Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Người (Bố Đinh Lưu Ly)

“Có vài cuộc gặp gỡ kì lạ.

Như là khi em gặp anh vậy…” (*)

Trong một cái chớp mắt, duyên phận liền định sẵn.

Bà ngoại mà Hạ Ngữ Băng vô cùng yêu thương lâm bệnh nặng rồi qua đời. Trước khi mất bà để lại cho cô một căn nhà nhỏ ở quê nhà và di nguyện đem tro cốt của bà về rải trên sông Linh Khê. Mang trái tim trĩu nặng những đau buồn trở lại, Hạ Ngữ Băng không biết rằng, tại vùng quê nghèo này, cô sẽ gặp được vận mệnh của cuộc đời mình là Lâm Kiến Thâm.

Lâm Kiến Thâm là cháu trai được bà nhặt về nuôi, cũng xem như là anh trai nuôi của cô. Khác với những thanh niên sinh ra ở nông thôn, anh cao gầy, trắng trẻo và gương mặt vô cùng tuấn tú. Đặc biệt là đôi mắt của anh, luôn lạnh nhạt và có màu như ánh hoàng hôn buổi chiều rất đẹp. Tìm mua: Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Người TiKi Lazada Shopee

Hạ Ngữ Băng đau lòng vì sự ra đi của bà nên cô muốn sống ở đây một thời gian. Bởi vì, ở đây, trong không khí, trong mùi hương, trong tiếng gió, trong ánh mặt trời, trong hoa thơm cỏ dại… đều vương vấn bóng dáng bà. Thế là, Hạ Ngữ Băng và anh trai Lâm Kiến Thâm bắt đầu cuộc sống ở chung trong nhà nhỏ.

Hạ Ngữ Băng vốn là một tiểu thư xinh đẹp, thông minh, có tài năng về hội họa. Cô sống trong nhung lụa từ bé, tuy mất mẹ nhưng được bố vô cùng yêu thương sủng ái mà lớn lên. Nhưng không vì thế mà cô kiêu căng, ngạo mạn hay không hiểu chuyện. Hạ Ngữ Băng luôn đem đến những gam màu rực rỡ và sống động ở những nơi cô dừng chân. Từng ánh mắt lấp lánh, từng nụ cười giòn tan vui vẻ của cô đều nhuộm thế giới xung quanh thành sắc màu tươi sáng.

Lâm Kiến Thâm lại là một thanh niên có vẻ ngoài ưu tú nổi bật, tính cách thì có phần xưa cũ, lạnh lùng và đặc biệt kiêu ngạo. Hạ Ngữ Băng muốn chung sống hài hòa cùng anh, nên cũng cố gắng nỗ lực làm mọi thứ. Đáng tiếc, vì chưa quen môi trường cùng công việc nên đôi khi sẽ gây ra một ít rắc rối. Tuy nhiên, cô lại nấu ăn rất ngon nên anh cũng hài lòng thưởng thức.

Quãng thời gian ở chung cùng Lâm Kiến Thâm đã khiến Hạ Ngữ Băng thật sự học được rất nhiều điều đáng giá và trưởng thành hơn. Cô cũng nhận ra, Lâm Kiến Thâm tuy tính cách có chút kiêu ngạo thất thường nhưng kì thật lại đơn thuần, tốt bụng và ấm áp biết nhường nào.

Anh sẽ vì nhớ bà mà lặng lẽ ngắm nhìn bức ảnh cũ hàng giờ liền, anh sẽ vì cô bị bệnh mà quan tâm chăm sóc, anh sẽ vì cô thích dưa hấu ngày hè mà chọn cho cô quả thật ngon, anh sẽ luôn ở bên cạnh âm thầm bảo vệ cô khi những người xấu tính đến quấy rối. Tất cả những điều nhỏ nhặt ấy, tựa như hạt mưa nhỏ, cứ rơi mãi rơi mãi trong trái tim của Hạ Ngữ Băng, đến khi cô quay đầu nhìn lại thì đã hóa thành biển rộng mênh mông mất rồi.

Nhưng Hạ Ngữ Băng vẫn chưa dám thổ lộ những tình cảm trong lòng mình với Lâm Kiến Thâm. Bởi vì, cô cảm nhận được giữa anh và mình dường như có một cái gì đó ngăn cách bởi bí mật rất lớn. Cô vẫn chưa định hình được đó là gì và phát hiện ra những điều anh đang che dấu trong lòng thì biến cố đến, đem mọi thứ vạch trần…

Đêm đó, chiếc xe của Lâm Kiến Thâm chở Hạ Ngữ Băng về nhà gặp phải sự cố. Tai nạn kinh hoàng xảy ra, những kẻ xấu xa toan tính muốn đẩy cả hai xuống vực sâu thăm thẳm. Hạ Ngữ Băng bị thương rất nặng, máu thấm đẫm, một tay đã gãy, từng hơi thở mỏng manh yếu đuối níu kéo Lâm Kiến Thâm.

