Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiểu Hồ Ly Và Quốc Vương

Mình vẫn luôn thắc mắc một điều: “Phải yêu một người đến thế nào mới đủ để con người ta có thể buông bỏ mọi thứ ?" và sau khi đọc xong "Tiểu hồ ly và quốc vương", có lẽ mình đã tìm ra câu trả lời: chẳng bao giờ là đủ. Không có được tình yêu có lẽ sẽ đau đớn xót xa đến cùng cực nhưng dù vậy, chẳng mấy ai có thể sẵn lòng vì một người mà buông bỏ tất cả phía sau, nhất là đối với một vị vua một lòng vì thiên hạ như A Long. A Long là vua của Long Quốc. Thời thơ ấu, chàng là một Thái tử vô cùng yếu ớt, bệnh tật liên miên. Ngày ấy, khi chàng tưởng mình đã sắp lìa xa cõi đời thì bỗng nhiên, một con cáo trắng xuất hiện, truyền cho chàng viên linh đan, giúp chàng giữ được mạng sống. Con cáo ấy chính là A Ngân.   A Ngân là nàng hồ ly có trái tim mềm như nước, thấy ai gặp khó khăn cũng sẵn sàng ra tay giúp đỡ. Hồ ly có chín mạng, nàng sống mấy nghìn năm mà chưa mất đi mạng nào, ấy vậy mà nàng tiểu hồ ly thanh thuần ấy lại chẳng hề do dự khi chấp nhận vì chàng mà hy sinh mạng đầu tiên. Nhiều năm sau, khi nàng cùng cô sóc A Linh xuống núi dạo chơi, họ gặp lại nhau. Đứa trẻ yếu ớt ngày nào đã trở thành một chàng trai tuấn tú và uy dũng. Ngay cả khi một mình đối mặt với bầy sói, ánh mắt chàng vẫn bình thản lạ thường. Mặc dù vậy, sức người có hạn, một mình chàng làm sao có thể chống chọi với cả một bầy thú dữ? Và rồi khi chàng đang ở ranh giới giữa sự sống và cái chết, A Ngân lại một lần nữa gánh thay chàng một kiếp nạn. Thế nhưng chàng chẳng biết điều đó, cứ đinh ninh rằng người đã cứu mạng mình là Liên Hoa - công chúa Nguyệt Quốc. Từ đó, chàng lập lời thề cả đời sẽ không phụ nàng ta. Một năm sau, A Long và A Ngân gặp lại nhau trong một lần chàng đi du ngoạn. Chàng nhầm tưởng nàng là một thiếu nữ yếu đuối bị hai tên lưu manh chòng ghẹo, liền không ngần ngại vung kiếm bảo vệ nàng. Và kể từ giây phút đó, dung mạo tuấn tú, giọng nói trầm ấm cùng khí chất phi phàm của chàng đã khiến trái tim nàng loạn nhịp. Nàng đã thích chàng sao? Duyên phận kỳ diệu, nàng tình cờ có cơ hội tiến cung phục vụ Quốc Vương. A Ngân chẳng biết vì sao A Long lại căm ghét nàng như thế, nhưng tình yêu vốn dĩ là khờ dại. Dù cho A Long có sỉ nhục nàng, dù cho bao nhiêu sủng hạnh yêu thương của chàng đều chỉ dành cho một mình Liên Hoa công chúa, nàng lại càng thêm ngưỡng mộ người ấy. Đường đường là một bậc đế vương mà sao chàng có thể chung tình đến thế, khiến trái tim nàng càng thêm thổn thức… Đến một ngày, A Long kiên quyết trả lại A Ngân những thứ thuộc về nàng. Chàng đuổi nàng ra khỏi hoàng cung, nói rằng những thứ thuộc về nàng đều khiến chàng khinh ghét, bảo nàng cách chàng càng xa càng tốt. Giây phút đó, trái tim nàng như vỡ tan thành từng mảnh. Chiều hôm ấy, A Ngân rời xa nơi hoàng cung đầy toan tính, rời xa người đàn ông nàng yêu hơn tất cả. Chiều hôm ấy, cổng thành vĩnh viễn khép lại với nàng, chấm dứt một đoạn tình duyên