Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ô Vuông Thủy Tinh

Văn án : Gần trường học có cửa hàng trà sữa mới mở, ai cũng nói ông chủ đẹp trai chết người. Có một ngày, Giang Nhiễm may mắn được thấy mặt mũi của người này. Giang Nhiễm: “…” Đây chả là đại thần đua xe nhà bên, suốt ngày trèo cửa sổ sang phòng cô còn gì? Ừm, mà đây cũng là tên khốn đã cưỡng hôn cô từ mấy ngày trước. Dương Kế Trầm gác hai chân lên bàn nhỏ, lười biếng dựa vào sofa. Anh gảy nhẹ đầu thuốc lá và cười tới vô lại: “Ồ bà chủ đến à, muốn uống gì không? Ca cao nóng nhé?” Tai Giang Nhiễm đỏ lên. Đêm đó, anh trèo cửa sổ vào với hai cốc ca cao, rồi vừa uống được mấy ngụm đã chợt hôn cô. Hôn xong còn cà lơ phất phơ hỏi: “Uống ngon không?” *** Cô gái đứng sau ô cửa thủy tinh, em có biết trên xương bướm của mình có vết bớt hình bông tuyết không? Trùng hợp thật, tuyết bắt đầu rơi rồi. Dương Kế Trầm nghĩ có lẽ đây chính là tiếp tục tồn tại, tiếp tục tồn tại để được gặp em. ------ Mình biết tới Liêm Thập Lí qua bộ "Trầm Ẩn". Nhưng không giống với mạch truyện chậm và man mát buồn của "Trầm Ẩn", "Ô Vuông Thủy Tinh" mang trong mình dáng vẻ tràn trề năng lượng và tươi vui. Chính trong những ngày mình cảm thấy mệt mỏi nhất thì "Ô Vuông Thủy Tinh" là một người bạn giúp mình thư giãn và giải tỏa stress rất nhiều. "Ô Vuông Thủy Tinh" hấp dẫn mình từ cái văn án, vì mình mê trà sữa như mạng sống vậy. Nhưng khi bắt đầu đọc truyện mình đắm chìm luôn với hình tượng cool ngầu lúc đua xe của Trầm ca nên tới khi anh mở quán trà sữa mình cũng hơi sốc nhẹ  Truyện bắt đầu vào một ngày cuối đông năm 2007, Dương Kế Trầm chuyển vào ngôi nhà gần nhà Giang Nhiễm. Cửa sổ phía đông nhà anh đối diện với cửa sổ phòng Giang Nhiễm. Đọc tới đây mình thấy bà nữ chính thực sự nhọ kinh khủng. Vì lần đầu gặp người ấy của đời mình thì ai mà chả muốn xinh đẹp lồng lộn như một nàng công chúa, đằng này chị lại bị anh thấy lúc đang mặc áo hai dây và đang cố gắng cạo lông nách nữa chứ. • "Anh ta nhìn thấy hết cảnh cô mặc áo hai dây lúc nãy rồi à? Hay là nhìn thấy nhiều hơn nữa?" Bạn thân Quý Vân Tiên rất mê đua xe, nên đã rủ rê Giang Nhiễm đi gặp đội đua xe của nam chính, tại đây Trầm ca và tiểu Nhiễm chính thức gặp nhau. Nói ra cũng lạ, Trầm ca mà mọi người biết bình thường cũng có chọc ghẹo con gái một chút nhưng quả thật chưa để ai vào mắt mà say mê, chiều chuộng như tiểu Nhiễm. Nói theo cách của Trầm ca thì anh đã muốn cua chị từ những ngày đầu mới gặp nhau. Đích thị là style lưu manh đây rồi nè. Chính xác mà nói Giang Nhiễm bắt đầu rung động với Dương Kế Trầm từ lúc thấy anh đua xe, cái dáng vẻ phóng khoáng, phách lối khi anh đua xe ấy đã hấp dẫn Giang Nhiễm theo một cách rất riêng, rất khác biệt. • "Anh tỏa ra khí chất buông thả mà phách lối như chính bản thân mình, không để bất cứ kẻ nào vào mắt, tự tin và chắc chắn như vậy. Đường đua này cũng như đo thân mà làm vì Dương Kế Trầm, nơi đây như trường biểu diễn chuyên chỉ dành cho một người, ống kính và những lời bình luận từ đầu tới cuối đều vây quanh anh." Thầy phong thủy nói Dương Kế Trầm có một mối nhân duyên từ kiếp trước, với một cô gái có tính tình dịu dàng, mềm mại. Vốn lúc đầu anh cũng không tin vì cho là thầy chém gió nhưng sau đó anh đi cầu phật với đội đua xe của mình, một thầy tướng ở chùa cũng nói anh những lời y chang như thế. • "Cậu thanh niên, 08 là năm tốt, tuy có long đong nhưng sao Hồng Loan đổi ngôi, trời ban lương duyên." • "Kiếp trước có duyên, kiếp này tiếp nối, lấy vật tìm người, lấy ngọc làm tên." • "Mối di hận sinh ra trong trời đông giá rét, duyên phận sẽ tiếp nối vào trời đông giá rét, là đoạn duyên phận rất đặc biệt" Người ấy của Dương Kế Trầm có lưu lại một chút ấn ký, trùng hợp khi anh nhìn thấy Giang Nhiễm lại thấy trên người chị có một vết bớt hình bông tuyết, vả lại chữ Nhiễm trong tên chị cũng có nghĩa là Ngọc nữa. Số phận hai người dường như đã thuộc về nhau từ rất lâu, trước khi hai người biết đến sự tồn tại của nhau. Dương Kế Trầm vốn