Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đam Mê Đắt Giá

Một tác phẩm của Robert Dugoni, người được Tạp chí Providence mệnh danh là “vị vua của dòng văn học trinh thám pháp lý” và được cho là “người kế vị ngai vàng văn học của John Grisham”. Kavita Mukherjee và Aditi Dasgupta là đôi bạn thân từ thuở ấu thơ, gắn bó mật thiết còn hơn chị em gái. Cùng thuê nhà ở chung, họ vừa tốt nghiệp đại học và cùng nuôi mơ ước sẽ theo đuổi nghiệp học hành để trở thành bác sĩ nhi khoa. Sau chuyến nghỉ hè mười hai tuần của Aditi về Ấn Độ dự đám cưới họ hàng, cô trở về Mỹ và thông báo một tin động trời với Kavita: Aditi vừa kết hôn ở Ấn Độ và chỉ tới dọn đồ đạc để chuẩn bị theo chồng tới sống ở London. Đây là một cú sốc lớn với Kavita - cô gái trẻ hai mươi tư tuổi vốn kiên quyết phản đối tục lệ kết hôn sắp đặt theo truyền thống Ấn Độ và đang bàng hoàng khi phải xa cách người chị em của mình. Và càng đáng lo hơn khi Kavita hoàn toàn mất tích sau cuộc gặp chia tay với Aditi. Dấu vết để lại trong căn hộ của cô chỉ là chiếc áo sari - món quà của Aditi - trải trên giường, và lá thư của Aditi gửi Kavita đã được bóc ra xem, kèm tờ séc bị xé vụn… Điều tra viên Tracy Crosswhite vốn đã rất nhạy cảm với khái niệm “người mất tích”, giờ thực sự bị cuốn vào cuộc đua với thời gian để tìm kiếm Kavita. Nhất là khi Tracy có dự cảm bất an rằng đây không phải là một vụ mất tích thông thường. Những bí mật chết người dần lộ diện, và nhiều điều đáng sợ hơn được vạch trần. *** Bộ sách Tracy Crosswhite gồm có: Căn Hầm Tối Hơi Thở Cuối Cùng Trảng Đất Trống Mắc Kẹt Cận Kề Tổ Ấm Đam Mê Đắt Giá *** Robert Vincent Dugoni là một tác giả người Mỹ hiện đang sống ở Seattle, Washington. Tiểu thuyết của ông đã giành được những vị trí trên New York Times, Wall Street Journal, BookSense và danh sách bán chạy nhất của Amazon. Chúng được bán trên toàn thế giới tại hơn 25 quốc gia. Tác giả Robert Dugoni khởi đầu trong mảng truyện trinh thám khá muộn (mãi 43 tuổi mới bắt đầu viết sách, còn trước đó ông làm phóng viên và luật sư thực tập), nhưng đã chứng minh cho độc giả thấy ‘gừng càng già càng cay’ là có thật. Tác phẩm ký sự đầu tay của ông viết về điều tra bất công, The Cyanide Canary, đã được bình chọn là cuốn sách phi hư cấu hay nhất năm 2004 của tờ Washington Post. 10 năm sau, ông trở lại với đề tài này một lần nữa thông qua nhân vật nữ cảnh sát Tracy Crosswhite trong cuốn Căn hầm tối. ***   Thú thật rằng mình hơi tiếc nuối vì dù đã biết nhưng lại không để tâm đến tác giả này sớm hơn. Sau khi đọc xong “Đam mê đắt giá”, mình đã tự hỏi: Làm sao mà Robert Dugoni lại thấu hiểu phụ nữ đến thế? Ông viết đơn giản nhưng rất lịch lãm và có chiều sâu, ông viết về những vấn đề nổi cộm trong đời sống nội tâm của nữ giới, ông có cái nhìn đầy cảm thông và ưu ái dành cho thiên chức của những con người nhạy cảm như người mẹ, người vợ... “Đam mê đắt giá” là cuốn thứ 6 trong series với nhân vật chính là nữ điều tra viên Tracy Cosswhite được xuất bản tiếng Việt. Cấu trúc của truyện là 2 vụ án song song. Ở phần tóm tắt truyện mình chỉ mới nói sơ qua vụ án mà Tracy theo đuổi, vụ án còn lại thuộc về những người đồng đội của cô đảm nhiệm. 2 vụ án khác nhau về tính chất, nhưng điểm liên kết chính là những con người cùng thuộc Đội điều tra chống tội phạm Bạo Lực ở thành phố Seattle. Thực sự rất lấy làm cảm mến cái cách Dugoni xây dựng tiểu thuyết trinh thám nhưng vẫn không quên miêu tả diễn biến tâm trạng của nhân vật, đằng sau bản chất nghề nghiệp của họ thì họ vẫn còn những cá tính đáng quý thứ 2 với gia đình và bạn bè ở cuộc sống đời thường. Trong vụ án tìm kiếm cô gái xinh đẹp Kavita mất tích, có thể nói rằng dù không phải dựa trên câu chuyện có thật ngoài đời, nhưng buồn thay nền tảng cơ sở của cốt truyện lại rất bi thảm và chân thực. Một minh chứng rõ ràng về văn hoá có phần cứng nhắc, cổ hủ, tồn tại lâu đời của Ấn Độ: đó chính là hôn nhân sắp đặt. Vị thế của một người con gái ở Quốc gia này, một khi còn độc thân, thì bất kể là sinh ra trong gia đình giàu hay nghèo, cô ấy vẫn không có quyền tự định đoạt hạnh phúc của đời mình. Ngay cả khi sống ở một quốc gia khác, tư tưởng cội rễ này vẫn bám chặt vào tiềm thức của họ. Nhưng nếu để xét đến một nền văn hoá hiện đại hơn, nước Mỹ chẳng hạn, thì những cuộc hôn nhân hoàn toàn dựa trên cơ sở tự nguyện liệu có mang đến sự tích cực tuyệt đối hơn không? Khi tỉ lệ ly hôn ở nước Mỹ vẫn cao ngất ngưởng so với Ấn độ? Một vấn nạn nữa được khai thác trong “Đam mê đắt giá” đó chính là sugardating. Các bạn có thể hiểu rõ khái niệm này hơn khi đọc cuốn sách này nhé, đây là một khái niệm vừa thú vị vừa ẩn chứa nguy hiểm giữa thời đại công nghệ thông tin bùng nổ mà Dugoni đã rất khéo léo đưa nó vào tiểu thuyết bối cảnh hiện đại. Những hệ luỵ tiềm tàng nào có thể xảy đến nếu như phụ nữ sống trong một xã hội với nhiều định kiến, thiếu tính rạch ròi về quan hệ tình cảm, lại rất gần với nguy cơ bị lạm dụng? Và như đã nói ở trên, vụ án song song mà đồng đội của Tracy phụ trách mang một tính chất khác, một đặc tính tiêu cực của xã hội mà bất cứ quốc gia nào cũng phải đối mặt: Tội phạm ma tuý! Seattle không giống với Gotham - nơi mà tội phạm mọc lên như nấm, hỗn loạn, nhơ bẩn và đen tối từ bên trong. Seattle là nơi tập trung nhiều dân cư Tây Ban Nha, Mexico, những yếu tố quen thuộc trong vấn đề buôn bán, tiêu thụ ma tuý sang biên giới. Cộng đồng của những thành phần cực đoan bởi nạn phân biệt chủng tộc, nơi đặc thù tồn tại các băng đảng xã hội đen luôn xem Cảnh sát là kẻ thù số 1, nơi mà súng đạn có thể xả vào bất cứ người dân nào với mục đích “lấy số má” để tồn tại. Mặc dù theo đuổi 2 vụ án không giống nhau, nhưng ở cả 2 diễn biến, mình đều thích thú và cảm phục những con người đại diện cho chính nghĩa được xây dựng nên trong truyện. Một Tracy với linh cảm nhạy bén và sự mẫn cán đáng nể trong công việc. Một người phụ nữ tinh tế, giàu tình cảm mỗi lần trước khi cô gặp mặt gia đình nạn nhân. Cái cách Tracy đeo đuổi sự việc không ngừng nghỉ, cách cô hy sinh thời gian và sức khoẻ của bản thân để dành điều tốt đẹp cho đồng đội của mình nói lên nhân cách tuyệt vời của cô. Cùng với đó, là 2 điều tra viên Faz và Del. Hai thành viên tích cực, ưu tú của Đội điều tra tội phạm bạo lực thành phố. Hai người đàn ông vui tính và lịch thiệp luôn mang đến nguồn năng lượng tốt đẹp cho những người xung quanh dù đã có lúc họ có thể sẽ mất mạng vì công việc. Nhìn chung, “Đam mê đắt giá” được làm tốt cả về dịch thuật lẫn biên tập. Cốt truyện dễ đọc và dễ chịu. Tác giả sẽ không xoáy vào trái tim bạn bằng việc miêu tả những chi tiết dễ gây ám ảnh hay thương tâm, ngược lại ánh sáng của công lý luôn được thực thi. Dugoni có trái tim ấm áp và nhiều hiểu biết để viết nên một cuốn sách dành cho tất cả những ai sống lành mạnh và quý trọng tình cảm giữa người với người. *** Tác giả: Robert Dugoni. Dịch giả: Khánh An Thể loại: Trinh thám pháp lý . . “Thiên chức làm cha làm mẹ không phải là điều dành cho những kẻ hèn nhát hay bạc nhược. Làm một người cha hay một người mẹ nghĩa là không chỉ phơi bày một phần trái tim mình trước niềm vui và niềm hạnh phúc vô bờ bến, mà còn có nguy cơ phải phơi bày trái tim mình trước sự tuyệt vọng và nỗi đớn đau không thể diễn tả bằng lời”. Mỗi khi cảm thấy buồn buồn + chán đọc, tôi lại chọn một cuốn Robert Dugoni trong số những cuốn mình có để tự vực dậy tinh thần, trừ cuốn “Hơi thở cuối cùng” vì nó không hay. Lần này, tôi chọn đọc “Đam mê đắt giá” vì bìa đẹp và vì chưa đọc