Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Xuyên Qua Làm Tình Nhân Của Hoàng Đế! - Lạc Nhật Bầu Bạn

Thiên Nhất Thuần sau khi tốt nghiệp, nhờ thực lực của baba mà vào làm chủ nhiệm xí nghiệp. Tối chủ nhật hôm đó, nàng tắm rửa, làm đẹp để chuẩn bị đi xem mắt. Thế nhưng quần áo còn chưa kịp mặc, ai ngờ căn phòng sụp đổ, xuyên không. Trời xui đất khiến lại làm cho nàng rơi vào tẩm cung của hoàng đế. Nàng nhìn nam nhân trước mắt đang ở trên giường, mở miệng nói: “Cho ta mượn cái khăn trải giường này dùng tạm”. Đồng thời dùng sức lực của mình đem cái khăn kéo lên từ dưới ba thân thể tuyệt đẹp kia, sau đó nhìn người trên giường nói tiếp: “Làm phiền! Các người cứ tiếp tục”. Long Tiêu - là vua một nước, đang cùng tú nữ mới được tuyển chọn chơi đùa thì nghe một tiếng “Rầm”. Còn tưởng rằng có thích khách, không ngờ lại nhìn thấy một mỹ nhân trần như mộng, liền nghĩ là nàng là tú nữ mới. Nhưng mà các động tác sau đó của nàng, làm cho hắn chấn động, nàng nói : “Làm phiền! Các người cứ tiếp tục.” Thời nay, quần áo cũng theo chủ nhân mà xuyên qua, đúng là một trò hề! Hoàng thượng mang tiếng bạo quân khiến cho mọi người rất sợ hãi, người sẽ bỏ qua cho những kẻ quấy rầy việc tốt của người sao? Thiên Nhất Thuần sẽ ra sao? *** Từ từ mở mắt ra, nhìn thấy trần nhà quen thuộc, Nhất Thuần đột nhiên ngồi dậy, tất cả mọi thứ chung quanh vẫn như trước, cảm thấy không có chút sức lực nào, lại không nhớ nhớ nổi rốt cuộc là có chỗ nào không đúng. "Nha đầu nhà ngươi? Ai, nếu thật sự không muốn thì để cho lão gia đẩy đi! Chờ mọi người tới, nhìn một chút, có lẽ con sẽ rất vui đó!" Dì Lưu nhìn thấy Nhất Thuần vừa mới tỉnh dậy, chỉ biết lắc đầu, lúc nãy mới vừa đi xuống một chút mà nó lại ngủ. "Người? Người nào?" Nhất Thuần không hiểu hỏi. "Con của ta ơi, con thiếu ngủ sao? Ở đây nói mớ cái gì vậy? Nhanh đi trang điểm!" Dì Lưu kéo Nhất Thuần, thuần thụcgiúp nàng sửa sang lại tất cả, không để ý tới tính tình của nàng, liền đi xuống lầu. "Ngươi?" Nhất Thuần nhìn người đang ngồi trong phòng khách, giống như đã từng quen biết, nhưng làm thế nào cũng nhớ không được rốt cuộc đã gặp ở đâu. "Các con biết nhau? Vậy thì không cần cha giới thiệu!" Thiên ba vui vẻ nói, hắn đối với người con rể tương lai này rất là hài lòng, có rất ít người có thể đồng thời thông qua cuộc khảo hạch của hai cha con bọn họ. Thầm nghĩ, tiểu tử đừng làm cho ta thất vọng! "Thiên bá bá hiểu lầm rồi, chúng con không biết nhau, có thể là do gương mặt và dáng dấp của con nhìn bình thường thôi!" Hudson đứng lên, dịu dàng nhìn chằm chằm Nhất Thuần. "Không biết?" Thiên ba có chút không hiểu, nhìn vẻ mặt của nữ nhi rõ ràng là biết nhau mà. Nhưng mà nhìn tình huống này xem ra hai người này rất có triển vọng, trong lòng bắt đầu vui vẻ. Sau khi ăn tối xong, Nhất Thuần muốn mời Hudson đến vườn hoa xem một chút, hành động này khiến người trong nhà thiếu