Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phục Chế Sơ Luyến

Thể loại: đô thị tình duyên, không gian viễn tưởng, người phục chế  Editor: Mộc Du Độ dài: 51 chương  Nhân vật chính: Hàn Tú, 074 ┃ phối hợp diễn: 094, Trần Mạnh Lễ, Bùi Sam Sam, Đường Trạch Tề. Thật bất hạnh, cô nhặt được người bạn trai cũ rồi đột nhiên phát hiện hình như hắn rất hiểu y lý. Thức ăn gì hắn cũng nghiên cứu thành phần rồi dặn dò cô không được ăn loại có nhiều dầu, dễ phát sinh bệnh. Vậy mà đối với loại thức ăn bán ở bên ngoài, trẻ em cũng biết đến mà hắn thì lại không biết gì, lại còn nói với cô tên của hắn là "Nâm Khứ Tử" (nghĩa là ngươi đi tìm chết) Mẹ nó! có ngươi mới đi tìm chết ấy! Mười ngón tay chưa từng dính nước nay lại có thể nấu cơm, giặt quần áo, làm đủ mọi thứ. Đang lúc cô hoài nghi có phải là hắn mắc bệnh tâm thần hay không thì đột nhiên người bạn trai cũ có bộ dạng giống hệt như hắn xuất hiện trước mặt cô. Vì vậy cô rất buồn bực, cái người kêu là "Nâm Khứ Tử" gì kia rốt cuộc là ai đây? Lời của tác giả: ① Truyện này có một chút phóng túng. ② Truyện này không phải là viết về mất trí nhớ nên xin đừng nói là ta viết về thể loại mất trí nhớ. ③ Truyện này không phải là chuyện khoa học viễn tưởng, thấy có độc giả bình luận ở bên dưới nói là, có phải ta coi phim XX nên mới sinh ra linh cảm đề viết ra truyện này không nhưng ta muốn nói là phim XX gì đó ta đều chưa từng xem qua. Linh cảm của truyện này xuất hiện là do một ngày ta ở nhà đọc báo, thấy trong báo nói đến chuyện thế giới sẽ có một người XX (nguyên văn trong truyện là vậy nhưng theo mình nghĩ thì chắc là người nhân bản) đầu tiên ra đời, vì vậy ta liền muốn viết một câu chuyện giống như vậy. Có thể là lối suy nghĩ cũng sẽ có chút giống với thể loại phim khoa học viễn tưởng, nhưng mà trọng điểm của ta là viết về tình yêu chứ không phải là nói về khoa học viễn tưởng.      【 nội dung giới thiệu vắn tắt 2】 Ở trong đống rác Hàn Tú phát hiện một nam nhân khỏa thân cả người đầy máu, mà người này lại chính là thanh mai trúc mã của cô đang ở bên kia bờ đại dương gọi là nước Mĩ kiêm bạn trai trước đê tiện của cô Đường Trạch Tề. Trải qua một thời gian tìm hiểu yêu đương, Đường Trạch Tề đột nhiên bỏ đi nước ngoài mà không rõ nguyên do, hết sức cổ quái. Nghĩ đến mẹ của Đường Trạch Tề là Đỗ lão sư, Hàn Tú mới miễn cưỡng chứa chấp Đường Trạch Tề. Qua nhiều ngày chung đụng với nhau, Hàn Tú mới phát hiện đầu óc của Đường Trạch Tề này thật sự là không tốt cho lắm, giống như là người bệnh tâm thần, cô hỏi hắn có nhớ tên của mình hay không, hắn thế nhưng lại nói cho cô biết hắn không phải gọi là Đường Trạch Tề mà tên của hắn gọi là "074" hoặc là tiểu Thất. Tiểu Thất giống y như là người từ trên sao Hỏa rơi xuống, lúc đầu Hàn Tú còn suy đoán nguyên nhân chắc là vì hắn bị mất trí nhớ. Mượn cơ hội hắn không biết một chút gì về thế giới này cô liền đưa hắn vào chung một nhóm làm công nhân vệ sinh, dùng hắn làm công cụ kiếm tiền, kiên quyết thực hiện nguyên tắc phải trả tiền không thể để cho hắn ăn không, uống không và mặc không của cô được. Qua một thời gian sống chung dần dần Hàn Tú phát hiện hắn cùng với trước kia là hai người hoàn toàn khác, mặc dù là