Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thiên Tài Đạo Sĩ - Yểm Nhĩ Đạo Linh

Truyện thuộc thể loại Đô Thị nhưng tác giả cũng tập trung viết về tu luyện, đạo thuật. Tình tiết trong truyện hơi chậm nhưng đọc thoải mái, yy nhẹ nhàng, không não tàn, main thông minh, thích tinh tướng, vô sỉ (thấy đa số main bây giờ toàn vậy, có lẽ kiểu này được chuộng nhiều). Nếu bạn thích đọc về Huyền học các thể loại như xem tướng, bói quẻ, trừ tà, phù chú, v…v…. thì đừng bỏ qua tác phẩm này. Đã từng có em gái hỏi hắn , “Tại sao không đi học cho giỏi , nhưng phải tu đạo ?” Hắn nói, “Tu đạo có thể thành tiên, đứng ở chỗ cao, mắt lạnh lãnh đạm nhìn hồng trần phàm tục, ta thích loại cảm giác này.” Truyện kể về quá trình tu hành của Trương Hạo giữa thế giới hiện đại, từng là “văn khoa Trạng Nguyên” thiên tài, sau lại bỏ học xuất gia tu tiên (chỉ vì thiếu tiền a :v). Nhưng do không có thiên phú, chỉ có thể trở thành  giang hồ thuật sĩ, lừa dối xem tướng đoán mệnh để kiếm sống. Về sau một lần tình cờ, Trương Hạo được khai nhãn khiếu, tu luyện có thành quả, hắn quyết định về quê mở đạo quán hành nghề. Truyện có âm mưu, có mỹ nữ, có tu luyện, có trang bức, có cảm ngộ. Tác giả viết về quá trình cảm ngộ tu hành từng bước từng bước một, có cách nhìn đan xen giữ Khoa học và Huyền học rất hay, thực tế, không phủ nhận một bên nào, : “Bất quá khi hắn phát hiện mình tu thành đạo thuật lúc , lại bừng tỉnh sững sờ, khoa học dĩ nhiên là một môn chân lý , nhưng thiên địa vũ trụ bí ẩn , thiên cùng người bí ẩn , người tự thân bí ẩn , biết bao vĩ đại vậy, khoa học cũng vẻn vẹn chỉ dòm ngó rồi một góc băng sơn , còn có vô cùng vô tận không biết , huyền học chính là cổ nhân đối với không biết tổng kết.” … Cổ nhân quả thật có chút mê tín , bởi vì cổ đại không có tân tiến như vậy khoa học , mà cổ nhân trung bình văn hóa tiêu chuẩn hơi thấp , ít đọc sách , mê tín cũng bình thường , thế nhưng , xác thực nói đến , mê tín là một loại tâm tính , cũng không phải là văn hóa tiêu chuẩn cao sẽ không mê tín , người hiện đại có văn hóa đi, gì đó đều tin khoa học , những thứ kia chó má chuyên gia nói cái gì tin cái đó , cái này cùng mê tín có phân biệt sao? Đọc truyện này, khơi gợi lên nhiều cảm xúc, ngươi không muốn một đời bình thường nhưng rốt cuộc chỉ là người bình thường, nhiều lúc cũng tự hỏi giống như nhân vật chính: “Thế gian thật sự có thần tiên sao?” Ta cũng muốn thành đạo sĩ a… Một câu nói mà mình rất thích trong truyện: “Năm xưa như gió, một đời người, đã định trước sẽ có rất nhiều nhớ lại.” *** “Ha ha, muốn qua năm, ta tới trong thành mua chút giấy, về nhà viết đôi liễn họa môn thần.” Trương Hạo một mặt đòi cười, tương đối có thành tựu nói. “Viết đôi liễn họa môn thần, dùng rồi nhiều như vậy giấy?” Tống Tĩnh Di có vài phần hồ nghi, cảm thấy Trương Hạo người này qua loa lấy lệ nàng, khiêng như vậy một đại bó giấy, ít nhất phải viết mấy trăm bức đôi