Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thế Giới Hoàn Mỹ

Tên ebook: Thế Giới Hoàn Mỹ Tác giả: Thần Đông Thể loại: Huyền ảo, Tiên hiệp, Văn học phương Đông   Dịch giả: yencute   Nguồn: tangthuvien.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa ebook Thế Giới Hoàn Mỹ Giới thiệu: Một hạt bụi có thể lấp biển, một cọng cỏ chém hết mặt trời mặt trăng và ngôi sao, trong nháy mắt ở giữa long trời lỡ đất. Quần hùng cùng nổi lên, vạn tộc mọc lên san sát như rừng, chư thánh tranh bá, loạn khắp đất trời. Hỏi mặt đất bao la, cuộc đời thăng trầm? Một thiếu niên theo trong đất hoang đi ra, tất cả bắt đầu từ nơi này... *** Tóm tắt Thế Giới Hoàn Mỹ kể về quá trình trưởng thành của Thạch Hạo, một đứa trẻ trời sinh Chí Tôn cốt, nhưng lại bị người thân hãm hại, rút xương đổi cốt, trở thành phế nhân. Hắn phải lánh nạn ở một thôn sơn hẻo lánh, nhưng ý chí quật cường, không hề bị thù hận che mất lý trí, hắn đã dần dần trưởng thành, vượt qua mọi khó khăn trắc trở để trở thành một đại anh hùng, bảo vệ quê hương và người thân. Review Thế Giới Hoàn Mỹ là một bộ truyện kiếm hiệp, huyền huyễn, có nhiều yếu tố hài hước, nhưng không kém phần kịch tính, hấp dẫn. Ưu điểm: Nhân vật: Thạch Hạo là một nhân vật chính rất ấn tượng, với ý chí kiên cường, nghị lực phi thường, và tấm lòng bao la. Các nhân vật phụ cũng được xây dựng rất tốt, mỗi người đều có tính cách và câu chuyện riêng. Cốt truyện: Cốt truyện của Thế Giới Hoàn Mỹ rất rộng lớn và hấp dẫn, với nhiều tình tiết bất ngờ, gay cấn. Giá trị nhân văn: Thế Giới Hoàn Mỹ mang đến những bài học sâu sắc về ý chí, nghị lực, và tình yêu thương. Nhược điểm: Một số tình tiết hơi phi logic, không hợp lý. Tác phẩm có hơi dài dòng, có thể gây nhàm chán cho một số người đọc. Kết luận: Thế Giới Hoàn Mỹ là một bộ truyện kiếm hiệp, huyền huyễn rất đáng đọc. Nếu bạn là fan của thể loại này, thì đừng bỏ qua bộ truyện này nhé! *** Bộ này từng dậy sóng một thời lúc còn đang ra. Truyện của Thần Đông thì đảm bảo chất từ nhân vật đến bố cục. Kể về quá trình lớn lên của một đứa bé trời sinh Chí Tôn cốt lại bị người thân hãm hại, rút xương đổi cốt, trở thành phế nhân, phải lánh nạn ở một thôn sơn hẻo lánh.Nếu bạn nào đã từng đọc qua Già Thiên thì đừng bỏ qua bộ này. Các đạo hữu nào đã từng đọc Già Thiên, thì bộ truyện Thế Giới Hoàn Mỹ là một lựa chọn hoàn hảo để tiếp tục. 1. Thế Giới Hoàn Mỹ của tác giả Thần Đông có hay không?  Bước vào Thế Giới Hoàn Mỹ, chúng ta sẽ theo gót bước chân của Nhóc Tỳ hay tên khai sinh là Thạch Hạo từ những ngày hắn còn nhỏ tí miệng còn dính sữa.  Các đạo hữu chắc chắn phải cười té ghế như đọc Nhất Niệm Vĩnh Hằng khi thấy Nhóc Tỳ “làm thịt” đối thủ của mình theo đúng nghĩa đen hay là một cậu nhóc thiếu kiến thức về “giáo dục giới tính” chê những hot girl bốc lửa bên mình là những nàng “Béo” thậm chí bắt những thần thú về “Thủ hộ thôn”.  Truyện viết theo lối hài hước nhưng không hề nhảm nhí chút nào, chất hài hước được gia giảm một cách vừa phải để không bị quá lố khi đọc truyện, điều này khiến mình đánh giá cao tác phẩm.  Truyện mang theo nhiều dòng cảm xúc từ vui vẻ khi ở trong thôn xóm của Nhóc Tỳ, hay thậm chí buồn muốn khóc khi Nhóc Tỳ hi sinh bảo vệ Thạch quốc và người thân, hài hước nhưng không kém phần lắng đọng. Đằng sau Nhóc Tỳ luôn vui vẻ, hăng hái vẫn luôn tồn tại những hình dáng cô độc khi tiến bước trong con đường tu luyện dài dằng dặc.  