Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chiết Chi (Giai Hạ Tù)

Khi Đoàn Lăng và Lục Tu Văn gặp lại, Lục Tu Văn đã bị phế bỏ võ công, thân lại trúng kịch độc, thầy thuốc nói chắc không sống qua được nửa năm. Còn Đoàn Lăng khi đó, nhờ có công diệt trừ ma giáo mà đã vang danh thiên hạ. Cảnh còn người mất, nhưng Lục Tu Văn lại chẳng để trong lòng, chỉ mỉm cười bảo với Đoàn Lăng, hắn hái cho y một cành hoa đào, y sẽ dẫn hắn tới chỗ Lục Tu Ngôn. “Bẻ giúp ta một cành đào.” “Ta muốn cành ở trên cao nhất, đơm hoa đẹp nhất.” Kí ức mà Đoàn Lăng không bao giờ có thể quên được, là một đêm nọ, có người bất chấp nguy hiểm mà trộm lệnh bài của giáo chủ ma giáo đưa cho hắn, giục hắn mau trốn khỏi đây. Người đó thoạt nhìn vô cùng chật vật, chắc chắn khi giáo chủ truy ra, y sẽ sống không bằng chết. Thế nhưng, y không quan tâm, chỉ một lòng muốn Đoàn Lăng rời khỏi ma giáo. Khoảnh khắc từ biệt, y nhón chân hôn lên môi hắn một cái. Sau đó, nụ hôn này đã trở thành kỉ niệm khắc cốt ghi tâm của Đoàn Lăng. Hắn biết tên người nọ, người nọ là Lục Tu Ngôn. Là người hắn mang ơn, cũng là người khiến hắn rung động. *** Lục Tu Văn và Lục Tu Ngôn là anh em sinh đôi, gần như không có ai có thể phân biệt được hai người, thế nhưng Đoàn Lăng có thể. Đoàn Lăng chỉ biết, người đối xử tốt với mình là Tu Ngôn, còn người hay bắt nạt mình là Tu Văn. Kể cả khi Lục Tu Văn cố ý mặc đồ của Lục Tu Ngôn để giả trang thành đệ đệ, hắn vẫn có thể nhận ra. Đoàn Lăng vô cùng tự tin với con mắt của mình, hắn có thể phân biệt được hai người, trăm lần như một, không chút sai sót. Thế nhưng vào thời khắc quan trọng nhất, hắn lại nhìn nhầm. Đoàn Lăng luôn nghĩ Lục Tu Ngôn là người đã cứu mình khỏi ma giáo, không màng đến tính mạng bản thân mà trộm lệnh bài của giáo chủ giúp hắn thoát thân, còn mình thì ở lại cam tâm tình nguyện mà chịu phạt. Vì thế sau khi ra khỏi ma giáo, Đoàn Lăng một lòng tu luyện, chỉ muốn mau chóng trở nên mạnh mẽ, lật đổ ma giáo, cứu Tu Ngôn ra. Mười năm, Đoàn Lăng luôn tâm tâm niệm niệm Lục Tu Ngôn; hay nói đúng hơn, hắn cứ nhớ mãi không quên người đã cứu hắn khỏi ma giáo năm đó. Mười năm, vì trộm lệnh bài của giáo chủ, Lục Tu Văn ở lại ma giáo bị phế hết võ công, trở thành vật thí nghiệm thuốc nhưng trong lòng vẫn chưa từng quên Đoàn Lăng. Chính vì hiểu nhầm Lục Tu Ngôn mới là người cứu mình, nên Đoàn Lăng đối với Lục Tu Văn vẫn chẳng mặn mà gì cho cam. Y như cái lúc còn ở ma giáo, hắn ghét Lục Tu Văn vì y luôn sai xử, làm khó mình. Mười năm sau Đoàn Lăng quả thực đã đánh cho ma giáo đại thương, thế nhưng người hắn tìm được chẳng phải Lục Tu Ngôn mà hắn tâm tâm niệm niệm, mà là Lục Tu Văn. Lục Tu Văn bây giờ không còn là Lục Tu Văn năm đó, là đệ tử kiêu ngạo nhất của giáo chủ ma giáo, mà là một người đang gần đất xa