không thích mùa đông một chút nào, vì mùa đông đối với anh mà nói mang lại nhiều kỷ niệm buồn, đau thương và mất mát. Nhưng kể từ ngày Dương Kế Trầm gặp Giang Nhiễm, cũng là một ngày cuối đông, thì mùa đông đối với anh mà nói đã trở nên tốt đẹp và mang nhiều ý nghĩa hơn. Dương Kế Trầm là một trong những nam chính mà mình thấy lưu manh công khai, anh ghẹo Giang Nhiễm rất tỉnh, rất tiêu sái, cũng rất ngầu. Không nói thì thôi, chứ phun câu nào là tiểu Nhiễm cũng như người đọc ngã ngửa câu đó. • “Nhìn cái gì? Có phải tôi đẹp trai quá quấy rầy đến việc học của em không?" • "Đợi em thêm hai năm nữa, sau đó anh và em chơi tới bến." • "Đúng là nên giảm béo một chút, rồi chúng ta sẽ thật sự trở thành anh em." (Trầm ca trêu bà Nhiễm lép đó...) • “Bệnh viện quá kích thích, vẫn nên thôi đi.” • "Gọi chồng nghe thử chút đi, bảo bối." Trầm ca nhảy cửa sổ vào phòng tiểu Nhiễm với rất nhiều lý do phong phú đa dạng, ví như nhờ xoa thuốc, sửa ống nước, mua đồ ăn vặt, sang đọc ké sách,... Một câu miêu tả đúng nhất về sự mặt dày này của Trầm ca chính là phòng ngủ của tiểu Nhiễm dần trở thành ngôi nhà thứ hai của anh. Nói chung vào thời gian hai người mới cà cưa với nhau thôi nhưng mình lại thấy họ như đôi vợ chồng đã cưới nhau rất lâu rồi vậy -.- Gato hết sức. Trầm ca thực sự quá có lòng, anh nâng tiểu Nhiễm như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Sủng hết mức, còn vì chị mà mở một tiệm trà sữa lấy tên JY (ý nghĩa tên JY này đen tối nè haha). Chị ôn thi đại học mệt mỏi thì thuê đầu bếp nhà hàng nấu ăn bồi bổ cho chị, còn rất khôn khi dùng trà sữa dụ khị chị. Sau này khi hai người quen nhau rồi thì anh cắt giảm khẩu phần trà của chị vì anh nói bụng giống có bầu 3 tháng. Matday hết sức hà !!! Tính cách Giang Nhiễm mình thấy giống rất nhiều cô gái bình thường khác : Hay lo nghĩ, đấu tranh nội tâm nhưng phấn đấu để khiến bản thân mình trở nên tốt hơn. Chị từng cho rằng thế giới của mình và Trầm ca vốn cách xa nhau, nhưng ai ngờ đâu lại gần nhau đến vậy. Giữa họ như có một sợi dây vô hình đã ràng buộc và kéo họ lại gần nhau hơn, sợi dây ấy tên là định mệnh. • "Thích một người sẽ khiến bản thân rơi vào tự ti. Người kia ở trong lòng bạn quá mức đẹp đẽ và hoàn hảo, tới mức có thế nào bạn cũng sẽ thấy mình không xứng với anh ấy." Tuy hai người vốn không thích cãi nhau, họ cho rằng cãi nhau chỉ gây tổn thương nhau và mệt mỏi hơn thôi. Nhưng hai người cũng từng giận, và tất nhiên là chiến tranh lạnh rồi. Giang Nhiễm hiểu lầm về đào hoa của Dương Kế Trầm nên chị gầy rộc đi, thành tích học tập cũng sụt hẳn (mẹ nữ phụ đoạn này quá đáng lắm luôn). Sau khi thi đại học thì hai người làm lành lại, Trầm ca còn mua cho chị một cây dương cầm rất to. Cuộc sống của họ về sau thì hạnh phúc, tuy cũng có ghen tuông, hờn dỗi một chút nhưng đó là điều bình thường trong truyện tình cảm của họ mà thôi. Ngoài cặp đôi chính Trầm ca và tiểu Nhiễm thì dàn nhân vật phụ rất đáng yêu. Như Giang Mi - mẹ nữ chính, người rất nghiêm khắc khi nhắc tới vấn đề yêu đương với Giang Nhiễm nhưng sau này biết đến Trầm ca, thậm chí biết anh là một tay đua thì bà lại không phản đối gay gắt mấy. Hay như Trịnh Phong - ba Giang Nhiễm, đây là một nhân vật tấu hài cực mạnh, bị Trầm ca phũ không còn chỗ đứng, mặc dù ông là ba vợ của Trầm ca :v. Hay như cặp đôi Trương Gia Khải - Quý Vân Tiên cũng rất đáng yêu, đôi này phải nói là bày tỏ tình cảm mọi lúc mọi nơi, nhưng tiếc vì họ không có một cái kết đẹp (đọc tới đoạn kết của cặp này mình khóc luôn). Về sau cũng xuất hiện ba người bạn cùng KTX đại học với tiểu Nhiễm cũng siêu hài. Lâm Vân coi Dương Kế Trầm là thần tượng mà sùng bái, Trương Giai Giai cảm động vì được gọi là mỹ nữ hay bà chị Từ Đan là người truyền bá tư tưởng đen tối cho cả phòng KTX. Một nam phụ lầy và nhây khác là Tống Dật Thịnh. Anh này là lớp trưởng ở lớp đại học của Giang Nhiễm, ban đầu mình còn tưởng anh là tình địch của Trầm ca để cướp chị Giang cơ, ai ngờ không phải :v Anh là em cùng cha khác mẹ với