Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Của Hai Quyển Tiểu Thuyết

Giang Độ Độ là một ngôi sao nhí hết thời, vì mắc bệnh nên có dáng vẻ vừa béo vừa xấu, hơn nữa, cô còn bị dự đoán sẽ không thể sống lâu hơn hai mươi lăm tuổi. Mọi người đều muốn cô cút khỏi giới giải trí. Hoạ vô đơn chí [*] nằm ở chỗ, bạn trai siêu sao mà cô yêu rất nhiều cũng đòi chia tay với cô. Đôi trai tài gái sắc mà người người trong giới khen ngợi ngày xưa, nháy mắt đã biến thành cô gái xấu xí lì lợm la liếm siêu sao không chịu buông tay. Một ngày nào đó, cô biết mình đã xuyên sách, hơn nữa, cô còn xuyên vào hai quyển tiểu thuyết. Ở quyển thứ nhất, cô là nữ phụ làm nền. Nữ chính có gia thế hiển hách, bố là đạo diễn danh tiếng lẫy lừng, mẹ là ca sĩ nổi danh, có anh bạn trai ảnh đế cưng chiều. Giang Độ Độ là sự tồn tại để so sánh lại mắc một căn bệnh lạ, trở nên vừa béo vừa xấu lại còn yểu mệnh; Quyển tiểu thuyết thứ hai, cô là nữ phụ ác độc bỗng trở nên xinh đẹp, chuyên môn đi hãm hại nữ chính ngốc bạch ngọt, cốt là để nữ chính thêm phần vẻ vang trên đường đến thành công. Ai ngờ đâu, sau lưng nữ chính lại cất giấu ông lớn, cô tìm đường chết quyến rũ ông lớn, cuối cùng phải gánh chịu hậu quả bị hủy dung xấu xí, điên điên khùng khùng đến chết. Tỉnh dậy sau một giấc ngủ, Giang Độ Độ khôi phục lại nhan sắc thời kỳ hoàng kim, và nhan sắc ấy đủ để gây chấn động toàn bộ giới giải trí ngày trước. Giang Độ Độ: … Dù sao thì cũng chết, tôi phải chết cho thật đẹp, thích làm gì thì làm. … Vì cá cược thua nên Chu Kiều Tùng đồng ý với người khác sẽ quay một bộ phim nghệ thuật, không ngờ rằng, cộng sự của anh lại là một cô nhóc vừa thành niên cách đây không lâu. Lần đầu tiên gặp mặt, cách một lớp kính cửa sổ xe, Chu Kiều Tùng đã biết cô nhóc này vừa xinh đẹp vừa như yêu tinh, dáng vẻ cô yếu ớt, yêu kiều chớp mắt trong làn mưa có thể khiến đàn ông cam tâm tình nguyện đào tim mình dâng lên cho cô. Chu Kiều Tùng cho rằng mình sẽ là ngoại lệ, nhưng rồi anh lại phát hiện, không thể mặc định lung tung được, bởi vì… Dẫu có đến muộn thì vả mặt vẫn sẽ đến. Chu Kiều Tùng: Thơm thật [**]. Cao Lượng: Nam chính là ảnh đế, có chênh lệch tuổi tác đó. ———— Chú thích: [*] Hoạ vô đơn chí: nghĩa là tai hoạ, những điều xui xẻo thường không đến một lần mà nó sẽ xảy ra liên tiếp. [**] “Chân hương định luật” 真香定律 *** Giang Độ Độ lại trở nên xinh đẹp. Cô dùng tình yêu đầy chân thành thời niên thiếu trao đổi với thần linh. … Lúc Tống Đắc Ý nhận được điện thoại của Giang Độ Độ thì không thể tưởng tượng nổi, mới mấy tháng trước Giang Độ Độ còn mang thân hình béo ú, ngũ quan biến dạng đến nỗi không thể nhìn ra dáng vẻ gì, thế mà, chỉ trong một đêm đã khôi phục lại vẻ đẹp kinh hãi thế tục như trước đây. Lo sợ và nghi hoặc trong lòng làm anh ta không dám đối diện với sự thật. Tống Đắc Ý không khỏi hoài nghi, hay mấy tháng nay Giang Độ Độ biến mất là để đi hút mỡ phẫu thuật thẩm mỹ. Nhưng rõ ràng vẫn là gương mặt ấy, không tăng không giảm, không nhìn ra dấu vết cứng đơ nào của việc động chạm dao kéo, vẫn là vẻ thanh xuân tự nhiên như vậy. Tống Đắc Ý nghĩ, có lẽ vì sự đối lập mấy tháng trước đó quá thảm thiết, cho nên anh ta mới hoa mắt rồi chăng? Nhưng câu hỏi lớn hơn lại nảy lên trong đầu, một người có thể gầy đi trong mấy tháng à? Hơn 180 cân [*] lận đấy, huống hồ chi, chính miệng bác sĩ của Giang Độ Độ đã nói là cô không còn thuốc nào cứu chữa được nữa, đời này chỉ có thể sống với dáng vẻ như quỷ kia. Sao chỉ có mấy tháng ngắn ngủi mà trông như không còn bị bệnh nữa vậy? [*] Hệ đơn vị đo Trung Quốc, 1 cân tương đương 0.5 kg, 180 cân tương đương với 90 kg. Giang Độ Độ sẽ không đi cúng tà thần gì đó chứ? Tống Đắc Ý giật mình một cái rồi thu lại suy nghĩ này, mặc kệ thế nào đi chăng nữa, bây giờ Giang Độ Độ đã ổn, vẫn nên trấn an cô trước rồi lại nói sau. “Độ Độ, vốn dĩ anh định thay em từ chối đạo diễn Hoàng, em cũng biết em…” Tống Đắc Ý xấu hổ gượng cười, giọng điệu lấy lòng, khác một trời một vực so với thái độ không kiên nhẫn ở lần gặp mặt trước: “Hơn nữa, tiêu chuẩn của bộ phim này cũng là một vấn đề.” Chuyện Hoàng Hiệp muốn quay phim mới sớm đã lan truyền khắp cả nước, tất cả diễn viên, ngôi sao của giới giải trí khi nghe tin đều lập tức hành động, liên hệ mạng lưới giao thiệp. Ai nấy đều muốn thò một chân vào để vớt được một nhân vật, trong đó, cạnh tranh tranh giành vai nữ chính diễn ra cực kỳ kịch liệt. Ai cũng biết phim của Hoàng Hiệp nâng đỡ sao nữ, không