Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nàng Phù Thủy Thành Florence

Nàng phù thủy thành Florence (Nguyễn Thị Hiền Thảo dịch - Nhã Nam và NXB Hội Nhà Văn) là tiểu thuyết thứ tám của Salman Rushdie. Ông không chỉ được biết đến với giải Man Booker năm 1981 cho cuốn tiểu thuyết Những đứa trẻ lúc nửa đêm, mà còn nổi tiếng vì bị giáo chủ Iran Khomeini kết án tử hình vắng mặt, với lý do cuốn tiểu thuyết Những vần thơ của quỷ Satan (1988) của ông được cho là xúc phạm sâu sắc đến giới tăng lữ Hồi giáo. Trong bài phỏng vấn được Lévai Balázs thực hiện, Salman Rushdie có nói rằng: “Tách câu chuyện ra khỏi văn học là một nhầm lẫn”, và “phản xạ đầu tiên của tôi là không làm cho độc giả chán” (Thế giới là một cuốn sách mở, Giáp Văn Chung dịch, Nhã Nam và NXB Văn Học). Có lẽ đối với ông, câu chuyện luôn nằm ở vị trí trung tâm của văn học. Ðiều này trái với xu hướng gạt bỏ vai trò trọng yếu của cốt truyện ra khỏi tác phẩm mà ta thường thấy trong tự sự hiện đại. Salman Rushdie không xây nên một cốt truyện mỏng mảnh, rồi bồi đắp cho tác phẩm bằng những miêu tả, ghi chép, bình luận phong phú, mà ông chủ trương chỉ kể những câu chuyện và từ đó tác phẩm ra đời. Cuốn Nàng phù thủy thành Florence có hàng chục câu chuyện lớn nhỏ như thế khác nhau, tạo nên một thế giới chuyện kể phong phú và huyền ảo, pha lẫn sắc màu Ðông - Tây. Tự nhận là một nhà văn được cả hai thế giới Ấn Ðộ và Anh chấp nhận, Salman Rushdie dựng nên phông nền cho cuốn tiểu thuyết thứ tám của mình bằng chính chất liệu của hai thế giới ấy. Florence thời Phục hưng và đế chế Mughal nằm trên tiểu lục địa Ấn Ðộ thế kỷ thứ 16 - thời kỳ rực rỡ của văn học, nghệ thuật và tôn giáo. Cuốn sách kể hai câu chuyện chính song song nhau, bên cạnh hàng loạt câu chuyện khác. Ðó là cuộc phiêu lưu của nàng công chúa Qara Köz thuộc vương triều Mughal. Ðó còn là cuộc sống của ba người bạn từ thuở ấu thơ đến khi trưởng thành tại Florence. Mỗi người mang một niềm tin khác nhau vào cuộc đời. Nổi bật và là yếu tố gắn kết hai câu chuyện là sức sống của nàng công chúa thất lạc Qara Köz. Nàng bắt đầu ra đi khỏi một vùng đất, chu du khắp nơi để rồi xuất hiện lại tại chính vương quốc mà nàng đã từ bỏ sau quãng thời gian dài, trong một hình thái khác. Song trong suốt cuộc hành trình đầy biến động đó, tâm trí nàng vẫn chỉ đắm chìm trong một thế giới khép kín, bất biến của tự do, tình yêu và sự khát khao nhục thể. Sự xuất hiện của Niccolò Machiavelli (1469-1527) là một trong những chi tiết lịch sử có thật được nhắc tới trong cuốn tiểu thuyết này. Song ông không chỉ được nhìn nhận là một nhà ngoại giao, triết học chính trị, tác giả của cuốn sách Quân vương mà còn là một con người với những khát khao thông thường nhất. Ðiển hình là lòng ngưỡng mộ và tình yêu ông dành cho Qara Köz Cùng với Haroun và biển truyện đã được xuất bản trước đây tại VN, Nàng phù thủy thành Florence một lần nữa chứng tỏ Salman Rushdie luôn là người biết kể những câu chuyện dài theo một cách rất đặc biệt, đầy hào hứng và tràn ngập bất ngờ.. *** Nàng phù thủy đầy mê hoặc của Salman Rushdie Một người đàn bà gần như không có thật nhưng lại mê hoặc được vị quân vương anh minh bậc nhất. Đôi khi một dung nhan tuyệt mỹ không tồn tại trong một hình hài cụ thể... Tên sách: Nàng phù thủy thành Florence Tác giả: Salman Rushdie Nhà xuất bản: Hội nhà văn Salman Rushdie đưa chúng ta đến vương triều Mughal - một vùng đất giàu có và quyền lực bậc nhất. Ở đó có Akbar đại đế, đấng minh quân được cả vương quốc tôn sùng. Ông là một vị vua luôn bị dằn vặt bởi những câu hỏi đầy triết lý của chính mình. Tâm trí Akbar luôn bị bủa vây bởi sự lo sợ về những tai ương sẽ xảy đến với một bậc quân vương. Nhưng sâu thẳm bên trong vị vua đầy quyền lực này là gì? Câu trả lời chỉ có một: sự cô độc. Một người đàn ông có tất cả những vật chất xa hoa nhưng chẳng có lấy một ai để chia sẻ. Một người đàn ông có trong tay những người phụ nữ đẹp nhất nhưng chưa bao giờ cảm thấy thỏa mãn. Quyền lực đã trở thành một vật cản để Akbar mở lòng mình. Chính sự cô đơn trong hào nhoáng này đã khiến vị hoàng đế quyền uy phải tự thỏa mãn bằng một mỹ nhân do chính mình tưởng tượng ra. Đó chính là một người phụ nữ không chỉ có dung nhan xinh đẹp mà còn biết vẽ hình xăm, ca hát và nhảy múa... Người phụ nữ không chỉ làm cho Akbar mê đắm mà khiến cho tất cả đàn ông trên thế gian này đều phải khuất phục trước vẻ đẹp của nàng. Bằng âm mưu đầu độc cả đoàn thủy thủ đến từ Anh Quốc, tên lừa đảo Niccolò Machivavell đã đến vương quốc Mughal với cái tên Mogor dell'Amore. Hắn là đứa con của thành Florence thời kỳ cực thịnh, một tên tinh ranh bậc nhất. Bất cứ điều dối trá nào cũng có thể được nói ra từ miệng của hắn. Đó là con người chỉ bằng khả năng ba hoa và lừa phỉnh của mình mà từ một đứa trẻ mồ côi bơ vơ đầu đường xó chợ leo lên được chiếc ghế cao quyền lực và làm cho kẻ khác phải điêu đứng. Đặc biệt hắn là kẻ dâm đãng điên cuồng. Hắn luôn bị ám ảnh bởi vẻ đẹp thể xác của phụ nữ, dẫu đó là một ả gái điếm trong nhà thổ. Do sự sắp đặt tài tình của thượng đế hay chỉ là điều tình cờ mà hai người đàn ông đã gặp nhau và kể cho chúng ta nghe câu chuyện về nàng phù thủy thành Florence. Phù thủy thành Florence thực chất là ai? Mỹ nhân tuyệt sắc chính là sự pha trộn giữa La Fiorentina - ả gái điếm xinh đẹp nhất thành Florence và Qara Koz - nàng công chúa quyến rũ mang dòng dõi Thành Cát Tư Hãn đã bị thất lạc nhiều năm. Nhờ miệng lưỡi khôn lường của Niccolò mà hai người phụ nữ đã hợp thành một. Và mỹ nhân tuyệt sắc này đã xoa dịu trái tim cô đơn của hoàng đế, giúp một tên tha phương giảo hoạt nắm trong tay quyền lực. Dù là vương triều Mughal, hay thành Florence thì đó đều là nơi đàn ông làm chủ. Ở đó, bề ngoài phụ nữ được yêu chiều, được ngưỡng mộ, được theo đuổi; nhưng thực chất họ chỉ bị sở hữu chứ không được yêu. Đàn ông chỉ coi phụ nữ là công cụ để thỏa mãn những đam mê thể xác và thói quen sở hữu của mình. Những người đàn ông luôn nghĩ họ có thể điều khiển được người phụ nữ. Nhưng họ đã nhầm! Những con người thông minh nhưng độc đoán ấy, đã lún quá sâu vào dục vọng không tưởng. Để rồi nàng phù thủy của thành Florence đã chế ngự họ một cách khéo léo. Những người đàn ông đã tự rơi vào cái bẫy do họ tự đặt ra mà vẫn tưởng rằng mình là người thắng cuộc.  body-2-9211-1396949276.jpg Tác giả Salman Rushdie.   