Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cho Phép Anh Thích Em - Tưởng Mục Đồng

Văn án: 1.Liên minh huyền thoại luôn là thế giới của những tuyển thủ chuyên nghiệp.Cho đến khi xuất hiện một vị vua đi đường, mạnh mẽ xông lên phía trước.Thái độ cứng rắn quyết không lùi bước lúc thi đấu khiến người hâm mộ thi nhau bày tỏ, ta phải điên cuồng gọi tên tiểu ca ca.Không lâu sau, câu lạc bộ quốc nội W.I công bố hình ảnh của vua đi đường.Mái tóc dài, khuôn mặt nhỏ nhắn, mắt tròn, làn da trắng nọn mịn màng như sữa, là một cô gái còn đang vị thành niên. 2.Người chủ trì hỏi Lâm Lung: “Từ giới cổ điển chuyển sang thi đấu trò chơi điện tử có gì khác biệt không.”Lâm Lung: “Không có gì khác biệt, dù sao ở nơi nào nào ta cũng là thiếu nữ thiên tài.”Cô gái nhỏ cổ điển hai tháng trước còn toàn thân tràn ngập vui vẻ, giờ thì miệng đầy cợt nhả.Người hâm mộ sôi nổi bàn luận, lại thêm một người bị đội trưởng nhà mình bóp méo.Mà vị đội trưởng nhà mình đó giờ đang ngồi phía sau sân khấu, gác chân, mặt đầy vui vẻ nhìn cô gái nhỏ đang nhận phỏng vấn. *** Chắc hẳn các bạn chưa từng chơi cũng đã từng nghe nói qua về game Liên minh huyền thoại (LOL) nổi đình đám rồi đúng không ạ? Mà kể cả có không biết gì thì cũng không sao, bởi vì câu chuyện hôm nay của chúng ta với yêu đương là chính, game chỉ là gần chính thôi ạ, bạn cứ yên tâm mà thưởng thức.   Mở đầu review, tớ xin được phép giới thiệu sơ qua về cặp đôi nhân vật chính của chúng ta trước. Bởi vì hai người này thật sự là cực phẩm trong cực phẩm đấy ạ.   Nam chính Từ Ứng Hàn, 21 tuổi xuân phơi phới, mang vẻ đẹp trai siêu phàm thoát tục của thanh niên nghiện game lâu năm. Theo như tác giả miêu tả gói gọn trong mấy chữ: soái ca, lạnh lùng, mặt không cảm xúc. Anh còn có một đặc điểm nữa mà sau khi gặp nữ chính mới lộ ra, đó chính là thích tự vả :v. Này thì lãnh khốc, kiêu ngạo, chỉ một cái chớp mắt của con gái nhà người ta, anh đã đổ gục như chuối chín cây. "Từ Ứng Hàn khom người, dựa vào gần hơn.   “Lần này, mẹ em có dặn dò cái gì không?”   Câu hỏi này, những người khác nghe đều ù ù cạc cạc không hiểu. Nhưng Lâm Lung biết anh đang chê cười lời mình nói ngày đó trên máy bay.   Vì vậy cô gái nhỏ vui vẻ nghiêng đầu, cố ý nũng nịu nói: “Mẹ em bảo, phải nghe lời đội trưởng.”   Đôi mắt to tròn long lanh chăm chú nhìn thẳng anh.   Từ Ứng Hàn sụp đổ.   Đôi mắt này, đậu má nó đẹp quá." (*)   Về phần nữ chính, Lâm Lung, người cũng như tên, xinh xắn - đáng yêu - ngọt ngào, năm nay mới tròn 18 tuổi hoa. Cô là thiên tài piano từ nhỏ nhưng khi lớn lên lại phát hiện sự hấp dẫn kì lạ của trò chơi LMHT. Vì vậy mặc kệ nước bọt của giang cư mận văng tung tóe, thiếu nữ quốc bảo piano của chúng ta quyết định bỏ đàn, đi thi đấu e-Sports chuyên nghiệp. Trùng hợp thế nào, nơi cô trao thân gửi phận lại chính là chiến đội của Từ Ứng Hàn. Thế là câu chuyện của chúng ta mới được bắt đầu.   Trải qua giải đấu mùa xuân thành công, chiến đội I.W tiến công như vũ bão tranh giải MSI (giải vô địch giữa mùa của LMHT). Nhưng lần này thần may mắn đã không mỉm cười với họ. Nội bộ lục đục, người đi MID Đỗ Chi Trạch vì không muốn đứng dưới cái bóng của đội trưởng - ADC Từ Ứng Hàn, đã âm thầm đối chọi với đồng đội, muốn rời đi. Kết quả, I.W xách vali về nước ngay sau trận bán kết.   