Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nam Chính Luôn Muốn Độc Chết Tôi

Văn án: Bạn đang đọc truyện Nam Chính Luôn Muốn Độc Chết Tôi của tác giả Bần Tăng Ái Hát Tửu. Sau một giấc ngủ dài, Mạnh Sơ tỉnh lại, cô vẫn còn chìm trong kí ức kinh hoàng kia, cho đến khi mọi người quanh cô đều thầm thì nói cô yêu Thù Quan điên cuồng đến cỡ nào. Không! Không phải! Họ không hiểu! Họ làm sao biết cô sợ con người kia đến nhường nào, chính hắn ta là kẻ khiến cô liệt nửa người...trong tương lai. Đúng vậy! Cô sống lại! Nhưng tại sao cô vẫn là nằm trong tay người kia? Cô không thể thoát được ư??? Trần Thù Quan chỉnh lại áo blouse trắng thí nghiệm, cầm thuốc tiêm vi khuẩn trong tay: "Mạnh Sơ Sơ, em đến đây. Nghe bảo em nói với những người xung quanh rằng em không yêu tôi." Mạnh Sơ ôm lấy nhũ hoa bị chà đạp đến rách da trước ngực, co người run lẩy bẩy ở góc giường: "Không có, không có, em yêu anh muốn chết!" Ánh mắt dưới cặp kính của Trần Thù Quan lóe lên: "Em nói em muốn chết ư?" Mạnh Sơ: "..." Lần đầu tiên Trần Thù Quan nhìn thấy cô thì đã muốn giết cô, đặt vào thùng chứa Formol trong phòng thí nghiệm cũng được, sau khi diệt khuẩn chế thành tiêu bản cũng được. Nhưng sau này lại phát hiện anh muốn "chơi" chết cô nhất. *** Review của Neon Moon: Đầu tiên mình muốn gửi lời cảm ơn đến editor của Ngôn Tình Động đã dành thời gian và công sức để edit bộ truyền này cho mình và mọi người có cơ hội đọc. Cũng như là cơ hội khám phá câu chuyện tình yêu thăng trầm của Sơ Sơ và Thù Quan. Khi đọc qua phần giới thiệu và theo dõi hành trình yêu lại từ đầu của họ, mình lại có chút hụt hẫng khi đến đoạn kết, vì suốt quá trình đó Sơ Sơ đã luôn là một cô gái bản lĩnh, tự tin, biết yêu bản thân và nghĩ cho bản thân; nhưng khi cô ấy yêu ai thì yêu cả đường đi lối về – dành trọn cả con tim mình cho người ấy và dĩ nhiên là sẵn sàng hi sinh cả những khía cạnh khác trong cuộc sống để vun vén cho tình yêu của mình. Thế nên mình đã mong mỏi một kết thúc logic hơn và công bằng hơn cho cô ấy, cũng như Thù Quan phải nhận những gì đáng ra anh ta phải nhận theo luật hoa (nhân) quả. Ở cuộc đời trước, sau khi kết thúc với mối tình đầu, Mạnh Sơ dành toàn bộ thời gian cho việc học diễn xuất và cuối cùng cô ấy được đền đáp bằng vị trí khó ai sánh bằng trong làng giải trí; đó có thể là một happy ending với mối tình tiếp theo vô cùng lí tưởng đang chờ cô ấy, nhưng Thù Quan là người đã cướp đi tất cả những thứ đó theo một cách tàn nhẫn nhất. Sơ Sơ chỉ vừa bước qua độ tuổi 30 vẫn còn những ngọt ngào cô ấy chưa được nếm thử, vậy mà anh ta hạ độc cổ đến mức bị què, đam mê diễn xuất đều tan thành bọt biển, cũng bởi vì khiếm khuyết đó mà cô ấy chẳng còn tự tin sánh bước bên Tần Tắc – người cô ấy tin tưởng và ngưỡng mộ lúc bấy giờ. Đổi ngược là mình trong