Nhìn thấy người con gái nhỏ mình đã dùng tất cả những dịu dàng mềm mại trong cả ngàn năm qua để yêu thương chở che sắp mất đi, Lâm Kiến Thâm đã điên cuồng phẫn nộ và hóa thân nguyên hình đem cô cứu trở về, đồng thời trừng trị những kẻ xấu kia. Nhưng đúng lúc đó, Hạ Ngữ Băng tỉnh dậy, tận mắt chứng kiến tất cả những biến hóa đáng sợ và nỗi giận khủng khiếp của anh đã khiến cô sợ hãi muốn chạy trốn. Một cái lùi bước, một ánh mắt run rẩy, một câu nói tàn nhẫn…

Hóa ra, giữa yêu quái và con người vốn dĩ không thể có sự tin tưởng, cảm thông và yêu thương. Vậy thì, Hạ Ngữ Băng, vĩnh biệt…

Lâm Kiến Thâm không biết, Hạ Ngữ Băng hối hận, đau lòng biết nhường nào trong khoảnh khắc tuyệt vọng cuối cùng anh nhìn cô rồi tung cánh bay về ánh trăng nơi rừng sâu kia. Cô cứ thế vô tình làm tổn thương anh rồi. Vậy thì, cô sẽ dùng sự chân thành và tình yêu của mình, cầu xin anh tha thứ và đưa anh trở về.

***

"Có một số thứ mất đi chính là vĩnh viễn, có một vài người quay lại chính là cả đời."

Lâm Kiến Thâm không phải là con người. Đúng thế, nguyên thần của anh vốn là rồng, trải qua một trăm năm mới mọc sừng, một ngàn năm mới mọc cánh hóa thành Ứng Long, lại tu luyện để biến thành hình người. Anh chính là chúa tể của muôn loài nơi đây, có thể hô mưa gọi gió ở mảnh đất này…

Nhưng cho dù Lâm Kiến Thâm có thế nào thì với Hạ Ngữ Băng cô, anh chỉ là một người con trai cô đem lòng yêu thương mà thôi. Vậy nên, cô gái nhỏ vượt núi băng rừng, dùng chân tình cùng máu và nước mắt của mình, cảm động Ứng Long, đưa anh về nhà.

Thời gian này là thời gian vui vẻ, ngọt ngào và ấm áp nhất trong cuộc đời ngàn năm qua của Lâm Kiến Thâm. Bởi Hạ Ngữ Băng như cơn gió dịu dàng, lướt qua tim anh, rất khẽ lại rất êm. Nhưng trong khi Hạ Ngữ Băng đã hiểu rõ lòng mình và muốn cùng anh yêu đương thì Lâm Kiến Thâm lại chậm chạp chưa nhận ra tình cảm của bản thân.

Tuy nhiên, khi có người con trai khác ghé về quê thăm Hạ Ngữ Băng, anh nhìn đâu cũng thấy tên kia đáng ghét. Hoa hay quà gì của anh ta tặng cho Ngữ Băng, anh đều muốn ném. Anh cũng không muốn Ngữ Băng đi cùng anh ta luôn. Thậm chí, anh muốn đánh cho tên đó quay về thành phố càng nhanh càng tốt. Thì ra, tận sâu trong lòng anh, Hạ Ngữ Băng là nơi mềm mại dịu dàng nhất anh cất dấu, là viên ngọc quý anh giữ gìn không để ai thấy hay cướp đi.

Nhưng, có những khoảng cách không phải cứ bước là có thể qua, có những ngăn cản cứ vùi lấp là không thể thấy được, bởi vì giữa Lâm Kiến Thâm và Hạ Ngữ Băng chính là thân phận yêu quái và con người. Từ xưa đến nay, duyên phận này vẫn thường là bi kịch.

Lâm Kiến Thâm không muốn cô vì anh mà đánh mất tương lai tại vùng quê nghèo và cuối cùng là đánh mất sinh mệnh bởi nhân duyên oan nghiệt này. Vì thế, anh để cô rời xa, đem nhung nhớ trở thành cơn mưa, mỗi ngày đều rơi xuống thấm ướt trái tim, cho đến khi…

Đêm giáng sinh, Hạ Ngữ Băng gọi điện cho anh, giọng cô rất buồn và cô đơn. Thế giới rộng lớn như vậy, cô lại tịch mịch không có ai bên cạnh. Dường như, bông tuyết cũng muốn hóa thành nước mắt, vương trên mi cô. Lâm Kiến Thâm không thể trốn tránh nữa rồi. Bởi vì, cô gái nhỏ chỉ có anh mà thôi. Bởi vì, cô gái nhỏ đang đau lòng. Bởi vì, cô gái nhỏ là người anh yêu hơn cả sinh mệnh của bản thân mình.

