Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mùa Xuân Ở Nam Thành

 Sau tám năm, Hứa Nguyện trở về quê hương và gặp lại nam sinh mình thầm mến thời trung học. Trải qua năm tháng, người đàn ông vốn đã xuất sắc càng trở nên trưởng thành và trầm ổn, vị thế cao đến mức không thể chạm tới. Cô và anh chính là mây trên trời và bùn dưới đáy sông. **********************   Lần đầu gặp lại Hứa Nguyện, Minh Vọng vẫn chưa nhận ra cô, nhưng anh vô thức ghi nhớ ngoại hình của cô. Bên trong vùng núi đá hoang dã, anh không nhịn được liếc nhìn cô thêm vài lần. Lần gặp thứ hai vẫn không nhận ra đây là bạn học cũ, nhưng cô lại mạnh mẽ thu hút sự chú ý của anh. Trước cửa sổ dưới ánh trăng, bước chân anh có chút ngập ngừng. Sau vài lần tình vô tình hay cố ý chạm mặt, trong buổi họp lớp, Hứa Nguyện bất ngờ cho biết hai người trước đây là bạn học. Minh Vọng sửng sốt. Hứa Nguyện nghĩ, mây và bùn cách xa ngàn dặm, e rằng sau này cũng chỉ có thể từ xa vọng tưởng. Không ngờ Minh đại thiếu gia nghe xong lại sững sờ, cảm khái thở dài, sau đó bắt đấu tính kế bạn học cũ. Anh cười thầm: "người quen càng dễ xuống tay." **********************    Bề ngoài là công tử phong độ, trước mặt bạn học cũ mới lộ ra bản chất “lưu manh.” Với mọi người, anh là Minh đại thiếu gia lạnh lùng nghiêm khắc. Đóng cửa lại, Minh đại thiếu gia liền biến thành vật nhỏ dính người, giả say gọi bạn học cũ là "vợ." Xa cách tám năm, bây giờ gặp lại. Sau màn sương mù dày đặc, cô mới nhìn rõ ở thành phố phương Nam ấy vẫn có người chờ cô trở về. Đem người thầm mến nhiều năm về nhà. Tên anh và tên cô, ghép lại là Nguyện Vọng - 【HE】 - Đoàn tụ - Hai thiếu niên thầm mến nhiều năm. Nhân vật chính: Hứa Nguyện, Minh Vọng Một câu giới thiệu vắn tắt: Quê cũ có người đang chờ Lập ý: Tình yêu là thẳng thắn và tín nhiệm *** "Có muốn nghỉ ngơi ở phía trước không?" huấn luyện viên trên ghế lái phụ hỏi.   Hứa Nguyện ngước mắt nhìn.   Phía trước là hồ nước, hai bên bờ liễu rũ, vạn sợi tơ xanh theo gió nhẹ lay động.   Mặt nước in bóng trời xanh mây trắng, tinh khôi như một tấm gương soi.   Những con chim lưót ngang qua tạo nên những gợn sóng.   "Cũng được."   Hai cô gái ngồi ghế sau dựa vào cửa sổ xe cũng đồng ý.   "Bật đèn, đạp côn, đạp nhẹ phanh, đậu bên phải."   Hứa Nguyện làm theo, xe từ từ dừng lại bên bờ hồ.   Đậu xe xong, hai cô gái ngồi ghế sau bước xuống, nhìn hồ nước rồi đề nghị: "Hứa Nguyện, chị có muốn chụp ảnh chung với bọn em không?"   "Mọi người đi đi, tôi muốn nghỉ một chút." Hứa Nguyện lấy áo gió từ băng ghế sau đưa cho họ.   "Được. Huấn luyện viên, chúng ta chụp ảnh đi."   Huấn luyện viên phất phất tay, "Đi nhanh về nhanh."   Hai cô gái vui vẻ chạy về phía trước.   Huấn luyện viên nghĩ tới điều gì, lớn tiếng quát: "Cẩn thận! Đừng tới gần mặt nước!"   "Hiểu rồi!" Giọng nói từ xa truyền đến.   