trời, trúng phải kịch độc, võ công bị phế. Thế nhưng Lục Tu Văn vẫn yêu Đoàn Lăng vô cùng. Yêu đến mức dù hắn có hiểu nhầm chuyện năm đó, cũng không một lời giải thích, chỉ cười cợt làm như không có chuyện gì, một bộ dáng vô tâm vô phế. Yêu hắn đến mức vì biết mình trúng độc không còn sống được bao lâu nữa, nên quyết định mang theo bí mật cùng lệnh bài năm nào xuống mồ. Yêu hắn đến mức dù bị hắn nhận nhầm là Tu Ngôn, nhưng vẫn nguyện ý trao thân cho hắn. Cuộc đời Lục Tu Văn chỉ đối xử thật lòng với hai người, một người là Lục Tu Ngôn - em trai song sinh của y, còn người thứ hai là Đoàn Lăng. Nhưng Đoàn Lăng lại không biết. *** Cảm giác ở bên cạnh người mình yêu, nhưng trong lòng người đó lại luôn nghĩ tới em trai của mình là cảm giác như thế nào? Lục Tu Văn là người rõ hơn ai hết, chẳng phải người y yêu, vẫn cứ hồn nhiên mà nghĩ em trai y mới là người cứu hắn, vẫn cứ yêu em trai y đó sao. Thế nhưng y vốn là người luôn nuốt ngược đau đớn vào trong, có bị thương nặng đến đây vẫn kiên cường cắn răng chịu đựng, chẳng hé nửa lời. Vì thế, Đoàn Lăng vĩnh viễn không biết được, y đã trả giá những gì để hắn có được ngày hôm nay. Lục Tu Văn biết thời gian của mình chẳng còn bao lâu nữa. Vì vậy, y cũng nói với Lục Tu Ngôn rằng, nếu như Đoàn Lăng hiểu nhầm thì cứ để hắn hiểu nhầm đi. Đoàn Lăng hiểu nhầm mười năm, thì cũng cứ để hắn hiểu nhầm cả đời. Bọn họ đã bỏ lỡ nhau quá lâu rồi, giờ có khiên cưỡng nối lại, cũng chỉ mang lại đau khổ cho nhau mà thôi. Ít ra lúc y chết, hắn cũng sẽ không cảm thấy đau lòng. Lục Tu Văn, Lục Tu Văn. Người này sao lại kiên cường đến mức đáng giận như vậy. Mình giận Đoàn Lăng ngốc nghếch, cũng giận Tu Văn quá si tình. Dẫu biết y yêu Đoàn Lăng không cần hồi đáp, thế nhưng mình cảm thấy quá bất công cho Tu Văn. Một người như y, lẽ ra có thể có tiền đồ xán lạn, võ công khiến thiên hạ ngưỡng mộ, cuối cùng lại vì một tấm lệnh bài cứu người mà trở nên tàn phế. Người như y, từng có bao nhiêu người kính vọng, cuối cùng cho đến tận lúc chết, vẫn không thể chân chính nói lời yêu với Đoàn Lăng. Mười năm quá dài, tình cảm nhận ra cũng quá muộn. Đến khi Đoàn Lăng nhận ra tình cảm của mình với Tu Văn, thì y đã đi rồi. Y đi ngay vào đêm giao thừa, giữa tiếng pháo hoa nổ trong tiết xuân đẹp nhất. Lúc bấy giờ, Đoàn Lăng mới biết mình đã đánh mất thứ gì. Hắn chật vật ngăn cản người ta đóng nắp quan tài của Lục Tu Văn, cầu xin được nói chuyện với y thêm một chút, thêm một chút… Nhưng có ích gì đâu, Lục Tu Văn đã đi rồi. *** Khi Lục Tu Ngôn đem hết thảy sự thật năm đó nói với Đoàn Lăng, thấy Đoàn Lăng hối hận và đau khổ, mình lại không thấy vui vẻ chút nào. Bởi vì dù biết thì có ích gì đâu? Ai sẽ trả lại mười năm sống không bằng chết cho Tu Văn? Ai sẽ bù đắp cho y những năm tháng đơn phương đằng đẵng