Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vì Em Mà Đến

Đánh giá nội dung truyện: ★★★★★ Đánh giá nam nữ chính: ★★★★★ Đánh giá bản cv truyện: ★★★★★ Đề cử: ★★★★★ Kiếp trước, Chu Tư Đồng đã từng là cô công chúa nhỏ được yêu thương chở che bằng tất cả tình yêu của bố mẹ. Nhưng cô không ngờ rằng, đó chỉ là lớp kem màu sắc ngọt ngào họ phủ lên để che dấu cho những đen tối bi kịch sắp xảy đến. Bố cô ngoại tình, nuôi dưỡng tình nhân và con riêng bên ngoài từ lâu. Mẹ cô vì chuyện này mà trở nên điên cuồng, ác độc. Giữa họ luôn là cãi vã và tranh chấp xung đột. Vô tình, Tư Đồng bị kẹt trong chính những đau thương chua xót ấy. Mọi lỗi lầm của người lớn lại đổ dồn lên cô gái bé nhỏ. Tư Đồng khi ấy, như chú sâu sắp phá kén thành bướm lại bị người ta tước đi đôi cánh, vĩnh viễn không thể tung bay trên bầu trời bao la rộng lớn được nữa. Tư Đồng, bị giam cầm trong chính ngôi nhà và sự ích kỷ tàn nhẫn của những người đã từng yêu thương. Những tưởng, Tư Đồng sẽ phải trải qua cuộc sống đầy bi kịch như thế cho đến hết đời thì cô đột nhiên được xuyên vào một cuốn sách. Trong câu chuyện được viết nên này, thân phận và cuộc sống của cô cũng không khá khẩm gì hơn, chính là một vai nữ phụ chuyên làm nền, lại là tiểu tam xen vào tình cảm của nam nữ chính, không biết tự lượng sức mình, gây ra biết bao sóng gió và cuối cùng là có một kết thúc thảm hại.   Chu Tư Đồng không muốn đóng vai phụ hay tiểu tam cho bất cứ ai khác, không muốn bản thân trở thành quân cờ cho người ta thao túng, lợi dụng. Cuộc đời và vận mệnh của cô, cô muốn nắm giữ và đổi thay tất cả trước khi kết cục tồi tệ kia xảy đến. Nam chính, nữ chính, nam phụ, nữ phụ… cô đều muốn tránh họ đi thật xa. Vĩnh viễn, không cần dây dưa hay gặp gỡ càng tốt. Vì thế, khi bị người xấu đưa vào bẫy muốn hãm hại làm nhục, một cô gái bé nhỏ như Tư Đồng đã không hề do dự đập nát chai bia nhặt được bên vệ đường, dùng những mảnh vỡ sắc nhọn ấy muốn cứa đứt cuống họng kẻ muốn hại cô. Khi ấy, sự tàn nhẫn, lạnh tâm của cô đã khiến kẻ thù phải run sợ. Bởi vì, con người ta khi bị dồn đến đường cùng thì tất cả đều là những bước đi chí mạng không hề do dự. Chu Tư Đồng của bây giờ đã không còn là Chu Tư Đồng của ngày trước nữa. Những kẻ muốn phá hủy đi cuộc sống bình yên cô đang cố gắng tìm kiếm vun đắp thì cô sẽ không tha thứ và nhẫn nhịn. Tưởng chừng Tư Đồng đã biết trước những biến cố cùng kết cục cho câu chuyện để có thể tránh né mọi thứ. Nhưng cô không thể ngờ rằng chính hành động ngày hôm ấy của mình đã khiến cho nhân duyên của cô rẽ ngang và bước sang một trang mới. Có một người, đã vì cô mà đến, vì cô mà xuất hiện và vì cô mà đem tất cả mọi thứ anh ta có để xoay chuyển vận mệnh của họ. Anh là Thẩm Kỳ. Thẩm Kỳ là hậu duệ thừa kế duy nhất của tập đoàn Thẩm thị hùng mạnh. Từ nhỏ đến lớn anh đã trược rèn luyện trau dồi để trở thành một người nắm giữ trong tay quyền lực cùng tiền tài vô hạn. Ở thành phố này, mỗi lời anh nói, mỗi hành động anh làm đều có sức ảnh hưởng rất lớn. Thẩm Kỳ thuộc tuýp người bên ngoài ôn nhu lễ độ, bên trong thì thâm sâu khó lường. Anh luôn hờ hững và xa cách đối với thế giới bên ngoài nhưng đối với cô em gái Thẩm Tùng Viện lại đặc biệt yêu thương chở che. Lần gặp mặt đầu tiên của Thẩm Kỳ và Chu Tư Đồng chính là trong tình cảnh không mấy tốt đẹp khi em gái anh đang gây rắc rối cho cô. Anh vốn