Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Anh Đây Cóc Sợ Vợ

Review bởi: Rose Nguyễn Em đã đọc về đủ loại tình yêu, nhưng ngưỡng mộ nhất là tình yêu thanh mai trúc mã. Bởi vì, tình yêu thanh mai trúc mã chứng minh tình yêu sẽ không biến chất theo thời gian. Thời gian nuôi dưỡng tình yêu, khiến nó nở rộ thành cái cây xum xuê. Cố Thần là một chàng trai vừa kiêu ngạo vừa bá đạo. Cậu có vốn liếng để kiêu ngạo thì sao phải thu liễm chứ? Trong trường, Cố Thần nổi danh là đại ca vì khí thế hung ác và vì anh đánh nhau siêu giỏi. Cố Thần có một bí mật đã chôn giấu nhiều năm về một người con gái. Đoạn trích em tạm dịch từ convert: “Tháng thứ sáu sau khi biết nhau, tôi không muốn cô ấy chơi với người khác. . ." “Tháng thứ mười hai sau khi biết nhau, tôi đã nghĩ, tôi muốn thỏa mãn tất cả nguyện vọng của cô ấy.” “Năm thứ hai sau khi biết nhau, tôi muốn có một gia đình với cô ấy, tôi là ba, cô ấy là mẹ." ... “Năm thứ mười sau khi quen nhau, tôi nếm được hương vị ngọt ngào của tình yêu." Sở Dư là một cô bé có thân thể yếu ớt từ lúc mới sinh ra nên cô không được vui chơi như bao đứa trẻ đồng trang lứa. Đọc đến đây, chắc hẳn mọi người cảm thấy tội nghiệp cho Sở Dư lắm nhỉ? Nhưng đừng lo, đã có Cố Thần bên cạnh 24/7 với cô. Tuy Sở Dư yếu ớt nhưng cô không hề tầm thường nhé. Cô có thể chế ngự Cố Thần!!! Cố Thần biết Sở Dư đã hơn mười năm, từ lúc còn bé thơ đến tận bây giờ. Cậu hiểu rất rõ Sở Dư, ngay cả những điều nhỏ nhặt nhất. Chỉ có một điều cậu không chắc chắn được, cũng không dám phỏng đoán: Liệu Sở Dư có thích mình không? Rõ ràng là thích đến chết mà vẫn cứ chảnh choẹ với con người ta, thả thính rồi bảo đừng hiểu lầm. Rồi sau đó là quá trình thả thính của nam chính và nữ chính giữ vững tâm trạng giữa dòng đời đầy thính này... Một ngày nọ, Cố Tiểu Gia đỏ mặt hỏi: “Có phải cậu biết rồi không?” Sở Dư: Biết cái gì? Cố Tiểu Gia: Biết tớ thích cậu. Sở Dư tiến thoái lưỡng nan. Cô thích Cố Thần nhưng không nỡ kéo anh theo, lỡ cô không thể hạnh phúc dài lâu bên anh thì sao? Cố Thần: Cậu mau trả lời đi. Mà thôi, đừng trả lời tớ. Ít nhất, cậu đừng từ chối tớ. Sở Dư: Đến lúc chúng ta trưởng thành, chúng ta sẽ thành một đôi nhé. Bây giờ thì chưa được. Cố Thần: Được thôi. Thề là em chưa thấy anh bạn trai tương lai nào như anh này, chưa phải bạn trai chính thức mà đã khoe tới khoe lui, chăm sóc người ta tận răng. Đám anh em: Chưa phải bạn trai chính thức mà đã như vầy, nếu thành bạn trai thật thì thê nô lắm. Nội dung thì chỉ có nhiêu đó, đôi trẻ yêu nhau rồi hạnh phúc đến suốt đời luôn. Nhận xét cá nhân: Về nhân vật: Cố Thần thuộc dạng đã nghiện còn ngại, mê nữ chính như điếu đổ. Vậy mà, lúc nào cũng mạnh miệng bảo nữ chính dính người lắm. À, anh này hay ngại ngùng lắm, thân thân tí xíu là tai đỏ liền. Lúc nào nghĩ đến nữ chính thì cũng nghĩ sao vợ đáng yêu thế hoặc là sao vợ xinh đẹp thế. Sở Dư trầm tính nên mới chế ngự được Cố Tiểu Gia. Lúc chưa yêu nhau thì chị còn có thể bình tĩnh trước thính