nghịch cảnh đó, khả năng cao mình sẽ chọn cách tiêu cực nhất – tặng cho hắn một nhát dao chí mạng kết thúc tất cả hận thù, trước khi gieo mình xuống ban công. Mạnh Sơ là một cô gái độc lập biết tôn trọng bản thân và người khác, thế nên ngay khi biết mình sẽ trở thành gánh nặng cho bạn đời, cô ấy thà rằng từ bỏ cơ hội hạnh phúc này chứ không muốn liên lụy đến ai khác. Cô ấy không sợ cô đơn sao? Không! Sự thật chứng mình Sơ Sơ thèm khát tình yêu thế nào chúng ta đều rõ; bởi vì muốn yêu nên dám ở bên một người mà người đó còn chưa có tình cảm với mình ngày ngày quấn quýt như Trần Thù Quan; dũng cảm yêu nên cô ấy cũng dũng cảm từ bỏ tình yêu khi sự cho đi và nhận lại của hai bên trở nên khập khiễng. Trần Thù Quan không hiểu được tình yêu không biết lí thuyết yêu đương, không chăm sóc tốt cho Mạnh Sơ nên cô ấy quyết định ra đi, đó là anh ta tự chuốc lấy; nhưng đến cuối cùng mọi hậu quả đều rơi trên đầu Sơ Sơ. Sau cùng vẫn là lí do tình yêu ích kỉ, anh ta không có được Sơ Sơ thì không ai có được cô ấy, nếu muốn sở hữu trước tiên phải biết giữ gìn. Trần Thù Quan, quá trình theo đuổi cô ấy lại từ đầu của anh thấy mình đã bỏ ra nhiều sao? Không hề, ở kiếp trước Sơ Sơ cũng cho anh tất cả những gì cô ấy có đấy thôi. Những cảm xúc hận thù, sợ hãi, tức giận của Mạnh Sơ với Trần Thù Quan kiếp này là hệ quả của một người lĩnh ngộ được câu nói : “Trong tình yêu, không phải đầu tư nhiều tình cảm sẽ nhận về được kết cục tốt đẹp.” thậm chí có thể bị người ta hãm hại và lợi dụng ngược lại. Sơ Sơ sợ hãi nên chạy trốn Thù Quan, nhưng Thù Quan nghiêm nhiên xem điều đó hết sức nhẹ nhàng, chỉ cần anh ta muốn thì cô phải ở bên anh ta, quấn quýt với anh ta; hóa ra từ kiếp trước đến kiếp này thứ bắt đầu và níu giữ tình yêu của họ chỉ là những cái chạm vật lí và sự điều khiển của hormone sinh học. Người có tâm lí vặn vẹo như anh ta nên sống một mình và sử dụng các dịch vụ như “ăn bánh trả tiền” để không làm khổ thêm cuộc đời của ai nữa. Mạnh Sơ chắc cũng đã nghĩ như thế nên không chỉ một mà là nhiều lần khóc lóc cầu xin anh tha cho cô ở cuộc đời này. Và có lẽ câu chuyện kiếp này của họ cũng chẳng khác mấy so với kiếp trước, nếu như… Trần Thù Quan không biết được việc Mạnh Sơ chuyển sinh. Từ những lời nói trong lúc say sưa của cô, Thù Quan có thể nhảy số được chuyện hoang đường như trọng sinh và thật sự tin vào điều đó, đối với nhà khoa học như anh ta thì đúng là tỉ lệ 0,001/10000 rồi. Nhưng lại may mắn khi có được tỉ lệ đó nên Thù Quan đã làm được những điều mà anh ta ở cuộc đời khác không thể hoàn thành được. Trần Thù Quan bắt đầu tự đặt câu hỏi cho những việc mình làm với Mạnh Sơ ở kiếp trước, tại sao anh ta phải làm đến mức đó => anh ta không có được cô thì phải hủy hoại cô; anh ta có dục vọng chiếm hữu lớn như vậy sao => anh ta yêu Mạnh