Main chỉ có 1 vợ và 2 hồng nhan, tính ra thì cũng không thuộc kiểu nhân vật không chung thuỷ có nhiều nữ tử vây quanh, nói chung là hợp lý vì tu luyện thời gian dài như vậy mà. 2. Thế Giới Hoàn Mỹ của tác giả Thần Đông giảng cố sự gì?  Kể về quá trình trưởng thành của một đứa trẻ trời sinh Chí Tôn cốt (đứa bé này tương lai có thể sánh vai cùng hung Thái cổ được trời ưu ái, có thể chinh chiến với Chân Hống, Kim Sí Đại Bàng có huyết mạnh tinh thuần đến hoàn mỹ, Nguyên thủy bảo thuật của nó sẽ danh chấn thiên hạ, được ghi khắc vào lịch sử của Nhân tộc). Nhưng làm sao có thể dễ dàng đến vậy, chính vì chí tôn cốt của mình lại khiến hắn bị người thân hãm hại, rút xương đổi cốt, trở thành phế nhân, phải lánh nạn ở một thôn sơn hẻo lánh. Sinh ra là một đứa trẻ có cốt chí tôn, trong thiên hạ đã được định trước là người sẽ đứng đầu. Ta có hạnh phúc không? Không! Một kẻ sinh ra có thiên phú ngất trời để làm gì? Chẳng phải cũng chỉ để cho thân nhân rút xương đổi cốt. Người vì muốn xưng bá thiên hạ, không tiếc làm việc tội ác động trời. Nam chính: Thạch Hạo tính cách bá đạo, nhưng lại mang tấm lòng bao la vĩ đại, như muốn gánh vác cả tồn vong thiên hạ chúng sinh trên vai mình. Đó là Hoang của kỷ nguyên Tiên vực trong truyện này còn Hoang trong truyện Già Thiên mang tính cách độc đoán, bá đạo kiêu hùng hơn nhiều lần. Từ nhỏ Thạch Hạo đã có ý chí quật cường, không hề bị thù hận che mất lý trí, hắn có ngạo khí bản thân. Hắn liên tục gặp phải khó khăn trắc trở, mọi thứ không hay đều không ngừng giáng xuống, dường như lần nào cũng làm hắn sống đi chết lại. Nhưng chính những lần chiến đấu vào sinh ra tử ấy đã tôi rèn bản lĩnh của hắn, giúp hắn giành được địa vị, tiếng nói cho bản thân, đồng thời bảo vệ được quê hương thân hữu. Truyện ban đầu khá hài hước về cái tính trẻ con của Thạch Hạo nhưng về sau lại quá bi đát, đạt tới cảnh giới nào thì gặp kẻ thù cảnh giới lớn hơn săn giết, người thân anh em huyết tế để chiến đấu cùng. Những trích đoạn chiến đấu cực kỳ thảm liệt, đọc mà cảm giác như muốn nhập tâm vào từng trận đánh luôn vậy. Đặc biệt cảm nhận đoạn phụ thân của nhóc tỳ Thạch Tử Lăng pk với toàn bộ tộc nhân phải nói là cực kỳ hay. 3. Bình luận về Thế Giới Hoàn Mỹ? – Hệ thống tu luyện rõ ràng – Các tính huống đánh nhau được miêu tả tốt, hấp dẫn. – Thế giới rộng lớn, nhiều chủng tộc, nhiều vị diện. – Tình tiết truyện đi từ hài hước ở những lúc đầu truyện, cùng với sự trường thành của nhân vật chính, tình tiết truyện càng lôi cuốn nhưng lại đượm buồn hơn. – Main bá, không lằng nhằng, dùng vũ lực thay lời nói. – Main không phải ngựa giống. 4. Thập hung thái cổ trong Thế Giới Hoàn Mỹ là những loại nào? Thập hung bảo thuật trong Thế Giới Hoàn Mỹ? Cửu U: Đứng đầu thập hung Chân Long: Xưng tiên vương tộc. Côn Bằng: Nằm ở Bắc Hải bên trong Hoang Vực Lôi Đế: Cường giả cái thế của Lôi Linh tộc. Bất Tử Tiên Hoàng: Cũng gọi Phượng Hoàng. Kỳ Lân: Có bạch kỳ lân, tổ kỳ lân, thủy kỳ lân. Thiên Giác Nghĩ: Sinh linh có lực lượng lớn nhất, bị chọc giận thực lực càng tăng. Cửu Diệp Kiếm Thảo: Lá như kiếm, cộng sinh chín phiến, có bảo thuật "thảo tự kiếm quyết". Cô: Bắt đầu tại Cửu Thiên Thập Địa, nắm giữ đại đạo