tưởng rằng một cô gái dám đấu với một đám lưu manh, lại còn khiến đám kia bị thương và bỏ chạy khiếp vía như vậy ắt hẳn là một người đầy góc cạnh, sắc sảo và trưởng thành. Nhưng thật không ngờ, lọt vào ánh mắt của anh là một Tư Đồng vóc dáng bé nhỏ, nhìn thế nào cũng chỉ thấy mềm mại và đáng yêu xen lẫn sự thông minh kiên cường cố dấu. Cứ thế, trong lần chạm mặt đầu tiên, cái tên Chu Tư Đồng như chiếc lông vũ nhẹ nhàng rơi vào lòng anh. Cứ ngỡ, giữa họ sẽ không còn bất kì mối liên hệ dây dưa nào nữa. Nhưng giống như duyên trời đã định, dù đã trốn chạy như thế nào thì chỉ cần một cái xoay đầu họ lại nhìn thấy nhau giữa biển người tấp nập. Thẩm Kỳ là một người đàn ông trưởng thành có đầy đủ mọi thứ từ quyền lực đến danh vọng tiền tài. Bên cạnh anh cũng không thiếu phụ nữ. Nhưng anh giống như vì sao trên bầu trời, nhìn thì lấp lánh lại không ai có thể với tới. Vì sao ấy rực rỡ và cô đơn tịch mịch trong đêm. Vậy mà, mỗi khi bên Chu Tư Đồng, Thẩm Kỳ luôn tìm thấy những phút giây yên bình thoải mái nhất. Cô cho anh hương vị của sự mộc mạc, chân thành và quyến luyến khó rời. Bữa cơm giản đơn cô nấu, căn nhà cũ chật hẹp cô ở hay mái tóc tự nhiên cô buông dài… Mọi thứ như bông tuyết ngoài trời, bay qua tim anh, tan thành nhớ nhung chờ đợi. Thẩm Kỳ biết, hóa ra anh đã rung động thật rồi. Vì đó chính là Chu Tư Đồng, là Tư Đồng mà thôi. Nhưng Thẩm Kỳ biết, đoạn đường đến bên Chu Tư Đồng không hề dễ dàng gì. Bởi vì, bây giờ cô vẫn còn quá nhỏ. Bởi vì, cô chỉ xem anh là anh trai của bạn thân mà thôi. Bởi vì, cô luôn khép chặt trái tim mình lại… Bởi vì, anh đã lún quá sâu để có thể quay trở về lúc trước. Nhưng, cho dù thế nào, anh cũng không muốn bỏ cuộc. Bởi Tư Đồng, Thẩm Kỳ anh là vì em mà đến. Tất cả những yêu thương quan tâm của Thẩm Kỳ dành cho mình, Chu Tư Đồng cô đều hiểu nhưng lại không dám đối mặt hay phá vỡ ranh giới mỏng manh đó. Vì cô lo sợ kết thúc cho mọi câu chuyện yêu đương trên thế gian này đều chỉ là bi kịch. Kiếp trước, chẳng phải bố mẹ cô đều như thế hay sao? Vì vậy, mặc cho Thẩm Kỳ truy đuổi trực tiếp gián tiếp ra sao, cô đều giả ngơ.. Thấy anh chạy đến trường học tìm mình, cô cố tình không thấy, hại anh sốt ruột sợ cô chạy mất mà nhảy ra khỏi xe chắn đường đem đi luôn. Cô đến công ty anh thực tập, anh chuyển thẳng đến bộ phận cô muốn, lại từng ngày dõi theo sợ cô bị ức hiếp. À, mà cũng có người ngu ngốc thử thách độ tức giận của anh thật. Khỏi nói Thẩm tổng xử lý nhanh gọn lẹ như thế nào. Đuổi việc với lý do củ chuối là “khi dễ đồng nghiệp”. Trợ lý nghe xong chỉ cảm thấy “...”. Còn có một bạn trai thích Tư Đồng, mới bắt chuyện chưa nói được mấy câu đã bị Thẩm Kỳ hổ báo xông ra chặn lại dấu người đi. Sau đó thì dùng ánh mắt lăng trì phân hủy tên kia. Tư Đồng ở sau lưng anh muốn nhoi ra xem liền bị anh duỗi tay đem kéo về liền. Vậy nên, có một người truy đuổi miệt mài, còn một người sợ hãi muốn chạy trốn. Thế nhưng, tình yêu đâu phải là thứ mà cô có thể điều khiển bằng lý trí. Bởi vì, trái tim cô vốn dĩ đã tự phá bỏ lớp gông xiềng đó mất rồi. Hóa ra, nó không còn thuộc về cô nữa. Thẩm Kỳ đã đến và lấy đi mất rồi. Là khi, anh dựa gần vào cô, mang hương vị tươi mát của cơn mưa hè. Là khi, anh nắm thật chặt tay cô trên đoạn đường nhỏ trong đêm tối. Là khi, dưới cơn mưa nhè nhẹ, anh nghiêng ô che mưa cho cô thì thầm “Đừng sợ anh, được không?”