ngắn ngủi mà đầy đau đớn. Những ngày sau đó, người dân Long Quốc truyền tai nhau rằng, Quốc Vương ngày nào cũng đứng trên cổng thành, nhìn về một nơi xa xăm... Vì vẫn lưu luyến trần gian, A Ngân xin bà mình cho mình được sống ở nơi này đến hết kiếp mạng thứ ba để âm thầm nghe ngóng tin tức của chàng. Liên Hoa công chúa lúc này đã trở thành Hoàng hậu, sinh hạ Hoàng tử. Khắp nơi trên Long Quốc, người người nhà nhà đều rộn ràng ăn mừng. Chỉ có A Ngân mỉm cười mà nước mắt lại trào dâng. Có lẽ chàng đang đắm chìm trong hạnh phúc mĩ mãn, chẳng còn nhớ đến người con gái tên A Ngân nữa rồi. Nàng đâu biết rằng ở nơi hoàng cung hoa lệ, có một người ngày ngày bị dày vò bởi nỗi nhớ nhung da diết, để rồi không thể kìm lòng mà bỏ mặc giang sơn bách tính, lên đường đi tìm nàng. Có lẽ những tháng ngày yên bình sống bên nhau như bao đôi vợ chồng bình thường là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời họ. Nhưng hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, kiếp nạn lại đổ xuống A Ngân ngay khi A Long phải xuất chinh dẹp loạn. Và lần này nàng đã chẳng thể vượt qua. Hai người họ âu cũng là có duyên mà không phận, chỉ đành thề nguyện kiếp sau… “Ở một góc trong căn nhà gỗ, có hai hàng chữ, được viết đậm bằng máu, bất kể là người hay yêu, chỉ cần bước tới đây là nước mắt lưng tròng: Thiếp là hồ ly nhỏ, nguyện vì chàng mà tới nhân gian Trẫm là vương một nước, nguyện cùng nàng sống trọn kiếp sau.” Khi mới đọc truyện, mình không có cảm tình với nam chính nhưng sau đó ngẫm lại, mình lại thấy chàng đáng thương nhiều hơn đáng trách. Là vua một nước, tưởng như A Long có trong tay tất cả, thế nhưng ngai vàng kia hoá ra lại là một sợi xích ngàn cân trói chặt chân chàng, ngăn chàng đến với người chàng yêu. Chàng ngỡ rằng mình yêu A Hoa, hoá ra đó chỉ là sự biết ơn đơn thuần. Chàng ngỡ ràng mình ghét bỏ, khinh thường A Ngân, nào ngờ đó lại là thứ tình yêu sâu sắc hơn tất cả. Còn về nữ chính, mình không trách nàng đã dại khờ bởi khi yêu, ai mà chẳng có chút mù quáng? Đối với mình, tất cả các truyện của tác giả Lan Rùa đều rất đáng đọc, trong từng lời văn của chị có luôn có sự cuốn hút rất riêng, mặc dù câu từ không quá cầu kì, hoa mỹ. Cách viết giản dị khiến từng chi tiết nhẹ nhàng len lỏi vào tâm trí, khẽ chạm vào trái tim người đọc. Truyện không dài nhưng từng câu chữ làm mình ám ảnh. May mắn là truyện còn có những phân đoạn rất dễ thương, có những đoạn nam chính giở thói nũng nịu rất trẻ con, có những khi lại lưu manh lợi dụng nữ chính, đọc những đoạn này cũng thấy trái tim yếu ớt mong manh của mình được an ủi phần nào :) . Điều duy nhất mình thấy chưa hài lòng là những đoạn ngược nam trong truyện còn hơi ít, tuy nhiên qua đó mình cũng đã thấy được phần nào tâm tư của nam chính. Chúc các bạn nhảy hố vui vẻ <3