kia? Người duy nhất làm được những điều này có lẽ chỉ có Đoàn Lăng mà thôi, nhưng lúc hắn muốn, thì y cũng không còn sức mà nhận nữa. Lúc đọc tới đoạn Lục Tu Văn chết, mình đã nghĩ sao Khốn Ỷ Nguy Lâu lại viết một câu chuyện bi thương đến mực này. Nhưng may mắn rằng, Khốn Ỷ Nguy Lâu cũng không tàn nhẫn đến thế, không vẽ ra một mối tình si chỉ có hi sinh từ một phía khiến người đọc phải lật bàn bất bình. Vì Lục Tu Văn không chết, y “sống lại”. Giống như các tác phẩm trước của Khốn Ỷ Nguy Lâu mà mình đã đọc, thụ trong truyện của cô đều rất cường, rất thông minh. Mình thích Lục Tu Văn vì y dám theo đuổi tình yêu, dám yêu hết lòng mà không chút hối hận. Còn Đoàn Lăng, lúc đầu mình ác cảm với y vì y đối xử với Tu Văn có phần tệ bạc; thế nhưng nghĩ lại thì khi đó y cũng không biết sự thật nên cũng thông cảm phần nào. “Chiết chi” không chỉ khiến mình cảm động vì tình yêu giữa các nhân vật, mà cũng rất ngạc nhiên vì plot twist mà Khốn Ỷ Nguy Lâu cài cắm vào câu chuyện. Cái khiến mình cảm thấy tiếc hơn cả là, Lục Tu Văn và Đoàn Lăng có một cái kết đẹp nhưng nhân vật phụ trong truyện thì lại không như vậy. Sách xuất bản có bổ sung ba ngoại truyện mà trên mạng không có, trong đó có phiên ngoại về cặp phụ, không đến được với nhau vì ân oán tình thù, cuối cùng lại thành âm dương cách biệt. Đọc mà mình cứ canh cánh trong lòng, tiếc thương vô cùng. Và cuối cùng thì, Đoàn Lăng tìm thấy Lục Tu Văn, chuyện của hai người tưởng như đã đứt, nay lại lần nữa tiếp tục. Và rồi nhiều năm về sau, khi họ ở bên nhau, Đoàn Lăng cũng dịu dàng hái một cành đào đặt lên gối Lục Tu Văn. “Chiết chi” - ngắt một nhành hoa, cũng xin trao người cả mùa xuân tươi đẹp. ____ “ “: Trích từ truyện Review by #Ám Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Tà dương như máu. Một hồi đại chiến đã gần đến hồi kết thúc. Đoàn Lăng giao đấu cùng Hữu hộ pháp của Thiên Tuyệt Giáo, cuối cùng vung một kiếm thẳng tay chém xuống. Máu bắn tung tóe lên mặt hắn, thủ cấp của kẻ kia xoay vài vòng trên không rồi chạm đất. Bản thân Đoàn Lăng cũng bị thương nhẹ, thế nhưng chiến ý đang sôi sục khiến hắn không thể dừng chân, tiếp tục lao vào đám đông đang tràn vào càn quét tàn dư của ma giáo Sau một trận này, Thiên Tuyệt Giáo hung hăng ngang ngược hơn mười năm nguyên khí đại thương, từ nay về sau không còn khả năng gây hại cho giang hồ. Đoàn Lăng thở phào một cái, chợt nghe bên cạnh có người kêu lên: “Phía dưới bãi đá có mật đạo!” Quần hùng chen chân tới nhìn, quả nhiên thấy cơ quan bí mật, cửa động lộ ra tối hun hút, bên trong sâu không thấy đáy, cũng không biết là thông đến nơi nào. Có người nghi hoặc: “Chẳng lẽ là nơi ma giáo giấu bảo vật?” Lại có kẻ nói: “Ma giáo giáo chủ đã chết, Hữu hộ pháp cũng đã đền tội, chỉ có Tả hộ pháp kia không thấy bóng