Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sư Phụ Ăn Ăn Ăn

Thể loại: Sư đồ luyến, ngọt văn, kiếp trước kiếp này, tình yêu thủy chung, gương vỡ lại lành Số chương: 21 (đang cập nhật edit) Nhân vật chính: A Kiểu x Tiêu Hành A Kiểu tự cảm thấy biết rõ thân phận của mình nên an phận thủ thường làm một cây nấm, nàng chỉ muốn được sống bình dị ngay ở góc tường. Mọi chuyện êm đềm trôi qua cho đến một ngày các chủ Quy Vân Các đạo mạo nghiêm trang xuất hiện trước mặt nàng Cho nàng hai lựa chọn Một là làm đồ đệ của hắn, Hai là trở thành nguyên liệu nấu món đầu cá hầm đậu phụ cho bữa cơm tối của hắn... Hướng dẫn thực dụng: Đây là một bộ sư đồ văn, Nữ chủ: Da trắng mặt xinh, dễ gạt. Nam chủ: Đạo mạo nghiêm trang.... *** Thể loại: Tiên hiệp, Sư đồ luyến, Kiếp trước kiếp này. Số chương: 21 Chương (HOÀN EDIT) Nhân vật chính: Tiêu Hành thượng thần x tiểu yêu A Kiểu Ba ngàn năm trước nàng ngây ngô yêu thương hắn - Tiêu Hành thượng thần cao quý tao nhã giữa tam giới. Ngày ngày mặt dày quanh quẩn bên cạnh hắn, ngoài trưng bộ mặt lạnh ra thì hắn chưa một lần cười với nàng. Hắn tức giận, nàng bỏ đi hứa sẽ không còn quấy rầy, nhưng chưa đầy hai ngày đã quay về: "Tiêu Hành thượng thần, một ngày không gặp chàng, ta sẽ nhớ chàng. Nếu chàng còn tức giận, vậy thì đánh ta đi, ta da thô thịt dày, có thể chịu được đánh." Ngày đó nàng hớn hở vui mừng, nghĩ rằng sau một trăm năm dây dưa cuối cùng nàng đã cảm động được trái tim sắt đá của hắn. Hắn đã chấp nhận nàng, nhưng đợi đến lúc nhìn thấy hắn thì cũng là lúc nàng tan thành mây khói. "Làm sao đây, chàng muốn mạng của ta. Nhưng ta lại không nỡ giết chàng..." Đây là câu nói cuối cùng Tiêu Hành nghe thấy nàng nói, sau đó nàng biến mất khỏi cuộc đời hắn như chưa từng tồn tại qua. Giây phút đó hắn hiểu rõ những cảm xúc khác thường trong trái tim băng lạnh của mình là gì rồi, có những việc hắn không thể sớm nhận ra, đến khi nhận ra, thì đã không kịp làm gì nữa rồi. Hắn dùng vạn năm tu vi, đổi lấy nàng một kiếp này, từ từ chờ nàng lớn lên. Mang nàng đặt bên cạnh hắn, bù đắp lại những tháng ngày nợ nàng, làm những việc hắn không kịp. Yêu người hắn chưa kịp yêu. Kiếp này nàng ngây thơ như đứa trẻ, ký ức đau khổ đều phảng phất như chưa từng tồn tại, chỉ biết ngoan ngoãn ở bên hắn... "Xin lỗi nàng" Nàng áp mặt mình lên mặt hắn. "Đừng bỏ lại ta.." Hắn đã không thể đáp ứng nàng. Phải chăng, hắn chỉ có thể dùng đạo hạnh cả đời, đổi lấy một lần hạnh phúc bên nàng, lại không thể tham lam hơn ... ---------- Chuyện kể về một vị Thượng thần lạnh lùng, cố gắng cứu sống và nuôi dưỡng tiểu đồ nhi, đồng thời cũng là người hắn yêu nhất thế gian. Truyện vô cùng ngọt ngào, hậu kỳ còn có tiểu bánh bao. Cùng theo dõi quá trình dưỡng thành và mần thịt của Thượng thần và tiểu yêu ngây ngô này nhe! Review by #Mạt_Họa *** SƯ PHỤ ĂN ĂN ĂN Mạt Trà Khúc Kỳ dtv-ebook.com Chương 1: A Kiểu Không phụ kỳ danh, A Kiểu sinh ra với tóc đen da trắng, một đôi mắt hoa đào trong trẻo long lanh như màu nước, như chan chứa sóng thu, phối hợp với đôi mắt trong veo như nước này là khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn, thật sự rất xứng với hai chữ "Kiểu Kiểu" này. (tên nữ chính có nghĩa là trong trẻo sáng sủa) Đáng tiếc, sinh ra càng đẹp, bên cạnh lại càng ngày càng ít người. A Kiểu buồn khổ không thôi, bây giờ rõ ràng là thế hệ nhìn mặt, nhưng vì sao đến nàng thì ngược lại chứ? Nàng linh hoạt từ trên cây nhảy xuống, dùng tay chải sơ mái tóc đen, sửa sang lại váy một chút. Nàng cúi đầu nhìn bộ váy mới tinh vừa thay ngày hôm qua, tức khắc nhíu chân mày------------ trên làn váy bị thủng một lỗ thật lớn, cũng không biết bị rách lúc nào. Chiếc váy ngắn bích y (xanh biếc) hôm nay mặc, tuy rằng không lộ liễu lắm, nhưng lúc đi đường, một đôi chân dài trắng như tuyết thoắt ẩn thoắt hiện lộ ra, da thịt mượt mà, thanh mảnh thẳng tắp, tương đối chọc người mơ ước đến. Nhưng phong cảnh đẹp đẽ này, tất cả nam nhân Quy Vân Các cũng không dám nhìn, Coi như vô tình thấy được, cũng là cả người run rẩy, sau đó cúi đầu như đụng phải kẻ địch, giả vờ không nhìn thấy. Dọc theo hành lang quanh co, xuyên qua cửa *nguyệt động, ngang qua hồ sen, A Kiểu đi suốt nửa khắc. Quy Vân Các này rất rộng lớn, hồi mới đến nàng xém bị lạc đường. Nàng đưa mắt nhìn nam nhân mặc thanh y đang đi tới, mắt chợt lóe lên, định bước đến chào đón, lại nhìn thấy thanh y nam nhân thấy nàng liền quay đầu đi mất. A Kiểu gấp đến giậm chân, vội xách váy đuổi theo, đôi mắt xinh đẹp đầy vẻ vô tội, hờn dỗi hỏi: "Nhị sư huynh, tại sao lại tránh né muội?" Nam nhân tuấn tú mặc thanh y này tên là Mặc Tầm, chính là Nhị sư huynh của A Kiểu, bình thường đối với A Kiểu chăm sóc có thừa. Mặc Tầm nhìn tiểu cô nương trước mắt một cái, chưa đầy bảy năm, tiểu sư muội ngọc tuyết đáng yêu đầu chải song nha kế hiện giờ đã trở thành đại mỹ nhân yêu kiều thướt như nụ hoa chớm nở. Dung mạo này, đến cả tiên tử trên trời cũng không so sánh được.Mặc Tầm chỉ liếc nhìn một cái, lại nghĩ đến cái gì, lập tức nghiêng đầu qua một bên, không nghĩ đến đôi mắt vừa lớn vừa sáng của tiểu cô nương trước mặt nữa. Hắn hắng giọng một cái, nói: "Ta còn có chút chuyện, sư phụ đang chờ muội, muội đi qua đi." Dứt lời liền vội vàng bỏ đi. Nhìn bóng lưng Nhị sư huynh, A Kiểu cảm thấy thật khó hiểu. Người cuối cùng thân cận nàng nhất trong Quy Vân Các này, hiện giờ cũng tránh nàng như tránh nước lũ và thú dữ. Nàng đưa tay nhỏ sờ lên má mình, chu môi phấn lẩm bẩm nói: "...Thật sự dọa người đến vậy sao?" A Kiểu đi vào Phù Hoa viện, liền chính là một quang cảnh khác. Phù Hoa viện này là nơi ở của các chủ Quy Vân Các này, cũng là cấm địa mà đám hạ nhân không dám tùy tiện vào. Các chủ Quy Vân Các là sư phụ của A Kiểu, nghe nói là hậu duệ của thần tộc thượng cổ, vậy nên Quy Vân Các này, đến Thiên giới cũng phải kính nhường ba phần. Chỉ là, có một sư phụ lợi hại như thế, A Kiểu cũng không cảm thấy kiêu ngạo.Chỉ cần bước vào Phù Hoa viện, tất cả âm thanh đều như biến mất, an an tĩnh tĩnh. A Kiểu đẩy cửa vào như thường ngày, nhìn người nam nhân đang cầm bút cúi đầu, một mái tóc đen như mực tùy ý xõa ra, rõ ràng chỉ là màu mực giản đơn, lại khiến người ta cảm thấy như đang tỏa ra vệt sáng nhàn nhạt. Nếu là người ngoài, có lẽ sẽ bị cái khí xuất trần thoát tục này hấp dẫn, nhưng A Kiểu biết, mái tóc buông xõa này của sư phụ là vì người không biết chải