Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính

Ninh Thu Thu ở kiếp thứ nhất vừa mới bước chân vào showbiz, hăng hái làm việc với giấc mộng có một ngày được trở thành nữ chính. Nào ngờ, vai chính thì chưa thấy đâu, mở mắt ra, cô đã bị đưa đến một thế giới xa lạ, trở thành một đệ tử của môn phái tu chân. Ninh Thu Thu tự nhận bản thân không có bản lĩnh gì, bảy năm ở nơi này, thành tựu lớn nhất mà cô đạt được là học được thuật vẽ bùa. Thế rồi, trong một lần hỗn chiến, Ninh Thu Thu lại bị đám thần thú đánh chết. Lần nữa mở mắt ra, Ninh Thu Thu phát hiện bản thân lại xuyên không rồi! Lần này, Ninh Thu Thu xuyên vào một cuốn sách, trở thành vai nữ xinh đẹp ác độc, cậy quyền, cậy thế, cậy có hôn ước đi phá đám tình yêu của nam nữ chủ. Kết cục, khỏi phải nói cũng biết có bao nhiêu bi thảm, không chỉ táng gia bại sản, còn phải ủy khuất gả cho một lão trung niên có sở thích SM, cuộc đời từ đây chỉ toàn là bóng tối. Ninh Thu Thu không muốn đi theo con đường của “nữ phụ phản diện” trong nguyên tác, dù sao cũng coi như đã sống qua hai kiếp, cô hiểu rõ thứ gì là quan trọng. Vì thế, việc đầu tiên cần làm sau khi tỉnh lại chính là hủy hôn với “nam chủ”, còn nhất quyết phải gả cho anh trai người thực vật của nam chủ - Triển Thanh Việt. Bởi vì, trong một lần tình cờ đầy bất ngờ, Ninh Thu Thu phát hiện ra “anh trai nam chủ” này mang phù thể*, là thể chất cực kỳ đặc biệt để dưỡng phù. Mà đối với Ninh Thu Thu, việc tìm được phù thể không khác gì việc tìm thấy “bàn tay vàng” cho mình. Bởi vì sau khi xuyên đến nơi này, những tấm phù mà cô vẽ ra, chỉ có hiệu lực khi được nuôi dưỡng bên cạnh người mang thù thể như Triển Thanh Việt. Mục tiêu đã được xác định, tất nhiên Ninh Thu Thu sẽ chẳng chần chờ thêm nữa, bằng bản lĩnh sống hai đời cộng thêm tuyệt chiêu “làm nũng” của nguyên chủ, cô đã thành công thuyết phục ông Triển cùng ba mẹ, đồng ý cho cô chuyển vào nhà họ Triển, trở thành cô vợ “xung hỉ” cho Triển Thanh Việt. Dù sao thì, Triển Thanh Việt cũng được coi là “đùi vàng” để cho Ninh Thu Thu bám vào, cuộc đời này, muốn thuận buồm xuôi gió, tất phải cần có anh chống lưng. Vậy nên, cô dùng hết bản lĩnh vẽ phù học được trong suốt bảy năm ở tu chân giới, để vẽ ra một loại bùa có thể khiến cho Triển đại thiếu gia tỉnh lại. Đồng thời, ở thế giới này, Ninh Thu Thu phát hiện bản thân nguyên chủ cũng lăn lộn trong giới giải trí. Mà việc này, vừa hay là công việc duy nhất mà cô có thể biết được ngoài vẽ bùa. Vì thế, trong sự xô đẩy của hoàn cảnh và vận mệnh, Ninh Thu Thu phải bước trên con đường phấn đấu vì vị trí ảnh hậu, đồng thời cứu vớt “anh trai người thực vật của nam chủ.” Bằng skills vẽ bùa tuyệt đỉnh, Ninh Thu Thu rốt cuộc cũng khiến “ông xã” của mình tỉnh lại. Thế nhưng, bản thân Ninh Thu Thu đã quên mất, người mà cô gả cho, trước khi trở thành người thực vật cũng từng là một nhân vật “phong vân”, là chủ tịch tập đoàn Trác Sâm bên ngoài đạo mạo bên trong phúc hắc. Cho dù chưa hồi phục hoàn toàn, Triển đại công tử cũng có đủ ba mươi sáu kế để “trị” cô vợ từ trên trời rơi xuống của mình. Vì vậy, có thể nói, tháng ngày sau khi trở thành bà Triển của Ninh Thu Thu chính là: nỗ lực diễn xuất, không chỉ trước màn ảnh mà còn trước mặt Triển Thanh Việt. Vận dụng mọi tuyệt chiêu để chống đỡ sự tấn công kèm thêm thả thính của ông