Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thời Niên Thiếu Tươi Đẹp Ấy - Cửu Nguyệt Hi

Tôi không phải là một người dễ xúc động. Kể từ khi biết đọc đến nay, tôi đã đọc không biết bao nhiêu là sách truyện, đông tây kim cổ gì cũng đọc cả, nhưng chưa bao giờ khóc vì một câu chuyện nào hết. Cho đến khi đọc Thời niên thiếu của tươi đẹp ấy. Cũng không phải bù lu bù loa gì, chỉ nhỏ vài giọt nước mắt thôi, nhưng đối với tôi, đó vẫn là một kỷ niệm cực kỳ sâu sắc ghi dấu trong cuộc đời đọc sách của tôi. Thời niên thiếu tươi đẹp ấy là một câu chuyện giống như một sợi dây buộc lấy trái tim người đọc vậy. Ban đầu sợi dây này chỉ hờ hững buộc lỏng thôi, nhưng người ta vẫn lờ mờ cảm nhận được nó khiến con tim phải thấp thỏm mà run lên nhè nhẹ. Càng đọc về sau, qua mỗi chương, nút buộc lại càng thắt sâu thêm, để rồi cuối cùng thít chặt vào tim khiến người ta nghẹt thở, đau lòng khôn nguôi. Tôi không hay đọc truyện thể loại thanh xuân vườn trường. Đa số những truyện thể loại này đều có chung một cảm giác là nuối tiếc tuổi xuân tươi đẹp đã qua, nhưng với Thời niên thiếu tươi đẹp ấy thì khác, nó đem lại cho người đọc một cái thở phào như được giải thoát: cuối cùng thì cái quãng thời gian tệ hại này cũng qua rồi. Bởi vậy mà tôi tìm thấy sự đồng cảm khi đọc truyện này. Đừng vội thương hại tôi, tôi không giống Trần Niệm, chưa bao giờ bị bắt nạt ở trường cả. Nhưng ngay từ năm đầu tiên học cấp ba, tôi đã nhận ra môi trường trường học chính là một xã hội thu nhỏ, tốt đẹp có, nhưng xấu bẩn cũng đầy rẫy, đủ loại mặt người. Tôi đã tận mắt chứng kiến hai cô bạn của mình bị cả lớp tẩy chay, đùa cợt, bịa đặt nói xấu, chứng kiến lớp trưởng bày mưu tính kế vu khống cho một trong hai cô bạn đó tội ăn cắp, chứng kiến một cô bạn khác bị học sinh ngoài trường dọa đánh chỉ vì có quan hệ nhắn tin qua lại thân thiết với một cậu hot boy trường bên, rồi sau đó chuyện vỡ lở ra cậu bạn ảo lòi và vụ dọa đánh đó là một kế hoạch cợt nhả dìm hàng của một (nhóm) con gái cùng lớp có “thâm thù đại hận” với bạn tôi. Lại được cả giáo viên chủ nhiệm vô tâm tắc trách, thiên vị cán bộ lớp và đám học sinh nổi bật nữa. Tôi đã chứng kiến tất cả những điều ấy (nếu không phải có chút bản lĩnh riêng chắc bản thân tôi cũng bị tẩy chay ra trò), vậy nên tôi căm ghét trường học kinh khủng, đến mức mà cuối cấp, buổi chụp kỷ yếu tôi cũng không thèm đến (và vì thế mà sau đó nhận được một đống lời châm chỉa sau lưng). Cửu Nguyệt Hi đã khắc họa rất chi tiết xã hội thu nhỏ ấy, về lũ bắt nạt – những kẻ săn mồi và những đứa trẻ yếu đuối, khiếm khuyết – con mồi yêu thích của chúng, về sự thờ ơ, hiếu kỳ của đám đông hèn hạ, về sự cứng nhắc vô cảm của pháp luật đối với trẻ vị thành niên. Tất cả đã tạo nên cho câu chuyện một bầu không khí u ám, khó thở, vừa lạnh lùng lại vừa châm chọc, càng về sau lại càng đậm, giống như một môi trường bị rút cạn dần ôxy vậy. Đó là cuộc sống của Trần Niệm, cũng như là cuộc sống của rất nhiều những đứa trẻ nạn nhân của bạo lực học đường. Trong không gian tăm tối giam giữ Trần Niệm ấy, Bắc Dã đã xuất hiện, một bàn tay thô ráp mà dịu dàng, thắp lên