Nàng phù thủy thành Florence là một tiểu thuyết mang nhiều yếu tố tình dục nhưng không hề dung tục. Nó đưa người đọc vào sâu hơn nữa phần "người" trong mỗi chúng ta. Lấy bối cảnh là vương quốc Mughal của Ấn Độ và thành Florence của Italy - hai trung tâm tôn giáo lớn của đạo Hindu và đạo Thiên Chúa giáo. Tác phẩm đã tạo nên một không gian tôn giáo và văn hóa đa màu sắc. Tiểu thuyết là sự giao thoa không gian văn hóa giữa phương Đông và phương Tây. Ở đó, ta bắt gặp những nét văn hóa truyền thống, độc đáo của Ấn Độ như: nghệ thuật dùng hương liệu, nghệ thuật vẽ hình xăm và những điệu múa đầy mê hoặc. Lấy bối cảnh là hai "mảnh đất thánh", không gian truyện đậm màu sắc tôn giáo. Ta có thể cảm nhận được sự sùng kính của những con chiên ngoan đạo với Đức tin của mình. Được đặt trong một không gian văn hóa độc đáo nên những điều Salman Rushdie muốn chuyển tải đến độc giả không chỉ là nhục cảm bình thường. Là một nhà văn tài năng, Salman Rushdie dám sống hết mình vì văn chương. Ông đã đoạt giải Booker của Anh vào năm 1981 cho tác phẩm Midnight's children (tạm dịch: Những đứa con của nửa đêm). Do quan điểm táo bạo về tôn giáo, ngày 14/2/1989 ông bị kết án tử hình vắng mặt. Rushdie được nước Pháp trao tặng Huân chương văn học nghệ thuật vào năm 1999 và Nữ hoàng Anh phong tước Hiệp sĩ vào tháng 6/2007 vì sự nghiệp văn chương. Tuy còn nhiều đánh giá trái chiều về đóng góp của ông cho văn học, nhưng không thể phủ nhận Rushdie là một trong những tác gia văn chương đáng kể hiện nay. Quỳnh Anh *** Trong tia sáng cuối cùng của ngày hôm ấy, mặt hồ lấp lánh Trong tia sáng cuối cùng của ngày hôm ấy, mặt hồ lấp lánh dưới kinh thành như biển vàng nung chảy. Một lữ khách thả bước lối này trong hoàng hôn - lữ khách ấy, bấy giờ, thả bước lối này, dọc con đường ven hồ - tưởng đâu mình đang đến gần ngai vàng của vị quốc vương giàu có hoang đường đến mức có thể cho phép trút một phần kho báu của mình vào một cái hố khổng lồ trong lòng đất khiến cho khách khứa của ngài lóa mắt và kinh sợ. Lớn bằng cả một hồ vàng, nhưng chắc hẳn chỉ là một giọt nước nhểu ra từ biển của cải còn lớn hơn nữa - trí tưởng tượng của người lữ khách không thể nắm bắt được tầm vóc mẹ đại dương! Cũng không có người lính canh nào bên mé hồ nước vàng; phải chăng nhà vua hào phóng đến mức cho phép mọi thần dân của mình, có lẽ cả những người xa lạ và những vị khách như chính người lữ khách đây, được thoải mái múc lấy thứ tặng vật lỏng từ dưới hồ? Quả thật có một ông hoàng trong số mọi người, tên gọi là Prester John. Vương quốc của chàng nay đã mất, toàn những bài ca và truyền thuyết, hàm chứa những điều không thể tin được. Có lẽ (người lữ khách phỏng đoán) đài phun nước thanh xuân vĩnh cửu nằm bên trong những bức tường thành - hay biết đâu ngay cả cánh cửa trong truyền thuyết dẫn đến Thiên dường trên Mặt đất cũng ở đâu đấy cận kề tầm tay? Nhưng sau đó mặt trời lặn dưới chân trời, khối vàng chìm xuống dưới mặt nước, biến mất. Các nhân ngư và mãng xà lại canh gác nó cho đến khi ánh sáng ban ngày trở lại. Từ giờ cho đến lúc ấy, kho báu duy nhất mời gọi sẽ chỉ là nước hồ, tặng vật mà người lữ khách khát bỏng chấp nhận đầy biết ơn. Người khách lạ đi trên một cỗ xe bò, nhưng thay vì ngồi trên những tấm đệm xù xì trên xe, y lại đứng như một vị thần, một tay hờ hững bám vào tay vịn của khung gỗ mắt cáo chiếc xe. Chuyến đi bằng xe bò hoàn toàn không êm ả, cỗ xe hai bánh lắc lư xóc nảy theo nhịp bước của con vật, tùy theo cả sự thất thường của mặt đường phía dưới. Một kẻ đứng trên xe có thể dễ dàng ngã gãy cổ. Tuy nhiên, lữ khách vẫn đứng, vẻ bất cẩn và hài lòng. Người đánh xe từ lâu đã không còn quát tháo y nữa, ban đầu anh ta cho gã xa lạ này là kẻ gàn dở - nếu hắn muốn chết trên đường thì kệ hắn, chẳng người nào ở cái đất nước này thương tiếc! Tuy nhiên, không lâu sau, thái độ dè bỉu của người đánh xe nhường chỗ cho sự ngưỡng mộ đầy ác cảm. Người này có thể hơi ngốc nghếch thật, nhưng ta có thể nói mà không sợ quá lời rằng y có gương mặt gã khờ quá đẹp và mặc bộ quần áo gã khờ không phù hợp - một chiếc áo choàng chắp vá từ những mảnh da nhuộm màu hình quả trám, trong tiết trời nóng như thế! Nhưng tài giữ thăng bằng của y thì không chê vào đâu được, thật đáng kinh ngạc. Con bò đực bước đi khó nhọc, bánh xe va phải ổ gà, vào đá, vậy mà người đang đứng ấy hầu như không lắc lư, và bằng cách nào đó vẫn tỏ ra phong nhã. Một gã khờ phong nhã, người đánh xe nghĩ, hay có lẽ không khờ khạo chút nào. Có thể là kẻ nào đó đáng cho ta trông cậy. Giả sử y có lỗi, thì ấy là lỗi cố gắng không chỉ là chính y mà còn là màn trình diễn của y, vả chăng, người đánh xe nghĩ, xung quanh đây mọi người đều phần nào như thế, vì vậy suy cho cùng người này không hoàn toàn xa lạ với bọn ta. Khi lữ khách bảo rằng y khát, người đánh xe bỗng thấy mình đi đến bờ nước múc một cốc bằng quả bầu rỗng đánh bóng, đoạn giơ ra cho khách lạ uống, hệt như thể y là một quý tộc xứng đáng được người ta hầu hạ. “Anh cứ đứng đó như ông lớn, còn tôi chạy nháo nhào theo yêu cầu của anh,” người đánh xe nhíu mày nói. “Tôi không hiểu sao mình đối xử tốt với anh vậy. Ai cho anh cái quyền