Hứa Nguyện gấp lại chiếc áo gió màu lam, rút trong túi ra một điếu thuốc lá đưa cho huấn luyện viên.   Huấn luyện viên gài điếu thuốc sau tai, lấy trong tay phụ lái một chiếc ná cao su, bảo cô cùng đi dạo vòng qua dãy núi phía trên hồ, nhưng Hứa Nguyện lắc đầu.   Huấn luyện viên bật cười, cầm chiếc ná cao su đi ra ngoài, cô chậm rãi bước dọc theo nền bê tông bên bờ hồ chứa nước.   Đường đi vòng quanh hồ, dẫn tới phía sau.   Cô đi dọc con đường với điếu thuốc trên tay, thỉnh thoảng đá nhẹ những viên sỏi dưới chân.   Hai bên hồ, ngoài những rặng liễu rũ xuống còn có những loài hoa dại không biết tên nở rộ.   Mặt nước mênh mông gợn sóng.   Sau khi rẽ vào khúc cua, cô thấy một chiếc xe coupe màu xám đậu ở sườn núi phía trước, Hứa Nguyện liếc nhìn thì thấy logo Mercedes-Benz.   Cô dừng lại, không đi về phía trước nữa mà đứng cạnh mép hồ.   Gió xuân thổi tung mấy sọi tóc loà xoà trước trán cô.   Hứa Nguyện đưa tay ra, nhẹ nhàng vén tóc, đưa điếu thuốc trong tay lên miệng, một tay cầm bật lửa, châm thuốc.   Sau khi rít một hơi, cô ném chiếc bật lửa vào túi, ánh mắt nhìn về rặng liễu trước mặt.   Làn khói chậm rãi bay ra từ đôi môi đỏ mọng, từng sợi từng sợi tản ra trong không trung.   Nhiệt độ ở Nam Thành mấy ngày nay nóng lạnh thất thường, sau trận mưa lớn mấy ngày trước, hai ngày nay nhiệt độ đã ấm dần lên, có vẻ như mùa xuân đang về.   Cánh cửa phía sau cô đóng sầm một tiếng.   Có tiếng bước chân đi tới.   Hứa Nguyện giơ tay rít nhẹ điếu thuốc.   Bên cạnh có người đứng, một cỗ khí thế bao phủ xuống.   Cảm giác này khiến cô không thoải mái lắm, nhả khói, cô nghiêng mắt nhìn lại.   Cái liếc mắt này khiến cô sững sờ trong giây lát, tim như ngừng đập.   Dường như băng tuyết đang tan, gió thổi qua khe núi.   Trong lòng cô nghe thấy tiếng hồi sinh của vạn vật.   Trái tim cô đập dồn dập, thậm chí ngày càng nhanh hơn.   Người đàn ông cầm hộp thuốc lá trong tay, thấy cô đang châm thuốc, ánh mắt anh từ điếu thuốc lướt qua mắt cô, cách xa một chút, anh hỏi: "Cho tôi mượn bật lửa được không?"   Ánh mắt chạm nhau, mới phát hiện cả hai đều mang vẻ lãnh đạm.   Mặt nước lặng đi, ngay cả gió cũng dịu hơn, núi non yên tĩnh trập trùng, người đàn ông lại liếc nhìn cô thêm một chút.   Chóp mũi là hơi thở thơm mát của cơ thể đàn ông, khiến cô có chút tỉnh táo lại.   Đó là Minh Vọng.   Khí chất và ngoại hình của anh là không thể nhầm lẫn, dáng người cao lớn thẳng tắp, phong thái lạnh lùng uy nghiêm khiến cô hoảng hốt trong giây lát.   Trong tâm trí Hứa Nguyện, khuôn mặt của thiếu niên năm xưa dần trùng lắp với người đang đứng trước mặt.   Đã bao lâu rồi cô không gặp anh?   Hình như là tám năm rồi.   Thời gian trôi thật nhanh.   Thấy cô chỉ nhìn mình không nhúc nhích, người đàn ông hơi nhướng mày.   Chỉ với một động tác nhỏ này, hơi thở của Hứa Nguyện bị ngưng trệ trong giây lát, động tác tùy tiện của anh cũng có thể toát ra sự gợi cảm.   