bao giờ. Trong lúc đọc, đúng là văn phong và lối xây dựng cốt truyện quen thuộc của bác Dugoni đã khiến tôi được giải khuây đôi chút, nhưng đến gần cuối truyện thì tâm trạng tôi càng chìm nghỉm hơn nữa, kèm theo là sự đau xót và tức giận cho thân phận phụ nữ nói chung và phụ nữ Ấn Độ nói riêng. Những ai đã đọc từ đầu loạt truyện của Robert Dugoni về nhân vật Tracy Crosswhite hẳn không còn xa lạ gì với các đồng nghiệp điều tra viên án mạng và người chồng luật sư của cô. Trong cuốn này, hai trong số các đồng nghiệp của Tracy đang điều tra vụ sát hại một người phụ nữ là mẹ của hai đứa con nhỏ. Vụ giết người nghi có dính líu đến một tổ chức buôn bán ma túy, nạn nhân là nhà hoạt động xã hội đã dũng cảm chống lại các băng đảng và ma túy, nỗ lực làm mọi cách để đem lại cuộc sống bình yên cho cư dân trong vùng. Bản thân Tracy thì bước vào cuộc truy tìm Kavita – một cô gái trẻ Ấn Độ bị thông báo mất tích. Kavita và Aditi là hai người bạn thân từ nhỏ, sống cùng phòng ở ký túc xá sinh viên. Sau khi Aditi trở về từ kỳ nghỉ dài tại Ấn Độ và thông báo mình đã kết hôn với một người đàn ông vừa gặp được một tuần, Kavita đã trải qua các thái cực mãnh liệt của sự giận dữ, đau buồn, thất vọng… Ngay tối hôm đó, cô ấy biến mất. Áp dụng những kiến thức được cập nhật về công nghệ thông tin hiện đại, Tracy cùng đồng nghiệp khẩn trương tìm kiếm cô gái, và phải đối mặt với những xung đột văn hóa, những góc tối tàn nhẫn trong tâm hồn thiển cận của con người. Tôi thích đọc truyện của Robert Dugoni vì dường như loạt truyện về Tracy Crosswhite được ông viết dành riêng cho đối tượng độc giả nữ. Hiểu biết của ông về tâm lý nữ giới thật đáng nể. Bản thân là một luật sư nên ông luôn tạo được điểm nhấn thành công khi đưa những phân cảnh xét xử ở tòa án vào truyện. Tôi thấy Robert Dugoni hơi giống Jeffery Deaver ở chỗ những quyển sách của họ thường có motip giống nhau, nhưng sự giống nhau ấy không gây nhàm chán cho độc giả vì trong mỗi cuốn lại được đưa vào những yếu tố mới lạ, được cập nhật theo thời cuộc, chứng tỏ sự nghiêm túc, óc sáng tạo và khả năng vận dụng chất xám cao độ của tác giả trong nghiệp viết văn. Tương tự những cuốn đã được dịch tiếng Việt trong loạt truyện về Tracy Crosswhite, “Đam mê đắt giá” cũng chứa đựng vài câu chuyện song song, những cuộc điều tra diễn ra cùng lúc được thực hiện bởi đội A của Ban Tội Phạm Bạo Lực sở Cảnh sát Seattle. Trong cuốn này, độc giả bắt gặp những vấn đề thời sự nóng bỏng như việc trở thành sugar baby và sugar daddy thông qua các trang web hẹn hò; việc ‘hợp pháp hóa mại dâm để cảnh sát có thể dồn các nguồn lực vào những loại hình tội phạm khác’; việc có con sẽ ảnh hưởng đến tâm lý và sự nghiệp của các bậc cha mẹ như thế nào… Thế nhưng, tôi cho rằng ý tưởng chính xuyên suốt tác phẩm là nêu lên sự khác biệt văn hóa giữa Ấn Độ với Mỹ. Chính sự khác biệt này, được giữ vững một cách cực đoan bởi những con người cổ hủ, đã là nguyên nhân chính đẩy những cô gái trẻ Ấn Độ tài giỏi xinh đẹp vào con đường sống không hạnh phúc, không thành công. Trong truyện có đến vài lần những người Ấn nói với Tracy rằng “Cô sẽ không bao giờ hiểu”. Tôi cũng không hiểu. Tôi cho rằng bất kỳ lĩnh vực nào thuộc về tâm lý, tinh thần thì đều nên được tạo ra và duy trì nhằm mục đích giúp cho cuộc sống con người được hạnh phúc, được bình yên, chứ không phải để đẩy những người con của mình vào đường cùng. “Từ hồi còn nhỏ, chúng tôi đã nghe người ta nói về chuyện chúng tôi có giá trị thế nào đối với gia đình. Ở Ấn Độ từ trước đến giờ, phụ nữ thường bị gả đi để đổi lấy những món quà và để tuân thủ truyền thống. Hôn nhân đối với chúng tôi là bị chuyển từ một gia đình này sang một gia đình khác. Chúng tôi không được coi trọng bằng những người anh em trai của mình – dù chúng tôi có thông minh hay giàu trí sáng tạo ra sao. Chúng tôi không được coi là bình đẳng với họ. Chúng tôi bị coi là một mặt hàng. Chúng tôi bị coi là những cô dâu”. Vì yêu thích truyện của Robert Dugoni từ sau cuốn “Trảng đất trống” nên khi đọc các cuốn khác của ông, tôi đều không soi lỗi. Tuy vậy, với cách xây dựng vài vụ án song song trong cùng một quyển, đồng thời còn đưa vào không ít chi tiết về cuộc sống riêng của các nhân vật nên có lẽ những cuốn trinh thám của ông cũng có vài lỗi (cốt truyện, tình tiết), nhưng vì không soi nên tôi không hề phát hiện ra, dù đôi lúc đọc cũng thấy vài chỗ hơi kỳ kỳ, cảm giác như mình đang bị lọt hố. Bên cạnh kimono của Nhật và hanbok của Hàn thì sari của Ấn cũng là một loại trang phục tôi ưa thích và muốn có dịp mặc thử, do đó bìa sách của cuốn “Đam mê đắt giá” thu hút sự chú ý của tôi ngay từ đầu, nên tuy đã hơi chán một chút với loạt truyện về Tracy Crosswhite nhưng tôi vẫn mua đọc. Tổng quan bản dịch Việt không có lỗi chính tả hoặc lỗi in ấn, chữ to rõ dễ đọc, độ hay của nội dung vượt mức tôi mong đợi. Tôi không tán thành lắm với cách dịch tựa đề “Đam mê đắt giá”, từ tựa gốc “A Steep Price” và từ nội dung truyện thì cá nhân tôi sẽ dịch là “Lựa chọn đắt giá”, hoặc nghe tầm thường hơn nhưng sát với nội dung hơn nữa là “Cái giá phải trả”. Để xóa đi cảm giác buồn bã tức giận sau khi đọc, tôi xin gõ lại một trích đoạn ngọt ngào mà tôi ưa thích trong cuốn này: “Anh muốn em biết rằng anh yêu em. Anh biết là em biết điều đó, nhưng anh muốn em nghe anh nói ra. Và anh biết em đã bảo anh đừng có lải nhải xin lỗi, nhưng anh xin lỗi vì đã không nói thế với em thường xuyên hơn. Em xứng đáng được nghe điều đó. Em xứng đáng được nghe điều đó mỗi ngày. Và anh sẽ bắt đầu nói yêu em mỗi sáng”. (Sea, 29-1-2021) P.S.: Tuy rất ổn với các họ tên dài tám âm tiết trong truyện trinh thám Nhật nhưng khi đọc cuốn “Đam mê đắt giá” này tôi liên tục nhầm nhọt sang trồng trọt giữa tên của Aditi và Kavita, tuy vậy tôi lại không muốn gọi tắt là A và K! Tên Ấn Độ nghe có giai điệu thật đấy, nhưng quá khó nhớ. Cáo Biển Non Xanh Không biết quyển này có được gọi là hot trong thời gian gần đây không nhưng nó đúng là một quyển sách bõ công chờ đợi Đinh Tị phát hành của Robert Dugoni. Nằm trong series về nhân vật thanh tra Tracy Crosswhite ( Căn hầm tối – Hơi thở cuối cùng – Trảng đất trống – Mắc kẹt – Cận kề tổ ấm) nhưng các phần có thể đọc riêng lẻ mà không bị ảnh hưởng. ĐAM MÊ ĐẮT GIÁ Để có thể thực hiện được ước mơ, đam mê của mình họ đã phải trả một cái giá quá đắt. Dugoni đã kể một câu chuyện éo le, bi thảm. Thật buồn và không khỏi suy nghĩ, đau lòng cho sự trớ trêu của câu chuyện. Đam mê đắt giá vẫn là hai vụ án song song cùng được điều tra. Vụ điều tra vụ bắn Rodgerd ở khu South Park và song song đó là điều tra về vụ mất tích đầy bí ẩn của Kavita Mukherjee. Mình thật sự rất thích cách xây dựng nhân vật của Robert Dugoni. Các nhân vật mà Dugoni xây dựng rất gần gũi và chân thật. Họ không phải là những anh hùng vĩ đại, họ cũng như bao người bình thường khác, cũng cần phải lựa chọn và đối mặt với những vấn đề không hề dễ dàng của mình. Cách kể chuyện của Dugoni cũng là điểm mà mình thích. Dugoni lựa chọn cho mình một cách kể đầy cảm thông, chia sẻ, rất tình cảm nhưng cũng không thiếu đi sự bất ngờ, lôi cuốn của một tác phẩm trinh thám. Đam mê đắt giá có cái kết rất bất ngờ, cái kết mà bạn không ngờ tới nhất. Anh Dan phần này ít đất diễn nhưng vẫn là anh Dan “soái ca”, vẫn là hình tượng người đàn ông đáng mơ ước (mà có lẽ chỉ có trong tiểu thuyết) trong lòng chị em phụ nữ. Anh là một luật sư giỏi, thành đạt và cực kỳ dịu dàng, yêu chiều Tracy. Mừng cho cặp đôi này là hạnh phúc của họ thêm