_____________ " ": trích từ truyện Review by #Thiên Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Tiếng suối trong vắt, róc rách vui nhộn chảy qua từng khe đá. Trăng cũng lên cao lắm, sáng lắm. Ở khe núi nọ, có con cáo nhỏ xinh, đôi mắt màu tím, long lanh to tròn hơn cả đá Musgravite, đầy mê hoặc, bộ lông trắng muốt, mềm mịn tuyệt đẹp. Nếu gặp con trực tiếp con cáo đó, có lẽ người ta sẽ nghĩ, chắc là họ đang mơ, hoặc đang nhìn ngắm một bức tranh do con người tưởng tượng ra, bởi vì nó, quá hoàn mĩ. Con cáo đó thuộc giống cáo Tiên Tộc, là giống cáo cao quý nhất. Cáo nhỏ ngồi ngay ngắn trên phiến đá cẩm thạch lớn, nó đang tu luyện. Hôm nay đã là ngày thứ hai trăm bảy tư, của năm thứ chín ngàn chín trăm lẻ chín. Chỉ còn gần một trăm ngày nữa, là tròn một ngàn năm, nó sẽ thành công. Con cáo nhỏ hí hửng lắm, nó hăng say rèn luyện. -"A Ngân, A Ngân..." Tiếng gọi từ đằng xa, A Ngân mở mắt, là A Linh tỷ tỷ, tỷ ấy là loài sóc quý, A Linh tu được hai ngàn năm, nhưng tỷ ấy không giống nó, để được thành tinh, A Linh phải ăn thịt người. -"A Ngân, đi chơi đi..." -"A Linh ơi muội phải tu luyện...muội còn ít ngày nữa thôi, rồi chúng ta tha hồ đi chơi..." A Linh bất mãn nói. -"Chẳng phải chín trăm chín chín năm là hóa phép thành người được rồi hay sao?" -"Nhưng bà nói phải đủ một ngàn năm thì thân thể mới khỏe mạnh, nếu đi bây giờ sẽ rất nguy hiểm..." A Ngân phân vân. -"A Ngân ơi là A Ngân, bà A Ngân cẩn thận quá đó, không nguy hiểm gì cả đâu, A Linh sẽ bảo vệ A Ngân, hôm nay Nguyệt quốc mở lễ hội pháo hoa, mười năm mới có một lần, A Ngân không đi thì phí lắm..." A Linh tiếp tục khơi gợi. -"Có đồ ăn ngon lắm, A Ngân ăn bao giờ chưa? Có thịt cừu, thịt lợn nhé, có cả bánh trung thu nhân lạp xưởng..." -"Muội ăn chay mà A Linh!" -"Ừ, còn có múa rối đó, còn có rất nhiều công tử đẹp trai, đi cùng A Linh đi, không có A Ngân mất vui...năn nỉ đấy...đi về luyện tiếp, chỉ một đêm thôi mà..." -"Bà A Ngân đi công chuyện rồi mà...đi đi...bà không biết đâu..." A Linh lèo nhèo mãi, A Ngân đành tặc lưỡi rời phiến đá cẩm thạch, để ngón trỏ lên trán, dịu dàng xoay người. Trong chốc lát, cả khu rừng bừng sáng. Chẳng thấy con cáo trắng nào nữa, chỉ thấy một tiên nữ thướt tha xuất hiện. -"A Ngân, A Ngân đẹp quá!" A Linh thốt lên, đây là lần đầu tiên A Ngân dùng phép thuật, trước đây nó cứ định để tới một ngàn năm cơ, nó tiến tới dòng suối gần đó, tự ngắm mình, rồi lại đỏ bừng thẹn thùng. -"Bà cũng nói A Ngân sẽ đẹp..." A Linh cũng biến thành một thiếu nữ, hai người vui vẻ dắt nhau đi chơi. Quang cảnh dưới núi thật là thích, A Ngân trợn tròn mắt hết lần này tới lần khác. Một lát, A Linh mới sực nhớ ra hai người không có quần áo mặc, nó đành nhanh nhẹn biến thành sóc nhỏ, chui vào tiểu kĩ viện gần đó, trộm hai bộ đồ. Hai tỷ muội háo hức lắm, lần đầu tiên A Ngân nhìn thấy đường phố, thấy con người, thấy xe ngựa, cái gì cũng mới mẻ cả. -"A Ngân thích không?" -"Thích lắm A Linh ạ! Cảm ơn tỷ..." -"Nhanh lên, sẽ bắn pháo hoa đó!" -"Dạ..." Những ánh mắt ngưỡng mộ nhìn theo bước chân của hai cô gái, họ đẹp quá, chưa bao giờ thấy ai đẹp như họ. Mời các bạn đón