Cô tỉnh lại, lấy chiếc bật lửa trong túi ra đưa cho anh.   Một bàn tay thon dài vươn ra, xòe bàn tay để dưới tay cô, tránh sự đụng chạm.   Hứa Nguyện nín thở, nhìn lòng bàn tay sạch sẽ của anh, nhẹ nhàng đặt xuống.   Vừa đặt xuống thì chuông điện thoại reo, cô lấy máy ra, là từ Tô Châu, chắc là lỗi lắp ráp sản phẩm nên cô xoay người nhận cuộc gọi.   Sau khi Minh Vọng cầm lấy chiếc bật lửa, anh ngẩng đầu nhìn người phụ nữ. Cô mặc một chiếc áo gió gọn gàng, dáng người dong dỏng cao, mái tóc đen ngắn ngang vai.   Mặt nước phản chiếu ánh sáng chói mắt, khuôn mặt xinh đẹp lướt qua trước mắt anh.   Chớp chớp mắt, nhưng anh cũng không nhìn đi chỗ khác.   Người phụ nữ lúc này đang nghiêng người nói chuyện điện thoại, mái tóc ngắn xõa xuống một nửa, vươn tay vén lên, lộ ra lỗ tai nhỏ.   Toàn thân cô toả ra khí chất lạnh nhạt, nhưng anh lại có một cảm giác quen thuộc khó hiểu.   Anh vừa nhìn vừa lấy một điếu thuốc trong hộp ra, gõ gõ điếu thuốc.   Sau đó anh cụp mắt xuống, khui một chiếc hộp nhỏ bằng kim loại màu trắng bạc, bỏ đầu thuốc lá vào đó rồi nhẹ nhàng xoay xoay, để cho thuốc lá dính một chút bột phấn.   Từ khóe mắt, anh nhìn thấy người phụ nữ đang nhìn anh sau khi kết thúc cuộc gọi, anh hơi ngước mắt lên nhìn cô, mang theo ý hỏi: Có muốn thử một chút không?   Tim Hứa Nguyện đập nhanh hơn khi nhìn thấy đôi mắt đen láy của anh, cô quay đầu lại, giữ bình tĩnh không nhìn anh nữa.   Người đàn ông cũng không quan tâm.   Anh ngậm thuốc trong miệng, cầm bật lửa lên châm lửa, rít một hơi rồi nhìn chiếc bật lửa trên tay.   Chiếc bật lửa này rất phổ biến, trên đó có in tên một trường học lái xe, so với chiếc xe đối diện, nó rẻ đến đáng thương.   Minh Vọng nhìn theo, chậm rãi nhả khói, trong đầu chợt hiện lên một khuôn mặt mũm mĩm nhưng lạnh lùng, khẽ mỉm cười.   Có mùi bạc hà thoang thoảng quyện với mùi thuốc lá xộc vào đầu mũi.   Hứa Nguyện nghe thấy tiếng cười trầm đục của người đàn ông, không khỏi quay đầu lại nhìn.   Cô luôn biết rằng anh rất cao từ thời học cấp ba, nhưng bây giờ anh còn cao hơn cô tưởng tượng.   Chiếc áo sơ mi đen gọn gàng, ống tay áo xắn lên một nửa, trên cổ tay là chiếc đồng hồ có giá trị không nhỏ.   Đôi chân dài thẳng tắp được bao bọc trong chiếc quần dài màu đen, hông thắt dây lưng, đi kèm đôi giày da sáng bóng.   Anh đưa tay, trả chiếc bật lửa lại cho cô và nói: "Cảm ơn."   Hứa Nguyện nhận lấy, khẽ lắc đầu.   Minh Vọng quay người hút một điếu thuốc, sau đó bước trở lại xe.   Một lúc sau, một thanh niên mặc Âu phục giày da từ chiếc coupe chạy tới, anh ta mở cửa tài xế, lên xe rồi khởi động.   Chiếc coupe rời đi.   Nhìn dòng xe qua lại, Hứa Nguyện thẫn thờ buông tay.   Anh không nhận ra cô.   Cũng không biết nên vui hay nên buồn.   Nhưng mà, không nhận ra nhau cũng là điều bình thường.   