viên mãn khi sau bao cố gắng Tracy cũng đã có một thiên thần bé nhỏ, xinh đẹp mà như cha đỡ đầu cô bé đã nói: “Nếu có bất cứ thằng nhóc nào lảng vảng xung quanh con gái tôi, tôi sẽ đưa ra cho chúng một lời đề nghị mà chúng không thể chối từ”. (). (Câu này mọi người nghe có thấy quen không?) Nhìn cái bìa các bạn có thể nhận ra ngay là cô gái mặc sari – trang phục truyền thống của người Ấn Độ và tay đang cầm chiếc điện thoại thông minh phát sáng. Đây là 2 chi tiết cực kỳ liên quan tới tác phẩm nhé. (Liên quan ra sao thì đọc tác phẩm các bạn sẽ hiểu). Bản thân mình vẫn còn bị ám ảnh về việc người phụ nữ Ấn Độ bị lệ thuộc và ràng buộc bởi nhiều lễ giáo khắt khe, cổ hủ. Họ kết hôn theo sự sắp đặt chứ không được lựa chọn, dẫn tới rất nhiều bi kịch. (Con gái giống như món hàng đem gả bán để nhận số tiền hồi môn từ nhà trai) Được mệnh danh là “ông hoàng của dòng văn học trinh thám pháp đình” nên tác giả đã không quên lồng ghép một cách khéo khéo những luật lệ, quy định pháp luật vào trong tác phẩm. Tóm lại, Đam mê đắt giá là một tác phẩm hay. Trong series Tracy Crosswhite thì mình thích quyển này thứ hai sau Mắc Kẹt. Binh Boog Mời các bạn đón đọc Đam Mê Đắt Giá của tác giả Robert Dugoni & Khánh An (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ba Bóng Đen
Cám ơn Page Duyên Sách đã gửi đến DTV eBook cuốn sách này. Nơi "Bán sách cũ và nhận tìm các tựa sách hơi hơi hiếm :-)" Các bạn muốn tìm mua sách cũ, có thể qua page Duyên Sách để nhờ Admin kiếm giúp. JONATHAN KELLERMAN SỰ HẤP DẪN CỦA TIỂU THUYẾT TRINH THÁM PHÂN TÍCH HÀNH VI   Một trong những tác giả có sách bán chạy nhất ở Mỹ liên tục trong hai chục năm qua, là Jonathan Kellerman. Vậy J. Kellerman là ai? Sinh năm 1949 tại New York, nhưng Los Angeles là nơi ông gắn bó, nơi ông thành đạt trong nghề nghiệp bác sĩ và với tư cách một tác giả tiểu thuyết. Khởi đầu công việc viết văn từ năm 22 tuổi, song phần lớn những năm tuổi trẻ ông dành để nghiên cứu tâm lý trẻ em. Năm 24 tuổi, ông nhận bằng tiến sĩ, chuyên ngành tâm lý trẻ em. Sau đó là những năm làm việc trong các bệnh viện, trung tâm bệnh trẻ em ở Los Angeles, điều trị tâm lý cho các trẻ em bị ngược đãi, lạm dụng... Năm 1980-1981, ông xuất bản những cuốn sách về y học liên quan đến trẻ em: Psychological aspects of childhood cancer và Helping the pearful child. Năm 1985, J. Kellerman xuất bản cuốn sách hư cấu đầu tiên When the bough breaks (Khi cành cây gãy - tên bản dịch tiếng Việt do Nhà xuất bản Công an nhân dân ấn hành năm 2007 là Ba bóng đen). Ngay lập tức cuốn sách trở thành hiện tượng bestseller được bầu chọn trên tờ New York times, và tác giả nhận được giải thưởng Edgar Poe và giải thưởng Anthony Boucher cho tiểu thuyết đầu tay hay nhất. Tiểu thuyết này năm 1986 được dựng thành phim truyền hình phát trên kênh NBC và đã thu hút 28 triệu người xem. Từ đó đến nay, mỗi năm một cuốn sách (có năm 2 cuốn), in ở nhiều nước trên thế giới và bằng nhiều thứ tiếng khác nhau, tên tuổi Jonathan Kellerman liên tục có mặt trên bảng xếp hạng của New York times. The master of psychological suspense - bậc thầy của tiểu thuyết trinh thám tâm lý, báo chí nói về ông như thế khi lần đầu tiên ông xuất hiện trên văn đàn, và sự tôn vinh ấy đã không ngừng được nhắc lại hơn hai chục năm nay, trên các báo, trên các website, và quan trọng nhất, ông vẫn là một nhà văn không hề cũ đối với công chúng. Nhân vật chính trong các tiểu thuyết của ông, Alex Delaware phần nào đó là hình bóng của chính nhà văn. Nhận bằng tiến sĩ năm 24 tuổi, là bác sĩ tâm lý trẻ em, Alex khám phá ra đằng sau những sự cố của trẻ nhỏ luôn ẩn chứa những vấn đề của người lớn, của xã hội. Trong cuốn sách đầu tiên When the bough breaks, Alex Delaware 30 tuổi, sống độc thân và bắt đầu hẹn hò với Robin. Vì có người bạn thân là thanh tra Milo Sturgis ở trong sở cảnh sát, anh được mời chữa trị cho các em nhỏ nạn nhân của một vụ xâm hại, rồi làm tư vấn đặc biệt cho cảnh sát. Vụ đầu tiên anh tham gia là vụ một bác sĩ tâm lý bị giết cùng người bạn gái là cô giáo dạy ở trường dành cho các trẻ có khiếm khuyết. Nhân chứng duy nhất của vụ án là một bé gái 7 tuổi bị bác sĩ cho uống quá liều thuốc an thần đã trở nên gần như ngơ ngẩn. Những ám ảnh của bé gái có ý nghĩa gì? Liệu thực sự cô bé đã chứng kiến một tội ác? Lần theo mối dây của các nạn nhân, Alex tìm tới một trung tâm từ thiện nuôi dạy các trẻ mồ côi và khuyết tật lớn ở Los Angeles. Xới tung hàng chục mối quan hệ, lần lại những trang hồ sơ cũ, đào bới quá khứ của những gương mặt đang hiện diện ở tầng thượng lưu của xã hội, Alex Delaware đã tìm ra sự thật về những con quỷ đội lốt người, những kẻ có xu hướng tình dục bệnh hoạn, nhưng kẻ say mê quyền lực, những kẻ bị khống chế bởi quá khứ tội lỗi, đã biến trung tâm từ thiện kia thành hang ổ trụy lạc, lạm dụng tình dục của hàng trăm trẻ nhỏ. Trong Blood test (Thử máu - Nhà xuất bản Công an nhân dân 2005), khi cố gắng giúp đỡ cậu bé Woody mắc bệnh ung thư, Delaware phải đối mặt với hàng bao rắc rối và dò trong mớ bòng bong các quan hệ, anh đã đi đến tận cùng sự thật khủng khiếp trong gia đình cậu bé: những tín ngưỡng rùng rợn và quan hệ loạn luân được che đậy trong rất nhiều năm, mà bất hạnh đổ lên số phận những đứa trẻ là chị em và cũng là mẹ con Nona và Woody. Trong Bad love (Tình yêu dối trá - Nhà xuất bản Công an nhân dân 2004), vụ án Delaware khám phá liên quan tới một hội nghị khoa học mà các nghi can đều là những nhà khoa học liên quan đến tâm lý -giáo dục trẻ em.   Trong The Clinic (Bệnh viện tư - bản dịch tiếng Việt của Nhà xuất bản Công an nhân dân năm 2007 là Ba nhát đâm bí ẩn), khi điều tra về cái chết của nữ giáo sư tâm lý học Hope Devane, Delaware đã xé toang tấm màn bao phủ số phận của Hope và bác sĩ giải phẫu Cruvic, những nhà khoa học đã lạm dụng khoa học để thực hiện những cuộc thí nghiệm, giải phẫu tàn bạo đối với con người. Những đao phủ sạch sẽ này là sản phẩm bệnh hoạn của gia đình họ, được nuôi dưỡng từ tuổi thơ ấu, nhưng cuối cùng chính họ sẽ lại trở thành mục tiêu trả thù cho cơn phẫn nộ từ một nạn nhân oan uổng của họ. Cộng tác với cảnh sát với tư cách là chuyên gia tâm lý, nhưng trong tất cả các vụ án, bác sĩ Delaware đã tham dự như một thám tử chuyên nghiệp, mà bên cạnh anh chàng thám tử to béo Milo Sturgis chỉ còn giữ vai trò bổ khuyết cho vai chính. Không giắt súng trong lưng, không có phương tiện hỗ trợ như một cảnh sát thực thụ, nhưng Delaware có sự mẫn cảm đặc biệt để dò ra những ngóc ngách tâm lý, những mối quan hệ của con người, dù quan hệ đó có được che giấu tinh vi thế nào đi nữa. Không có nhiều những pha bắn giết hay rượt đuổi, cách của J. Kellerman là bóc tách dần các chân dung, các quan hệ. Ông đẩy độ căng thẳng lên dần dần, ông lừa người đọc vào những cao trào khiến người ta lầm tưởng đó đã là cú cuối, song thực sự cú cuối chỉ nằm ở trang cuối, khi bạn đọc sắp sửa gấp sách lại. Kellerman thường bẫy người đọc trong những câu chuyện có vẻ rời rạc ở ban đầu, tung ra nhiều nhân vật, đưa nhiều lộ trình, tạo ra một mớ rối tung quan hệ, nhưng rồi những hướng rời rạc sẽ gắn kết ở một điểm, ở đó những gương mặt nhân vật, những lộ trình hành vi đột ngột sáng tỏ. Tuy nhiên, không như một tác phẩm trinh thám thông thường với đích cuối của câu chuyện là vạch mặt thủ phạm, với J. Kellerman, thủ phạm không phải là sự thật ghê gớm nhất; sự thật shock nhất nằm ở cú vỡ bung cuối cùng soi sáng tận cùng nguyên do của tội ác. Blood test, Over the edge, Private eyes, Bad love, Devil’s