Sơ hơn những gì anh ta nghĩ. Từ những luận điểm đó Trần Thù Quan đi đến kết luận, có lẽ có Mạnh Sơ ở bên là một niềm vui chứ không phải sự phiền phức => bắt đầu quan tâm đến cô ấy hơn, công nhận vị trí của cô ấy trong cuộc sống của mình. Trần Thù Quan kiếp này may mắn nhận ra sự chiếm hữu vặn vẹo của mình với Mạnh Sơ từ sớm, nên anh ta cố gắng thay đổi để có được tình yêu của Sơ Sơ lần nữa. Nếu so sánh với những bộ ngôn tình có yếu tố chuyển sinh khác dưới góc nhìn nữ chính, tuy người trọng sinh vẫn là nữ nhưng người thay đổi khuyết điểm và sai lầm của bản thân để có kết cục tốt hơn lại là nam chính. Tuy không thể hài lòng với sự thay đổi của Thù Quan, vì anh ta thừa nhận là lòng đố kị của mình vẫn còn lớn lắm (vẫn còn muốn giết Mạnh Sơ nếu cô dám yêu người khác) nhưng vì hứa sẽ không làm hại đến cô nữa nên anh ta sẽ cố gắng kiềm chế suy nghĩ đó. Nghĩ mà xem, ai lại thấy được hạnh phúc khi bên cạnh mình là người có tâm lí sát nhân mãnh liệt như vậy; nhưng may mắn người Trần Thù Quan yêu là Mạnh Sơ và cũng chỉ có cô ấy mới đủ bao dung cho tất cả những khiếm khuyết của anh ta, chấp nhân tin anh ta lần nữa. Nếu không phải có sự xuất hiện của Mạnh Chỉ, chắc cô ấy cũng không dễ dàng gì buông đi những đề phòng đó. Kết thúc quá hụt hẫng, vì theo mình Trần Thù Quan cần phải dùng nhiều thời gian hơn để bù đắp cho những gì anh đã lấy đi từ cô ở kiếp trước, từ công việc mơ ước đến địa vị đến trong giới và nhiều thứ khác nữa. Nhưng quá trình đọc truyện thì rất tuyệt vời, nói chung trừ phần kết thì cách triển khai rất mượt và khá logic, thêm vào đó là trình edit tài tình của Ngôn Tình Động khiến cho văn chương không bị cô đặc, lời văn êm ái đọc rất thuận miệng. Đây là bộ truyện đầu tiên đưa mình đến với Miêu và Ngôn Trình Động, mình cố gắng thả like đều hết toàn bộ câu chuyện để thay lời động viên đến bạn và thật sự mình thấy xứng đáng vô cùng, mong tương lai lại gặp bạn ở bộ truyện đặc sắc khác. Tóm lại, Nam Chính Luôn Muốn Độc Chết Tôi, có nội dung chuẩn xác như tên của nó, từ kiếp trước đến kiếp này Trần Thù Quan luôn lẩn quẩn trong suy nghĩ gi.ế.t Mạnh Sơ rồi đem cô làm tiêu bản để mỗi ngày chỉ anh ta được nhìn ngắm cô; nhưng anh ta lại khao khát tình yêu ấm áp và sự nồng nhiệt của cô hơn cả, muốn cô gái nhỏ mãi mãi là bé ngoan dưới cánh chim to lớn của mình – không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, đặc biệt là Tần Tắc (nên phần ngoại truyện một lần nữa cho anh ta được như ý nguyện). Mọi người hãy đọc đi vì khum làm mọi người thất vọng đâu, mình từng đọc qua nhiều bộ ngôn tình mà cụ thể là độc chiếm văn, có thể nói Trần Thù Quan không khác biệt so với nam chính nào, nhưng Mạnh Sơ thì ngoan cường không thua kém cô gái nào; và tình yêu của họ thì vặn vẹo, khác lạ không kém mối tình thăng trầm của bất kì ai. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc review của mình.   Mời các bạn mượn đọc sách Nam Chính Luôn Muốn Độc Chết Tôi của tác giả Bần Tăng Ái Hát Tửu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bắt Được Trượng Phu Như Ý