cả ngày đều mang vẻ mặt lạnh như băng chưa bao giờ biểu lộ khuôn mặt tươi cười như người bình thường nên có, nhưng đối với cô lại luôn tỉ mỉ cẩn thận đến từng chi tiết. Mặc dù là cùng một khuôn mặt nhưng tính tình lại hoàn toàn bất đồng, rồi trong lúc vô tình cô gặp được người đàn ông thanh mai trúc mã kia ở bên trong quán ăn đêm, cô khủng hoảng phát hiện ra đó mới chính xác là Đường Trạch Tề. Vậy người đàn ông mà cô yêu đến tột cùng là ai? Rốt cuộc là đã đi nơi nào? Đến tột cùng là hắn còn che dấu bao nhiêu bí mật ở sau lưng?      【 biên tập đề cử 】 1. Chưa nghe nói qua quét dọn vệ sinh còn có thể nhặt được một nam nhân đẹp trai khỏa thân, nam nhân khỏa thân này lại còn từng là bạn trai của cô, thật là bất khả tư nghị. 2. Gặp nhau đã kỳ quái, con người hắn lại càng kỳ quái hơn. Khuôn mặt giống nhau nhưng sao hắn không giống như lúc trước nữa rồi? Bây giờ hắn lại rất biết quan tâm chăm sóc cho cô. 3. Người phục chế, kỹ thuật phục chế, vẻ ngoài có thể phục chế còn suy nghĩ cũng có thể phục chế được sao? Nhưng mà hắn thật sự rất quan tâm chăm sóc cô, hắn thật sự là rất lệ thuộc vào cô và yêu cô. *** Bên trong con hẻm nằm sau các tòa nhà, chất đầy rác và đồ phế thải, mùi hôi thối xông lên. Hàn Tú đầu đầy mồ hôi, một tay cầm dụng cụ của công nhân làm vệ sinh, một tay xách rác từ trong nhà ra đi bỏ, từ bên trong hành lang đi ra. Cô hướng về phía người bạn tốt Bùi Sam Sam ở bên cạnh cũng xách đồ đi bỏ giống cô tức giận nói: "Này, mình nói với cậu nè, nếu như tháng sau người phụ nữ béo đó lại gọi điện thoại đến kêu chúng ta quét dọn vệ sinh cho bà ta, thì mình nhất định phải thu bà ta năm đồng tiền một mét vuông, mình thề nếu không tăng giá bà ta thì mình sẽ không mang họ Hàn, mà đổi thành họ của bà mập đó!" Bùi Sam Sam phụ họa: "Đúng vậy, loại phụ nữ đó thật là quá đáng, một điểm nhỏ như hạt mè cũng muốn phải lau cho thật sạch sẽ, chỉ còn kém là chưa dùng kính lúp tới kiểm tra từng millimet một trên sàn nhà thôi, thật là không nhìn ra người phụ nữ này biến thái như vậy”. Theo như người ta nói thì loại này là thuộc dạng tổ tông khó phục vụ, căn bản là không dễ dàng lấy được tiền trong túi của họ." Hàn Tú ném bao rác lớn trong tay vào thùng rác, nói: "Không, mình nhất định phải moi được tiền của người phụ nữ này, hơn nữa còn phải kiếm thật nhiều tiền! Thề sống chết không nghỉ!" Nói xong rồi còn làm hành động đưa năm ngón tay hướng lên trời, sau đó rút trở về nắm lại thủ thế. Tôn chỉ của cô là chỉ cần có thể kiếm ra tiền thì bất kể khách hàng có biến thái cỡ nào, nàng cũng có thể biến thái hơn so với khách hàng. Bùi Sam Sam ném rác trong tay đi, khinh bỉ liếc nàng một cái: "Cậu có cần phải như vậy hay không, thật là muốn tiền đến không cần mạng." &.q#y.d%n "Stop! Không có tiền thì cậu ăn cái gì? Uống cái gì? Mặc cái gì hả? Lần sau lúc mà không có tiền để mua quần áo thì đừng có mà đến công ty của mình đi làm." Hàn Tú lập tức chặn lời Bùi Sam Sam. Bùi Sam Sam vốn là muốn nói Hàn Tú sai lầm rồi nhưng đột nhiên nhìn thấy ở cách đó không xa ngay bên cạnh thùng rác lòi ra cặp chân người trắng trắng, dọa cho cô sợ đến nỗi lôi kéo Hàn Tú thét chói tai: "Hàn Tú, mau nhìn! Người chết......" "Cậu