dáng, nghe nói hắn chính là một nhân vật đa mưu túc trí, nói không chừng đã dùng mật đạo này bỏ chạy.” Đoàn Lăng đi ra từ trong đám võ lâm nhân sĩ, tay cầm cây đuốc, nói: “Ta xuống xem thử.” Liễu Dật phái Thanh Sơn là người thân thiết với hắn nhất, vội vã khuyên nhủ: “Đoàn đại ca, cẩn thận có trá.” “Không sao, ma giáo mưu mẹo nham hiểm, đương nhiên áp không được hạo nhiên chính khí.” Dứt lời, hắn liền thả người nhảy vào mật đạo, dựa vào ánh sáng le lói từ cây đuốc mà hướng phía trước đi đến. Đoàn Lăng thực chất cũng không tự tin quá đáng đến thế, mà là hắn có chút quen thuộc với cơ quan bẫy rập của nơi này. Vừa mới đi vài bước, hắn quả nhiên phát hiện ra vài cái, đều là mưa tên cát độc tầm thường. Đoàn Lăng công phu cao cường, dễ dàng tránh thoát, không bao lâu liền đi tới phần cuối của mật đạo. Nơi đó chỉ có một cánh cửa làm bằng đá, bên trên không hề có trang trí gì, nhìn đi nhìn lại đều thấy rất bình thường. Đoàn Lăng cũng không dám sơ suất, hắn chậm rãi thúc giục luồng khí trong đan điền, dùng nội kình bảo vệ đại huyệt trọng yếu quanh thân, lúc này mới dám đẩy cửa vào. Đằng sau cánh cửa là một gian phòng nhỏ, bốn góc tường treo mấy viên dạ minh châu to bằng ngón tay cái, tản ra ánh sáng yếu ớt. Bên trong không có bất luận mai phục nào, chỉ có một nam tử trẻ tuổi ngồi bên cạnh chiếc bàn đá, đang cúi đầu chăm chú đánh đàn. Người này một thân huyền y, toàn thân cao thấp không mang trang sức gì ngoài kim quan cột trên mái tóc đen đổ xuống như thác. Đôi mắt của y cũng một màu đen sẫm, càng tương phản với hai bàn tay gảy đàn trắng như bạch ngọc. Y nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu lên liếc nhìn Đoàn Lăng, trên mặt bỗng lộ ra ý cười: “A Lăng, ngươi rốt cuộc đã tới rồi.” Đoàn Lăng nghe đến xưng hô này liền chấn động toàn thân, cây đuốc trong tay đột nhiên rơi xuống đất. Người nọ mỉm cười: “Sao vậy? Không nhận ra ta ư?” “Như thế nào lại… Suốt mười năm nay, mỗi ngày mỗi đêm ta đều nghĩ đến việc quay trở về cứu ngươi…” Ngực Đoàn Lăng phập phồng, đến khi nói ra miệng mới phát giác thanh âm của chính mình đang run rẩy. Người nọ đứng dậy, giống hệt như trong vô số giấc mộng của Đoàn Lăng, đi từng bước đến gần hắn. “Có những lời này của ngươi, cũng không uổng công ta chờ đợi mười năm.” “Tu Ngôn…” Đoàn Lăng trong lòng kích động, nhịn không được nắm lấy hai tay y. Lục Tu Ngôn nhưng lại vươn tay xoa nhẹ gương mặt hắn, ngón tay trắng như ngọc nhẹ nhàng lướt qua mi tâm, sau đó y liền ôm cổ hắn, cả người gần như ngã vào lòng Đoàn Lăng. Đoàn Lăng không khỏi ngừng thở. Chỉ chớp mắt sau, hắn xuất thủ như điện, giữ chặt lấy cổ tay trắng muốt của Lục Tu Ngôn. “Leng keng” một tiếng, một thanh chủy thủ từ tay y rơi xuống. Chỉ thiếu chút nữa là lưỡi dao sắc bén đó đã đâm vào lưng Đoàn Lăng. Đoàn Lăng mặt