liễn. “Ta là cầm đi nông thôn bán, trong nhà là đạo sĩ, làm chút truyền thống tiết làm ăn.” Bằng tay nghề của mình kiếm tiền sống qua ngày, không phải là cái gì mất thể diện chuyện, đương nhiên, mặt mũi cũng phải ôm, lại nói, “Ta trở lại cũng nhàn rỗi không chuyện gì, cảm thấy này truyền thống đồ vật, đều là lão tổ tông văn hóa, không thể đứt truyền thừa.” Tống Tĩnh Di nghe lời này, trong lòng không hiểu đau nhói, biết rõ Trương Hạo là cô nhi, từ bên ngoài chán nản trở lại, một người lẻ loi, còn phải kiếm tiền nuôi mình. Vốn là Tống Tĩnh Di muốn cho Trương Hạo tìm một công tác chính thức, nhưng năm nay liền muốn xong rồi, suy nghĩ để cho Trương Hạo ở nhà nghỉ ngơi một đoạn thời gian, mở ra năm lại đi tìm Trương Hạo, có thể Trương Hạo tình trạng, hẳn là trải qua rất kém cỏi. “Sắp đến trưa rồi, còn chưa ăn cơm chứ, lão sư mời ngươi ăn cơm.” Tống Tĩnh Di đi tới Trương Hạo bên người, ôn uyển ngữ khí, giống như Đại tỷ tỷ quan tâm đệ đệ giống nhau. Trương Hạo theo bản năng hít một hơi thật sâu trên người Tống Tĩnh Di đạm nhã mùi thơm của nữ nhân, trong lòng không nhịn được lắc lư, mà có người mời ăn cơm, vẫn là như vậy tịnh lệ có phạm Tống lão sư, Trương Hạo đương nhiên không khách khí, vội vàng gật đầu đáp ứng. Tống Tĩnh Di nhoẻn miệng cười, thật sở thích Trương Hạo tính cách, một điểm không làm bộ. Người cùng người lui tới, nên khách khí thời điểm mới khách khí, không nên khách khí thời điểm liền không nên khách khí, nếu không thì sinh ra. Ra thị trường, Tống Tĩnh Di xe nhỏ ngừng ở bên cạnh, là một chiếc màu trắng Santana, lại nói Trương Hạo vẫn là lần đầu tiên ngồi sa hoa như vậy xe, trong lòng có chút nhỏ tiểu kích động. “Trong thành có gia mới mở nồi lẩu, thật tốt, chúng ta đi nơi đó.” ... Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Đạo Sĩ của tác giả Yểm Nhĩ Đạo Linh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiên Tài Tướng Sư - Đả Nhãn
Bạn có tin vào số mệnh? Bạn đã từng xem bói? Diệp Thiên, nhân vật chính trong Thiên Tài Tướng Sư  – một cậu bé tình cờ lạc vào núi gặp một vị đạo sĩ và bái sư học đạo. Sau một tai nạn, cậu phát hiện trong đầu mình có thay đổi lớn … cậu biết xem bói! Chuyện này là lành hay dữ với một cậu bé 10 tuổi? Mời các bạn cùng theo dõi bước chân của cậu bé này. Thiên Tài tướng sư hiện được 1417 người bầu chọn với tổng điểm 9,8. Truyện cũng thường xuyên đứng vị trí số 1, số 2 bảng xếp hạng Nguyệt phiếu qidian.com. Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Tướng Sư của tác giả Đả Nhãn.
Siêu Cấp Cường Giả - Phong Cuồng
Giới Thiệu: Một lần ngoài ý muốn, thân là một học sinh của một trường trung học hắn đã bị Thượng Đế bug ra một lỗi lớn, nhân sinh của hắn đã bị biến đổi, tất cả sẽ phát sinh như thế nào ? Quyền lực? Tiền tài? Mỹ nhân? "Một ngày nào đó, ta sẽ cho thế giới này vì ta mà run sợ !" - Bùi Đông Lai. Mời các bạn đón đọc Siêu Cấp Cường Giả của tác giả Phong Cuồng.
Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi - Mai Can Thái Thiếu Bính
Sách Nói Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi   Tên Ebook: Cô vợ Tổng giám đốc xinh đẹp của tôi  Tác giả: Mai Can Thái Thiếu Bính Thể Loại: Sắc Hiệp, Đô Thị, Văn học phương Đông Nguồn: metruyen.com Ebook: www.dtv-ebook.com   Ebook Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Giới Thiệu: Một anh chàng tốt nghiệp thạc sỹ chuyên ngành quản lý marketting đại học Harvard, tinh thông tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Ý, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Đức, tiếng Nhật thậm chí cả tiếng Việt Nam và Thái Lan…. đánh nhau, giết người là thành thạo nhất! Nói đến công nghệ cao cũng biết một chút, làm máy bay chiến đấu, xe tank, chơi súng ống… cũng coi như là kha khá. Nhưng lại là một anh chàng bán thịt dê xiên nướng trên vỉa hè. Một cô nàng là tổng giám đốc của Công ty Quốc Tế Ngọc Lôi – một trong những công ty hàng đầu thế giới về lĩnh vực mỹ phẩm và thời trang. Xinh đẹp nhất nhì Trung Hải và lạnh lùng băng giá cũng nhất nhì Trung Hải. Nhưng tuổi đời chưa quá 20. Số phận đã khiến hai người trở thành vợ chồng chỉ sau một đêm có những phút giây điên cuồng bên nhau! Và từ đó, câu chuyện của chúng ta bắt đầu… Hoa Hạ, vào những năm mà kinh tế xã hội đang phát triển ầm ầm, các công nghệ hiện đại không ngừng được cải tiến, thì ở đâu đó trong xã hội vẫn tồn tại những thế lực kỳ bí, những phe phái hắc ám và những tổ chức xã hội đen xuyên quốc gia. Một chàng trai mang trong mình chiếc nhẫn Minh Vương trong truyền thuyết, có thể khơi dậy sức mạnh của 12 vị thần vĩ đại trong truyền thuyết núi Olympus – nơi hội tụ của những sức mạnh tối cao nhất như thần Ares (Thần chiến tranh), thần Venus (Thần tình yêu), thần Apollo (Thần mặt trời), thần Artermis (Thần săn bắn), thần Poseidon (Thần Biển) xuất hiện… Trở về nước sau nhiều năm bôn ba nơi xứ người với ý định sống một cuộc sống phóng đãng qua ngày bằng việc bán thịt dê xiên nướng… nhưng số phận đẩy đưa Dương Thần gặp và kết hôn với Lâm Nhược Khê, để rồi từ đây bức màn bí mật về con người thật của hắn dần dần được hé mở qua các pha đánh đấm li kỳ, các màn “biểu diễn” ngoạn mục cùng với các…. cảnh nóng bỏng rát bên các mĩ nữ không biết từ đâu kéo đến vây quanh cuộc sống của Dương Thần. Mời các bạn đón đọc Cô vợ Tổng giám đốc xinh đẹp của tôi của tác giả Mai Can Thái Thiếu Bính.