mà nam chính thả. Lúc yêu nhau rồi thì toàn đớp thính của Cố Thần nhưng vẫn có uy nghiêm của chủ gia đình. Chị này có tính chiếm hữu cao nhưng không ai biết. May là, nam chính có thể toàn tâm toàn ý với chị, đáp ứng yêu cầu của chị. Đám anh em thì hài thôi rồi, toàn bị ngược. Lúc muốn vùng lên (xem Cố Thần mất mặt) thì luôn bị đàn áp bởi đại ca. Họ cũng rất nghĩa khí, sáng sủa như ánh mặt trời. À, ai trong này cũng khai trai hết rồi, chỉ có nam chính còn nguyên tem thôi. Ông ngoại của nữ chính vô tình nối giáo cho giặc, hồn nhiên đánh cờ với đám bạn. Đến lúc ông phát hiện ra Cố Thần cuỗm cháu gái của ông là ông lấy chổi ra đập liền. Ông bà nội của nam chính siêu đáng yêu. Bà nội thì tạo cơ hội cho cháu trai và cháu dâu phát triển tình cảm. Ông nội là cái cớ để Cố Tiểu Gia qua gặp bạn gái tương lai. Anh trai của Sở Dư là Sở Phong. Anh đối xử với em gái siêu tốt, hận không thể bù đắp “lỗi lầm” khi còn bé cho cô. Anh vợ là chướng ngại khó khăn nhất trên con đường Cố Thần rước vợ về nhà. Vu Lan là nữ phụ qua đường, xuất hiện được ba lần là xuống sân khấu rồi. Lần nào cũng tự rước nhục vào thân và bị ngược bởi đôi chính. Về văn phong: Bán Hạ Lương Lương chỉ tập trung vào đôi chính nên trường học xếp sau. Từ ngữ không trùng lặp, tình tiết giản dị nhưng chân thực, cách giải quyết siêu đáng yêu. Đã có bạn nhận, đã có bạn nhận, đã có bạn nhận (chuyện quan trọng phải nói ba lần) Đánh giá: 10/10 P/S: Không có nam phụ. *** Góc Review: Mình tình cờ tìm được bộ truyện này trong giai đoạn túng thiếu truyện. Lướt nhẹ qua văn án thì đây có vẻ không phải là gu của mình, nhưng vì thiếu truyện quá, đành nhảy hố thôi =)) Nam chính Cố Thần là một chàng trai đầy kiêu ngạo. Cũng phải thôi, gia thế đáng kiêu ngạo, khuôn mặt ưa nhìn, học giỏi, lại đánh nhau giỏi. Anh hội tụ đủ những điểm cần có rồi còn gì =)) Cố Thần có một thanh mai trúc mã, chính là nữ chính Sở Dư của chúng ta :3 Vì bị sanh non, nên từ nhỏ Sở Dư đã yếu ớt, nhưng tác giả không xoáy vào điểm này, cũng không miêu tả cô yếu ớt quá đà, nên ngoại trừ sức khoẻ không bằng bạn bè thì Sở Dư không khác gì người bình thường cả. Cả một cuốn truyện dài 60 chương đều chỉ là một viên kẹo ngọt ngào của đôi bạn trẻ. Là tình cảm rung động từ thuở còn đi học đến khi trưởng thành. Trong câu chuyện này, không hề có “Tuesday” nên không ngược chút nào. À thật ra là có một nữ phụ nhỏ xíu tên là Vu Lan. Mình dùng từ nhỏ xíu vì chưa xuất hiện được bao lâu thì cô ta đã bị bay màu rồi :3 Vì thế, tính ra thì truyện không có cục đá cản đường cản lối. Nhưng cũng chính vì thế, truyện không có sóng gió, cứ bình bình, đều đều như vậy đấy… Mình không hợp với một câu chuyện ngọt ngào đến rụng răng như vậy, nên mình vừa xem vừa ngáp lên ngáp xuống @@ Thật ra truyện cũng có những tình tiết hài được tạo ra bởi Cố Thần và những người bạn. Cố Thần bản tính kiêu ngạo, nên trước mặt đồng bọn, anh hay “tự dối lòng” bằng cách nói ngược sự việc. Có thể kể đến việc anh nằng nặc đòi