. Là khi, anh ở dưới lầu, đứng bên ngọn đèn đường vàng óng, ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn cô từng bước trở về nhà “Anh nhìn em lên lầu rồi rời đi, được không?”... Cứ thế, trái tim của Thẩm Kỳ và Tư Đồng đã chầm chậm hòa từng nhịp yêu thương với nhau, giống như là hoa lê bung nở trong ngày xuân nắng ấm, thơm nhẹ êm dịu và say đắm lòng người. Thì ra, yêu và được yêu là những tháng ngày hạnh phúc, ngọt ngào quyến quyến đến như vậy. Nhưng lúc này, vài biến cố nho nhỏ lại xảy đến. Nam phụ Sở Khiêm bùng lên muốn tranh giành cô gái nhỏ của Thẩm Kỳ. Vị hôn thê Trần Oánh Oánh gia đình ép buộc anh phải cưới để hoàn thành hôn nhân chính trị. Và cuối cùng là sự lựa chọn của anh khi phải từ bỏ vị trí thừa kế gia tộc hay là cô gái mà anh yêu? Thẩm Kỳ đã không hề do dự cho quyết định của mình. Từ bỏ tất cả mọi thứ anh đang có nhưng lại có tất cả những thứ còn hơn thế. Đó là tình yêu, hạnh phúc, ấm áp bên người anh xem hơn sinh mệnh bản thân... Chỉ cần cuộc đời này có em, là em, anh đã có tất cả rồi. Tư Đồng, anh chính là vì em mà đến. *** “Vì em mà đến” có lẽ là bộ truyện duy nhất chuyên sủng ngọt hoàn toàn 100% của tác giả Trường Câu Lạc Nguyệt. Khác với các bộ trước kia, nội dung bộ này không hề có chút xíu ngược nào luôn á. Đọc từ đầu đến cuối đều là sủng ngọt ấm áp phát hờn. Có thể với nhiều bạn thì motif truyện không mới lạ so với các truyện hiện nay nhưng điểm cộng là cách viết của tác giả khá thu hút, ngắn gọn, xây dựng nhân vật tốt, tình tiết hợp lý, thích hợp đọc thư giãn, thoải mái. Nam chính thuộc kiểu thâm tình, cuồng truy nhưng cách bộc lộ rất nhỏ rất nhẹ, cứ thấm dần rất thích. Đọc mà nhiều lúc muốn thay nữ chính rung rinh theo luôn í. Anh đối xử với tiểu tam, kẻ phá hoại thì dứt khoát, nhanh gọn cực ok nha. Không có dây dưa lằng bà nhằng gì hết trơn á. Còn nữ chính thì ít nói trầm tĩnh và khá nội tâm nhưng tốt bụng, kiên cường lắm. Khi chạm vào những điểm mấu chốt của cô thì cô mới ra tay tàn nhẫn không do dự. Trong tình yêu lúc đầu hơi nhút nhát nhưng sau này tin tưởng và nỗ lực rất nhiều. Truyện thiên về sủng ngọt nên chỉ thích hợp cho các bạn team đường thôi ạ, không dành cho team ngược thích đắng đâu nha. Đáng tiếc, đây là truyện khá mới nên chưa được edit. Mình thấy cv cũng dễ đọc nên bạn nào nhảy được thì nhảy luôn ạ, có 49 chương à, đọc nhanh lắm. Bạn nào muốn edit thì đào hố lúc này không muộn đâu, chắc sẽ đông khách thôi ạ. #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Ngày hai mươi sáu tháng giêng, trong một con hẻm nhỏ hướng Đông. Chỉ những ai quen thuộc với khu phố này mới biết được con đường tắt này. Bình thường nơi đây không ai thèm lui tới, bởi vì xuyên vào bên trong, chính là một nơi vô cùng dơ dáy bẩn thỉu, lại đầy rẫy những tệ nạn nguy hiểm. Chu Tư Đồng trên vai còn đeo cặp sách, hoảng loạn bị mấy tên côn đồ vây quanh, đè vào trong góc tường. Tên đầu đàng trên vai có nhiều hình xăm bặm trợn, trên tay đang cầm một cây dao nhỏ, quơ qua quơ lại trước mặt Chu Tư Đồng, nhìn qua cô cười đầy dâm tặc: "Tiểu nha đầu lớn lên xinh đẹp, không bằng ở cùng với ca ca, một bước lên trời, sau này, em muốn sao thì là vậy." Nói xong, đi theo hắn là những tên lưu manh trên đầu nhuộm đủ màu sắc, tất cả đều cười ầm lên. "Không sai, đi theo đại ca ta, trở thành đại tẩu của chúng ta. Lấy một cái danh này, ai ở đây