Triển. Cuộc chiến này cụ thể ra sao thì mời bạn đọc truyện để tìm hiểu thêm nhé  *** Ninh Thu Thu trong nguyên tác là một tiểu thư nhà giàu điêu ngoa, vì si mê Triển Thanh Viễn - nam chủ trong nguyên tác, mà làm đủ việc xấu, cuối cùng chỉ có thể nhận lấy cái kết chẳng tốt đẹp gì. Cũng may lúc Ninh Thu Thu xuyên đến, nguyên chủ cũng chưa làm ra hành động điên cuồng quá đáng gì, cũng chưa tạo nghiệp đến mức để bị quật. Vì vậy, để bảo vệ bản thân, Ninh Thu Thu của hiện tại chỉ có thể nỗ lực bẻ lái, biến vận mệnh của thân thể này rẽ sang một hướng khác. Ninh Thu Thu sau khi xuyên đến là người đã trải qua hai kiếp. Kiếp thứ nhất, cô là một diễn viên chưa kịp có tên tuổi, nhưng còn chưa kịp nhận vai chính nào đã bị vận mệnh đá đến thế giới tu chân. Kiếp thứ hai, Ninh Thu Thu thực sự không giống như các đồng nghiệp xuyên không khác, học được bản lĩnh lớn, khiến thiên địa rung chuyển. Tất cả những gì cô học được là vẽ bùa, tăng cường sức khỏe. Sau đó, trong một lần hỗn chiến, cô bị thần thú đánh chết, xuyên đến thế giới này. Ở đây, Ninh Thu Thu vẫn không được trang bị thêm skills mới, đến cái bản lĩnh vẽ bùa cũng phải dựa vào Triển Thanh Việt mới phát huy được. Có thể nói, nữ chính Ninh Thu Thu là một cô gái xuyên không khá bị thảm, không có bàn tay vàng, không có hệ thống, tất cả những gì cô có là bản lĩnh và kinh nghiệm đã sống qua hai kiếp của bản thân. Thế nhưng, chính điều này lại tạo ra một Ninh Thu Thu chân thực, thông minh, khéo léo, biết dùng cái “đầu” để suy nghĩ và xử lý các tình huống chứ không phải một bánh bèo lúc nào cũng gặp may, được giúp đỡ. Tất cả những gì mà Ninh Thu Thu có ở kiếp này, là do cô ấy tự phấn đấu để có được. Cách xử lý các mối quan hệ của cô cũng rất hợp lý và thú vị. Cô dứt khoát trong chuyện tình cảm, ân oán rõ ràng, người nào tốt cô ấy sẽ đối xử càng tốt hơn, người nào có ý xấu, xin lỗi, cô cũng không phải thánh mẫu, không thể tha thứ được. Về phần “anh trai người thực vật” của “nam chủ” Triển Thanh Việt, mặc dù giai đoạn đầu anh chỉ nằm một chỗ, mặc cho Ninh Thu Thu “lăn lộn”, ép uống đủ thứ nước phù, lại còn bị cô chiếm không ít tiện nghi. Thế nhưng, từ giây phút anh mở mắt tỉnh lại, bản lĩnh của “một con sói” lập tức được thi triển. Triển đại thiếu gia mặt ngoài là người đứng đắn, nhưng thực chất lại là người thù dai lại cực kỳ phúc hắc. Cho dù là lúc chỉ có thể nằm trên giường, anh vẫn có đủ cách để sửa trị cô vợ láu cá Ninh Thu Thu, cậu em trai bướng bỉnh Triển Thanh Viễn hay cô người yêu thực dụng (cũng là nữ chủ trong nguyên tác) của Triển nhị thiếu. Tớ thích cách tác giả miêu tả quá trình hồi phục của Triển đại thiếu. Đây là một quá trình dài, yêu cầu không chỉ sự nỗ lực về thể xác mà còn cả về tinh thần của một người. Triển Thanh Việt dù có bản lĩnh “một tay che trời”, nhưng cũng chỉ là một con người, sẽ cảm thấy không thể chịu được, cũng sẽ cảm thấy áp lực về tâm lý, sẽ cần một người ở bên cạnh để san sẻ và chăm sóc cho anh. Mặc dù Triển Thanh Việt đã đi qua gần ba mươi nồi bánh chưng, nhưng trong chuyện tình cảm kỳ thực rất ngây thơ, cách nói chuyện luôn luôn khiến cho bà xã của mình tức muốn hộc máu, còn không ít lần bị bà Triển cho vào danh sách đen. Sau này, dưới sự giúp đỡ của em trai và anh trợ lý lạnh lùng (cũng đầu gỗ không kém trong chuyện tình yêu), Triển