chớ không phải là cha mẹ tính đem nàng bán cho hộ nhà giàu làm nô tài?

Nàng chính là biết nương của mình hơi độc miệng một chút, hay lải nhải, tuy rằng thường xuyên đánh nàng, nhưng cũng không có ý xấu gì. Nhưng là, trong nhà thiếu tiền, thời gian trước Tiểu Sơn bị bệnh hỏi mượn nhà Đại bá gia mấy trăm văn tiền, chẳng lẽ nhà đại bá gia đến thúc giục đòi? Cho nên cha mẹ tưởng đem nàng bán đi lấy ít tiền xoay sở? Hứa Thảo càng nghĩ càng sợ hãi, thời đại này, chuyện bán con cũng xảy ra không ít.

Lí thị liếc nàng trắng mắt nói, “Ngươi này cái nha đầu chết tiệt kia đoán mò cái gì! Lão nương tuy rằng chán ghét ngươi, một cái nha đầu lừa đảo, lại cũng không phải loại người nhẫn tâm, đem ngươi bán cho người ta làm nô tài. Ta với phụ thân ngươi đang nói đến việc hôn nhân của ngươi, cảm thấy nhà trai cũng không tệ lắm”

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nông Phụ PDF của tác giả Kim Sai Thập Nhị nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Căn Phòng Riêng (Virginia Woolf)
“Một phụ nữ muốn viết văn cần phải có tiền và một căn phòng của riêng mình.” Căn phòng riêng - cuốn tiểu luận của Virginia Woolf, xuất bản lần đầu tiên vào năm 1929 - đã được khai triển từ luận điểm trên. Một luận điểm mang màu sắc duy vật và đầy khiêu khích. Thẳng thắn, sắc sảo, với một chất hài hước kín đáo, đó là giọng điệu chủ đạo của Căn phòng riêng. Cuốn sách mỏng này được hình thành từ loạt bài thuyết trình của Virginia Woolf tại hai trường Newham College và Girton College, hai trường cao đẳng dành cho phụ nữ tại Đại học Cambridge, xoay quanh chủ đề “Phụ nữ và tiểu thuyết” năm 1928. Vào cái thời phụ nữ muốn vào thư viện của trường đại học cần phải có thư giới thiệu hoặc người có uy tín đi kèm, những luận điểm của Virginia Woolf thực sự có tính chất công phá lớn. Cuốn sách không chỉ mô tả tình thế của các nhà văn nữ ở thời kỳ mà người phụ nữ phải chấp nhận nhiều sự bất bình đẳng xã hội, cũng không đơn thuần làm nhiệm vụ phê bình, đánh giá lại vị trí của các tiểu thuyết gia nữ - những đại diện thường bị xem là bộ phận thứ yếu cấu thành nên diện mạo của nền văn học Anh. Nó đặt ra một câu hỏi then chốt: Liệu các nhà văn nữ có thể sáng tạo nên những tác phẩm tầm vóc như của Shakespeare không? Đó không đơn giản là một câu hỏi có tính chất giả định; nó là một đề nghị thử nhìn nhận lại vai trò, vị trí và năng lực của phụ nữ trong việc sáng tạo nên những giá trị văn hóa của nhân loại. Để làm được điều đó, cần phải thoát khỏi những định kiến vẫn được xem là đương nhiên, tự nhiên đối với người phụ nữ. Căn phòng riêng, bởi tính chất đặt vấn đề quan trọng của nó, đã được xem như là cuốn sách đầu tiên đặt nền móng cho trường phái phê bình nữ quyền luận trong văn học. Rộng hơn, nó được xem là một trong những cuốn sách khơi nguồn cho phong trào nữ quyền, vốn khởi phát từ phương Tây và ngày càng có sức lan tỏa rộng rãi, trở thành một khúc ngoặt văn hóa - khúc ngoặt nữ quyền (teminist turn), có thể nói như vậy - để dùng một thuật ngữ chỉ sự thay đổi động hình nhận thức của con người