ngọn lửa soi sáng tâm hồn đang run rẩy của cô bé. “Là ai dịu dàng, cẩn thận, lặng lẽ thắp lên ngọn đèn trong lòng ai như thế.” Trần Niệm và Bắc Dã dường như là hai con người đến từ hai thế giới đối lập nhau: Trần Niệm – con gái nhà lành, học sinh giỏi, xinh xắn, ngoan hiền, tương lai xán lạn; Bắc Dã – mẹ là gái điếm, bố là tội phạm cưỡng hiếp, thành phần cá biệt trong trường nghề, đầu gấu, bất hảo, tương lai mờ mịt. Những tưởng giữa hai đứa trẻ chẳng có sự tương đồng nào, nhưng không, cuộc sống của hai cô cậu đã giao nhau ở cùng một điểm: cô đơn. Họ đều là những đứa trẻ cô đơn. Mối quan hệ cộng sinh khăng khít giữa Bắc Dã và Trần Niệm bắt đầu từ một giây phút “lo chuyện bao đồng” của Trần Niệm. Cô gái nhỏ tưởng chừng như yếu đuối và nhút nhát ấy khi nhìn thấy cậu nam sinh bị đánh hội đồng đã không hề bàng quan làm ngơ mà lén lút định báo cảnh sát, để rồi bị liên lụy, bị bọn đầu gấu cướp sạch tiền, lại bị ép hôn cậu. Hành động đó của cô đã khiến Bắc Dã ghi nhớ. Ai nói cứ thành phần cá biệt là nhân cách thối tha? Cùng là đầu gấu học đường nhưng Bắc Dã không hề chế giễu tật nói lắp của Trần Niệm. Cậu trả tiền cho cô, đi theo bảo vệ cô, giúp đỡ cô không bị bắt nạt, kiên nhẫn chữa tật nói lắp cho cô, ở bên cạnh chậm rãi cổ vũ, vỗ về cô. Bản thân cậu cũng trầy trật vết thương nhưng cậu vẫn che chở cho cô. Khi trong cơn khủng hoảng nặng nề nhất của tuổi niên thiếu, khi mất lòng tin vào cảnh sát, vào pháp luật, vào “chính nghĩa”, khi chính mẹ ruột cũng vì bận rộn mà chẳng đoái hoài gì đến, Trần Niệm đã lựa chọn Bắc Dã, nương tựa vào cậu, tin tưởng cậu. Tôi thích Trần Niệm, cũng thích Bắc Dã, thích cách họ vượt qua chông gai bảo toàn lòng hướng thiện, thích mối tình chân thành thuần lương của họ. Bắc Dã đã khơi dậy trong lòng Trần Niệm một sự kiên định, quật cường. Kẻ bất hảo bị xã hội coi thường lại chính là người cứu rỗi cô gái tốt đẹp mà xã hội không buồn màng đến. Trong cái thành phố lạnh lẽo ấy, chỉ họ mới hiểu được nhau, một mối tình vừa yên ả lặng lẽ vừa bền chặt sâu đậm. Không khoa trương, không nhiều lời, nắm chặt tay nhau đi qua bão tố. Một mối tình khiến người khác phải rung động, vừa đau lòng lại vừa thấy ngọt ngào. Bắc Dã không phải một nam chính tiêu chuẩn: khi cô gặp nạn cậu đã không đến kịp. Nhưng không vì điều đó mà Trần Niệm mất lòng tin vào cậu. Phải tin tưởng nhiều đến thế nào mới có thể khiến một cô bé khi vướng vào án mạng đã chọn gọi cho một cậu thiếu niên chứ không phải là cảnh sát? Phải yêu nhiều đến thế nào mới có thể khiến một cậu thiếu niên cắn chặt răng vơ hết tội nghiệt vào mình để kéo dài thời gian cho cô thiếu nữ được thi tốt nghiệp? Cao trào cuối truyện thật sự đã bóp nghẹt tim phổi người đọc, ám ảnh lấy trí óc người ta. Sự che chở của Bắc Dã dành cho Trần Niệm, sự tin tưởng của Trần Niệm dành cho Bắc Dã, sự thấu hiểu lẫn nhau của cả hai người khiến người ta phải cảm động, và càng cảm động hơn khi đó mới chỉ là hai cô cậu thiếu niên mười bảy tuổi! Những đứa trẻ thiếu thốn khiếm khuyết, bởi vì có nhau mà vẹn tròn. Thời niên thiếu đau thương của hai người, bởi vì có nhau mà trở nên tươi đẹp. Để đến cuối cùng, chúng ta đều sẽ không nhịn được mà cảm thán: “Thật may là họ có nhau!”