Waltz - Vũ điệu quỷ, Nhà xuất bản Công an nhân dân 2007, cho đến cuốn sách mới nhất Gone, mỗi một vụ án là một ca tâm lý, mỗi một nhân vật là một dạng tâm bệnh che đậy, bắt đầu từ thời thơ ấu. Có thể thấy quan điểm của Kellerman, không có tội ác nào trong hiện tại lại không có nguyên do từ một hoàn cảnh bất thường hay một xu hướng bệnh hoạn trong thời thơ ấu. Những câu chuyện của ông chứa đựng một lời cảnh báo: hãy quan tâm đến trẻ nhỏ; bạo hành, stress, lạm dụng... đối với trẻ nhỏ, tức là đang gieo mầm cho bạo hành, lạm dụng, giết người... cho tương lai. Trinh thám của Kellerman đậm tính phân tích. Mỗi một câu chuyện trinh thám, suy cho cùng là một quá trình truy nguyên căn gốc hành vi đầy phức tạp, gay cấn. Bối cảnh tiểu thuyết của ông là Los Angeles thời hiện đại, với đầy rẫy những bạo hành, stress, lạm dụng; một Los Angeles có vô vàn những vấn đề tâm bệnh, nơi mà xã hội thượng lưu khoác mặt nạ che đậy bên dưới hằng bao dối trá, dục vọng. Kellerman không mô tả tội ác ở những tầng lớp dân nghèo, ông nhằm vào phân tích sự mục ruỗng, méo mó nhân cách ở những tầng lớp trên, nơi những người có tiền, có quyền, có tri thức. Bằng vào sự nhạy cảm, khả năng phân tích, suy luận của nhân vật Alex Delaware, ông dò tìm những bí mật của tâm lý - hành vi ẩn dưới đời sống đĩnh đạc của những bác sĩ, giáo sư đại học, của những thẩm phán, luật sư, cha cố... Kinh nghiệm của một bác sĩ tâm lý đã giúp ông trở thành một nhà văn phân tích hành vi xuất sắc. Hành vi con người, đó là mối quan tâm của ông, là điều ông theo đuổi trong suốt cuộc đời và vì nó mà ông đã viết - trong một bài trả lời phỏng vấn, ông đã nói đại ý như thế. Có thể nói, tiểu thuyết của Jonathan Kellerman là tiểu thuyết trinh thám - hành vi, một sự kết hợp tài tình giữa tiểu thuyết trinh thám điển hình và tiểu thuyết tâm lý. Nếu con đường của văn chương là khám phá bí mật về con người, thì J. Kellerman đang đi trên con đường đó, từng ngày, bằng những cuốn sách của mình, ông cuốn hút hàng triệu độc giả ở khắp hành tinh trong hành trình mê mỏi khám phá không ngưng nghỉ bí ẩn của hành vi con người. Trần Thanh Hà   *** JONATHAN KELLERMAN Là nhà văn hàng đầu của Mỹ về hành vi phân tích, ông sinh năm 1949 tại New York, khởi đầu công việc viết văn từ năm 22 tuổi. Đến nay đã có tới hơn 11 triệu bản tiểu thuyết của ông được in và bán trên khắp thế giới với những tác phẩm nổi tiếng như: Ba bóng đen (When the bough breaks), Thử máu, Vượt qua rào cản, Bom hẹn giờ, Thám tử tư, Tình yêu dối trá, Ba nhát đâm bí ẩn (The Clinic), Vũ điệu quỷ... Hiện ông sống cùng vợ - Faye Kellerman – nhà văn chuyên viết tiểu thuyết – và bốn người con tại Los Angeles.  *** Trời đang hửng sáng, hứa hẹn một ngày tươi đẹp. Cầu Chúa hôm nay không phải nghe đến hai từ “án mạng”. Hai ngày qua, dòng Thái Bình Dương đã liên tục chảy miết, đẩy những thứ rác rưởi tới Pasadena. Nhà tôi nằm nép mình dưới chân đồi phía Bắc Bel Air, đỉnh một đường mòn cương ngựa chạy ngoằn ngoèo quanh Beverly Glen, nơi sự giàu có và những điều đáng sợ nhất cùng chung sống. Đó là khu vực của những chiếc xe Porsches và những kẻ vô lại, hệ thống thoát nước tồi tàn và những dòng lạch đơn độc. Nhà tôi rộng 74 mét vuông, xung quanh có những cây gỗ tím vỏ màu bạc, những viên đá cuội đã bị nắng mưa bào nhẵn và kính màu. Ở ngoại ô, đây chỉ như một cái lều nhỏ; còn ở đây dưới những quả đồi, đó là một nơi ẩn náu dân đã. Xung quanh có nhiều thùng, vũng và mô đất nhấp nhô, nhiều chỗ tạo cho người ta sự bất ngờ khi mục kích. Ngôi nhà trước kia của một nghệ sỹ do ông tự thiết kế. Sau đó ông bị phá sản phải đem bán tất cả những tác phẩm nghệ thuật của mình cho các nhà trưng bày nghệ thuật ở La Cienega. Vào những ngày đẹp trời - giống như hôm nay - từ nơi này có thể nhìn thấy được đại dương, một mảnh đại dương màu xanh biếc e dè trộm nhìn Palisades. Tôi ngủ một mình, cửa sổ mở toang, không có trộm cắp và những kẻ phá hoại. Mãi 10 giờ mới tỉnh giấc, trần như nhộng. Chăn mền đã bị xô xuống nền nhà giữa những giấc mơ, tỉnh dậy tôi chẳng nhớ gì. Trong cảm giác lười lười ngấy ngấy, tôi chống khuỷu tay kéo chăn mền lên giường và nhìn những lớp ánh nắng màu nâu nhạt chui xuyên qua khe hở của căn nhà. Cuối cùng, tôi đã bị kéo khỏi giường bởi sự xâm nhập của một con ruồi bay quanh nhà tìm kiếm bữa sáng, nó cứ nhằm đầu tôi tấn công. Tôi cố lê bước vào nhà tắm, xả nước vào bồn, rồi đi xuống bếp kiếm cái gì đó để cho vào bụng. Con ruồi vẫn cứ bám chặt lấy tôi. Tôi pha một tách cà phê, xắt một lát hành tươi làm bữa điểm tâm. Con ruồi cũng xông vào xí phần. 10 giờ 20 sáng thứ Hai đẹp trời, chẳng biết đi đâu và làm gì. Có lẽ đã nửa năm từ cái ngày lấy quyết định nghỉ hưu non, tôi vẫn còn ngạc nhiên về sự thoải mái khi đang từ một anh chàng lúc nào cũng đầu tắt mặt tối trong công việc trở thành một anh chàng buông tuồng thế này. Tôi trở lại nhà tắm, đặt mông lên rìa bồn, mồm tóp tép nhai và vẽ ra một kế hoạch mơ hồ cho ngày hôm nay: thong thả tắm xong, đọc báo buổi sáng và có lẽ sẽ đi bách bộ về phía hẻm núi rồi quay lại, tráng qua người và tới thăm... Tiếng chuông cửa kéo tôi ra khỏi sự mơ màng. Tôi cuốn khăn tắm quanh eo và đi tới cửa kịp lúc nhìn thấy Milo bước vào. - Cửa không khoá - Anh giải thích rồi đóng rầm cánh cửa lại. Ném tờ Times lên ghế bành, anh gióng mắt nhìn tôi; tôi đang thắt chặt thêm chiếc khăn tắm. . - Chàng trai của trời đất, tôi chúc anh một buổi sáng tốt lành!  Tôi khoát tay mời anh vào trong. - Này anh bạn, anh nên khoá cửa. Anh không biết chứ, ở Sở cảnh sát, tôi còn cả đống hồ sơ về chuyện xảy ra với các người không đóng cửa khi ngủ nghỉ đấy. - Chào Milo, tôi cũng chúc anh một buổi sáng tốt lành. Tôi sải bước vào bếp và rót hai tách cà phê. Milo bước theo tôi giống như một cái bóng ì ạch rồi mở tủ lạnh lấy một dĩa pizza mà chính tôi cũng không nhớ mình đã để đó từ lúc nào. Anh lại theo tôi ra ngoài phòng khách, sà xuống chiếc ghế bành bọc da đã cũ - một món đồ cổ mang từ văn phòng của tôi ở Wilshire về. Tôi tắt nước trong nhà tắm và ngồi đối diện với anh trên chiếc ghế dài đệm bọc da lạc đà. Milo là một tay lực lưỡng - cao 1 mét 85 - khi ngồi hay nằm, chân tay anh xoãi lòng thòng, tư thế của những kẻ có dáng người kềnh càng. Sáng nay, anh trông chẳng khác gì một con búp bê rách, đổ bẹp xuống ghế - một con búp bê có cái mặt bành bạnh và khôi hài, gần giống mặt của một cậu bé con nếu không có những hút trứng cá nham nhở khắp nơi và đôi mắt mệt mỏi. Đôi mắt màu xanh có sức hút kinh ngạc bao quanh bởi những quầng đỏ, bộ lông mày mầu đen thẫm, tóc dày cộm kiểu Kennedy. Mũi to, sống mũi cao, cặp môi đầy đặn, cong như môi trẻ con. Tóc mai anh có lẽ đã 5 năm chưa cạo nên trễ dài xuống tận má. Như thường lệ, anh mặc bộ Brooks Brothers: áo vét ga- ba-đin màu ô liu, cúc không cài, ca-ra-vát sọc vàng xanh, đuôi đỏ sẫm. Toàn bộ trang phục của anh tạo ra một cảm giác kỳ dị. Anh không thèm để ý đến tôi mà chúi mũi vào đĩa pizza. - Tôi mừng vì anh đã dùng đĩa pizza đó cho bữa sáng của mình.  Tới khi chẳng còn gì trên đĩa, anh mới mở miệng hỏi. - Tình hình anh dạo này thế nào? - Tốt. Chả mấy khi rồng đến nhà tôm, chắc là có chuyện gì hả, Milo? - Cứ phải có chuyện gì mới đến chắc? - Anh phủi những mẩu pizza rơi trên vạt áo xuống thảm trải nền - Thế bạn hè không thể đến với nhau được hay sao? - Anh lén lén lút lút vào nhà tôi vôi vẻ mặt hình sự chắc chắn không phải là đến chơi suông rồi!   Mời các bạn đón đọc Ba Bóng Đen của tác giả Jonathan Kellerman & Đặng Thị Huệ (dịch).