thời không, nhạy cảm với thiên địa hư không. Đả Thần Thạch: Có thể sinh sôi đời sau thần thạch kỳ dị, từ xưa đến nay được vài khối. 5. Cảnh giới tu luyện trong Thế Giới Hoàn Mỹ ( Phân chia cấp độ )  - Nhân Đạo Bàn Huyết Động Thiên Hóa Linh Minh Văn (Hầu) Liệt Trận (Vương) Tôn Giả (Nhân hoàng): Tu sĩ bình thường đi đến cực hạn, siêu thoát thế tục. Thần Hỏa (Ngụy thần) Chân Nhất (Chân thần): Có được lực lượng siêu thoát thế tục. Thánh Tế Thiên Thần Hư Đạo (Giáo chủ) Trảm Ngã: Tên đầy đủ "Trảm Ngã Minh Đạo Cảnh", trảm bản thân, minh ngộ đạo pháp chính mình. Độn Nhất Chí Tôn (Vô địch giả): Nhân đạo chí tôn, có thể sống mấy trăm vạn năm hoặc càng lâu.  - Tiên Đạo Chân Tiên (Bất hủ giả, trường sinh giả): Tương đương Hồng Trần Tiên, một giọt máu có thể sống mấy cái kỷ nguyên. Tiên Vương (Bất hủ vương, táng vương): Chân chính trường sinh bất tử. Tiên Vương Thể Phổ thông Tiên Vương Tuyệt đỉnh Tiên Vương Cự đầu Vô thượng cự đầu Tiên Vương đỉnh phong Chuẩn Tiên Đế: Có thể hủy diệt giới vực trong nháy mắt. Tiên Đế (Bất hủ đế, táng đế): Luyện chế tiên nguyên, phong ấn tiên đạo. Đạt đến cảnh giới này rất khó, cửu tử nhất sinh. Có khả năng ngược dòng thời gian đem kẻ thù hạn chế ở bên trong thời không, không thoát ra được. ​​​​​​​6. Kỳ trân dị bảo trong Thế Giới Hoàn Mỹ ​​​​​​​ - Tiên chủng ​​​​​​​Thế Giới Thụ mầm non Sinh mệnh chủng Hồng mông tử khí chủng Hình thức ban đầu của vũ trụ Âm dương chủng Vạn đạo thụ  - ​​​​​​​Kỳ thảo linh dược ​​​​​​​Đế đan: Xuất từ tay Diệt Thế lão nhân, Chuẩn Tiên Đế trọng thương dùng xong có thể khỏi hẳn trong nháy mắt. Tam sinh dược: Có thể khởi tử hồi sinh, Hắc Hoàng đang tìm thứ này hi vọng có thể cứu Vô Thủy Đại Đế. Địa ngục hoa: Chân Tiên sau khi chết hồn biến bố trí, dùng vô số máu tươi uẩn dưỡng ra hoa này. Thế giới thụ: Thái cổ thần thụ, có thể mở mang vũ trụ. Bồ đề thụ: Cổ tăng nhất mạch bảo thụ, có thể giúp ngộ đạo. ​​​​​​​ - Bảo vật ​​​​​​​Tam thế đồng quan: Cửu Long kéo quan tài đồng, vật truyền thừa từ Tiên Cổ thần thánh. Nó chính là cửu long kéo quan tài bên trong tác phẩm 《 Già Thiên 》. Không người nào biết do ai luyện chế, đến từ đâu. Tự cổ trường tồn quan: Quách quan nằm bên trong Tam thế đồng quan. Hoang nghiên cứu đã lâu kết luận có thể sánh vai với pháp khí phòng ngự cấp Tiên Đế. Thiên Đế đỉnh: Pháp khí Chuẩn Tiên Đế của Diệp Phàm. Vô Thủy Chung: Pháp khí Chuẩn Tiên Đế của Vô Thủy Đại Đế, từng trấn áp thế giới kỳ dị nằm ở phía sau tổ Côn Bằng. Thập Giới Đồ: Đến từ Vô Lượng Thiên Ngoại ở cái nào đó cổ địa. Ngũ Hành Sơn: Sinh ra trong Hỗn Độn, từng thai nghén ra rất nhiều Thần Ma, nó từng che chở Hoang. Thiên Hoang: Thái cổ thập đại binh khí, đi theo nữ Côn Bằng chinh chiến cả đời. 7. Thạch Hạo và Diệp Phàm ai mạnh hơn? Tóm tắt về Hoang Thiên Đế (Hoang độc đoán vạn cổ) Tên hán việt: Thạch Hạo Biệt danh: Hoang, Tội, Hoang Thiên Đế, Thạch Hoàng, Thiên Đình Chủ Tộc nhân: Thạch tộc Thân phận: Hoang Thiên Đế, Thạch Hoàng, người sáng lập Loạn Cổ Thiên Đình Thế lực: Thạch quốc Hoàng tộc, Thạch Tộc, Cửu Thiên Thập Địa, Thiên Đình Nơi sinh: Võ Vương phủ, Thạch quốc Hoàng Đô, hạ giới Hoang Vực Tín ngưỡng: Có ta vô địch, duy ngã độc tôn, trấn áp hết thảy, không tin luân hồi chỉ tin đương thời Mời các bạn mượn đọc sách Thế Giới Hoàn Mỹ của tác giả Thần Đông.   