. Bên cạnh hai nhân vật chính, nhân vật nam phụ Trịnh Dịch. Giữa xã hội thật giả lẫn lộn, đầy rẫy bất công ấy, anh là đại diện hiếm hoi của chính nghĩa thực thụ, một đốm lửa nhỏ nhoi mà mạnh mẽ giữ cho ánh sáng chân lý không bị dập tắt. Nhờ có anh không ngừng nỗ lực mà sự thật mới được phơi bày. Đó vốn nên là hình tượng của pháp luật, của cảnh sát. Qua đi hết cả những cao trào đau đớn ấy, điều thực sự khiến tôi phải rơi nước mắt lại là ở ngoại truyện, ở lá thư mà Trần Niệm gửi cảnh sát Trịnh. Sau này Cửu Nguyệt Hi đã bỏ ngoại truyện đó đi với lý do không phù hợp với tính cách nhân vật, tôi cũng không hiểu tại sao chị lại cảm thấy như vậy. Tôi thì cho rằng ngoại truyện này là một cú chốt đẹp và rất đi vào lòng người của truyện. Bởi sau tất cả, nó đã khẳng định vẻ đẹp thiện lương, giàu lòng vị tha của các nhân vật, tính nhân văn của cả câu chuyện, khiến người ta nhớ mãi không quên. [ Trần Niệm à, anh thường nghĩ, anh rất muốn biết hiện giờ em còn tin tưởng hay không? Tin tưởng chân, thiện, mỹ; tin tưởng vào việc “tin tưởng” bản thân. Nếu vẫn vậy, anh cảm kích vô cùng. Trịnh Dịch —— Trong một lá thư anh hỏi em còn tin tưởng hay không? Tin tưởng chân, thiện, mỹ; tin tưởng vào việc “tin tưởng” bản thân. Cảnh sát Trịnh, chỉ vì có Bắc Dã, em vẫn tin tưởng. Trần Niệm ] <3 Bắc vọng kim tâm, Trần niên bất di <3 Review by Cụt  ----------------------- Thập Tự Hệ Liệt gồm có: Thời Niên Thiếu Tươi Đẹp Ấy Tiểu Nam Phong *** Trần Niệm: Thấy thư nhớ báo bình an. Đây là lá thư thứ chín anh viết cho em, anh đang nghĩ không biết phải viết đến lá thứ bao nhiêu em mới hồi âm. Nói đùa thôi, thật ra không sao đâu, anh biết em sẽ đọc. Kể từ ngày từ biệt hôm ấy, không biết gần đây tình hình em sao rồi. Anh nhờ Tiểu Mễ hỏi thăm, con bé nói em sống rất yên ổn.Anh tin lời “yên ổn” mà Tiểu Mễ nói. Bởi vì Trần Niệm à, em khác mọi cô gái anh từng gặp. Thời gian trôi đi nhanh quá, chỉ mới chớp mắt đã hết một năm. Anh định mỗi tháng gửi em một lá thư, nhưng không thể bởi vì anh thật sự bận quá. Mọi chuyện ở Hi Thành đều ổn cả. Bắc Dã cũng sống rất bình yên, vẫn như anh nói trước đó, mỗi ngày cậu ấy đều lao động và học tập. Tháng trước họ lắp ráp thiết bị cho xưởng lắp ráp, tháng này mài linh kiện cho xưởng máy. Cậu ấy rất thông minh, việc đến tay đều thành thạo. Hôm qua cậu ấy lại lập công. Linh kiện cậu ấy mài giúp xưởng máy có mức sai số thấp kỷ lục, chỉ còn 0,1 micromet. Anh không hiểu mấy thuật ngữ chuyên nghiệp như tỉ lệ hao mòn trong cơ khí, nhưng nghe đồng nghiệp quản lý họ nói, như vậy tương đương tiết kiệm cho xưởng máy của họ trên một triệu. Anh đồng nghiệp đó còn nói, Bắc Dã rất hiểu chuyện, thái độ khác hẳn những người khác. Có kẻ buông thả sống không lý tưởng, thế nhưng cậu ấy lại rất cố gắng và nghiêm túc, muốn học hỏi, cũng muốn ra tù trước thời hạn. Cậu ấy đã trưởng thành rồi, nghe nói có lần bạn cùng phòng giam của cậu ấy lén đọc thư em gửi cậu ấy. Cậu ấy vào tù lâu như vậy, đấy là lần duy nhất kích động, suýt nữa đánh nhau nhưng cuối cùng