Người Gác Đêm Tập 2
Một “Kị sĩ u linh”, một Sơn Tiêu có thể dễ dàng cải trang dung mạo, một kẻ mang danh “Tai sứt” bí ẩn. Liên tiếp xuất hiện những nhân vật bóng tối tiềm năng. Người gác đêm đang phải đối mặt với đối thủ thần bí, rốt cuộc họ là ai? Ngôi nhà trọ với vụ thảm sát tàn bạo, căn nhà bỏ không hay nghĩa trang hoang vu là nơi ẩn giấu bao điều bí mật, bao ân oán suốt ngần ấy năm, những đứa trẻ non nớt chưa hiểu sự đời đã phải chết yểu. Những vụ kỳ án, dị án được Người gác đêm tiếp nhận, lần lượt được những thành viên trẻ tuổi tinh anh, đầy nhiệt huyết từng bước gợi mở, làm sáng tỏ. Vậy sao mọi việc vẫn còn là một câu đố chưa tìm ra lời giải đáp? Người thầy giáo hướng dẫn tưởng như đã tiếp cận thật gần với sự thật, người phụ nữ bí mật kia rốt cuộc là ai? Khi bóng tối tiềm năng dần được hé mở, là hiểm nguy hay là cơ hội? Bất kể trong bóng tối có những gì; Tôi vẫn luôn là Người gác đêm của bạn! GIới thiệu tác giả: Tần Minh là một bác sĩ pháp y danh tiếng thế hệ 8X tại Trung Quốc. Anh cũng là tác giả dòng tiểu thuyết trinh thám bán chạy nhất hiện nay. Tần Minh bước vào nghề pháp y từ rất sớm, nên anh có kinh nghiệm vô cùng phong phú, được đặt biệt hiệu “Lão Tần”. Anh đã giải mã vô số tử thi, nên thấu hiểu tinh tường đến chân tơ kẽ tóc. Bằng đôi bàn tay “ma mị” của mình, anh đã phá giải bao vụ án bi thảm oan khuất, giúp các oan hồn được siêu thoát. Với tấm lòng từ bi nhân ái, ước nguyện duy nhất của anh là mong cho cuộc sống trên thế giới này luôn yên bình. Tác phẩm tiêu biểu: Series “Pháp y Tần Minh hiện đã xuất hiện đến tập 7; series “Người gác đêm”. Nhiều tác phẩm của anh đã và đang được chuyển thể thành phim truyền hình với tên gọi “Người giải mã tử thi” và “Pháp y Tần Minh”. *** Hồi nhỏ, tôi đã bị ám ảnh bởi ảo tưởng về một tổ chức trừ gian diệt ác luôn nằm trong bóng tối, lặng lẽ bảo vệ nhân dân. Đó là tập hợp những con người kiệt xuất nhất, lòng đầy chính nghĩa và quả cảm, không ngại hiểm nguy, chiến công hiển hách nhưng mãi mãi không bao giờ được lưu danh sử sách. Thậm chí, tôi còn nghĩ nếu mình đủ thông minh, một ngày đẹp trời nào đó, sẽ có một người xuất hiện hỏi: cô có muốn gia nhập đội ngũ Night keepers với chúng tôi không. Chính vì thế, tôi có cảm tình với Người gác đêm ngay khi bắt đầu đọc phần giới thiệu. Một đứa trẻ bị bắt cóc ngay trong nhà, khi đang ngủ cạnh bố mẹ. Mẹ đứa bé là vận động viên điền kinh đang nắm kỷ lục chạy 1000m của tỉnh mà không đuổi kịp kẻ bắt cóc cõng theo đứa bé. Không cần nói cũng biết tên này không phải người thường, nếu đầu quân cho ngành thể thao nước nhà, nhất định làm rạng rỡ tổ tông. Ngoài khả năng chạy nhảy phi tường rất đỉnh ra, hắn còn có thể bẻ khóa, đột nhập không để lại dấu vết gì. Vụ án hoàn toàn rơi vào bế tắc. Vì một sự tình cờ, Tiêu Vọng – một cảnh sát thực tập phát hiện hóa ra đây không phải trường hợp duy nhất. Trong vòng 22 năm qua, đã có 31 đứa trẻ bị bắt cóc như vậy. Bọn bắt cóc chắc xem thầy nên chỉ nhè ngày mùng 8 tháng 6 âm lịch để ra tay. Điểm chung của những đứa trẻ này là bố mẹ chúng có năng lực đặc biệt. (Ơn trời, bố mẹ mình là người thường.) Dường như bọn bắt cóc đang muốn tổ hợp nguồn gen tốt để làm gì đó. Gần như cùng lúc với vụ bắt cóc số 31, 22 tên tội phạm đủ loại ngành nghề đồng loạt trốn thoát bằng một kế hoạch kín kẽ đến mức tưởng có nội gián. Kỳ lạ ở chỗ, những kẻ này không phải tất cả đều nhất thiết phải vượt ngục. Có những tên tội khá nhẹ, ngồi tù vài năm là ra, vượt ngục chỉ tổ tăng tội. Vì thế, nhiệm vụ bắt sống lại 22 tên này để hiểu động cơ của chúng rất quan trọng. Hai vụ án lớn cùng một lúc, thúc đẩy khao khát và nhu cầu thành lập lại tổ hoạt động Người Gác Đêm từng tung hoành giang hồ khiến kẻ xấu khiếp sợ mấy chục năm trước. Gần 1/2 truyện là giới thiệu hoàn cảnh, dẫn dắt đến sự tái khởi động tổ chức này (đặng còn viết mấy tập sau). Hơn 1/2 truyện còn lại là quá trình truy bắt 22 tên tù trốn trại, cũng là bài tập khảo nghiệm lọc thành viên của Người Gác Đêm, là điều kiện để Người Gác Đêm được hoạt động trở lại hay không. Quá trình tìm kiếm này, các vị đọc truyện sẽ biết, khá thú vị. Truyện có đoạn chuyển tông bất ngờ làm tôi ngạc nhiên. Ban đầu, tưởng bạn Tiêu Vọng là nam chính, hóa ra, em trai bản – Tiêu Lãng mới là chính. Tôi thích sự thay đổi này hơi vì bạn Tiêu Lãng là mẫu dương quang thụ điển hình, rất đối lập với lạnh lùng cô đơn sửu công – Lăng Mạc. Hai bạn trẻ đấu trí đấu mồm, cực kỳ tương ái tương sát. Theo kinh nghiệm đọc đam của tôi thì những cp kiểu này sau khi thân ái rồi sẽ vô cùng nóng bỏng và cuồng nhiệt. Người Gác Đêm bày ra một âm mưu khủng khiếp mà bạn Tiêu Vọng phát hiện ra như đã nói trên. Âm mưu lớn như vậy rất thu hút người đọc đón xem tập tiếp. Ở cuối truyện, một nhân chứng quan trọng bị giết, trong tay cầm mảng giấy ghi ba chữ Người Gác Đêm mở cho tôi suy nghĩ rằng nội bộ tổ chức NGĐ năm xưa bị chia cắt bởi 2 tư tưởng: một là nhóm người sẵn sàng ra tay giết những kẻ “họ cho là xấu” mà pháp luật chưa trừng trị và hai là nhóm người giống như bọn Tiêu – Lăng hiện nay – muốn bắt họ về quy án, cố gắng tìm ra kẽ hở pháp luật mà bọn chúng là lợi dụng để thoát tội, dần dần hoàn thiện hóa bộ máy pháp luật, giữ bình an cho nhân dân. Thế hệ kế thừa của 2 nhóm này sẽ đấu trí đấu dũng nhau trong các tập tiếp theo. Kết của tập 1 này kể ra làm tôi hơi chưng hửng vì nó giống như tôi đoán lúc đầu, hơi bị khó tin . Xuyên suốt quá trình phá án, tác giả gài hơi nhiều lời khen ngợi cho cơ quan công quyền và mấy cháu thực tập khiến tôi nghĩ lẽ nào trợ lý mới của Tần Minh là fan của teenfic. Bìa lần này tiến bộ hơn nhiều so với mấy cái bìa đỏ lòe trước nhưng bìa lót cần cải tiến. Khổ sách và lề hơi nhỏ. Tên của nhân vật Trình Tử Mặc bị nhầm thành Trần Tử Mặc. Quynh Anh Thi Dang *** Rất nhiều bạn bè hỏi tôi, series “Người gác đêm” này của anh, rốt cuộc là muốn bày tỏ điều gì? “Chống lại bóng tối, bảo vệ ánh sáng”, đây chính là tâm nguyện trong lòng của những người cảnh sát nhân dân - lực lượng hy sinh to lớn nhất trong thời đại hòa bình. Tôi rất tự hào bản thân mình là một người cảnh sát, tôi cũng muốn kể cho mọi người nghe những câu chuyện của cảnh sát. Nếu như có thể cùng với việc kể những câu chuyện của cảnh sát mà làm cho tinh thần pháp trị thấm sâu vào lòng người, thì càng là việc không mong đợi gì hơn nữa. Trước đây không lâu, trong buổi công bố của Tencent Picture*, tôi đã nói: “Series truyện Người gác đêm sẽ tiếp nối bối cảnh khoa học kỹ thuật hình sự chân thực, khoa học và nghiêm ngặt của series truyện “Pháp y Tần Minh”, nhưng sẽ có những đột phá về mặt phát triển đội ngủ cảnh sát và sự đối kháng trong tổ chức.” Đây chính là nguyện vọng chân thực nhất của tôi. Còn có người hỏi tôi, series “Người gác đêm” là những câu chuyện kể về một số siêu anh hùng trẻ tuổi phải không? Tôi nói không phải. Chúng ta đều biết, chỉ cần là miêu tả chân thực, tự nhiên sẽ không có siêu anh hùng gì cả. Tổ chức Người gác đêmthực ra là có nguyên mẫu thực của nó, đó chính là rất nhiều phòng công tác chuyên môn trực thuộc trung tâm giám định vật chứng Bộ Công an. Những chuyên gia lão luyện đức cao vọng trọng dẫn dắt đội ngũ tinh anh chuyên nghiệp