Cùng lúc đó, ban huấn luyện của chiến đội ráo riết tìm kiếm người đi MID mới thay thế Đỗ Chi Trạch. Cái tên được họ lựa chọn có ID Piano, một người thường (người chơi bình thường, không phải tuyển thủ chuyên nghiệp) lọt top 10 Thách đấu sever Hàn Quốc. Nhưng không ai ngờ, Piano lại là con gái, còn là thiếu nữ thiên tài chơi piano của quốc gia. Cô tên Lâm Lung.   "Lâm Lung: Nhớ kỹ hai chữ Lâm Lung này.   Hàn thần: Có gì đặc biệt?   Lâm Lung: Bởi vì đây là tên vợ tương lai của anh.   Hàn thần: Thật sự chưa từng gặp người nào vô liêm sỉ thế này." (*) (Yên tâm đi, anh sắp bắt đầu màn tự vả rồi.)   Vậy là Lâm Lung dọn vào nhà chung với những thành viên trong chiến đội, bắt đầu cuộc sống của một tuyển thủ chuyên nghiệp. Nhưng mà cô cảm thấy đội trưởng nhà mình kì lạ lắm nha, lúc nào cũng bày ra bản mặt lạnh lùng cách xa tám nghìn mét, sau lưng lại âm thầm giúp đỡ cô. Đội trưởng còn tặng cô hộp sữa chua "của quý" của anh, khiến cô được khen thưởng mà sợ hãi.   Từ bé đến giờ, những người đàn ông Lâm Lung tiếp xúc nhiều nhất chính là bố và hai anh trai, giờ lại có thêm một người tên Từ Ứng Hàn. Khi cô ốm, là anh nửa đêm lặng lẽ đến bệnh viện chỉ để kiểm tra xem cô có bị sấm chớp dọa sợ không. Khi huấn luyện, là anh phá vỡ quy tắc của chính mình, mang theo cô cùng đánh rank thăng hạng. Khi chiến đội công bố thân phận của cô, giữa làn khói súng nồng nặc trên mạng, cũng chính anh đã đứng ra ủng hộ cô đầu tiên. Anh cứ làm như vậy khiến trái tim nhỏ bé của cô chịu không nổi, rung rinh mất rồi. Trong chiến đội liệu có cấm đội viên hẹn hò với nhau không nhỉ?   Nếu hỏi Từ Ứng Hàn câu này, chắc chắn anh sẽ khinh bỉ liếc mắt: "Nói nhảm cái gì, anh là đội trưởng, thi đấu thắng rồi hãy nói chuyện yêu đương."   Nhưng các bạn cứ yên tâm mà đọc tiếp, bởi vì bản lĩnh tự vả của nam chính cao thứ hai thì không ai đứng nhất. Ngay từ ngày đầu tiên gặp mặt cô bé ngọt ngào Lâm Lung, trái tim Từ Ứng Hàn đã bị câu đi mất rồi. Nhưng bản tính khó dời, anh cứ tự lừa mình dối người rằng anh chỉ quan tâm tới đội viên mới thôi. Trình độ tự vả càng ngày càng cao, đến lúc Lâm Lung tặng quà sinh nhật là một bản nhạc sáng tác riêng cho mình, Từ Ứng Hàn đành phải vả bản thân một phát cuối: Anh thật sự thích người ta rồi.   Đường đi thi đấu thì xa, còn đường đến trái tim em lại quá gần. Sau khi xác định tình cảm của bản thân, nam chính giả vờ lãnh khốc của chúng ta bắt đầu thực hiện kế hoạch cua đổ đội viên của mình. Vì tác giả mẹ đẻ đã ưu ái cho anh muốn tiền có tiền, muốn sắc có sắc, vì vậy cô gái Lâm Lung nhỏ bé sao có thể chống cự lại sức quyến rũ của nam chính chứ.   "Lâm Lung nhìn thấy một tin nhắn từ Wechat ghi chú "Đội trưởng": Dành thứ hai của em cho anh nhé.   Cô sửng sốt hồi lâu, quay đầu nhìn chàng trai bên cạnh, chỉ thấy anh tập trung vào màn hình máy tính trước mặt.   Vì vậy Lâm Lung cúi đầu gõ vài chữ trên điện thoại: Em suy nghĩ một lát.   Đối với sự im lặng của Từ Ứng hàn, Lâm Lung tự nhiên cũng muốn trêu chọc anh một chút. Tin vừa gửi đi, mặc dù cô không quay đầu lại nhìn, nhưng có thể cảm giác được người bên cạnh cúi đầu xem điện thoại. Thật lâu sau anh cũng chưa nói gì.   