Nam áp nữ, bất quá là nhất thời gặp dịp thì chơi, không có tình không có yêu. Nữ áp nam, chỉ là muốn giải nỗi khổ tương tư nói chuyện yêu đương. Cưu Minh Dạ, _có một gia đình nhiều đời làm nghề y, hắn cũng là chiến tướng trên  sa trường… Thật vất vả đánh thắng trận, trên đường về nhà lại bị mã tặc đột nhiên xuất hiện ngăn cản. Mà thủ lĩnh mã tặc còn là một nữ nhân! Là nữ nhân còn chưa tính nàng còn là một đại mỹ nhân. Bất quá mỹ nhân này hẳn là chưa có nghe qua quyền thế Cưu gia,cho nên mới dám dưới ban ngày ban mặt bắt người. Ai ngờ, nữ nhân này không nói hai lời, trực tiếp đóng gói mang đi, đây không phải cũng quá hắc  sao? Thẩm Lạc Hà _mỹ nhân vừa lỗ mãng vừa bạo lực, tuyên bố trói hắn về nhà làm tân lang. Còn mạnh mẽ chiếm lấy thân thể của hắn, hại hắn hàng đêm giống như hái hoa tặc bò lên giường của nàng. Cưỡng chiếm thân thể của nàng giống như dã thú không kiềm chế được. Nhưng mà người ta không phải nói, một đêm vợ chồng sao? Sao nữ nhân này lạ bỏ rơi hắn…. Bộ dáng hắn tuấn lãng, gia thế danh vọng, nữ nhân ngốc này chẳng những không bám hắn… Còn dám chạy trốn, chạy trốn coi như xong, còn để cho hắn bắt gặp nàng và nam nhân  khác vừa nói vừa cười. . . . . . Lửa giận không chỉ làm nửa người trên của hắn  mất lý trí, nửa người dưới còn ngo ngoe dục động. Xem ra hắn nên đem nữ nhân không biết cao thấp kia áp lên giường, hung hăng hành hạ nàng vài đêm. Để cho nàng biết đạo lý một nữ  không thể có hai phu, nàng tốt nhất hãy nhớ thật kỹ! *** Cưu Minh Dạ vốn rất ít ngồi xe ngựa . Lúc này đường lên núi gập ghềnh, đi tới là một đoàn xe hùng dũng, đoàn xe còn chưa đến gần đã có thể ngửi thấy hương vị các loại thảo dược hỗn hợp cùng một chỗ từ phương hướng đoàn xe khuếch tán ra. Đi tuốt đằng trước trên xe ngựa có một lá cờ màu xanh thêu chữ “Cưu”, phàm những người nhìn vào lá cờ này đều biết đây là đoàn xe “Hồi Xuân Dược Đường” đang vận chuyển thảo dược đến đây, rất nhiều người đã nghe qua ý nghĩa của lá cờ này. Nếu thật ngay cả nghe cũng chưa nghe qua trừ phi hắn không phải sống ở Trung Nguyên . Hai đời nhà họ Cưu đều là ngự y trong triều, Quý phi nương nương thì không cần nói nhưng mà thái hậu cũng từng khen người nhà họ Cưu y thuật cao siêu, danh xứng với thực “Diệu thủ hồi xuân”. “Minh Dạ thiếu gia, đi qua ngọn núi này đã nửa ngày, sắp tới kinh thành ngài nhẫn nại một chút núi này đường hơi xóc chúng tôi sẽ tận lực đi chậm một chút” Giọng của lão xa phu xuyên thấu màn xe, dẫn tới người bên trong xe lại là một cái thở dài. Bên trong xe ngựa phủ kín chăn lông mềm