dám chọc ghẹo cô nữa." Bọn họ người tung kẻ hứng, Chu Tư Đồng ôm chặt hai tay, mặt không biến sắc, len lén quan sát xung quanh, tìm xem có vật gì có thể dùng được hay không. Sau đó, cô phát hiện cách đó không xa có mấy chai bia để dưới đất, trừ những thứ đó ra thì không còn vật gì khác nữa. Trong nội tâm không khỏi thở phào, nhưng trên mặt vẫn giả vờ có chút sợ hãi. Nhút nhát e lệ mà cúi gầm đầu, không dám nói lời nào. Nhìn thấy Chu Tư Đồng không lên tiếng, tên được xưng là đại ca kia tiến về phía trước một chút, bàn tay sần sùi đầy sẹo, trên người lại có nhiều mùi khói dầu, có chút thô lỗ muốn sờ gò má cô. Sau đó, hắn bắt gặp hình ảnh cô gái bị hù dọa mà tránh đi, lảo đảo né về phía bên trái hai bước. Ba tên thuộc hạ đằng sau vội vàng lên tiếng: "A, đúng là quá ngây thơ." "Đúng là không biết tốt xấu." "Ai, đại ca, đợt lát nữa anh xử lý xong rồi, cũng không thể quên đi đám huynh đệ này nha. Anh được sướng ít ra cũng cho tụi em hưởng một chút chứ." Tên đại ca kia nghe xong tức giận, nắm lấy tóc của tên vừa mở miệng, gầm lên: "Đàn bà của ông mà mày cũng dám mơ tưởng? Ăn tim gấu mật hổ rồi phải không?" Tên kia bị đánh lảo đảo một cái, vội vàng cười đùa lấy lòng: "Đại ca, em không dám, em chỉ đùa thôi, đại ca." Tên đại ca hài lòng, xoay người lại nhìn Chu Tư Đồng, trong giọng nói mang theo vài phần không còn kiên nhẫn: "Có được hay không, nói một câu rõ ràng. Bất quá, đêm nay em làm tôi hài lòng, ngoan ngoãn lấy lòng tôi, trở thành người đàn bà của tôi, tôi cũng sẽ cho em thoải mái một chút. Nếu câu trả lời của em làm tôi không hài lòng, ở đây chỉ là vài tên đàn em, ở phía sau còn một đống người đang xếp hàng dài. Em hiểu mà." Mời các bạn đón đọc Vì Em Mà Đến của tác giả Trường Câu Lạc Nguyệt.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tôi Mộng Giữa Ban Ngày
Văn án: Cuộc chiến tranh đoạt học bổng diễn ra hừng hực khí thế, ở trước cửa phòng làm việc của thầy chủ nhiệm, Lâm Ngữ Kinh cùng Thẩm Quyện oan gia ngõ hẹp. Lâm Ngữ Kinh vẻ mặt đau thương, mắt rưng rưng: "Bạn học Thẩm, nói thật với cậu nhé, tôi là từ nông thôn đến đấy, trong nhà rất nghèo, lúc đầu tên là Lâm Thúy Hoa, thôn Hoa sen chúng tôi chỉ có mỗi mình tôi có thể đến thành phố lớn học tập thôi, lần này nếu như tôi không lấy được học bổng sẽ không có tiền nộp học phí, không có tiền nộp học phí cũng chỉ có thể quay về thôn cho heo ăn..." Thẩm Quyện dáng vẻ lười nhát, không đếm xỉa tới: "Thật là trùng hợp, tôi ở thôn Lá sen sát vách đấy, vốn tên là Thẩm Thiết Trụ, tôi không chỉ phải cho heo ăn, mà còn phải làm ruộng." Lâm Ngữ Kinh: "..." Hai người mặt không biểu cảm nhìn nhau ba giây, sau đó động tác đều nhịp, mỗi người xoay mình rời đi. Thẩm Quyện chui vào máy bay trực thăng riêng, Lâm Ngữ Kinh lên Rolls-Royce Phantom phiên bản dài. — Hai kẻ có tiền mỗi ngày ở trước mặt đối phương, chính xác là đối với nhau, nỗ lực mà giả dạng nghèo, câu chuyện cũ. "Ngữ là ngữ không kinh chết người không ngừng ngữ, kinh là kinh động trời đất quỷ thần khóc than sự kinh đó." *** Đây là một câu chuyện tình yêu của một bá chủ trường học với cô bạn cùng bàn. Ấn tượng đầu tiên mà Lâm Ngữ Kinh để lại với Thẩm Quyện chính là cảm giác bi thương giấu đằng sau vẻ ngoan ngoãn vui tươi.  “Một thiếu nữ tinh thần sa sút, tâm tình mờ mịt, tang thương khó hiểu, hơn nữa tính khí cũng không tốt lắm". Lúc nhỏ Lâm Ngữ Kinh kết bè kết phái đánh nhau, bị thua thiệt không ít. Cô đi học một khóa Judo, kể từ đó về sau, chỉ có cô đuổi theo đánh người khác là chính. Sau đó, Lâm Ngữ Kinh rất hiếm khi xuất hiện, đã là học sinh trung học chín chắn, cũng không làm mấy chuyện đánh nhau kia nữa.  Bạo lực thì có thể giải quyết được vấn đề gì? Học tập mới là con đường chân chính, chỉ có học tập mới làm cho cô thấy vui vẻ. Từ khi biết mình cha ruột không thương, mẹ ruột không thích, Lâm Ngữ Kinh đã giấu đi rất nhiều gai nhọn của mình, để biến mình thành một “tiểu tiên nữ” thanh tân, học hành chăm chỉ, không tranh không đoạt, không chọc ghẹo gây phiền phức với ai, luôn treo lên mặt nụ cười ngoan hiền.  Nhưng thật ra sau chưa đầy một tháng, tất cả khí chất tang thương u buồn không chút bụi trần của cô bị thay thế bằng “một thiếu nữ giang hồ có tình có nghĩa có ơn tất báo, vô cùng chú trọng nghĩa khí”. Ấn tượng đầu tiên mà Thẩm Quyện để lại cho Lâm Ngữ Kinh là “một anh trai giang hồ ăn nói thiếu đánh”, cả người lúc nào cũng trong hai trạng thái “buồn ngủ và đang ngủ”. Là ông chủ studio xăm hình, ở một mình, tự lo cuộc sống. Thẩm Quyện cảm thấy chính mình là một học sinh cấp ba hiền lành, tính khí cực tốt, chỉ vì vẻn vẹn một lần suýt đánh chết bạn cùng bàn ngu si của mình, thế mà bị truyền đi rằng cậu máu tanh và bạo lực, thật hết cách. Là một anh trai giang hồ đi đánh nhau còn không quên làm bài tập: “Tôi có hơi mệt” giọng thiếu niên nhàn nhạt mang theo chút âm mũi, lộ ngay vẻ suy nhược miễn cưỡng “Thế nên hành động nhanh lên, cùng xông lên hết đi, giải quyết xong trở về ngủ, ngày kia đi học rồi, mai tôi còn phải bổ sung bài tập”. Vì một lần anh trai giang hồ chưa tỉnh ngủ rồi nói nhầm định luật Ôm thành số Pi và chép phạt 1000 lần công thức định luật Ôm, Lâm Ngữ Kinh đã trả nợ ân tình cho anh trai giang hồ bằng cách tự nguyện gửi tóm tắt môn học cặn kẽ chi tiết đầy tâm huyết cho người ta. Kết quả, ừm, khi kết quả phát ra cảm giác khá khó xử. “Cô chỉnh sửa tài liệu ôn tập vật lý đến tận hai giờ rưỡi sáng, sợ cậu xem không hiểu còn đặc biệt chia ra hai loại file: Word và PP, văn hay hình đẹp, bổ sung thêm bài tập ôn luyện. Vì khiến cho học tra hứng thú, mẹ nó cô còn đặc biệt biên tập cho cậu ta một đoạn quảng cáo. Kết quả điểm vật lý của người ta tối đa. Tổng điểm còn cao hơn cô. Tôi cứ nghĩ cậu chẳng qua là một bá chủ trường học. Kết quả cậu vậy mà còn là một học bá. Lâm Ngữ Kinh cảm thấy người đầu tiên mà cô kết giao sau khi đến thành phố này, cũng có thể là người duy nhất, người có thể được xưng là bạn bè, có khả năng sắp nói bai bai với cô." Ban đầu, Thẩm Quyện đã răn đe đám bạn mình không được có ý đồ gì với Lâm Ngữ Kinh vì “cô ấy là bạn cùng bàn của tôi, không phải bạn cùng bàn của cậu”. Một anh trai giang hồ tự nhận đã dùng hết kiên nhẫn bao dung của đời này lên người cô bạn cô cùng bàn, dịu dàng đến cực điểm với “con mèo sữa” dễ cáu này rồi.  