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bán Kiếp Tiểu Tiên
Mấy ngày nay ở Tống gia từ phủ trên đến làng dưới đều đồn đại rằng trong nhà đó có ma, mời bao vị pháp sư về cùng không hiệu quả, chủ tớ đều ăn ngủ không yên, có người còn tường tận thấy nữa. Đâu có ai biết rằng cái bóng trắng đang sợ đó là của Tề Hoan - NPC trong truyện Bán Kiếp Tiểu Tiên Nàng cứ nhiên xuyên qua đến chốn này, ngay trong cái nhà kho chứa củi cũ kỹ, quần áo cũng không có, chỉ có tấm khăn trắng phủ lên. Số nàng cùng thật lắm long đong, nhưng may vận phước lại được một lão đạo sĩ cao siêu, nổi tiếng nhận làm đồ đệ, tu được đại đạo tối cao. Hơn nữa còn bắt được một con hồ ly làm sủng vật, quyến rũ ma vương làm lão công. Nàng vẫn cho rằng tu tiên không đáng sợ, chỉ sợ là không có văn hóa, con đường thành tiên dài đằng đẵng, chỉ có bản thân tự tìm được đường phù hợp mới thành công là sai, cần phải tự nỗ lực và chiếm lĩnh. Đọc truyện độc giả sẽ nghiệm ra được vài điều cũng sẽ thấy được vài thứ hữu ich, không phải tu tiên không là đủ, phải làm nhiều việc nữa. Đây là truyện xuyên không đặc sắc xen lẫn yếu tố hài hước thu hút độc giả, truyện còn đan xen các yếu tố huyền huyễn, có nửa tiên nửa người, ảo thực cuốn hút. *** Ánh mặt trời chói mắt nóng rực xuyên qua những tán cây ngô đồng thưa thớt, chiếu lên thành những điểm lốm đốm trên con đường dài lát đá màu rêu xanh ở trấn Thanh Đường, ve sầu đậu trên ngọn cây kêu đến tâm tê liệt phế, làm cho người nghe cũng cảm thấy thực bực bội. Thanh Đường là một trấn nhỏ cổ xưa, trước kia cũng không gọi là Thanh Đường. Nghe nói có vị tiên nhân đi qua nơi này, dừng chân để lại một thanh kiếm gọi là Thanh Đường bảo kiếm, cho nên trấn nhỏ này mới vì thế mà thay tên. Sau giờ Ngọ, vốn là khí trời nóng bức làm cho người ta chịu không nổi đột nhiên biến sắc, mây đen cuồn cuộn kéo đến che kín bầu trời, một lúc sau sấm sét vang đội, mưa to trút xuống, đem toàn bộ nóng nực giội tắt. Vốn một phiên chợ nhỏ huyên náo ồn ào, cũng bởi vì mưa to mà dừng lại, rất nhiều tiểu thương không kịp chạy về nhà đều trú ở quàn trà bên đường, tốp năm tụm ba thành từng đám, nói chuyện Trương gia, tán dóc Lý gia. “Lý thẩm, thẩm nghe nói gì chưa, Tống gia ở phía đông trấn có ma quỷ lộng hành đó!” Đại nương nhà Tề gia nhỏ giọng nói với một phụ nhân hơn năm mươi tuổi mang khăn thêu hoa bên cạnh. “Thật hay giả vậy?” Phụ nhân gọi là Lý thẩm kia lén lén lút lút liếc nhìn bốn phía, che miệng thầm thì hỏi lại. “Đương nhiên là thật rồi, thẩm không thấy Tống gia mời rất nhiều đạo sĩ tiên trưởng tới trừ ma à, nhưng mà ta nghe đồn là con ma kia rất hung hãn, mấy vị đạo trưởng đó đều không có biện pháp thu phục được nó đấy.” “Ta thấy có lẽ là do Tống gia làm quá nhiều chuyện thất đức, hơn phân nửa con ma kia là Liễu nhị nương đó, chậc chậc, ngươi không tưởng tượng được đâu, nàng năm đó chết rất oan uổng. Ta thấy Tống gia lần này sợ là sẽ bị nàng náo đến tuyệt hậu đi.” Lý thẩm bĩu môi, giọng nói không khỏi có chút cao lên. “Suỵt —— mấy lời này không thể nói lung tung được đâu, nếu để người của Tống gia nghe được là không xong đó.” Đại nương Tề gia vội vàng quét mắt nhìn những người bên cạnh, phát hiện mọi người đều không có