nói bậy bạ cái gì vậy hả?" Hàn Tú vốn là đang lơ đễnh, lại bị vẻ mặt kinh khủng của Bùi Sam Sam làm cho giật mình, tò mò nhìn theo hướng ngón tay Bùi Sam Sam chỉ, cô vừa nhìn sang cũng liền bị dọa sợ đến lông tơ đều dựng đứng lên. Cách mấy thước, bên cạnh thùng rác có một người đàn ông trần truồng nằm ở đó chỉ mặc duy nhất một cái quần lót, người đàn ông này khắp người đầy máu, bên cạnh còn có một bộ quần áo màu trắng nhuộm đầy máu tươi. "Mau gọi 110 báo cảnh sát!" Hàn Tú để dụng cụ làm vệ sinh xuống, cởi bao tay ra, lấy điện thoại di động từ trong túi tiền ra, tay run run nhấn ba con số 110, nhưng vô luận là cô nhấn bao nhiêu lần, đều thủy chung không bấm được. Sống hai mươi mấy năm, đây vẫn là lần đầu tiên cô nhấn ba con số này nhưng tại sao ông trời giống như là muốn đối nghịch với cô vậy. Bùi Sam Sam thấy thế, cũng thử dùng điện thoại di động của mình gọi 110, nhưng cũng như cũ không thể bấm được: "Tú, làm sao bây giờ? Không thể bấm số." "Đi vào đại sảnh tìm an ninh, dùng điện thoại bàn gọi." Hàn Tú vừa định chạy vào trong đại sảnh thì thân thể đột nhiên bị một cổ lực lượng mạnh mẽ kéo lui về phía sau, cả người cứ lùi về phía sau cho đến khi đụng vào một vật thể cứng rắn, một giây kế tiếp cô còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra thì trên cổ lạnh như băng. Cô nhìn thấy Bùi Sam Sam cách hai thước ở phía xa đang che kín miệng, chặn lại tiếng thét chói tai, hoảng sợ nhìn về phía sau cô. Trong phạm vi tầm mắt, là một cánh tay đầy máu để ngang ở trước người. Hàn Tú cũng không phải là người ngu ngốc. Cô biết vật thể cứng rắn ở sau lưng lúc nãy cô đụng vào, không phải là tường, cũng không phải là đồ vật, mà chính là thân thể của một người đàn ông. Mặc dù không cần nhìn về phía sau, cô cũng biết, mới vừa rồi người nằm ở sau thùng rác, cả người đầy máu, giống như xác chết đó đã sống lại, vào giờ phút này, hắn đang gác một con dao vô cùng sắc bén ở trên cổ của cô, chỉ cần cô hơi lộn xộn thì nó sẽ lập tức hạ xuống, cô tin rằng con dao trên cổ kia, nhất định là sẽ rất nhanh đưa cô đi gặp Thượng Đế mà cô ngưỡng mộ đã lâu. &.q#y.d%n Cô run giọng nức nở nói: "Vị tráng sĩ này...... Tráng sĩ, anh có lời gì thì cứ nói, Tiểu...... Tiểu nữ không có tiền cũng không có sắc, cầu anh tha cho tôi đi......" Người đàn ông ở phía sau cũng không trả lời nàng, chỉ dùng một cái tay liền đem cánh tay của nàng trói lại sau lưng, một cái tay khác vẫn là như cũ cầm con dao gác ở trên cổ cô. Mời các bạn đón đọc Phục Chế Sơ Luyến của tác giả Hoa Thanh Thần.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dưới Vòm Ký Ức - Bát Nguyệt Trường An
Tựa xuất bản của tác phẩm này là Đã nhiều năm như vậy. Chuyện xưa của trường Trung học Chấn Hoa Nhân vật chính: Lý Nhiên (xuất hiện ở "Điều tuyệt nhất của chúng ta"), Trần Kiến Hạ (Xin chào, ngày xưa ấy), và Sở Thiên Khoát Các nhân vật chính bắt đầu bước vào cuộc sống học sinh cấp ba. Sở Thiên Khoát, Dư Châu Châu, Lâm Dương đều xuất hiện. Trần Kiến Hạ và Dư Châu Châu ngay từ đầu đã là bạn cùng bàn. *** Khi Trần Kiến Hạ ngồi xổm ở góc tường khóc không ra nước mắt, vừa đúng lúc Vu Ti Ti cầm bình nước từ cửa sau bước ra, đằng sau là người bạn mới cùng bàn