Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bước Vào Cửa Tương Tư

Ngày Tần Diên bước vào cửa hiệu xăm mình của Ôn Minh, cũng là ngày họ cùng nhau bước vào cửa tương tư. Ôn Minh đã sống ở đây rất lâu rồi, chỉ một mình như vậy. Xinh đẹp, cá tính, nhưng cũng khá quái gở. Người không biết thì cho rằng cô cao ngạo lạnh lùng, người biết thì… à, không ai biết rõ về cô cả. Tần Diên không biết và cũng không muốn biết. Anh đến tìm cô chỉ bởi vì đây là tiệm xăm duy nhất ở khu này và vì thời gian của anh không còn nhiều. Nhưng chính vì thái độ sốt ruột của anh, lại khiến Ôn Minh cảm thấy hứng thú. Quy tắc xăm mình cho khách của cô rất đơn giản, chỉ cần cho cô lý do hợp lý, cô nhất định sẽ làm. Thế nhưng đến lượt Tần Diên thì lại có ngoại lệ. Mặc dù anh không cho cô một lý do cụ thể nào, nhưng cô vẫn quyết định xăm cho anh, còn là một hình xăm vô cùng khó, Thần Chết.   Lần đầu phá vỡ nguyên tắc vì một người đàn ông không rõ lai lịch, Ôn Minh cũng cảm thấy bản thân mình rất buồn cười. Anh đẹp trai thật đấy, đàn ông thật đấy, nhưng người như vậy cô đã gặp nhiều. Thế nhưng người ta theo đuổi cô vì cô xinh đẹp, cô mạnh mẽ cá tính, chứ không giống như anh, hoàn toàn phớt lờ. Nhưng trong phớt lờ lại có chút để ý, trong hờ hững lưu lại chút quan tâm. Ôn Minh biết, mình động lòng rồi. Thẳng thắn, bướng bỉnh, Ôn Minh trêu chọc anh, không hề giấu diếm sự thưởng thức của mình. Thời gian 2 tuần để hoàn thành hình xăm, đồng thời cũng khiến hai người hoàn thành việc đuổi bắt nhau. Nói chính xác hơn, là Ôn Minh đuổi, anh chạy. Không phải anh không để ý cô, không phải anh không muốn đến gần cô, mà là không thể. Từ ngày gặp được cô, nhìn thấy sự trơ trọi và vất vả của cô, anh biết mình đã thua rồi. Nhưng anh không có lựa chọn nào khác, anh còn có việc phải làm, mà việc đó thì không nói trước được kết quả. Tần Diên do dự mãi cho đến một ngày, anh nhìn thấy cô vì một sinh mạng mà dũng cảm quên mình, anh liền có quyết định. Cô gái đó nhỏ bé yếu ớt như vậy, lại vì một người không có quan hệ máu mủ gì hy sinh lớn như vậy, anh còn có thể hèn nhát hay sao? Nghĩ thông suốt rồi, Tần Diên không còn băn khoăn nữa, mở lòng đón nhận tình cảm của Ôn Minh. Thế nhưng, yên bình hạnh phúc chưa được bao lâu thì mọi chuyện lại ập tới. Trong lúc Ôn Minh còn chưa kịp hiểu gì về anh, lại gặp phải biến cố gia đình, thì Tần Diên đột ngột thay đổi thái độ. Từ một người đàn ông ấm áp, chu đáo, anh lại trở nên lạnh nhạt, còn làm rất nhiều chuyện mờ ám sau lưng cô. Cuối cùng, Ôn Minh phát hiện, thì ra tất cả đều là lừa dối và cô vốn chẳng biết gì về anh hết. Ôm một nỗi đau quặn thắt đến tột cùng, Ôn Minh nhận lời chia tay từ Tần Diên, nhưng cô vẫn không cam lòng. Nhưng như vậy thì sao chứ? Ngày anh lên tàu rời đi, Ôn Minh đuổi theo cả một quãng đường, vẫn là bỏ lỡ nhau. Cứ tưởng như vậy là kết thúc. Anh mang theo lý tưởng của anh, bỏ lại cô gái duy nhất mà anh đặt trọn tình cảm. Còn cô, bị anh vứt bỏ không thương tiếc, nhưng lại không kịp giữ trái tim đã bị anh mang đi mất. Họ cứ lặng lẽ sống