đại thiếu cũng học được cách “thả thính” bà xã của mình. Ngoài cặp đôi chính, các nhân vật phụ cũng được miêu tả rất dễ thương. Từ cô hộ lý thích diễn, anh trợ lý mặt lạnh vạn năm không đổi hay con Husky Diệu Diệu thích phá phách hay bị phạt của nam chính. Nhân vật “nam chủ” trong nguyên tác cũng chính là Triển nhị thiếu được khai thác vừa phải, không bị bóp méo tâm lý, không bị bôi đen, cũng không bị “ép” thích “chị dâu” của mình. Nhân vật nữ chủ trong nguyên tác cũng được nhìn nhận ở một góc độ khác, từ cái nhìn của các nhân vật phụ để thấy được không phải cứ đóa hoa đẹp nào cũng đáng để yêu thương, không phải việc làm nào của “nữ chủ” đều đúng. Thế nhưng, tác giả năm bắt nhân vật này rất tốt, không cố tình bôi đen để nâng cao vai trò của nhân vật xuyên không Ninh Thu Thu, khiến tớ có cảm giác dễ chịu và thoải mái khi đọc. Điều tốt nhất mà tác giả làm được là điều hòa các tình tiết ở mức “vừa đủ”, không tô vàng nạm ngọc cho nhân vật, không buff nữ chính quá đà. Tình cảm của nhân vật chính diễn biến chậm, với n màn thả thính khiến con tim tớ quắn quéo, lại thêm combo của dàn nhân vật phụ càng khiến tớ thêm sâu răng. Ngoài ra, tác giả có rất nhiều cú cua cực khét, có thể khiến bạn ngã ngửa trong lúc đu dây theo hành trình “vờn nhau” của cặp đôi chính. Vì thế, tớ nhiệt liệt đề cử bộ này cho các nam thanh nữ tú còn đang độc thân, thích tự ngược nhé. _______________ Chú thích: "Phù thể" là người có thể chất nuôi bùa; cộng hưởng với bùa để làm cho bùa hấp thu tinh khí cho có hiệu quả; còn người đó cũng sẽ khoẻ mạnh hơn. Review by #Nghịch Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** "Két --" Theo tiếng thắng xe chói tai, Ninh Thu Thu cảm giác thân thể của mình bỗng nhiên chấn động, cái trán theo quán tính đập tới vật thể nhỏ nhỏ mềm mềm phía trước, không đau, lại đủ khiến đầu óc cô hỗn độn hồi lâu, thẳng đến khi có thanh âm nói chuyện lôi cô ra từ trong bóng tối. "Lão Lý, ông làm gì thế này, muốn mưu sát chúng ta sao?" Đây là thanh âm bén nhọn của nữ nhân. "Xin lỗi phu nhân," thanh âm áy náy của nam nhân truyền đến, "Phía trước đột nhiên xuất hiện một đứa trẻ con, tôi đành phải đạp phanh gấp, ngài cùng tiểu thư không có việc gì chứ." "Tên tiểu tử chết bầm này, làm ta sợ muốn chết," nữ nhân vỗ vỗ ngực mắng một câu, sau đó vội quay đầu xem Ninh Thu Thu vẫn chôn mặt phía trước, hoảng sợ, cuống quít duỗi tay lay bả vai nàng, "Thu Thu, con không sao chứ?" "Còn sống," Ninh Thu Thu ngẩng đầu, nhìn phụ nhân ung dung hoa quý trước mặt một cái, "Không quá đáng ngại." "Vậy là tốt rồi," phu nhân ra hiệu bảo lão Lý tiếp tục lái xe, đoạn lại giơ tay đem vài sợi tóc loà xoà trước mặt cô vén ra sau tai, lộ ra gương mặt tinh xảo, phụ nhân cười tủm tỉm mà nói, "Hôm nay Thu Thu nhà chúng ta xinh đẹp như vậy, nhất định sẽ khiến Thanh Viễn mê mệt đến thần hồn điên đảo, nhìn không thấy lối." Ninh Thu Thu: "......" Cô cầm tinh hồ ly hay sao mà mị lực lại lớn như vậy. Không đợi cô nói chuyện, phụ nhân lại âm dương quái khí mà nói: "Cho tức chết mấy cái đồ lẳng lơ kia đi, xem các nàng còn dám không biết xấu hổ mà dán lên người Thanh Viễn nữa không." Ninh Thu Thu trong lúc nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào. Bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, thân xác này đã đổi chủ. Cô...... lại