của cô nàng, hai người cười cười nói nói lại còn nắm tay. Vu Ti Ti và bạn cùng bàn nhìn thấy Lý Nhiên và Kiến Hạ ở góc tường thì kêu lên một tiếng "a" không lớn không nhỏ. Vu Ti Ti ngừng lại, ánh mắt nhìn quanh Kiến Hạ, Lý Nhiên, thấy Lý Nhiên cầm máy CD chuyển tới chuyển lui nhét vào trong lòng Kiến Hạ, biểu cảm trên mặt vô cùng kì lạ. Trong đầu Kiến Hạ nổ "ầm" một tiếng. Vừa mới vào trường đã dây dưa lằng nhằng với thiếu niên bất lương với cái đầu quấn đầy băng gạc, lại bị bí thư chi Đoàn bắt gặp ngay tại trận, Kiến Hạ không biết nên giải thích thế nào. Lý Nhiên nhìn Vu Ti Ti trong thoáng chốc, khóe miệng khinh miệt nhếch lên. "Lâu rồi không gặp." Vào thời khắc hoang mang rối bời như thế này, giọng điệu của Lý Nhiên vẫn khiến cho Kiến Hạ thất thần, kiểu giọng điệu muốn ăn đòn khiến cô bất giác nhớ lại trận cãi vã của hai người trong phòng y tế. Vu Ti Ti khôn khéo không để ý đến Lý Nhiên, ánh mắt lạnh băng nhìn trực tiếp lên người Kiến Hạ. "Trần Kiến Hạ, cậu làm gì vậy?" Kiến Hạ sợ hãi đứng lên, "Tớ..." ... Mời các bạn đón đọc Dưới Vòm Ký Ức của tác giả Bát Nguyệt Trường An.
Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng - Dưa Hấu
Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng là tựa truyện mang đậm phong cách xuyên không được kết hợp với nét nhẹ nhàng, dịu dàng của thể loại truyện teen, mở ra một câu chuyện sâu sắc và mới mẻ. Chàng mang trong mình dòng máu vương tử cao quý, vì một giấc mộng rồng mà được sinh ra, được người người khom lưng cúi đầu. Từ đó vận mệnh của chàng gắn với vận mệnh của gia tộc, gắn với tranh bá quyền hành. Nàng là một cô gái hiện đại, chỉ vì một tai nạn bất ngờ, linh hồn nàng quay ngược thời gian nhập vào thể xác của một cô gái đang hấp hối, sống cách nàng đến hơn 200 năm, nước Đại Việt thế kỷ 18. Từ đây, nàng gặp được chàng và bị cuốn vào thời thế hỗn loạn. Vận mệnh liệu có xoay vần? Nàng với những kiến thức hiện đại, liệu có thể thay đổi được số phận của chàng? Có thể thay đổi được lịch sử? *** Trịnh Khải định kéo tay tôi quay lại đường cũ thì nghe tiếng người ngựa ở đầu con phố vang lại. Tôi quay qua nhìn sắc mặt lo lắng của Trịnh Khải thì không khỏi sợ hãi trong lòng: - Họ là...? - Đừng sợ. Tuy Trịnh Khải đang trấn an tôi nhưng giọng anh vẫn không giấu được sự lo lắng, tay anh nắm chặt tay tôi, cả hai nhanh chóng chạy vào một con ngõ nhỏ gần đó. Ánh trăng mờ nhạt trên đầu soi sáng con đường nhỏ có hai bóng người đang vội chạy trốn. Cuối con ngõ là một ngôi nhà gỗ nhỏ bị khóa cửa từ bên ngoài, Trịnh Khải rút kiếm chặt đứt dây khóa rồi vội vàng mở cửa kéo tay tôi bước vào trong nhà. Bên ngoài cũng vừa lúc có tiếng bước chân và cả ánh sáng từ ngọn đuốc của bọn lính. Giọng một người đàn ông ra lệnh cho lính dưới quyền: - Bao vây tất cả các con đường xung quanh đây, bất cứ ai lạ mặt đều bắt hết cho ta. - Dạ! Tôi cố nín thở nghe trống ngực đang đập từng hồi mạnh mẽ. Trịnh Khải nắm chặt tay của tôi, anh ghé mặt sát khe cửa để nhìn ra ngoài. Mùi bụi bặm và không khí ngột ngạt trong nhà cho thấy ngôi nhà này đã lâu không có người ở. Chít chít... ... Mời các bạn đón đọc Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng của tác giả Dưa Hấu.