đầu, còn đang chờ nàng chải đây. Mà lúc nghiêm túc vẽ, đại khái vẽ đến không màng gì nữa. "Sư phụ." A Kiểu gọi một tiếng rồi bước đến. Nam nhân đang nghiêm túc vẽ tranh "ừ" một tiếng, sau đó mới không nhanh không chậm buông bút xuống. Hắn ngẩng đầu nhìn bích y tiểu cô nương trước mặt, một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, mắt sáng thiện lương, mũi quỳnh môi đỏ, dáng người lại lả lướt thước tha, eo nhỏ không đầy nắm tay, ngay cả trước ngực cũng nhô lên phập phồng, giống như mật đào sắp chín. Như vậy, nhìn không chổ nào không tốt. Chỉ là, ánh mắt hắn rơi vào lỗ thủng trên làn váy uyển chuyển của A Kiểu, nhìn thấy bắp đùi trắng như tuyết ấy lộ ra, ánh mắt không kìm được sắc lại thật sâu. ...Từ sau núi đến Phù Hoa viện, phải đi qua nhiều nơi, đụng phải khá nhiều người. "Ngoan, đến bên vi sư nào." A Kiểu nghe thấy sư phụ đạo mạo nghiêm trang của nàng nói như thế. - -------------------------------- Sư đồ văn, dưỡng thành hệ, ấm áp cưng chiều. Nữ chủ: Da trắng mặt xinh, dễ gạt. Nam chủ: Đạo mạo nghiêm trang.... Các nàng thích thì đọc một chút, là tác giả ngứa tay viết, truyện ngắn không viết dài nên không cần tài khoản VIPPs: Cầu cho ta một cái tên truyện hay, nếu không thì ta vẫn dùng tên này vậy nhé - -------------------------------------- Đôi lời của Mạt Họa, đây là bộ đầu tiên mình nhảy hố, trước giờ toàn edit tiếp vài bộ bị drop thôi. Mong mọi người có đọc được thì ủng hộ, cảm ơn những bạn đã đọc <3!! Mời các bạn đón đọc Sư Phụ Ăn Ăn Ăn của tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Vệ Sơ Lãng
Truyện trọng sinh này kể về hắn lúc còn sáu tuổi, đôi mắt đa tình giống như bậc thần tiên không nhiễm bụi bẩn, khuôn mặt luôn nở nụ cười xấu xa, lại giống như tên ác ma tới từ địa ngục. “Tiểu nha đầu, ta đã hôn nàng, nàng đã là người của ta, lớn lên phải gả cho ta!”. Tô Mạt trừng mắt “Ngươi thích “cỏ non” nhưng ta không có hứng thú với “trâu già” !” Lời lẽ nàng thốt lên như những mũi tên đâm vào tận trong tim hắn, ấy vậy chính cái tính ngang ngược này của nàng lại khiến hắn khó lòng để nàng thoát thân. Bởi lẽ, chỉ số thông minh của nàng vượt 160 cơ mà. Ta đã xuyên không tới đây thì phải cố gắng làm chủ cuộc đời mình, sao có thể để người khác chi phối một cách dễ dàng? Nàng vốn xinh đẹp, có trí tuệ chứ không phải bình hoa di động, điều đó khiến không riêng ta mà bất cứ chàng trai nào cũng muốn sở hữu nàng. Nam tử chỉ có thể phục tùng nàng, đừng nghĩ đến việc chinh phục nàng, huống chi lại nuôi lòng sở hữu nàng. Ta biết rằng, từ giây phút khi xuyên không đến thế giới này, từ giây phút mà đôi mắt ta toàn hình bóng nàng in đậm, ta biết nàng thuộc về ta, chí ít là kiếp này nàng sẽ thuộc về ta. *** Tháng hai tiết xuân lành lạnh, Hạnh hoa*(hoa của cây hạnh) run lẩy bẩy đung đưa giọt sương lộ ra nhụy hoa tinh khiết, sau giờ Ngọ *(buổi chiều) trên cành cây những chú chim Hỷ Thước như đang thì thầm to nhỏ. “ Kêu la cái thứ gì hả?” Một nữ nhân mặc vải thô hùng hùng hổ hổ trừng mắt với đống y phục chất như núi trước mắt. Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Mời các bạn đón đọc Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi của tác giả Vệ Sơ Lãng.