như vậy, cho đến ngày gặp lại nhau. Ở một nơi rất xa, Ôn Minh một lần nữa nhìn thấy người đàn ông đã khắc sâu trong lòng mình giống như rất nhiều hình xăm mà cô từng thực hiện, có chút quen thuộc, nhưng cũng thật xa lạ. Chỉ có điều, tình huống bây giờ đã khác xưa, Ôn Minh không uổng phí hai năm chờ đợi, không uổng phí tâm tư lên một người mà cô chưa từng hiểu rõ, bởi vì cô đã biết thân phận của anh. Tại sao khung hình phạt dành cho tội phạm ma túy lại luôn là khung hình phạt cao nhất? Bởi vì thứ mà nó huỷ hoại không chỉ là một người, một gia đình, mà là cả một tương lai của xã hội. Người nghiện ma túy đương nhiên là đáng trách, bởi vì bản thân không đủ kiên định để bị cám dỗ, họ chịu tội là đúng. Nhưng còn những người như Tần Diên và đồng đội của anh? Họ đã làm gì sai mà phải chịu đựng tất cả những đau khổ đó? Sống như một tên giang hồ cặn bã, thấp thỏm lo âu không biết khi nào sẽ bị lộ, bị lộ rồi cũng không đáng sợ, mà đáng sợ là mình đã không thể đi đến được tận cùng hang ổ của bọn buôn ma túy để triệt để tiêu diệt chúng. Gian khổ không? Có chứ. Hy sinh nhiều không? Nhiều chứ. Nhưng tại sao hết người này ngã xuống lại đến người kia dấn thân? Bởi vì họ mang trên lưng trách nhiệm của Tổ quốc, họ là người lính, vị trí của họ là đầu ngọn súng, không có tại sao cả. Ôn Minh đã hiểu được, vì sao ngày đó anh rời đi dứt khoát như vậy, tuyệt tình với cô như vậy. Bởi vì, anh cũng yêu cô và anh xứng với tình yêu của cô. Gặp lại nhau rồi, Ôn Minh không muốn bỏ lỡ nữa. Cô muốn nói với anh, cô sẽ không ngăn cản anh thực hiện lý tưởng, bởi vì cô cũng căm ghét ma túy giống như anh vậy. Thế nên, anh cứ thoải mái làm chuyện mà anh muốn làm, nhưng tuyệt đối đừng đẩy cô đi. Chọn yêu một người như anh, cô đã chuẩn bị tâm lý để cô độc bất cứ lúc nào. Cô không sợ, nên anh cũng đừng sợ. … Đề tài rất quen thuộc,ma túy. Không có nhiều bất ngờ, vẫn là gặp được người mình yêu, nhưng vì nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, không thể ích kỷ vì bản thân được. Tần Diên và Ôn Minh là người bình thường, có yêu có ghét. Họ là vì cuốn hút bởi tính cách mà đến với nhau rất nhanh, nhưng không có nghĩa là hời hợt. Họ cũng không vì sự xa cách mà quên đi một người đã từng khiến cho mình thực sự rung động. Anh có gánh nặng quốc gia trên vai, nhưng vì có em, chỉ cần còn một hơi thở cũng sẽ vì em mà sống sót trở về. Em không mong cầu bình an cho mình, chỉ mong Thần Phật phù hộ, cho dù anh đi xa đến đâu cũng hãy mang anh an toàn trở về bên em. Người em yêu là một người đàn ông cõng Thần Chết trên lưng, nhưng mang trước ngực một trái tim Thiên Sứ. ____ “ “: Trích từ truyện Review by #Lâm Thái Y - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Bảy tháng, giữa hè. Bách hương thị ngày độc một ngày, thật vất vả chờ đến thái dương xuống núi, nhiệt cay dư ôn lại đều xoa vào phong. Ôn Mính tiễn đi cuối cùng một người khách nhân, đang muốn đóng cửa, môn bị một đôi bàn tay to chống được. “Lão bản nương, sớm như vậy đóng cửa a?” Là quen thuộc thanh âm. Ôn Mính tùng môn, sau này