Vì thế, khi Hạ Ngữ Băng trở về nhà liền thấy anh đứng đợi cô dưới ngọn đèn vàng rất lâu rất lâu đến nỗi tuyết đã phủ đầy trên tóc anh, trên vai anh. Khoảnh khắc đó cô liền biết, cho dù kiếp này vì yêu anh mà đánh mất tất cả cô cũng cam tâm tình nguyện.

Và Lâm Kiến Thâm cùng Hạ Ngữ Băng quyết định dùng tình yêu chân thành của mình đối mặt với tất cả những thử thách sóng gió phía trước. Cuối cùng, sau tất cả những biến cố lớn ấy, họ đã có thể dùng những sắc màu rực rỡ và xinh đẹp nhất tô lên cho câu chuyện tình của mình bằng một kết thúc viên mãn ấm áp đầy hạnh phúc.

***

"Bạn trai cùng nhà không phải người" có lẽ là bộ truyện hay nhất, đáng đọc và đề cử nhất của mình cho mn trong thời gian này của tác giả Bố Đinh Lưu Ly. Phải nói rằng, ở thể loại mới này đã một lần nữa khẳng định sự tài năng cùng văn phong tuyệt vời của tác giả.

Một bộ truyện với nội dung độc lạ khi kể về mối tình giữa yêu quái và con người bé nhỏ, mà đằng sau nó là cả một câu chuyện đầy tính nhân văn về tình yêu, sự hy sinh cùng những mất mát đau thương khi rời xa người ấy.

Không chỉ là những nét vẽ đẹp cho chuyện tình của hai nhân vật chính mà còn là của những nhân vật phụ khác. Đó là sự chờ đợi bi thương, yêu nhưng không thể gặp, muốn nhưng không thể quay về vô cùng cảm động của ông ngoại cùng bà ngoại. Thật sự, khi tìm hiểu và lật mở quá khứ của hai người, rất đau lòng.

Về nam nữ chính, mình thấy tác giả đã xây dựng rất tốt cả hai nhân vật. Nữ chính xinh đẹp, đáng yêu, tình cảm lại hiểu chuyện. Nam chính thì vốn là Ứng Long chưa từng trải qua yêu đương nhưng thật sự rất dễ thương. Anh lúc nào ngoài miệng cũng lạnh nhạt phũ phàng nhưng hành động lại dịu dàng và mềm mại vô cùng.

Khi nhận ra mình yêu nữ chính, anh đã không ngại thay đổi bản thân, chấp nhận đánh đổi nhiều thứ để có thể bảo vệ tình yêu ấy. Và khi anh ghen hay giở trò muốn xxx vs nữ chính phải nói là đáng iu cực luôn. Mình đọc mà mình bồ kết anh lắm. Mn phải đọc mới cảm được chứ rv thì dài dòng quá, mình khó nói hết được qua câu chữ.