Rốt cuộc, mặc dù hai người học cùng lớp từ năm thứ hai đến năm thứ ba của trường trung học, nhưng họ không có điểm chung nào cả.   Cô có thể nhận ra anh trong nháy mắt là dựa vào toàn bộ sự chú ý cô dành cho anh ngày đó.   Cũng dựa vào những lời hỏi thăm tin tức về anh trong những năm qua.   Hứa Nguyện rít một hơi thật sâu, nhìn đến khung cảnh xung quanh, đây là quê hương của cô, nhưng cô rời đi đã nhiều năm rồi.   Chiếc coupe chạy với tốc độ cao, khung cảnh bên ngoài cửa sổ nhanh chóng lui về phía sau.   Minh Vọng dựa lưng vào ghế, hỏi: "Tình hình ở khu đất đó thế nào?"   Trợ lý Trương Dũng vừa lái xe vừa trả lời: "Chuyện ổn định rồi. Tiếp theo là số tiền đền bù, cuối năm là có thể xây dựng nhà máy".   Minh Vọng miễn cưỡng gật đầu.   Trương Dũng hỏi: "Sếp, bây giờ chúng ta đi đâu?"   Minh Vọng một tay xoay xoay chiếc hộp kim loại màu trắng bạc, nhìn về phía xa xăm, "Đến biệt thự số 8 đi, bọn lão Từ đang đợi."   "Vâng" Trương Dũng đạp chân ga.   Dinh thự số 8 là toà nhà bốn tầng tọa lạc bên dòng sông Nam Thành, là nhà hàng đặc sản, tầng trên cùng là khu vui chơi giải trí.   Chiếc Mercedes-Benz đậu trong gara dưới lòng đất, sau đó cả hai đi thẳng lên tầng tám.   Tầng tám là phòng hoàng đế, bài trí sang trọng, chơi những bản nhạc Quảng Đông cũ.   Trương Dũng mở cửa, bên trong đang sôi nổi đánh bài, Minh Vọng đi vào, trầm mặc một lát.   Từ Hà Diệp cười nói: "Cuối cùng chịu tới rồi?"   Minh Vọng cười, kéo chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống, lười biếng dựa vào lưng ghế.   Một cô gái từ trong bước tới, rót một ly rượu đưa cho anh.   Minh Vọng nhận lấy.   Những ngón tay của cô gái như vô tình trượt qua mu bàn tay anh.   Xoay cổ tay, lắc nhẹ chiếc ly, Minh Vọng không quan tâm, coi như không cảm thấy.   Cô gái hơi thất vọng, sau đó lặng lẽ đứng bên cạnh anh.   Sau khi nhấp một ngụm rượu, anh cầm lá bài lên, chậm rãi nhập cuộc.   *******************************************************************************************   Bên bờ hồ gió càng lúc càng mạnh.   "Quay lại!" Huấn luyện viên đứng bên cạnh xe, hai tay che miệng hét lớn.   Hứa Nguyện cử động đôi chân tê dại, đi về phía xe tập.   Chuyến về không phải do Hứa Nguyện cầm lái mà do một trong hai cô gái ngồi ghế sau.   Hứa Nguyện ngồi ở băng ghế sau, cửa kính xe mở hờ, gió xuân thổi qua, làm tung bay mái tóc của cô.   Huấn luyện viên ngồi trên ghế lái phụ, vừa châm một điếu thuốc thì cô gái lái xe rẽ gấp làm anh ta ho sặc sụa, vội vàng bẻ lái, sau khi xe chạy bình thường, anh ta tựa cửa xe ho khan, mặt mày đỏ ửng.   "Huấn luyện viên, anh không sao chứ?" Cô gái ngồi ở ghế sau lo lắng nhìn huấn luyện viên.   Hứa Nguyện cũng nhìn lên.   Huấn luyện viên giơ tay vẫy vẫy, một lúc lâu sau mới chậm lại.   "Khụ ~ tôi già rồi, cũng không bỏ được thuốc lá..." Huấn luyện viên lắc đầu nói, cầm lên cốc giữ nhiệt lớn nhấp một ngụm trà.   "Huấn luyện viên, hay anh thử thuốc lá điện tử đi." Cô gái đề nghị.   "Không." Huấn luyện viên lắc đầu, "Cái kia không có tác dụng, tôi hút còn cảm thấy buồn nôn, căn bản không quen."   "Tôi bỏ không bỏ được, đã hút mấy chục năm rồi."   Hứa Nguyện đột nhiên nhớ tới Minh Vọng vừa rồi, cô hỏi: "Huấn luyện viên, anh có muốn thử một cái gì đó giống như loại dịch thanh cho phổi không?"   Huấn luyện viên quay sang nhìn Hứa Nguyện, sau đó trầm ngâm một lúc, "Cái này hình như cũng được, tôi chưa thử."   Hứa Nguyện cười nói: "Tôi cũng chỉ thấy người khác dùng, hiệu quả cụ thể phải dùng mới biết."   Huấn luyện viên gật đầu, "Một người bạn của tôi hình như cũng dùng, tôi đi hỏi anh ấy xem." Sau đó quay người cầm điện thoại lên.   Hứa Nguyện quay về phía cửa sổ xe, gió xuân thổi mạnh, mang theo khô khốc và cuồng bạo.   Chợt nhớ lại tuổi trẻ của mình cách đây đã lâu.   Người ta nói thiếu nữ luôn mơ về mùa xuân.   Và giấc mơ của cô luôn ẩn chứa một bí mật.   Sau khóa huấn luyện quân sự vào năm đầu tiên của trường trung học, sức khỏe của ba cô bắt đầu giảm sút nghiêm trọng, ông được chẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối.   Ông phải ở lại bệnh viện để hóa trị.   Vào thời điểm đó, cô thường phải bỏ lớp tự học buổi chiều để đến bệnh viện chăm sóc cha mình.   Đó là một buổi chiều sau khi lập đông, Hứa Nguyện trốn học như thường lệ.   Mời các bạn mượn đọc sách Mùa Xuân Ở Nam Thành của tác giả Từ Thụ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Loạn Thế Khuynh Thành - Khuynh Tuyết
Tên Ebook: Loạn Thế Khuynh Thành  (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Khuynh Tuyết   Thể Loại: Xuyên không, Sủng, HE, Văn học phương Đông   Dịch Giả: khuynhtuyet   Nguồn: khuynhtuyet.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Loạn Thế Khuynh Thành - Khuynh Tuyết VĂN ÁN:   Nàng – Lãnh khuynh thiên…một cô nàng tính cách cùng sở thích khá kì quặc, từ thế kỉ 21 vào một lần ko biết nguyên do…tự dưng xuyên qua vào một thân xác thiếu nữ 16 tuổi   Hắn- Phong Tà Nguyệt lạnh lùng tàn khốc nhưng trớ trêu thay hắn có khuôn mặt búp bê, cho nên dù 20 tuế mà giống thiếu niên 15, 16 tuổi Một lần dị giới thời không bị đảo lộn, nàng năm ấy 3 tuổi gặp hắn, trở thành nàng một đời hồi ức khó quên   Hắn năm tuổi khi đó một mình trốn trong rừng khóc….bị một cô bé ăn mặc kì lạ ôn nhu an ủi là hắn một đời chấp niệm…..   Lần thứ hai gặp lại, nàng vì hắn đáng yêu đích khuôn mặt ra tay cứu giúp Lần thứ hai thấy mặt, hắn bị của nàng ôn nhu làm cho si luyến…..   Thả xem một thiên tài cô gái xuyên qua ngàn năm thời không tìm được người nàng cả đời yêu say đắm………   Để xem lạnh lùng đích hắn, tàn khốc đích hắn….có bị nàng đích ôn nhu hòa tan băng sơn !!! …   Mời các bạn đón đọc Loạn Thế Khuynh Thành của tác giả  Khuynh Tuyết.