chút nữa thét chói tai. Thế gian luôn có mấy nhà vui mừng mấy nhà lo, ở một thế giới khác, người dân ở Ân quốc không người nào dám nhắc đến chữ Thiên, cũng khôngngười dám nhắc tới chữ Nhất Thuần, ai cũng biết cái tên xinh đẹp này là cấm kỵ đối với hoàng thượng. Người trong cung càng sống thận trọng hơn nữa,mỗi một cọng cỏ, mỗi một tảng đá ở Thanh Hà uyển, tuy rất bình thường. Nhưng ngàn vạn lần không được đụng tới, càng đừng mong bước vào đó được. Tất cả mọi thứ ở đây, cũng có thể làm hoàng thượng đau lòng. Không người nào dám chỉ trích hoàng đế. Hắn đem hậu cung giết sạch sẽ, đem tiểu muội muội mình sủng ái nhất bắt làm ni cô. Đem vị Vương gia của Vũ quốc nuôi ở trong lồng chim khổng lồ. Tất cả mọi người điều nói Long tiêu là ác ma, là một tên hôn quân, đây là việc có thật, không ai hoài nghi những lời này. "Tại sao không giết ta?" Đứng ở trong lồng, Tin bình tĩnh mở miệng. "Trẫm muốn ngươi sống lâu thật lâu, muốn ngươi mỗi đêm vì nàng mà đau lòng." Muốn ngươi giống như ta, cùng chịu nổi đau mất đi nàng. Trong vườn hoa xinh đẹp, nước phun lên rồi rơi xuống hồ, Nhất Thuần cùng Hudson sóng vai đứng lẳng lặng, muốn nói gì đó, nhưng lại không mở miệng. "Ngươi nhớ ta sao?" Không chờ Nhất Thuần mở miệng, Hudson đã lên tiếng. Nếu như nàng nói nhớ, ta liền đem tất cả trí nhớ còn lại trả lại cho nàng. Nếu nàng nói không nhớ rõ, vậy hãy để cho chúng ta bắt đầu lại từ đầu đi! Đây cũng là kết quả ta mong muốn. "Ừ?" Trực giác nói cho nàng biết, nam nhân ở trước mắt rất kỳ quái, nhưng vấn đề của hắn càng kỳ quái hơn, nhưng điều đó cũng nói lên là họ biết nhau, nếu không người đàn ông này sẽ không hỏi mình có nhớ hay không. "Trả lời ta?" Hudson nghiêm túc nói. Nếu như là biết, vậy tại sao không nhớ nổi rốt cuộc biết nhau như thế nào? Nhất Thuần tự nhận là trí nhớ của mình không hề kém! Nếu như không biết, vì sao lại cảm thấy hắn quen thuộc như vậy. "Ta không biết!" Nhất Thuần nhẹ nhàng mở miệng, nàng nói ra suy nghĩ trong lòng. "Đây không phải là đáp án!" Hudson nhẹ nhàng nắm lấy cằm của nàng, "Nếu như muốn hỏi tại sao, vậy thì hôn ta một cái!" Nhất Thuần tự nhiên nhón chân lên hôn một cái! Đám người nhìn lén ở trên lầu liền vui mừng! Bọn họ chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi, hài tử của hắn đã trưởng thành, rốt cuộc cũng tìm được nửa kia của mình, sau đó hạnh phúc cuộc sống với nhau, cho đến hết quãng đời còn lại! Thuần nhi! Nàng chỉ là không cẩn thận nên ngủ một giấc, tỉnh mộng lại đến cổ đại làm tình nhân của hoàng đế! Mời các bạn đón đọc Xuyên Qua Làm Tình Nhân Của Hoàng Đế! của tác giả Lạc Nhật Bầu Bạn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nhập Nhầm Xác, Yêu Đúng Người - Tựu Mộ