quan tâm bạn là ngôi sao nhỏ không có danh tiếng hay là người mới mới bước vào giới, có thể làm nữ diễn viên trong phim của Hoàng Hiệp, chắc chắn địa vị ở giới giải trí sẽ tăng cao, áp đảo một đám sao nữ mới nổi, Tống Đắc Ý cũng thèm nhỏ dãi. Nhưng từ sau khi truyền ra tin bộ phim vượt quá tiêu chuẩn phân loại cho phép có thể sẽ không được phép chiếu ở trong nước, nhóm sao nữ hạng một nhìn chằm chằm vào vai nữ chính cũng vơi cạn sự nhiệt tình. Trong lòng mọi người hiểu rõ mà chẳng ai nói ra, đề tài vượt mức tiêu chuẩn phân loại tới bao nhiêu mới không được chiếu trong nước đây? Chắc chắn nó sẽ dính đến mấy thứ nhạy cảm, mà bọn họ cần phải mạo hiểm đánh cược giữa bị cấm sóng và được leo lên trên à? Bản thân Hoàng Hiệp như ông lão không nóng vội, sau khi tống cổ mấy sao nữ do người ta tự đề cử thì không có động thái gì nữa. Tống Đắc Ý thật sự không ngờ rằng, vài ngày sau Hoàng Hiệp lại liên lạc với anh ta, dò hỏi Giang Độ Độ có dự tính diễn vai nữ chính “Mở mắt” hay không! Tống Đắc Ý kinh ngạc xong thì cẩn thận ngẫm nghĩ, Hoàng Hiệp luôn có yêu cầu rất cao. Cho dù quay phim cấp ba thì không phải ai cũng có thể tùy tiện mà diễn. Trước khi Giang Độ Độ xảy ra chuyện thì cô có biệt danh là “Cô bé được giới đạo diễn đợi lớn lên”, thế thì xem ra Hoàng Hiệp nhìn trúng cô cũng là điều hợp tình hợp lý. Đáng tiếc thay, Giang Độ Độ lại mắc bệnh, toàn bộ công việc bị đình chỉ. Công ty đang suy xét đến việc kết thúc hợp đồng với cô, chứ đừng nói đến phim mới của đạo diễn. Nhưng không ngờ rằng, quanh co luẩn quẩn một vòng, Hoàng Hiệp lại vượt qua anh ta và trực tiếp liên lạc với Giang Độ Độ, thân thể Giang Độ Độ thì đã khôi phục lại một cách ngoạn mục, còn nói muốn diễn vai nữ chính trong “Mở mắt”. Nhưng Tống Đắc Ý không thấy vui chút nào cả. Lúc này đây, Tống Đắc Ý đánh giá giá trị của Giang Độ Độ một lần nữa, sau khi đi đến kết luận Giang Độ Độ vẫn là cây rụng tiền thì anh ta bắt đầu “tính toán” thay cho Giang Độ Độ. Vấn đề anh ta suy xét cũng giống với những sao nữ bắt đầu nảy sinh ý định rút lui kia, có ai biết Giang Độ Độ quay “Mở mắt” xong có thể bị cấm sóng hay không đâu? Cho dù không bị cấm sóng, nhưng một khi bị dính vào danh tiếng “ngôi sao ướt át” thì sẽ vô duyên vô cớ thấp hơn người khác một cái đầu, thế thì chẳng lời lãi chỗ nào cả. Đáng tiếc thay, Giang Độ Độ không hiểu sự “dụng tâm dụng sức” của anh ta, bằng một cách chậm rãi mà kiên định, cô nói: “Anh Tống, em muốn diễn “Mở mắt”.” Tống Đắc Ý nhíu mày lại theo bản năng. Anh ta không hiểu quyết định của Giang Độ Độ, vừa khuyên nhủ vừa uy hiếp, nói: “Độ Độ, nhận diễn bộ phim này chắc chắn là mất nhiều hơn được. Trước mắt không nói tới vấn đề không thể chiếu trong nước, chúng ta chỉ nói đến việc bộ phim vượt quá tiêu chuẩn… tiêu chuẩn cho phép quá nhiều. Em chỉ mới hai mươi tuổi, con đường trong sáng không đi, chẳng lẽ muốn dựa vào “gợi cảm” để chiếm vị thế? Hơn nữa, về sau có thể bị cấm sóng hay không, có thể là nút chặn bịt kín con đường nghệ thuật phía sau hay không cũng là một vấn đề lớn. Em cần phải suy xét cho rõ ràng…” Tống Đắc Ý không thể trơ mắt nhìn cây rụng tiền hỏng ở trong tay mình được. Anh ta nói một tràng dài mà không thở gấp chút nào, tràn trề hy vọng trước việc Giang Độ Độ sẽ thay đổi quyết định. Giang Độ Độ: “…” Giang Độ Độ biết lời nói của Tống Đắc Ý không phải là không có lý. Nhưng cô không còn nhiều thời gian, dựa theo kết cục trong sách, cô sẽ không thể sống qua sinh nhật hai mươi lăm tuổi. Trước khi chết, Giang Độ Độ có một ước muốn vĩ đại – đạt được ảnh hậu một lần trong đời. Nhưng từ năm ngoái, sau khi ảnh chụp của cô bị lộ ra ngoài thì không còn ai tìm cô đóng phim nữa. Toàn bộ giới giải trí đều biết Giang Độ Độ đã bị “hủy dung”, gọi là hủy dung cũng không phải là nói quá. Cho dù chỉ là một người bình thường thì đột nhiên béo lên đến 180 cân, cuộc sống cũng sẽ thay đổi nhiều vô số kể, huống chi đây còn là một ngôi sao nữ? Mà, ai lại tìm một người có gương mặt sưng như đầu heo để chụp quảng cáo son môi chứ? Vào lúc cô muốn làm việc lại, vừa hay Hoàng Hiệp đưa kịch bản tới, giống như đưa than ngày tuyết, thậm chí là buồn ngủ gặp được gối đầu, cầu mà không được. Bởi vì phim mới của Hoàng Hiệp hướng về mục đích đoạt giải thưởng, điều này vừa khéo trùng với ý của Giang Độ Độ. Nếu cô diễn xuất sắc, chưa chắc là không thể có được một giải ảnh hậu. Cơ hội khó lòng có được như thế, sao Giang Độ Độ có thể chối từ đây? “Anh Tống, em