không làm vậy. Cậu ấy kiềm chế được. Cậu ấy vẫn luôn có biểu hiện rất tốt, nhưng ít nói quá, cô giáo dạy văn hóa cho họ xấp xỉ tuổi cậu ấy, rất dịu dàng hiền hòa nhưng không tài nào cạy nổi miệng Bắc Dã. Cô ấy nói với anh, Bắc Dã học văn hóa cũng rất chăm chỉ, nhưng không tôn trọng thầy cô, trông thấy cũng không chào hỏi. Anh nói đùa, mắt nó mọc trên đầu, không nhìn thấy cô đâu. Tuần trước anh đi thăm cậu ấy, hình như cậu ấy lại cao lên rồi. Trần Niệm, em có cao lên không? Nhưng người vẫn gầy như vậy, chắc hẳn em cũng thế. ... Mời các bạn đón đọc Thời Niên Thiếu Tươi Đẹp Ấy của tác giả Cửu Nguyệt Hi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Công Chúa Thế Giới Đêm (Kanade Minamino)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Thế Giới Đêm PDF của tác giả Kanade Minamino nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Ngoan Một Chút! (Mạt Trà Khúc Kỳ)
Khi một gia đình hoàng thất vốn hay hục hặc với nhau cùng xuyên đến thế kỷ 21… Phụ hoàng ăn bám, mẫu hậu mạnh mẽ, thái tử ca ca nổi loạn, quản gia ẻo lả… Về phần vị thái phó mà nàng thầm mến, không ngờ lại trở thành bạn cùng bàn với nàng. Chúc Yểu: “Thái phó, ta không biết làm đề này.” Thái phó: “Sau khi tan học thần sẽ phụ đạo thêm cho công chúa.” Tìm mua: Công Chúa Ngoan Một Chút! TiKi Lazada Shopee Sau này… Bạn học A: “Lạy hồn, hôm nay tui nhìn thấy nam thần Nguyên Trạch cột dây giày cho Chúc Yểu, vả lại còn trong tư thế quỳ một chân dưới đất đấy.” Bạn học B: “Không đời nào, nam thần Nguyên Trạch trước nay vốn lạnh lùng cao ngạo, đúng kiểu thanh niên nghiêm túc, thậm chí hoa khôi của trường ở ngay bên cạnh mà cũng không thèm liếc mắt một cái, chỉ một lòng đọc sách thánh hiền thôi.” Bạn học A: “Thiệt đó, nghe nói có người vô tình nhặt được điện thoại của nam thần, mấy người biết cậu ấy lưu tên Chúc Yểu là gì không? “Tiểu công chúa” đó, má ơi!” Cảnh báo cẩu lương cấp 100, đây là một câu chuyện ngọt sâu răng, ngọt truỵ tim, sủng vô địch thiên hạ, sẽ làm tan chảy quắn quéo trái tim thiếu nữ của chúng ta trong tích tắc. Tin tôi đi... khi trùm chăn đọc truyện này trong đêm khuya tôi đã phấn khích tới mức xé rách cả chăn???? Truyện nói về gia đình hoàng tộc bao gồm hoàng thượng, hoàng hậu, thái tử và công chúa vì một tai nạn xảy ra ở triều đình mà xuyên không tới thời hiện đại. Cả gia đình vẫn tiếp tục sống trong thân xác cũ kèm theo mớ ký ức không bị đánh rơi của cả hai kiếp. Trớ trêu thay, vị hoàng hậu luôn khép mình ở hậu cung nay đã trở thành trụ cột của gia đình trong khi vị hoàng thượng anh minh xưa kia bây giờ lại là một kẻ ăn cơm mềm thực thụ. Chàng thái tử lêu lỏng đào hoa kiếp trước, kiếp này thì vẫn tiếp tục đào hoa lêu lỏng không hơn không kém, hắn lấy việc dùng mặt kiếm cơm như cha hắn làm mục tiêu phấn đấu cho tương lai. Vậy còn tiểu công chúa thì sao? Nữ chính của chúng ta đích thị là một mỹ nhân cổ trang, sau khi xuyên qua, các bạn học đều cảm thấy khí chất của cô nàng Chúc Yểu không có gì ngoài gia thế đã thay đổi hẳn. Nàng không còn nét tự ti, lầm lì, thui thủi một mình như xưa kia mà đã trở nên khoan thai, toả sáng hơn bất cứ ai, phong thái công chúa đương triều mà lị. Mọi người đều ngạc nhiên là vị hoa khôi này mới chuyển tới hay sao mà lại xuất hiện đột ngột trong trường thế nhỉ, à hoá ra là Chúc Yểu - cô nàng nhờ mẹ đầu tư cho trường một toà nhà mới được vào học đấy. Lần đầu đến trường, vì mang theo các hủ tục kiếp trước nên tiểu công chúa ngượng ngùng mặc váy ngắn đồng phục, nên nàng đã chọn mặc quần dài. Khi đến cổng trường cảm thấy thật khác biệt, nhưng nàng vẫn ung dung tự tại bước vào, và sau đó bị một anh sao đỏ réo tên vì quên phù hiệu. Sau khi ghi tên họ và lớp học vào sổ, nàng bước đi. ————————— “Thật là đẹp quá đi mất… Chẳng lẽ là học sinh mới chuyển đến?” Cậu ta nhìn chằm chằm vào cái tên trên cuốn sổ, lớp 12.9 khi nào thì có một học sinh xinh đẹp nhường này, sao cậu lại không hay biết nhỉ? Đang nghĩ ngợi, cuốn sổ trên tay bỗng bị ai đó giật mất. Cậu ta ngẩng đầu lên, nhìn dáng người cao lớn trước mặt, mắt lập tức sáng rỡ. “Đúng rồi! Đội trưởng, chẳng phải cậu cũng học lớp đó sao?”Người kia không trả lời. Có điều đôi mắt lại nhìn chằm chặp vào cái tên trên cuốn sổ, sau đó dùng ngón tay cái đẩy nắp bút ra. Nắp bút rơi vào giữa hai trang giấy. Ngón tay thon dài cầm lấy cây bút lông màu đen. Xoẹt một tiếng, gạch cái tên trên đó đi. —————————— Sau khi Chúc Yểu ổn định chỗ ngồi, mới phát hiện ghế kế bên đã có chủ, ai là bạn cùng bàn của công chúa thế nhỉ. Các bạn đoán xem. À chưa đọc thì sao đoán được. Đó là nam chính của chúng ta. Không có gì ngạc nhiên phải không. Chàng là thái phó của thái tử, cháu trai độc nhất của tể tướng đương triều, thám hoa danh chấn kinh thành khi còn trẻ, người được dạy dỗ nghiêm khắc từ bé để lớn lên gánh vác thiên hạ. Chàng chính là giấc mơ của toàn bộ thiếu nữ kinh thành bao gồm cả tiểu công chúa đáng yêu của chúng ta. Hơ hơ hơ, thích nhé, được ngồi cạnh cờ rút cơ đấy. Kiếp trước chàng hơn nàng 7 tuổi, là áng mây xa không với tới, kiếp này hai người lại là bạn cùng bàn. Thật đáng mong chờ a. Truyện từ đầu tới cuối chỉ có sủng. Quá trình từ nhận người quen, giúp đỡ nhau trong học tập, ghen ghen, sờ sờ, ôm ôm rồi hôn hôn diễn ra nhanh chóng ở giai đoạn cao trung. Sau khi chính thức xác nhận quan hệ thì từ rải đường cát chuyển sang tưới đường phèn cho chị em nha. Tác giả đặc biệt thích cho nhiều cảnh hôn và miêu tả khá kích thích. Đọc mà nhốn nháo hết trơn hà. Anh chàng thái phó Nguyên Triệu mặt lạnh nghiêm cẩn mà người ngoài luôn kính nhi viễn chi, khi nhìn đến Chúc Yểu thì trong mắt chỉ có ôn nhu mà thôi. Dù sau kiếp trước cộng kiếp này thì chàng vẫn lớn hơn nàng nhiều lắm, trong mắt chàng thì tiểu công chúa vẫn là bé con, nên luôn cầm trên tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan. Thái phó lớn tuổi nhà ta ấy vậy mà tính chiếm hữu cực mạnh đấy nhá, thấy vệ tinh nào léng phéng bén mảng đến gần tiểu công chúa là xác định, nếu ánh mắt có thể giết người thì các anh chàng vệ tinh kia có thể chết cả trăm lần chứ đùa. Chúc Yểu thì mặc dù không phải là học bá, nhưng nàng rất dịu dàng, ngoan ngoãn, hiểu chuyện (mình luôn thích các nữ chính hiểu chuyện), thêu thùa may vá đàn tì bà các kiểu thì