ra lệnh cho tôi? Anh là ai nào? Không phải một quý tộc, cái đó thì chắc rồi, nếu không thì đã chẳng ở trên cỗ xe bò này. Nhưng vẫn có cái vẻ ta đây ở anh. Vậy có lẽ anh thuộc loại du côn du kề.” Người kia vục vào quả bầu để uống. Nước trào qua khóe miệng vương vào chiếc cằm cạo nhẵn giống như bộ ria bằng chất lỏng. Lúc lâu sau, y trả lại quả bầu rỗng, thở dài hài lòng, lau nước dính ở ria. “Tôi là ai?” y nói, như thể đang nói một mình, nhưng lại dùng ngôn ngữ của chính người đánh xe. “Tôi là người có một điều bí mật, và điều bí mật đó là gì, chỉ có tai của hoàng đế mới nghe thấy được.” Người đánh xe chắc mẩm: gã này khờ thật rồi. Không cần phải kính cẩn với y nữa. “Cứ giữ lấy bí mật của anh,” anh ta nói. “Chúng chỉ dành cho trẻ con, và gián điệp.” Người lạ xuống xe bên ngoài trạm nghỉ dành cho khách lữ hành, nơi mọi hành trình bắt đầu và kết thúc. Y cao đến lạ và xách theo một cái túi may bằng vải thảm. “Và cho các thầy phù thủy,” y nói với người đánh xe bò. “Cho cả các tình nhân. Và những vị vua.” Ở trạm nghỉ, đâu đâu cũng ồn ào, náo nhiệt. Gia súc được chăm sóc: ngựa, lạc đà, bò đực, lừa, dê, trong khi thú hoang chưa thuần thì chạy loạn xạ: bọn khỉ kêu choe chóe, lũ chó chẳng phải thú cưng của ai. Đám vẹt la hét inh tai bay ùa ra như pháo hoa xanh trên bầu trời. Thợ rèn đang làm việc, cả thợ mộc cũng thế, còn trong các cửa hàng tạp hóa khắp bốn phía quảng trường rộng lớn, những người đàn ông chắc nịch lực lưỡng tính toán trù liệu hành trình, mua tích trữ đồ tạp hóa, nến, dầu, xà phòng, dây thừng. Những anh cu li đội khăn xếp mặc áo đỏ đóng khố dhoti không ngừng chạy tới lui đây đó, với những bó to không hiểu nổi và nặng trĩu trên đầu. Nhìn chung là rất nhiều hàng lên hàng xuống. Giường nghỉ qua đêm ở đây hẳn rẻ, những chiếc giường căng dây khung gỗ trải đệm lông ngựa chăn bông, sắp hàng như đội hình nhà binh trên mái những tòa nhà một tầng vây quanh cái sân lớn mênh mông của khu nhà trạm, những chiếc giường nơi người ta có thể nằm ngửa mặt lên trời mà tưởng tượng mình là thiên sứ. Xa hơn, về phía Tây, là doanh trại rì rầm của các đoàn quân của hoàng đế mới từ chiến trận trở về. Quân đội không được phép vào khu vực cung điện mà phải ở lại đây dưới chân ngọn đồi hoàng gia. Một đội quân thất nghiệp, mới từ chiến trường về, phải được đối xử cẩn trọng. Khách lạ nghĩ đến La Mã cổ đại. Một hoàng đế không tin người lính nào trừ vệ sĩ của mình. Người lữ khách biết rằng câu hỏi về lòng tin chính là câu hỏi y sẽ phải trả lời thật thuyết phục. Bằng không, y sẽ sớm mất mạng. Cách không xa khu nhà trạm, một ngọn tháp tua tủa những ngà voi đánh dấu cổng vào cung điện. Mọi con voi đều thuộc về hoàng đế, và việc trang trí tháp bằng ngà voi thể hiện quyền lực của ông. Hãy cẩn thận! ngọn tháp cảnh báo. Ngươi đang bước vào địa phận của Vua Voi, vị quốc chủ sở hữu nhiều giống vật da dày này đến độ có thể hoang phí răng nanh của hàng nghìn con thú khổng lồ chỉ để trang trí cho tôi đấy. Qua cách phô trương sức mạnh của tháp, người lữ khách nhận thấy cũng cái tính chất phô trương ấy nóng bỏng trên trán y như một ngọn lửa, hay dấu ấn của Quỷ dữ; nhưng người làm ra ngọn tháp này lại chuyển thành sức mạnh cái phẩm tính mà ở người lữ khách thường được xem như một nhược điểm. Quyền lực có phải là lý do duy nhất biện minh cho một cá tính hướng ngoại? lữ khách tự hỏi và không trả lời được, song tự thấy mình hy vọng rằng vẻ đẹp có thể là một lý do nữa, bởi y chắc là mình đẹp, và biết rằng dáng vẻ ngoài của y cũng có sức mạnh riêng. Xa hơn tòa tháp ngà voi là một cái giếng to đại, bên trên nó là một hệ thống cấp nước phức tạp đến không sao hiểu nổi phục vụ cung điện nhiều mái vòm trên đỉnh đồi. Không có nước, chúng ta chẳng là gì, người khách nghĩ. Thậm chí một hoàng đế không có nước cũng sớm thành tro bụi. Nước là đấng quân vương đích thực và tất cả chúng ta là nô lệ. Một lần ở nhà tại Florence y đã gặp một người có thể làm cho nước biến mất. Pháp sư này đổ nước đầy đến miệng bình, lẩm nhẩm câu thần chú, lật ngược cái bình, thế là thay vì nước, vải vóc tuôn ra, một dòng những khăn lụa nhiều màu xối xả. Đó chỉ là mẹo lừa, tất nhiên, và chưa hết ngày hôm đó người khách đã moi được bí mật của gã phù thủy và cất đi cùng những bí mật khác của mình. Y là một người có nhiều điều bí mật, nhưng chỉ có một điều xứng cho một vị vua. Con đường dẫn đến tường thành bỗng nhiên dốc hơn và trong khi leo dốc, y nhìn thấy tầm cỡ của cung điện nơi mình đến. Rõ ràng nó là một trong những thành phố lớn trên thế giới, theo quan sát của y, lớn hơn Florence, Venice hoặc Rome, lớn hơn bất kỳ thành phố nào mà lữ khách từng thấy. Y đã thăm Luân Đôn một lần; nó cũng nhỏ hơn nơi này. Khi ánh sáng nhạt nhòa đi, thành phố dường như lớn hơn lên. Những khu dân cư đông đúc chen chúc bên ngoài tường thành, thầy tu báo giờ từ trên những tòa tháp giáo đường, và từ xa, y nhìn thấy ánh sáng của những điền trang lớn. Lửa bắt đầu cháy trong ánh chiều chạng vạng, như những lời cảnh báo. Từ trên mái vòm tối đen của bầu trời xuất hiện ánh sáng hồi ứng của những vì sao. Như thể trái đất và thiên đường là những đội quân sắp xung trận, y nghĩ. Như thể doanh trại của hai bên ém mình trong đêm chờ đợi trận chiến của ban ngày nổ ra. Và trong tất cả những đường ngang ngõ tắt này, trong tất cả những ngôi nhà của kẻ quyền thế kia, xa hơn nữa, trên các cánh đồng, sẽ không người nào nghe nói đến tên y, không ai tin được câu chuyện mà y sắp kể. Nhưng y vẫn phải kể. Y đã vượt qua cả thế gian để làm điều đó, và y sẽ làm. Y sải những bước dài và cuốn theo nhiều ánh mắt tò mò, vì mái tóc vàng cũng như chiều cao, mái tóc vàng và phải thừa nhận là bẩn thỉu của y xõa quanh khuôn mặt giống như mặt nước bằng vàng trên hồ. Con đường mòn