Tình cảm của hai người có phần chậm nhiệt, vì lúc đầu cả hai đều nghĩ mình có tiềm chất tâm thần khi lại để ý những chuyện không đâu của người kia, nhưng có ai bình thường khi lỡ yêu đâu. Đến khi Thẩm Quyện nhìn thấy hai cậu bạn thân chí cốt bảnh bao của Lâm Ngữ Kinh thì mới thấy nguy cơ đe dọa, lúc đó mới hiểu rõ lòng mình và bắt đầu theo đuổi Lâm Ngữ Kinh. Vì với cậu thì bạn cùng bàn là của mình và không ai được bắt nạt bạn cùng bàn của mình ngoài mình cả. Thẩm Quyện này, thời điểm mà cậu phát động tấn công theo đuổi người cậu thích thì thật lòng không ai có thể chống cự nổi. “Tớ rất thích cậu, không biết phải làm sao thì mới khiến cậu có cảm giác an toàn hơn một chút." “Không nghĩ tới sẽ thích cậu bao lâu, không nghĩ tới sẽ bắt đầu lúc nào, kết thúc lúc nào, chỉ muốn có tương lai của cậu." “Nếu như lúc này cậu còn chưa thích tớ, như vậy, thế thì cậu phải nỗ lực, vì cậu không còn cơ hội hối hận nữa rồi, cũng không còn cơ hội trốn, là chính cậu tự va vào. Nếu như ngày nào đó cậu nhận ra mình không thích tớ nữa, tớ có thể cho phép cậu bỏ đi môt lúc, sau đó tớ lại kéo cậu về, trói cậu vào với tớ.” “Lâm Ngữ Kinh, tớ sẽ không buông tay” “Cô rõ ràng vẫn đang ngây ngốc trong thế giới nhỏ của mình rất tốt mà. Chuyện không chế tâm trạng thế này trước đây cô đều rất am hiểu, chút “ỷ lại” bất tri bất giác đối với cậu này… được rồi, là “thích” cô cũng có thể khống chế rất tốt. Thế nhưng Thẩm Quyện nhất định phải đến trêu chọc cô. Cậu đã nghèo như vậy rồi, lo mà học tập cho tốt đi không được sao! Học người ta tìm đối tượng làm gì.” Thẩm Quyện cũng không hiểu mình đã làm gì để cô ấy khăng khăng rằng cậu nghèo túng như vậy. Đến mình cũng không hiểu một “anh trai giang hồ” mặc đồng phục cưỡi mô tô đi học, kết hợp nhuần nhuyễn khí chất “nông thôn pha lẫn thành thị” như vậy thì nghèo ở chỗ nào? Sau vài cú thả thính cực nhanh chuẩn độc và “cực kì lẳng lơ” của Thẩm Quyện, sức chống cự và sự tỉnh táo của Lâm Ngữ Kinh tụt về số âm. Lâm Ngữ Kinh đã tự nhủ:  “Không thích yêu đương nhưng lại thích cậu. Không muốn tin vào chuyện tình yêu chó má gì đó, nhưng lại muốn tin cậu một lần. Bởi vì đối tượng là cậu, cho nên dù trong lòng không mấy chắc chắn, tớ cũng muốn thử một chút xem.” "Tôi mộng giữa ban ngày" bên cạnh câu chuyện tình yêu của Lâm Ngữ Kinh và Thẩm Quyện, truyện còn hé lộ cho người đọc về câu chuyện xưa của bá chủ trường học Thẩm Quyện. Câu chuyện liên quan đến việc tại sao cậu đánh người bạn cùng bàn cũ kia đến sống dở chết dở, tại sao cậu không tiếp tục luyện tập trong đội tuyển và những lựa chọn tiếp theo để theo đuổi con đường mà cậu vẫn mong muốn.  Theo cá nhân mình đánh giá, truyện này đạt gần như tối đa điểm khi nhân vật được xây dựng cực kỳ “thích”, có nhiều nhân vật phụ rất đáng yêu hài hước. Nội dung truyện mạch lạc và lối diễn đạt biên tập tốt, kết truyện cũng viên mãn, chỉ có chút xíu nhược điểm là chưa edit xong thôi. Nhưng nhìn chung mình vẫn nhiệt liệt đề cử nha.   Mời các bạn đón đọc Tôi Mộng Giữa Ban Ngày của tác giả Tê Kiến.
Sao Cô Ấy Chưa Quyến Rũ Tôi? - Phúc Lộc Hoàn Tử
Điều anh bất mãn nhất, là người phụ nữ đó không chỉ trộm đi con anh, còn trộm đi cả trái tim anh. Khi cùng về lại dưới một mái nhà, anh ra quy ước với cô, điều đầu tiên: Không được quyến rũ tôi. Ai mà ngờ... Vế 1 câu đối: Chú hai thật giỏi biết bao. Vế 2 câu đối: Nghiệp quật không trượt phát nào. Hoành phi: Thuốc viên~ Người nào đó, toi. Tác giả nói: 1. Những chi tiết chuyên ngành trong truyện tham khảo từ baidu baike, wikipedia, video và phỏng vấn,... tác giả sẽ cố gắng chú thích rõ. 2. Thích máu chó, chỉ hoan nghênh sự đồng thuận, nếu không thuyết phục được nhau thì xin tôn trọng nhau. Tag: Đô thị tình duyên, sủng Mời các bạn đón đọc Sao Cô Ấy Chưa Quyến Rũ Tôi? của tác giả Phúc Lộc Hoàn Tử.