Lâm Lung cúi thấp đầu, đột nhiên ngón tay bên cạnh duỗi qua, gõ xuống bàn cô.   Sau đó cô nghe thấy một giọng nói trầm thấp, bình tĩnh: "Đã hết một lát rồi."   Lần này, cô gái nhỏ thật sự bị sự ấu trĩ của anh đánh bại, cô ngẩng đầu trong nháy mắt, liền ngây ngẩn cả người. Da anh vẫn luôn rất trắng, có lẽ là sinh ra đã trắng hoặc bởi vì thời gian dài đều ở trong phòng chơi game.   Cho nên Lâm Lung có thể thấy lỗ tai của anh đỏ lên. Thật sự đỏ lên.   Từ Ứng Hàn lạnh lùng lại có ngày bởi vì hẹn hò với con gái mà xấu hổ sao?" (*)   Ngoài việc nam nữ chính phát đường cho cẩu độc thân xuyên suốt cuốn truyện, chúng ta còn có thể ăn thêm bánh gato do hai anh trai của nữ chính rải. Anh cả Lâm Diệc Hoài phong độ lịch lãm, là người đàn ông quyền thế "thét ra lửa" nhưng lại mắc bệnh cuồng em gái. Anh hai Lâm Diệc Nhượng, đẹp trai giảo hoạt như hồ ly, thích nhất là trêu chọc em gái nhỏ nhà mình, cũng chính là người đã dẫn dắt em gái vào con đường LOL không lối thoát. Hai ông anh trai của nữ chính hội tụ đầy đủ yếu tố của nam thần ngôn tình còn hơn cả nam chính nên nhiều lúc đọc truyện tớ vẫn tự hỏi phải chăng tác giả viết nhầm nhân vật rồi cơ.   "Lung muội: Em mặc kệ, quán quân chỉ có một.   Hàn thần xoa xoa đầu cô: Ừ, nhất định là chúng ta.   Lâm Diệc Nhượng: Không được, anh cả đã mua một chiến đội siêu khủng cho riêng ta, ta sẽ cho các người phải khóc lóc cầu xin.   Lâm Diệc Hoài: Khiến cho Lâm Lung khóc lóc cầu xin? Tốt, tôi tuyên bố ngày mai chiến đội giải tán." (*)   Như đã nói từ đầu, truyện có một nửa là về game LMHT, quá trình nam nữ chính thi đấu tiến đến giải chung kết thế giới cũng khá hấp dẫn. Nhưng nếu bạn không biết gì về trò chơi này thì cũng chẳng sao, bởi nửa truyện còn lại đều là cẩu lương thơm ngon hấp dẫn, không đọc thì quá phí đấy ạ. Hố đây, đường đây, bánh gato đây, còn chờ gì mà không ăn hả các bạn :v Mời các bạn đón đọc Cho Phép Anh Thích Em của tác giả Tưởng Mục Đồng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Khinh Ngữ - Cửu Lộ Phi Hương
Vừa mới ngủ dậy, Lâm Khinh Ngữ đã phát hiện ra mình biến thành con trai…… Cô sung sướng đến phát điên. Đồng thời lúc ấy, Tô Dật An phát hiện ra mình biến thành…… một cái cây. Hắn đau khổ đến mức không muốn sống nữa. Càng đau khổ hơn nữa là Có một cậu chàng (cô nàng?) tối nào cũng chạy đến chỗ cái rốn của hắn – hốc cây để nói chuyện…… Thì thầm to nhỏ tất cả những bí mật, những rung động thầm kín, một chút lo lắng bất an, đôi phần mờ ám đều cho hắn nghe.  *** Sau khi trở lại thế giới hiện thực, Lâm Khinh Ngữ đương nhiên trở thành bạn gái của Tô Dật An. Trong sinh mệnh của bọn họ có một thân phận khác. Mà Phan Quyên và Lâm Bân cũng không hỏi nhiều khi nhìn thấy bọn họ sau khi tỉnh táo thì ôm nhau, bởi vì Phan Quyên và Lâm Bân vốn không hiểu rõ cuộc sống lúc trước của Lâm Khinh Ngữ, bọn họ cho rằng Lâm Khinh Ngữ có bạn trai nhưng không nói với bọn họ mà thôi. Tô Hạ lại vô cùng khiếp sợ. Sau khi xuất viện, khôi phục lại cuộc sống thường ngày, Tô Hạ không chỉ một lần nói bóng nói gió, muốn hỏi rõ ràng trong đêm đó rốt cuộc Lâm Khinh Ngữ và Tô Dật An đã trải qua những chuyện gì. ... Mời các bạn đón đọc Khinh Ngữ của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.