Hạ Tiểu Mễ, vừa mới tốt nghiệp, theo đuổi Tiền Chấn Hựu bốn năm, nhưng tình yêu dành cho anh không được đáp lại, trong một lần đi dự đám cưới bị tai nạn giao thông, linh hồn của cô nhập vào vị hôn thê của Tiền Chấn Hựu. Cô bị sao thế này, thể xác của cô đâu, cô phải kết hôn với anh sao, người đàn ông cô yêu? Tiểu Mễ không dám tin, cô tìm cách bỏ trốn trước khi hôn lễ diễn ra, trong quá trình đào hôn cô đã gặp Lâm Hạo Hải, một người đàn ông độc mồm độc miệng, nhưng lại hết lòng giúp đỡ cô. Họ đã gây ra biết bao tình huống dở khóc dở cười và đến cuối cùng họ nhận ra đây mới chính là một nữa đích thực dành cho mình. Thượng đế luôn luôn công bằng, ngài đóng cánh cửa này sẽ mở cho bạn cánh cửa khác, cái quan trọng là bạn có muốn bước qua cánh cửa đó không mà thôi. *** Nghe tôi chửi tục, anh ta cũng chẳng có tí phản ứng nào. Rõ ràng trừ khi tôi nói chuyện liên quan đến thân phận mình, còn không anh ta cũng chẳng quan tâm. "Tôi, tôi quả thật không phải Lư Dĩ Sương." Tôi vò vò đầu, kéo kéo váy, cuối cùng cũng vô lực thốt một câu. "Ừm?" Anh ta cười cười. "Nhưng, cho dù tôi có nói tôi là ai thì chắc anh cũng chẳng biết." Tôi lại chỉnh chỉnh váy, "Tôi nói tôi là Trương Tiểu Nha, Lý Tiểu Miêu, Hạ Tiểu Mễ, Triệu Tiểu Thiên... anh biết được chắc?" "Hạ Tiểu Mễ?" Lâm Hạo Hải bất ngờ nhíu mày, cất tiếng. "Í?" Sao anh ta lại chọn được đúng cái tên này chứ? Chậc, chắc vì đó là cái tên nghe có vẻ bình thường nhất trong đám vừa rồi chăng? Tôi vỗ tay: "Ha ha, quả không hổ danh là người yêu của Lư Dĩ Sương, đoán cái trúng luôn!" ... Mời các bạn đón đọc Nhập Nhầm Xác, Yêu Đúng Người của tác giả Tựu Mộ.
Hạnh Phúc Không Ngừng - Mộc Phạn
Trên thế giới này, có những người vô tình lướt qua một con phố cũng có thể tìm thấy tình yêu cho riêng mình, bên cạnh đó cũng có những người phải dùng cả tuổi thanh xuân và sức sống của tuổi trẻ chỉ để chạy theo một tình yêu. Phùng Ẩn Trúc chính là một cô gái như thế. Cô đã gặp và yêu một Ngô Dạ Lai quá đỗi trầm lặng, quá đỗi cách xa mình. Nhưng cô luôn cho rằng trên đời này không có việc gì mà con người ta không làm được, chỉ cần cô kiên trì, nỗ lực, rồi sẽ một ngày anh phải quay đầu lại nhìn cô. Nhưng khi cô đã chính thức trở thành vợ của anh chàng quân nhân Ngô Dạ Lai ấy, cô mới biết rằng cuộc hôn nhân này đối với cô mà nói không phải là thành quả của một quá trình cố gắng trong kiên trì bền bỉ mà chỉ là một sự thử thách mới, một trải nghiệm mới cho những khát khao về một bến bờ hạnh phúc của cô mà thôi. Hôn nhân không tình yêu chính là như vậy, hay nói cách khác, tình yêu chỉ đến từ một phía chính là như thế, một người cứ dõi theo bóng một người trong nỗi cô quạnh trống trải không ai có thể hiểu được. Chính vì thế, Phùng Ẩn Trúc quyết định tìm một lối thoát mới cho riêng mình, có lẽ quyết định ấy lại là một cột mốc mới cho những trang sử của cuộc đời cô. Được sự giúp đỡ cùng cất nhắc của cấp trên Tiêu Ly, cô rời nhà đến thành phố J làm thư ký cho anh. Kể từ đây, cuộc đời của cô đối mặt với rất nhiều cái mới. Cô bất ngờ phát hiện ra tình cảm của Thẩm