Tôi Yêu Lucifer - Hồ Điệp Seba
Cô nghĩ rằng, cô thật sự rất yêu anh! Hồ Diễm Nhiên vẫn luôn cho rằng, mình sẽ thích những người đàn ông là quân nhân giống như cha mình, hoặc là những học giả điềm đạm nho nhã du du trong biển sách. Nhưng từ lần đầu tiên gặp gỡ, cô đã không thể kiềm chế mà bị gương mặt mỹ lệ của anh hấp dẫn sâu sắc ― một tổng thể của thiên sứ và ác ma, đẹp đến đoạt hồn người. Trong cơn mê từ đôi con ngươi tinh thuần kia, cô không hề để ý đến những dối gạt và những thương tổn mà anh gây ra cho mình. Hết lần này đến lần khác giao cả trái tim cho anh. Nhưng lần này, cô hoàn toàn biết rõ rằng, nhu tình của anh vĩnh viễn sẽ không chỉ thuộc về một mình cô. Vì thế cô chỉ còn cách lựa chọn rời đi…  Đổi gió đi, đổi gió nào. Truyện ngược, tra nam quay đầu, quá trình ngược tơi tả, kết HE.  Mời chị em giải khuây bằng một truyện 9 chương của Hồ Điệp, tên là Tôi yêu Lucifer. Nói là giải khuây mà tốn của mình ít nước mắt. Mẹ ơi, Hồ Điệp tỷ viết truyện ngược nha, nam nữ chính ngược đan xen, tất nhiên không cẩu huyết và HE. Nam chính là học trò nữ chính, tức là nữ hơn nam kha khá tuổi, nam truy ráo riết nhưng nam này có bản tính trăng hoa.  Đằng sau tình yêu khắc cốt ghi tâm và nguyên nhân mang tính huyền huyễn thì mình thấy đây là câu chuyện rất thực tế. Diễn biến một câu chuyện tình và tâm lý yêu đương giữa một tra nam và một nữ cường không có cách nào thoát ra khỏi nam 9 rất đúng và rất đáng suy ngẫm. Tác giả lý giải về tính đào hoa và tình yêu của một playboy rất đúng, tác giả lại lý giải vì sao một nữ cường đã từng vấp ngã với playboy một lần mà vẫn dính vào playboy lại càng đúng. Đọc thấy ngấm. Quả thực là mình rất thích cách hành văn của tác giả này. Mượt mà, hiệu quả, ngôn từ gây ấn tượng mạnh. Nữ bị ngược nhưng nam cũng bị ngược chả kém. Đọc chả biết đáng thương hay đáng giận nữa.  Về sau mọi thứ đều viên mãn. Một chút huyền huyễn được đưa vào để dệt nên một chút mộng đẹp, cũng có thể coi yếu tố huyền huyễn này là một cách giải thích cho bản chất trỗi dậy hay cái gọi là lãng tử quay đầu hay là cái gọi là tình yêu đích thực.  Cuối sách tác giả có nói đây là câu chuyện từ kinh nghiệm bản thân. Bản thân yêu một lucifer, rồi tổn thương trầm trọng, tổn thương đến mức từ bỏ thì người ấy tỉnh ngộ, chọn lựa từ bỏ đào hoa phù phiếm mà chung tình và giờ là hai người hạnh phúc. Hỏi sao mà chị ý viết ngấm thế, câu chuyện đơn giản, nội dung nút thắt cực kì quen thuộc nhưng cách tiếp cận, cách lý giải vấn đề và nhất là suy nghĩ của các nhân vật rất đời. (Mình đang nói về đoạn yêu nhau ban đầu ngược ngược ấy, đoạn nhận lại tình yêu rồi nhất kiến chung tình này nọ thì tuỳ quan điểm, cũng có người nói công tử đào hoa mãi là đào hoa, sao có thể biến thành chung thuỷ được)   Nhưng ko phải cũng vẫn có nhiều ngoại lệ sao?  Truyện đúng chất Hồ Điệp nhé, cũng tưng tửng, buồn cười chứ k ủ ể èo uột đâu. Đoạn nào đau thì cũng đau lắm. Nhân vật luôn là những người có khiếm khuyết tâm hồn, dù mạnh mẽ nhưng vẫn luôn che giấu một phần vô cùng yếu đuối của bản thân, phần quá khứ khiếm khuyết cũng luôn là kim chỉ nam định hình tính cách nhân vật. Mình thích ở Hồ Điệp cách xây dựng hoàn cảnh và lý giải tính cách nhân vật rất logic. Vì sao nữ chính, một nhà khoa học mạnh mẽ, có tư sắc, có học vị lại luôn yêu phải lucifer. Vì cô luôn cô đơn, mẹ mất, cha là quân nhân, từ nhỏ đã gánh vác gia đình, sống xa cha nhưng kiên cường vì biết cha sẽ về. Nhưng khi cha cô mất rồi thì sao? Và cô tìm niềm an ủi ở tình yêu, cô mạnh mẽ nên cần những lời yêu thương ngọt ngào, cần sự chăm sóc, cô dễ động lòng với sự dịu dàng và kiên trì của mấy tay playboy. Tất cả chỉ vì hơi ấm, một playboy với bản tính săn mồi sẽ có bao nhiêu dịu dàng bao nhiêu quyến rũ? Cái này chị em nào đã yêu phải playboy chắc rõ nhất.  Túm lại là truyện được, không phải truyện mình rất thích nhưng mà so với đám truyện ngược thì mình nghĩ quyển này cưc ổn. Bạn editor làm rất tốt, chú thích tỉ mỉ. Ko hiểu sao thi thoảng vẫn dính vài câu cú convert nhưng nhìn chung giọng edit tốt, mượt, từ ngữ phong phú Mời các bạn đón đọc Tôi Yêu Lucifer của tác giả Hồ Điệp Seba.