trong tiến trình tư tưởng. Được manh nha từ cuối thế kỷ XIX - đầu thể kỷ XX tại Anh và Mỹ, nữ quyền luận dấy lên thành trào lưu gây được ảnh hưởng và tác động mạnh mẽ bắt đầu từ thập niên 60 thế kỷ trước. Nó đấu tranh cho quyền tự do, bình đẳng của người phụ nữ, đòi hỏi mở ra một không gian xã hội rộng lớn hơn để người phụ nữ được can dự, định nghĩa lại về người phụ nữ, giải cấu trúc những biểu tượng định kiến về phụ nữ vốn thống trị nhận thức xã hội… Có thể thấy những chủ đề quan trọng đó của nữ quyền luận đều đã được Virginia Woolf gợi mở trong cuốn sách này. Virginia Woolf được xem là một trong số những “tượng đài” kỳ vĩ của văn học hiện đại chủ nghĩa, bến cạnh tên tuổi của những James Joyce, Marcel Proust, Franz Kafka, William Faulkner… Bằng sự độc đáo và niềm đam mê sáng tạo vô bờ bến, bản thân cuộc đời và sự nghiệp của Virginia Woolf đã trả lời cho câu hỏi về năng lực của người phụ nữ mà cuốn sách Căn phòng riêng đã nêu ra. Nó cho thấy một Virginia Woolf không chỉ táo bạo trong tư tưởng mà còn hết sức phóng khoáng, tự do trong bút pháp khi làm mờ đi ranh giới giữa tiểu luận và hư cấu, triết lý và tự sự. Đây là cuốn sách đầu tiên của Virginia Woolf được dịch sang tiếng Việt, có ý nghĩa như một chỉ dẫn để từ đó độc giả có thâm nhập vào thế giới nghệ thuật phức tạp và nhiều bí ẩn của bà trong các kiệt tác Về phía ngọn hải đăng (To the Lighthouse), Bà Dalloway (Mrs Dalloway), Những con sóng (The Waves), Orlando, Căn phòng của Jacob (Jacob’s Room) mà hy vọng một ngày không xa cũng sẽ được giới thiệu với độc giả Việt Nam. Tìm mua: Căn Phòng Riêng TiKi Lazada Shopee TRẦN NGỌC HIẾUDưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Virginia Woolf":Bà DallowayBa Đồng VàngCăn Phòng RiêngTới Ngọn Hải ĐăngĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Căn Phòng Riêng PDF của tác giả Virginia Woolf nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Căn Phòng Cấm (R. L. Stine)
R.L. STINE là bút hiệu của Robert Lawrence Stine. Ông sinh ngày 8 tháng 10 năm 1943 tại Columbus (Ohio), là một nhà văn Mỹ, tác giả của hơn 12 truyện khoa học giả tưởng kinh dị dành cho độc giả thuộc lứa tuổi thanh thiếu niên. Những tác phẩm ấy được biết đến nhiều nhất là Goosebumps, Rotten School, Mostly Ghostly, The Nightmare Room và Fear Street. Sách của ông được dịch ra thành 32 sinh ngữ và đã được bán hơn 300 triệu bản trên toàn thế giới. Liên tiếp trong 3 năm từ 1990, nhật báo USA Today đã mệnh danh ông là tác giả có sách bán chạy nhất của Hoa Kỳ.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "R. L. Stine":Ai Đã Nằm Trong MộCái Đầu Người KhôCái Máy ĂnCăn Phòng CấmChúng Từ Phương Đông TớiCon Vượn Bơi Trong Bể KínhĐêm Của Bầy RốiHợp Chất Màu Da CamMiếng Bọt Biển Ma QuáiNgáo Ộp Lúc Nửa ĐêmNgôi Nhà CâyNgôi Nhà Của Những Người Tí HonTrò Chơi Trốn TìmXin Đừng ỐmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Căn Phòng Cấm PDF của tác giả R. L. Stine nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cận Kề Tổ Ấm (Robert Dugoni)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cận Kề Tổ Ấm PDF của tác giả Robert Dugoni nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cân Bằng Mong Manh (Rohinton Mistry)