Cho nên, nếu mn đang cần một câu chuyện mới lạ với các yếu tố như sạch, sủng, ngọt lại hài hước và cảm động thì mình nghĩ không nên bỏ qua truyện này đâu ạ. Mình đảm bảo "Bạn trai cùng nhà không phải người" sẽ khiến mn có những phút giây thư giãn thật thoải mái và vui vẻ ạ.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Người PDF của tác giả Bố Đinh Lưu Ly nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Ngự Lâm Pháo Thủ Toàn Tập (Alexandre Dumas)
Ba chàng lính ngự lâm (tiếng Pháp: Les trois mousquetaires) là một tiểu thuyết của nhà văn người Pháp Alexandre Dumas cha, là cuốn đầu tiên của bộ ba tập truyện gồm:Ba Chàng Lính Ngự Lâm Bộ tiểu thuyết kể về những cuộc phiêu lưu của chàng lính ngự lâm d'Artagnan, từ lúc anh còn trẻ cho đến lúc già. "Ba người lính ngự lâm" là cuốn nổi tiếng nhất và cũng là hay nhất trong bộ ba, đã được dựng thành phim nhiều lần, cũng như phim truyền hình, phim hoạt hình Pháp, và hoạt hình Nhật Bản.*** Lời người làm ebook: Hiện tại ebook và đọc online của bộ ba tác phẩm này trên tất cả các trang web đều sai nhiều (đều cop bản đánh máy bên Vnthuquan). Bản ebook này đã được sửa lại các sai sót dựa theo sách in, và điều khác sách in là các từ phiên âm đã được trả về theo nguyên tác. P/s: Trước đây tôi đã sửa cho 2 cuốn đầu, nhưng khi làm cuốn 3 tôi đã sửa thêm lỗi. Nếu ai đọc phát hiện sai sót, hãy thông báo, tôi sẽ sửa tiếp. - A Còng Văn Càng. Tìm mua: Ngự Lâm Pháo Thủ Toàn Tập TiKi Lazada Shopee • Đã sửa: - Thay thế toàn bộ từ phiên âm - Bổ sung các đoạn thiếu và gõ sai câu văn - Sửa lỗi chính tả - Sắp xếp lại các lời thoại lộn xộn - Chỉnh danh từ, địa danh, tước vị sai • Nguồn text: Vnthuquan • Ebook: @inno14 • Bìa: @inno14 & @Ngọc Sơn • Thay từ phiên âm: @V/C & @chichi.myluckycharm • Soát sửa & Biên tập: @V/C*** Dumas Davy De La Pailleterie (sau này là Alexandre Dumas) sinh năm 1802 tại Villers Cotterêts trong khu Aisne, ở Picardy, Pháp. Ông có hai chị gái là Marie Alexandrine (sinh năm 1794) và Louise Alexandrine (1796 - 1797). Cha mẹ ông là bà Marie Louise Élisabeth Labouret, con gái của một chủ nhà trọ và ông Thomas Alexandre Dumas. Ông Thomas Alexandre được sinh ra tại thuộc địa Saint Domingue của Pháp (nay là Haiti), là con lai ngoài giá thú của Hầu Tước Alexandre Antoine Davy De La Pailleterie, một quý tộc Pháp, Cao Ủy Trưởng về pháo binh trong khu thuộc địa với Marie Cessette Dumas, nữ nô lệ da đen có nguồn gốc từ Afro Caribbean. Không ai biết rõ bà được sinh ra tại Saint Domingue hay ở Châu Phi (dù thực tế bà đã có một tên họ bằng tiếng Pháp nên có lẽ bà là người thiểu số Creole) và cũng không biết rằng cội nguồn của bà là ở đâu. Được cha đem về Pháp và cậu bé Thomas đã sống tự do một cách hợp pháp tại đây, Thomas Alexandre Dumas Davy theo học một trường quân đội và gia nhập quân ngũ khi còn thiếu niên. Khi trưởng thành, Thomas Alexandre lấy tên của mẹ là Dumas làm họ sau khi cắt đứt quan hệ với cha. Dumas được thăng cấp tướng năm 31 tuổi, người lính đầu tiên có gốc gác Afro Antilles đạt được cấp bậc này trong hàng ngũ quân đội Pháp. Ông đã tham gia trong Chiến Tranh Cách Mạng Pháp. Ông trở thành Tổng Chỉ Huy Trưởng trong Quân Đội Pyrenees, người đàn ông da màu đầu tiên đạt được cấp bậc đó. Dù là một vị tướng dưới trướng của Napoléon Bonaparte trong các chiến dịch ở Ý và Ai Cập nhưng Thomas Dumas không còn được tín nhiệm vào năm 1800 nên đã yêu cầu nghỉ phép để quay về Pháp. Trên đường về, tàu của ông phải dừng lại ở Taranto thuộc Vương quốc Napoli, tại đây ông và những người khác bị giữ làm tù binh. Trong hai năm bị giam giữ, sức khỏe ông đã bị yếu đi. Tại thời điểm Alexandre Dumas được sinh ra, cha ông bị suy kiệt nặng nề. Ông Thomas qua đời vì ung thu năm 1806 khi Alexandre lên 4. Người mẹ góa phụ Marie Louise không đủ sức lo cho việc học hành của con trai nhưng Dumas tập đọc mọi thứ trong khả năng và còn tự học