đã đồng ý với đạo diễn Hoàng, ngày mai sẽ đi phỏng vấn.” Tống Đắc Ý: “…” Tóm lại, anh ta ở chỗ này nói đến nỗi miệng đắng lưỡi khô mà tất cả đều là vô nghĩa, sao anh ta lại quên cái đức hạnh xấu xa của Giang Độ Độ vậy nhỉ? Tống Đắc Ý thu vẻ hòa nhã lại, cái suy nghĩ muốn bóp ch3t Giang Độ Độ cho xong chuyện kể từ lần trước nói chuyện với Giang Độ Độ lại hiện lên trong đầu anh ta một lần nữa. Hai người tan rã trong không vui, thậm chí Tống Đắc Ý còn buông lời hung ác: “Giang Độ Độ, cô cho rằng cô là công chúa nhỏ Hách Ngữ của giới giải trí à? Có tư bản gì không mà cả ngày cứ tìm đường ch3t vậy hả? Tôi nói cho cô biết, công ty đang định kết thúc hợp đồng với cô đấy. Nếu về sau có xảy ra chuyện thì đừng đến tìm tôi nhờ xử lý giúp.” Sau khi Tống Đắc Ý rời đi, trong phòng lại tĩnh lặng. Giang Độ Độ thở dài buông mình lên sô pha, nghiêng đầu lè lưỡi trợn trắng mắt, giả chết. Hôm nay lại là một ngày của nữ phụ hết thời. Không sai! Giang Độ Độ là một nữ phụ tự thức tỉnh ý chí của mình. Mấy tháng trước là thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời cô: hủy dung, thất tình, cộng thêm thất nghiệp, còn bị bác sĩ báo cho biết là cô không sống được bao lâu nữa. Ngay lúc Giang Độ Độ cùng đường cắt cổ tay tự vẫn, đương lúc mơ mơ màng màng, trong đầu cô đột nhiên vang lên một tiếng “ting” và tiếng người nói chuyện. Người kia nói một câu “Đáng tiếc”, ngay sau đó, có hai quyển sách từ từ lật mở ở trong đầu cô, lật từ đầu đến cuối. Trong sách có một nữ phụ cũng tên Giang Độ Độ. Dưới sự tò mò, Giang Độ Độ đọc cốt truyện về nữ phụ, càng đọc càng phát hiện ra, con mẹ nó, đây chính là bản thân cô mà! Trong nháy mắt, Giang Độ Độ nổi da gà khắp người. Hóa ra cô chỉ là nữ phụ trong một quyển sách, cả cuộc đời cô như một chữ “THẢM” viết hoa, tất cả đều là giả thiết mà tác giả đưa ra cho cô. Giang Độ Độ bắt đầu hoài nghi cuộc đời. Rốt cuộc cuộc đời kia của cô có ý nghĩa gì? Cô chỉ là một nhân vật nhỏ có cũng được mà không có cũng được dưới ngòi bút của tác giả ư? Sống hai mươi năm Giang Độ Độ mới phát hiện, hóa ra, trên đời này không có thảm nhất mà chỉ có thảm hơn. Giống như cô vậy, sau khi hủy dung, thất tình và thất nghiệp thì mới phát hiện, thảm hại hơn cả là cuộc đời của chính cô cũng bị chối bỏ. Nhưng ngay sau đó, Giang Độ Độ lại thấy có gì đó không đúng. Ở trong sách, tác giả miêu tả cô không nhiều nhặn gì cho cam, nhưng cuộc sống hơn hai mươi năm qua của cô lại thật sự diễn ra. Giống như cuốn tiểu thuyết đầu tiên – “Mọi người đều cưng chiều cô”, cả cuốn tiểu thuyết đều chỉ xoay quanh nữ chính Hách Ngữ. Giang Độ Độ ở trong sách chỉ xuất hiện ba lần, ba lần này còn là ba lần được nhắc đến từ miệng nữ chính Hách Ngữ. Tác giả đặt bút viết về cô, lần nhiều nhất cũng là lần đầu tiên Giang Độ Độ xuất hiện ở trong miệng Hách Ngữ. Hách Ngữ thấy vừa ý và muốn diễn vai nữ chính của Giang Độ Độ trong một bộ phim thương mại. Bản thân bộ phim khá bình thường, nhưng nam chính đóng cặp là một vị ảnh đế. Hách Ngữ tự biết thời gian mình vào giới ngắn ngủi, mặc dù có quan hệ của bố mình ở đó nhưng cho dù là vị trí trong giới hay là lực kêu gọi phòng bán vé đều không đủ để có thể nhận được nhân vật này. Trừ phi từ trên trời rơi xuống chiếc bánh nhân thịt. Vì thế, thật sự có bánh nhân thịt rơi từ trời xuống. Ngay sát ngày quay, hình ảnh béo phì của Giang Độ Độ bị tung ra, dáng người thay đổi nghiêm trọng, nghiêm trọng đến nỗi không thể hoàn thành bất kỳ công việc nào. Bộ phim thương mại mà Hách Ngữ để ý đã lâu kia, tất nhiên là cô cũng không thể quay nữa. Vì tình thế cấp bách mà Hách Ngữ được nhận vào bộ phim thương mại kia, thay thế Giang Độ Độ diễn vai nữ chính, mà Hách Ngữ cũng trở thành bạn tốt với ảnh đế Triệu Phi. Sau khi bộ phim thương mại này công chiếu thì không gây ra bọt nước gì, nhưng nhờ có được quan hệ với ảnh đế, ảnh đế Triệu Phi dẫn theo Hách Ngữ quay một bộ phim truyền hình quyền mưu, bấy giờ Hách Ngữ mới bắt đầu bộc lộ tài năng. Giang Độ Độ: “…” Không cười nổi. Tác giả chết tiệt, vì mở bàn tay vàng cho nữ chính mà hủy hoại cô. Tuy rằng cô là người trong sách, nhưng người trong sách cũng có tôn nghiêm đó! Lòng Giang Độ Độ đang nhỏ máu, cô cố nén đau xót xem tiếp, càng về sau cô càng nhận ra, sự tồn tại của cô chẳng qua chỉ có tác dụng làm nền cho hạnh phúc của Hách Ngữ. Bởi vì các cô đều có xuất thân từ ngôi sao nhí, nói về khởi điểm, thậm chí Giang Độ Độ còn cao hơn Hách Ngữ một chút. Bởi vì Giang Độ Độ vào