Phù Diêu - Đoạn Nhận Thiên Nhai
Lãng tử Vương Quốc Hoa được ông trời cho cơ hội sống lại, một cơ hội lựa chọn xuất hiện trước mắt Vương Quốc Hoa sẽ chọn như thế nào? Tiếp tục lựa chọn như trước hay chọn con đường phát triển khác?   Các bạn đã từng đọc truyện Sĩ Đồ Phong Lưu, Phù Diêu là tác phẩm tiếp theo của cùng tác giả Đoạn Nhận Thiên Nhai. Truyện xếp thứ hạng cao trên trang qidian, trong top 20 hàng tháng. *** Đại học F có lịch sử khá lâu đời vì thế trong sân trường có rất nhiều cây, trời nóng ngồi ở đây ngắm nhìn da thịt các cô gái đi lại trên đường là sở thích đặc biệt của các nam sinh, trong đó có một sinh viên con nhà nông dân - Vương Quốc Hoa. Đặt mông ngồi trên tờ báo ngồi dưới tán cây nhìn các vòng eo có kích thước khác nhau và cặp mông lắc lư khác, Vương Quốc Hoa vẫn không hiểu nổi sao mình đang ở năm 2010 lại về đến năm 1994. Một người đàn ông 40 tuổi suốt ngày ở quán bar tán gái không chịu kết hôn là đáng xấu hổ, một tên được gọi là "Bạch cốt tinh" tán gái càng đáng xấu hổ hơn. Vấn đề là nửa tiếng trước Vương Quốc Hoa bị một tên lừa gạt đánh cho một gậy vào đầu, tỉnh lại hắn thấy mình ở đây. 16 năm sau nơi này đã khác hẳn, trường đại học được chuyển đi nơi khác, khu đất với nhiều cây xanh này được giới kinh doanh bất động sản mua lấy và xây dựng biệt thự cao cấp. Kiếp trước Vương Quốc Hoa từ chối việc về quê là xã Bàn Sơn, huyện Nam Sơn làm một tên nhân viên bình thường mà chọn ở lại Thượng Hải làm một nhân viên kinh doanh, sau đó dần tích lũy được tài chính và thành lập công ty của riêng mình. Học lấy thành tích theo Vương Quốc Hoa thấy là vô nghĩa. Bốn năm học nếu không phải vì học bổng thì Vương Quốc Hoa căn bản không cần thành tích cao. Trong bốn năm đó Vương Quốc Hoa ngoài việc đi học, thời gian rảnh hắn dành chủ yếu để đi làm thêm. Ai bảo bố mẹ hắn nghèo chứ. Mặc dù bố mẹ hắn chấp nhận vất vả để gửi tiền lên nhưng hắn làm con không thể ích kỷ. Hắn phải đi làm, lúc ra trường lại không muốn xa sự phồn hoa của thành thị nên ở lại. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Trong kiếp trước bố bị bệnh mất mà hắn không thể về gặp ông đã làm hắn rất hối hận. Nếu có cơ hội sống lại thì sẽ phải đổi cách sống. Ngồi tại chỗ gần tiếng, Vương Quốc Hoa xoay lưng đứng lên từ từ đi về phía hiệu sách trước cổng trường. Đây là hiệu sách bên ngoài thì bán, trong thì mua, ở quầy còn bày một máy bán xổ số. Cô gái bán hàng không có nghiệp vụ cho mấy, khách đến không chào mà ngồi đó cứ lấy gương ra soi. Vương Quốc Hoa nhìn lịch trên tường thấy đã là 12/6 dương, 4/5 âm, mai là tết Đoan Ngọ? Vương Quốc Hoa nhớ lại một chuyện, đó là trước tết đoan ngọ ở trước cửa hàng sách này có tai nạn xe. Một chiếc xe máy chạy tới đâm vào một cô gái từ hiệu sách đi ra. Vương Quốc Hoa không nhớ nổi tên cô gái đó. Đồng hồ trên tường đã là 3h35 phút chiều, Vương Quốc Hoa thở dài một tiếng. Hắn chỉ chỉ nhớ cô gái đố mặc váy trắng còn đâu không nhớ gì cả. Nhân viên bán hàng thấy có khách ngoài cửa nên dừng việc lặn trứng cá. Cô ta lười biếng nói: - Mua gì? - Cho bao thuốc. Vương Quốc Hoa gần như theo thói quen nói ra nhưng hắn mới nhớ bây giờ mình hình như còn chưa hút thuốc. - Này. Bao thuốc được ném tới, Vương Quốc Hoa cũng theo thói quen