xuyên qua. Vì cái gì mà khẳng định như thế, bởi vì trước đây, cô đã trải qua quá một lần, từ một thị dân tốt đẹp tại thế kỷ 21, xuyên thành đệ tử tầm thường tại môn hạ tầm thường nào đó ở giới Tu Chân, bởi vì tư chất bình thường, cô chỉ có thể dành 7 năm ở đó cần cù chăm chỉ vẽ bùa, thật vất vả mới có chút thành tựu về phương diện vẽ bùa, cô lại xuyên. Mới vừa rồi tiếp thu lượng tin tức thật lớn, cô hiện tại đã biết bản thân xuyên vào một quyển tiểu thuyết. Đáng tiếc là, cô vẫn như cũ không có hào quang nữ chính, mà là xuyên vào nữ phụ nào đó trong sách. Mời các bạn đón đọc Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính của tác giả Điềm Tức Chính Nghĩa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng - Duy Hòa Tống Tử
Ngay lần đầu tiên gặp Hàn Mặc Ngôn, Lục Nhiễm đã trúng mũi tên của thần tình ái. Cô mất hai năm để biến mình thành mẫu  phụ nữ hợp với anh ta, thêm ba năm thành trợ thủ đắc lực của anh ta, dùng chiêu mưa dầm thấm lâu để chinh phục anh ta. Nhưng, vẫn không đủ… Hàn Mặc Ngôn vẫn… Không thích cô. Tình cảm dù sâu đậm đến mức nào cũng có ngày khô cạn, sau năm năm chỉ biết đến Hàn Mặc Ngôn, Lục Nhiễm đã học cách buông tay. Vào đúng thời khắc cô từ bỏ,  Hàn Mặc Ngôn đã mở lòng, bí mật về anh chàng có bề ngoài vô cảm, lạnh lùng, lúc nào cũng cuồng công việc được hé mở. Bởi thế… Em có thể không ở bên cạnh tôi, quay mặt phớt lờ tôi… Nhưng, em đừng mong chúng ta là người không quen biết! *** Thật là châm biếm, Lục Nhiễm không kiên cường như cô tưởng. Lục Nhiễm quẳng cả tập kế hoạch bị trả về cùng lá đơn thôi việc mà cô vừa mất một tiếng đồng hồ để viết xong lên mặt bàn làm việc to lớn bề thế bằng gỗ đỏ của Hàn Mặc Ngôn, cảm giác sảng khoái đến không ngờ: “Hàn tổng, tôi xin thôi việc”. Năm năm yêu thầm, ba năm nhẫn nhịn, trong chốc lát thành công dã tràng. Vượt qua cơn đau là sự giải thoát hoàn toàn, cuối cùng, cô quyết định buông tay. Hàn Mặc Ngôn ngước mắt lên, lộ ra khuôn mặt thanh tú và anh tuấn đến nỗi trông như manơcanh. Vì người đàn ông này, cô đã nhẫn nhịn quá lâu. Ánh mắt lạnh lùng của Hàn Mặc Ngôn lướt qua bản kế hoạch và Lục Nhiễm, hỏi một cách trịnh trọng: “Trợ lý Lục có cần suy nghĩ thêm không?”. Nếu đổi thành Lục Nhiễm của hai năm trước, không, một năm trước thôi thì chỉ cần nghe thấy thanh âm đó là lại do dự, nhưng, giờ đây... Lục Nhiễm nhếch môi cười, nói giọng trịnh trọng của một trợ lý: “Không cần đâu, anh Hàn, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi”. “Cô Lục, nếu đã như vậy, chắc cô cũng nắm rõ quy định, sau khi bàn giao công việc, đến phòng tài vụ lĩnh tiền lương là cô có thể rời khỏi đây. Nhân tiện, cô gọi Lucy vào nhé”. Nói xong, Hàn Mặc Ngôn lại cúi xuống xem tài liệu, thái độ thản nhiên như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Lục Nhiễm khẽ hít một hơi thật sâu. Cố bắt mình kiềm chế, cô mới không nổi điên ngay trong phòng làm việc của Hàn Mặc Ngôn. Nhẫn nhịn bao nhiêu lâu như vậy, nhịn thêm một lúc cũng chẳng sao. Tuy nhiên Lục Nhiễm biết rằng, giây phút ấy, cô rất muốn đấm cho Hàn Mặc Ngôn một cái, để xem có thể đập tan lớp băng giá nghìn năm đang che phủ khuôn mặt anh ta hay không. “Cô Lục?”. Đột nhiên Hàn Mặc Ngôn lại lên tiếng. ... Mời các bạn đón đọc Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng của tác giả Duy Hòa Tống Tử.