Gả cho Lâm An Thâm - Phong Tử Tiểu Thư
Ebook: Gả cho Lâm An Thâm (full prc, pdf, epub) Tác giả: Phong Tử Tiểu Thư Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, HE, Văn học phương Đông Convert: Meoconlunar Nguồn: tangthuvien.com, littlejumbo93.wordpress.com Edit, Beta và Tạo ebook: Jumbo Nhỏ Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Gả cho Lâm An Thâm - Phong Tử Tiểu Thư Giới thiệu: Thâm trầm, bí ẩn, tài hoa, phi phàm. Đây là toàn bộ những gì mọi người biết về Lâm An Thâm. Thân làm trợ lí của anh nhưng những gì cô hiểu về anh chỉ nhiều hơn người khác hai điều. Một, Lâm An Thâm không bao giờ tiếp chuyện với bất kì ai bằng bất kì phương thức nào, vô luận là lời nói, ánh mắt hay cử chỉ. Hai, Lâm An thâm ghét tất cả các loại âm thanh, vô luận là giọng nói, tiếng hát dễ nghe hay không cũng vậy. Giới thiệu tình tiết vắn tắt: Một nam một nữ, không có pháo hôi (ý chỉ kẻ chen ngang đó mà) chỉ có yêu. Lí do yêu: Ngọt ngào. Trải qua: ngọt ngào. Cao trào: ngọt ngào. Giới thiệu xong , over! (nguyên lời tác giả) Độc giả có hiểu, tin tưởng tôi. (lời tác giả) Giản Lộ trợn mắt: Ai cũng không thể nói chồng ta tự kỉ! Anh ấy chẳng qua chỉ là yên lặng mà thôi! Lâm An Thâm: … Giản Lộ trợn trừng mắt: Ai cũng không thể nhúng chàm vợ của chồng ta! Anh ấy có ghen! Lâm An Thâm: … Giản Lộ chống nạnh: Ai cũng không thể câu dẫn chồng ta! Anh ấy có ép ta ghen! Lâm An Thâm: … Giản Lộ phóng hỏa: Ai cũng không thể ép Tiểu thư Điên viết văn án! Bả thật sự viết không hiểu! Lâm An Thâm: … Tiểu thư Điên: … Cám ơn. Rút dao tương trợ…Nội dung chính: ngôn tình hiện đại. Thông tin cơ bản: Nhân vật chính: Giản Lộ, Lâm An Thâm Phối hợp diễn: nhiều không đếm xuể Warning: Xin nhớ lấy, bệnh tâm lý, không phải bệnh thần kinh! Tác giả: Tiểu Thư Điên. Lâm An Thâm nói: Làm bạn gái của anh. Trích: Lời tác giả: Kỳ thật đây cũng không phải một truyện tôi mới viết xong, tôi đã xếp nó trong máy tính rất lâu rồi. Một ngày âm thịnh dương suy nào đó mở ra, rồi phải lòng một người đàn ông tên là “Lâm An Thâm”. Lâm An Thâm, anh yêu một người phụ nữ, chính là cả đời. Lâm An Thâm, anh yêu một người phụ nữ, chính là âm thầm, im lặng đợi chờ một cơ hội không biết bao giờ tới, đây là một người đàn ông biết tuân thủ nguyên tắc trong tình yêu lại si tình. Anh trầm mặc ít lời lại tài hoa hơn người, cộng thêm vài phần phúc hắc, thật đáng tiếc chỉ có một người đàn ông như vậy trên đời. Vậy nên tôi cảm thấy đọc xong quyển truyện này hẳn ai cũng phải rống lên một tiếng: Ban cho tôi một người đàn ông như vậy đi, nhất định tôi sẽ tìm được anh nhanh hơn nữ chính! Lúc anh thầm mến tôi, tôi sẽ cho anh hy vọng, không để anh dày vò nhìn tôi bên cạnh người đàn ông khác cãi nhau ầm ĩ. Tôi sẽ đến và nói với anh: Lâm An Thâm, em cũng thích anh từ rất lâu rồi, cưới em đi!! Mời các bạn đón đọc Gả cho Lâm An Thâm của tác giả  Phong Tử tiểu thư.