Anh Biết Gió Từ Đâu Tới Tập 2 - Cửu Nguyệt Hi
Cuốn sách không chỉ nói lên tình yêu đẹp đẽ của hai nhân vật chính, phải biết trân trọng từng chút thời gian yêu nhau, bên cạnh đó cuốn sách còn có thông điệp truyền tải rất ý nghĩa như bảo vệ môi trường, bảo vệ động vật hoang dã (linh dương Tây Tạng, cá voi Bắc Băng Dương), tiết kiệm nước sinh hoạt. *** "Mười hai năm, trách nhiệm và tội lỗi đè nặng trong lòng, giờ khắc này, anh được người phụ nữ này cứu rỗi. Chúng ta không phải thánh hiền, chúng ta sẽ phạm sai lầm. Những sai lầm làm cho cuộc đời sau này tỉnh táo hơn. Bản thân gánh tội, ngày ngày hướng thiện. Đây chính là cuộc đời. Người phụ nữ trình Ca này, cái gì cũng tốt. Anh có thể khẳng định. Người phụ nữ Trình Ca này, cái gì anh cũng yêu. Anh cũng rất khẳng định." - Bành Dã *** Tang Ương, Lão Trịnh, Đào Tử, Đạt Ngõa, tất cả vây quanh Bành Dã. Tang Ương và Đào Tử khóc đến lạc giọng. Trình Ca xoay người bước đi. Hồ Dương lái xe lao nhanh tới. Tang Ương khóc lớn: “Chị Trình Ca!” Trình Ca không quay lại, đi càng lúc càng nhanh trong gió tuyết. Cô rảo bước chạy, nhưng không giữ được thăng bằng, trượt ngã lăn xuống triền núi phủ đầy tuyết trắng. “Chị Trình Ca!” Trình Ca không nghe thấy gì cả. Những mảnh vỡ ký ức trước kia hiện lên như những bông tuyết bay đầy trời xung quanh. Cô đứng chặn đường ra cửa của anh, nói phải sờ lại mới công bằng. Anh nhẫn nhịn, nén giận nhìn cô. Anh đang tắm trong phòng tắm đơn sơ, bỗng quay lại, đôi mắt đen ướt át bắt gặp cô đang nhìn trộm. Anh mặc áo Tây Tạng cho cô, mở cửa phòng thay đồ ra, nói: “Chúng ta không phải người cùng đường”. Nhưng anh lại đè cô vào tường phòng tắm lạnh lẽo, mắt ươn ướt: “Trình Ca, anh cho rằng chúng ta không phải như vậy”. Trình Ca ngẩng đầu, nhìn thấy hình của gió trong màn tuyết. Cô gắng sức bò dậy, đeo đôi găng tay màu đen vào, tiếp tục đi về phía trước, không quay đầu lại dù chỉ một lần. Trong mưa tuyết tạt vào mặt, cô chỉ nhớ lại những lời anh nói, nước mắt như mưa. ... Mời các bạn đón đọc Anh Biết Gió Từ Đâu Tới Tập 2 của tác giả Cửu Nguyệt Hi.