lui lại mấy bước, vào nhà chính là sùng an khách sạn Lý lập tân. Sùng an khách sạn cùng Ôn Mính hình xăm cửa hàng liền cách một cái phố, Lý lập tân ở khách sạn làm bảo an, hai người thường xuyên gặp gỡ, dần dà, liền chín. “Tiểu Lý, ta nói rồi rất nhiều biến, kêu tên của ta là được. Hoặc là, kêu ta lão bản, đừng mang nương.” Lý lập tân gãi gãi cái ót, cười đến vẻ mặt thật thà chất phác: “Hảo hảo hảo, ta nhớ rõ lão bản nương.” Ôn Mính giật giật mi giác. “Tìm ta chuyện gì?” Nàng duỗi tay sờ đến quầy thượng hộp thuốc, cấp chính mình điểm điếu thuốc. “Nga, cho ngươi giới thiệu sinh ý tới đâu.” Lý lập tân sườn nghiêng người. Ôn Mính lúc này mới nhìn đến, hắn phía sau còn đứng cái nam nhân. Điếu đỉnh quạt “Kẽo kẹt” mà vang, cửa sổ nhắm chặt, trong ngoài đều là nhiệt khí, nhưng nam nhân kia biểu tình, có điểm lãnh. Mời các bạn đón đọc Bước Vào Cửa Tương Tư của tác giả Hera Khinh Khinh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoàng Cung Tư Truyện - Selene Lee
Đang yên đang lành,chỉ là ham muốn đọc sách nổi lên thôi mà?Có cần phải đối xử với cô thế không? Xuyên qua cuốn sách đang bán chạy nhất,trở thành nữ phụ có kết cục bi thảm nhất.Cô phải làm cái gì bây giờ? Phải thay đổi kế hoạch thôi!Tránh xa tên hoàng đế ngựa đực kia ra,tiêu dao thiên hạ,cứu người chữa bệnh mới là phong cách của cô! *** Trong một khoảnh khắc nào đó,cơ thể của bạn sẽ không thể tự chủ được hành động của chính mình mà dẫn đến mâu thuẫn... Từ khi còn rất nhỏ,hắn luôn có những giấc mơ kỳ lạ hằng đêm về một thế giới xa xôi nào đó với những thứ kỳ quái,có những đồ vật gọi là xe hơi , ti vi, máy bay...những thứ mà mãi đến ngàn năm sau mới có thể tận mắt nhìn thấy được...rồi cả một nụ cười khắc sâu vào tâm trí không thể nào dứt bỏ,không thể nào không nghĩ về.Lúc đó hắn chỉ xem mọi chuyện như một giấc mộng kỳ lạ vô nghĩa, và theo thời gian, cũng sẽ dần dần phai mờ nhạt nhòa... Không phải không yêu, mà là vì nỗi tương tư quá sâu đậm,không thể nào diễn tả được bằng lời nói...Kỳ Nhật hắn đã từng gặp qua rất nhiều kẻ ngu ngốc , thậm chí điên cuồng chỉ vì một chữ "tình" , liệu một chữ đó có thể ảnh hưởng đến thế sao?-Hắn tò mò hỏi mẫu hậu đang ngồi bóc vỏ quýt bên cạnh, lúc đó nàng chỉ mỉm cười, xoa đầu hắn vài cái,dịu dàng nói: " Một khi con đã tìm được người con sẵn sàng dùng cả giang sơn hay mạng sống để đánh đổi,con sẽ hiểu được điều đó thôi."- Hắn chỉ cười khinh miệt...chỉ là một nữ nhân thôi mà , có đáng phải vứt bỏ mọi thứ không?...Nhưng trong đầu lại không tự chủ mà nghĩ đến người con gái hằng đêm xuất hiện trong giấc mộng... Sau khi mẫu thân chết đi,hắn cũng không còn gì để nuối tiếc , dần dần trở thành một kẻ xa cách lạnh lùng, cuộc sống và số phận phải làm một đấng quân vương không cho phép hắn ,được có giây phút nào mềm yếu.Tất cả mọi thứ xung quanh đều là công cụ để thực hiện lý tưởng lớn của đời mình, nhạt nhẽo rỗng tuếch... cuộc sống tưởng chừng cứ vô nghĩa trôi đi như thế...cho đến khi nàng xuất hiện... ... Mời các bạn đón đọc Hoàng Cung Tư Truyện của tác giả Selene Lee.