Đen Ăn Đen - Cư Ni Nhĩ Tư
Tuần vừa qua trong nhà xảy ra ít chuyện buồn, tâm trạng của Hoa Ban cũng theo đó sa sút hẳn. Mở kho ebook ra, trong đầu mình định sẽ đọc một truyện thật tăm tối. Màu đen là tối nhất, 2 chữ đen trong tựa truyện lại càng thêm tối. Cứ như thế mình bắt đầu gặm nhắm quyển Đen ăn đen một cách đau thương >_< Hóa ra truyện này không có chết chốc, ngược đãi, máu me, chém giết gì cả. Đại khái là mình đã bị lừa tình =.= Mà truyện này cũng không cho mình tí cảm xúc nào để viết review cả, lạ thật! (Chắc vì tâm trạng không tốt) Nếu đem so sánh mặt bằng chung thì Đen ăn đen vẫn hay chán, nếu đem so sánh những bộ lớn thì Đen ăn đen vẫn chưa thấm vào đâu. Tạm thời xếp loại trung bình khá đi. Cho rating 4.25 =)) Truyện này không cho cảm giác gây cấn, xung đột cũng thường thường, túm lại là không có chất kích thích. Mạch truyện nhè nhẹ, đều đều và vô số chi tiết lãng mạn. Nếu bạn muốn tìm cảm giác ân ân ái ái, sự âu yếm ngọt ngào của mùi vị tình tứ thì truyện này có lẽ hợp. Thật ra Hoa Ban theo trường phái lãng mạn-hành động nên mình thích những chuyện vừa “ngọt” và “cay”, cứ đều đều theo mô tuýp cũ thì mình ngán tận cổ rồi. Cái hay nhất của truyện này có lẽ là tạo ra hình tượng nữ chính độc lập và thành công trong nghề báo. Một nữ nhà báo bạo dạn, gan lì, thách thức mọi bí mật để rồi vạch trần sự thật bằng cây bút của mình. Cũng chính cái tật bướng bĩnh này đã đẩy cô đến vực thẳm cuối cùng . Đúng thật ngành báo chí chỉ thua ngành cảnh sát, có thể xếp ngang bằng ngành luật sư. Người làm báo đòi hỏi một tinh thần thép, dám nhìn, dám nghĩ, dám viết dù có bị đe dọa, hãm hại. Có lẽ chính cái tố chất liều lĩnh trong con người Mạc Ninh đã lấy được trái tim của Cố Chuẩn. Cô gái Mạc Ninh thuộc tuýp phụ nữ tự lập hiện đại. Cô dám thừa nhận mình đã yêu và cũng ngây ngô tìm cách tiếp cận anh. Trong khi cảm xúc của Mạc Ninh vô cùng rõ ràng thì Cố Chuẩn lại có nhiều điều uẩn khúc. Hoa Ban cho là hình tượng nam chính khá thất bại vì thiếu mất nền móng. Một căn nhà dù đẹp thế nào mà phần móng không chắc cũng dễ lung lây. Có lẽ Cư Ni Nhĩ Tư nên kể rõ hơn vì sao anh hình thành tính cách thờ ơ, lạnh lùng, khó gần như vậy. Tốt nhất là nên tạo cho anh một quá khứ với một mảnh tình dang dở nào đó thì người đọc sẽ thấy anh ta sâu sắc hơn. Nói về tình yêu của hai người hì tiến triển khá thuận lợi. Không có sự ngăn cản của gia đình. Bố mẹ Cố Chuẩn thật ra còn rất yêu thích Mạc Ninh, bà Cố còn xác định cô là mẫu con dâu yêu thích của bà. Người thứ ba, thứ tư thì có xuất iện nhưng mờ nhạt, không có sức ảnh hưởng bao nhiêu. Chủ yếu làm khó cuộc tình của hai người là ở Cố Chuẩn. Anh chàng này luôn cho rằng cô ấy không thể hiểu mình, tự cho là ta đây cao thâm, khó ai bước qua được cái “sâu sắc” trong tâm hồn anh. (nhưng mà tự anh ta cho là vậy chứ Hoa Ban đã bảo là chàng này thiếu nền móng mà ^^) Vậy rồi tới phút chót thì hóa ra chính bản thân Cố Chuẩn mới là người không hiểu Mạc Ninh. Vì sự “không hiểu” này mà suýt nữa anh đánh mất cô. Bây giờ thì mình rất thắc mắc về ý nghĩa nhan đề. Thế nào là Đen ăn đen? Trong truyện