Quân Phi - một người bạn thân thiết cùng cô đi qua bao năm tháng của tuổi trẻ, vẫn luôn âm thầm chờ đợi, chăm sóc và che chở cho cô mỗi khi cô yếu đuối nhất. Rồi sau đó lại phát hiện ra tấm hình của người con gái mà chồng mình đã thầm mến trước kia vẫn luôn được anh lưu giữ cẩn thận trong máy tính, sự việc ấy chính là giọt nước tràn ly để Phùng Ẩn Trúc quyết định ly hôn. Liệu rằng cô còn có thể có được một khởi đầu nữa hay không? Liệu rằng cô còn có đủ dũng khí để tìm thêm cho mình một bến đỗ nữa hay không khi cô có đến ba sự lựa chọn? Một người là người chồng cô đã thầm yêu suốt những năm tháng tuổi trẻ, cô cứ mải miết chạy theo anh mà chẳng còn nhìn thấy được ai khác, sau khi ly hôn anh lại nhận ra mình vẫn yêu cô, muốn níu giữ cuộc hôn nhân ấy. Một người là vị cấp trên ưu tú xuất sắc mà cô vẫn luôn ngưỡng mộ. Một người là người bao năm qua cũng giống như cô, hy sinh cả tuổi trẻ, hy sinh hết sức sống thời thanh xuân tươi đẹp để chờ đợi trái tim cô. Trong ba người ấy, ai sẽ là một chỗ dựa cho mảnh đời còn lại của cô gái Phùng Ẩn Trúc? Tác giả Mộc Phạn đã gửi gắm vào tác phẩm Hạnh phúc không ngừng con đường tình yêu đầy những gian nan và trắc trở của Phùng Ẩn Trúc để nhắn nhủ với mỗi chúng ta thông điệp rằng: Hạnh phúc không nên vay mượn hay ngóng trông từ bất cứ ai, mỗi một người hãy học được cách tự mang lại hạnh phúc cho chính mình. *** Dù có được suy nghĩ lại, sự nuối tiếc mãi mãi khi không được ở bên nhau cùng với sự đổ vỡ thê thảm sau một thời gian ở bên nhau, vẫn làm cô phải phân vân, không biết nên lựa chọn thế nào. Thi thử, điền nguyện vọng, thi tốt nghiệp, đợi kết quả, công bố kết quả...hàng nghìn hàng vạn người đều trải qua những việc ấy, nhưng cảm nhận của mỗi người lại hoàn toàn không giống nhau. Phùng Ẩn Trúc không biết nên diễn tả chính xác cảm giác đó thế nào, nhưng nhìn vào bảng công bố kết quả điểm thi ở trường thì cảm giác đó như trời đất sụp đổ. Với thành tích học tập của Ngô Dạ Lai, anh hoàn toàn có thể trở thành hạt giống của các trường đại học lớn như Đại học Bắc Kinh hay Thanh Hoa rồi! Cô không thể ngờ được rằng các thầy cô giáo lại bỏ qua anh, để anh đăng ký học Đại học Kỹ thuật Hàng không. Thành phố đó cách Bắc Kinh hơn mười mấy giờ đi xe, thật không hiểu nổi, bản thân cô phải lao tâm khổ tứ, tốn biết bao nhiêu sức để thi vào Bắc Kinh còn có ý nghĩa gì nữa. Sau kỳ thi, Ẩn Trúc không thể liên lạc được với Ngô Dạ Lai, cô lại không biết chính xác địa chỉ nhà anh. Vào ngày đến trường nhận bảng điểm, vì phải qua nhiều kênh thông tin khác nhau mới biết được điểm thi, nên cô cứ hai ba lần đến trường rồi lại về. Chắc là cô đến muộn nên chờ tới tận chiều mà vẫn không gặp được Ngô Dạ Lai. Buổi công bố điểm của nhà trường hôm nay lại giúp cô gặp được anh. "Cậu ghét mình đến thế sao, giấu mình cả nguyện vọng đăng ký, lại còn đăng ký vào một trường gần như không chiêu sinh