giới nghệ sĩ khi lên năm, Hách Ngữ mười mấy tuổi mới quay quảng cáo đầu tiên, nhưng vận mệnh hai người lại khác nhau rất nhiều. Giang Độ Độ lên voi xuống chó, như sao chổi vụt qua, chợt lóe rồi biến mất; Hách Ngữ thuận thế mà lên, một bước lên trời như diều gặp gió. Mỗi khi Hách Ngữ cảm thán mình thành công, đều sẽ nhớ tới Giang Độ Độ trước kia thường được so sánh với cô ta, khinh thường cô rõ ràng tay cầm bài tốt mà lại đánh hỏng. Ông trời ưu ái thì thế nào, chưa nói đến việc một ngôi sao nữ không ăn uống điều độ, thế mà còn ăn uống quá độ đến nỗi béo phì không thể quay phim. Đúng thật là tự làm bậy không thể sống, vừa đáng cười lại vừa đáng buồn. Giang Độ Độ đọc đến chỗ này thì chỉ muốn hộc máu, cô cần Hách Ngữ thương hại cô à? À, đúng rồi! Ở trong đời sống hiện thực, Giang Độ Độ biết có nhân vật Hách Ngữ này, nhưng hai người chưa bao giờ âm thầm tiếp xúc. Hiểu biết của Giang Độ Độ về Hách Ngữ thậm chí còn không nhiều bằng fans Hách Ngữ. Chỉ biết bố cô ta là đạo diễn nổi tiếng – Hách Thiệu Hoa, mẹ là nữ hoàng làng nhạc – Mạnh Hoàng. Con ông cháu cha trong giới giải trí rất nhiều, Giang Độ Độ thật sự không có thời gian đi tìm hiểu hết tất cả, càng không biết có người rảnh rỗi đến mức nhàm chán rồi đưa cô ra so sánh với Hách Ngữ. Tóm lại, ai bảo người ta là nữ chính cơ chứ? Nếu nói cuốn tiểu thuyết thứ nhất làm Giang Độ Độ thấy vớ vẩn và tức giận thì cuốn “Con đường ánh sáng của công chúa nhỏ” lại làm toàn thân Giang Độ Độ rơi vào trạng thái bất ổn. Trong quyển tiểu thuyết này, Giang Độ Độ bước một bước từ nữ phụ làm nền thành nữ phụ ác độc có suất diễn hơi nhiều. Nữ chính Tư Đồ Mộng có gia thế hiển hách, tính tình ngây thơ thích mơ mộng, trên người mang hình tượng nhà giàu và ngốc bạch ngọt. Cô ta giấu người nhà một mình vào giới giải trí, trùng hợp thay, cô ta lại tham gia chương trình thực tế tuyển người mới với Giang Độ Độ, người mới khôi phục dung mạo cũng bắt đầu từ con số không, thuận đường trở thành bạn tốt. Nhưng khác với Tư Đồ Mộng thật lòng coi Giang Độ Độ là bạn. Giang Độ Độ lại ghen ghét vận may của Tư Đồ Mộng, trong tối ngoài sáng hãm hại Tư Đồ Mộng, còn quyến rũ bạn trai là ông lớn của Tư Đồ Mộng. Đương nhiên, dựa theo kịch bản, dưới sự trợ giúp của ông lớn, Tư Đồ Mộng phát hiện ra bộ mặt thật của Giang Độ Độ. Trong một buổi tiệc, Giang Độ Độ ghen ghét đến điên cuồng nên muốn bỏ thuốc hại Tư Đồ Mộng, cuối cùng, hại người không thành lại hại mình, hậu quả là bị hủy dung xấu xí, điên khùng đến ch3t. Sau khi đọc hết truyện, Giang Độ Độ đi từ khiếp sợ lúc ban đầu đến phẫn nộ, và cuối cùng là ch3t lặng. Cô không thể tin được, người phụ nữ cố chấp, b3nh hoạn và điên cuồng trong sách kia lại là bản thân mình. Và cả kết cục nữa, nếu cuối cùng cô sẽ mang thanh danh thối nát điên khùng đến ch3t. Thế thì cô cần gì phải giãy giụa lâu như vậy cơ chứ? Giang Độ Độ quyết định ngay bây giờ! Lập tức! Lập tức đi ch3t ngay. Trong khi hấp hối, linh hồn Giang Độ Độ phát ra một câu thét gào sau cuối: Tác giả ch3t tiệt giết tôi! Có lẽ những lời này đã cảm động thần linh (thần linh:?), vào lúc Giang Độ Độ chảy hết máu, thần linh xuất hiện. Thần linh làm một cuộc giao dịch với Giang Độ Độ, Giang Độ Độ có được vốn liếng chống lại kịch bản, chính là nhan sắc xinh đẹp thời kỳ hoàng kim của cô, cái giá phải trả là tình yêu chân thành nhất trong thời niên thiếu của cô. Giang Độ Độ gắng gượng ký kết cuộc mua bán này. Lúc này đây, tình yêu và tình thân, với Giang Độ Độ mà nói, chúng đã như quá khứ không thể níu giữ. Ôi, Giang Độ Độ vô tình vô nghĩa vùng dậy trên đường đời. Sau đó, điều khiến cô để ý nhất chính là sự nghiệp diễn xuất. Diễn phim vẫn luôn là ước mơ của Giang Độ Độ. Giang Độ Độ vốn bị hủy dung, ước mơ cũng theo đó mà bị huỷ hoại. Nhưng thần linh lại nói lấy tình yêu thời niên thiếu của cô để đổi lấy sắc đẹp, tương đương với việc dùng tình yêu cô đã vứt bỏ đổi lấy ước mơ mà cô để ý nhất. Với Giang Độ Độ mà nói, chắc chắn đây không phải là một cuộc mua bán lỗ vốn. Không thể không nói, thần linh đã hoàn toàn bắt được chút lửa cuối cùng trong lòng Giang Độ Độ. Thật đúng lúc mà. Cho dù cuối cùng vẫn sẽ ch3t, nhưng Giang Độ Độ đã được khơi lên ngọn lửa dục v0ng mang tên muốn sống sót. Giang Độ Độ nghĩ thầm, tuyệt đối cô sẽ không để cho mình ch3t đi với thanh danh thối nát giống trong sách. Cô muốn ch3t đương lúc độ tuổi đẹp nhất, ch3t lúc xinh đẹp nhất, làm tất cả mọi người phải nhớ cô thật kỹ! Nữ chính Hách Ngữ nói cô là sao băng chợt vụt qua. Vậy cô phải làm một ngôi sao băng ở trung tâm lộng lẫy, ngôi sao băng làm lòng người rung động nhất. Mời các bạn mượn đọc sách Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Của Hai Quyển Tiểu Thuyết của tác giả Đào Hoa Chuy Tử.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Quay Về Đời Đường Làm Lưu Manh