Dương Kế Trầm, cũng không cần anh trai phải đối tốt với mình, nhưng anh tự hào vì Trầm ca tài giỏi, tìm gặp Trầm ca cũng chỉ vì muốn có thêm một người thân cùng gắn bó với mình mà thôi. Mới đầu Tống Dật Thịnh nói chuyện với Trầm ca còn bị tiểu Nhiễm hiểu nhầm là yêu thầm bạn trai chị rồi tìm cách chia cắt hai người nữa cơ, hài hết sức. • "Giang Nhiễm ho khan một tiếng: “Thế nên… Tống Dật Thịnh, cậu là fan của A Trầm hay cậu vốn thích đàn ông?” Có một số câu trong truyện mình cảm thấy rất cảm xúc : • "Vì thích, nên anh ấy là tốt nhất trên đời." • "Ít nhất anh không còn một thân một mình nữa. Cảm giác có hai người thật tốt đẹp, không phải sao?" • "Yêu một người như vậy, đời này đáng giá." ------ Với mình, "Ô Vuông Thủy Tinh" là một câu chuyện có buồn có vui, cũng cho mọi người thấy được một khía cạnh về nghề đua xe và những nguy hiểm mà một tay đua có thể phải đối mặt. Hơn hết là tình cảm rất ngọt ngào giữa hai nhân vật chính của chúng ta. Thực sự mình cũng không biết bày tỏ gì hơn vì dáng vẻ lưu manh của Trầm ca hay dáng vẻ trông thì dịu dàng nhưng thực ra cũng rất bạo dạn ngầm của tiểu Nhiễm làm mình phát điên lên được. Hơi tiếc vì đã đọc hết truyện rồi, mình mong truyện dài thêm chút để có thể đồng hành với họ lâu hơn. Review bởi: BaoYin - fb/hoinhieuchu Mời các bạn đón đọc Ô Vuông Thủy Tinh của tác giả Liêm Thập Lí.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi - Long Thất
Thẩm Thanh Huyền là Liên Hoa Tôn Chủ, trâu bò tới mức chút nữa là phi thăng. Cố Kiến Thâm là Ma tôn Cửu Uyên, cũng bá tới mức chút nữa là hủy diệt tam giới. Tất cả mọi người đều cho rằng Thẩm Thanh Huyền và Cố Kiến Thâm gặp nhau nhất định sẽ đại chiến tam giới, hai người họ đấu tới ta chết ngươi sống mới thôi. Mãi đến khi Thẩm Thanh Huyền bế quan trăm năm, chạm tới thiên cơ. Thiên cơ nói rằng: Vạn năm ở giới tu chân không một ai phi thăng, nguyên do thang trời sụp đổ, phương pháp duy nhất để xoay chuyển chính là hành sự theo ngọc giản này. Ngọc giản thượng thư: Thứ nhất, gặp mặt Cố Kiến Thâm. Thứ hai, cùng uống cùng say với Cố Kiến Thâm. … Thứ mười ba, xin vì Cố Kiến Thâm cởi áo tháo đai. … Thứ hai mươi mốt, cùng hưởng đêm xuân với Cố Kiến Thâm … Thẩm Thanh Huyền: “……” Tóm tắt sơ: Thẩm Thanh Huyền sắp phi thăng, nhưng thang trời đã sập, muốn phi thăng phải tu bổ thang trời. Mà muốn tu bổ thang trời phải làm theo lời ngọc giản: Yêu Cố Kiến Thâm (trải qua tình kiếp) Thế là Tôn chủ đại nhân bắt đầu con đường yêu nghiệt tra thụ, nhưng chưa được bao lâu đã bị cái mặt dày và sự chung tình của Cố Kiến Thâm đánh về nguyên hình. Bắt đầu cùng Cố Kiến Thâm thật sự yêu nhau. Đánh giá chung Đầu tiên, tình tiết của truyện này thật sự rất dài rất dài, tuy không khó hiểu nhưng khiến người thiếu kiên nhẫn như tôi khó đọc đến cuối cùng. Nhưng cũng vì tình tiết dài như vậy, nên quá khứ và hiện tại của hai nhân vật chính đều được miêu tả đầy đủ dễ hiểu. Cùng nhờ vào đó mà khiến cho tình yêu của hai người, vốn tưởng là thứ tình cảm “nhất kiến chung tình” ngớ ngẩn, hóa ra lại là “tương tư thực cốt” (Do lúc đọc tôi không chú ý đến tag Thanh mai trúc mã haha :v ) Càng đọc ta càng thấy được, tình yêu của hai nhân vật chính sâu đậm, và chân thật hơn cả kim cương hay thời gian. Ngòi bút không sắc xảo khiến văn phong truyện bình thường, và cốt truyện cũng khá dài, không súc tích. Nhưng bù lại ý văn lại hay, mới lạ. Tính cách nhân vật không theo lối cũ, có điểm đặc sắc, sinh động riêng. Thẩm Thanh Huyền tuy là tôn chủ của chính đạo nhưng tính cách khá tùy hứng và linh hoạt. Cố Kiến Thâm tuy là Ma đế nhưng hóa ra lại là một người tốt hiếm thấy (ngạc nhiên dễ sợ luôn), nhưng tất nhiên không hề thiếu âm mưu, quỷ kế và cái mặt dày hơn bê tông. Ban đầu tưởng sẽ có ngược, ai dè sau khi quá khứ được mở ra thì chỉ có ngọt ngọt và ngọt. (Truyện thành công trong việc nhét cho tôi một đống thức ăn cẩu FA) Cái yếu tố bí ẩn trong truyện, như thân thế hai nhân vật chính, ý nghĩ của ngọc giản và của nhiệm vụ, lý do thang