Cân bằng mong manh là tác phẩm về một Ấn Độ trong thời kỳ biến động mạnh mẽ thập niên 70, bao quát toàn bộ những sự tàn bạo và thối nát, phẩm giá và anh hùng tính của một trong những cái nôi văn minh nhân loại này. Địa điểm là một thành phố không tên bên bờ biển. Chính phủ vừa tuyên bố Tình trạng khẩn cấp. Trong bối cảnh đó, bốn con người hoàn toàn xa lạ - một quả phụ cứng cỏi, một cậu sinh viên trẻ bị dứt khỏi vùng đồi núi thanh bình đã sinh ra mình, và hai người thợ may phải trốn chạy khỏi tình trạng bạo lực đẳng cấp nơi quê nhà - bị dòng đời xô đẩy đến với nhau, bị buộc phải cùng chia sẻ một căn hộ chật chội và một tương lai bất ổn. Đẳng cấp, định kiến, trọng nam khinh nữ, sự bành trướng của các tập đoàn nước ngoài, chính phủ hỗn loạn, sự bất an đè lên những người dân bình thường không có gì "chống lưng"… là vũng bùn sâu mà mỗi nhân vật đều vùng vẫy thoát ra. Đã có lúc họ tưởng như đã đứng vững, vươn cao khỏi bùn lầy, nhưng thế đứng của họ là sự "cân bằng mong manh", có thể đổ sụp bất kỳ lúc nào.Tác phẩm xúc động, kịch tính, gợi nhiều cảm nghĩ sâu sắc về thăng trầm và nỗ lực trong đời người.***Ám ảnh, bạo liệt, đau đớn, dữ dội là những tính từ để tôi có thể miêu tả về cảm xúc của tôi dành cho Cân Bằng Mong Manh. Quyển sách này thật sự không dành cho tôi, cho những người vốn dĩ đã là nạn nhân hay chứng kiến quá nhiều bi kịch về bất công, về sự tàn nhẫn, về sự độc ác hay từng treo ngược chính mình khi bị cuộc đời dồn ép và quấn quanh cổ mình sợi dây trách nhiệm, tình & lý, đúng & sai. 1. Cân Bằng Mong Manh giúp bạn thấy những đau khổ, cay đắng mà bạn đã & đang trải qua thật ra chỉ là một mảnh vải ghép trong một tấm chăn ghép được đặt tên bạn. Nên niềm vui niềm hạnh phúc cũng vậy, chúng sẽ là những mảnh vải ghép tạo nên sự thú vị của tấm chăn. Nếu chúng ta cắt hết những mảnh xấu đi, tỉa hết những đêm đáng sợ và chỉ may những mảnh đẹp lại với nhau thì kéo sẽ cùn, tấm chăn chỉ còn lại tí vải. Và chúng ta sẽ chỉ có một cuộc đời quá ngắn ngủi. Nói theo cách của Maneck thì: “Cuộc đời có nhiều thứ phức tạp lắm, khó mà lấy kéo chia được. Tốt xấu đan xen thế này. Như những ngọn núi của tớ chẳng hạn. Chúng đẹp lắm, nhưng cũng có thể gây lở tuyết”. Tìm mua: Cân Bằng Mong Manh TiKi Lazada Shopee Thế nên quy tắc cần ghi nhớ về cuộc sống qua triết lý tấm chăn vải ghép đó là cả tấm chăn quan trọng hơn rất nhiều so với bất kì ô vải đơn lẻ buồn tẻ xám xịt nào. 2. Cân Bằng Mong Manh giúp bạn mở lòng mình ra, ngồi xuống bên cạnh một người nào đó đủ kiên nhẫn, đủ thời gian, đủ tình yêu để nghe bạn kể lại thật chi tiết, thật rõ ràng, thật trung thực về cuộc đời của chính bạn. Điều này theo Valmik- người sửa bản in- là cực kỳ quan trọng đối với sự tồn tại của mỗi con người. Vì khi kể lại tường tận cuộc đời bạn cho một ai đó chịu lắng nghe, bạn sẽ tự nhắc mình nhớ bạn là ai để bạn không tự đánh mất chính mình, bạn giữ được màu sắc