Bí Thư Trùng Sinh - Bảo Thạch Tiêu
Tên eBook: Bí Thư Trùng Sinh (full prc, pdf, epub) Tác giả: Bảo Thạch Tiêu Thể loại: Đô thị, Quan trường, Trọng sinh, Văn học phương Đông Nhóm dịch: Masta4ever  Nguồn: metruyen.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Vương Tử Quân là con cả trong một gia tộc đang đi xuống, sau khi tốt nghiệp và nhận chức bí thư đảng ủy khối trong trường được hai năm, hắn được điều xuống xã Tây Hà Tử làm bí thư xã. Một bí thư trẻ tuổi, không kinh nghiệm, không tâm tính tất nhiên sẽ biến thành một vị cán bộ lãnh đạo bù nhìn, không thể nào đấu lại cán bộ địa phương, không khỏi bị người ta cho ăn bùn. Chỉ một tên đồn trưởng công an xã giở trò chụp mũ cũng làm cho tin đồn tung ra đầy trời, thế là đời làm quan gặp đầy trắc trở. Hắn không nghe lời khuyên của gia tộc, từ quan đi đến một vùng hẻo lánh làm giáo viên. Hai mươi năm sau Vương Tử Quân vì chuyện con cái học xong không có công tác mà đến tìm đứa em trai, bây giờ đang là phó chủ tịch thành phố, hắn sẽ bị em trai hắt hủi, không coi ra gì. Vương Tử Quân vì buồn bực mà đi uống rượu, kết quả xảy ra tai nạn xe hơi, hắn trọng sinh về đúng thời điểm cách đó hai mươi năm, lúc mà tên đồn trưởng chuẩn bị chụp mũ hắn tội danh quan hệ bất chính với nhân viên cấp dưới. Hai mươi năm sau Vương Tử Quân vẫn luôn nằm mơ đến tình huống năm xưa, lúc này hắn trọng sinh, tất nhiên sẽ không để cho chuyện cũ xảy ra. Vương Tử Quân muốn đứng vững bàn chân ở xã Tây Hà Tử, muốn trả lại những gì mà năm xưa mình đã từng phải nhận, thế nhưng mọi chuyện cũng không dễ dàng. Một Vương Tử Quân với tâm tính trầm ổn, với hai mươi năm sóng gió cuộc đời sẽ phát triển trên đường quan trường như thế nào sau khi trọng sinh? Mời các bạn đón đọc Bí thư trùng sinh của tác giả Bảo Thạch Tiêu.