đọc Tiểu Hồ Ly Và Quốc Vương của tác giả Lan Rùa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Khắc Tinh Ở Đâu Đến - Tứ Nguyệt
Khắc Tinh Ở Đâu Đến là tác phẩm xuyên không đầy hứa hẹn của tác giả Tứ Nguyệt. Truyện nói về nàng đúng là một tỷ tỷ có tình yêu quái dị!!! Đối phương rõ ràng chỉ là một tiểu quỷ tuấn tú mới có năm tuổi Lại luôn luôn khiến cho nàng sinh ra thứ tình cảm quái dị Ách, nàng rất muốn ăn hắn Chẳng qua, hình như mình nên chờ hắn lớn thêm một chút... Nàng thật không ngờ Tiểu quỷ này trưởng thành sớm hơn mình nghĩ, chẳng những tỏ ra là mình có "Ước hẹn" với nàng thật Còn đưa cho nàng nhẫn kim cương "Trứng bồ câu" (*) Cuối cùng hắn thay đổi hoá thân thành quỷ hút máu, cắn nàng, hút máu của nàng. Thân là con gái thời hiện đại như nàng, cũng phải tạm thời nhịn xuống dục hỏa đốt người Nàng muốn dạy dỗ thật tốt nam nhân nàng yêu. . .Nàng sẽ làm cách gì? Đọc Khắc Tinh Ở Đâu Đến để hiểu hơn về kế sách mưu mô của nàng. 
Quyển Dưỡng - A Đậu
Gia đình, đối với mỗi người đó là chính là tổ ấm, là nguộn nguồn hạnh phúc. Một gia đình, có cha, có mẹ, có em gái. Nhưng với Lục Nguyên, hai tiếng “gia đình” lại là sự đau khổ dằn vặt suốt cả một kiếp. “Bị thân nhân bán đứng, mới là hắc ám đáng sợ nhất. Còn có cái gì có thể so sánh với cái này?” Lãng phí tuổi thanh xuân … đánh mất đi người cha thân yêu … nhận thức được mặt trái của tình người … Một kiếp mới … đảo ngược thời gian … liệu có thay đổi được quá khứ? Quá khứ thay đổi … vết thương liệu có khép lại? Quá khứ thay đổi … trái tim có mở ra lại? Bất kì ai trong cuộc đời đều sẽ có 1 khoảng khắc đau khổ vì sự phản bội, hụt hẫng khi nhận thấy sự dối trá, tan nát lòng khi nhận ra được lòng người đen bạc, nhụt chí khi trải qua cuộc đời đầy bão táp phong ba. Trong những khoảng khắc ấy, có bao giờ bạn hối hận vì đã để mình sống như thế? Có bao giờ bạn đủ dũng cảm đứng lên và làm lại từ đầu? Nếu có 1 kiếp mới … Nếu đảo ngược lại thời gian … Nếu có cơ hội thay đổi quá khứ … Bạn sẽ thế nào? Liệu có tha thứ cho sự phản bội? Liệu có tin tưởng khi đã bị dối lừa? Liệu có yêu thương dù lòng người thay đổi? Liệu có sống lại 1 cuộc đời có ý nghĩa hơn dù cuộc đời này bão táp tới đâu? Trong “Quyển dưỡng”, Lục Nguyên sẽ cho bạn thấy cách mà anh ta đối mặt với điều đó. Bộ truyện này ngoại trừ về cách nhìn nhận con người, cuộc sống, cách đối mặt với mọi việc đã qua, kèm theo đó còn cả tình yêu, cách yêu của hai nhân vật chính trong bộ truyện. Một bá đạo độc chiếm, yêu là giam hãm người ấy trong thế giới chỉ có 1 mình mình. Một ôn nhu hiền hòa, yêu là sẵn sang từ bỏ tất cả chỉ để sống trong thế giới của người ấy. Có người sẽ nói Lục Nguyên không yêu, chỉ là chiếm hữu. Có người sẽ nói Từ Khiêm không yêu, chỉ là dựa dẫm. Chỉ có hai người đó mới biết, yêu là như thế nào. Một cuộc đời mới sau những đau đớn. Một tình yêu mới sau những phản bội. Trong “Quyển dưỡng”, Lục Nguyên và Từ Khiêm sẽ cho bạn nhìn thấy tình yêu của hai người họ.