không nói gì về màu đen hết. Ây da, tác giả muốn thử thách trí tưởng tượng “phong phú quá đáng” của mình đây mà. Có thể cả nam và nữ chính đều là con cờ đen, chung một bản chất như nhau, củng là một cực của nam châm. Thay vì đẩy thì lại hút, thay vì là đồng đội thì lại ăn nhau. Thoi tóm lại là mình không biết vì sao tựa truyện như vậy. Bạn nào hiểu thì la lên nhe! ^^ Nói một chút về phương diện ngôn ngữ + diễn đạt. Ebook này thiệt là thiếu sót. Không ghi tên người dịch, người edit hay người làm ebook gì cả, chẳng rõ là truyện dịch hay edit nữa. Văn phong khá chuẩn, không mang dáng dấp của cv là bao, có lẽ là dịch. Nhưng cách kể cũng đơn giản, không hoa hòe, không đố chữ, không miêu tả nhiều nên edit cũng dễ dàng. Truyện xoáy sâu vào tình tiết, khắc họa cảnh vật thất nhạt, không đáng kể nhưng diễn tả tâm lý thì công phu, rõ ràng và có đầu tư nhiều. Như vậy, đây là bộ truyện dùng để giết thì giờ. Nó không hời hợt nên đọc không thấy uổng, phù hợp cho ai thích lãng mạn dịu dàng. Bài review này mình viết không có gì lôi cuốn, có sao nói vậy thoi mà cũng không có để nhiều tâm tư vào. Hy vọng lần sau sẽ nhiệt huyết hơn. Chào các bạn, cảm ơn vì đã đọc. Nếu các bạn rỗi rãi thì xin mời xem qua truyện mình viết nhe, đề nghị nên đọc bộ Diễn viên đa năng – bộ mình ưng ý nhất. Xem thử mình viết truyện có hay như viết review không. (Quảng cáo chút xíu ấy mà^^ Chắc mình phải tìm ai đó viết review cho truyện của mình thoi. Hay là mặt dày tự đi khen mèo dài đuôi đây ta??? ^^)) Review: hoabanland.wordpress.com *** Lúc Mạc Ninh đến bên cạnh xe Cố Chuẩn, phát hiện đèn xe đang mở, người cũng không ngồi trên ghế. Đứng nhìn hồi lâu, sau hố gọi lớn “Cố Chuẩn”. Lúc này cửa sau xe mới chậm rãi hạ xuống. Mạc Ninh đi đến, Cố Chuẩn đã mở cửa cho cô. “Sao lại ngồi phía sau?”. Mạc Ninh ngồi vào chô, tuỳ ý gợi chủ đề, muốn làm không khí dịu đi một chút. “Phía trước sáng quá”. Mạc Ninh không hiểu, ánh sáng nhạt chiếu tới, cô giống như cảm thấy tóc Cố Chuẩn vẫn còn ẩm, cứ như thế duỗi tay sờ, quả như cô đoán. Mi nhắn lại, cô nói “Anh không sấy tóc sao?”. Cố Chuẩn nằm ở trên ghế, giọng bình thản.“Em còn không cho anh thời gian làm khô”. “Về nhà?”. Rốt cuộc cũng nói ra.“Em với Khâu Tuân chỉ là bạn tốt”. “Ừ”. “Lúc vừa đến Bắc Kinh, vì công việc không ổn định, chỗ ở không ổn định, rất hoang mang”. Chậm rãi, Mạc Ninh cũng đã quen dần với bóng tối, nhắm mắt nằm lên ghế.“Khâu Tuân hợp tác cùng bạn trai Tô Dã Nghi, vô tình em gặp lại anh ta, anh cũng biết, em với anh ta quen nhau ở Tahiti. Dịch tự lúc trước bận làm dự án, Tô Dã Nghi vì bận chăm sóc anh ta, Chu Nhất Nặc cũng có chuyện của mình và Chu Xung, em lại chưa quen với cuộc sống ở Bắc Kinh, Khâu Tuân lại rảnh rỗi, vì thế rất tự nhiên, chúng em cứ thế trở thành bạn bè”. “Anh ta rất tốt, là một người đáng để làm bạn, thế nhưng nếu để em gọi tên thân phận của anh ta, em sẽ xếp anh ta vào loại ‘khuê mật’. Nói như thế, anh hiểu không?”. Nói xong, cô nghiêng đầu nhìn người bên cạnh, anh ẩn mình trong bóng đêm, không lộ ra tâm tình gì. ... Mời các bạn đón đọc Đen Ăn Đen của tác giả Cư Ni Nhĩ Tư.