1001 Đêm Tân Hôn - Thiên Nam Hy
Tác giả Thiên Nam Hy cho ra mắt tác phẩm 1001 Đêm Tân Hôn, đây là tác phẩm ngôn tình hiện đại nói rằng vừa ngủ dậy, cô phát hiện mình bị ép gả cho một người đàn ông gần 60 tuổi, mắc bệnh suy thận, thân thể ốm yếu. Thật sự thì, trên đời còn có truyện gì khổ hơn không? Kết quả là không gặp không nên duyên, vào đêm động phòng, cô lại phát hiện người đàn ông gần 60 tuổi ấy lại biến thành một chàng trai với thân thể cường tráng, khỏe mạnh. *** Màn đêm buông xuống, phủ lên thành phố Hải Thành một lớp sương mù dày đặc.Trong căn phòng tràn ngập mùi hương nước tiêu độc, Lương Nặc nằm thiếp đi, mê man trên chiếc giường trắng toát, một cơn gió lạnh từ cửa sổ tràn vào phòng làm cô cảm thấy rét run. Ngay lúc đó, một đôi giày da bóng loáng lọt vào tầm mắt cô, đó là một người đàn ông. Trong ánh sáng lập lòe, mập mờ, Lương Nặc cảm thấy hơi thở của một người đàn ông thô bạo phả vào mặt mình. Nhà họ Lương không cho cô ăn cơm à? Ghầy nhom ốm yếu thế này! “Vừa sờ đã thấy chả phải đồ xịn gì, hoàng loại A cũng không đến” Vừa nói người đàn ông đã thô bạo xé rách quần áo của cô, ép cô nằm xấp xuống giường một cách tàn bạo, với một tư thế thật sự là làm người ta thấy nhục nhã hổ thẹn. Với cái đầu đang trong trạng thái vô tri vô giác, Lương Nặc không biết chuyện gì đang xảy ra, bỗng nhiên thân thể cô có cảm giác lạnh toát đi, cô ý thức được việc mà người đàn ông sẽ làm, cô giật mình khóc thét lên. “Đừng....xin anh hãy buông tha cho tôi.... tôi mới 18 tuổi, tôi vẫn còn là một học sinh....ba ngày rồi tôi chưa tắm, người đầy mùi hôi, xin anh hãy tha cho tôi...”“Câm mồm” Anh ta cáu kỉnh thốt ra hai chữ câm mồm, cái giọng điệu bá đạo ấy như kiểu không cho phép ai phản bác lại, cái khung cảnh ấy khó mà che đậy được sự căm ghét đối với anh ta. Căm ghét? Anh ta là ai? Tại sao lại làm vậy với cô ? ... Mời các bạn đón đọc 1001 Đêm Tân Hôn của tác giả Thiên Nam Hy.
Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc - Tô Du Bính
Ma giáo phút chốc trong sụp đổ. Minh tôn hốt hoảng trốn đi. Tuyết Y hầu theo đuổi không bỏ, thiên lý phát lệnh truy nã. … Nhưng thế sự há có thể thuận theo ý người. —— dám ra đây biểu diễn, ai lại không có chút tài năng! *** Hi Nháo Giang Hồ gồm có: Hủ Mộc Sung Đống Lương Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc Phồn Hoa Ánh Tình Không *** Review Ryeosomnia Wi:   Đây có lẽ là một trong những bộ truyện mình thích nhất. Trong khoảng 7 năm làm hủ nữ, trừ khoảng thời gian đầu ăn tạp, những năm sau này mình đọc đam chọn lọc rất kĩ, rất khó tính. Đặc biệt là sau khi đọc xong Bại nhứ và Diễm quỷ, yêu cầu của mình lại nâng lên một tầm cao mới. Vì vậy càng ngày càng khó kiếm được một bộ ưng ý. Bại nhứ tàng kim ngọc nằm trong bộ Hỉ nháo giang hồ hệ liệt của Tô Du Bính. Không hề ngắn. Thế nhưng mình không hề ngại đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Càng đọc càng thấm. Đọc nhiều rồi mới thấy, các lời thoại trong đó, thực sự rất sâu sắc. Nó sâu sắc hơn cả khi chính bản thân mình đã trải qua. Mở đầu truyện là nối tiếp diễn biến từ Hủ mộc sung đống lương, Minh tôn của Ma giáo trên đường đến Huy Hoàng Môn ăn cưới đã may mắn tránh được một kiếp nạn. Cũng khoảng thời gian đó, trước phủ Tuyết Y Hầu xuất hiện một nam thanh niên tên gọi Phùng Cổ Đạo. Rõ ràng tướng mạo rất anh tuấn, nhưng không biết vô tình hay hữu ý luôn trưng lên mặt một nụ cười dung tục. Tiết Linh Bích nói, Phùng Cổ Đạo có một tài năng, đó là trong vòng một tuần nhang, hắn đủ sức khiến người khác muốn chém hắn vài lần. Đúng thực sự là mỗi lần Phùng Cổ Đạo mở miệng, hắn đều dễ dàng chọc tức Tiết Linh Bích. Khiến y thực sự rất đau đầu. Vì y không hiểu, mục đích của hắn vào phủ Tuyết Y Hầu là gì? Nếu để dựa hơi y làm quan như hắn nói, thì hắn phải cẩn thận. Còn nếu làm gián điệp để giết y, thì hắn càng phải cẩn thận hơn mới phải? Nhưng hắn cứ điên cuồng ngấm ngầm chọc giận y. Có lẽ vì chính hắn cũng biết, y không thể nào tức giận đến nỗi có thể giết được hắn? Đối diện với loại người như vậy, Tiết Linh Bích không biết được đâu là bộ mặt thật của hắn. Nhưng bất tri bất giác, y đột nhiên cảm thấy trái tim trong lồng ngực mình biến đổi rất khác lạ. Tình yêu của Tiết Linh Bích diễn biến rất tuần tự, không nhanh không chậm. Không hề ngu muội, mà ngược lại cực kì tỉnh táo. Y nghi ngờ hắn, nhưng y không nén được tình cảm của mình. Y mệt mỏi, y muốn đánh cược. Y đánh cược rồi. Và y thua rồi. Hắn thực sự đã lừa dối y. Đau đến muốn móc hết cả tâm can ra tẩy rửa. Thế nhưng, hoàng đế lại không cho phép y trốn tránh hắn. Y lại một lần nữa phải gặp hắn. Y biết y thua rồi. Sau những nỗ lực của y bảo vệ hắn, hắn cuối cùng vẫn phản bội y. Nhưng mà y biết y không thể trách Phùng Cổ Đạo, vì hắn có nỗi khổ của riêng hắn. Hắn cũng như y, không thể chia sẻ với ai, không ai gánh vác dùm hắn. Và y vẫn chọn cách tha thứ cho hắn. Rõ ràng y không thuộc dạng thê nô ngu ngốc. Tiết Linh Bích rất lí trí, lại cũng rất quyết liệt. Y thà để cho tâm chết đau, cũng vẫn muốn bảo vệ hắn, ở cạnh hắn. Vậy mà, xác định được tình cảm của nhau rồi thì sao? Người gây ra sự vụ tắm máu ngày hôm nay chính là sư phụ Phùng Cổ Đạo, Tiết Linh Bích hận ông. Nhưng Phùng Cổ Đạo không thể bỏ qua công lao dưỡng dục của ông. Bên tình bên hiếu, biết chọn bên nào? Họ cứ như thế mà trải qua hết khúc mắc, trải qua đủ mọi loại cảm xúc hỗn độn mà ở bên nhau. Đến cuối cũng vẫn là một người chọn hi sinh để được ở bên người kia. Khi đọc bộ truyện này, mình thực sự cảm nhận rất rõ ràng tình yêu sâu sắc của Tiết Linh Bích. Cảm thán với bản thân rằng, không biết trên đời này còn có ai yêu nhiều đến như vậy không? Không biết trên đời này còn có ai có thể rộng lòng tha thứ cho người mình yêu như vậy không? Thật may mắn Phùng Cổ Đạo không phụ sự hi sinh