trên mọi miền đất nước lập nên các phòng công tác, có thể nói là đi tới đâu phá được án tới đó, cho dù án khó, nghi án hay kỳ án, họ phá được hết vụ án này sang vụ vụ án khác, lập được rất nhiều chiến công hiển hách. Tôi chỉ là lấy họ làm nguyên mẫu, để cho một nhóm những bạn trẻ tràn đầy nhựa sống làm nhân vật chính mà thôi. Trẻ trung tinh nhuệ, tràn đầy nhiệt huyết, chăng phải cũng chính là trạng thái mà đội ngũ công an chúng ta cần phải có sao? Có điều là, tạo dựng một thế giới quan hoàn toàn mới, đối với một người không đủ trí tưởng tượng là tôi đây mà nói, thực là một việc khó khăn. May mà có sự giúp đỡ của các bạn trẻ trong công ty Văn hóa Truyền thông Nguyên Khí, chúng tôi hết lần này đến lần khác sửa đổi đề cương nội dung, điều chỉnh cốt truyện chính. Sau khoảng thời gian một năm, bản thảo trải qua mười mấy lần chỉnh sửa lớn nhỏ, cấu tứ câu chuyện của chúng tôi cuối cùng cũng dần dần trở nên rõ nét. Cuối cũng thì tôi đã có thể cầm bút tiếp tục sáng tác “Ngườigác đêm 2” rồi. Tại sao phải trải qua nhiều lần chỉnh sửa như vậy chứ? Điều này cần phải nói bắt đầu từ khi xuất bản cuốn “Người gác đêm 1”. Thực ra, trước khi sáng tác series “Người gác đêm”, chúng tôi đã có một tuyến truyện hoàn chỉnh rồi. Chỉ tiếc là, Lão Tần vốn là dân học tự nhiên, năng lực về mặt viết lách thực sự còn nhiều khiếm khuyết. Trong “Người gác đêm 1” cũng đã để lộ ra rất nhiều khuyết điểm. Sau khi “Người gác đêm 1” xuất bản, tôi đã tỉ mỉ đọc những lời nhận xét của các bạn độc giả. Dù phần lớn độc giả nhiệt tình cổ vũ động viên Lão Tần, nhưng cũng có không ít độc giả đưa ra nhiều phê bình, góp ý. Cho dù là động viên hay phê bình, Lão Tần tôi tại đây cũng xin được chân thành cúi đầu cảm ơn! Những tràng pháo tay, tiếng hoan hô và lời cổ vũ động viên của độc giả khiến tôi có thêm sự tự tin trên con đường sáng tác; những lời phê bình của các bạn độc giả cũng khiến tôi có thêm động lực để hoàn thiện bản thân, bổ sung những thiếu sót của mình. Với mong muốn để series “Người gác đêm” càng gần gũi chân thực hơn, để không phụ lòng mong đợi của độc giả, và cũng để cho cả câu chuyện thêm phần cuốn hút hơn, trên cơ sở tiếp thu ý kiến đóng góp của các bạn độc giả, chúng tôi đã điều chỉnh lại tuyến truyện chính. Cá nhân tôi cảm thấy, bản thảo hiện giờ còn ly kỳ và hấp dẫn hơn, ngay bản thân tôi chỉ mới nghĩ đến việc bắt đầu cầm bút viết đã thấy vô cũng hào hứng rồi. Bất luận thế nào, đối với một người vẫn đang không ngừng miệt mài viết tiếp bộ truyện “Pháp y Tần Minh” là tôi mà nói, series “Người gác đêm” là một sự khởi đầu hoàn toàn mới, là mốc giới quan trọng đánh giá sự đột phá vươn lên trong sáng tác của tôi. Trong quá trình viết bộ “Người gác đêm”, tôi luôn cảm thấy tư duy vững chắc của bản thân mình không ngừng bị lung lay, bầu trời trước mắt tôi ngày càng rộng mở. Tôi nghĩ, đây có lẽ chính là quá trình đang tiến bộ đấy nhỉ. Tuy rằng kết quả không chắc chắn hoàn mỹ, nhưng quá trình này khiến cho con người ta mê say. Bởi vậy mà nói series “Người gác đêm” vô cùng quan trọng trên con đường sáng tác của Lão Tần. Tôi biết, những độc giả thân yêu của tôi, nhất định sẽ nắm lấy tay tôi, cũng nhau trải qua những khó khăn trắc trở trên chặng đường sáng tác. Viết đến đây, trong lòng tôi chợt trào dâng cảm giác ấm áp vô ngần. Chính là các bạn độc giả của tôi, đã ở bên tôi trọn vẹn suốt hơn năm năm qua, cũng chính sự hợp lực của chúng ta, khiến cho những câu chuyện pháp y của công an được lưu truyền rộng rãi. Những câu chuyện trong series “Người gác đêm” rất phức tạp, muốn kể cho rõ ràng thì phải cần đến ba cuốn sách, Lão Tần tôi tha thiết mong rằng, mọi người có thể kiên nhẫn, từ từ nghe tôi kể hết câu chuyện. Tôi cũng thực lòng hy vọng, các bạn độc giả của tôi sau khi đọc xong series truyện “Người gác đêm” có thể hấp thu được dù chỉ là một chút dưỡng chất. Không dài dòng nữa, “Người gác đêm 2” là một mắt xích quan trọng kết nối hai phần trước sau series ba cuốn “Người gác đêm”,cũng là mắt xích đặc biệt quan trọng trong cả series, rất nhiều manh mối quan trọng đều sẽ xuất hiện trong cuốn sách này. Các bạn có mong chờ không? Vậy chúng ta cùng bắt đầu nhé! Tần Minh Ngày 20 tháng 9 năm 2017 Mời các bạn đón đọc Người Gác Đêm Tập 2 của tác giả Tần Minh.
Vụ Án Mạng Bên Hồ
Namikishi Yunsuke một mình lái chiếc xe Cima bon bon len lỏi trên con đường dài tít tắp dẫn tới Khu biệt thự hồ Himegami. Anh tới nhập hội với nhóm các ông bố bà mẹ tổ chức một trại ôn luyện cho bốn đứa trẻ chuẩn bị kỳ thi quan trọng vào trường trung học nổi tiếng. Khu biệt thự nằm giữa một rừng cây rậm rạp xanh rì, những tưởng là một nơi nghỉ dưỡng yên tĩnh và lý tưởng. Vậy mà máu đã đổ, một cái chết bất ngờ ập đến, một vụ giết người khó hiểu… Bốn cặp vợ chồng đang ấp ủ những mưu tính quái đản. Làm thế nào để kẻ sát nhân lộ diện? Mặt hồ Himegami phẳng lặng phản chiếu bầu trời xanh kia, có ngày lại gợn sóng… Vụ án mạng bên hồ là tác phẩm trinh thám thể hiện xuất sắc nghệ thuật kể chuyện tài ba của Higashino Keigo. Độc giả thực sự bị cuốn vào trò chơi tâm lý gay cấn, vừa bồn chồn khi gặp những nút thắt này thì lại háo hức trước những manh mối gợi mở khác. Xuyên suốt câu chuyện sẽ là những tình huống móc nối nhau tựa như bí ẩn lồng trong bí ẩn, bất ngờ đến tận những trang sách cuối cùng. *** Giống như những tác phẩm trinh thám trước đây của Higashino Keigo, yếu tố trinh thám vẫn luôn là cái nền móng vững chắc để ông xây dựng vào đó những khía cạnh về xã hội và tâm lý của con người. Với “Vụ án mạng bên hồ”, đi cùng khả năng kể chuyện tài ba và nghệ thuật miêu tả nội tâm nhân vật tài tình là khả năng tháo gỡ nút thắt trong một câu chuyện với những tình huống đầy nghiệt ngã khiến bất kỳ độc giả nào cũng phải ngả mũ thán phục về cách dẫn dắt người đọc của Higashino Keigo. Sự sắp đặt vấn đề tài tình chỉ trong bốn chương sách “Vụ án mạng bên hồ” của Higashino Keigo có nội dung xoay quanh bốn gia đình tổ chức một trại ôn luyện cho bốn đứa trẻ chuẩn bị kỳ thi quan trọng vào trường trung học nổi tiếng ở một khu biệt thự lý tưởng cách xa thành phố. Vụ án không được kể dưới con mắt của người điều tra theo cách thông thường mà được Keigo đi ngay vào câu chuyện kẻ thú tội và cách bốn cặp vợ chồng cùng nhau che giấu tội ác này. Nghệ thuật kể chuyện từ đầu đến cuối cuốn sách là những nút thắt buộc chặt rồi được gỡ và qua vô số những sự bất thường của những nhân vật trong truyện, người đọc cảm giác như mình đang thực sự bị cuốn vào một trò chơi tâm lý gay cấn. Tưởng chừng là cái kết của “Vụ án mạng bên hồ” khi kẻ giết người đứng ra nhận tội lại mở ra một câu chuyện khắc nghiệt hơn nhiều chờ đợi ở phía sau. Điểm sáng trong “Vụ án mạng bên hồ” chính là cái cách mà Higashino Keigo lựa chọn và sắp đặt vấn đề đầy sáng tạo, có tính gợi mở rất cao. Hai yếu tố quan trọng để quyết định sự thành công cho cuốn tiểu thuyết này của Keigo, đó là: Giới thiệu nhóm các ông bố bà mẹ có cùng ước mơ cho con vào học trường chuyên lớp chọn để con cái sau này đều có một tương lai xán lạn và sự kết nối thầm kín giữa họ – Chính hai yếu tố này là động cơ và là sự lý giải phù hợp cho sự phát triển hành động, suy nghĩ của nhân vật Namikishi Yunsuke xuyên suốt toàn bộ tác phẩm. Sự tài tình của Keigo không chỉ dừng lại ở việc tạo ra một vụ án hay tình tiết ly kỳ, mà còn là sự giằng xé tâm can độc giả. Họ sẽ không tìm thấy câu trả lời cho những câu hỏi chính Keigo đã đặt ra, cũng không tìm thấy sự phán xét cá nhân cách xử lý vấn đề của nhân vật là đúng hay sai từ Keigo. Thứ đọng lại trong lòng độc giả khi gấp lại cuốn sách là sự thấu hiểu mọi đắng cay ngọt bùi mà các nhân vật đã phải trải qua. Tất cả đều được Keigo sắp xếp tài tình, tròn trịa chỉ với bốn chương sách và chắc chắn ông đã giữ chân được độc giả của mình ở lại để đồng hành cùng “Vụ án mạng bên hồ” cho đến những trang cuối cùng. Một cuốn sách đậm tính thời sự Tính thời sự trong tác phẩm đáng bàn nhất có lẽ là việc các bậc phụ huynh sẵn sàng hy sinh tất cả mọi thứ để con mình có thể đỗ vào trường chuyên lớp chọn.  