Anh Mong Mình Không Yêu Em Nhiều Đến Thế - Noãn Noãn Phong Khinh
Chia tay Diệp Như Thìn đã bao năm, Thẩm Hy Mạt đôi lúc nghĩ ra rất nhiều cảnh tượng nếu một ngày gặp lại anh, chẳng hạn như một câu chào xã giao: "Lâu rồi không gặp". Vậy nhưng, đúng vào lúc cô quyết định bước ra khỏi hồi ức để đển với chàng trai nho nhã Trịnh Gia Vũ thì cũng là lúc mà tình cũ của cô xuất hiện, trái tim Thẩm Hy Mạt một lần nữa loạn nhịp, cả những vết thương lòng còn chưa kịp quên đi.   Một bên là chàng trai si tình Trịnh Gia Vũ, một bên là bóng hình tình cũ vấn vương, lần này liệu cô có chiến thắng được thời gian và định mệnh?  ***  Một số câu trích dẫn hay trong truyện:   - "Có những cảm giác, có những rung động, thậm chí cả nhớ nhung, tất cả rồi cũng sẽ qua đi, một khi đã qua đều như gió cuốn mây bay, trở thành những kỉ niệm nhạt nhòa trong lòng"   - "Thời gian không chỉ lấy đi dung mạo, nó còn đánh cắp những tháng năm dài đôi lứa từng bên nhau"   - "Thế giới này rộng lớn, những người yêu chúng ta quả thực rất nhiều, những người chúng ta yêu thì không chỉ có một, thế nhưng chỉ có một người, sẽ đưa ta đi đến tận cuối cuộc đời" Mời các bạn đón đọc Anh Mong Mình Không Yêu Em Nhiều Đến Thế của tác giả Noãn Noãn Phong Khinh.
Cẩm Tâm - Công Tử Bạch
"Bắt đầu từ hai chúng ta ở bên nhau, ta luôn mong một ngày, tất cả thiên hạ đều biết chúng ta là phu thê. Họ sẽ ngưỡng mộ nàng, sẽ biết phu quân của nàng là thiên hạ đệ nhất. Họ cũng sẽ ngưỡng mộ ta, sẽ biết thê tử của ta là tuyệt thế vô song...   Chúng ta sẽ có con, rất nhiều con. Chúng sẽ lớn lên trong bình yên và hạnh phúc. Không như ta, ngay từ khi chào đời đã phải đeo lên vai vận mệnh của yêu tộc, cũng sẽ không giống nàng, nước mất nhà tan, phải tha hương phiêu bạt."   ...   Yêu một cô gái trong lòng ấp ủ một kế hoạch quá lớn là một bi kịch, và nếu bản thân mình cũng ấp ủ một kế hoạch như thế... lại càng chắc chắn là bi kịch trong bi kịch.   Nhưng, thế thì đã sao?   Giống như đoạn cuối của cuốn tiểu thuyết này: "Hắn yêu nàng, vì vậy hắn bảo vệ nàng, như một người đàn ông đích thực." Đây là bộ tiểu thuyết đầu tiên của tôi được xuất bản, cũng giống như bất kỳ tác giả nào, khi biết “đứa con tinh thần” của mình được “chào đời”, tôi đã cực kì vui sướng và phấn khích.   Việt Cẩm Tâm là nữ nhân vật mà tôi yêu thích, mặc dù trong quá trình viết, tôi đã bị mọi người đặt cho biệt danh ‘mẹ kế’. Nhưng sau khi hoàn thành cuốn sách này, tôi cũng không thể không cảm thán rằng, cô gái ấy quả thực đã phải hi sinh hết thảy.   _Công Tử Bạch_ Mời các bạn đón đọc Cẩm Tâm của tác giả Công Tử Bạch.