chú ý tới lời nói của các nàng, lúc này mới nói tiếp, “Nhưng mà theo ta thấy, lần này Tống gia xem ra là xui vãi lều rồi (TNN: dạ nguyên văn đó ạ ;84 ). Nếu lúc trước bọn hắn không chiếm đoạt nhà của Liễu gia người ta thì làm sao lại xảy ra chuyện này cơ chứ.” “Nghiệp chướng mà!” Hai người than thở một phen, lại thấy mưa đã dần dần nhỏ đi. Không đến nửa canh giờ, mưa to ngừng lại, mặt trời từ trong đám mây ló rạng, phiến đá bên đường bị mưa giội qua lộ ra màu nâu xanh. Các tiểu thương tốp năm tốp ba cũng đi ra khỏi quán trà, mỗi người tự tìm một phiến đá không đọng nước, đem hàng hóa mới thu hồi lại lần nữa bày ra. Chỉ chốc lát sau, toàn bộ khu chợ lại khôi phục cảnh tượng náo nhiệt vốn có, thành trấn lại bị tiếng huyên náo bao phủ. Song, lúc này trong đại viện Tống gia ở phía đông trấn, lại là một mảnh tĩnh lặng, hơn ba mươi miệng ăn lớn nhỏ của Tống gia đều uể oải ngồi trong đại sảnh, mắt Tống lão gia trên thượng vị càng hiện rõ quầng thâm rất đậm. “Lão gia à, ngài phải nhanh nghĩ biện pháp khác thôi, cứ tiếp tục như vậy toàn bộ nhà chúng ta từ trên xuống dưới đều sẽ không ngủ nổi mất.” Nhị di thái ngồi bên phải Tống lão gia, sắc mặt trắng xanh cầu xin. “Nghĩ biện pháp nghĩ biện pháp, ta còn có thể có biện pháp nào nữa chứ, đã mời bốn vị đạo trưởng rồi, còn không phải đều vô dụng sao.” Tống lão gia đập mạnh chén trà sứ thanh hoa xuống bàn, làm sao hết lần này tới lần khác lại nhằm đúng lúc này mà xảy ra chuyện quái đản như vậy cơ chứ? Lúc đầu thấy mấy hạ nhân nói nửa đêm xuất hiện bóng người ở hậu viện, Tống lão gia hết lần này tới lần khác đều không chịu tin mấy chuyện tà đạo này, tưởng là bọn hạ nhân mượn cớ làm biếng. Kết quả, nửa đêm hôm đó hắn đi nhà xí, thì thấy ở bên cạnh giếng hậu viện phía đông bắc thế nhưng có một bóng người đang đứng. Lúc ấy sắc trời quá tối, Tống lão gia cũng chỉ nhìn thấy người kia ăn mặc kín bưng, một thân áo trắng, đầu bóng loáng (trọc á), hơn nữa trong miệng còn phát ra tiếng ô ô a a. Cái này không nhìn thì thôi, vừa nhìn, Tống lão gia lập tức bị dọa cho chết khiếp. Lại nói khi Tống lão gia còn trẻ cũng là một gia chủ tâm ngoan thủ lạt (lòng dạ độc ác), phủ đệ này trước kia vốn không phải họ Tống, mà là họ Liễu. Nhưng vì Liễu gia neo người, cho nên Tống lão gia phái người đi câu dẫn khuê nữ duy nhất nhà họ Liễu – Liễu Nhị Nương, rồi sau đó thừa dịp Liễu Nhị Nương đang cùng tình nhân hẹn hò, liền mang một đám người tới bắt gian tại trận. Cô nương chưa xuất giá lại phóng túng cùng nam nhân, hơn nữa còn bị người ta nhìn thấy, chuyện này không bao lâu đã truyền khắp toàn bộ thôn trấn. Liễu lão gia nhất thời tức giận công tâm đi đời nhà ma. Mà Liễu Nhị Nương sau khi mất đi người thân duy nhất, chạy đến tìm tình nhân, mới phát hiện tình nhân đã có vợ. Cuối cùng nghe đồn Liễu Nhị Nương cạo trọc đầu vào chùa trở thành ni cô. Về sau chuyện này qua đi, Tống lão gia trả giá thấp đem toàn bộ gia sản nhà cửa Liễu gia mua lại từ trong tay quan phủ, mà tên tình nhân của Liễu Nhị Nương kia cũng trở thành quản gia Tống gia. Cho đến sau này, mọi người mới hiểu được, tất cả đều là do Tống lão gia bày bố, chẳng qua đợi đến khi mọi người hiểu ra thì đã muộn, Liễu Nhị Nương đã sớm tự