Higashino Keigo một lần nữa khẳng định tài năng đầy sáng tạo với những cốt truyện mới lạ, táo bạo khi lựa chọn một vấn đề tưởng chừng như quá thân thuộc với độc giả và khó để có thể khai thác thêm. Trong “Vụ án mạng bên hồ”, Keigo khai thác triệt để ranh giới khó phân biệt giữa tình thương và sự áp đặt. Bậc làm cha làm mẹ nào cũng hy vọng một tương lai tươi sáng, một cuộc sống ổn định cho con cái mình sau này. Ấp ủ mong muốn này, ở Nhật Bản nói riêng hay các nước phương Đông nói chung ngay từ nhỏ các bậc cha mẹ đều hướng con mình học trường chuyên lớp chọn với những cuộc đua khốc liệt và căng thẳng như “chọi gà’’. Cuối cùng, trên tất cả, phần thưởng cao nhất được vẽ ra trong thời niên thiếu: đỗ vào trường trung học nổi tiếng. Cuộc đua vào trường trung học phổ thông không phải là xem học sinh nào giỏi hơn, mà là so ví tiền của cha mẹ nào dày hơn, sự bất chấp vượt qua mọi rào cản của ai lớn hơn để con có điều kiện đi học chỗ tốt hơn. Ta tự hỏi bọn trẻ làm sao khác đi được, khi chúng đã được dưỡng dục cẩn thận như thế, được tuyển lựa khắt khe qua vòng này vòng kia và được gọt giũa kỹ lưỡng về mặt tư duy? Bọn trẻ sẽ làm bất cứ việc gì người khác yêu cầu, đạp đổ mọi chướng ngại vật để đạt được điều mà chúng tin là đúng. Qua đó, tác phẩm đã thể hiện một góc nhìn về những lý lẽ của các bậc phụ huynh để bắt con cái sống theo kỳ vọng ích kỷ của bản thân đã vô tình khiến những đứa trẻ bị huỷ hoại ngay từ khi còn nhỏ và có lẽ sẽ khó có khả năng nhận ra mình sai khi mắc lỗi. Kết: “Vụ án mạng bên hồ” của Higashino Keigo là một câu chuyện thiên về tâm lý và khiến độc giả phải theo dõi những biến hoá trong từng câu thoại của mỗi nhân vật. Hãy đến với tác phẩm để bạn có thể tự cảm nhận mọi xúc cảm của bản thân khi hòa mình vào câu chuyện của các nhân vật. Để tự vấn chính mình đâu là ranh giới của sự yêu thương bao bọc? Khi ta làm cha làm mẹ sẽ yêu thương con mình như thế nào cho “đúng cách”? ** Trước hết, hãy cứ phải nói rằng tôi là một người đọc đặc biệt không thích trinh thám. Số truyện tôi đọc về thể loại này tính đến hiện tại chắc cũng chỉ xoay quanh đâu đó số 10. Lý do thứ nhất khiến tôi không đọc trinh thám là vì não tôi nhảy số chậm, tôi chẳng bao giờ đoán ra được hung thủ là ai. Lý do thứ 2 là vì đã là trinh thám thì chắc chắn sẽ có kẻ thủ ác, mà đã có điều ác luôn khiến tôi sợ hãi. Tôi sợ không chỉ là hành động tội ác mà hơn hết, là những gì ẩn sâu bên trong lòng người. Thế giới này vốn đã quá phức tạp rồi. Thực cũng khá lâu rồi tôi không đọc truyện của Higashino Keigo. Biết đến tác giả từ Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya, tôi hoàn toàn bị thuyết phục vì những câu chuyện được ghép lại rất mượt và tinh tế. Đến Bạch dạ hành thì Keigo đã trở thành cái tên không thể bỏ qua đối với những người đọc say mê những câu chuyện tâm lý. Thế nhưng trong rất nhiều fan trinh thám thích thú với những tác phẩm của Higashino Keigo thì thật tiếc là tôi lại không thấy có gì đặc sắc cho lắm. Sau Hoa mộng ảo có cái kết khá kì cục, tôi quyết định thử lại một lần nữa với trinh thám của Keigo. Liệu Vụ án mạng bên hồ đây có phải tác phẩm khiến tôi quay đầu hay không? Vụ án mạng bên hồ của Higashino Keigo có nội dung xoay quanh 4 gia đình cho con tập trung ở khu vực xa thành phố để ôn thi. Vụ án không được kể dưới con mắt của người điều tra thông thường mà được tác giả đi ngay vào đối tượng thực hiện và những hoạt động xử lý sau đó. Từ đầu đến cuối câu chuyện là những nút thắt được buộc, được gỡ và qua vô số những sự bất thường của những nhân vật trong truyện, tôi cũng không bất ngờ với cái kết. Cái kết của Vụ án mạng bên hồ có thể chỉ là bắt đầu cho một câu chuyện khắc nghiệt hơn nhiều chờ đợi ở phía sau. Trong Vụ án mạng bên hồ, Higashino Keigo không khiến tôi bất ngời bằng những cú twist mà ở các nhân vật ông tạo nên. Những kẻ, vì lý do nào đó, vừa thực hiện hành vi liên quan đến tội ác giết người nhưng vẫn còn nhớ là ở đây (trong biệt thự) hình như không cho hút thuốc hay ngủ ở sofa không tốt. Người ta có suy nghĩ rằng, ngoại tình như một chất bôi trơn để tận hưởng cuộc sống. Khi đọc đến những chi tiết này, tôi đều khựng lại để thử nghĩ xem rốt cuộc mình đang đọc thứ gì. Thế nhưng, xét cho cùng thì sự suy đồi về nhân cách, về lối sống không chỉ có ở đất nước cách chúng ta 6 giờ bay. Tuy câu chuyện với thời lượng chủ yếu là nói về người lớn nhưng trọng tâm của họ lại xoay quanh những đứa trẻ. Những lý lẽ của họ luôn dựa trên cái trục là tốt cho con của mình. Fujima đã khiến tôi nghĩ “Ồ, có lẽ mình cũng được xếp vào kiểu phụ huynh đúng chuẩn (bình thường) khi luôn nghĩ bọn trẻ có quyền tự do với quyền lựa chọn của chúng”. Tôi ngẫm nghĩ và thấy anh ta nói cũng không quá sai. Thế nhưng, đến cùng thì những bậc cha mẹ cũng chỉ là những kẻ biện minh quá lỗi thời khi dùng những lý lẽ cũ rích để bắt con sống theo kỳ vọng ích kỷ của bản thân. Họ đã vô tình khiến những đứa trẻ bị huỷ hoại ngay từ khi còn nhỏ và có lẽ sẽ không bao giờ nhận ra mình có lỗi. Trong cả câu chuyện này, tôi thương những đứa trẻ thật sự. Vụ án mạng bên hồ của Higashino Keigo vẫn là câu chuyện thiên về tâm lý và khiến độc giả phải theo dõi những biến hoá trong từng biểu cảm của nhân vật. Sách khá mỏng và dễ đọc. Một câu chuyện có nhiều điều để suy ngẫm. Lá Xanh *** Đám mây trôi lơ lửng trên bầu trời trước mắt, trông như một vết bẩn bị vạch trên nền trời. Những mảng màu xanh tươi len lỏi giữa đám mây. Namikishi Yunsuke buông bàn tay trái khỏi vô-lăng, đưa lên bóp vai phải, rồi lại đổi tay cầm vô-lăng, bóp vai trái. Sau cùng anh lắc đầu sang hai bên, tạo ra những tiếng lục khục. Trên làn xe bên phải của đường cao tốc Chuo, chiếc Cima anh lái đang chạy quá hai mươi kilomet so với tốc độ quy định. Radio trên xe ra rả nhắc đến những cung đường bị tắc do dòng người đổ về quê dịp lễ hội Obon. Có vẻ năm nay tình trạng ùn xe đỡ hơn mọi năm. Chiếc xe xuống hết đường cao tốc, băng qua trạm thu phí, anh lấy điện thoại ra. Rồi anh tìm một số điện thoại lưu trên máy trong lúc dừng xe chờ đèn đỏ. Số điện thoại ấy được lưu dưới cái tên “ET”. Anh bấm gọi, nhưng đầu dây bên kia để chế độ trả lời tự động. Anh tặc lưỡi, đành cất điện thoại vào trong túi quần. Theo hướng dẫn trên màn hình chỉ đường, chiếc xe cứ thế mải miết chạy một hồi lâu. Chẳng mấy