mua áo đôi với Sở Dư nhưng lại bảo cô đòi mặc với anh. Còn nữa, anh ầm ĩ đòi tiễn cô về nhà, nhưng lại kể với bạn bè rằng cô đòi tiễn anh về =)) Bạn bè của anh cũng vì e ngại sự uy hùng của anh mà chẳng vạch trần lời nói dối, còn cùng anh hát tiếp vở kịch nữa chứ :v Nếu nói đến chất hài, chắc chỉ có chi tiết này thôi, nhưng mình vẫn không cảm thấy hài gì cả. Độ ngọt lịm của truyện làm mình hơi ngấy, chắc do mình vốn không hợp với kiểu này. Truyện thích hợp với những bạn yêu thích truyện sủng, nhẹ nhàng vì là một nồi ngược FA cực kỳ =)) Đối với mình, truyện đều đều không có một chút nút thắt gì cả nên khá nhàm chán. Mình chỉ cho 3.5/5 điểm thôi vì không hợp gu nhé! Mời các bạn đón đọc Anh Đây Cóc Sợ Vợ của tác giả Bán Hạ Lương Lương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nửa Đời Sau Của Ta
Bạn đã chán với thể loại xuyên không nữ chính bàn tay vàng? Bạn quá ngán ngẩm với việc nữ chính phải tranh đấu với dàn hậu cung đông đảo để lọt vào mắt xanh hoàng đế? Bạn muốn tìm thứ gì đó mới mẻ? Vậy thì “Nửa đời sau của ta” sẽ là lựa chọn không tồi chút nào. Đầu tiên phải nói đây là một bộ truyện lạ, vì nó đi ngược lại những giá trị đạo đức mà bạn từng biết trong vô vàn cuốn sách cổ đại khác. Đúng như cái tên truyện, “nửa đời sau” của hai nhân vật chính mới là điều tác giả muốn hướng đến. Nàng là một linh hồn nhận được sự giúp đỡ của Quan Âm, xuyên không về cổ đại để nối tiếp đoạn tiền duyên dang dở. Nàng trở thành tiểu thư Trương Linh Tuyết đại hoạ không chết, “Phượng Hoàng ẩn hiện hào quang” – người người đồn rằng nàng mang mệnh mẫu nghi thiên hạ. Thái hậu và tân đế vội vã gả nàng làm Tín vương phi để dẹp yên mọi chuyện.   Linh Tuyết được chuyển tới ở trong phủ trưởng công chúa, chờ ngày lên kiệu hoa. Với sự láu lỉnh và tính cách thú vị của mình, nàng và trưởng công chúa dần trở thành bạn của nhau. Càng sống lâu bên cạnh người của hoàng gia, nàng mới phát hiện ra họ cũng có những nỗi khổ sở riêng. Như trưởng công chúa, tuy quyền cao chức trọng nhưng phò mã đoạn tụ, bản thân công chúa lại quá kiêu ngạo, không hề hứng thú với những quy củ của nữ nhi thông thường. Còn hoàng đế, tuy nắm trong tay quyền lực to lớn, lại là người lạnh lùng vô tình. Sự xuất hiện của Linh Tuyết đã làm xáo trộn cuộc sống của trưởng công chúa và cả Gia Tĩnh đế. Nàng giúp trưởng công chúa nhìn thấu trái tim mình, vượt qua thế tục, tự do yêu người mình muốn. Sự mới mẻ của nàng cũng dần hấp dẫn ánh mắt của Gia Tĩnh đế. Nhưng hoàng đế vẫn là hoàng đế, dù có hứng thú nhưng đại cục trên hết. Linh Tuyết rốt cuộc gả đến phủ Tín vương, bắt đầu cuộc sống vợ chồng với vương gia trẻ tuổi. Nhưng Tín vương ngựa non háu đá, lại vốn đã có trắc phi họ Lưu và một đứa con trai. Ngay từ đầu, Linh Tuyết không hi vọng gì vào cái gọi là tình yêu, chỉ cố gắng làm tốt bổn phận của mình, hi vọng được sống bình yên. Nhưng những tranh đấu hoàng quyền lại vô tình lôi nàng vào vòng xoáy khắc nghiệt của nó. Nàng phát hiện ra bí mật