tiếng Tây Ban Nha. Những câu truyện kể của mẹ về lòng dũng cảm của người cha trong các trận đánh đã truyền cảm hứng cho trí tưởng tượng sinh động của cậu bé. Mặc dù trở nên nghèo túng, gia đình vẫn có danh tiếng lỗi lạc của người cha để lại và thứ hạng quý tộc để trợ giúp con cái thăng quan tiến chức. Năm 1822, sau khi triều Bourbon phục hưng, Alexandre Dumas 20 tuổi chuyển đến Paris. Ông đã có được một vị trí trong văn phòng thuộc Cung Điện Hoàng Gia của Công Tước Orléans - Louis Philippe. Ông lớn lên với sự chăm sóc và giáo dục của mẹ Dumas học hành chểnh mảng, khi học xong ông làm thư ký cho một phòng công chứng, và bắt đầu viết những vở kịch đầu tiên cùng với một người bạn, Tử Tước Adolphe Ribbing De Leuven. Nhưng những tác phẩm đầu tay đó thất bại. Năm 1823, nhờ viết chữ đẹp, ông được tới làm việc cho Công Tước Orléans với công việc giao gửi hàng ở Paris. Dumas tiếp tục viết kịch và cuối cùng cũng tìm được thành công với vở diễn Henri III và triều đình tại nhà hát Comédie Française, công diễn lần đầu ngày 10 tháng 2 năm 1829. Sự nghiệp văn chương của ông tiếp tục thành công, đặc biệt trong hai thể loại ông ưa thích: Kịch và tiểu thuyết lịch sử. Alexandre Dumas là một nhà văn có sức sáng tác mạnh mẽ. Ông để lại khoảng 250 tác phẩm, gồm 100 là tiểu thuyết, số còn lại là 91 vở kịch, rồi bút ký, phóng sự, hồi ký. Dumas có cả một đội ngũ cộng sự, đặc biệt là Auguste Maquet, người góp phần vào nhiều thành công của Dumas. Trong những tiểu thuyết của ông, nổi tiếng hơn cả là Ba Người Lính Ngự Lâm, còn được dịch Ba Chàng Ngự Lâm Pháo Thủ (Trois Mousquetaires) và Bá Tước Monte Cristo (Le Comte de Monte Cristo) năm 1844. Đương thời, Dumas bị chê trách là người ham ăn, ham chơi. Ông thường xuyên thết đãi thịnh soạn bạn bè, người thân, công chúng hâm mộ, với những bữa tiệc sang trọng khiến ngay cả Paris cũng loá mắt, trầm trồ. Ông còn để lại một công trình đặc biệt: Cuốn Đại Từ Điển Ăn Uống, mà ông muốn được hậu thế coi là đỉnh cao sự nghiệp văn chương của mình. Trong đời mình Dumas kiếm được 18 triệu franc vàng, song ông luôn luôn nợ nần, nhiều lần trốn nợ, thậm chí ra nước ngoài, những năm cuối đời, phải đến tá túc ở nhà con. Dumas nức tiếng là người thay nhân tình như thay áo. Quả thật, ông cưới vợ chỉ một lần, gia đình này tan vỡ rất nhanh. Ông dan díu với 25 người đàn bà, có nhiều con hoang, mỗi con của một mẹ. Chỉ 3 con được công khai, trong đó con trai, cũng tên Alexandre Dumas, thường được gọi Alexandre Dumas con, trở nên một nhà văn lừng danh. Con gái thứ hai thì cuộc đời lỡ làng, con gái út - mà mẹ cô trẻ hơn Dumas đến gần 40 tuổi - thì chết cô đơn năm 1936 ở một làng quê trong nghèo khổ và không được ai biết đến là con gái cưng của một trong những vĩ nhân của nước Pháp. Mãi gần đây, người ta mới vỡ lẽ rằng Dumas đến với nhiều phụ nữ là do thương họ. Ông đồng thời chu cấp tiền nong đầy đủ cho vài người. Alexandre Dumas Dumas là người hết sức quý trọng tình bạn. Trừ Balzac và Musset, các nhà văn cùng thời đều chơi với ông, thân nhất là Victor Hugo, người đã đánh giá chính xác vai trò của ông ngay khi ông qua đời. Hugo viết: “Trong thế kỷ này, không ai được dân chúng yêu mến sâu rộng và thắm thiết bằng Alexandre Dumas. Các thành công của ông đều tầm cỡ hơn thành công nói chung nhiều. Đó là những đại thắng lợi. Đó là những ngọn đèn pha”. Ông cũng là người đại lượng, năm 1831, do ghen tức với thành công của vở Antony của ông, Hugo cho người viết báo chê bai. Hai người giận nhau. Song năm 1834, ông chủ động giảng hòa. Để hoàn toàn chủ động trong hoạt động sân khấu, ông bỏ ra một món tiền lớn để xây dựng Nhà Hát Kịch Lịch Sử của riêng ông. Khán giả rất nồng nhiệt, song không bù đắp nổi chi phí bỏ ra, nên cuối cùng nhà hát đóng cửa. Từ năm 1848, ông đã ra tờ báo đầu tiên. Sau đó, ông còn ra nhiều tờ báo nữa. Nhưng do quản lý kém, bị kiểm duyệt gây khó dễ, các tờ báo ấy tồn tại không bền, và ngốn của ông rất nhiều công sức và tiền bạc. Ông cũng hai lần ứng cử vào Nghị Viện đều thất bại, ứng cử vào Hội Quốc Ước thì chỉ được 261 phiếu, trong khi các đối thủ được 220.000, rồi phải sang Bỉ lưu vong năm 1851, sau cuộc đảo chính của Napoléon III. Ông mất năm 1870 ở Puys, vùng Dieppe. Thi hài của ông được chuyển về Điện Panthéon năm 2002, bất chấp ý nguyện cuối đời của ông: “Trở về bóng đêm của tương lai cùng nơi tôi ra đời” (rentrer dans la nuit de l'avenir au même endroit que je suis sorti De La vie du passé), “nơi một nghĩa địa đẹp (Villers Cotterêts) trong mùi hoa của rào quanh...” (dans ce charmant cimetière qui a bien plus l'air d'un enclos de fleurs où faire jouer les enfants que d'un champ funèbre à faire coucher les cadavres)Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Alexandre Dumas":Bá Tước Monte CristoBá Tước Monto CrixtoHoa Tuy Líp ĐenBa Người Lính Ngự LâmBông Uất Kim Hương đenHai Mươi Năm SauHiệp Sĩ Sainte HermineHoàng Hậu MargotNgự Lâm Pháo Thủ Toàn TậpNgười Thầy Dậy Đánh KiếmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngự Lâm Pháo Thủ Toàn Tập PDF của tác giả Alexandre Dumas nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngũ Đại Thần Thú (Hoàng Nam)
Phần 1: Ký Sự Bản Ma ~ Chương 1Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng có đôi lần mắc sai lầm. Có những sai lầm khiến chúng ta phải trả một cái giá rất đắt nhưng cũng có những sai lầm khiến chúng ta trưởng thành hơn, chính chắn hơn. Ngày hôm nay tôi muốn kể lại cho các bạn nghe một câu chuyện của đời mình. Một kỉ niệm có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên,bởi chính nó đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của tôi. [.] " Reng...reng..."tiếng chuông điện thoại vang lên, tôi lười nhác chui ra khỏi chăn cầm điện thoại lên xem là ai gọi. Đang cau có vì bị phá giấc ngủ ngon lành thì ánh mắt tôi rơi vào màn hình điện thoại, là một dãy số lạ. tôi bắt máy, từ đầu dậy bên kia một giọng phụ nữ vang lên. - A lô chào Nam, cô là Thùy chủ phòng khám đa khoa Tâm Đức, hồm vừa rồi Nam có đến phỏng vấn xin việc phải không?" Tìm mua: Ngũ Đại Thần Thú TiKi Lazada Shopee Tôi suy nghi trong đầu một lát cố nhớ lại. Chả là tôi là một sinh viên mới ra trường vì học hành chẳng giỏi dang gì nên chỉ đậu vào một trường trung cấp y. ra trường mấy tháng nay đi xin việc ở các cơ sở y tế tư nhân, mãi tới hôm nay mới có một cơ sở liên hệ lại. Dù chưa nhớ ra cái phòng khám Tâm Đức này nằm ở đâu nhưng tôi vẫn trả lời lại, tránh làm phật ý người ta. - à vâng..chào cô! Cháu là Nam đây ạ. Đầu dây bên kia người phụ nữ tên Thùy nọ cười nói. - cô vào vấn đề chính luôn nhé. Hiện tại phòng khám của cô đang tổ chức một chuyến công tác khám và chữa bệnh cho bà con vùng núi. Rất cần những người trẻ năng động như cháu. Không biết là cháu có muốn tham gia không? Nghe cô Thùy nói như vậy, tôi không khỏi vui mừng. Cuối cùng sau mấy tháng tìm việc vất vả cũng có phòng khám nhận tôi vào làm. Tôi vui vẻ trả lời ngay mà không cần suy nghĩ. - vậy tốt quá. Cháu cũng rất thích được đi đó đây. - vậy hẹn Nam 2 giờ chiều nay đến phòng khám, cô sẽ trao đổi cụ thể về công việc nhé. Cúp máy tôi vui như trúng số phi xuống giường chui vào nhà tắm, tuốt tát lại một chút. Nhìn lên đồng hồ cũng hơn 1 giờ chiều rồi. tôi hí hửng ăn vội bát mì rồi lấy xe phi đến địa chỉ phong khám Tâm Đức mà trong lúc tắm tôi mới nhớ ra. Phi xe khoảng 20 phút tôi đã có mặt tại phòng khám. - Nam phải không? vào đây cháu. Phía trong phòng khám một người phụ nữ tầm 45, 46 tuổi ăn mặc sang trọng bước ra vẫy tay gọi tôi. Tôi rụt dè tiến vào trong, nhìn thấy tôi có vẻ rụt dè cô Thùy khẻ cười, cô đợi cho tôi ổn định lại tâm lí lúc này cô Thùy mới lên tiếng - Công việc cũng không có gì khó khăn lắm đâu vậy nên cháu cũng không cần lo lắng quá. - Dạ vâng. Vì sau khi ra trường đây là nơi