trời bị hỏng,… đều được giải thích rõ ràng và chi tiết. Điều duy nhất tôi không thích trong truyện có lẽ vì nó khá dài, và thế giới tu chân trong truyện này quá yên bình. Cố Kiến Thâm là Ma đế, nhưng lại giống tà đế hơn, ma tu trong truyện cũng giống tà tu hơn là ma tu trong phần lớn tiên hiệp. Không có sự xuất hiện của các thể lực yêu tộc, linh tộc,… Đánh giá: 8.5/10 Hơi đề cử. Đi sâu vào hai nhân vật chính chút đỉnh. Tôi thích hai nhân vật này vô cùng. Cả hai đều có điểm mạnh điểm yếu rõ ràng, dù có chút buff nhưng không đến thái quá. Chưa kể, cả hai nhân vật này đều rất mạnh mẽ, thông minh, không ai nhường ai. Không hề mang đến cảm giác thụ phải rụt rè thế này, yếu đuối thế này… Đầu tiên phải nói, Tôn chủ đại nhân là yêu nghiệt tái sinh, công khí ngời ngời nhưng không kém phần quyến rũ, dịu dàng. (Quỳ bái Tôn chủ một trăm lần) Tôn chủ đại nhân là người tu theo Đạo trời, vì công pháp tu luyện mà tính tình lạnh lùng. Có nhớ mấy tên đạo sĩ thúi trong phim tiên ma như Đạo sĩ trong phim Thanh xà bạch sà, đạo sĩ trong phim Thiện nữ u hồn không. Tôn chủ đại đại tính cách xấu y chang như vậy, còn theo dung mạo yêu nghiệt và tính tình phúc hắc nữa. Ban đầu khi được Ngọc giản trời ban yêu cầu trải qua tình kiếp với Cố Kiến Thâm, Thẩm Thanh Huyền tu theo Thiên Đạo, xem ngọc giản này như mệnh trời, bất kể yêu cầu gì, y đều nghiêm túc làm và tuân theo đạo ý. Thẩm đại nhân còn vô cùng thoải mái dụ dỗ Cố đế. Tình kiếp mà … không phải chuyện của một người, phải tác động vào tình cảm của đối thủ trước đã. Khi ngọc giản ban nhiệm vụ: “Thứ chín, trời lạnh lắm, đất cũng cứng, xin hãy ngủ cùng Cố Kiến Thâm!” Thẩm tôn chủ liền ra tay: Thẩm Thanh Huyền rúc mình trong túi ngủ, chỉ lộ ra đôi mắt tròn xoe: “Ngươi lạnh không?” Cố Kiến Thâm không nghe ra thâm ý trong lời này. Thẩm Thanh Huyền mềm giọng bảo: “Ta thấy hơi lạnh.” Cố Kiến Thâm: “……” _____ Tác giả nói: Không sai, Tôn chủ chính là người ngay thẳng như thế đó! Mà dụ dỗ còn theo kiểu cho một cà rốt liền đánh một gậy Tình kiếp chứ không phải dục kiếp, làm tình không tính là gì, quan trọng là … động tình. Ma tu Tâm Vực như Cố Kiến Thâm, dục lớn hơn tình, nếu để hắn dễ dàng đắc thủ, sẽ tạo ra phản ứng trái ngược. Từ từ mà đến, vừa mới bắt đầu thôi mà. Nhưng tình kiếp hoàn toàn không khiến cho Tôn chủ có chút xíu cảm xúc nào với Cố đế Y rất nghiêm túc muốn giết hắn. Hiện giờ nhiệm vụ đều có liên quan tới Cố Kiến Thâm nên không thể động vào hắn, nhưng chờ nhiệm vụ thay đổi hướng đi là có thể thuận lý thành chương diệt trừ hắn. Chỉ có một chần chừ khi ánh mắt màu đỏ ấy nếu mất đi sức sống sẽ không còn đẹp như thế nữa. Điểm ấn tượng nhất của nhân vật Thẩm Thanh Huyền chính là công khí ngời ngời của Thẩm tôn chủ: Cố Kiến Thâm nói: “Không thể là ta thật lòng thích ngươi sao?” Thẩm Thanh Huyền nói: “Thật lòng? Ngươi có thứ này sao?” Cố Kiến Thâm buồn bã nói: “Người không có mới là sư thúc.” Thẩm Thanh Huyền nhếch môi, lời nói đường hoàng tùy hứng: “Không bằng ngươi mổ ngực ta ra nhìn cho kỹ?” Cố Kiến Thâm hiếm khi nhíu mày: “Không làm được.” Thẩm Thanh Huyền: “Vậy thì để ta xem chân tâm của ngươi đi.” Sau đó Thẩm tôn chủ, đánh với Cố đế một trận. Thật ra trận đánh này chỉ là cái cớ để xác định thực lực của Cố đế thôi, theo đó xác định Cố đế cũng có ngọc giản xây thang trời. Bàn về Cố Kiến Thâm, Cố đế đại nhân. Ấn tượng ban đầu của Minh là cao thâm khó lường, giả vờ quân tử. Khi Thẩm tôn chủ tiếp cận Cố đế, Cố đế vô cùng dịu dàng mà quấn lấy Thẩm tôn chủ, cưng chìu, trêu ghẹo Thẩm tôn chủ. Minh lẫn nhân vật chính Thẩm tôn chủ đều rất ngạc nhiên và nghi ngờ mục đích của Cố đế. Sau này nhờ Thẩm tôn chủ đoán ra, Cố đế cũng đã gần phi thăng, nhìn thấy thang trời, cũng nhận được một ngọc giản, nhiệm vụ trên ngọc giản của Cố đế cũng gần tương tự của Thẩm tôn chủ. E rằng nhiệm vụ bọn họ có liên quan nhau, ví dụ như y hướng về Cố Kiến Thâm, Cố Kiến Thâm thì lại hướng về y. Cho nên cái tên này mới luôn quấn lấy y. Hết lần này lần khác lại thích bày ra vẻ tình sâu nghĩa nặng, còn không phải vì dời gạch sao? Thành thật chút không tốt à! *Thẩm đại nhân, ngày phóng khoáng quá à. Con nhân như em không theo nổi.