nữ giới nữa.", Ẩn Trúc nói đến đây thôi, hai tròng mắt đã bắt đầu đỏ, cô đưa tay lên quệt ngang qua mặt, "Cậu chắc sớm đã biết là đỗ rồi, còn đến xem cái gì nữa?". Ngô Dạ Lai nhìn Phùng Ẩn Trúc, lòng thầm nghĩ: "Mình đến để xem cậu có thi đỗ hay không". Trường mà Phùng Ẩn Trúc đăng kí thi cứ hai ba ngày lại thay đổi một lần, cuối cùng, Ngô Dạ Lai cũng không dám chắc chắn trường mà cô đăng ký là trường nào nữa. Anh đọc báo và đã biết điểm của cô, thành tích ấy so với trường mà cô chọn là hơi thấp. "Tôi đến lấy giấy thông báo nhập học", anh giơ tờ thông báo nhập học trên tay lên nói tiếp, "Phùng Ẩn Trúc, nhìn trường mà cậu đăng ký đi, không ngờ cậu lại tự đánh giá mình cao như thế, thật không hiểu cậu lấy đâu ra sự tự tin đó." ... Mời các bạn đón đọc Hạnh Phúc Không Ngừng của tác giả Mộc Phạn.
Dư Vị Trà Chiều - Minh Hiểu Khê
Hạ Dạ Huân và Tiểu Tuyền, một người là ngôi sao nổi tiếng có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng trái tim mềm yếu, vì những bóng đen từ thời niên thiếu nên anh luôn luôn tìm cách trốn tránh các phóng viên và giới truyền thông; một người là nhà báo có tài với vẻ ngoài trong sáng và nội tâm mạnh mẽ, có thể không từ thủ đoạn để moi móc các vụ scandal và tin giật gân. Trong một lần tình cờ, hai con người vốn dĩ không thể gần gũi nhau ấy bỗng chốc trở thành bạn bè. Huân ngây thơ cho rằng Tiểu Tuyền không nhận ra thân phận ngôi sao của mình, trong khi đó Tiểu Tuyền lại tương kế tựu kế tiếp tục trở thành bạn tốt của Huân… Nhưng khi mối quan hệ của hai người ngày càng trở nên sâu sắc, Tiểu Tuyền bắt đầu dao động. Cô khiến cho một người bướng bỉnh và luôn trong tâm thế phòng bị yêu cô sâu sắc… Lời nói dối tốt nhất là tìm cách biến lời nói dối ấy thành hiện thực. Khi đã đặt mình vào những lời nói dối ấy, thông thường đều không thể phân biệt đâu là giả, đâu là thật. Khi sự thật được phơi bày, khi Huân đau đớn quay lưng bỏ đi, Tiểu Tuyền sẽ phải làm gì để níu kéo hạnh phúc sắp biến mất? *** Cuối cùng Huân cũng thoát khỏi giấc ngủ ma mị đó, khi đôi mắt màu tím violet chầm chậm mở ra, thì đã là buổi tối rồi. Anh nhìn lên trần nhà bệnh viện trắng toát một màu, đờ đẫn một lúc, đầu óc vẫn nặng nề mơ màng, có một số cảnh tượng vụt lướt qua, như những người đó đang xé rách quần áo anh, như Tiểu Tuyền đã chạy đến cạnh…Anh mở bừng mắt ra, bật dậy khỏi giường, suýt chút nữa đã va vào Tiểu Tuyền đang thò đầu ra! “Tỉnh rồi à.”Tiểu Tuyền tránh ra rất nhanh, thấy anh không sao cả thì thấy yên tâm hẳn, cười ranh mãnh ngồi khoanh chân trên giường, đôi mắt lóe lên ánh tinh nghịch.Huân cuống quýt hỏi cô:“Hôm qua em có bị thương không?”Tiểu Tuyền vờ làm vẻ uất ức:“Anh nghĩ thế nào?”Đáy mắt Huân cháy lên tia căm hận và phẫn nộ, anh run rẩy sờ sờ gò má cô, sau đó mím môi bước xuống giường, toàn thân toát ra bầu không khí lạnh lẽo, bước về phía cửa phòng.“Anh làm gì thế?” Cô vội vã kéo anh lại.