thoai thoải đi qua tòa tháp ngà voi, dẫn đến cổng đá bên trên có phù điêu hai con voi quay mặt vào nhau. Qua cái cổng để ngỏ vọng đến tiếng người đang vui chơi, ăn uống, tiệc tùng. Có những người lính đứng gác ở cổng Hatyapul, nhưng tư thế của họ thoải mái. Những rào cản thực còn ở phía trước. Đây là nơi công cộng, một chốn dành cho việc họp hành, mua bán và giải trí. Người ta vội vã đi qua trước mặt khách lữ hành, bị thôi thúc bởi cái đói và cơn khát. Ở cả hai bên con đường lát đá giữa cổng bên ngoài và bên trong là những nhà trọ, quán rượu, tiệm ăn, cả người bán hàng rong đủ loại. Công việc mua bán muôn đời chính là đây. Quần áo, đồ bếp núc, đồ trang sức rẻ tiền, vũ khí, rượu rum. Chợ chính nằm ở phía dưới cổng thành nhỏ hơn về phía Nam. Cư dân trong thành thường mua bán ở đó mà tránh nơi này, vốn chỉ dành cho những người mới đến ngờ nghệch không biết giá thật của các thứ. Đây là chợ của những kẻ bịp bợm, chợ của kẻ cắp, những kẻ giọng khàn, nói thách và bần tiện. Song những khách lữ hành mệt mỏi, không rành địa bàn thành phố, bao giờ cũng ngại, không muốn đi bộ vòng quanh bức tường thành bên ngoài để đến khu chợ lớn giá cả phải chăng hơn, nên họ không còn cách nào ngoài giao dịch ngay với các thương gia ở cổng voi. Nhu cầu của họ thường khẩn và đơn giản. Lũ gà sống, kêu ầm ĩ vì hoảng sợ, bị treo ngược đầu, đập cánh loạn xạ, hai chân bị trói vào nhau, chờ nồi nước sôi. Đối với người ăn chay thì có thứ khác, những cái nồi yên ả hơn; rau cỏ không kêu gào. Và có phải người khách nghe thấy trong gió tiếng những người đàn bà đang kêu réo, đùa bỡn, chào mời, cười cợt những người đàn ông vô hình? Có phải đó là những người đàn bà mà y ngửi thấy mùi trong gió chiều? Dù sao thì cũng đã quá muộn, không thể đi tìm hoàng đế đêm nay được. Khách có tiền trong túi và đã trải qua một hành trình dài, vòng vo. Con đường y đi như thế này: tiến đến đích một cách gián tiếp, với nhiều lần tạt ngang, thơ thẩn. Kể từ đặt chân đến Surat, y đã đi qua Burhanpur, Handia, Sironj, Narwar, Gwalior và Dholpur cho đến Agra, rồi từ Agra đến đây, kinh đô mới này. Bây giờ y muốn có một cái giường thật tiện nghi, và một người đàn bà, tốt nhất là không có ria, và cuối cùng là một lượng lãng quên, trốn chạy khỏi chính mình nhất định, thứ không bao giờ tìm thấy được trong vòng tay đàn bà mà chỉ có trong cơn say đến độ. Sau đó, khi những khát khao được thỏa mãn, y lăn ra ngủ trong một nhà chứa nồng nặc, ngáy ầm ĩ bên một gái điếm bị mắc chứng mất ngủ, và mơ. Y có thể mơ bằng bảy thứ tiếng: Ý, Tây Ban Nha, Ả Rập, Ba Tư, Nga, Anh, Bồ Đào Nha. Y nhặt được các thứ tiếng này dọc đường đi theo cách giống như hầu hết cánh thủy thủ nhiễm bệnh vào người; ngôn ngữ là bệnh lậu của y, bệnh giang mai của y, bệnh xcobuýt của y, bệnh truyền nhiễm của y. Ngay khi y thiếp đi, một nửa thế giới bắt đầu thì thào trong óc y, kể những câu chuyện của những lữ khách phi thường. Trong thế giới mới được khám phá nửa vời này, mỗi ngày đều mang đến tin tức về những phép màu mới. Bài thơ-giấc mộng thấu thị và khai ngộ của cái hằng ngày hãy còn chưa bị nghiền nát bởi thực tế buồn tẻ, bị che đậy. Bản thân y, một người kể chuyện, bị những câu chuyện kỳ thú đưa chân ra khỏi nhà, một trong số đó có thể đem lại cho y một gia tài hoặc khiến y phải trả giá bằng sinh mạng. Mời các bạn mượn đọc sách Nàng Phù Thủy Thành Florence của tác giả Salman Rushdie & Nguyễn Thị Hiền Thảo (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vũ Nghịch
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Dị giới Vũ Nghịch của tác giả Chằng Qua Là Con Tôm Nhỏ. Thiên vũ đại lục, lấy võ vi tôn! Thiên vũ đại lục, lấy võ vi tôn! Tây lam nước bị vây đại lục một góc, nhưng bởi vì nhích tới gần Ma Thú sơn mạch, vật liệu phương diện đến vậy phong phú, dù sao, bất kể là ma thú trong cơ thể ma tinh, hay là da thú, kia cũng là đáng giá vật phẩm, ở trên đại lục cũng là cực kỳ dễ bán. Ngọc Lan thành, chẳng qua là tây lam nước một tòa trung đẳng thành thị, tựu bị vây Ma Thú sơn mạch bên cạnh, vậy đang bởi vì, cũng không ít bị ma thú công thành. Ngọc Lan ngoài thành, một chỗ sườn núi nhỏ. Phong Hạo đứng ở trên sườn núi một gốc cây Hồng Diệp dưới tàng cây, hắn trái chú ý hữu dò xét một phen, tựa hồ ở chờ cái gì người đến, có thể là nghĩ đến người, mắt của hắn mâu bên trong, bày biện ra chút ít chút ít ôn nhu ý. Mặt trời tây , hay là không có người đi tới, Phong Hạo có chút vội vàng xao động dưới tàng cây đập mạnh bước chân, kia tia ôn nhu vậy chuyển biến làm lo sợ không yên. Cho đến rặng mây đỏ đầy trời, một đạo nhẹ nhàng tựa như như hồ điệp thân ảnh, mới từ Ngọc Lan thành trong cửa lớn chạy chậm ra. "Hạo ca ca!" Thanh linh thanh âm, phảng phất sơn gian nước suối chảy xuôi có tiếng, để cho Phong Hạo kia táo bạo tâm tư trong nháy mắt tựu bình tĩnh lại, ở đây khóe miệng nơi, vậy loan ra khỏi một chút nụ cười. Trước mắt người thiếu nữ này, đúng là hắn tại bậc này đợi người, Uyển Hân. Thiếu nữ năm mới mười một, so với thiếu niên ít hơn một tuổi, đang mặc một thân toái quần áo, mặc dù năm nhỏ, nhưng là, một tờ khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đã là thực vì tinh sảo, cộng thêm nàng cặp kia thủy ý mưa lất phất mắt to, rất là khả ái. Hơn nữa, thiếu nữ thân thế vậy thật không đơn giản, vì Ngọc Lan thành bốn đại một trong những gia tộc uyển gia gia chủ tiểu nữ, địa vị, vậy đồng đẳng với Uyển Gia Tiểu công chúa. "Ta đã tới chậm, hì hì." Uyển Hân chạy chậm tiến lên, vươn ra tay nhỏ bé, rất tự nhiên tựu kéo Phong Hạo cánh tay, rồi sau đó một trận lay động, một đôi ánh mắt như nước long lanh nhìn thẳng thiếu niên, tựa hồ ở kỳ cầu hắn tha thứ. "Ngươi a!" Phong Hạo thân thủ gật thiếu nữ quỳnh tị, cũng không trách cứ ý. Nói đến Uyển Hân vì sao đối Phong