Đánh giá: 8,5/10 Lại là xuyên qua, có thể cũng không phải là ta nguyện ý xuyên qua ? Bản thân không có sở trường gì, mơ hồ xuyên thủng đến Đường triều, cần dựa vào cái gì để kiếm cơm đây?? Không thể, chỉ có một từ, hỗn?   Không nghĩ tới hỗn đến mức tận cùng? Chim sẻ có thể biến thành phượng hoàng? Chạy khắp một vòng  Đại Minh cung? Hoàng đế, hoàng tử ta sẽ chọn ai? Chỉ vì đức lang quân như ý trong lòng Dám cùng so với trời thử cao. Cô là người ở hiện đại, trong một buổi tối mưa giông sấm chớp chỉ vì bực mình vì chưa kịp về trời đã mưa như đổ nước mà lỡ miệng chửi trời. Báo ứng giáng xuống, cô chỉ biết là mình bị sét đánh. “Oàng” một phát, cô một mạch xuyên về thời Đường. Lục Tiểu Thanh may mắn gặp được Vô Diễm và Thiên Vũ, nàng dùng vài câu bàn về đạo lý mà có thể đi theo hai người họ. Một người là Lý Thiên Vũ, nhẹ nhàng ấm áp, luôn luôn giúp đỡ cô, đúng chuẩn soái ca. Còn một tên là Lý Vô Diễm, một tên cọc cằn, chẳng bao giờ nhẹ nhàng với nàng, hai người khi nào gặp nhau cũng đấu khẩu không thôi. Vốn là người từ thế kỉ 21 đến, cô dĩ nhiên là có suy nghĩ khác hẳn những người ở đây, ấy vậy mà họ lại gọi cô là lưu manh. Than thân trách phận thì cũng đành phải chấp nhận, cô quyết tâm dùng hết những hiểu biết của mình ở thời hiện đại mà kiếm cơm manh áo. Ba người họ đi cùng với nhau, lưu bạt giang hồ, dần dần tình cảm nảy sinh, liệu trái tim của cô sẽ thuộc về ai? Mình rất thích cách xây dựng kiểu nhân vật nữ cường xuyên không. Không phải kiểu yểu điệu thục nữ yếu đuối hay nhẫn nhịn chịu nhục, ở đây nữ chính được thể hiện là người phóng khoáng, lại rất độc lập, không chút yếu đuối nào. “Ừm, mùi gì vậy?” thanh âm lạnh lùng truyền đến, là giọng nói của người tên là Vô Diễm. “Hình như là mùi khét của vật bị đốt tàn, đi, đi nhìn một cái.” Khi nói chuyện, hai con ngựa liền đã đứng ở trước mặt Lục Tiểu Thanh. Trầm mặc, trầm mặc, vẫn là trầm mặc, thanh âm gió thổi qua, thanh âm lá cây rơi trên mặt đất, có thể nghe thấy rõ ràng. Thật lâu sau, một giọng nói không thể nhịn được nữa, nhưng ôn hòa vang lên: “Xin hỏi cô nương là người nào?” Không có tiếng trả lời, sau khi khụ thêm hai tiếng, vẫn là không có trả lời. Bên cạnh một giọng nói lạnh như sương sớm của tháng sáu đột nhiên vang lên: “Chết tiệt, ngươi rốt cuộc là ai?” Thanh âm không lớn, bất quá nghe vào trong lỗ tai của Lục Tiểu Thanh lại tựa như sấm sét nổi lên, làm nàng giật nảy mình, tư thế đều còn không có động liền quay lại quát: “Muốn người ta bị hù chết à, nói lớn tiếng như vậy làm gì? Ta cũng không phải kẻ điếc.” Dứt lời, hùng hổ ngước đầu nhìn. *** Review Tinh: Đây là lần đầu tiên Tinh đọc truyện do Chu Ngọc viết. Hồi đầu cũng thấp thỏm lắm vì vốn dĩ những lúc mình lên cơn thèm khát đọc thể loại xuyên không – hài, rủi thế nào mà vớ phải bộ truyện lửng lơ ăn theo con cá vàng thì cơn giận không phải chỉ ngồi nhẫn nhin một lúc là hết được. Có lẽ mình là một độc giả gay gắt nhất của ngôn tình. Khẩu vị vô cùng khắc nghiệt. Cách mình đọc không phải là phân tích độ mạch lạc, hợp lí của cốt truyện hay mức thực tế trong việc xây dựng nhân vật hay thêm nếm các tình tiết. Chỉ đơn giản là dùng cảm giác và bản năng đặt vào mạch diễn tiến của câu chuyện để xem xét xem câu chuyện này có mượt mà không. Không ít lần đang hứng thú nhiệt tình đọc, chưa quá 5 trang đã rơi tõm xuống ngơ ngẩn vì không hiểu tại sao đã đến sự kiện đó rồi, có phải các nhân vật suy nghĩ quá nông rồi không? Vì thế khi mà chọn bộ truyện có cái tên thật đặc biệt này (lại một thói quen đọc khác: Chết tại diện mạo!) việc đầu tiên, sau khi xem thể loại, là cầu trời khấn phật truyện này đọc đã cái cơn cuồng của mình T___T Và thật may, Chu Ngọc không làm mình thất vọng (cho lắm…) Vẫn là điển hình kiểu nữ chủ xuyên không, người gặp người yêu, sống dai như gián, ứng phó linh hoạt, tâm cơ mẫn tiệp, tuy nhiên Tiểu Thanh khiến mình không ghét được bởi cá tính phóng khoáng hài hước của cô nàng. Cô có nét nào đó khiến mình có thể đồng cảm được, cố gắng giữ vẻ thoải mái phớt đời để ngăn cách bản thân quá mức chủ quan, đặt quá nhiều tâm tư vào chuyện gì vì khi