* May mắn là, Cố đế tiếp cận Thẩm tôn chủ không phải do ngoc giản: Nhưng Cố Kiến Thâm tu theo Duy Tâm Đạo, ở chỗ hắn, nhiệm vụ trên ngọc giản chính là trở ngại, hắn muốn thả tâm, vậy rốt cục nên nghe theo hay không nên? Nếu làm theo, chẳng phải sẽ chứng minh hắn vì thích Thẩm Thanh Huyền mà làm những chuyện này? Chẳng phải đồng nghĩa rằng hắn muốn gặp Thẩm Thanh Huyền, muốn ngủ cùng y, muốn làm việc thân mật với y? Vì sao lại muốn? Bởi vì thích. Bày ra trước mắt chính là, Cố Kiến Thâm làm theo. Nhưng cũng nhờ đó mà Thẩm tôn chủ bắt đầu tò mò về Cố đế Đây mới là Cố Kiến Thâm nhỉ, bỏ đi xác ngoài tao nhã giả mù sa mưa, bên trong là một tu sĩ Tâm Vực thuần túy. Cuồng vọng hơn người khác, ngạo mạn hơn người khác và cũng khinh thường lẽ trời hơn người khác. Thật thú vị. Y càng ngày càng muốn nhìn thấy Cố Kiến Thâm “chân chính”. Nói về tính cách của Cố đế ấy, tôi chưa từng thấy vị Ma đế nào trong lịch sử lại dịu dàng, ôn nhu và TỐT BỤNG như Cố đế. Mời đọc truyện để biết rõ sự “Tốt bụng” kỳ lạ của Cố Ma đế. Trước mắt, thì Cố ma đế không hề có máu S như các vị Ma đế thường thấy, không có vẻ khát máu, trẻ trâu, nghĩ trên đời này mình là nhất, nghĩ rằng ai phạm vào ta tất sẽ chết (vỗ tay cho Cố đế) Chưa kể còn không làm những việc như cưỡng ép người dân lành (thiệt ra là cưỡng không được vì Thẩm tôn chủ mạnh quá mà) Mỗi lần Thẩm tôn chủ chọc Cố đế cứng lên, Thẩm đại lại biến thành vẻ ngoài thiếu niên. cơ thể nhỏ như vậy … Hắn xuống tay không đành. *Vỗ tay cho Thẩm tôn chủ* *Em xin tặng Cố đế danh hiệu: Ma đế có đạo đức nhất năm 2017* Thành ra cuối cùng, mục đích của Cố đế chỉ là Ngọc giản vung tay hô to: Làm ngươi đó! (`0´)/ Hahhaha Tuy ban đầu bệ hạ hơi bị ngược tý. Thẩm Thanh Huyền nói: “Đêm tân hôn, đương nhiên nên động phòng hoa chúc.” Cố Kiến Thâm nhìn y: “Với người mình không thích, ngươi cũng có thể làm chuyện này sao?” Thẩm Thanh Huyền nói: “Ta không ghét ngươi.” Cố Kiến Thâm chắc chắn nói: “Nhưng cũng không thích.” Thẩm Thanh Huyền nhíu mày nói: “Có cần tính toán vậy không?” Cố Kiến Thâm nhìn bờ vai lộ ra ngoài cùng cẳng chân trơn bóng của y, bằng vào nghị lực kinh người mà nhịn xuống. Không thể bị y dụ dỗ, nếu theo mong muốn của y, thì phía sau mới là vực sâu vạn trượng. Nhưng lại không cam lòng, hắn trả giá bằng tình cảm, đâu phải chỉ cầu một lần quan hệ xác thịt ngắn ngủi? Có thể nếm được chút ngon ngọt nào thì cứ nếm, lỡ như ngọc giản kia không bao giờ tuyên bố nhiệm vụ tương tự nữa, chẳng nhẽ hắn phải đơn phương tương tư tới chết? Thiệt ra đa phần ngược công cũng là do bệ hạ thông minh quá mà, thông minh quá bị thông minh hại, lòng nghi ngờ nặng, tự suy diễn nhiều thành ra tự ngược bản thân. Ngược bản thân đã rồi gián tiếp ngược người khác, ngược cả người mình yêu (cái này chỉ xảy ra khi bệ hạ cùng tôn chủ hạ phàm lịch kiếp thôi á, đừng lo, truyện chính thì hai người không ngược đâu, vì tôn chủ đại đại quá xuất sắc mà) May mắn, tôn chủ anh minh thần võ, sảng khoái ngời ngời của chúng ta *Em yêu tôn chủ* *Tôn chủ yêu nghiệt* Nếu không lần hạ phạm lịch kiếp để làm nhiệm vụ trên ngọc giản đã thất bại thảm hại rồi. Thực ra Cố Kiến Thâm căn bản không hiểu thế nào là thích. Thích và tin tưởng không liên quan tới nhau, không tin vẫn có thể thích. Thế nhưng Cố Kiến Thâm không dám thích. Từ nhỏ tới lớn, hắn chưa từng có được tình yêu thuần túy, cho nên không dám chạm vào thứ tình cảm này. Nếu trả giá sẽ đổi lấy tổn thương, vậy cứ chặt đứt từ đầu là được. Không thích sẽ không phải chịu thương tổn, nhưng hắn vẫn quyến luyến đâu đó một sự ấm áp và yêu thương chân chính. Vậy nên hắn ôm chặt Thẩm Thanh Huyền không buông, một bên tin chắc đây là giả dối và không bền vững, một bên lại liều mạng nắm chặt, hy vọng có thể thật sự giành được. Hắn luôn giằng co trong cảm xúc mâu thuẫn và … bệnh hoạn đó. Thẩm