sát ở trong chùa rồi. Vì thế nên khi Tống lão gia thấy cái đầu trọc kia, liền lập tức nhận định đây là Liễu Nhị Nương trở về tìm hắn báo thù. Hơn nữa từ đó trở đi, trong nhà Tống gia bắt đầu phát sinh rất nhiều chuyện kỳ quái, đầu tiên là đầu bếp Tống gia phát hiện gia súc hắn nuôi tự dưng mất tích, sau đó là kho củi không hiểu sao xảy ra hỏa hoạn, càng dọa người hơn chính là khi đại thái thái Tống gia đi vào nội đường niệm kinh, thì phát hiện những cống phẩm kia đều đã không cánh mà bay rồi. (TNN: mọi ng thử đoán xem là ai gây ra =)))))) Chuyện ma quỷ hoành hành trong nhà đem toàn bộ Tống gia trên dưới náo loạn tới trời long đất lở, bây giờ người người trong Tống gia không ai dám đi ngủ vào buổi tối, Tống lão gia cũng đi tìm vài vị đạo sĩ nghe đồn rất lợi hại tới trừ ma, thế nhưng cứ mỗi lần đạo sĩ nói trừ xong rồi, thì ngày hôm sau y như rằng lại có người trông thấy con ma kia xuất hiện bên bờ giếng. Hiện tại không người nào Tống gia dám tới gần hậu viện nửa bước, mà ngay cả hạ nhân cũng đều chạy sạch. “Cha, ngài cũng nên có chút hành động gì đi chứ, mọi người cũng không thể cứ ngồi chờ chết như vậy được, ai mà biết con ma kia lúc nào sẽ động thủ với chúng ta đây.” Đại thiếu gia Tống gia Tống Chí sắc mặt cũng không đẹp hơn chút nào. Hắn vừa nói xong, người trong đại sảnh cũng nhao nhao mở miệng, đều ý muốn Tống lão gia đưa ra quyết định. Cuối cùng Tống lão gia vỗ mạnh xuống đùi một cái, “Đúng rồi, ta làm sao lại quên mất Tiểu Xảo chứ!” “Mau mau, Tống Chí con mau đi ngựa tới Vô Lan Quan núi Thương Lan tìm cô cô của con đi.” Lúc này Tống lão gia mới nhớ tới muội muội của mình. Nhớ lại trước kia Tống gia tại Thanh Đường trấn cũng không có thế lực lớn như vậy, làm cho Tống gia nổi danh phải nhờ tới một sự kiện hồi năm mươi năm trước. Lúc ấy có một vị đạo trưởng đến Thanh Đường chấn, vị đạo trưởng này nhận nữ nhân duy nhất của Tống gia là Tống Xảo Nhi làm đồ đệ. Vì vậy, từ đó về sau, Tống gia trở thành đại gia tộc của Thanh Đường Trấn này, dù sao Tống gia cũng có người được đạo trưởng coi trọng, cái gọi là một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên chính là nói chỗ này đây. Tống Xảo Nhi đi lần này là hơn bốn mươi năm, trong thời gian đó nàng chỉ trở về Tống gia duy nhất một lần, lúc ấy Tống lão gia cũng đã qua tuổi năm mươi, song bộ dạng Tống Xảo Nhi lại vẫn như hai mươi tuổi, điều này khiến cho Tống lão gia càng thêm tin tưởng vào chuyện thần tiên không nghi ngờ gì nữa. Xem ra trở thành đệ tử của đạo trưởng tu tiên là có thể trường sinh bất lão rồi. Trước khi đi Tống Xảo Nhi có nói với đại ca mình, rằng nàng ở trong Vô Lan Quan núi Thương Lan tu hành. Bây giờ Tống gia xảy ra sự tình như vậy, Tống lão gia mới nhớ tới vị muội muội này. Đại thiếu gia Tống Chí nghe phụ thân nói xong nào dám trì hoãn, lập tức cưỡi ngựa hướng núi Thương Lan chạy đi. Một ngày sau Tống Chí trở về, nhưng lại không có Tống Xảo Nhi đi cùng. Tống lão gia thấy con trai về một mình, trong lòng không khỏi hồi hộp bất an. “Tống Chi, cô cô con đâu?” Tống lão gia kéo nhi tử phong trần mệt mỏi tới bên người, thấp giọng hỏi thăm. “Cha, con chưa đi tới núi Thương Lan, thì trên đường đã gặp được một vị đạo trưởng, hơn