Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bà Mối Vương Phi - Ngải Lâm

Lúc trước chỉ là hi vọng hắn có thể quên nữ nhân vô sinh là nàng mà sống thật tốt, Nàng mới xin người bạn tốt là hồ ly một loại phù chú có tác dụng vong tình, Hơn nữa, vì để hoàn toàn biến mất trong cuộc sống của hắn, không gợi lại trí nhớ của hắn, Nàng còn cố sửa lại tên, trốn đến Trường An mà trở thành một bà mối ở kinh thành, Mình không thể hạnh phúc, ít nhất cũng phải nhìn thấy người khác được hạnh phúc, Nhưng vì sao ngay cả trốn đến nơi này hắn vẫn tìm được nàng? Bốn năm trôi qua, bên cạnh hắn nên có một nữ nhân, có con hầu hạ dưới gối, Nhưng kết quả hắn vẫn cô đơn, luôn chấp nhất một đoạn trí nhớ đã mất đi, Thậm chí vì nhớ lại mình đã quên đi chuyện quan trọng gì, Không tiết sử dụng Khấp huyết thảo có tác dụng phục hồi trí nhớ nhưng mang theo độc tính, Nàng không thể nhìn hắn tổn thương chính mình như vậy, cộng thêm không cưỡng lại được khát vọng trong nội tâm mình, Đành phải hứa hẹn là tạm thời sẽ ở lại bên cạnh hắn, cho đến lúc hắn cưới Vương phi, Nhưng mà mẫu thân hắn đã đến bức nàng, nàng không thể không chủ đông xem xét đối tượng thay hắn, Cho dù nàng không phải muốn chết oan uổng thì cũng không muốn liên lụy đến người bên cạnh… *** Notes: Nữ là con của 1 vũ nương trong tố vương phụ, sinh ra thân phận thấp bé được đào tạo làm vũ nương, bị coi là kẻ hạ nhân. 1 lần nam chính đến, chặt dây trói lẻn mang về <= tưởng tốt đẹp gì ai dè nhốt tiếp làm bảo bối… Trong một lần triều chính rối loạn, nàng bị liên lụy sẩy thai => thái y nói “tịt” rồi. Áp lực của lão vương phi nàng lựa chọn xóa đi trí nhớ nam chính vì không thể chia sẻ chồng, cũng bị áp lực do không có con nối dõi. Sự điên cuồng của nam chính khi gặp lại => cường đoạt dân phụ đã có chồng…. Nhược điểm: truyện nội dung hay thế mà không phăng nó dài ra . Ta nghĩ truyện này phăng ra gấp 5,6 lần mới thấm được cốt truyện Nếu bạn từng bực bội khi nhai cuốn truyện dài mấy trăm ngàn chữ mà nội dung chẳng có gì thì xin hãy thử để được bực bội với một cốt truyện hay mà tức tối vì tác giả viết ngắn ngủn. *** “Nàng có biết hay không, nếu nàng quay đầu bước đi, ta cũng sẽ một mình sống cô độc ở nơi khác suốt quãng đời còn lại.” Xe ngựa đi vào thành, trong thành Trường An cây hạnh vàng tươi tiến vào trong tầm mắt, tay hắn nắm chặt tay của nàng đang nhìn chốn phồn hoa hồng trần này. Hơi hơi cúi đầu, trong lòng Cô Sương đầy chua xót. Làm cho đối phương mở ra một đoạn nhân duyên khác đều là không có khả năng. Nhân duyên của bọn họ bắt đầu từ ngày đó đã liên quan với nhau, không người nào có thể tham gia, bọn họ trong mắt chỉ có lẫn nhau. “Có thể giú thiếp đi xuống một chút không?” Di chuyển một vòng lớn lại nhớ tới Trường An, Cô Sương không phải không có xúc động. “Được! Theo nàng.” Nắm bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương của nàng, hắn đỡ nàng xuống xe ngựa, chậm rãi xâm nhập vào dòng người như dệt vải ở ngã tư đường. “Ở trong này những bốn năm.” “Vì sao lại lựa chọn Trường An?” “Bởi vì trong lòng nghĩ, một ngày nào đó, chàng sẽ đi qua nơi này, có lẽ thiếp có thể từ xa nhìn chàng một cái.” Nàng cúi đầu âm thầm mỉm cười. Gió xuân đánh úp lại, Thuần Vu Thiên Hải ôm môi, ho lên. Tiến gần sát người hắn, Cô Sương cười, vì hắn mà khép nhanh áo khoác, “Có khỏe không? Có muốn về Hưng Khánh cung trước hay không?” “Không cần.” Ôn nhu săn sóc làm cho hắn chăm chú nhìn thật sâu nàng. Nàng cười trong suốt, trong lòng đâu đâu cũng đều là bóng dáng của hắn. Vẫn không thỏa mãn sao? Đã không có, bọn họ là một nửa của nhau, đã tìm về được toàn vẹn. “Bình thường, thời điểm một mình đi trên phố này, vừa nhìn thấy bóng dáng tương tự như chàng, sẽ lại rơi lệ.” Phóng tầm mắt nhìn mọi người, Cô Sương sâu kín nói. Nắm lấy bàn tay nhu mềm của nàng để lên trên môi, môi hắn hôn vào lưng bàn tay, “Nàng có biết ta ở nơi nào không? Thời điểm nào cũng luôn chờ đợi tuy rằng trí nhớ không có nhưng vẫn chờ đợi.” ... Mời các bạn đón đọc Bà Mối Vương Phi của tác giả Ngải Lâm.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cô Nàng Hợp Đồng - Ni Xảo Nhi
Hương Tranh trong một ngày đen đủi đã đánh lại lão chủ háo sắc, thất nghiệp quay về nhà. Trên đường về cô chọc giận con chó, nó đuổi cô cho thừa sống thiếu chết, để tự cứu mình cô đành hi sinh người thanh niên cô gặp trên đường – Sở Trung Thiên, khiến con chó cẳn hỏng chiếc áo hàng độc của anh ta, anh ta quyết trả thù cô. Hương Tranh mở “Dịch vụ cho thuê bạn gái”, oan gia ngõ hẻm, cô gặp phải Trung Thiên, bị anh ta lừa ký hợp đồng làm bạn gái thuê trong vòng 1 năm. Tình giả thành thật, Trung Thiên bắt Hương Tranh đi học ở “trường đào tạo cô dâu quý tộc”, tại đây Hương Tranh gặp và kết thân cùng anh chàng Sở Tu Phàm. Tình cảm của cô và Sở Trung Thiên bị ngăn cấm. Cùng thời gian đó cô phát hiện ra nhiều bí mật chưa được hé lộ trong 20 năm qua nhà họ Sở.
Con Đường Đưa Tiễn Đầy Hoa - Thanh Sam Lạc Thác
Năm 15 tuổi, Tân Thần nói với Lộ Phi: Dù gì thì nụ hôn đầu của anh cũng thuộc về em rồi. Năm 17 tuổi, Tân Thần nói với Lộ Phi: Em không thèm là trách nhiệm của ai cả. Năm 25 tuổi, Tân Thần nói với Lộ Phi: Em không có quyền sau khi đã tạm biệt mà còn bướng bỉnh làm khách không mời mà đến trong cuộc đời của người khác. Tình cảm thanh mai trúc mã đã trở thành hồi ức ấm áp nhất trong cuộc đời, liệu có thể kéo dài đến mãi mãi? Khi gặp lại, cô không còn ngây thơ bướng bỉnh, không còn tin vào tình yêu, sự trùng phùng của họ có nghĩa là gật đầu chào hỏi nhau, hay là một khởi đầu mới?
Câu Được Con Rùa Vàng - Không Hữu Cố Sự
Có người hỏi: Tỉ lệ khả năng” rùa vàng” từ trên trời rơi xuống là bao nhiêu nhỉ? Phật nói: “Chắc phải chờ thêm năm trăm năm nữa”.   Một cô gái ngang ngược, làm gì cũng rất phô trương, đã ở trong tình trạng thiếu đàn ông rất lâu rồi, đột nhiên gặp vận may, vớ được “con rùa vàng” từ trên trời rơi xuống.
Tổng Giám Đốc, Cho Tôi Mượn Sinh Em Bé - Noãn Đường
Mẹ già bức hôn, ừ, rất tốt. Không phải là muốn ôm cháu ngoại sao? Mượn hạt giống là có thể thực hiện. Vì hoàn thành tâm nguyện mẹ già dạ xoa, vào một buổi tối ban đêm gió lớn, một mình làm thí nghiệm cô rốt cuộc không chút do dự hướng về phía một người đàn ông miễn cưỡng coi như là Gen hoàn mỹ đưa ra móng vuốt của cô. . . . . . Mê. Cưỡng gian lại mê. Cưỡng gian.  Sau khi ăn sạch sành sanh, tâm cô lại buồn bực, cô mang theo mầm mống mượn được chạy thoát. . . . .  Cô chỉ muốn nói Tổng Giám Đốc, Cho Tôi Mượn Sinh Em Bé. Những tưởng sẽ không tìm ra, ai dè trời xui đất khiến khi họ chạm mặt thì cô đã thực sự mang thai anh, một đứa trẻ so với thiên thần thì xinh hơn. Hắn là muốn bóp chết cô nhưng còn đứa trẻ đáng yêu này Đúng lúc thiếu đứa bé, hắn ném ra một tờ hiệp nghị, hắn muốn đứa bé lại không muốn mẹ đứa bé. Nhưng mà ngàn tính vạn tính, hắn thế nào cũng không tính đến, người phụ nữ đáng chết này sau ngày sinh con lại vẫn có thể trực tiếp cả người mang cục cưng biến mất hoàn toàn. Là hắn có hay không tâm ý với cô, là cô hay không có tâm ý với hắn, này là gian tình hay là tình yêu ép nở, bất kể thế nào đây cũng là truyện tình cảm này cũng phải phát sinh