Thanh Huyền ôm hắn nói: “Bệ hạ, không ai sẽ vĩnh viễn không rời xa ai, nhưng chỉ cần còn thương, dù rời khỏi vẫn như chưa hề bỏ đi.” Cố Kiến Thâm ngẩn người, như thể không hiểu lời y nói. Thẩm Thanh Huyền không còn cuống lên nữa, y sẽ làm hắn tin y, khiến hắn thích y, sau đó … đập cho hắn một trận nhừ tử! *Tôn chủ công khí ngời ngời, em yêu tôn chủ* Con ngươi Chu Tử Lâm đảo một vòng: “Yêu mà không được, hắc hóa giam cầm?” Hắn não bổ rằng Vệ Thâm không yêu y, Triêu Yên hận hắn không yêu y, cho nên muốn thế này rồi thế nọ … (Vệ Thâm là tên của Cố Thâm Uyên khi hạ phàm lịch kiếp, còn Triêu Yên là Tôn chủ đại nhân) Thẩm Thanh Huyền khịt mũi coi thường: “Ấu trĩ.” *Đại đại bản lĩnh (*≧▽≦)* Chu Tử Lâm cực kỳ tò mò: “Vậy ngươi định làm gì?” Thẩm Thanh Huyền nói: “Không phải hắn không tin ta ư, cho rằng ta mơ ước ngôi vị hoàng đế của hắn, ngấp nghé quyền lực của hắn? Vậy ta giành giang sơn cho hắn, xem hắn còn đoán bậy được gì nữa.” Chu Tử Lâm ngẩn người, sau đó điên cuồng khen ngợi: “Ngầu quá! Sư đệ, ngươi đẹp trai banh nóc luôn!” HÌnh như quên nói Thẩm tôn chủ đại nhân là thụ. Sau này, khi Thẩm tôn chủ bắt đầu thích Cố đế, phải nói là Thẩm tôn chủ chiều Cố đế đến độ không ai bì nổi luôn. Đúng lúc thấy Cố Kiến Thâm đi từ xa tới, Thẩm Thanh Huyền lập tức tạm biệt thất sư huynh: “Thịt viên của ta tới rồi.” Thất sư huynh cười y: “Ta không tin ngươi không ngán.” Thẩm Thanh Huyền không ngán, chỉ cần Cố Kiến Thâm đưa, e rằng y khó mà ngán lắm. “Đường đường Tâm Vực đế tôn, thậm chí ngay cả vài con điểu dấm chua đều ăn.” Cố Kiến Thâm hôn hắn một chút, buồn bực nói: “Năm đó ngươi hoàn không phải là bởi vì ta đôi mắt này…” Thẩm Thanh Huyền vui vẻ: “Ngươi cảm thấy được ta chỉ thích ngươi này bề ngoài?” Hắn vừa mới dứt lời, Cố Kiến Thâm biến thành tóc đen lam đồng, là trước Thanh Thâm dáng dấp. Thẩm Thanh Huyền dừng lại, chầm chập nói: “Ây… Thật khó xem.” Đế tôn đại nhân: Khí đến không muốn nói chuyện! Có thể rất khoái Thẩm Thanh Huyền lại nói tiếp: “Thế nhưng rất yêu thích.” . Đối với một Thẩm Thanh Huyền đã bị che đậy kí ức mà nói, chuyện đã xảy ra chính là một đời. Y coi bản thân chỉ là thế thân, hạnh phúc đang có là hư ảo, nhưng cả một đời đều không nói đến. Vì sao? Bởi vì y yêu hắn Dùng cả đời yêu hắn, bỏ đi danh dự và tự trọng mà yêu hắn. Mấy chục năm trên thế gian đó, Cố Kiến Thâm tưởng rằng mình đã dùng một đời để bảo vệ Thẩm Thanh Huyền, nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại. Là Thẩm Thanh Huyền đã dùng tình yêu bảo vệ hắn một đời. Đây là Thẩm Thanh Huyền, Thẩm Thanh Huyền chân chính. Một người có thể vì tình yêu mà hi sinh tất cả mọi thứ. :((((( Mong đừng vì thế mà nghĩ bệ hạ không ngầu nhé, bệ hạ rất ngầu, chỉ là… hơi bị máu cún một tẹo… Viết đến đây đã quá dài, Minh xin gác bút. Truyện rất hay, mong mọi người tìm đọc. Mời các bạn đón đọc Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi của tác giả Long Thất.
Công Chúa Ngoan Một Chút! - Mạt Trà Khúc Kỳ
Khi một gia đình hoàng thất vốn hay hục hặc với nhau cùng xuyên đến thế kỷ 21… Phụ hoàng ăn bám, mẫu hậu mạnh mẽ, thái tử ca ca nổi loạn, quản gia ẻo lả… Về phần vị thái phó mà nàng thầm mến, không ngờ lại trở thành bạn cùng bàn với nàng. Chúc Yểu: “Thái phó, ta không biết làm đề này.” Thái phó: “Sau khi tan học thần sẽ phụ đạo thêm cho công chúa.” Sau này… Bạn học A: “Lạy hồn, hôm nay tui nhìn thấy nam thần Nguyên Trạch cột dây giày cho Chúc Yểu, vả lại còn trong tư thế quỳ một chân dưới đất đấy.” Bạn học B: “Không đời nào, nam thần Nguyên Trạch trước nay vốn lạnh lùng cao ngạo, đúng kiểu thanh niên nghiêm túc, thậm chí hoa khôi của trường ở ngay bên cạnh mà cũng không thèm liếc mắt một cái, chỉ một lòng đọc sách thánh hiền thôi.” Bạn học A: “Thiệt đó, nghe nói có người vô tình nhặt được điện thoại của nam thần, mấy người biết cậu ấy lưu tên Chúc Yểu là gì không? “Tiểu công chúa” đó, má ơi!” Mời các bạn đón đọc Công Chúa Ngoan Một Chút! của tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ.