đó cũng là lúc nguy cơ thất bại hỏng việc vô cùng cao, mà cái giá của thất bại thì có vẻ cao trong hoàn cảnh của cô. Chỉ là đôi lúc thấy mọi sự quá mức may mắn với cô, cá nhân mình nghĩ mọi chuyện thực tế có lẽ sẽ không xảy ra đơn giản như ý như thế được, hoặc có thể may mắn cũng là một loại tài năng đi ~ Các nhân vật có tính cách rõ ràng, không nhàm chán, các nhân vật nền nhiều khiến cho câu chuyện tha hồ phát triển đa dạng, mình lại còn là loại người thấy đông càng vui nên vô cùng thích ý đại kết cục. Kiểu đấu xong xuôi tất cả lại về, có đôi có cặp, ai cũng có phần ấy hehe Tuy nhiên nhiều lúc đọc cũng hẫng vì các mồi lửa bắt lên hứa hẹn cú nổ ngoạn mục và đòi hỏi trí dũng mưu tài của các nhân vật phát huy, ấy thế mà có vẻ tác giả lại quên khuấy mất quay lại giải quyết các nút thắt ấy, hoặc có chăng là tháo gỡ qua loa vô cùng. Đỉnh điểm câu chuyện đáng lẽ có thể kinh điển hơn chút nhưng hơi xẹp, nói chung chắc cũng chỉ để tạo cảnh cho nữ chính tỏ tình cùng nam chính thôi. Lại nói nam chính, ừ thì yêu nữ chính hơn mạng. Tài năng không phải không có, tác giả phác họa anh ấy là một người giấu tài và rất giỏi giang, nhưng mình chả nhìn ra được mấy, có khi cái điên tình của anh ấy lấn át quá nên mình không thấy được mặt “hướng nghiệp” của anh ấy lắm. Thực ra mình dễ bị thuyết phục bởi những nam nhân đặc sắc hơn, mà cái này lại rơi vào một nam thứ (hình như) không yêu Tiểu Thanh. Có điểm duy nhất mình không hài lòng là nữ chính được xây dựng quá cường đại, cá nhân mình có nhiều bài thơ vô cùng thích, học thuộc làu làu nhưng qua một thời gian không đụng chạm cũng rơi rớt ít nhiều. Vậy mà Tiểu Thanh cứ đọc làu làu như phun hạt dưa, như thế chả phải quá cường đại thì là gì … Nói chung là bộ truyện này rất xứng đáng thời gian bạn bỏ ra để đọc, vô cùng hài hước, đọc giải trí thì vui, cũng có tí yếu tố chất xám nên sẽ không thấy quá mức đương nhiên. Ai đọc rồi có ý nghĩ gì khác thì vô đây bàn luận cùng mình nha.   Mời các bạn đón đọc Quay Về Đời Đường Làm Lưu Manh của tác giả Chu Ngọc.
Không Gặp Không Nên Duyên
Vâng, hôm nay page RVNT xin được giới thiệu một nam chính siêu cấp biến thái. Nếu anh là số 2 bạn sẽ không tìm ra số 1 đâu ạ. Gặp anh rồi mới biết, những nam chính biến thái trước kia mình từng đọc bình thường chán. Tất cả đều là mây bay, chỉ có lưu manh biến thái mới tồn tại mãi mãi... Giới thiệu đôi chút: Nam chính tên đầy đủ là Đoạn Mặc Ngôn, đoạn trong thủ đoạn vô biên :v :v. Anh là người lạnh lùng, cáu kỉnh, ít nói. Nhưng mỗi khi nói sẽ khiến đối phương thương tích đầy mình, không nghẹn họng vì ấm ức cũng trào máu vì tức giận. Anh có IQ vô cùng cao nhưng EQ lại lẹt đẹt hay nói đúng hơn là anh mắc một chứng bệnh tâm lý không có tình cảm như người bình thường.  Rồi anh gặp nữ chính Tiêu Tiếu, bị thu hút bởi nụ cười có má lúm đồng tiền xinh đẹp. Thế là, anh bắt chuyện làm quen, tìm cách ở bên cạnh, nhìn cô cười vui vẻ thoải mái. Lúc này, anh đơn thuần chỉ là thích những phút giây như vậy mà thôi. Anh cảm thấy mình cũng vui hơn. Thế nên, anh sẵn sàng bán đứng, đe dọa, gây áp lực đủ kiểu lên đầu bạn bè chỉ để mua về nụ cười của cô. Hại mấy anh kia thở mạnh cũng không dám, chỉ sợ cô gái này mà không vui, Đoạn thiếu cũng xử đẹp mấy anh luôn.   Cứ thế, Đoạn thiếu nhà ta cứ vô tình hữu ý gặp gỡ Tiếu Tiếu ở mọi nơi. Anh sẵn sàng làm tất cả, thỏa mãn những điều mà anh nghĩ rằng Tiếu Tiếu mong muốn. Bởi anh biết, nếu cô vui, nụ cười má lúm kia sẽ càng rực rỡ hơn. Vì thế, khi nhìn thấy cô bị người ta đánh trọng thương. Anh giống như ác quỷ xuất hiện đánh tan xác bọn kia. Trong đó có một ả đàn bà muốn lợi dụng sắc đẹp và vẻ đáng thương cầu xin tha thứ. Nhưng bà ta nhầm to rồi. Đứng trước Đoạn thiếu chỉ có 2 loại người: người anh muốn nhìn và người anh muốn biến đi. Thế là, mặc bà ta sử dụng nước mắt hay nhan sắc vẫn bị anh đạp cho bầm dập tả tơi, đến mức kinh hoàng :v :v. Đoạn thiếu chính là thế đấy, mặt lạnh mắng chửi, mặt lạnh đe dọa và mặt lạnh giết người ta cũng là chuyện bình thường mà thôi. Mọi chuyện sẽ không có gì nếu như không xuất hiện nụ hôn cùng Tiếu Tiếu. Anh thế mà động tâm với cô thật. Sau khi được tư vấn và biết được tình cảm của mình, suy nghĩ của anh được thăng cấp nhanh chóng theo kiểu: "Nếu không phải là của mình thì phải giành giật nhiệt tình đến khi thuộc về mình mới thôi" :v :v. Vậy nên, công cuộc theo đuổi tình yêu và chia cắt, đạp đổ những rào cản xung quanh Tiếu Tiếu chính thức bắt đầu. Đọc những phân đoạn này, nói thật mình cười muốn nghẹn luôn ấy. Biết là anh bị bệnh nên có phần biến thái, lưu manh như thế nhưng quả thật không ngờ cấp độ mặt dày cùng thủ đoạn của anh đúng là vô cùng vô cùng bất ngờ. Nhiều khi muốn té ngửa luôn. Đáng thương cho bạn Tiếu Tiếu, lọt vào mắt xanh của anh rồi thì khó có thể nào chạy thoát được. Tự cầu phúc đi :) :) Trích đoạn đặc sắc:(*) Khi Đoạn thiếu theo đuổi tình yêu: "Sáng sớm tinh mơ, anh chạy đến trường học bọn em làm gì?"  "Để theo đuổi em" ****************** "Anh Đoạn, em chỉ là một cô gái bình thường, nhiều lắm thì cũng chỉ học giỏi mà thôi, em không nghĩ ra mình có chỗ nào hấp dẫn được anh hết" "Em khiến anh đứng ở đây, thì đã cho thấy em có đủ sức hấp dẫn rồi" --------------------------------------- Khi Đoạn thiếu muốn chia cắt tình yêu: "Cậu chia tay với Tiếu Tiếu như thế nào thì cô ấy mới không đau lòng?" --------------------------------------- Khi Đoạn thiếu động tình: "Em sớm muộn gì cũng là người của anh, anh muốn hôn thì hôn, tại sao phải xin lỗi?" "Ngược lại là em ấy, kiểu quần này khó cởi quá, lần sau mặc váy đi" ---------------------------------------- Khi Đoạn thiếu gián tiếp cảnh cáo tình địch: "Ai cũng đừng hòng dành cô gái này với tôi, ai dám động đến cô ấy, thì tôi giết kẻ đó" *************** "Dục vọng gì đó tôi không quan tâm, cô gái này đã định sẵn là của tôi" ---------------------------------------- Khi Đoạn thiếu ghen vì cô gái của anh đi cùng người khác: "Được rồi, em cứ từ từ mà chơi, thay anh hỏi thăm tổ tông nhà hắn" "....." Thấy chưa? Có ai lại như Đoạn thiếu nhà ta không ạ? Không phải là biến thái bình thường nữa đâu. Chính là siêu-cấp-biến-thái đấy. Nhưng mà mình lại cực thích anh, thích kiểu người luôn biết điều mình muốn và bằng tất cả những thủ đoạn đạt được điều ấy :) :). Chỉ đáng tiếc cho bạn trai Tiếu Tiếu, vì do dự vì sợ hãi mà để mất cô, cũng tiếc cho anh hàng xóm Tống Hiên Nhiên vì tham vọng nhất thời mà hối hận cả một đời. Cuối cùng, chỉ có Đoạn thiếu đây là được lợi nhất. Làm chuyện xấu khắp nơi còn có thể kéo được Tiếu Tiếu đáng yêu về nhà. Cũng không thể trách anh được, có trách thì trách tác giả ưu ái anh mà thôi :v :v Nội dung truyện vô cùng sủng, chỉ có ngược một xíu đoạn sau này Tiếu Tiếu biết về bí mật của Đoạn thiếu. Nhưng mà ngược cũng ít lắm, do mặt Đoạn thiếu quá dày và quá vô tư nên các bạn khỏi cần lo lắng cho anh gì hết. Truyện lại được viết theo phong cách hài hước vui vẻ với nhiều tình tiết cười té ghế rất thích hợp đọc giải trí, cuốn hút không dứt ra được luôn. Bởi nam chính biến thái đáng yêu thế này không dễ mà tìm được đâu nhé. Nếu còn lo lắng vì tình trạng đang edit thì yên tâm đi, edit hơn một nửa rồi ý, không chờ được thì cv thẳng tiến luôn nè. Đảm bảo không nhảy nhầm hố đâu. Nào, 1 2 3 nhảy thôi :) ______________________ (*): Trích dẫn trong truyện đã được mình edit lại cho phù hợp với bài rv #La_phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Review by Ma: Vì khả năng review không tốt mấy của mình, đối với một bộ truyện hay mình sẽ cố gắng ngắn gọn hết mức có thể. Nếu review này dài, nghĩa là cảm xúc bên trong nó làm mình buộc lòng phải viết thêm. Đầu tiên, chúng ta sẽ nói về những nhân vật phụ trước. Trong bộ truyện này, tất cả những nhân vật nữ phụ có dính đến anh nam chính đều không đáng nhắc tới. Căn bản là họ quá mờ nhạt và hoàn toàn không để lại bất kì cảm xúc gì trong lòng mình trừ cái tên mà tác giả đã đặt ra cho họ. Họ là những mảnh ghép của nội dung, họ là những nét bút vẽ lên những biến cố sẽ xảy ra mà tác giả đã xếp vào. Nói theo cách làm văn của nước ta, họ là những luận điểm để tạo nên luận cứ cho nội dung của câu chuyện. Nói cách khác, họ quan trọng, nhưng họ lại không có ảnh hưởng trực tiếp đến nhân vật chính mà chỉ là đoạn mồi cho những sự việc xảy ra đối với nhân vật chính. Ngược lại, những nam phụ trong cuộc sống của nữ chính lại có rất nhiều dấu ấn trong lòng mình. Hai con người một số phận. Một Nhiễm Huy tham vọng nhưng lại quá ngây thơ để không nhìn ra được nguy cơ đang rình rập trước mắt và rồi mất đi người mình yêu một cách dễ dàng. Thật lòng mà nói, từ đầu mình đã không thích nhân vật này. Tác giả xây dựng nhân vật này là một anh chàng sinh viên ba tốt, dịu dàng, thân thiện và rất yêu thương bạn gái. Trong thế giới ngôn tình, anh chính xác là mẫu bạn trai trong mơ của các cô gái. Nhưng, tác giả cũng viết ra một sự thật rằng chàng sinh viên nghèo