chốc sau đó, nó đã len vào một con đường nằm lọt thỏm giữa rừng cây. Con đường vẽ ra những đường cong mềm mại; ở những đoạn quang đãng, hai bên vệ đường lại mọc lên bảo tàng hay quán ăn nhỏ như thể thế chỗ của cây cối. Những căn nhà đó đều khoác lên mình dáng vẻ sang trọng theo phong cách của một đất nước xa lạ nào đó. Tấm biển báo cho biết khu biệt thự hồ Himegami còn cách bao nhiêu cây số hiện ra trước mắt. Trông thấy nó, Yunsuke bất giác thở dài. Con số thể hiện khoảng cách trên tấm biển đã giảm dần. Đến tấm biển cuối cùng với hàng chữ “Khu biệt thự hồ Himegami—rẽ trái ở đây”, anh xoay vô-lăng. Chiếc Cima màu xanh tím than rẽ vào con đường nhỏ bao quanh bởi rừng cây rậm rạp. Những con đường hẹp trong khuôn viên khu biệt thự nối nhau chạy dài như mê cung. Các căn biệt thự không nằm san sát nhau thành từng cụm, mà rải rác như tô điểm cho khu rừng sâu. Bên rìa con đường là một bãi đất trống. Ba chiếc xe ô tô đỗ sát nhau ở đó: một chiếc xe Mercedes-Benz màu xám bạc, một chiếc BMW màu tím than và một xe Wagon màu đỏ. Cả ba xe đều quay đèn hậu về phía mặt đường. Yunsuke cũng đỗ xe vào bãi đất đó, tay cầm túi và áo jacket màu trắng, bước ra ngoài xe. Anh đóng cửa, rồi mặc áo. Ngay bên cạnh bãi đất trống có một cái cầu thang dẫn xuống phía dưới. Một tòa biệt thự màu nâu cháy nằm phía trước cầu thang. Khu rừng trải rộng bao quanh khiến ngôi biệt thự đó trông như thể ngập chìm trong biển cả màu xanh lục. Yunsuke toan bước xuống cái cầu thang trông như thể mấy tảng đá lớn được ghép đại lại, chợt có tiếng phụ nữ loáng thoáng vọng đến tai. Theo phản xạ, anh quay mặt nhìn về hướng giọng nói phát ra, một cái sân tennis xuất hiện trong tầm mắt. Yunsuke chậm rãi đi về phía cái sân tennis đó. Bốn người cả nam và nữ đang ở bên trong khoảng sân chăng lưới thép. Họ đang hăng say chơi bóng hai chọi hai, hay còn gọi là đánh đôi nam nữ. Anh đứng ở gần lưới thép, tháo kính râm. Một người đàn ông và một người phụ nữ đứng cạnh nhau, quay lưng về phía anh. Đội bên kia chuẩn bị phát bóng, người phụ nữ mảnh dẻ đứng ở đầu sân bên kia vung vợt lên vào tư thế chuẩn bị. Cô toan tung quả bóng thì nhìn thấy Yunsuke, liền lập tức dừng lại. Thấy cô dừng tay, ba người còn lại không ai bảo ai đồng loạt hướng mắt nhìn về phía anh. “Tôi xin phép một chút.” Cô nói với những người kia, tay cầm vợt và bóng, vòng ra ngoài sân tennis, đi về phía Yunsuke. Hai người đứng đối diện nhau qua tấm lưới thép. “Anh đến sớm hơn em nghĩ.” Cô thở hổn hển. “Anh xong việc sớm.” Ba người kia cũng đi về phía này. “Chồng cô à?” Người phụ nữ vóc người nhỏ nhắn hỏi. Gương mặt cô ta tròn xoe, trang điểm đậm. “Vâng.” Người phụ nữ mảnh khảnh khẽ gật đầu. “Tôi là Namikishi.” Yunsuke cúi đầu. “Cảm ơn mọi người luôn giúp đỡ Minako và Shota nhà tôi.” “Anh đừng khách sáo, chúng tôi giúp đỡ lẫn nhau mà.” Người đàn ông áng chừng trên dưới năm mươi tuổi nói. Anh ta đeo trên đầu một món đồ màu trắng nổi bật. Cái băng-đô giữ cho chiếc kính màu xanh vàng không bị tuột ra. “Tôi là Fujima. Còn đây là vợ tôi, Kazue.” “Chào cô.” Yunsuke cúi đầu chào. “Đây là anh Sakazaki. Sakazaki Yotaro.” “Tôi là Sakazaki.” Người đàn ông đánh cặp với Minako ban nãy chào hỏi anh. Anh ta khoảng trên dưới bốn mươi tuổi, theo ước đoán của Yunsuke. Gương mặt rắn rỏi ngự trên thân hình săn chắc. Sakazaki quay sang Fujima. “Anh Namikishi cũng đến đây rồi, chúng ta ngừng chơi thôi nhỉ. Với lại cần sửa soạn cho bữa tối nay nữa.” “Anh nói phải. Để cho mọi người có thời gian tắm táp.” Fujima nói với vợ mình. “Em thì cần nằm ngả lưng một chút.” “Em không biết lượng sức gì cả, có tuổi rồi mà còn thế. Đáng lẽ không nên chơi đấu đôi.” “Nhưng cũng vui mà.” Kazue nhìn sang Minako, ánh mắt như mong mỏi sự đồng tình của cô. Minako gật đầu hưởng ứng. Sakazaki ở bên cạnh dọn đồ, nhưng không quên buông lời khen ngợi. “Vợ anh tiến bộ nhiều đấy. Động tác của cô ấy hoàn toàn khác trước đây.” “À, thế ư? Vậy là tôi có thể tự tin thêm một chút rồi.” “Thôi đi Sakazaki, cô ấy mà lên mặt thì phiền cho tôi đấy.” Sakazaki và Minako bật cười. Yunsuke đứng ở ngoài sân tennis, mắt nhìn xuống chân mình. Mời các bạn đón đọc Vụ Án Mạng Bên Hồ của tác giả Higashino Keigo & Nguyễn Phương Chi (dịch).
Đại Đường Phạm Thiên Ký
“Từ Hà Bắc tới Trường An, trên những trục đường cổ, đao hỏng kích gãy và hài cốt nằm rải rác khắp nơi. Thi thoảng còn xuất hiện chó hoang tha xương người chạy dọc ven đường, nhe nanh trợn tròn cặp mắt đỏ au. Đôi khi chúng bám theo cả những người đi đường, răng nghiến ken két. Đưa mắt nhìn quanh chỉ thấy thôn xóm hoang tàn, cỏ dại mọc tràn lan, cùng vài vết máu khô bám trên những vách tường đổ nát thê lương trong gió.”  “Tiếng đàn văn vẳng, trong núi như có người chết sống lại, lấy da người làm trống, lấy xương người làm dùi, gõ nhịp trống thần bí xa xăm. Lại có lân quang từ hài cốt hóa thành lửa ma trơi lấp lánh, múa lượn dưới ánh trăng.” *** Bộ sách 81 Án Tây Du gồm có: Đại Đường Nê Lê Ngục Tây Vực Liệt Vương Ký Đại Đường Phạm Thiên Ký Đại Đường Đôn Hoàng Biến *** [Review] 81 án Tây Du – Đại Đường Phạm Thiên Kí DECEMBER 29, 2019 HA LAM Tên: 81 án Tây Du – Đại Đường Phạm Thiên ký. Tác giả: Trần Tiệm. Thể loại: trinh thám Đây là quyển thứ ba trong chuỗi “81 án Tây Du” của tác giả Trần Tiệm. Trong tập này, Đường Tăng khi ấy đã trải qua mười hai năm học tập ở chùa Na Lan Đà, trở thành một đại tăng đức cao vọng trọng ở Tây Vực. Những vụ án cuốn ngài vào lần này còn rắc rối hơn cả trước đây, liên quan tới sự tồn vong của nhiều quốc gia ở cả Tây Vực và Đại Đường. Đọc hết cuốn sách, mình mở lại trang đầu để tìm lại một số thông tin, bỗng cảm thấy như vừa trải qua một kiếp người, thật thật ảo ảo, mộng tưởng và hồi ức đan xen vào nhau. Như Đường Tăng nói với Giới Nhật Vương: “Thưa bệ hạ, bần tăng không bao giờ so sánh thật với giả”. “Sao?”, Giới Nhật Vương hỏi: “Vậy nên so sánh thật với thứ gì?”. “Ảo!” Huyền Trang nói: “Phật gia nói thật chính là không điên đảo, không hư vọng, không thể bàn cãi, chí lí vĩnh hằng. Nhưng vĩnh hằng này trên thực tế cũng nằm trong sinh diệt vô thường, vạn vật như bong bóng. Đó chính là ảo. Thật và ảo là sự khác nhau của các tầng lớp sinh mệnh. Bệ hạ hãy xem tổ kiến dưới gốc cây sa la kia”. Giới Nhật Vương nhìn lại, bên cạnh sân khấu kịch, dưới gốc cây sa la quả nhiên có một tổ kiến. “Kiến chúa ngồi trên vương toạ nhìn kiến thợ trong vương quốc vất vả bận rộn nuôi dưỡng nó, nó đương nhiên cho rằng đây là chân thật chứ không phải hư ảo” Huyền Trang cười nói: “Nếu có ngày nó luân hồi vãng sinh thành người, đứng dưới gốc cây nhìn tổ kiến này, nhìn kiến chúa trên vương toạ và nhớ lại kiếp trước, vậy đó là chân tướng hay là ảo giác?” Quyển sách thứ ba này không làm mình thất vọng. Với lối kế chuyện mang đầy Phật pháp như hai quyển đầu, cùng màu sắc li kì hoang đường nhưng được lí giải cặn kẽ, tác giả đã nói về sự sống và cái chết, tình yêu và sự luân hồi nghiệp quả kiếp trước kiếp này một cách thuần thục tài tình. Một điểm mình nhận thấy ở ba quyển là quyển nào cũng có tình yêu chân thành sâu sắc đến chết đi sống lại giữa đôi trai tài gái sắc nhưng bị chia tách. Ờm, chỉ là điều mình nhận thấy thôi, không có ý gì khác hết.