Chứng Vọng Tưởng của Hoắc Tiên Sinh - Ai Lam
Được mệnh danh là “bàn tay vàng” của làng ngoại khoa, Hoắc Lương đã có một chỗ đứng vững chắc trong giới bác sĩ, đồng thời đạt được đỉnh cao trong sự nghiệp của mình. Lại thêm bản tính lạnh lùng trầm tĩnh, nghiễm nhiên bác sĩ Hoắc trở thành một “người đàn ông độc thân hoàng kim” đáng mơ ước của các cô gái.  Thế mà, mắt nhắm mắt mở thế nào Tiết Tiểu Tần lại tóm được “con rùa vàng” ấy, mơ mơ hồ hồ trở thành vợ anh. Đến khi giật mình tỉnh lại thì cũng đã muộn màng.  Với người khác, lấy được Hoắc Lương có lẽ là một giấc mơ đẹp không muốn tỉnh lại. Nhưng với Tiết Tiểu Tần đó lại chính là một ác mộng không hơn. Thử hỏi mỗi đêm đều phải nằm cạnh một gương mặt lạnh băng thì đến ngủ cũng khó chứ đừng nói nằm mơ. Lại thêm khoảng cách xã hội giữa cô và anh quá lớn khiến cho cô chỉ muốn thoát khỏi giấc mộng này càng sớm càng tốt. Vì thế, cô quyết định đào hôn! Nhưng ôi thôi, thoát làm sao nổi ma trảo mang tên Hoắc Lương. Ngay khi phát hiện cô mất tích không dấu vết, anh vẫn bình tĩnh cho cô vài tuần tung tăng bên ngoài để hối lỗi về “tội trạng” của mình. Sau đó mới ung dung bình thản rước cô vẫn đang ngơ ngác về nhà, tổ chức lễ cưới còn dang dở và bắt đầu “hành động”. Đúng rồi, đúng rồi là “hành động” “HÀNH ĐỘNG” ấy :v Và cũng bắt đầu từ đây chúng ta sẽ thấy được độ đáng yêu vô đối của Hoắc Lương “mặt lạnh”.  Có người nói, nếu một người yêu bạn, ngay từ trong hành động vô thức cũng sẽ nghĩ cho bạn, mong bạn sẽ có được điều tốt đẹp nhất.  Hoắc Lương cũng không ngoại lệ. Anh lo lắng chăm sóc Tiết Tiểu Tần cực kì, cực kì chu đáo. Này nhé, vừa rước vợ về nhà đã giao ngay sổ tiết kiệm, thẻ lương, nhà đất,... tất tần tật. Bản thân là bác sĩ, vì thế không khó hiểu vì sao Hoắc Lương lại mắc chứng sạch sẽ nặng. Thế nhưng, nếu đó là Tiểu Tần thì mọi thứ vẫn có thể chấp nhận được :)) Chẳng những thế, những điều cô nói, những thứ liên quan đến cô, Hoắc Lương đều tỉ mỉ chú ý đến từng chi tiết. Có thể lấy ví dụ một vài phân đoạn để chứng minh độ tri kỷ của anh như sau: “Cô nơm nớp lo sợ đặt túi văn kiện vào đó, trên tủ bảo hiểm là giấy dán tiện lợi ghi mật khẩu. Không chỉ có tủ bảo hiểm, nơi nào cũng có giấy dán tiện lợi. Trên giấy có nét chữ rất đẹp, cơ bản chính là ghi cách sử dụng, chỉ cô vật đó nên sử dụng như thế nào, chốt mở ở đâu... Không ngờ Hoắc Lương lại tri kỷ đến thế! Tiết Tiểu Tần nhìn xung quanh phòng sách. Phòng sách rất lớn, lại có hai tủ. Từ hình thức có thể nhìn ra một tủ của cô, một tủ của Hoắc Lương. Tủ sách kiểu vách tường, bốn mặt tường đều là sách. Thậm chí, Hoắc Lương còn xây dựng một mảnh dành riêng cho cô. Vài cuốn truyện tranh cô từng đọc cũng được xếp ngay ngắn trong tủ. Có đủ loại sách chuyên ngành mỹ thuật vẽ phác họa nhân vật... Tóm lại, chỉ cần Tiết Tiểu Tần muốn, nơi này đều có. Cô đứng tại chỗ nhìn, sau đó hơi thất thần. Hoắc Lương dường như quan tâm cô nhiều hơn thì phải?” Mời các bạn đón đọc Chứng Vọng Tưởng của Hoắc Tiên Sinh của tác giả Ai Lam.
Nghiệt Đồ - Hoa Lý Tầm Hoan
Kim Hưu là Thần nữ Tiên Tôn của núi Bắc Hoa Sơn, nguyên thân của nàng là Tì Hưu, một loài thần thú mang điềm lành. Thức ăn yêu thích nhất của họ là vàng bạc châu báu, tất cả những gì lấp lánh có giá trị. Mà nàng thì thích nhất là hoàng kim, ngay cả nguyên hình cũng là toàn thân giáp vàng, bởi vậy mới được mẫu thân đặt tên là Kim Hưu. Kim Hưu mắc phải một chứng bệnh rất lạ, hơn ba ngàn năm nay, cứ khi mặt trời mọc là nàng lại chìm sâu vào giấc ngủ, mơ đi mơ lại một giấc mơ kỳ lạ... Một căn phòng khắp nơi đều là màu đỏ của hỉ sự, có gối uyên ương và giường hỉ đỏ thẫm, là đôi nến song hỷ và cả một nam nhân không nhìn thấy rõ mặt. “Kim Nhi, ta nghe nói ở nhân gian muốn trở thành phu thê phải có lễ thành hôn, tân nương sẽ mặc áo cưới đội khăn voan đỏ cùng tân lang tam bái thiên địa, hai người mới có thể chính thức trở thành phu thê. Kim nhi, chúng ta sẽ mãi bên nhau vĩnh sinh vĩnh thế”  Khăn voan chậm rãi nhấc, nàng là tân nương, nam nhân kia là tân lang. Cảnh tượng hôm ấy vốn là ngày vui của nàng, nhưng rồi mọi thứ nhanh chóng vỡ vụn. Một mạt huyết sắc hiện lên, nàng nhìn thấy trong mơ chính tay mình hóa ra huyền băng đâm thẳng vào tim người ấy, nam nhân kia biến mất, không luân hồi, không kiếp sau, hoàn toàn hôi phi yên diệt tại thiên địa chi gian. Nàng nhìn thấy mình thống khổ gào khóc, cuồng loạn như phát điên… Đau đớn kia, giống như xẻo tâm đoạn trường, cho dù là mộng cũng đau đến không thở được. Ác mộng này theo nàng mấy ngàn năm, nàng tìm mọi biện pháp cũng không thể thoát khỏi, mẫu thân nói, đây là tâm ma, không thể giải. Chỉ đợi đến ngày hết duyên, nó sẽ tự rời đi. Duyên hết là ngày nào, có lẽ là ngày nàng gặp Đào Ngột...  Đào Ngột là mãnh thú được sinh ra từ các loại chướng khí tà ác của hồng trần, bản tính tàn bạo cuồng ngạo, có pháp lực vô biên. Ngàn năm trước hắn đại chiến với thiên giới, sau lại thất bại nên hồn phi phách tán. Nay lại đạt được cơ duyên mà trọng sinh, chỉ sợ tam giới lại không được bình yên. Kim Hưu thân là Bắc Hoa Tiên Tôn nên được Thiên Đế giao nhiệm vụ tiêu diệt Đào Ngột, nhân lúc hắn chỉ mới trọng sinh pháp lực chưa hồi phục mà một kích giết chết. Lần đầu tiên Kim Hưu gặp Đào Ngột, hắn chỉ là một tiểu yêu thú vô hại, toàn thân lông trắng tinh khôi, hình dạng như một chú hổ con, lúc đó còn đang nhắm mắt khò khè ngủ thơm ngọt. Bộ dạng thật hồn nhiên đáng yêu khiến nàng chần chừ không thể ra tay. Khi nàng còn do dự chưa quyết, tiểu thú kia lại đột nhiên mở mắt… Đôi mắt ấy như bảo ngọc lưu ly, ánh lên lộng lẫy kim quang, khiến nàng không thể dời đi... Sau ngày hôm đó, Kim Hưu tiên tôn có thêm một đệ tử tên Ngọc Bạch, Đào Ngột yêu thú cũng biến mất từ đây.  . . . Đào Ngột dạo này cảm thấy rất rối rắm. Trước đây hắn rất chán ghét Kim Hưu, nàng cướp đi pháp lực của hắn, phong ấn ký ức của hắn, còn bắt hắn phải bái nàng làm sư phụ học mấy cái gọi là nhân, nghĩa, đạo đức. Nhưng càng ở gần nàng, hắn lại càng trở nên kỳ lạ.  Đào Ngột cảm thấy mình như bị trúng tà. Hắn không muốn nhìn thấy Kim Hưu khóc, mỗi lần nhìn thấy nước mắt của nàng trái tim liền nặng nề khó chịu, hắn muốn thấy nàng vui vẻ tự tại, chỉ cần nàng có thể cười hắn làm gì cũng không quan trọng. Mỗi lần thấy nàng đối tốt với người khác sẽ buồn bực, ghen ghét, hận không thể giấu nàng đi để nàng chỉ đối tốt với một mình hắn. Những cảm xúc kỳ lạ nhưng cũng rất quen thuộc, dường như cách đây ngàn năm hắn đã từng trải qua rồi. Và rồi Đào Ngột cũng biết, hắn không trúng tà, chỉ là hắn thích nàng, là Đào Ngột yêu Kim Hưu, chỉ muốn nàng độc thuộc về hắn, vì hắn mà vui, vì hắn mà hạnh phúc. Nếu đã yêu hắn sẽ không buông tay, Kim Hưu, nàng sẽ là của ta... Đào Ngột và Kim Hưu, một người táo bạo, cuồng dã, một người bị ràng buộc bởi mối quan hệ sư đồ. Là yêu hay không yêu, là trốn tránh hay đối mặt. Để rồi khi mọi thứ trở nên vô nghĩa bởi hãm hại và hiểu lầm là lúc bi kịch xảy ra... Ba ngàn năm trước, Kim Hưu vì trúng ly hồn chú mà tự giết chết người mình yêu. Ba ngàn năm sau, Kim Hưu vì dân chúng sinh linh mà đánh tan hồn phách của hắn, làm hắn hồn phi phách tán.  Đến cuối cùng nàng đoạn thần hồn, cắt giác tì hưu luyện thành Chiêu Hồn Tháp, chờ đợi 500 năm chỉ mong hắn quay về. Mặc kệ Thiên Đạo luân thường, chỉ còn tình yêu vĩnh sinh... Đào Ngột, chàng ở đâu… Kim nhi chờ chàng. ***  “Nghiệt đồ” là một câu chuyện huyền huyễn có chút ngược, có chút ngọt ngào. Trong đó ta thấy một Kim Hưu mạnh mẽ, kiên cường, tuy có đôi khi yếu đuối, có những lần gục ngã nhưng vẫn chưa bao giờ từ bỏ cơ hội truy tìm hạnh phúc, một Đào Ngột lúc nào cũng táo bạo, cuồng dã thì ra lại rất dịu dàng chuyên nhất trong tình yêu, là sẵn sàng hy sinh để người mình yêu được hạnh phúc, một Thiên Tựa cố chấp mê muội, đến khi tỉnh ngộ thì đã quá muộn màng...  Giọng văn có khi hài hước, có khi trầm tĩnh, cốt truyện tuy không quá phức tạp hay nổi trội nhưng cũng vừa đủ cho những ai đang rảnh rỗi muốn tìm đọc chút gì đó để giải trí. Nên nếu các bạn muốn tìm một bộ truyện sủng nhưng lại không quá dài và có chút ngược để thêm gia vị thì đây sẽ là lựa chọn thích hợp dành cho bạn.  Mời các bạn đón đọc Nghiệt Đồ của tác giả Hoa Lý Tầm Hoan.