Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nghiện Ngọt (Ngọt Ẩn) - Hứa Sâm Nhiên

Điều hạnh phúc nhất trên thế giới này là gì? Nếu hỏi Nhan Tiêu câu này, cô sẽ không ngần ngại mà trả lời: "Thần tượng của tôi, người tôi thích, cũng thích tôi." Nhan Tiêu là một cô nàng fangirl trong lứa tuổi thanh xuân vườn trường tiêu chuẩn - điên cuồng mà yêu thích một người dù chưa từng gặp nhau ngoài đời thật. Nhưng cô không hâm mộ ca sĩ hay diễn viên nổi tiếng, người cô thích rất đặc biệt. Thậm chí, cô còn chưa được nhìn mặt anh bao giờ, bởi vì anh chỉ đến với thính giả qua giọng nói trên radio mỗi đêm.  Anh là Zain. Chương trình radio của anh chỉ mở vào lúc 11h tối, ngày nào cũng vậy, ngắn ngủi chừng bảy phút, luôn kết thúc bằng một câu "ngủ ngon" ấm áp.  Mọi người đều không hiểu, tại sao Nhan Tiêu có thể kiên trì thích một người chỉ vì giọng nói xa lạ trên radio, thích những ba năm ròng, chưa từng bỏ lỡ chương trình của anh dù chỉ một ngày. Nhưng cô chỉ đơn giản là trúng bùa mê thôi. Thích một người, không cần có quá nhiều lí do.  Mỗi khi cần xoa dịu lòng mình, chỉ cần nghe một câu "ngủ ngon" của anh bên tai, là cô đã thấy bình yên trở lại. Anh là thiên thần trong giấc mơ của cô mỗi đêm, là mối tình thầm kín trong trái tim thiếu nữ thời xuân xanh. Cô thích anh, yêu thích không thể kiềm chế cũng không muốn lí giải, dù cho họ có thể chẳng bao giờ đi lướt qua nhau trong dòng đời này.  Mỗi lần nghe thanh âm của anh chậm rãi chạm vào tai, thời gian dường như dừng lại, an tĩnh mà ấm áp. Giọng nói ấy, những câu chuyện ấy, trên thế giới này không còn thứ gì có thể hoàn mỹ hơn nữa, gần như thế, mà lại xa xôi không thể nào với tới. Nên người ta chẳng vẫn nói, thứ đẹp nhất là thứ không thuộc về mình hay sao.  Nhan Tiêu vĩnh viễn nghĩ rằng mình và Zain không bao giờ có cơ hội biết mặt nhau, cho tới khi cô gặp Hoắc Trạch Tích.  Quá trình tiếp theo, không cần phải nói nhiều nữa, người như Hoắc Trạch Tích, một khi đáp lại lời tỏ tình thì đã chấp nhận sau này chỉ có duy nhất mình cô. Còn Nhan Tiêu, còn gì hạnh phúc hơn khi thần tượng của mình giờ đây đã ở bên cạnh, vai kề vai, má kề má, cùng nhau yêu đương, nghe giọng nói từ tính của anh chúc ngủ ngon mỗi ngày mà không còn phải đợi đến 11 giờ đêm.  Tình yêu của hai người đôi khi chỉ cần những hành động nhỏ bé đơn giản như vậy.  Như đã tóm tắt ở phần thể loại phía trên, câu chuyện này hết sức ngọt ngào, ngọt từ tình cảm giữa nam nữ chính cho đến... tên chương truyện. Đang đêm nằm đọc sách mà nào là xoài phô mai đông lạnh, bí đao sốt cam, bánh mật nướng, thạch gừng hoa đào... làm người đọc cứ phải nuốt nước miếng cồn cào.  Tình yêu của hai người, kể ra thì dài nhưng chỉ xoay quanh hai chữ sủng ngọt. Quá trình tuy hơi dài dòng nhưng kết thúc vẫn mĩ mãn.  Đối với một người khô khan như mình thì sẽ thích những câu chuyện gay cấn hơn, mãnh liệt cảm xúc hơn một chút. Câu chuyện này không phải quá tệ, nhưng tình tiết cứ bình thản chậm rãi, không có quá nhiều biến động, cũng không để lại nhiều ấn tượng. Tất nhiên đây chỉ là ý kiến chủ quan của cá nhân mình, các bạn nếu yêu thích tác giả hay thấy nội dung phù hợp với gu bản thân thì hãy cứ đọc và ủng hộ truyện nhé.  *** Gần đây trên mạng có một đề tài cực hot: #cách tán đổ con gái nhanh nhất# Weibo của nam thần kênh radio phát: @zain: Bạn gái nói “vừa nghe anh mở miệng nói chuyện là em muốn ngủ” là có ý gì? Ba năm sau, Nhan Tiêu nghe nhiều thành nghiện. Mỗi đêm cô đều đeo Headphone, nghe giọng nói quen thuộc trên radio chúc “ngủ ngon”. Sau này nghe được câu “ngủ ngon” đáp lại ngay bên tai, như chỉ có mình cô nghe thấy… Hóa ra trên thế giới này thật sự có một người như vậy, là thuốc gây nghiện nhưng cũng chỉ có nó mới chữa khỏi bệnh của bạn. ----- ???? "Mỗi ngày mở mắt ra nhìn thấy anh cùng ánh mặt trời, đó là mong ước của em trong tương lai" Nhan Tiêu 20 tuổi, bị mẹ bắt ép đi gặp mặt người vốn là bạn hàng xóm thuở còn mặc tã sau đó thì đã chuyển nhà đi từ rất lâu, mà hiển nhiên, cả hai đều đã chẳng còn mấy ấn tượng về nhau. Cô được mẹ quăng cho tấm ảnh một cậu nhóc còn đang đeo bỉm, ném vào bệnh viện chữa răng (dù răng không sao ????), với thông tin duy nhất là tìm Hoắc bác sĩ. Vậy là Nhan Tiêu ngơ ngơ ngác ngác đi vào, tưởng chừng cũng sẽ gặp mặt cho có lệ rồi lại ngơ ngơ ngác ngác đi ra. Nhưng không phải. Bởi vì bác sĩ Hoắc lớn lên quả thật rất đẹp trai, không chỉ đẹp trai mà còn vô cùng phong độ, lịch thiệp. Có điều, vấn đề chính không nằm ở đó. Vấn đề là bác sĩ Hoắc có một giọng nói trầm ấm rất hay, mà trùng hợp thay, đây lại là giọng nói mà Nhan Tiêu đã ngày đêm thương nhớ, 3 năm nay, hàng tối 11h đều nghe anh nói một câu chúc ngủ ngon mới an tâm yên giấc được. Hoắc Trạch Tích, nghề nghiệp chính là bác sĩ, nghề phụ là phát thanh viên, hàng đêm trên một kênh blog riêng, sẽ đọc một câu chuyện nhỏ. Kết thúc chương trình, anh thường nói một câu "Ngủ ngon". Trên weibo có vô số fan hâm mộ. Một trong số đó là nữ chính Nhan Tiêu của chúng ta. Nhận ra anh, Nhan Tiêu chưa từng có kinh nghiệm về tình yêu, lần đầu nếm mùi tương tư quyết định theo đuổi anh. Như húc phải tường. Bởi vì bác sĩ Hoắc ngoài mặt thân thiện, lịch thiệp, dễ gần, chu đáo bao nhiêu, thì con đường bước vào trái tim anh lại gian nan, khó khăn bấy nhiêu. Hai lần tỏ tỉnh thất bại, tưởng như đã là kết thúc. Nhưng sự cố xảy chân ngã tầng khiến Nhan Tiêu vừa phải nằm viện hơn 2 tháng vừa mang tiếng tự tử vì thất tình. Trong họa có phúc. Tin đồn lan đến tận tai bác sĩ Hoắc. Vậy là sự cố đó đã đồng thời mang đến cho Nhan Tiêu thêm một cơ hội gần hơn với Hoắc Trạch Tích. Để bác sĩ Hoắc tâm tư lãnh đạm nhận ra hóa ra anh cũng rất để tâm đến cô gái nhỏ. Và lần thứ 3 tỏ tình, như ông cha ta vẫn có câu nói "quá tam ba bận", Nhan Tiêu đã thành công, ôm được bác sĩ Hoắc của cô về nhà ???? ???? Kì thật dù tên truyện là "Nghiện ngọt", nhưng cũng không quá ngọt ngào. Nhan Tiêu cũng ăn đủ đắng cay mới có được trái tim của người đàn ông cô yêu. Thậm chí có anh rồi, cô cũng suốt ngày lo được lo mất, xoắn xuýt không yên. Anh là mối tình đầu của cô, mà cô, lại không phải mối tình đầu của anh. Hoắc Trạch Tích từng yêu đương vài lần, mà sâu đậm nhất, là khi anh đi du học, quen biết và yêu đương sâu đậm với bạn gái, nhưng chia tay cũng vì người muốn ở lại, người về nước. Trải qua vài lần yêu đương, cũng không phải là do nhớ mãi không quên, chỉ là trái tim anh cũng chai lì dần, với