động trời của phủ Tín vương, cùng đó những tiểu thiếp của vương gia liên tục chèn ép, thậm chí hãm hại nàng, làm nàng “lên giường” với Gia Tĩnh đế. Kể từ đó, Linh Tuyết mất hết hi vọng với trượng phu. Cùng lúc, hoàng đế xác định được tình cảm đặc biệt của mình dành cho Linh Tuyết. Hắn hối hận muốn chết vì lúc trước đã tự tay đẩy nàng đến với người đàn ông khác và bắt đầu dùng mọi cách để lôi kéo nàng về phía mình. Gia Tĩnh đế và Linh Tuyết từ đó dây dưa không dứt. "Ngươi hối hận sao? Bất kể danh phận ở chung với hắn như vậy?" "Yêu, chính là không hỏi có đáng giá hay không." -------- Lúc đầu hoàng đế muốn dùng nàng để gài bẫy Tín vương, nhưng chẳng biết từ lúc nào, nàng đã trở thành người mà hắn yêu nhất. Đế vương vốn vô tình mà lại vì một người con gái buông tha tất cả cái gì là quy tắc, lễ nghĩa, thậm chí cả hậu cung hoa lệ… “Nhiều năm về sau, trẫm mới chợt hiểu: theo tính tình từ nhỏ của trẫm, nếu như biết người, chuyện, hay vật gì sẽ phá hủy trẫm, trẫm nhất định sẽ phá hủy nó trước. Vậy mà, kể từ một khắc đầu tiên trẫm gặp nàng, cư nhiên chưa bao giờ mảy may muốn thương tổn nàng. Thậm chí… Thậm chí trong tiềm thức vẫn hi vọng nàng có thể vĩnh viễn vui vẻ, bình an.” Truyện hơi ngược chút xíu đoạn đầu, còn từ khi Linh Tuyết và Gia Tĩnh đế ở bên nhau lại rất sủng và ngọt ngào. Cả nam nữ chính đều là người thông minh, lúc đầu lợi dụng lẫn nhau, lâu ngày mới sinh tình. Nữ chính cũng cực kỳ lí trí và đáng thương khi hết lần này đến lần khác rơi vào sự tính kế của người khác. Kết cục của bộ ba Tín vương, Linh Tuyết và Gia Tĩnh đế cũng rất hợp lí, ai cũng phải trả giá cho sai lầm của mình. Nhân vật nam phụ đáng tiếc nhất trong truyện chính là Tín vương. Hắn ta có tham vọng lớn, nhưng lại hiếu thắng, sẵn sàng hi sinh người bên cạnh mình cho “việc lớn”. Chính sự thiếu chín chắn đó đã khiến Linh Tuyết rời xa hắn. Và đến giây phút cuối cùng, hắn mới chợt nhận ra mình đã thích nàng. Nhưng tất cả đã muộn, Gia Tĩnh đế đã chiếm mất nàng. Cả hai đều không muốn buông tay, đành phải đấu một trận đến ngươi chết ta sống. Gia Tĩnh đế là một người lạnh lùng, không có tình cảm. Nhưng duyên phận đã cho hắn gặp Linh Tuyết. Hắn bị hấp dẫn bởi linh hồn nàng, rồi không tự chủ được, trầm luân vĩnh viễn. Hắn yêu nàng, sủng nàng, đem ám vệ tặng nàng, cũng tặng cả trái tim mình. Thậm chí hắn để nàng bỏ đi, chỉ muốn lòng nàng được bình yên. Người như hắn, một khi đã yêu là không thể quay đầu. Và sự si tình của hắn cuối cùng cũng đem lại cái kết hạnh phúc cho cả hai người. Cả câu chuyện cứ nhẹ nhàng như nước chảy, nhưng có những đoạn lại đau nhói con tim. “Nửa đời sau của ta” đã mang đến cho tôi rất nhiều cảm xúc trái ngược, và tôi muốn giới thiệu nó đến cho các bạn, còn chờ gì nữa mà không nhảy hố đi mọi người! -------- Hắn nắm tay của ta trịnh trọng thề: "Nắm tay nhau mà chết, bên nhau đến già. Trẫm không bao giờ phụ nàng." Vào giờ phút này, tình cảnh này, ta nên cảm động. Vậy mà, ta bỗng nhiên nhớ tới mấy câu