đầu tiên cháu làm việc nên có chút khẩn trương cô ạ. Mà lần đi khám bệnh này cụ thể là ở đâu vậy cô. Tôi tò mò về nơi mình sắp đến nên quay sang cô Thùy hỏi. - Lần này đoàn chúng ta lên các bản làng vùng núi tỉnh Hòa Bình khám bệnh và bán một số loại thuốc thực phẩm chức năng cho dân bản xung quanh. Nghe cô Thùy nói tới đây tôi không khỏi thắc mắc. Không phải cô ấy nói là đi khám và chữa bệnh sao. Tôi nhìn thấy quảng cáo nhan nhản trên ti vi thực phẩm chức năng không phải là thuốc và không có tác dụng điều trị bệnh cơ mà. Suy nghĩ ấy chỉ thoáng qua trong đầu tôi, tôi cũng không tiện hỏi. trò chuyện một chút về công việc thì tôi biết được vị trí của mình trong đoàn. Trong đoàn phân ra các mục khám bệnh. Đo độ loãng xương, đo huyết áp, siêu âm ổ bụng, phần phụ bằng máy siêu âm mini và cái quan trọng nhất là tư vấn về các loại bệnh để bán thuốc. Tôi một sinh viên trung cấp mới ra trường tất nhiên nằm trong mục đo huyết áp. Nghĩ cũng thấy nản một chút nhưng dù sao có công việc mà làm vẫn hơn là nằm nhà ăn bám bố mẹ. Buổi trò truyện kết thúc bằng việc thỏa thuận lương của tôi. 3 triệu một tháng nếu mồm miệng khéo léo chen được chân vào cái gọi là tổ tư vấn thì sẽ được tính phần trăm nếu bán được thuốc. Phải biết vào những năm 2013 mức lương 3 triệu lại nuôi ăn ở có xe đưa đón khi đi làm với một đứa sinh viên trung cấp mới ra trường như tôi là quá tốt rồi. lúc đó tôi như bị sự vui sướng khi tìm được công việc và những đãi ngộ rất tốt của phòng khám làm mờ mắt. Không mất quá nhiều thời gian, tôi đồng ý nhận việc và giao một số giấy tờ mang tính chất pháp lí cho cô Thùy mà không hề hay biết mình đang bước chân vào một tổ chức đem sức khỏe của người khác ra để chục lợi. Chiều tối ngày hôm đó tôi về nhà trong sự vui mừng, phấn khích. Tôi khoe với bố mẹ về công việc mình mới tìm được. Bố mẹ tôi là dân quê chân chất chẳng để ý đến tiền lương của tôi được bao nhiêu, họ chỉ cần thấy tôi vui, kiếm được công việc theo đúng những gì đã được học, không uổng phí mấy năm đèn sách lại giúp được mọi người. như vậy là 2 người vui rồi. Một tuần sau tối nhận được điện thoại của cô Thùy - Cháu chuẩn bị đồ đi nhé, ngày mai đoàn sẽ xuất phát. Xe tiện đường đi qua nhà cháu sẽ đón cháu luôn Tôi vâng dạ liên hồi sau đó chuẩn bị mấy bộ quần áo cùng đồ dùng cá nhân. Mẹ tôi thấy con trai đi làm xa nhà, sợ con chịu khổ nên rúi vào tay tôi 2 triệu bà nói - Mới đi làm không có tiền, con cầm lấy lên đó thích ăn gì thì ăn, không lạ đồ ăn thức uống lại ốm ra, với cả công việc nếu con thấy không thích hợp thì nói với người ta một tiếng rồi về tìm việc khác. Mày tìm được công việc mẹ cũng vui nhưng chẳng hiểu sao từ qua đến giờ ruột gan cứ cồn cào. Trên đó rừng thiêng nước độc mọi chuyện phải cẩn thận nghe chưa con. Nghe mẹ dặn dò thân là con trai nhưng tôi cũng không kìm nỗi nước mắt, tôi ôm lấy mẹ mà nói - Mẹ yên tâm, con trai của mẹ sẽ làm được, con không để mẹ thất vọng đâu mà. Bố mẹ ở nhà giử gìn sức khỏe nhé. Lần đi khám bệnh này chắc phải mấy tháng liền ấy mẹ. Con nghe nói đi Hòa Bình rồi Sơn La nữa. Mẹ ngân ngấn nước mắt gật gật đầu. Lúc này xe của phòng khám cũng đỗ trước cửa nhà. Tôi vội vã sách ba lô vẫy tay chào mẹ sau đó lên xe cùng cả đoàn. Xe lăn bánh đưa tất cả chúng tôi lên đường tới mọt nơi mà có lẽ cả cuộc đời tôi về sau sẽ không bao giờ có thể quên được. - Xin chào tân binh Một anh lớn tuổi thấy tôi bước lên xe liền cười nói, kế đó mấy anh chị cùng mấy đứa tầm tuổi tôi trong đoàn cũng lên tiếng chào hỏi. xem ra đoàn này cũng đã đi đây đó khá nhiều nơi rồi. - Này cậu cũng là lần đầu tiên đi khám bệnh như thế này đúng không. Một cô bé có ngoại hình dễ thương ngồi kế tôi quay sang hỏi. Tôi hơi bị ngẫn người trước nét đẹp trong sáng của cố bé, một lát sau mới trả lời - ừ, tôi mới ra trường, còn cậu...cậu tên gì, cũng lần đầu đi như thế này phải không? cô bé cười hiền lành sau đó trả lời. - mình tên Trang, mình cũng mới ra trường.