của Tiết Linh Bích. Nếu có, hắn đã biến Tiết Linh Bích thành thứ ngu muội mất rồi. Kết cục hết sức viên mãn. Là một bộ đam mỹ đáng đọc nhất. Nếu bỏ qua việc hai nhân vật chính đều là nam, thì đây cũng chính là bộ tiểu thuyết đáng đọc nhất. Nó thực sự hay. Rất hài hước, rất tròn vị, rất sâu sắc. Câu thoại của một kỹ nữ nói với Phùng Cổ Đạo chính là câu thoại mình tâm đắc nhất: “Niềm vui chỉ là chốc lát. Con người ta lúc nào đó dẫu có vui đến mất, về sau nhớ lại thì vẫn thấy buồn nhiều hơn. Niềm vui hôm trước chỉ càng tô đậm cho nỗi buồn hôm nay. Cho nên dư âm của niềm vui là cay đắng.” Cho dễ hiểu câu thoại này, hãy nhớ lại thời học trò của bạn. *** Review Hana Hanhhan: Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc là quyển thứ hai trong bộ Hi Nháo Giang Hồ của Tô Du Bính. Trước tiên nói về việc xuất bản thì cuốn này khiến tôi hơi thất vọng. Nội dung của nó không đủ hay đến mức tôi sẵn sàng bỏ qua cái yếu của bản dịch và hình thức. Thật sự cái yếu nhất của IPM là trang bìa, mảng sách Đam mỹ của họ gần như luôn luôn xấu. Cái áo không làm nên thầy tu nhưng khi mua sách phải đối diện với một cuốn bề ngoài đáng chán như vậy cũng phần nào làm người đọc nản lòng. Thậm chí bản dịch cũng có vẻ khiến tôi nản thêm một bậc. Câu cú trúc trắc nửa cổ phong nửa hiện đại khá chưng hửng. Tiếc cho một tác phẩm lớn của một tác giả có tiếng bao nhiêu tôi lại tiếc cho IPM vì sự cẩu thả này gấp bội. Nội dung của Bại Nhứ lần này xoay quanh ân ân oán oán giữa Ma giáo và triều đình. Hai thanh niên kiệt xuất của hai bên, Minh tôn Ma giáo và Tuyết Y Hầu trong triều vì thế mà bị cuốn vào nhau, dính chung trên một mạng nhện đầy âm mưu quỷ kế. Nếu bị lừa một lần bạn sẽ thấy sao? Nếu bị lừa quá nhiều lần, ngày qua ngày bạn sẽ thấy sao? Chắc hẳn Tiết Linh Bích đã đau đớn lắm khi người hắn hạ quyết tâm thương tiếc trọn cuộc đời chưa bao giờ thật lòng với hắn. Nhưng đứng trên địa vị đứng đầu Ma giáo, trước sinh mạng hàng nghìn giáo chúng thì Phùng Cổ Đạo cũng không sai. Y nói dối để tiếp cận người kia vì mạng sống, vì sinh tồn và vì tìm ra lời giải cho mối oán hờn khiến vị Hầu gia cao cao tại thượng kia dốc lòng dốc sức tiêu diệt Ma giáo của y. Hai kẻ này ngỡ thông minh mà thực ra thật ngốc. Vì những ràng buộc xung quanh mà thậm chí không dám sống đúng với trái tim mình. Đi thật xa, mất thật lâu họ mới có đủ dũng khí bên nhau, mới dám nói lời yêu công khai không ngại ngần. Bởi giới tính, thân phận, địa vị lẫn lập trường luôn là bức tường chia cách họ. Đôi khi lùi một bước biển rộng trời cao nhưng có lúc tiến một bước đất trời cũng mênh mông lắm đó. *** Cuối năm, sương lạnh thấu xương. Phùng Cổ Đạo co ro dưới mái hiên, liều mạng xiết chặt chiếc áo khoác không cũ không mới trên người mình, để che đi gió lạnh đang thổi khắp hang cùng ngõ hẻm. Hạ nhân của Tuyết Y Hầu phủ thờ ơ nhìn hắn đứng đó nhảy nhót dậm chân, coi như đang xem khỉ làm xiếc. Hắn tới tới lui lui vài vòng, rốt cuộc nhịn không được được nói, “Huynh đệ, có thể vào trong xem thử, khách nhân của Hầu gia đã đi chưa, khi nào mới gặp ta được không?” Hạ nhân cười lạnh, “Khi nào Hầu gia muốn gặp ngươi thì tự nhiên sẽ gặp. Không có chút quan hệ nào với việc khách nhân đi hay chưa.” “Ta chỉ nhờ giúp ta liếc mắt một cái là được rồi. Tốt xấu cũng để ta biết còn phải chờ bao lâu.” “Có thể chờ Hầu gia là vinh hạnh của ngươi, bao nhiêu người đều chờ như thế, ngươi nghĩ ngươi cao quý?” Phùng Cổ Đạo ăn liền hai cái mất mặt, đành thu tay áo tiếp tục nhún nhảy. Lại qua một lúc, trời càng tối hơn. Phùng Cổ Đạo vừa lạnh vừa đói, hầu như muốn phất tay áo bỏ đi. Đúng lúc này, người lúc trước dẫn hắn vào cửa Hầu phủ là tổng quản Tông Vô Ngôn rốt cuộc cũng từ tốn đi ra, “Phùng tiên sinh, Hầu gia muốn gặp ngươi.” ... Mời các bạn đón đọc Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc của tác giả Tô Du Bính.