Hạo như vậy thân mật, này cũng là bởi vì bốn năm trước một chuyện, ngày đó, Uyển Hân len lén chạy ra ngoài chơi đùa, kết quả ở nơi này Hồng Diệp dưới tàng cây gặp gỡ rắn độc, may mắn có Phong Hạo chạy tới, mới miễn đi một kiếp, tới lần đó sau, mỗi lần Phong Hạo tới chỗ này thời điểm, Uyển Hân cũng sẽ chạy tới. Vậy chính là như vậy, trải qua bốn năm, hai nhỏ tình cảm cũng là trở nên vô cùng thâm hậu. "Trả lại không phải bởi vì trong nhà tới một cái người kỳ quái, nhất định phải thu ta làm đồ đệ, cho nên mới nhất thời thoát thân không ra." Uyển Hân chu cái miệng nhỏ nhắn. "Thu ngươi làm đồ đệ?" Phong Hạo sửng sốt, "Cha ngươi không có ý kiến?" Uyển Gia nhưng là Ngọc Lan thành bốn đại một trong những gia tộc, có thể tới cửa thu đồ đệ , kia nhất định không phải là loại người bình thường. "Cha ta, hắn ước gì đâu." Nói đến cái này, Uyển Hân cũng có chút không cam lòng. "Như vậy a." Phong Hạo lâm vào ngắn ngủi suy tư trong. Hắn cũng là đều là bốn đại một trong những gia tộc Phong gia đệ tử, nghe thiếu nữ vừa nói như thế, hắn tựu hiểu được, nhất định là có cao nhân biết thiếu nữ thiên phú, cho nên mới nổi lên thu đồ đệ lòng. "Hân Nhi, đáp ứng người nọ!" Đây cũng là thiếu nữ lớn lao cơ duyên, nguyên vốn hẳn nên cao hứng chuyện, nhưng là Phong Hạo nhưng cảm thấy trong lòng ê ẩm , có loại cảm giác nói không ra lời. Hai tiểu còn không có hàn huyên chút ít, hai đạo thân ảnh liền từ cửa thành lướt đi. "Bá! Bá!" Hai đạo thân ảnh ra hiện tại hai tiểu trước người. Phong Hạo tự nhiên đã Uyển Hân ngăn ở phía sau, cảnh giác nhìn người. "Cha, sao ngươi lại tới đây?" Uyển Hân từ Phong Hạo phía sau ló đầu ra tới , yếu ớt gọi . Người tới chính là Uyển Gia gia chủ uyển sóc. "Ngươi còn dám nói, trả lại không đuổi mau tới đây!" Uyển sóc nhìn chằm chằm hai hàng lông mày, trực tiếp quát lớn. "Nha." Uyển Hân đáp một tiếng, chậm rãi di động tới bước nhỏ, từ Phong Hạo phía sau đi ra, bị uyển to lớn một thanh kéo tới. "Cha, ngươi kéo thương ta rồi!" Uyển Hân ủy khuất nhìn cái này bình thời thương yêu cha của mình, có chút không rõ hắn vì sao như vậy thô lỗ. "Hừ!" Uyển sóc hừ nhẹ một tiếng, không để ý đến, một đôi mắt thật chặc tập trung vào Phong Hạo. "Ách. . ." Phong Hạo ngẩn người, bị hai người đánh giá, hắn cũng không biết nói cái gì cho phải. Hơn nữa, ở uyển sóc trên người, hắn cảm thấy một cổ mạnh mẻ áp lực, ép tới hắn không dám thở mạnh một tiếng, khi ánh mắt của hắn chuyển tới thứ trên người của hai người thời điểm, tâm thần của hắn cơ hồ trong khoảnh khắc đó tựu bị đống kết rồi. Đây là một lạnh như băng nữ nhân, hợp với nàng kia thân màu trắng bó sát người váy, cùng lạnh lùng xinh đẹp cho, làm cho người ta tựu như bị vây trời đông giá rét bình thường. "Thật là đáng sợ!" Mặc dù không biết cô gái này là ai, bất quá, Phong Hạo nhưng cảm thấy, cô gái này tu vi nhất định còn đang uyển sóc trên. "Người này rốt cuộc là người nào?" Phong Hạo không nhớ rõ Ngọc Lan thành có như vậy một vị nhân vật lợi hại. "Ngươi chính là Phong gia Phong Hạo?" Quét nhìn một phen thiếu niên ở trước mắt chút ít, uyển sóc chậm rãi mở miệng hỏi. Phong Hạo, hắn vốn là Ngọc Lan thành bốn đại một trong những gia tộc Phong gia, gia chủ phong trần chi con trai trưởng, ở Ngọc Lan thành cũng là có chút ít danh khí, mà cái tên, nhưng không phải là cái gì tốt tên. Hai chữ hình dung hắn, tài trí bình thường! Vốn là Uyển Hân cùng Phong Hạo chuyện này, uyển sóc cũng không muốn quản, bất quá hiện tại, cũng là có một cái thật lớn chuyển cơ, để cho hắn trực tiếp đem Phong Hạo loại bỏ xuất ngoại. "Là!" Phong Hạo đàng hoàng đáp lời. "Sau này không nên tới dây dưa nhà ta Hân Nhi rồi." Uyển sóc lãnh đạm nói, trong lời nói hàm chứa không thể cự tuyệt đắc ý vị. "Cái gì?" Hai tiểu trực tiếp dại ra nhìn của hắn. "Đi!" Hắn một thanh lôi Uyển Hân, liền hướng Ngọc Lan thành đi tới. Kia lạnh như băng cô gái không nói gì, lạnh lùng quét mấy lần Phong Hạo, chính là người nhẹ nhàng đi. "Bá! Bá! . . ." Gió đêm thổi lên Hồng Diệp cây lá cây, phát ra lả tả tiếng vang, thiếu niên một người đứng cùng dưới tàng cây. "Phanh!" Quả đấm đập đánh ở thân cây. "Lại là thực lực!" Phong Hạo cắn chặc môi dưới, tùy ý mặn mặt thật mùi vị ở trong miệng lan tràn mở ra . Thiên vũ đại lục, lấy thực lực vi tôn, không có thực lực, tựu nhất định bị người khi dễ, bị người giễu cợt. "Tại sao lại như vậy?" Thân là Phong gia con trai trưởng, hạ thay mặt gió gia gia chủ, ở cùng thế hệ bên trong, chỉ có hắn có thể hưởng dụng đến linh dược rửa cùng điều dưỡng, nhưng là, hắn biểu hiện nhưng tạm được. Linh dược, đây là cực kỳ trân quý tư chất nguyên, cũng là giống như Phong gia như vậy gia tộc mới có thể cho đứa trẻ nhóm dùng là lên, nhưng, vậy chỉ là có thể cung hắn một người mà thôi, dù sao, Phong Hạo nhưng là phải trở thành gió gia gia chủ người. Mới là mười hai tuổi hắn, lúc này đã là cấp ba võ đồ trung giai, như vậy địa giai khác cũng không coi là quá kém, nhưng là, bởi vì linh dược điều dưỡng, mới cấp ba võ đồ, này cũng có chút nói không được rồi, cùng so sánh với những khác Tam gia con trai trưởng, túc túc kém một cái cấp bậc to lớn, này không chỉ có là hắn bị chê cười, lại càng làm liên lụy tới cả Phong gia ở Ngọc Lan thành địa vị cũng là đại ngã. Đang bởi vì nguyên nhân, để cho phong trần cái này gió gia gia chủ địa vị vậy là ở vào không ổn định trạng thái, gia tộc các trưởng lão cũng là cố gắng yêu cầu thay đổi người chọn, dừng Phong Hạo linh dược. Nhưng là, cũng không ai biết, thật ra thì Phong Hạo chẳng bao giờ hưởng dụng quá linh dược chỗ tốt, thân thể của hắn giống như là một cái động không đáy, vĩnh không biết dừng cắn nuốt linh dược dược hiệu, từ đó làm cho hôm nay quả đắng. Mời các bạn mượn đọc sách Vũ Nghịch của tác giả Chẳng Qua Là Con Tôm Nhỏ.