tình yêu tự cảm thấy càng dần lãnh đạm. Chưa kể Nhan Tiêu còn quá trẻ. Hai lần đầu cô tỏ tình, khi đó cả hai mới quen nhau chưa được 1 tháng, anh còn cho rằng cô trẻ con bồng bột, không nghiêm túc, nên mới cự tuyệt. Về sau biết cô đã yêu thầm anh nhiều năm, anh mới dần mở lòng đón nhận cô. Hoắc Trạch Tích hơn Nhan Tiêu 5 tuổi. Cũng trải nghiệm nhiều hơn và trưởng thành hơn cô về nhiều mặt. Vốn hình mẫu bạn gái của anh là người đồng hành cùng anh, là người bạn đường có thể thấu hiểu và chín chắn như anh. Nhưng cuối cùng anh lại chọn Nhan Tiêu. Có lẽ, cũng không có lý do. Chỉ là, thích thì thích thôi. "Trong nháy mắt cảm thấy, cô vẫn là mẫu người mà anh cảm thấy khi trước, là cô bé, là tiểu công chúa, nhưng vậy thì có sao? Cô cần người bảo vệ, anh bảo vệ cô. Cô sợ bị vứt bỏ, anh tuyệt đối cho cô cảm giác an toàn. Cô không hiểu thế giới này có bao nhiêu lạnh lùng và thực tế, anh sẽ ngăn cản tất cả lại. Luôn có một người làm mình cam tâm vứt bỏ hết những nguyên tắc. "Không biết..." Giọng nói của anh vào ban đêm yên tĩnh như nước chảy, "Anh không biết bỏ rơi em." ???? Cá nhân mình nghĩ, hình mẫu nam nữ chính như trong truyện có lẽ là không được yêu thích lắm. Hoắc Trạch Tích không sạch tâm không sạch thân trước khi đến với Nhan Tiêu là thật. Cho dù yêu, anh cũng không phải mẫu bạn trai sủng bạn gái tận trời. Anh vẫn giữ nguyên tắc của mình. Chỉ là sẽ cố gắng thỏa hiệp vì cô hơn. Nhưng mình thấy, đó mới là thực tế cuộc sống. Tìm kiếm người bạn trai coi mình là trung tâm của vũ trụ, chẳng bằng tìm người đàn ông chịu vì mình mà nhân nhượng, xóa bỏ những giới hạn và thỏa hiệp với nguyên tắc hành xử của anh ấy, còn thực tế hơn. Về Nhan Tiêu, cũng như nhận định của Hoắc Trạch Tích khi mới quen biết, cô là dạng tiểu công chúa, tiểu thư quen được nuông chiều, ngây thơ đơn thuần, chưa hiểu việc đời. Mau nước mắt. Thiếu kinh nghiệm sống. Hoang mang trong tình yêu. Vậy nhưng, một phần lý do mà mình theo cuốn truyện này, cũng không thấy ác cảm với nữ chính, vì nói ra cũng hơi kì cục, nhưng mình như thấy lại bản thân thời trẻ trong một Nhan Tiêu 20 tuổi lần đầu sa chân vào tình yêu. Luôn bối rỗi, mâu thuẫn, không biết làm thế nào. Đặt người ta là trung tâm vũ trụ của mình. Buồn vui giận hờn đều chỉ xoay quanh người ấy. Lúc đau khổ cũng chẳng biết làm gì ngoài tự làm đau mình... Một lứa tuổi 20 yêu đương tràn đầy cảm xúc và nước mắt. Nhưng dù khóc nhiều, dù bỏ ra nhiều cảm xúc, cũng đừng ấm ức. Bởi vì "hãy khóc đi khi còn có thể". Đến lúc bạn 30 tuổi, trái tim trở nên chai lì, lý trí cầm trịch, ngoảnh đầu nhìn lại, bạn sẽ thấy những cảm xúc đó có biết bao nhiêu đáng giá. ???? Nói chung, mình thấy phần đầu truyện tác giả viết ổn. Dễ thương, đáng yêu và cũng có chiều sâu cảm xúc. Nhưng phần cuối cá nhân mình đánh giá hơi đuối. Như cách tác giả xử lý khúc mắc giữa Nhan Tiêu và Hoắc Trạch Tích về bạn gái cũ của nam chính cảm thấy quá qua loa. Chúng ta hiểu Hoắc Trạch Tích không phải là người thích quay đầu nhìn vào quá khứ, không phải kiểu lưu luyến người hay chuyện đã qua, nhưng ít ra, tác giả cũng nên để cậu ấy thể hiện rõ hơn điều đó cho Nhan Tiêu và cho độc giả thấy thì sẽ tốt hơn. Dù vậy, bỏ qua những thiếu sót trên, mình cho rằng đây vẫn là một câu chuyện đọc được. Có ấm áp, có nước mắt, có ngọt ngào, có dễ thương. Dù chẳng xuất sắc nhưng có lẽ từ lâu chúng ta cũng học được cách biết thỏa mãn với những chất lượng truyện thường thường bậc trung như thế này. Vậy nên, vẫn là đề cử nha! Mời các bạn đón đọc Nghiện Ngọt (Ngọt Ẩn) của tác giả Hứa Sâm Nhiên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Kim Ốc Hận - Liễu Ký Giang