Hậu Cung Mưu Sinh Kế - Tiểu Nhiên Hoa Khai
Đời trước có câu nói: Không nghĩ làm tướng quân binh lính không phải là binh lính tốt. Đời này cuộc sống nói cho nàng: Không nghĩ làm hoàng hậu phi tử không phải là phi tử tốt. Vì thế: Sinh mệnh không dứt, cung đấu không ngừng. *** Ta tên là Phong Hoằng Sâm, năm nay sáu tuổi. Tên của ta cùng các ca ca không đồng dạng, bởi vì phụ hoàng nói, ta là bảo bối của hắn cùng mẫu hậu, cho nên ta là Hoằng Sâm, sâm, ý nghĩa là trân bảo. Ta tự giới thiệu trước, ta muốn nhớ kỹ tin tức tốt trước. Phụ hoàng nói, sang năm ta nên đi Sùng Văn quá học, cho nên trực tiếp xách ta đưa về hoàng cung. Thật ra thì ta biết, phụ hoàng ghen tị mẫu hậu quan tâm ta hơn, cho nên mới muốn đuổi ta đi. Bất quá, trở về hoàng cung thì trở về hoàng cung đi, Tứ ca ta là hoàng đế, là đầu lĩnh lớn nhất trong hoàng cung, Tứ ca lại yêu thương ta nhất, nếu ta gây hoạ, Tứ ca chắc sẽ không giống như phụ hoàng đánh tiểu thí thí của ta. Hơn nữa, Đại điệt tử (cháu trai) của ta cũng đọc sách ở Sùng Văn quán, ta trở về hoàng cung, mới có thể cùng Đại điệt tử cùng nhau chơi đùa. ... Mời các bạn đón đọc Hậu Cung Mưu Sinh Kế của tác giả Tiểu Nhiên Hoa Khai.
Chiếm trọn tim Đế Vương - Điệp Phiêu Phiêu
Vì một vụ bạo lực mà nữ chính đã tình cờ xuyên qua một thời đại cách đây 2000 năm trước.  Xuyên qua trở thành một hoàng hậu với danh hiệu "sửu nữ " chịu nhiều tổn thương Đế Vương thất sủng, bị bỏ bê ...  Nhưng mọi chuyện đã được thay đổi khi nàng được tái sinh như một con người khác . Nàng dùng mọi cách để có được tìm cảm của Đế vương là trở thành một hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ .... *** Hành lễ với Lý Giang xong Hứa phi cũng không vội ngẩng mặt lên nhìn hắn, nàng ta lộ vẻ lo sợ một lúc rồi nhanh chóng liền lấy lại bình tĩnh. Nàng vội ngước mặt giải thích... mặc dù hắn đã hiểu rõ mọi chuyện nhưng vẫn nghe tiếp những lời nói dối đó của nàng. Không vội xử tội nàng ta tại nơi đó, hắn cho người giải nàng về cung và giam cầm... Lý Giang bắt nàng ta về cung xong liền quay lại với Mộng Như, lúc này nàng đang ôm con và cho nó ngủ... thấy hắn nàng vừa định hành lễ thì được hắn dìu dậy. " Thật vất vả cho nàng rồi... ta hứa là sẽ không để ai cướp mất con chúng ta đâu " - Lý Giang vừa ôm nàng và con vào lòng mà nói Mộng Như không nói chỉ gật đầu đồng ý... Nàng tin hắn sẽ là người mang lại cảm giác an toàn cho mình. Nên hắn có nói gì thì nàng vẫn một lòng tin tưởng mà không ý kiến gì. Sáng hôm sau... Bãi triều xong hắn liền viết chiếu chỉ định tội Hứa phi cũng như răng đe các phi tần khác... nội dung chiếu chỉ nhắc đến là " Hứa thị, tội đáng muôn chết, cả