Vĩnh Dạ Quân Vương
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Vĩnh Dạ Quân Vương của tác giả Yên Vũ Giang Nam. Lê Minh chiến tranh đã qua 1,200 năm. Đây là vận mệnh cuộc chiến, là nhân tộc cùng Hắc Ám chủng tộc va chạm, là ánh bình minh nguyên lực, thiêu đốt hắc thạch, dâng trào hơi nước, nổ vang súng ống, to lớn thô ráp máy móc cùng Hắc Ám nguyên lực đối quyết! Đây mới thực là thuộc về cường giả thời đại! Thiên Dạ tự khốn khổ bên trong quật khởi, tại trong phản bội rơi rụng. Từ đó một người, một cán thương, đi tại Vĩnh Dạ cùng ánh bình minh trong lúc đó, lại đi ra một đoạn truyền kỳ. Như Vĩnh Dạ nhất định là vận mạng của hắn, vậy hắn cũng phải trở thành chúa tể Vương.   *** Tóm tắt Vĩnh Dạ Quân Vương là một tiểu thuyết huyền ảo kể về hành trình của Thiên Dạ, một thanh niên trẻ tuổi có năng khiếu thiên bẩm về võ thuật. Thiên Dạ sinh ra trong một gia đình nghèo khó, nhưng anh luôn có ước mơ trở thành một cường giả. Trong một lần tình cờ, Thiên Dạ gặp được một người đàn ông bí ẩn, người đã truyền dạy cho anh võ công cao cường. Dưới sự dẫn dắt của người đàn ông bí ẩn, Thiên Dạ đã nhanh chóng trở thành một cường giả. Thế giới của Thiên Dạ đang bị đe dọa bởi một thế lực hắc ám. Thiên Dạ quyết định đứng lên chống lại thế lực hắc ám, bảo vệ thế giới và mang lại hòa bình cho nhân loại. Review Vĩnh Dạ Quân Vương là một tiểu thuyết huyền ảo khá hấp dẫn, với nội dung mới lạ và lôi cuốn. Truyện kể về một nhân vật chính có tính cách đặc biệt, vừa thiện lương, vừa mạnh mẽ, vừa quyết đoán. Thiên Dạ là một nhân vật được xây dựng khá thành công. Anh là một người có trái tim nhân hậu, luôn muốn giúp đỡ mọi người. Tuy nhiên, anh cũng là một người mạnh mẽ, quyết đoán, không ngại đứng lên chống lại những kẻ tà ác. Truyện có nhiều tình tiết hấp dẫn, ly kỳ, khiến người đọc không thể rời mắt. Những trận chiến đấu của Thiên Dạ luôn mang đến cảm giác hồi hộp, kịch tính. Ngoài ra, truyện còn có nhiều yếu tố hài hước, giúp làm giảm bớt căng thẳng cho người đọc. Nhìn chung, Vĩnh Dạ Quân Vương là một tiểu thuyết huyền ảo khá đáng đọc. Truyện có nội dung mới lạ, nhân vật thú vị và tình tiết hấp dẫn. Nếu bạn đang tìm kiếm một bộ truyện huyền ảo để giải trí thì Vĩnh Dạ Quân Vương là một lựa chọn không tồi. Đánh giá Nội dung: 8/10 Nhân vật: 8/10 Tình tiết: 9/10 Gia vị: 7/10 Tổng thể: 8.5/10 Một số điểm cộng của truyện: Nội dung mới lạ, hấp dẫn Nhân vật chính được xây dựng khá thành công Tình tiết hấp dẫn, ly kỳ Có nhiều yếu tố hài hước Một số điểm trừ của truyện: Một số tình tiết còn khá phi lý Nhân vật phụ chưa được khai thác nhiều Mời các bạn mượn đọc sách Vĩnh Dạ Quân Vương của tác giả Yên Vũ Giang Nam.
Âm Dương Sư Dị Giới Du
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Âm Dương Sư Dị Giới Du của tác giả Chuột Khi Dễ Mèo. Đây là một bản Sảng Văn, Sảng Văn là cái gì định nghĩa đâu này? Đối với nhân vật chính mà nói, không người nào ta có, người có ta ưu! Đối với người khác là nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, đối với nhân vật chính nhưng lại rất nhiều chỗ tốt! Người khác nằm mơ đều không chiếm được đồ vật, nhân vật chính nhưng lại một cầm một đống lớn! Người khác chẳng thèm ngó tới đồ vật, nhưng lại bảo bối, bị biết hàng nhân vật chính đạt được! Nhân vật chính hành vi, vĩnh viễn đều là quỷ dị đấy! Nhân vật chính tư tưởng, vĩnh viễn đều là đoán không ra đấy! Nhân vật chính thực lực, vĩnh viễn đều là nhất TRÂU BÒ~~ đấy! ! Các vị xem quan khả năng muốn hỏi, như thế nào cái gì chỗ tốt đều bị nhân vật chính đụng phải, có tốt như vậy sự tình sao? Nhìn cuốn sách này, ngươi tựu sẽ biết: bởi vì nhân vật chính, hết thảy đều có khả năng! P/s: đồng tác giả các bộ :cực ngưu quỷ tài tại Dị Giới, võ phá thương hải, siêu cấp chiến đấu U linh *** Tóm tắt Âm Dương Sư Dị Giới Du là một tiểu thuyết huyền ảo kể về hành trình của Đông Phương Tu Triết, một thanh niên trẻ tuổi có tài năng âm dương sư bẩm sinh. Trong một lần đi du lịch cùng bạn bè, Tu Triết vô tình lạc vào một thế giới khác, nơi tồn tại những sinh vật huyền bí như yêu tinh, quỷ quái. Tu Triết nhanh chóng phát hiện ra mình có khả năng đặc biệt, có thể nhìn thấy và giao tiếp với những sinh vật huyền bí. Với khả năng này, Tu Triết đã gặp gỡ và kết bạn với nhiều người bạn mới, đồng thời tham gia vào những cuộc phiêu lưu đầy nguy hiểm để bảo vệ thế giới mới này. Review Âm Dương Sư Dị Giới Du là một tiểu thuyết giải trí nhẹ nhàng, phù hợp với những độc giả yêu thích thể loại huyền ảo, phiêu lưu. Truyện có nội dung khá đơn giản, xoay quanh hành trình của nhân vật chính Tu Triết. Tuy nhiên, truyện được kể một cách hấp dẫn, với những tình tiết hài hước, ly kỳ, khiến người đọc không thể rời mắt. Một điểm cộng của truyện là nhân vật chính Tu Triết. Tu Triết là một nhân vật khá thú vị, vừa thông minh, tài năng, vừa hài hước, bá đạo. Tuy nhiên, Tu Triết cũng có những điểm yếu khiến người đọc cảm thấy đồng cảm, như sự thiếu tự tin và tính cách hơi trẻ con. Ngoài ra, truyện còn có dàn nhân vật phụ khá phong phú, mỗi người đều có những tính cách và câu chuyện riêng. Những nhân vật phụ này góp phần tạo nên sự thú vị và hấp dẫn cho truyện. Nhìn chung, Âm Dương Sư Dị Giới Du là một tiểu thuyết giải trí khá đáng đọc. Truyện có nội dung đơn giản nhưng hấp dẫn, nhân vật thú vị và dàn nhân vật phụ phong phú. Nếu bạn đang tìm kiếm một bộ truyện huyền ảo, phiêu lưu nhẹ nhàng để giải trí thì Âm Dương Sư Dị Giới Du là một lựa chọn không tồi. Đánh giá Nội dung: 7/10 Nhân vật: 8/10 Tình tiết: 7/10 Gia vị: 8/10 Tổng thể: 7.5/10 *** Huyền Vũ thời đại. Ma ảnh tung hoành, oán linh giao thoa. Yêu ma quỷ quái không phải tại nước Viễn Sơn xa rừng rậm hoặc trong núi sâu, mà là nín thở liễm tức mà cùng nhân loại ở chung tại kinh thành, thậm chí là chung một mái nhà. Huyền Vũ kinh bị yêu dị xơi tái lấy, trở thành Si Mị Võng Lượng sào huyệt, cũng trở thành Âm Dương Sư hoạt động sân khấu. Vì tiêu trừ Thiên, Địa, Nhân, quỷ gian mâu thuẫn, "Âm Dương Sư" nhóm: đám bọn họ thi thố tài năng. Bọn hắn mượn bao hàm toàn diện quẻ bói cùng thần bí khó lường chú ngữ, trừ tà trừ ma, chém yêu diệt quái, trở thành từ hoàng tộc công khanh, cho tới lê dân bách tính hữu lực che chở người! Tại ngươi lừa ta gạt trong cung đình sinh tồn, bọn hắn phải rất quen hết thảy Phong Nhã sự tình, cùng ca, hán thơ, tỳ bà, địch, còn có hương đạo hoặc là trà đạo, mọi thứ đều muốn đọc lướt qua. Ngoài ra, còn phải có xem thấu nhân tâm bổn sự và không ngừng mật chức nghiệp đạo đức. Cho nên có thể trở thành Âm Dương Sư đấy, đều là lúc ấy số một Tuấn Ngạn chi tài! Đông Phương Tu Triết, năm gần không đến 18 tuổi Âm Dương Sư, bằng vào hắn kỳ tài ngút trời, chẳng những thành thạo mà nắm giữ các tiền bối còn sót lại phù văn, chú bí quyết, xem bói, kết giới. . . , càng là lúc này trên cơ sở phát dương quang đại, đã trở thành từ trước tới nay nhất tuổi trẻ tài cao "Âm Dương Ngũ Hành gia tộc" gia chủ. Thế nhưng mà —— Tại một cái sấm sét vang dội ban đêm, Đông Phương Tu Triết lại quỷ dị mà biến mất không thấy. Cùng nhau biến mất còn có hắn một mình ở lại đình viện, chỉ ở hiện trường lưu lại một sâu không thấy đáy động! Thế nhân đối với cái này nghị luận nhao nhao, ai cũng khủng hoảng! Có nói Đông Phương Tu Triết bị bầy yêu vây công cuối cùng kiệt lực mà vong; có nói lên Thiên Đố kị Đông Phương Tu Triết thiên tư do đó hàng hạ thiên lôi đem hắn đánh cho tro bụi; còn có nói Đông Phương Tu Triết tìm hiểu Thiên Đạo Vũ Hóa thành tiên. . . Những...này cuối cùng chỉ là suy đoán, mà đối với Đông Phương Tu Triết đến cùng đi nơi nào, lại là thật không nữa đã không tại nhân thế, không người biết được!  Mời các bạn mượn đọc sách Âm Dương Sư Dị Giới Du của tác giả Chuột Khi Dễ Mèo.