Tên ebook: Kim ốc hận (full prc, pdf, epub) Tác giả: Liễu Ký Giang   Thể loại: Cổ trang, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Dịch giả: Long Chiến   Kích thước: 16 x 24 cm   Ngày xuất bản: 30-06-2013   Giá bìa: 129.000 ₫   Công ty phát hành: AMAK   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Nguồn sách: Chào Buổi Sáng   Chụp pic: kararoxbe   Type:  Tập 1: silverysnow, Heidi, Xiaolan, trangilysea, xiao_long, nibom18, 6arie_2106   Tập 2: hoath, beebarbie9x, blueme, kararoxbee, Mac Senh:, Spring Bunny, 5xiao_long   Beta: Vu Dinh   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn ebook: luv-ebook.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Giới thiệu Sách sử chép rằng Trung Hoa thời nhà Hán có một vị hoàng đế anh minh, chí lớn tên là Lưu Triệt, hiệu Vũ Đế. Ông lãnh đạo những nhân vật kiệt xuất như Vệ Thanh, Hoắc Khứ Bệnh, Tang Hoằng Dương chinh đông dẹp bắc mở rộng biên giới lãnh thổ, đặt buôn bán giao thương với Ấn Độ, Trung Á, La Mã... xây dựng nên một thời thịnh trị đỉnh cao của triều Hán. Nhưng Vũ Đế cũng tàn nhẫn đến mức vô tình. Chuyện xưa kể rằng khi còn nhỏ, Lưu Triệt từng hứa với thanh mai trúc mã Trần A Kiều của mình, nếu sau này cưới được nàng thì sẽ xây một tòa Kim ốc cho nàng ở. Rồi hai người thành chồng vợ, rồi Lưu Triệt vì ngôi báu và tham vọng quyền lực mà lãng quên lời hứa năm xưa, phế Trần A Kiều, đẩy nàng ra sống một mình ở lãnh cung Trường Môn, sủng ái Vệ Tử Phu và nâng đỡ Vệ gia làm đối trọng với Trần gia. Vũ Đế có hạnh phúc hay không? Trong Sử ký của Tư Mã Thiên không còn dòng nào đề cập đến đời tư của Lưu Triệt vì cả Bản kỷ về Vũ Đế đã bị chính tay vị hoàng đế này xé bỏ khi đọc những ghi chép trung thực của nhà chép sử về mình, chỉ biết rằng người dân Trung Hoa đời sau đã dùng điển tích “Kim ốc tàng kiều” để chỉ về một nhân duyên không trọn vẹn, và lời hứa lầu vàng trở thành một mối hận tình khôn nguôi... Và Liễu Ký Giang đã khai thác điển tích còn nhiều bí ẩn này trong Kim ốc hận, một câu chuyện xoay quanh mối tình tay ba giữa Hán Vũ Đế Lưu Triệt, Trần A Kiều và Vệ Tử Phu trong hành trình bảo vệ, vun đắp cho tình yêu đích thực của mình. Liễu Ký Giang đã dùng bút pháp của người viết  dã sử nhưng với lời văn mượt mà chau chuốt như những vần thơ để kể lại câu chuyện ba người trong bối cảnh cung đình đầy mưu mô và dối trá, nơi “ngươi cười với ta, ta cười với ngươi nhưng sau lưng là những thủ đoạn mà ngươi sống thì ta phải chết”. Đọc Kim ốc hận, người dịch cứ mãi ám ảnh bởi những đoạn độc thoại của các nhân vật. Đó là những hồi ức đẹp đẽ mà đau đớn, là sự tự vấn, tự dằn vặt về quá khứ hay tương lai. Kim ốc hận chẳng phải là nỗi hận giày vò người thiếu phụ nơi lãnh cung quạnh quẽ mà là tiếng thở dài của cuộc đời về nhân tình thế