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế - Tình Không Lam Hề
Trong cuộc sống, có những lúc, ta cần phải học cách quên đi, quên đi chuyện cũ, người cũ hay tất cả những gì không còn thuộc về mình nữa, chỉ khi đó, ta mới tìm được hạnh phúc trong thực tại, và rất có thể, đó mới chính là hạnh phúc đích thực của mình. Gần như vậy, xa đến thế của Tình Không Lam Hề là câu chuyện đầy xúc động về hành trình tìm lại tình yêu của một trái tim đã bị tổn thương sâu sắc vì mối tình đầu. Quyết định lấy chồng để quên đi một người, nhưng cuộc sống hôn nhân lại không hạnh phúc, Tiêu Dĩnh chuyển đến một thành phố khác làm việc và cũng để suy nghĩ thật kĩ về chuyện ly hôn. Đúng lúc ấy, mối tình đầu khắc cốt ghi tâm bất ngờ xuất hiện, làm xáo trộn tâm trạng vốn chưa lúc nào được yên bình của cô. Tiêu Dĩnh sẽ phải đối diện với hai người đàn ông ấy như thế nào? Một Diệp Hạo Ninh đang là chồng của cô, một Trần Diệu là người mà cô đã từng yêu tha thiết? Có lẽ nhiều người khi đọc Gần như vậy, xa đến thế sẽ bắt gặp một phần con người mình trong câu chuyện của Tiêu Dĩnh, biết đâu cũng đã có một lúc nào đó, chúng ta chợt nhận ra rằng: "Có những thứ ngỡ như cách mình rất xa, nhưng bây giờ mới nhận ra nó gần tới mức chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm vào...". Gần như vậy, xa đến thế không hấp dẫn người đọc bởi những tình tiết ly kỳ, những cao trào, kịch tính mà bởi cách dẫn dắt câu chuyện vô cùng lôi cuốn theo mạch cảm xúc tâm lý của nhân vật. Đọc Gần như vậy, xa đến thế, độc giả sẽ bị cuốn theo những diễn biến tâm trạng của nhân vật chính, cùng nhân vật sống lại những hồi ức, những kỉ niệm vui buồn. Câu chuyện tình trong tác phẩm cũng bình thường như bao chuyện tình khác nhưng nó lại có sức ám ảnh đến kì lạ nhờ khả năng phân tích tâm lí tinh tế, sâu sắc của tác giả. Gấp trang sách lại, dường như những tình tiết trong câu chuyện vẫn bám riết lấy ta, khiến ta tưởng như nó vẫn tồn tại đâu đây trong cuộc sống quanh mình. *** Không khí trong phòng bệnh vô cùng nặng nề, phía trước chiếc giường trắng toát có một đám người đang túm tụm, xúm đen xúm đỏ. Lát sau, một vị bác sĩ và ba cô y tá tiến vào, nói: “Phiền mọi người ra ngoài hết để cho bệnh nhân được nghỉ ngơi!”. Bấy giờ mọi người mới chịu tản ra, lần lượt đi ra ngoài. Diệp Hạo Ninh đi sau cùng nên có thể nghe thấy ông cụ đang nằm trên giường bệnh khẽ ho một tiếng, anh vội vàng quay đầu lại, thấy tổ phụ đang chăm chăm nhìn mình. Đôi mắt ông có phần đục mờ, hoàn toàn không có chút gì giống với thần thái rạng rỡ, uy nghiêm trước đây. Trong lòng có phần lo lắng nhưng gương mặt không hề biểu lộ chút cảm xúc gì, anh lặng lẽ quay trở lại giường bệnh, cúi đầu và hỏi: “Ông nội muốn nói gì ạ?”. Phép tắc của Diệp gia trước nay nhiều vô số kể, rất quy củ và cực kì nghiêm khắc nên tất cả con cháu nhà họ Diệp đều được dạy dỗ hết sức cẩn thận, ai ai cũng vô cùng nhã nhặn, lễ phép và lịch sự, khi nói chuyện với trưởng bối đều phải tỏ thái độ tôn kính. Diệp Hạo Ninh khom người xuống, ghé sát vào ông nội, ông nói rất nhỏ và yếu ớt, tuy câu từ bị đứt đoạn nhưng anh vẫn nghe rõ. “Cháu mau kết hôn đi!”. Dường như đã tìm được thời cơ thích hợp, người có quyền uy nhất trong nhà họ Diệp đưa ra yêu cầu của mình và không cho đối phương có cơ hội phản bác, né tránh. Từ ánh mắt của ông cụ nằm trên giường, có thể thấy rằng người thanh niên tên Diệp Hạo Ninh này chính là người xuất chúng nhất trong số con cháu Diệp gia. Anh khẽ nhướng mày, thần sắc trên khuôn mặt anh tuấn ấy dường như có chút thay đổi, đây thực sự là một biểu hiện hiếm thấy. Lúc này, phần đông mọi người vốn đã đi ra đến cửa đều dừng lại, nghi hoặc nhìn nhau. Cuối cùng Diệp Hạo Ninh cũng gật đầu, giọng nói trầm ấm: “Vâng, cháu hứa với ông”. Mọi người nghe rõ mồn một câu nói của anh, vì thế khi anh bước ra ngoài, Diệp mẫu liền hỏi: “Con đã hứa gì với ông nội thế?”. Diệp Hạo Ninh ngồi dựa người lên ghế, khóe môi khẽ mấp máy: “Kết hôn ạ”. Dáng vẻ của anh khiến người ta có cảm giác anh đang bị ép buộc. .... Mời các bạn đón đọc Gần Như Vậy, Xa Đến Thế của tác giả Tình Không Lam Hề.