nữa con còn mang đạo trưởng đó về nhà đây này.” Tống Chí cười ha hả giải thích với Tống lão gia. “Khốn kiếp, là tên nào, sao không thấy nửa bóng người?” Tống lão gia nghe xong tưởng nhi từ đùa giỡn lừa mình, liền giơ tay cho ngay một cái tát. Bị ăn tát, Tống Chí ủy khuất nhìn phụ thân, “Đạo trưởng nói đêm nay giờ Tý hắn mới đến được…” Trải qua một phen Tống Chí ba hoa chích chòe miêu tả, Tống lão gia cuối cùng cũng tin tưởng, nhi tử thật sự mời tới một vị đạo trưởng. Lại nói lúc đó Tống Chí vốn là đang định đi núi Thương Lan, ai ngờ ban đêm hắn đi vào trong rừng, lại bỗng trông thấy một lão đạo mặc áo xanh bồng bềnh từ trên trời giáng xuống. Sau khi trông thấy lão đạo sĩ, Tống Chí cũng mặc kệ quen biết hay không, trước bổ nhào lên trên người lão đạo sĩ rồi bắt đầu gào khóc. Nghe xong một phen miêu tả bi thảm của Tống Chí, lão đạo ấy vậy mà lại quyết định cùng hắn đi một chuyến. Cho nên, Tống Chí mới không đến núi Thương Lan mà ngay tức khắc trở về. Đêm khuya, trong hậu viện Tống gia không một bóng người, gió nhẹ lướt qua cành liễu rủ bên hồ nước, cành liễu kéo lê trên mặt nước tạo thành từng gợn sóng lăn tăn. Dưới ánh trăng mờ nhạt, góc hậu viện phía đông bắc Tống gia bất thình lình có bóng một người đứng bên cạnh giếng. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, người kia vậy mà lại đang —— tắm rửa! Hơn nữa nàng còn vừa tắm vừa hát, chính giọng hát kia đã dọa cho bọn Tống lão gia mất nửa cái mạng, cẩn thận nghe ra cư nhiên là, “Tôi yêu tắm rửa làn da sáng bóng oh oh oh oh úc úc úc úc ” “Aiz, nếu có sữa tắm thì tốt rồi… Không thì dùng tạm xà bông thơm cũng được.” Cầm gáo hồ lô ‘mượn’ từ trong phòng bếp, múc một gáo nước lạnh từ trong giếng dội lên người, lập tức nhẹ nhàng hít một hơi, “Nước không bị ô nhiễm dùng để tắm rửa thật là thoải mái ah~” Tắm xong, Tề Hoan thỏa mãn đem miếng vải màu trắng mang quý danh “khăn tắm” kia buộc lại trên người, âm thầm cảm thấy may mắn, thật tốt khi lúc mình xuyên qua còn đang trên giường lớn trong nhà. Tề Hoan, 23 tuổi, trước khi xuyên qua chức vụ của nàng là trạch nữ. Lý tưởng lớn nhất cuộc đời là có thể suốt đời nằm trên giường, hơn nữa có tiền có đồ ăn, cho nên một khắc xuyên không kia, nàng đang trên giường. May mắn là ở trên giường, cho nên nàng mới có thể có ‘tấm màn che’ lớn như vậy. Mà ngay cả Tề Hoan cũng rất kỳ quái, vì cái gì khi mình xuyên qua lại mất hết quần áo rồi, điều này thật là khó hiểu. Thế nhưng cả tóc và lông mi cũng bị mất thì hơi quá đáng rồi, mặc dù lấy dáng vẻ chim sa cá lặn hoa nhường nguyệt thẹn của mình (tự nhận), thì thiếu vài cọng tóc cũng không gọi là gì … nhưng mà không thể sạch hoàn toàn như vậy được. May thay thời điểm đáp xuống khá tốt là ở trong kho củi của Tống gia, bằng không ngộ nhỡ nàng bị nhìn sạch thì càng không phải là bi thảm sao, đẹp trai nhìn còn dễ nói, chứ nếu như bị Tống lão gia tử kia nhìn thấy, vậy còn chỗ sống nữa hay không!Sờ lên vài sợi tóc đen ngắn cũn vừa mọc ra trên đỉnh đầu, Tề Hoan lại thở dài lần nữa. Đều là xuyên không, nữ nhân trong truyện thì đụng phải nam nhân phong hoa tuyệt đại, vì cái gì nàng lại không có cái vận khí kia chứ! Mời các bạn đón đọc Bán Kiếp Tiểu Tiên của tác giả Tích Thần.