thái. Những nhân vật trong Kim ốc hận, dù là Lưu Triệt, Trần A Kiều hay Vệ Tử Phu, đều quyết liệt với lựa chọn của mình trên con đường đi tìm hạnh phúc. Khi gấp lại cuốn sách này, có khi nào ta nhìn lại đời mình và tự vấn? Để thấy lòng mình bao dung hơn, biết thứ tha cho mình và cho người. Vì cuộc đời này thật dài, mà cũng thật ngắn ngủi, chúng ta hãy sống thật với lòng mình, hãy nắm tay người yêu thương đi suốt cuộc đời, có như thế chúng ta mới tìm thấy bình yên và hạnh phúc. Vì trong giấc mộng ba sinh, hết thảy đều chỉ là hư ảo, chỉ còn lại chân tình. Trời xanh vốn công bằng, mọi tấm chân tình đều được đền đáp. Câu chuyện khởi đầu khi Hàn Nhạn Thanh, một thiếu nữ của thời hiện đại, xuyên qua không - thời gian để trở về thành Trần A Kiều của 2000 năm trước trong bối cảnh vừa bị phế truất, đày tới lãnh cung Trường Môn, bị Vệ Tử Phu hợp lực với Lưu Lăng truy sát, một đóa phù dung đã thành ngọn cỏ đoạn trường trong cơn kinh biến. Nàng mang theo tính cách dám yêu dám hận của người thiếu nữ hiện đại lại vừa tiếp nhận tư tưởng tận hiến, “nhất nhật vi phu” của A Kiều thời cổ đại. Nàng muốn sống cuộc đời bình dị ẩn cư nơi thôn dã, được sao trà, may áo cho người thân, nhưng thân phận của người nàng nhập vào lại không cho phép. Từ đó, nàng bước vào cuộc hành trình của mình, cuộc hành tìm lại niềm tin về một tình yêu đích thực. Nàng mãi vẫn khắc ghi hình ảnh thuở ban đầu khi Lưu Triệt còn là cậu bé trốn khóc sau hòn giả sơn bị nàng bắt gặp. Nàng vẫn luôn coi Lưu Triệt là phu quân của mình nhưng y đã ngự trên ngôi cao, là một bậc quân vương quyền biến, tràn đầy hùng tâm tráng chí khiến nàng tuy độc chiếm ân sủng nhưng trong lòng vẫn luôn đau đáu nỗi xót xa. Xót xa về sự tận hiến không được đền đáp, về niềm tin đã rạn vỡ. Đến lúc Lưu Triệt sắp ra đi, nàng vẫn muốn hỏi y về điều đó, “Nàng nghĩ, nàng không có tư cách để hoài nghi nhưng vẫn muốn hỏi một câu rằng, y có từng hối hận về chuyện năm xưa? Khi y nhướng mày, nhìn nàng sâu thẳm, ‘Trẫm không hối hận’, thì nàng mới phát hiện, mình vừa vô tình, buột miệng hỏi thành lời.” (Kim ốc hận) Lưu Triệt đã trở thành một vị đế vương thật sự, thực hiện được giấc mơ quyền lực của mình. Khi tưởng chừng đã nắm trong tay mọi thứ, y gặp lại Trần A Kiều sau nhiều năm lưu lạc. Lúc này, Trần A Kiều đã như con chim phải tên thấy cành cong cũng sợ, nàng lẩn tránh, nàng sợ hãi và hơn hết là nàng không còn tin vào tình cảm của y. “Thời gian như nước nhẹ trôi qua cầu, có thể làm dịu đi nỗi đau nhưng làm sao bắt được một con tim từng bị tổn thương không đề phòng người ngày đó đã từng phụ bạc?”  Y không thể nhìn thấu, không thể khuất phục nàng. Và Lưu Triệt bắt đầu lần tranh đấu lớn nhất đời mình. Y tranh đấu với những tham vọng đế vương, những phồn hoa hư ảo của đời người đã phủ bóng quá sâu lên chân tình, làm khuất lấp những rung động ban sơ. Có những lúc tưởng chừng như y đã chạm được vào trái tim của A Kiều nhưng rồi lại vuột xa để rồi cứ thế lầm lũi tìm lại bản ngã của mình. Trong suốt hành trình này, quyền uy đế vương cũng chẳng có ý nghĩa gì cả mà chỉ có trái tim. Đời nói y vô tình nhưng chính y dần dần cũng chẳng rõ mình vô tình hay đa tình khi A Kiều đã trở thành chính trái tim y. Đến trước khi mất, y vẫn nói chưa từng hối hận chuyện năm xưa vì nhờ đó mà y đã biết được ý nghĩa thực sự của tình yêu, như điện Chiêu Dương mà y xây nên. Chiêu Dương! Chiêu Dương! Đón vầng dương trở lại sưởi ấm cho những tháng ngày lạnh giá. Còn Vệ Tử Phu, nàng cũng có hành trình của riêng mình. Xuất thân thấp kém, nàng ban đầu chỉ mơ ước có một cuộc sống đầy đủ, người thân được bình an, nhưng rồi nàng đã trở thành bậc mẫu nghi thiên hạ, truyền kỳ trong chốn nhân gian. Nàng bao lần nhủ thầm mình không được yêu y nhưng lại không cưỡng nổi tiếng gọi của trái tim mình. Nàng tranh đấu, nàng quyết liệt bảo vệ tình yêu của mình kể cả bằng biện pháp cực đoan nhất để rồi vẫn phải chịu thất bại bởi nàng là người đến sau. Nhưng tử sinh có nghĩa gì đâu khi con tim đã trao trọn cho người, và nàng chỉ an tâm uống chén canh Mạnh Bà để quên đi hết thảy những ân oán tình cừu sau khi được gặp lại quân vương của mình dưới suối vàng và biết y đang hạnh phúc.   “Gió Bắc gieo giá lạnh   Miên man kể nỗi sầu   Chung sống đến đầu bạc   Tử sinh đáng gì đâu.”   (Nỗi nhớ không tên - Kinh Thi)   Duyên... Vào khoảnh khắc đó, y hờ hững xoay người bỏ đi, mặc câu thề nguyền thời ấu thơ sẽ xây lầu vàng cho nàng dần trở nên hoang lạnh rồi tan tành đổ vỡ. Vào ngày hôm đó, định mệnh xô đẩy nàng tình cờ gặp lại người thầy – người bạn tốt ngày trước, để trong lòng lại ngân lên niềm hy vọng mới. Vào tháng đó, y ngắm nhìn khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu của nàng, để chợt nhận ra có cố gắng bao nhiêu cũng là vô vọng, nhưng khi nàng ngẩng đầu nhìn lên thì y lại thật lòng tin vào nụ cười trong sáng ấy. Vào năm đó, nàng vẫn lẩn quẩn trong chốn hồng trần, muốn né tránh nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi số phận vốn thuộc về mình, vĩnh viễn không thể quay về như thuở ban đầu. Cuộc đời này của chúng ta... Khi tóc đã bạc, hãy nhắm mắt lại hồi tưởng về cuộc đời, tất cả buồn, vui, tan, hợp sẽ hiện lên rõ ràng như mới ngày hôm qua, sẽ thấy hằng hà sa số nhân duyên mà chúng ta đã bỏ lỡ chỉ bởi vì như con chim một lần bị bắn tên nên mãi sợ cành cong. Tác giả Liễu Ký Giang: Giới tính: Nữ Hiện sống tại thành phố Thành Đô – tỉnh Tứ Xuyên. Sau khi tốt nghiệp chuyên ngành kỹ thuật thì bắt đầu công việc viết văn đăng trên mạng Qidlan. Chòm sao bản mệnh của tác giả là sư tử nên tính cách dịu dàng và thích những nơi yên tĩnh. Sinh ra ở vùng đất có Hoàn Sơn (một trong những ngọn núi nổi tiếng ở tỉnh An Huy), học ở Ba Sơn (dãy núi chạy qua các tỉnh Thiểm Tây, Cam Túc, Tứ Xuyên), đều là những vùng non thanh thủy tú nên dù sống trong đô thị hiện đại, cô vẫn luôn hướng tới cảnh tươi đẹp phồn hoa cổ điển. Tốt nghiệp ngành kỹ thuật chính quy nhưng lại bước chân vào lĩnh vực sáng tác văn học. Tính cách luôn tin vào con người và yêu cuộc sống. Sở thích lớn nhất là đọc sách, vì cảm thấy không thỏa mãn với những câu chuyện của người khác nên tự mình sáng tác. Cuộc sống của cô không có gì đặc biệt, nhưng khi đặt bút thì tình ý lại dạt dào, lời văn như tiếng nhạc. Các tác phẩm Liễu Ký Giang đã xuất bản tại Trung Quốc: - Đại Hán yên hoa - Mạch hương - Kim ốc hận Mời các bạn đón đọc  Kim Ốc Hận của  tác giả Liễu Ký Giang.