mại trái ngược với bên ngoài rất lạnh,nam tử bên trong xe một chân gác lên trên ghế xe còn lưng thì dựa vào vách tường, thỉnh thoảng hắn còn vén rèm xe lên để hóng mát. Hắn cảm thấy rất nóng a a! Cưu Minh Dạ bị đè nén trong xe ngựa nhỏ hẹp khiến cho tâm trạng không yên, hắn rất ít ngồi xe ngựa, lần này hoàn toàn là bị đám hạ nhân đi cùng bức đến không có biện pháp mới bỏ ngựa ngồi xe. Nhìn cái chân bị thương gác lên ghế, hắn lại không khỏi oán giận mình. Đương nhiệm chủ sự “Hồi Xuân Dược Đường” chính là đệ đệ hắn_Cưu Bạch Tú, mà hắn thân là huynh trưởng cho tới bây giờ chưa có giúp được công việc làm ăn gì trong gia tộc, từ nhỏ đã bị các trưởng bối hình dung thành “Dã nhân”, người thấy hắn trong nhà cũng đã không dễ chứ đừng nói phải quyết tậm đọc sách thuốc. Cũng may người trong Cưu gia được phát triển tự do, cũng là không ai quản bắt hắn đọc này nọ. Ba năm trước đây hắn thương lượng với tướng quân muốn ra chiến trường, tốt xấu lập chiến công cũng coi như không làm mất mặt nhà họ Cưu,nhưng hắn ở trên chiến trường hai năm đều bình an vô sự, khó lắm mới được trở về hưởng thụ an nhàn, nói muốn giúp trong nhà làm một ít chuyện tốt chỉ là giúp vận chuyển thảo dược mà thôi, thế nhưng lại trúng bẩy rập động vật làm cho cây sắt gắm vào chân hắn! Mất mặt quá a!   Mời các bạn đón đọc Bắt Được Trượng Phu Như Ý của tác giả Thất Quý.
Âm Mưu Của Cô Ấy
Truyện Âm Mưu Của Cô Ấy của tác giả Nguyên Viện kể về một câu chuyện giữa hai người từ khi cô bắt đầu thầm yêu anh. Rồi cơ hội của cô cuối cùng cũng đã đến, ngay lúc anh suy sụp tinh thần và cần giúp đỡ nhất cô đã đến bên anh... Cứ vào cứ ngỡ đây là thủ đoạn âm mưu của cô bày ra, nhưng mục đích chung nhất chỉ là cô muốn được gần anh, ở bên cạnh anh nhiều hơn nữa mà thôi.  Cuối cùng, cô đã mang thai nhưng trớ trêu khi anh dẫn người khác về làm cho cô đau đớn và suy sụp. Không lẽ đây chính là kết cục cho những chuyện đã làm của cô??? *** Hôm nay là sinh nhật tròn mười tuổi của con gái của mẹ kế cô, con bé kém cô ba tuổi. Cha cô rất vui vẻ vì mẹ kế mà tổ chức tiệc sinh nhật thật long trọng, ông cũng không thèm để ý đến thân phận tai tiếng của mẹ kế, mời tất cả những bạn bè thân thiết đến nhà dự tiệc. Mẹ kế khẽ mỉm cười, thật sự tỏ ra xinh đẹp đứng ở bên cạnh cha cô, tạm thời làm nữ chủ nhân quý phái, dịu dàng mà mẹ cô…… từ sớm đã không biết đang hẹn hò cùng với người đàn ông nào. Đây chính là nhà của cô, cha mẹ vì lợi ích lẫn nhau mà đi đến kết hôn, tình cảm giữa bọn họ rất là lạnh nhạt, tương kính như tân, mỗi người đều tự có một cuộc sống riêng. Thân là con gái duy nhất của họ, cả hai đều rất thương yêu cô, nhưng mỗi người đều có đời sống cá nhân riêng rất là bận rộn, căn bản không có thời gian chăm sóc cho cô.   Mời các bạn đón đọc Âm Mưu Của Cô Ấy của tác giả Nguyên Viện.