Trương Ái Linh từng nói: Sống chết xa cách - cùng chết cùng vui vẻ, nắm tay nhau mà chết, bên nhau đến già, là bài thơ bi ai nhất… Sống chết xa cách, đều là chuyện lớn, không do chúng ta chi phối. So với lực lượng bên ngoài, con người chúng ta rất nhỏ! Nhưng chúng ta càng muốn nói: ‘ Ta vĩnh viễn ở đây với ngươi, chúng ta một đời một thế cũng không rời xa ’. Có lẽ... Hắn là Thiên Tử, hắn làm chủ được. Hắn ôm chặt ta, thật lâu: "Trẫm sẽ không cho nàng rời đi, vĩnh viễn." ____ Review by Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** "Tín nữ Diễm Lâm, sinh ngày 14 tháng tư năm Canh Thân (1980), hiện thành tâm lễ bái Quan Âm Đại Sĩ, nguyện Bồ Tát phù hộ tín nữ nửa đời sau áo cơm không lo, mọi chuyện như ý, khỏe mạnh vui vẻ." Trong lòng lặp lại mấy lần xong, lại giơ bó nhang lên trịnh trọng quỳ lạy, cắm nhang vào trong lư hương, rồi ta chậm rãi đi ra đại điện Nam Nhạc. Vừa qua mùa hè, vào đầu thu Nam Nhạc hơi lạnh lẽo. Đứng ở cửa, cảm khái ngàn vạn. Nhìn những người vội vã qua lại bên cạnh. Khách thành kính dâng hương, du khách tùy ý, người bán hàng rong rao hàng dọc theo con phố, mỗi người đều có vị trí của mình, đều thoải mái vui vẻ, đan vào thành một bức tranh mùa thu dạo chơi Nam Nhạc. Chỉ có ta, một người qua đường Ất bị quên lãng ở một bên giống như một vai phụ do đạo diễn an bài. Tay chân luống cuống đứng ở trên bậc thang trước điện, nhìn mọi người nhốn nha nhốn nháo, trái tim cũng không biết đã lạc ở nơi nào. Đột nhiên bị người ta đụng mạnh, lảo đảo mấy cái, thật vất vả mới đứng vững, cám ơn trời đất, tim lại trở về vị trí cũ. Đang hồi hồn, một đôi mắt to xinh đẹp xoay tròn trước mắt ta, nhìn ta phục hồi tinh thần lại, mở mắt to lên tiếng: "Chị xinh đẹp, thật xin lỗi, có đau không?" Nguyên lai là một bé trai sáu bảy tuổi. Nghe được nó gọi ta "chị xinh đẹp", không khỏi cười, nhìn gương mặt nghiêm túc chờ trả lời của nó. Nói: "Người bạn nhỏ, chị không sao, không sao." Nhìn bốn phía một chút, không thấy người lớn. Thích thú hỏi: "Người nhà của em đâu?" Nó chỉ chỉ trong điện, vừa chạy vừa nói: "Em đi, hẹn gặp lại chị!" Trong lòng ta cười thầm: lập tức liền đón xe trở về Trường Sa, thế giới lớn như vậy, sao có thể nói gặp là gặp? Quay đầu lại nhìn đường về, thoải mái cười một tiếng: tâm tình u buồn này không hợp với ta, ở nơi này nhiều năm vậy, còn sợ sống không nổi hay sao? Vẫy vẫy đầu dứt khoát xuống núi ngồi xe mấy ngày liên tiếp trở lại Trường Sa. Trở lại tiệm bán quần áo mở chung với bạn, buôn bán vẫn không đắt. Người bạn Hướng Lâm bưng trà đến hỏi: "Cầu nguyện chưa? Bồ Tát nghe được không?" Ta chán nản đáp: "Cầu thì cầu rồi, nhưng cả điện đều là khách hành hương. Phần lớn cầu thăng quan, phát tài, sinh con, cầu đông người, mọi người đều thật lòng thành ý, tâm nguyện nhỏ của mình, không biết Bồ Tát có nghe được không? Nghe rồi có thể để ở trong lòng hay không?" Hai người đều im lặng. Mời các bạn đón đọc Nửa Đời Sau Của Ta của tác giả Ta Không Phải Thiên Sứ Của Ngươi.