tươi sáng trong tâm hồn bạn dù đối diện với bất cứ nghịch cảnh nào. Luôn luôn hi vọng- hi vọng để đối trọng lại nỗi tuyệt vọng của chúng ta. Nếu không, chúng ta sẽ lạc lối. Cuộc đời của chúng ta chỉ là một chuỗi những tai nạn- một sợi xích leng keng kết từ những sự kiện tình cờ. Dù vô tình hay hữu ý, chúng nối dài mãi thành một tai hoạ lớn mà chúng ta gọi tên là cuộc đời. 3. Cân Bằng Mong Manh giúp bạn điều tiết lại những suy nghĩ hợm hĩnh đề cao bản thân bạn, những ý nghĩ ban ơn dành cho người thấp hơn bạn hay những câu nói chia sẻ cực kỳ sáo rỗng dành để chia buồn với ai đó. Vì có những nỗi buồn, sự đau đớn mà người khác chỉ cần sự im lặng của bạn, giọt nước mắt lặng lẽ của bạn, sự có mặt của bạn bên cạnh họ là đủ. Vì mọi lời chia sẻ đều sẽ là sáo rỗng, là thổi bùng ngọn lửa thiêu rịu chính họ khi họ đang cố gắng vượt qua nó. Như nỗi đau của Om, của Ishvar. Vì có những người chỉ cần bạn cùng chia đôi miếng bánh đang ăn dở của bạn, chia đôi cốc nước cùng uống với họ là đủ để họ biết ơn bạn. Đủ để họ hiểu bạn yêu quý họ, bạn tin tưởng họ và bạn xem họ như một gia đình. Người ta không cần nói quá nhiều lời yêu thương khi mà hành động lại vô cùng xa cách, dè chừng, nghi ngại. Vì chúng ta, tất cả chúng ta đều là quái thai - chúng ta là thế - tất cả lũ chúng ta. - Theo cách nghĩ của nhân vật Ông Trùm. Nên đừng bao giờ để “quái thai” bên trong bạn suy nghĩ và hành động, đừng đặt mình cao hơn người khác, đừng cho rằng mình xứng đáng được ăn trong một cái chén sạch không xứt mẻ, còn người khác thì không.***Khi tôi yêu cầu những người bạn Ấn Độ của tôi nêu tên một cuốn tiểu thuyết đương đại thật hay về Ấn Độ, cái tên Cân bằng mong manh thường được nhắc đến. Mùa hè năm 2013, tôi sang Ấn Độ lần đầu và ở hơn một tuần tại Bombay - thành phố được Rohinton Mistry dùng làm bối cảnh cho tiểu thuyết Cân bằng mong manh. Hai tuần ngang dọc thành phố, tôi có cảm giác như sống trong một giấc mơ sắc màu: vây quanh tôi là những tấm sari sặc sỡ, những khoảng vai, cổ và cánh tay rám nắng, những trang sức lóng lánh, những tấm khăn dài hờ hững trùm lên suối tóc đen của những thiếu nữ Ấn Độ. Nhưng cũng chính ở Bombay, tôi không sao thoát khỏi cảm giác tất cả những người tôi nhìn thấy - người đàn ông bán cá dạo trong các khu chung cư, lũ trẻ tắm truồng trong khu ổ chuột bên sông, những người đàn bà bán hoa quả trong chợ, người dạy xiếc khỉ dọc bờ biển, các bà già quỳ rạp người trong các đền thờ, hay những phụ nữ giúp việc lặng lẽ trong các gia đình - đều là những nhân vật mà tôi đã gặp ở Cân bằng mong manh. Từng người trong số họ đều mang những câu chuyện đời thăm thẳm, là những người kể chuyện và nhà triết học đời sống tuyệt vời. Một cuốn tiểu thuyết có khả năng bắt được cuộc sống thật rồi làm bạn nhìn cuộc sống thật khác đi như Cân bằng mong manh dĩ nhiên là đáng đọc. Sách lấy bối cảnh là những thay đổi của Ấn Độ vào giữa thế kỷ 20, đặc biệt là khoảng đầu thập kỷ 70 khi chính phủ của thủ tướng Ấn Độ Indira Gandhi, trong một nỗ lực cứu mình khỏi bị mất quyền, đã ban bố một Tình trạng