ấy mang trong người dã tâm không nhỏ và sự ngu ngơ khờ khạo đúng chuẩn một sinh viên chưa trải sự đời. Hiển nhiên, anh bị đá ra khỏi dòng thời gian của nữ chính, trở thành tiếc nuối tuổi thanh xuân mờ nhạt mà không nhắc thì không ai nhớ tới một cách đơn giản đến không thể đơn giản hơn được nữa, cứ thế kết thúc một mối tình. Người thứ hai là Tống Hiếu Nhiên. Nếu lỗi sai của Nhiễm Huy là quá khờ khạo thì lỗi của Tống Hiếu Nhiên là quá lí trí. Đứng trước những cơ hội đang mở ra trước mắt và cô gái anh yêu thương chăm sóc từ nhỏ đến lớn, anh chọn lí trí, anh chọn phản bội lại trái tim. Anh dẫn theo ‘cơ hội’ của mình ra nước ngoài bỏ lại cô ‘em gái nobita’ mất đi ‘anh doraemon’ một mình đối mặt với sự sụp đổ của mối tình đầu tiên. Đó chính là lỗi của anh và không ai có thể nói thay cho anh được. Về phần sự quay đầu muộn màng của anh, thực ra nó cũng không quá muộn và nếu không có Đoạn Mặc Ngôn thì anh sẽ tìm lại được cô gái của mình. Nhưng trên đời không có chữ nếu và anh chỉ có thể chấp nhận. Mấu chốt ở đây là, khúc mắc ba người mà tác giả tạo ra cho anh và hai nhân vật chính quá ư là máu chó. Nó máu chó từ giây phút mình đọc đến đoạn anh bảo Đoạn Mặc Ngôn hãy làm bất cứ điều gì anh ấy muốn. Có ai ngờ người bị làm bất cứ điều gì ấy lại chính là cô gái mà anh muốn tìm về? Có ai ngờ Đoạn Mặc Ngôn sẽ yêu ai đó thật lòng? Có ai ngờ mọi chuyện lại phát triển theo hướng mà anh không thể tưởng tượng nổi? Không ai cả và Tống Hiếu Nhiên cũng thế. Đây là sự bất công hay là cái giá phải trả mà tác giả đã đặt ra cho Tống Hiếu Nhiên? Điều này chỉ có tác giả biết. Chuyển qua hai nhân vật chính, mình cũng không biết phải nói về hai nhân vật này thế nào nữa. Họ là hai con người thuộc hai thế giới hoàn toàn đối lập nhau. Anh là chàng trai lấp lánh ánh vàng có những thứ mà người người thèm muốn, anh sống trong nhung lụa và những cuộc chơi xa hoa quên lối về. Còn cô chỉ là một cô sinh viên nghèo học giỏi cố gắng bước về phía trước và vươn lên. Họ gặp nhau trong một hoàn cảnh có thể nói là nhạy cảm, người mua vui và nhân viên phục vụ. Nhưng tác giả lại không biến nó thành lối mòn mà mang tới cho nó một vầng sáng khác biệt. Họ không hề có tình cảm với nhau, đúng là anh có hứng thú với cô nhưng đó không phải là tính chiếm hữu, không phải là lòng ham muốn, không phải là sự quấy rối của tình dục, chỉ là một sự hứng thú mơ hồ với con người, với nụ cười và những cảm xúc cô mang đến cho anh. Cô cũng vậy, không ham muốn, không âm mưu, không có bất kì thứ gì. Điểm chung duy nhất của hai người chính là sự khuyết thiếu về mặt tình cảm. Anh cần một người cho anh cảm xúc và cô cần một người cho cô sự chở che. Mối quan hệ của họ phát triển dần theo những cảm xúc của anh và nó rất thuần khiết cho đến khi anh phát hiện ra sự khác biệt trong những phản ứng của mình đối từng hành động của cô. Họ yêu nhau như một lẽ đương nhiên nào đó và nó ngọt ngào đến bất ngờ. Trong tình yêu của mình, anh như một đứa trẻ dành hết tình cảm của mình cho cô và mong đợi vào một tình yêu chuyên nhất. Lí do mình dùng từ chuyên nhất là anh rất bá đạo, không phải bá đạo theo kiểu lõi đời mà là bá đạo theo kiểu EQ cực thấp chỉ biết làm theo bản năng. Anh giữ lấy cô theo bản năng, ghen theo bản năng và hoàn toàn không có định hướng. Nói tóm lại, chuyện tình của họ rất ngọt ngào, tuy có chút ngược nhưng không đáng kể mấy. Vai trò của những nhân vật phụ khác cũng khá là lớn, mọi người có thể đọc để biết thêm chi tiết. Đây là bộ truyện mà mình đánh giá là đáng đọc vì đọc cũng kha khá truyện nên mình đâm ra hơi kén và mình thấy bộ này hay. Về nội dung, cách sắp xếp các tình tiết và xây dựng nhân vật ổn định và thực tế. Tất nhiên là trừ mấy kiểu ảo lòi như là nam chính vung tiền như rác, mua công ty để dành chơi này nọ. Cuối cùng mình muốn nói nhẹ vài câu cho phần kết thúc. Mới đầu mình có đọc các nhận xét của mọi người và có kha khá người không thích kết thúc vì nó mang hơi hướng buồn. Nếu bạn là một người quá nhạy cảm, dễ khóc và dễ xúc động thì cứ yên tâm đọc và bỏ lại ngoại truyện cuối cùng. Có điều mình khuyên, thật lòng mình khuyên mọi người nên đọc hết cho trọn vẹn một mối tình, tuy hơi buồn nhưng ngoại truyện đó sẽ cho bạn thấy nam chính yêu nữ chính đến mức nào và nó đáng để đọc. Tất cả những bài review đều là suy nghĩ của cá nhân một người, hãy tìm những cảm xúc của chính bạn khi đọc truyện nhé. Mời các bạn đón đọc Không Gặp Không Nên Duyên của tác giả Độc Độc.