gang bắt thái tử... nay bằng chứng có đủ, nể tình từng lập công cứu giá ban rượu độc được chết toàn thây." Xử lí xong Hứa phi nay Mộng Như cũng bớt đi một phần lo lắng... nàng từng nghĩ mình sẽ không bao giờ nhìn thấy hài nhi của nữa nhưng giờ những lo lắng khi ấy đều vụt mất.. Sau bao sóng gió qua đi thì nàng cùng Lý Giang có một khoảng đời luôn hạnh phúc bên nhau...và ngoài nàng ra thì hắn cũng không có thêm phi tần nào nữa... những cô gái trước kia nhập cung là phi tần đều được thả về quê. Trong cung không có một lời bàn tán nào về sự việc này... khuê tú nhà nào cũng đều lấy hoàng hậu làm gương và mong muốn có được tấm chồng như nàng. Sau ba năm sinh sống cùng hắn nàng luôn cảm nhận được hạnh phúc... Mời các bạn đón đọc Chiếm trọn tim Đế Vương của tác giả Điệp Phiêu Phiêu.
Tuyệt Sắc Quốc Sư - Mê Dương
Quốc sư si tình bế quan khổ tu mười năm, cuối cùng cũng được gặp lại vị hoàng tử năm xưa chuyển thế. Quốc sư dung mạo tuyệt sắc, lại có đạo hạnh cao thâm, địa vị trong hoàng cung chí cao vô thượng, nhưng không hiểu sao y thân là hoàng tử, vậy mà mỗi khi nhìn thấy vị quốc sư được người người kính ngưỡng này lại chỉ có ý nghĩ muốn hung hăng chà đạp, nhìn thân hình thánh khiết phải khuất phục dưới thân mình mà nức nở cầu xin? Đền miếu thiêng liêng, tẩm cung u ám, cả hoàng cung to lớn đều bị ngọn lửa tình yêu cùng dục hỏa hừng hực thiêu đốt… Hai người từng sinh tử tương hứa (thề sống chết có nhau), kiếp này liệu có thể được bên nhau lần nữa? ***  Chứng kiến Vân Không có vẻ rất hưởng thụ để cho đệ đệ nằm ở trong lòng, Y Tuyết bỗng cảm thấy khó chịu như có ai đó bóp nghẹn tim y. Cái loại cảm giác đau lòng này… là lần đầu tiên Tiểu Tuyết Ly biết đến. “Thối Y Sương, ngươi mau xuống cho ta!” Y Tuyết lao tới kéo lấy hắn. “Ai nha, đau quá đi.” Y Sương đáng thương kêu đau, càng thêm dùng sức ôm chặt nam nhân: “Ca ca khi dễ ta, ngươi mau cứu ta với.” Vân Không không muốn thấy huynh đệ bọn họ đánh nhau, vội vàng khuyên nhủ: “Đừng kéo nữa, đừng kéo nữa, Tiểu Tuyết, sao ngươi thô lỗ với đệ đệ thế?” “Cái gì? Ta thô lỗ?” Y Tuyết giận đến dậm chân bình bịch: “Tên thối đạo sĩ chết tiệt, bây giờ có “tân” Ly là quên ngay “cũ” Ly hả?” Vân Không cười khổ: “Ngươi đang nói bậy bạ gì thế?” “Ta mặc kệ! Ta không cho phép ngươi ôm người khác! Các ngươi tách ra cho ta.” Y Tuyết lửa giận phừng phừng, tử mệnh nghĩ muốn chen vào giữa hai người. Vân Không thấy vẻ mặt giận dữ của y, đột nhiên vui mừng khôn xiết! Ha ha, thì ra Tiểu Bạch Miêu cũng biết ghen nha. Bây giờ ta phải cho ngươi nếm thử tư vị lúc nãy của ta mới được.   ... Mời các bạn đón đọc Tuyệt Sắc Quốc Sư của tác giả Mê Dương.