khỏi bàn, như trong tranh bước ra. Đối với mọi người nàng vẫn luôn chân thành pha lẫn e thẹn đối xử. Nhưng khi với thái phó, thỉnh thoảng nàng phá lệ chủ động. Chủ động gọi cuộc gọi đầu tiên, chủ động hôn hôn. Cả lần đầu tiên hai người bên nhau nàng cũng chủ động gợi ý, nhưng vì hiểu lầm nho nhỏ mà nàng đã bỏ đi. Nàng rất thích Nguyên Triệu, thích từ lần gặp đầu tiên ở điện Kim Loan. Năm ấy nàng 8 tuổi, gặp được chàng thám hoa 15 tuổi, kinh ngạc thoáng nhìn. Khi nàng 14, ở tiệc sinh thần, gặp được thái phó anh tuấn trong áo bào trắng, chính trong ngày hôm đó, cảm tình của nàng đối với hắn, từ sự sủng bái của bé con, chuyển thành sự ái mộ của thiếu nữ. Trong lòng từ đây, nhớ mãi không quên. Nàng ơi, nàng có hay chăng, chàng thái phó thanh cao xa vời như ánh trăng xưa kia cũng đem lòng ái mộ nàng. Hắn luôn thừa biết mỗi lần vào cung dạy học cho thái tử luôn có một đạo ánh mắt lén lút quan sát hắn, thích ngắm ta sao, ừ thì cứ thoải mái ngắm đi, vì ta cũng thích ngắm nàng. Một dạo bắt gặp tiểu công chúa xinh đẹp tĩnh mịch lặng lẽ đàn tỳ bà trong vườn thượng uyển, thái phó đã về quỳ xuống cầu xin tổ phụ được đào tạo một cậu bé để kế nghiệp chàng. Tể tướng hỏi tại sao, chàng bảo chàng muốn làm phò mã. Làm phò mã đồng nghĩa với việc ngươi không được dính líu đến triều chính, suốt cuộc đời sẽ bị nhốt trong lồng son, tài năng kinh bang tế thế sẽ bị chôn vùi mãi mãi. Nhưng trong giây phút đấy, chàng không hề do dự, đến bây giờ, mọi thứ chàng làm, mọi thứ chàng cố gắng chỉ vì bảo vệ toà thành kia, bảo vệ một tiểu công chúa trong toà thành ấy. Khi nàng bị bất đắc dĩ phải đi cầu thân, trong triều không còn một võ tướng nào có thể ra chiến trường, thái phó - một vị quan văn đã đứng ra xin chiến. Trên chiến trường sinh tử, một mũi tên đã suýt lấy mạng chàng. Tình yêu của Nguyên Triệu vĩ đại thế đấy, không hề khoe khoang, chàng chỉ lặng lẽ mà bảo vệ cả thế giới nhỏ của chàng mà thôi. Truyện không có tiểu tam, không máu chó. Có phiên ngoại nhỏ dành cho cặp phụ thái tử và thái tử phi, nhưng đọc xong thấy hụt hết sức. Nói chung thì đây sẽ là một bộ truyện đáng đọc thử đấy, tác giả đích thị là mẹ ruột, viết cũng khá chắc tay. Cốt truyện không nói quá nhiều về các nhân vật phụ, cũng không miêu tả quá kỹ càng về sự học sự làm, hầu như chỉ tập trung vào tình yêu của nam nữ chính và một số mâu thuẫn nho nhỏ để thêm gia vị cho truyện mà thôi. Bên cạnh đó nhà Greenhouse edit mượt vô cùng, đọc siêu thoả mãn. Đọc truyện này không cần phải lắp não, chỉ cần bạn có một trái tim cứng như kim cương và cái đầu lạnh. Đừng manh động xé chăn như mình nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Ngoan Một Chút! PDF của tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Con Đường Đến Bên Em (Giải Tổng)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Con Đường Đến Bên Em PDF của tác giả Giải Tổng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cớ Sao Nói Không Yêu (Cố Tây Tước)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cớ Sao Nói Không Yêu PDF của tác giả Cố Tây Tước nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.