Yêu Là Phải Điên Cuồng Chiếm Đoạt - Hồ Ly
Tên Ebook: Yêu là phải điên cuồng chiếm đoạt (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Hồ Ly   Thể Loại: Ngôn tình, Nam sủng nữ, Nữ ngược nam, Văn học phương Đông   Edit + Beta: Phi Phi, Lãnh Ngạo Phong, Hoa Hồng Nhung   Nguồn: diendanlequydon.com, truclamsontrang.wordpress.com, daohoatiencanh.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Yêu Là Phải Điên Cuồng Chiếm Đoạt - Hồ Ly Nội dung:   Mỗi một lần lúc hai người hoan ái, nàng sẽ nhắm hai mắt của mình, không muốn nhìn thấy hắn. Nhưng hắn vẫn hung hăng muốn nàng, hành hạ nàng, dùng thanh âm khàn khàn hỏi nàng “Yêu ta sao?” Nàng không nói, hắn liền thay đổi biện pháp khác đối phó với nàng, để cho nàng khóc, để cho nàng cầu xin tha thứ mà nói “Yêu, yêu ngươi…” Lần lượt ngươi đuổi ta chạy, hắn rốt cuộc giận, đôi tay xuyên qua tóc của nàng, thân thể cao lớn mang nàng đè chặt xuống giường, tròng mắt đen nhìn nàng chằm chằm, ngữ khí lạnh lẽo nói “Mạc Tiêu Hữu, ngươi còn dám chạy, ta muốn xem xem!” Nàng đau đến cau mày, trong mắt nổi lên một tầng sương mù nhìn gương mặt tuấn tú của hắn “Muốn như thế nào ngươi mới thả ta đi, mới bỏ qua cho ta…?” Nàng không chịu được gào thét. Trong mắt hắn thoáng qua thống khổ, tâm bén nhọn đau, gương mặt lạnh lẽo đọng lại vẻ đáng sợ “Ta cho ngươi biết Mạc Tiêu Hữu, cả đời này ngươi cũng đừng nghĩ có khả năng rời khỏi ta”   Khi nàng nằm trong bồn tắm tràn đầy máu tươi, phút chốc bị hắn ôm lấy, nàng nghe được âm thanh hoang mang của hắn la lên, rống giận. Là hắn đây sao? Đó là tên ác ma khốn kiếp ư? Hắn… cũng có lúc sợ hãi như vậy?   Mời các bạn đón đọc Yêu là phải điên cuồng chiếm đoạt của tác giả  Hồ Ly.
Luyện Yêu - Hoàng Mặc Kỳ
Tên ebook: Luyện yêu (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Hoàng Mặc Kỳ  Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Gái già-Trai tân, Oan gia, HE, Văn học phương Đông Người dịch: Mai Quyên (Dennis Q)  Đánh máy: thaok27 + pugnacious + akira_luv_jj + minhtrang0301 + noonebmt + trangngobn172 + yuki1102 Làm ebook: Yuki1102 Nguồn: yukivu.wordpress.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Ebook Luyện Yêu - Hoàng Mặc Kỳ Giới thiệu: Phụ nữ đến năm 30 tuổi, bạn có gì trong tay? Thẩm Đình, một gái già 30 tuổi, sự nghiệp không, tình yêu không, bạn trai cũ trước kia bị cô bạn thân cướp mất, họ sắp cưới nhau còn giễu võ giương oai trước mặt cô. Cuộc đời thật bi thảm!!! Thẩm Nhân Kiệt, đóa "hoa độc", đẹp trai tài giỏi, con một đại gia, chỉ mỗi tội... ăn nói quá độc mồm độc miệng! Già trẻ lớn bé không chừa một ai. Và tệ hơn là... anh thua cô những 5 tuổi!!! Anh từng dè bỉu cô: "Gái quá ‘đát’ mua bánh mỳ quá ‘đát’ là quá hợp rồi!" Hận!!! Hai người oan gia ngõ hẹp, gặp nhau là cãi nhau, thế nhưng càng về sau, Thẩm Đình càng nhận ra rằng, mỗi khi cô gặp khó khăn, luôn có Thẩm Nhân Kiệt ở cạnh, giúp đỡ và an ủi. Gái già gặp được cực phẩm như vậy, kết cuộc sẽ ra sao??? Mời các bạn đón đọc Luyện Yêu của tác giả  Hoàng Mặc Kỳ.