trầm như nước, từng chữ từng chữ thốt ra tên một người: “Lục Tu Văn, quả nhiên là ngươi!” Người trong lòng hắn đảo mắt một cái, bỗng nhiên thay đổi thành một bộ dáng khác hẳn rõ ràng mặt mũi vẫn như vậy, nhưng giờ không còn vẻ tao nhã lúc trước, trái lại mang theo một tia tà khí. Y hỏi: “Ngươi làm sao nhận ra?” Mời các bạn đón đọc Chiết Chi (Giai Hạ Tù) của tác giả Khốn Ỷ Nguy Lâu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Gặp Quỷ - Bất năng phát nha đích chủng tử Full prc, pdf, epub [Đam Mỹ]
GẶP QỦY Thông Tin   Tác phẩm :  Gặp Quỷ Tác giả : Bất Năng Phát Nha Đích Chủng Tử Thể loại : Hiện đại, đô thị, đam mỹ, Ôn nhu công x khả ái thụ, Tiểu ngược, HE, Văn học phương đông Dịch : Vietphase Editor : Tiểu Lưu Linh Edit ebook : kayako saeki Beta : Kaoru chan Tình trạng bản gốc : Hoàn Nguồn: sưu tầm   Đăng: dtv-ebook.com   Giới Thiệu   La Kỳ là một người rất ôn nhu, rất cẩn thận, rất biết quan tâm, thế nhưng y chưa bao giờ cảm thấy mình có gì đặc biệt.   Cho đến một ngày…   Tại trạm thai (bến xe buýt) nho nhỏ, y tình cờ nhìn thấy một thiếu niên, gương mặt thanh tú, lặng lẽ đứng dưới ánh nắng mặt trời, khe khẽ nói :”Mùa hè nha…”   Thế nhưng đối phương đứng đó thật lâu cũng chẳng có ai nhìn thấy, hơn nữa thân thể hắn cũng trong suốt tựa không khí… Nói vậy…hắn không thể là người a! Giữa ban ngày La Kỳ cư nhiên lại nhìn thấy quỷ!!!!!!!!!!   Nhìn thấy quỷ cũng được đi, y thế nhưng lại với con quỷ đó nay sinh ý tứ!!!!!!!!!!!!!   Một người, một quỷ, một trạm thai.   Và câu chuyện bắt đầu…
eBook Bạch Công Tử - Tiêu Full prc, pdf, epub [Đam Mỹ]
B ẠCH CÔNG TỬ   Thông Tin Tác phẩm : Bạch Công Tử Tác giả : Tiêu Thể loại : Đ am mỹ, cổ trang, Huyễn ảo, Nhất thụ nhất công, Hài hước, Văn học phương đông Edit : Thiên Di Edit ebook : Kayako Saeki Nguồn : longthiencac.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com Giới Thiệu   Vì báo ân cứu mạng một ngàn năm trước ── tuy rằng thiếu chút nữa đã bị ân công lột da đem nướng ăn ── linh xà Tiểu Bạch có ân tất báo, chỉ cần làm theo Bạch nương tử trong 《 Bạch xà truyền 》, báo đáp ân tình cho ân công xong là có thể công đức viên mãn danh liệt thành tiên ! Chính là, sự tình cũng không dễ dàng như Tiểu Bạch nghĩ. Gia tài bạc triệu? Ân công đã muốn phú khả địch quốc. Quan to lộc hậu? Ân công đã là bố y phong hầu. Dung mạo sáng sủa? Ân công đã muốn tài mạo song toàn. . . . . . . . . . . . . 《 bạch xà truyền 》chuyện xưa đều là gạt người cả “ô ô ô. . . . . . . . . . . .” Mà kỳ thật, ân công của Tiểu Bạch vẫn còn có một nguyện vọng chưa đạt thành. “Cuối cùng…” Dừng một chút, thư sinh dùng ngữ khí không giống như vừa rồi nhẹ nhàng nói: “Ta còn muốn có một… tri kỷ chân tình làm bầu bạn…”
eBook Ngự Y Kiến Tập - Phiền Lạc Full prc, pdf, epub [Đam Mỹ]