Thiên Hậu Pk Nữ Hoàng
Warning: truyện không dành cho thanh niên nghiêm túc, quan trọng hóa quan hệ đạo đức và nhân sinh quan. ………… Ở hiện tại Âu Dương Tuệ Như có thể được gọi là thiên hậu trong giới showbiz. Cô thông minh, xinh đẹp, thành công và đặc biệt có trí nhớ rất tốt. Những kịch bản phim bình thường chỉ cần đọc qua một lần là cô đã có thể nhớ các tình tiết, nhân vật đến 70-80%. Trong một lần đọc và góp ý cho kịch bản đầy cẩu huyết của cô em gái mình, Âu Dương Tuệ Như ấy vậy mà xuyên không vào chính cái kịch bản đầy máu chó đó, và càng thê thảm hơn nữa khi nàng vậy mà lại nhập vào nữ phụ hi sinh đáng thương nhất trong kịch bản – Thái Tử Phi. Vị thái tử phi trong kịch bản này có gì đáng thương? Vậy thì phải quay lại nói từ trong kịch bản gốc:   Nữ chính Giang Ánh Nguyệt và em trai Lưu Văn Thanh vốn là công chúa và thái tử tiền triều, vì ôm mối hận nước thù nhà mà lập kế hoạch từng bước mê hoặc quân tâm. Giang Ánh Nguyệt từ một cung nữ hầu bên cạnh hoàng đế Hoàng Nhan Bất Phá, sau vài lần cứu mạng vua và thể hiện tài năng thì dần trở thành nữ quan rồi hoàng quý phi, cuối cùng ả ta giết luôn Hoàng Nhan Bất Phá, đưa con mình lên ngôi, còn mình thì buông rèm chấp chính. Chị gái thì mê hoặc vua, em trai thì mê hoặc thái tử, khiến cho hắn đến chết vẫn bảo vệ y. Quả là song kiếm hợp bích, kế hoạch sẽ thật viên mãn thật hoàn hảo nếu cuối kịch bản Lưu Văn Thanh không bị vị thái tử phi Âu Dương Tuệ Như này cắn chết. Giang Ánh Nguyệt ôm hận, ra lệnh chặt tay, chặt chân thái tử phi, biến nàng thành người heo, ngày ngày tra tấn đến cuối đời. Đã biết trước như vậy thì làm sao Âu Dương Tuệ Như lại có thể để cho mình rơi vào tình cảnh thê thảm như kịch bản được, thế là cô từ từ lên kế hoạch, nhân lúc nữ chính trong kịch bản Giang Ánh Nguyệt chưa đi những bước đầu tiên, cô sẽ phá tan tành kế hoạch của ả ta. Gì chứ giành vai, giành thoại là nghề của thiên hậu cô cơ mà. Kế hoạch của Âu Dương Tuệ Như cũng rất đơn giản. Xây dựng cho mình một cứ địa và chỗ dựa vững chắc, tiêu diệt hai tỷ đệ Giang Ánh Nguyệt, xong viện một cái cơ nào đó để hòa ly với thái tử rồi ra khỏi cung. Vậy thử hỏi ai trong triều đại này là chỗ dựa vững chắc nhất? Ngoài trừ phụ thân nàng thì câu trả lời chính là hoàng thái hậu và hoàng đế Hoàng Nhan Bất Phá. Thế là Âu Dương Tuệ Như từng bước đi lấy lòng hai đại quan trong hoàng cung kia. Vừa lấy lòng hai vị cao cao tại thượng kia, Âu Dương Tuệ Như cũng không quên phá “các tình tiết” thể hiện tài hoa hay cứu giá của Giang Ánh Nguyệt, khiến cho ả vô cùng thảm hại. Nhưng Âu Dương Tuệ Như lại không biết rằng, tính cách cũng như cách “diễn như không diễn” của mình đã hoàn toàn thu hút ánh nhìn cũng như cướp đi trái tim của người mang danh là "cha chồng" của nàng _ Hoàng Nhan Bất Phá. Hoàng Nhan Bất Phá nổi tiếng là kẻ máu lạnh vô tình, sát phạt không thương tiết, cái gì hắn đã nhìn trúng thì bằng mọi giá sẽ cướp về cho bằng được. Điển hình như đối với tình cảm bất thường hắn dành cho “con dâu hờ” của mình cũng không ngoại lệ. Lại nói Hoàng Nhan Bất Phá không phải là một kẻ đầu óc cơ bắp, hắn rất biết nhẫn