Thập Phương Võ Thánh
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Thập Phương Võ Thánh của tác giả Cổn Khai. Tận Thế hoang thổ, Thế Tông năm thứ ba, thiên hạ đại loạn, dân chúng lầm than. Trung ương hoàng triều tan vỡ, các nơi quần hùng cắt cứ, môn phái độc lập. Ma môn yêu đảng giấu ở chỗ tối làm loạn, bang phái lẫn nhau chinh phạt, hỗn loạn không chịu nổi. Thiên tai liên tục, đại hạn, rét căm căm, mưa xối xả, nạn sâu bệnh, nhân dân khổ sở giãy dụa, khát cầu hi vọng cùng cứu rỗi. Đại loạn trong, các môn các phái dồn dập xuất thế, tranh cướp tài nguyên địa bàn, thành lập độc thuộc về tự mình thống trị. Có dã tâm người nỗ lực tịch quyển thiên hạ, thành lập vương triều, cũng có đại nghĩa người, ý đồ cứu lại muôn dân, xây dựng lại gia viên. Bắp thịt, võ đạo, tiên pháp, từng vị võ đạo cực hạn cường giả, ở truyền thuyết trong thu được dường như tiên phật danh hào. Ngụy Hợp nắm giữ có thể đột phá cảnh giới Phá Cảnh châu, xuyên qua loạn thế, từng bước một khai sáng thuộc về tự mình truyền thuyết. *** Tóm tắt Tiểu thuyết huyền ảo Thập Phương Võ Thánh của tác giả Cổn Khai kể về hành trình tu luyện của thiếu niên Ngụy Hợp. Ngụy Hợp xuyên qua đến một thế giới tận thế loạn lạc, nơi các môn phái tranh giành quyền lực, thiên tai liên tục, nhân dân lầm than. Ngụy Hợp nắm giữ một chiếc châu có thể đột phá cảnh giới võ đạo, giúp anh ta nhanh chóng trở thành một cường giả. Anh ta lập ra Thập Phương Võ Đường, thu nhận đệ tử, cùng nhau cứu vớt thế gian. Trên con đường tu luyện, Ngụy Hợp gặp được nhiều người bạn mới, cũng như đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách. Anh ta phải học cách sử dụng sức mạnh của mình để bảo vệ những người thân yêu, và cũng phải tìm cách để thay đổi số phận của mình. Review Thập Phương Võ Thánh là một tiểu thuyết huyền ảo có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn. Tác phẩm xây dựng thế giới tận thế loạn lạc rộng lớn, với nhiều môn phái, nhân vật và sự kiện thú vị. Ngụy Hợp là một nhân vật chính được xây dựng rất thành công. Anh ta là một thiếu niên thông minh, tài năng, nhưng cũng rất kiên cường và quyết tâm. Quá trình tu luyện của Ngụy Hợp là một hành trình đầy thử thách, nhưng cũng không thiếu những giây phút thăng hoa. Tác phẩm cũng có nhiều điểm sáng về mặt nội dung. Tác giả đã khai thác triệt để những yếu tố của thể loại huyền ảo, như võ thuật, tiên pháp, yêu ma quỷ quái,... Các trận đấu trong truyện cũng được miêu tả rất hấp dẫn, kịch tính. Tuy nhiên, tác phẩm cũng có một số điểm hạn chế. Một số tình tiết trong truyện có phần phi lý, khó hiểu. Bên cạnh đó, tác phẩm cũng có phần hơi dài dòng, nhiều chi tiết thừa thãi. Nhìn chung, Thập Phương Võ Thánh là một tiểu thuyết huyền ảo đáng đọc, phù hợp với những ai yêu thích thể loại này. Điểm cộng Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn Thế giới tận thế loạn lạc rộng lớn, nhiều nhân vật và sự kiện thú vị Nhân vật chính Ngụy Hợp được xây dựng rất thành công Nội dung khai thác triệt để những yếu tố của thể loại huyền ảo Các trận đấu trong truyện được miêu tả rất hấp dẫn, kịch tính Điểm trừ Một số tình tiết trong truyện có phần phi lý, khó hiểu Tác phẩm hơi dài dòng, nhiều chi tiết thừa thãi Một số nhận xét cụ thể về tác phẩm Cốt truyện: Cốt truyện của Thập Phương Võ Thánh được xây dựng khá chặt chẽ, logic. Tác giả đã khéo léo đan cài các tình tiết, sự kiện với nhau, tạo nên một mạch truyện hấp dẫn, lôi cuốn. Thế giới tận thế loạn lạc: Thế giới tận thế loạn lạc trong Thập Phương Võ Thánh được xây dựng khá rộng lớn, với nhiều môn phái, nhân vật và sự kiện thú vị. Tác giả đã dành nhiều thời gian để miêu tả thế giới này, giúp người đọc có cái nhìn tổng quan về nó. Nhân vật chính: Ngụy Hợp là một nhân vật chính được xây dựng rất thành công. Anh ta là một thiếu niên thông minh, tài năng, nhưng cũng rất kiên cường và quyết tâm. Quá trình tu luyện của Ngụy Hợp là một hành trình đầy thử thách, nhưng cũng không thiếu những giây phút thăng hoa. Nội dung: Thập Phương Võ Thánh khai thác triệt để những yếu tố của thể loại huyền ảo, như võ thuật, tiên pháp, yêu ma quỷ quái,... Các trận đấu trong truyện cũng được miêu tả rất hấp dẫn, kịch tính. Kết luận Thập Phương Võ Thánh là một tiểu thuyết huyền ảo đáng đọc, phù hợp với những ai yêu thích thể loại này. Tác phẩm có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, thế giới tận thế loạn lạc rộng lớn, nhân vật chính được xây dựng rất thành công, và nội dung khai thác triệt để những yếu tố của thể loại huyền ảo. Hệ thống: Hệ thống trong Thập Phương Võ Thánh có tên là "Thập Phương Võ Đạo". Hệ thống này có thể cung cấp cho Ngụy Hợp các loại công pháp, võ kỹ, tiên pháp,... *** Hệ thống : + Kình lực hệ thống: (Pháp sư hệ) (mô phỏng Chân thú chiến kỹ, thiên phú thần thông) Khí Huyết (Nhất huyết – Nhị huyết – Tam huyết) Kình Lực Đoán Cốt Luyện Tạng Chân cảnh (chân nhân) + Minh Cảm (Nhãn cảm - Nhĩ cảm - Tị cảm - Thiệt cảm - Xúc cảm) + Định Cảm (lần 1, lần 2 (Hóa cảnh), lần 3, lần 4, lần 5 (Toàn Chân chín bước - bước 1 2 3 4 5) + Phiêu Miểu thái (Toàn Chân chín bước - bước 6 7 8 9) Ngự Khí (Tông sư) ......... ......... + Huyết Mạch hệ thống: (võ giả hệ) ( cướp Chân thú tinh huyết gia nhập tự thân, biến chân thú, huyết mạch Chân thú càng cao số lần cường hóa càng nhiều) Khải Minh (Chuyển Huyết - Thuần Huyết - Ngưng Huyết) Khai Thân Đoán Cốt Luyện Tạng Chân huyết (La Hán năm tầng) Thần Lực (Bồ Tát = Toàn Chân 1 - 5) Kim Thân (Phật chủ = Toàn Chân 6 - 9) Tông sư (sơ tâm, minh kính, viên mãn, vô thượng đại tông sư) + Kỵ Sĩ hệ: Chiến sĩ (chín cấp) Kỵ sĩ (5 đẳng) Đại sư (hạ - trung – cao) = Tông sư + Yêu Ma: Hạ cấp yêu ma - Hóa Hình yêu ma - Đại yêu ma - Yêu Vương ... + Tinh Uyên: Tạp binh Ô nhiễm thú Cự thú binh Khủng nhân (Tiên Hồng, Thâm Hồng, Hắc Viêm, Quân Chủ) Chúa Tể + Khoa học Cơ giáp (Thực thể Thiết giáp) : Âm Ba cấp (cấp 1, 2, 3) - (Rival - Ảnh Trùng - Bạo Phong) mười lần tốc độ âm thanh Quang Chiếu cấp (cấp 4, 5, 6) = (Đại tông sư) (Bạch Kỳ - - ) (20 - 35 lần tốc độ âm thanh) Liệt Biến cấp (hạ vị, trung vị, thượng vị ) (40 - 100 lần tốc độ âm thanh) Thăng Hoa giả (Hạ vị - Nguyên Hạch - Chất Năng) Bất Hủ giả Hắc Viêm Chân Quân (bán Quân Chủ) (nắm giữ Thần quyền) = bước 1 chân vào tầng 8 Đại Đế (= Quân Chủ) Nguyên Quân (Chúng tinh chi mẫu) Thiên Tôn Nguyên Thủy Thiên Tôn + Sông Mẹ: Binh Lính Tướng cấp Quân Đoàn cấp (= Bất Hủ) Chân Linh + tiểu vị ( = Hắc Viêm cực hạn) + trung vị (= Quân Chủ) + thượng vị ( = Quân Chủ cực hạn) ? …… ********* 9 đại quỷ phong – 1 tầng 1 thế giới - ứng tu luyện giả 1. Oanh Tiếu phong – Chân Nhân cảnh 2.Triền Miên phong 3. Thống khổ phong 4. Thực Cốt phong - Tông Sư 5. Trùng Giảo phong - Đại tông sư 6. Nhiên Huyết phong - . . . 7. Trất Tức phong - . . . 8. Tà phong 9. Hư phong Mời các bạn mượn đọc sách Thập Phương Võ Thánh của tác giả Cổn Khai.