đây là công việc đầu tiên của mình đấy. Nhìn Trang vẻ mặt vui mừng tôi cũng không ngạc nhiên, vì chính tôi cũng vậy mà. - Mình tên Nam rất vui được làm quen với Trang. Cùng cố gắng nhé! Trang cười tít mắt. lúc cả 2 đứa đang nói chuyện vui vẻ thì cô Thùy ở ghế đầu lên tiếng. - Mọi người, mọi người. ngày hôm nay đoàn chúng ta có thêm 4 thành viên mới. Nam, Trang,Đưc, Mai. Mọi người hướng dẫn kèm cặp các em nó nhé. Mọi người ai nấy đều vui vẻ đồng ý. Phía đầu xe tiếng một thanh niên vang lên - Anh là Hùng tài xế, đẹp trai và ga lăng. Xìn chào mấy tân binh nhé. Thì ra là anh tài xế phụ trách an toàn của cả đoàn trong chuyến đi này. Qua giọng điệu tôi đoán anh ấy là một người vui tính. Kế đó các anh chị còn lại trong đoàn cũng lên tiếng giới thiệu. Chị là Trinh, Chị là Dung, anh là Tâm, anh là Duy, anh là Việt rất vui khi được làm việc cùng các em. Nhìn không khí đoàn kết của cả đoàn tôi rất vui thầm nghĩ. công việc mình tìm được này quá thật không uổng phí mấy tháng lặn lội. tôi đưa mắt nhìn mặt mọi người như muốn nhớ kĩ khuôn mặt từng người cùng tên của họ, bất chợt tôi quay lại phía ghế sau. Vẫn còn một người nữa nãy giờ vẫn im lặng. Mũ tai bèo cụp hẵn xuống che toàn bộ khuôn mặt, tôi tặc lưỡi. có lẽ người ấy đang ngủ. Cũng không tiện đánh thức ngươi ta kẻo chưa kịp làm quen đã tạo ấn tượng xấu rồi. xe chạy rất lâu tôi không thể ngủ được vì sự háo hức, ghé mắt ra ngoài cửa ngắm phong cảnh núi rừng. Lúc này xe đang đi qua con đường núi khá chênh vênh, phía bên phải là núi, bên trái lại là vực thẳm không khí tỉnh mịch của núi rừng vừa làm phấn khích cái tính thích phiêu lưu mạo hiểm của tôi vừa mang đến trong tôi một sự mơ hồ hay nói đúng hơn là rờn rợn. Chả là ngày nhỏ tôi hay được bà nội kể cho nghe về những ông hổ, hay trăn lớn ăn thịt người. nghĩ đến cảnh sắp tới phải ăn nằm trong bản ở sâu trong rừng tôi lại thấy hơi rợn người. xe chạy thêm một đoạn thì anh Hùng tài xế nói - Sắp đến trạm xăng rồi. mọi người xuống xe tranh thủ đi vệ sinh nhé. Nghỉ ngơi một lát rồi lại lên đường. Tầm 2 tiếng nữa là đến nơi thôi. Xe dừng tại trạm xăng cả đoàn kéo nhau xuống xe đi vệ sinh. Người ngồi ghế sau lúc này cũng tỉnh ngủ. Tôi nhìn kĩ người ngồi ghế sau thi ra là một ông chú tuổi cũng tầm 50, chẳng trách gì được đối với sự sôi nổi của đám thanh niên chúng tôi chú chẳng để tâm đến. tôi nhìn ra chú là người lầm lì ít nói, khuôn mặt góc cạnh sương gió. Vì là người mới nên tôi cũng chủ động làm quen vì sau này còn làm việc với nhau dài dài. - Dạ cháu chào chú. Cháu tên là Nam tân binh của đoàn chúng ta. Sau này trong công việc có gì cháu chưa biết rất mong chú chỉ dạy thêm cho cháu ạ. Tôi lễ phép chào hỏi chú với một bộ mặt vô cùng thân thiện nhưng đáp lại tôi là một ánh mắt dò xét của chú, khiến tôi không khỏi lạnh người. chú im lặng một hồi sau đó cất tiếng. - ừ. Một câu trả lời lạnh đến không có gì có thể lạnh hơn, tôi nghĩ thầm. - Thế thôi hả. Chú này cũng thật kì lạ. Nghĩ là nghĩ như vậy nhưng tôi cũng không phải là kẽ dễ bỏ cuộc. Tôi lại tiếp tục hỏi. - Chú tên gì ạ. Chắc chú đi khám bệnh như thế này nhiều lắm rồi phải không chú. Đi khám như thế này chắc vui lắm chú nhỉ. Vừa được đi du lịch lại vừa kiếm được tiền. Chú nọ liếc mắt nhìn về phía tôi trả lời - Vui...? hừ. từ từ rồi biết. Đoàn này thay người liên tục ấy mà.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngũ Đại Thần Thú PDF của tác giả Hoàng Nam nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngự Châu Án (Robert Van Gulik)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngự Châu Án PDF của tác giả Robert Van Gulik nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngón Tay Thứ Mười Một (Tần Minh)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngón Tay Thứ Mười Một PDF của tác giả Tần Minh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.