nhịn, từng bước từng bước lên kế hoạch dẹp bỏ các chướng ngại xung quanh và đưa con mồi thái tử phi vào trong vòng tay của mình. Nam nữ chính truyện này được buff một chút, mặc dù là cung đấu nhưng âm mưu này nọ lại hết sức bình thường. Vai phản diện thì đúng kiểu bị dìm hàng: vừa ác vừa ngu và kết cục hiển nhiên là bi thảm rồi. Truyện ngọt, thịt thà thì khỏi phải bàn, thích hợp để đọc giải trí. Review by: #Hôn_Quân - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa:#Họa gian phi *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban *** “Chị, em mới dốc hết tâm huyết viết được một kịch bản mới, cha rất ngạc nhiên và đã đáp ứng em đầu tư vào quay phim. Kịch bản này mà được chuyển thành phim ấy, nhất định sẽ cực kỳ thành công! Người ta nói phù sa không chảy ruộng ngoài, nên nhà biên kịch em đây đã quyết định mời chị đóng nhân vật nữ chính! Thế nào? Em của chị cũng quá tốt với chị đi?” Chú chim cánh cụt với nơ bướm màu hồng không ngừng nhảy nhót trên màn hình máy tính, đồng thời nó phát ra tiếng kêu “tích tích” như bảo người ta mau đến nhìn xem. Âu Dương Thanh đối với âm thanh hối thúc đó làm như không nghe thấy, chỉ lo lau khô mái tóc ướt do vừa tắm xong, tự mình rót một ly rượu vang, bỏ vào thêm vài cục đá, lại từ từ xoay vài vòng rồi nhẹ nhàng nhấp một miếng, xong hết thảy mới thảnh thơi ngồi vào trước máy tính, mở khung hội thoại, đọc hết toàn bộ đoạn tin tức mà cô em gái đáng yêu đã gửi đến rồi nở nụ cười dịu dàng. “Là cha ngạc nhiên hay là sợ bị em quấy rầy nên phải lấy tiền tiêu diệt rủi ro? Lần này em lại làm trò gì khiến cha đồng ý bỏ vốn đầu tư?” Ngón tay trắng nõn gõ lách cách một loạt chữ, dội gáo nước lạnh vào sự hưng phấn của đối phương. Phía bên kia trầm mặc vài giây rồi mới gửi đến một biểu tượng bùng bổ giận dữ, nhanh chóng giải thích: “Tuy rằng cha sợ bị em quấy rầy, nhưng bình thường cho dù em quấn lấy thế nào, cha cũng không chịu bỏ tiền ra, sở dĩ lần này đồng ý là bởi vì kịch bản em viết rất tốt!” Âu Dương Thanh ngồi đọc hết phần trả lời rồi bật cười, ngược lại nghĩ đến thái độ luôn cẩn thận khi đầu tư của cha, thế mà lần này lại đáp ứng bé con bỏ tiền ra làm phim truyền hình, có lẽ thật sự coi trọng kịch bản này của con bé. Đương nhiên, khả năng bị con bé này quấy rầy đến điên rồi nên mới chi ra một khoản tiền để yên thân vẫn lớn hơn một chút. “Đưa kịch bản để chị xem thử .” Âu Dương Thanh ôm ấp hy vọng nhỏ nhoi mà đưa ra yêu cầu. “Được rồi! Em lập tức gửi đây!” Đối phương kích động trả lời xong liền gửi tập tin đi. Âu Dương Thanh nhấn nút ‘Nhận’, đợi việc tiếp nhận tập tin xong, lập tức mở kịch bản ra đọc từ đầu đến cuối một lượt. Bởi vì kịch bản này do em gái ruột viết, cô xem rất chậm và cẩn thận, không hề chỉ xem cho có lệ. Bên kia dường như cũng biết hiện tại cô đang chăm chú đọc, im lặng đợi, không hề phát ra nửa điểm hối thúc. Miễn cưỡng đọc hết kịch bản, Âu Dương Thanh xoa xoa thái dương, trong lòng than thở: dù sao lần này cũng có chút tiến bộ, câu chuyện mạch lạc, tình tiết cũng phù hợp ăn khớp. Mời các bạn đón đọc Thiên Hậu Pk Nữ Hoàng của tác giả Phong Lưu Thư Ngốc.