“Anh sẽ bắt bọn chúng trả giá cho hành động đó!” Giọng anh lạnh lẽo, phẫn nộ khiến bàn tay cũng lạnh như băng.“Yên tâm đi nào, họ giờ đã rất thảm rồi!” Tiểu Tuyền hừ lạnh một tiếng. “Lại còn dám bắt nạt bạn trai của em, cũng không nghĩ xem Ngọn Lửa Tiểu Ma Nữ em là nhân vật nào, bây giờ chắc chắn bọn chúng đã hối hận chết đi được ấy! Ha ha, em chỉ lừa anh thôi, sao em lại bị thương được, em là tiểu ma nữ lên trời xuống biển chỗ nào cũng xông vào được cơ mà!”“Em không sao thật chứ?”Huân vẫn không yên tâm, quan sát kỹ lưỡng cô một lúc, thấy trên người cô không có vết thương nào mới dần dần thở phào nhẹ nhõm.“Không sao mà! Có điều bọn chúng xấu xa quá, dám cho anh uống bao nhiêu là thuốc ngủ, làm em hết hồn!” Tiểu Tuyền thương tiếc nói, bỗng nhiên lại cười vẻ tinh ranh, liếc nhìn anh ... Mời các bạn đón đọc Dư Vị Trà Chiều của tác giả Minh Hiểu Khê.
Điều Bí Mật Của Chồng - Anh Tử
"Điều bí mật của chồng" là một câu chuyện rất thật trong các gia đình trẻ hiện nay, và bất cứ người vợ nào cũng sẽ nhìn thấy mình trong hình ảnh của ba người phụ nữ trẻ trong câu chuyện: đó có thể là một Sảnh Sảnh mù quáng vì tình yêu, một Lý Dương đa tình nhưng biết dừng lại đúng lúc để không phá vỡ gia đình bé nhỏ của mình, hay một Tích Tích biết hi sinh, biết cảm thông cho những sai lầm của người chồng. Đề cập đến vấn nạn ngoại tình, nhưng những trang viết của Anh Tử không quá nặng nề về việc phán xét hay lên án mà chỉ như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng những cặp vợ chồng hãy biết quan tâm chia sẻ với nhau, hãy cảm thông với những điều thầm kín trong lòng người bạn đời của mình, đừng để những hiểu lầm thêm tích tụ, nếu không sẽ có một ngày bạn sẽ nhận ra mình đã chẳng còn ai bên cạnh. *** Một năm sau, giữa buổi chạng vạng ngày đông, một thiếu phụ hơn ba mươi tuổi cùng người chồng tìm đến nhà Tích Tích. Lúc ấy, Tích Tích vẫn ở cơ quan để làm thêm giờ, nhưng vừa nhận được điện thoại của mẹ chồng nói “Có bạn học hồi cấp Ba của Xuân Phong tìm đến nhà mình, mong được gặp con một lần.” Tích Tích vội gác công việc lại, lập tức lái xe về. Bước vào cửa, Tích Tích nhìn thấy một người phụ nữ xa lạ, khuôn mặt đoan trang, đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, ngồi bên cạnh cô là một người đàn ông có tướng mạo thật thà phúc hậu. Tích Tích thoáng ngây người, trong ký ức của cô không hề có hình bóng họ. - Chị là vợ của anh Xuân Phong à? - Người phụ nữ đó lúng túng đứng dậy, e ngại nhìn Tích Tích, ánh mắt toát lên niềm vui xen lẫn nỗi buồn man mác. - Tôi biết làm như thế này là rất mạo muội, nhưng mà, tôi nhất định phải đến nói chuyện với chị. - Cô ngồi đi, ngồi xuống rồi nói. - Tích Tích có linh cảm, người phụ nữ này và Xuân Phong từng có tình cảm với nhau. Kỳ lạ là lần này cô không có cảm giác đau đớn. ... Mời các bạn đón đọc Điều Bí Mật Của Chồng của tác giả Anh Tử.