eBook Ai Nói Tôi Không Kết Hôn - Thương Tố Hoa Full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Ai Nói Tôi Không Kết Hôn         Thông Tin     Tác phẩm : Ai Nói Tôi Không Kết Hôn Tác giả : Thương Tố Hoa Thể loại : Ngôn Tình, Sủng, HE, Văn Học Phương Đông Editor : ngotau11 + Su Boice Edit ebook : glinh Nguồn : diendanlequydon.com Đăng : dtv-ebook.com     Giới Thiệu:   Tả Tư Ninh đang rất rối rắm, khi không lại muốn kết hôn, đến khi có thể kết hôn thì cô lại bắt đầu do dự. Đối phương còn đưa ra các điều kiện rất tốt, nhưng những điều kiện này đều là bom đạn chôn dưới một bãi mìn. Không cưỡng lại được cám dỗ, khi cô nói ra ba chữ kia, bãi mìn liền bắt đầu rục rịch…
Cặp Kè Với Tổng Giám Đốc
Cặp Kè Với Tổng Giám Đốc             Thông Tin     Tác phẩm : Cặp Kè Với Tổng Giám Đốc Tác giả : Điển Điển Thể loại : Ngôn Tình, Lãng Mạn, HE, Văn Học Phương Đông Editor : Caoviyen_73 Edit ebook : Hoàng Phủ Vũ Nguyệt Convert + Beta: ngocquynh520 Nguồn : diendanlequydon.com Đăng : dtv-ebook.com     Giới Thiệu:   Cô thề,  Chuyện tổng giám đốc tập đoàn Khải Đạt bị thương do tai nạn xe cộ,  Thật sự không phải do cô cố ý tạo thành nhé!  Chủ ý ban đầu của cô chỉ là muốn hù dọa người đàn ông bá đạo đó một chút mà thôi.  Cảnh cáo hắn đừng có vọng tưởng thôn tính công ty do cha cô khổ cực sáng lập.  Ai biết sự tình lại đột nhiên xảy ra chuyện không may như thế!  Cái gì?  Cô hiểu lầm hắn.  Căn bản hắn không có ý định thôn tính bất kỳ công ty nào?  Lần này thật là mất hồn rồi!  Tất cả tổn thất do tai nạn xe cộ lần này tạo thành,  Cô sợ rằng phải bán mình đi mới bồi thường nổi. . . . . .  Mở đầu  Két---------  Tiếng phanh xe kéo dài, trộn lẫn với mùi cao su bị đốt cháy do bánh xe ma sát quá mạnh xuống mặt đường gây ra quẩn quanh ở giữa ngã tư đường phố vào ban đêm, tiếp đó, một tiếng va chạm lớn vang lên, rồi quang cảnh xung quanh khôi phục lại sự yên tĩnh ban đầu.  "A lô, có tai nạn xe cộ xảy ra ở đây. . . . . ."  Một cô gái có mái tóc dài nhanh nhẹn cầm điện thoại di động gọi công an khai báo tai nạn, sau đó ngắt điện thoại, xoay người, quay đi mà không hề nhìn lại.