Xuyên Thành Vợ Cũ Nam Phụ - Bất Tài Như Phó
Cô xuyên thư, đã vậy nhân vật cô xuyên vào còn là trọng sinh. Đời trước nhân vật này trong lòng có một "bạch nguyệt quang(*)" tên Trình Tuyển. Theo trong sách miêu tả, Trình Tuyển là một mỹ nam lạnh lùng, khuôn mặt đẹp đó nhưng chẳng làm được, một nam nhân lãnh đạm trong việc hành phòng. Mà Nguyễn Thu Thu xuyên thành vợ cũ của bạch nguyệt quang Trình Tuyển, một nữ phụ ác độc chê nghèo ham giàu. Lúc cô xuyên vào, trên bàn đặt một tờ đơn đề nghị ly hôn. Trình Tuyển đội mưa ướt hết người, ăn mỳ tôm không dinh dưỡng. Nhìn khuôn mặt trái xoan xinh đẹp ôn tồn kia, Nguyễn Thu Thu bỗng dưng không nhịn được, bảo để mai rồi nghĩ chuyện ly hôn sau đi. ... Kết quả "nghĩ sau", sau mãi cuối cùng vẫn không ly hôn. Sau đó. Nguyễn Thu Thu: Ai nói hắn là vô dụng, ai nói hắn lạnh nhạt chăn gối? Méo hiểu sao... (╯‵□′)╯︵┻━┻ Thực ra đây là truyện ngọt sủng hài hước nhẹ nhàng... Có 1 số đoạn viết về trò chơi, không thích có thể nhảy qua. Note:  1. 100% ngọt 2. Tác phong nam chính trong truyện này khá lạ, vì hắn không muốn sống... *** Nguyễn Thu Thu xuyên vào một quyển trọng sinh, đời trước nữ chính có "bạch nguyệt quang(*)" yêu mà không chiếm được. Trong sách đó, bạch nguyệt quang Trình Tuyển có khuôn mặt đẹp nhưng chẳng được tích sự gì, là một mỹ nam lạnh nhạt chuyện chăn gối. Mà Nguyễn Thu Thu xuyên thành vợ cũ của bạch nguyệt quang Trình Tuyển, một nữ phụ ác độc chê nghèo ham giàu. Lúc cô xuyên vào, trên bàn đặt một tờ đơn đề nghị ly hôn. Trình Tuyển đội mưa ướt hết người, ăn mỳ tôm không dinh dưỡng. Nhìn khuôn mặt trái xoan xinh đẹp ôn tồn kia, Nguyễn Thu Thu bỗng dưng không nhịn được, bảo để mai rồi nghĩ chuyện ly hôn sau đi. ... Kết quả "nghĩ sau", sau mãi cuối cùng vẫn không ly hôn. Sau đó. Nguyễn Thu Thu: Ai nói hắn là vô dụng, ai nói hắn lạnh nhạt chăn gối? Méo hiểu sao... (╯‵□′)╯︵┻━┻ Thực ra đây là truyện ngọt sủng hài hước nhẹ nhàng... Có 1 số đoạn viết về trò chơi, không thích có thể nhảy qua. Note:  1. 100% ngọt 2. Tác phong nam chính trong truyện này khá lạ, vì hắn không muốn sống... (*) bạch nguyệt quang: thứ nhìn được mà không với tới được, ước ao mà không có được." Mời các bạn đón đọc Xuyên Thành Vợ Cũ Nam Phụ của tác giả Bất Tài Như Phó.