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư
Tên eBook: Đại Niết Bàn (full prc, pdf, epub) Tác giả: Khảo Ngư - Cá Nướng Thể loại: Trọng Sinh, Huyền ảo, Văn học phương Đông Nhóm dịch: lanhdiendiemla  Nguồn: Vipvandan.vn ​ Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu  Đại Niết Bàn khởi đầu với sự trùng sinh, nhưng trùng sinh chỉ là cái cớ triển khai câu chuyện, dấu vết quá khứ ngày càng ít, dần sự trưởng thành thức lại quá khứ. Khó mà nói về Đại Niết Bàn, đọc câu chuyện mang lại cảm giác giống như chúng ta đi trên con đường trước kia từng tới trường, đứng lại trước bức tường loang lổ quen thuộc, hiện lên thoáng tiếng cười đừa trong ký ức. Hoặc ngẫu nhiên đi trên đường gặp bạn thuở nhỏ, không hẹn mà cùng làm động tác ngốc ngếch nào đó khi nhỏ hay làm. Hoặc trong đêm mất ngủ, ký ức trong lòng lại đột nhiên hiện ra theo làn khói thuốc mịt mù. Những thứ tình cảm đã phai mờ theo sự trưởng thành của chúng ta... Đại Niết Bàn cho ta về tuổi trẻ trôi qua không bao giờ trở lại, không muốn hối hận vì không dám vươn tay nắm lấy bàn tay người yêu thương Bình đạm mới hạnh phúc, dung tục mới càng trân quý.... Mời các bạn đón đọc Đại Niết Bàn của tác giả Khảo Ngư.
Ta Là Đại Pháp Sư - Võng Lạc Kỵ Sĩ
Ta Là Đại Pháp Sư Võng Lạc Kỵ Sĩ Đầu đau quá a,ta cảm thấy đỉnh đầu như một cái bao lớn,cảm giác đau khổ không thể nói nên lời   Ai còn thảm hại hơn ta?, đang đi trên đường lại bị sét đánh trúng,mà rõ ràng trời đất còn đang sáng choang, thảm thật   Ta nhìn lại y phục bên duới, cũng may bộ y phục hàng hiệu mất công làm lụng hơn tháng trời mới mua được không chút tổn hại,bằng không tổn hại thật lớn đây.   Sau khi tự xem lại mình, ta nhìn xung quanh, lão thiên của ta,đây là đâu?, ta rõ ràng trước cửa nhà bị sét đánh trúng, sao hiện tại trước mắt lại là chốn hoang vu không người?   Ta đang mơ, chắc chắn vậy rồi,bị sét đánh trúng mà không có chút thương tổn sao?, đây chỉ là giấc mộng.   Ta đang tự nói với mình thì một âm thanh kinh thiên động địa dọa ta sợ đến nhẩy dựng lên “Đáng ghét,dám phá hỏng giấc mộng đẹp của lão tử ta,không biết ta là đệ nhất ác nam của trường trung học sao?”   Đột nhiên, hai nhân ảnh tự nhiên xuất hiện trước mặt ta, lại dọa ra giật mình lần nữa.   Ta liền chửi mắng một hồi, sau khi thư thái, nhìn lại hóa ra người phá hỏng giấc mơ đẹp của ta lại là hai lão gia hỏa   Ôi chao? nhìn hai lão gia hỏa này xem, y phục thì quái đản,râu thì quá rậm rạp, khuôn mặt lại hiện vẻ cổ quái, hiển nhiên đã lĩnh giáo bảnh lĩnh chửi nguời của bổn nhân.Hahaha, đáng đời, ai bảo nguơi khi không tự nhiên đến, trêu tức vào đệ nhất ác nam trường trung học ta.   Lão già râu dài mở mồm “hỗn tiểu tử,sao ngươi có thể xuyên qua kết giới của ta?, nói mau.”   Kết giới?, cái quái gì đây?, ta dùng ánh mắt thương tiếc nhìn hai lão già này.hiển nhiên đầu óc hai lão có chút vấn đề, khả năng là chứng si ngốc của tuổi già, bổn nhân chính là yêu già thương trẻ, thôi vậy, bỏ qua cho lão.   Lão già râu đỏ đột nhiên nói “Xú tiểu tử,ngươi suy nghĩ lung tung gì vậy, cái gì/ai mắc chứng si ngốc tuổi già”   Gì?, sao lão biết?   Đột nhiên đầu ta đau đớn, trước mắt ta chỉ thấy một mầu đen tối, ẩn ước ta nghe lão gia hỏa nói “tiểu tử này quá kì quái, mang hắn về nghiên cứu sau”   Hôm nay còn tồi tệ hơn, ngay cả trong giấc mộng còn bị bắt nạt, trước khi ý thức hoàn toàn tiêu thất,ta oán giận nghĩ   Lúc này ta không biết định mệnh của mình đã thay đổi từ đây.