NGỰ Y KIẾN TẬP     Thông Tin Tác phẩm : Ngự Y Kiên Tập Tác giả : Phiền Lạc Thể loại : Đam mỹ, Cổ trang, Nhất công nhất thụ, HE, Lãng mạn, Văn học phương đông Nhân vật : Phó Thiên Thường, Niếp Kì. Độ dài : 10 chương Editor: killkura,  X_chan Edit eBook: Kayako Saeki Nguồn : killkura.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu   Không có mắt nhìn người, Phó Thiên Thường bị bằng hữu hại uy hiếp đến giải độc cho Vĩnh Thặng Thái Thượng Hoàng . Tuân theo tôn chỉ "dựa vào cây to khỏe mà đón gió", hắn mượn cơ hội giải độc chạy vào thái y viện, hỗn ăn hỗn uống hỗn dược liệu, thuận tiện còn hỗn một Kiến tập ngự y mà làm. Chính đang hỗn được như cá gặp nước, ai biết Lão thiên nhìn hắn không vừa mắt, ném tới một tiểu hoàng đế đến áp bách hắn, thế là, cuộc đời ngự y tiêu dao khoái hoạt từ nay về sau không thấy, kiến tập ngự y biến thành kiến tập thị vệ. Thế nhưng, thử hỏi trên đời này có vị thị vệ nào làm giống hắn vất vả như vậy? Vừa phải hao tâm tổn trí giúp tiểu hoàng đế phối dược, còn phải đề phòng hắn bị người hạ độc, tệ hơn nữa chính là, tiểu hoàng đế còn lén lút trốn nhà rời cung, làm hại hắn dọc theo đường đi xốc lên toàn bộ tinh thần đến làm tốt kiến tập nhiệm vụ, ngự y kiến tập hết, lại vội vàng làm kiến tập thị vệ, còn kiêm chức kiến tập người hầu, một hơi không hiểu sao kiến tập luôn trên long sàng.
Phi Tình
Phù Sinh Mộng Chi Phi Tình   Thông Tin   Tác phẩm : Phù Sinh Mộng Chi Phi Tình (Bộ 1 trong hệ liệt phù sinh mộng) Tác giả : Trần ấn Thể loại : đam mĩ,cổ trang, ngượcluyến, cực phẩm, HE, Văn học phương đông Tình Trạng bản gốc : Hoàn Edit : Diệp Tử Edit ebook : Kayako Saeki Nguồn : vi.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com       Giới Thiệu   Trời sinh y vốn bệnh tình khó chữa, chỉ có thể trải qua hai mươi năm nhân sinh ngắn ngủi. Nhưng mà tai họa bất ngờ xảy ra, một người nam nhân chưa từng gặp mặt khiến y cửa nát nhà tan. Về sau trong lòng không khỏi khắc sâu tên của nam nhân kia —— Lăng Tiêu. Lang bạc đầu đường xó chợ, được lâu chủ Phong Nhã lâu cứu giúp, còn thay y tìm người có thể giúp y kéo dài sinh mệnh. Nhân duyên có ai mà ngờ được cái người kia như thế nhưng lại có thể cứu được sinh mạng của y. Cái gì ? ! mạng của y thế nhưng cần phải nhờ Lăng Tiêu tới cứu a? ! Y không cần nha! Hắn ! Kiếm tuyệt tâm lạnh. Từ trước đến nay luôn lãnh cảm với mọi người, chưa bao giờ nghĩ sẽ hảo hảo chiếu cố người khác, nhưng hôm nay cư nhiên giống như là trúng tà lại đáp ứng cứu một thư sinh ốm yếu ngôn từ lỗ mãng. Khi nghe được nam sủng kia muốn ly khai khỏi hắn, trong lòng chợt đau nhói như bị tên xuyên vào. Lúc này hắn mới hiểu được trong lòng đã sớm khắc sâu hình bóng người kia.   Hắn sẽ không buông tay! Cho dù sẽ làm bị thương y, cho dù y cũng không thương hắn……       Dropbox : Prc || Pdf || ePub