Đại Minh Tinh Và Thợ Săn Ảnh - Bình Quả Thụ
Thích sao? Anh không biết. Anh chỉ biết người này rõ ràng yếu đuối vô cùng, lại vẫn hết lần này đến lần khác bảo vệ anh. Anh chỉ biết người này có lúc nhát gan vô cùng, nhưng riêng đối với chuyện của anh luôn lớn gan bất thường. Anh chỉ biết từ rất sớm, anh đã muốn quan hệ của bọn họ gần gũi hơn, càng ngày càng gần gũi hơn nữa. Rốt cuộc là muốn gần gũi đến mức độ nào? Gần đến độ không thể tách ra được. *** Lâm Sênh diễn tập xong thì nhìn thấy Tống Diệm đang đứng ngay cạnh cửa. Anh ta đút tay trong túi, đang dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn cậu. Trợ lý Tiểu Triệu vội vã bước lên trước: “Lão đại, anh đến rồi.” Tống Diệm không nói một lời. Lâm Sênh cũng không để ý đến anh ta, cầm khăn lên lau mồ hôi. Tiểu Triệu thấy tình hình có vẻ không ổn, hai người này tuy bình thường cãi nhau không ngớt, nhưng sao lần này mức độ căng thẳng lại càng cao hơn thế này. Cậu vội lên tiếng: “Anh Sênh, anh nói chuyện với lão đại đã nhé, em đến đằng kia giúp anh kiểm tra trang phục biểu diễn, mấy đồ anh cần em để ở trên bàn rồi đấy”, nói xong liền chuồn thẳng. ... Mời các bạn đón đọc Đại Minh Tinh Và Thợ Săn Ảnh của tác giả Bình Quả Thụ.
Trầm Hương Tuyết - Thị Kim
Đây là tấm gương sáng của một cô nương từ thịt thừa[1] phấn đấu thành thịt trong tim. Mộ Dung Tuyết vừa gặp đã yêu Gia Luật Ngạn, trao hết tấm chân tình, trải qua trăm ngàn trắc trở cũng không hề dao động, mãi đến khi bị đả kích nản chí mủi lòng... Sau khi hòa ly[2], Gia Luật Ngạn phát hiện hắn đã đánh mất người mình yêu thương nhất, lúc này mới hạ mình níu giữ. [1. Nguyên văn là một loại thịt ăn không ngon, bỏ không đành, khó cắt, khó nấu, khó nhai, dùng để chỉ người ngang ngược không nói lý lẽ, điếc không sợ súng.] [2. Hòa ly: ly hôn trong hòa bình.] *** Vào trường săn, Mộ Dung Tuyết cưỡi ngựa đi trước, tiến về phía khu rừng. Minh quản gia đưa người theo sát phía sau, Đinh Hương, Bội Lan một trái một phải theo bên cạnh Mộ Dung Tuyết. Trường săn mùa đông mênh mông cô tịch, Mộ Dung Tuyết mặc một bộ y phục đi săn màu đen thêu hình hoa sen chít eo tay bó, tôn lên làn da trắng như ngọc và đôi mắt đen tuyền, áo khoác đỏ tươi thêu hình đan phụng triều dương phần phật trong gió, cưỡi ngựa trắng phi như bay. Rừng cây tiêu điều, tuyết trên cành bị kích động rơi xuống sột soạt bay tung tóe như một màn sương, thân hình màu đỏ xinh đẹp lướt qua tuyết trắng, tựa như hồng ảnh trong tuyết. ... Mời các bạn đón đọc Trầm Hương Tuyết của tác giả Thị Kim.