Tu Chân Tứ Vạn Niên
Trong thời đại tu chân 40.000, có một thiếu niên vô cùng bình thường trở thành truyền kỳ, nắm Ngân hà trong tay, có được sức mạnh chúa tể vô biên... -------------------------- Phi kiếm không người lái dùng để giao hàng chuyển phát nhanh. Người tu chân điều khiển robot chiến đấu như Pacific Rim. Main luyện công từng bước một, từ thấp đến cao, liều mạng + trí tuệ mới tiến tới thành công. Tất cả đều có trong tu chân 4 vạn niên. Nếu bạn đã chán với thể loại tu tiên thông thường, vậy hãy đến với tu chân 4 vạn niên để theo dõi hành trình tu tiên của Lý Diệu trong thời đại khoa học kỹ thuật vũ trụ nhé. Các vấn đề liên quan đến ebook hoặc cách đọc ebook pm zalo: 0769417982 Người đăng: truongthiai
Lão Nạp Phải Hoàn Tục
Trên Nhất Chỉ sơn lại có một ngôi miếu nhỏ, tên là Nhất Chỉ miếu, miếu thờ tuy nhỏ, lại vô cùng thần kỳ. Trong miếu có cơm, hương thơm mười dặm; Trong miếu có nước, nước ngọt vô cùng, hơn cả quỳnh tương; Trong miếu có Phật, tâm thành tất linh. Miếu không lớn, nhưng cần gì có đó; Miếu không lớn, nhưng hương hỏa tràn đầy, vượt xa mọi tự miếu; Miếu không lớn, lại khiến vô số đại gia đại tộc xếp hàng chờ vào... Trong miếu có một Hòa thượng ấm áp, mỗi ngày đều kêu gào: Ta phải hoàn tục, ta muốn lấy vợ, sinh con!!! Mời các bạn đón đọc Lão Nạp Phải Hoàn Tục của tác giả Giấc Mộng Kê Vàng.   Người đăng: truongthiai
Ta Man Hoang Bộ Lạc
Ngủ một giấc, tỉnh lại bỗng trở thành Tộc trưởng một tộc. Cổ Trần lại phát hiện, Tế Thần mà bộ lạc vậy mà đòi ăn thịt bọn hắn. Bên ngoài lại còn Hung thú, Bách tộc đè đánh... Đùa sao, đường đường là Nhân tộc, vậy mà lại lưu lạc tới mức trở thành nô lệ, thành lương thực cho đám súc sinh??? Cổ Trần huy kiếm chỉ mặt chư tộc: Nhân tộc ta vĩnh không khuất phục, giết một người tộc ta, ta diệt cả tộc nhà ngươi! Lấy Bách tộc chi huyết, đúc Nhân tộc anh linh bất hủ!!! *** Bộ này thuộc loại sảng văn, tình tiết hơi nhanh, main chính được buff khá mạnh. Tuy nhiên ta thấy việc buff này cũng hợp lý, cơ duyên dựa vào cố gắng, mạo hiểm có được, nhiều lúc dựa vào vận khí (vận khí cũng là một loại thực lực, trong truyện này main còn tu cả vận khí nên may mắn cũng không phải hào quang nhân vật chính như nhiều bộ khác). Ngoài ra main là tộc trưởng nên tính cách khá quyết đoán, có trí tuệ, xây dựng thế lực nên nhiều cái main chỉ cần chỉ đạo ko phải tự tay làm (chế Thanh đồng, đánh chiếm lãnh thổ…), cái này là điểm cộng trong vô số bộ xây dựng thế lực khác mà main toàn tự tay làm, xây dựng thế lực cho có, trang bức, kéo thù hận… Nhiều các tình tiết đào hố lấp hố đều khá ổn, nhìn chung đây là bộ truyện đáng đọc. *** Dịch bệnh bận rộn, lâu lâu mới có thời gian ngồi đọc truyện, vừa hay gặp bộ này hợp ý, luyện phát hơn 800 chương mới bớt chút thời gian ra đây review một chút. Ta Man Hoang Bộ Lạc không tính là siêu phẩm với những pha đấu trí nhức não, nhưng lại là một bộ siêu phẩm về những pha combat đỉnh cao, main Cổ Trần xuất thân từ một tộc trưởng tiểu tiểu tộc trong Nhân tộc, mà Nhân tộc lại luôn bị Bách tộc chèn ép, Cổ Trần không ngừng mở bộ lạc của bản thân cả về số lượng lẫn cao thủ, dẫn cả bộ lạc đấu thiên, đấu địa, đấu dị tộc. Không như nhiều bộ truyện thị trường khác, Ta Man Hoang Bộ Lạc là “sự kết hợp hoàn mỹ” giữa Cá nhân chiến và Thế lực chiến. Cá nhân chiến là Cổ Trần “ăn hết” cao tầng, một đường ăn ra danh hiệu “Hung nhân Cổ Trần”, Thần cũng chỉ là đồ ăn. Thế lực chiến là Cổ Trần buông tay, để thế lực trong tay tự mình chiến đấu, mỗi đại tướng dưới trướng đều có thể cân đối một phương, đây là cái hay mà mình thấy từ trong này, tình tiết xây dựng hợp lý, không phải chỉ mình Main cày cuốc làm hết thảy. Cái hay nữa là Main tụ khí vận toàn tộc, nên đọc rất là sướng, về sau thế nào thì sẽ review thêm, chứ giờ có thể đánh giá đây là một bộ truyện rất đáng để đọc. Mời các bạn đón đọc Ta Man Hoang Bộ Lạc của tác giả Tiểu Tiểu Yêu Tiên. Người đăng: truongthiai