Thành Phố Vô Tận - Điệp Chi Linh
An Nham, công tử phong lưu nổi tiếng của làng giải trí, đã từng lập kỷ lục mới trong bảng ghi chép lịch sử bát quái với thành tích sáng chói một năm N đối tượng scandal. Từ Thiếu Khiêm, con người lạnh lùng khó tiếp cận nhất trong giới giải trí, toàn thân tản ra khí thế người sống chớ gần, lại bởi vì kỹ năng diễn xuất xuất sắc mà được bình chọn làm “ảnh đế hạng nhất”. Nghe nói hai người này thanh mai trúc mã, quan hệ tốt đến không thể tốt hơn. Nhưng trên thực tế, quan hệ giữa hai người còn có thể tốt hơn nữa. Một buổi sáng sau khi say rượu, công tử phong lưu vừa vuốt cái eo đau nhức, vừa hối lỗi vỗ bả vai ảnh đế, nói: “Xin lỗi Thiếu Khiêm, tối qua tôi uống say, trước nay tôi chưa từng muốn ra tay với cậu.” Từ Thiếu Khiêm: “……” Chẳng lẽ cậu không cảm thấy, mình mới là người bị ăn kiền mạt tịnh hay sao? . Từ Thiếu Khiêm x An Nham, phúc hắc quỷ súc công x hoa tâm phong lưu thụ Câu chuyện kể về một tiểu thụ vô tâm vô phế, phách lối thiếu đòn, từ nhỏ đến lớn không ngừng bắt nạt tiểu công, đến nỗi bạn trẻ tiểu công từ một người bạn nhỏ chính trực đơn thuần dần dần biến thành quỷ súc, cuối cùng hóa thân thành sói, đem tiểu thụ hoàn toàn thu phục. *** Hai bên thảm đỏ tụ tập vô số phóng viên truyền thông, tiếng máy ảnh vang tanh tách không ngừng.   Chiếc xe thể thao màu đỏ đời mới nhất vững vàng đỗ lại cạnh hội trường.   Nam nhân bước xuống xe vóc người cao ngất, quần tây màu trắng đắt tiền bao lấy đôi chân thon dài thẳng tắp, trên người mặc một chiếc áo đuôi tôm trắng, cổ áo sơ mi rộng mở để lộ vị trí xương quai xanh hai bên, sợi dây chuyền màu bạc đeo trên cổ dưới ánh đèn phản chiếu ra ánh sáng đẹp mắt.   Làn da nam nhân trắng nõn, dung mạo tuấn mỹ, đôi mắt đào hoa lưu chuyển, thời điểm khẽ hất cằm lên cười mỉm, lộ ra một loại khí chất mê người tiêu sái không thể kiềm chế được.   “—— An Nham!”   Nhóm phóng viên trong nháy mắt sôi trào, cả đám người liều mạng xông về phía trước, chỉ hận mình không thể mọc thêm tám cái chân mà chạy.   “Hi!” An Nham rất có phong độ mỉm cười chào hỏi với mọi người, thỉnh thoảng còn hướng fans thổi một nụ hôn gió cực kỳ suất khí. Tiếng thét chói tai của đám fans càng thêm đinh tai nhức óc, An Nham, An Nham... Cứ như bị tẩy não, hai chữ “An Nham” nhất thời vang dội khắp toàn hội trường.   An Nham chuẩn bị bước lên thảm đỏ, một chân vừa nhấc đã nghe thấy từ đằng sau cách đó không xa đột nhiên truyền đến một trận hét điên cuồng chói tai.   “—— Từ Thiếu Khiêm đến!”   “Trời ạ, hai người bọn họ thế nào mà lại đến cùng lúc a a a!”   “Mau chụp hình! Mau! Chụp mấy hình post luôn lên mạng! Cái này tối nay tuyệt đối sẽ lên trang nhất!” ... Mời các bạn đón đọc Thành Phố Vô Tận của tác giả Điệp Chi Linh.