sờ sờ túi quần nhưng không sờ được ví. Lúc này Vương Quốc Hoa thấy một cô gái mặc váy trắng từ bên trong đi ra trông như một đóa hoa sen trắng. Sở Sở không thích tiểu thuyết tình cảm vì nó lúc nào cũng có đoạn khóc lóc sướt mướt, cô đi thuê sách cho bạn thân cùng phòng - Lưu Linh. - Bạn kia xin dừng bước. Sở Sở đứng lại nhìn theo tiếng gọi. Sở Sở rất bất ngờ thấy một khuôn mặt vừa quen vừa lạ. Đối phương mặc bộ quần áo chỉ đáng 10 đồng, dưới chân là đôi giày thể thao đã cũ. Vương Quốc Hoa này cứ mùa hè là ăn mặc như thế này. Nói là quen là vì thành tích của Vương Quốc Hoa ở toàn khóa luôn đứng thứ nhất. Mặc dù là môn triết người này cũng đứng đầu, bốn năm từ lúc hắn vào học đến giờ chưa bao giờ thay đổi. Nói lạ là hắn chưa bao giờ nói gì với mình. Xx vốn rất tự tin vào vẻ đẹp của mình, vậy mà hắn không bao giờ chú ý đến cô. Sở Sở nói: - Bạn gọi tôi? - Có thể cho mình mượn 10 đồng không? Nhìn nụ cười sáng lạn trên khuôn mặt hắn, mặt hướng lên trên khi nói chuyện Sở Sở có chút bất ngờ. Trong ấn tượng của cô thì hắn hay cúi đầu, cũng không chủ động nói chuyện với bạn gái chứ đừng nói là vay tiền, chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc từ phía tây? Đúng, hắn hình như hắn không biết tên mình. Nếu chỉ là muốn làm quen thì vay tiền là lý do kém nhất, xem ra hắn đúng là thiếu 10 đồng. Thấy Vương Quốc Hoa đứng trước máy xổ số, Sở Sở cầm ví lấy ra 10 đồng rồi thuận miệng hỏi: - Bạn mua xổ số? Sở Sở thực ra cũng thấy trong tay Vương Quốc Hoa có 200 tệ. - Ừ, sắp tốt nghiệp, bốn năm theo quy củ sắp qua nên tôi thấy nên thoải mái một phen. Vì thế đi mua thuốc cũng tiện mua một trăm hy vọng cho mình nhưng không đủ tiền. Vương Quốc Hoa nói xong rồi đưa tiền cho nhân viên bán hàng: - Cho xổ số hy vọng một trăm. Vương Quốc Hoa rất tùy ý ấn máy quay và được số. Một trăm hy vọng, cách nói thú vị đó. Hơn nữa mua bao thuốc cũng là để thoải mái ư? Sở Sở thầm em mình năm 16 tuổi đã hút thuốc rồi. - Ừ, đây là xổ số của cậu. Nhân viên bán hàng rất khó chịu nói. Vương Quốc Hoa quay đầu lại thì thấy một cảnh làm người ta sợ hãi. Một chiếc xe máy lao vút tới, tên lái xe đang quay đầu lại hôn môn cô gái phía sau. Sở Sở đang đứng ngây ra đó không có phản ứng gì. Vương Quốc Hoa không hề do dự lao tới trước ôm eo Sở Sở lao sang bên. Vù một tiếng, chiếc xe Honda gần như lao sát người Vương Quốc Hoa. - Ha ha, xem thằng ranh kia bị dọa sợ rồi kìa. Tên lái xe cười phá lên và chạy. Vương Quốc Hoa theo thói quen giơ ngón giữa về phía đối phương: - Cháu, sớm muộn gì mày cũng ngã chết. Vương Quốc Hoa chỉ muốn phát tiết một chút nhưng không ngờ xe máy đằng trước lảo đảo đâm vào cây ven đường, hai người trên xe bay ra. Vương Quốc Hoa không nhịn được lấy tay che mắt kêu lên: - Mẹ nó chứ, không linh nghiệm như vậy sao? - A, đau chết tôi. Phía sau vang lên tiếng kêu, Vương Quốc Hoa vội vàng quay đầu lại. Sở Sở lúc này trông khá đáng thương, sách rơi không nói, mông cũng ngồi xuống đường. Thấy Vương Quốc Hoa, Sở Sở trừng mắt nhìn, giơ tay phải lên nói: - Cậu muốn mưu sát à. Vì mười đồng mà làm vậy sao? Vô số kinh nghiệm kiếp trước nói cho Vương Quốc Hoa biết nói lý với phụ nữ là ngu xuẩn. ... Mời các bạn đón đọc Phù Diêu của tác giả Đoạn Nhận Thiên Nhai.