Khẩn cấp quốc gia. Trong thời kỳ khẩn cấp này, nhiều đảng phái và nhóm hoạt động chính trị bị bắt và bỏ tù, báo chí bị kiểm soát ngặt nghèo, nhưng đặc biệt nhất là một chiến dịch cưỡng chế triệt sản lạ lùng cộng với việc phá các khu ổ chuột để “làm đẹp” đất nước. Trên cái nền lịch sử đó, bốn cuộc đời với bốn xuất thân khác nhau đã hội tụ: Dina, một phụ nữ thuộc tầng lớp trên, muốn sống độc lập với người anh lắm điều sau khi chồng qua đời bằng cách gia công quần áo tại nhà; Maneck, một sinh viên đến ở trọ nhà Dina trong lúc theo học đại học; và hai bác cháu Ishvar và Om vốn xuất thân từ tầng lớp “hạ tiện” của xã hội đến làm thợ may thuê cho Dina. Họ gặp nhau trong căn hộ của Dina, biến căn hộ đó thành một gia đình bất đắc dĩ nhưng đầm ấm. Có điều, sự đầm ấm không kéo dài. Những cơn gió lịch sử của thời kỳ khẩn cấp nhanh chóng thốc vào, cuốn họ lên và quăng quật họ trong bất định. Bỗng nhiên, mỗi ngày của Ishvar, Om, Maneck, và Dina cùng với triệu triệu người Ấn Độ khác chỉ còn thu lại trong những ám ảnh triền miên: ở chỗ nào, ngủ tại đâu, ăn gì, làm thế nào sống sót, để không bị mang đi “triệt sản”? Bất hạnh rơi xuống đầu họ không ngơi nghỉ trong một đất nước mà công bằng và quyền cá nhân tạm thời không tồn tại và không miễn trừ ai nhưng đặc biệt tàn nhẫn với những người ở tầng đáy. Phẩm giá - và sự vị tha cùng hài hước - bỗng nhiên trở nên quá xa xỉ nhưng cũng vì thế mà càng quý giá. Kết thúc truyện, Dina rút cục đã phải trở về nhà sống dưới sự bảo trợ của anh trai; Ishva và Om trở nên hai người ăn xin què quặt sau khi bị cưỡng chế triệt sản; và Maneck, trong một cơn tuyệt vọng sau khi gặp lại Ishvar và Om, đã lao vào tàu hỏa tự tử như Anna Karenina của Tolstoy. Cân bằng mong manh là một cuốn sách không khoan nhượng khi nói về thân phận con người; vì thế mà nhiều nhà phê bình đã ví nó với các tác phẩm của Charles Dicken hay Leo Tolstoy. Một cuốn sách buồn nhưng cũng lấp lánh hy vọng - thứ hy vọng thực chứ không phải hy vọng của văn chương tô hồng. Rohinton Mistry đã rất tỉ mỉ, kiên nhẫn, vững vàng trong lột tả những định dạng khác nhau của sự thống khổ giống nhau và khao khát giống nhau khi làm người. Khi theo chân bốn nhân vật của cuốn sách này trong lúc câu chuyện cuộc đời họ mở dần, bạn chắc chắn sẽ lo lắng cho họ, khóc cười với họ như thể khóc cười cho người thân của mình hay cho chính mình. Không khác họ, mỗi chúng ta có lẽ đều đang cố gắng hết sức để tìm và duy trì một điểm cân bằng mong manh cho cuộc sống của mình - giữa hy vọng và tuyệt vọng, giữa hạnh phúc và bất hạnh, giữa cái có nghĩa và vô nghĩa, giữa cái thuộc về mình và cái thuộc về họ. Theo nghĩa đó, mỗi cuộc đời trở thành một kiệt tác vĩ đại, đáng trọng và đáng thương như nhau. Trân trọng giới thiệu với bạn đọc của tủ sách “Cánh cửa mở rộng” tiểu thuyết Cân bằng mong manh của Rohinton Mistry qua bản dịch của Nguyễn Kim Ngọc.PHAN VIỆTĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cân Bằng Mong Manh PDF của tác giả Rohinton Mistry nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.