Người Tình Giấu Mặt
Truyện Người Tình Giấu Mặt của tác giả Sơ Thần xoay quanh một cô gái có món nợ ân tình cần phải trả. Lúc cô lên năm tuổi hắn đã từng cứu mạng cô, hắn như người hồi sinh cô ra một lần nữa. Năm cô lên mười bảy tuổi cô đã có một quyết định táo bạo là cô sẽ đền ơn anh bằng một đêm triền miên và nhiệt tình với anh. Sau đêm đó coi như cô đã trả xong mọi món nợ ân tình với anh. Năm hai mươi mốt tuổi cô lại gặp anh, và lần này anh như chưa từng quen biết cô? Chẳng lẽ đêm đó công sức của cô không có ý nghĩa gì với anh? Cùng đón đọc để biết kết thúc sẽ như thế nào nhé!!! *** Bên ngoài phòng sinh, một người đàn ông lo lắng, bước chân càng không ngừng đi lại mong muốn trong lòng mình bình tĩnh hơn một chút, vợ anh đã vào trong đó rất lâu rồi nhưng đứa nhỏ vẫn chưa được sinh. “Gia Tĩnh, con đừng có đi đi lại lại nữa, mẹ chóng hết cả mặt rồi.” Một vị phu nhân lớn tuổi khuôn mặt trang điểm tinh xảo khẩu khí có chút không kiên nhẫn, có vẻ thờ ơ với người phụ nữ trong phòng sinh. “Xin hỏi anh là người nhà của bệnh nhân?” Hộ sĩ cầm một bản cam kết đi tới. “Đúng vậy, đúng vậy tôi là chồng của bệnh nhân.” Tề Gia Tĩnh lo lắng chạy đến trước mặt hộ sĩ nói. “Bệnh nhân bị băng huyết hiện tại rất nguy hiểm, ở đây có bản cam kết cần người nhà ký tên nội dung là cứu con hay cứu mẹ.” Hộ sĩ đem bản cam kết đến trước mặt anh ta nói bổ sung: “Cứu mẹ ký tên bên mục A, cứu con ký tên bên mục B.” “Gia Tĩnh, ký mục B đó là cốt nhục của Tề gia.” Vị phu nhân kia nghiêm sắc mặt khẩu khí không để cho người khác có thể thương lượng. “Mẹ, hay là cứu mẹ đi!” Tề Gia Tĩnh có ý đồ thương lượng với mẹ mình.   Mời các bạn đón đọc Người Tình Giấu Mặt của tác giả Sơ Thần.
Nhà Có Kiều Thê
Thế nào là “đường tình duyên trắc trở”? Chính là khi bạn loay hoay vật vã mãi mà vẫn ế sưng ế xỉa, không ai thèm ngó. Thế nào là “đường tình duyên thuận lợi”? Chính là khi một ngày đẹp trời, “nửa kia” của bạn đột nhiên từ trên trời lao xuống, đáp thẳng lên con xe hàng hiệu bạn mới mua, làm lõm cả trần xe (=.=||||). Và đường tình duyên của nam chính Trần Ưng của chúng ta thực sự siêu thuận lợi như thế đó! Trần Ưng, 27 tuổi, cao ráo đẹp trai, có nhà có xe, có tiền tài có sự nghiệp, nói chung là một “cao phú soái” điển hình. Nhược điểm: hút thuốc (khá nhiều), (rất hay) chửi bậy, tính tình ẩm ương khó chiều. Một buổi tối đẹp trời nọ, khi Trần Ưng đang nhàn nhã thảnh thơi hút thuốc bên con xe mới tậu thì một cô nàng kỳ quái bỗng từ trên trời rơi xuống, đáp lên trần xe một cách không được nhẹ nhàng cho lắm. Vì sao Trần Ưng thấy cô nàng này kỳ quái ý hả? Thứ nhất, một cô bé con chỉ tầm 16-17 tuổi, gương mặt xinh đẹp, lạnh lùng thế nhưng lại mặc bộ đồ cổ trang xuất hiện giữa đường phố hiện đại. Có phải cuộc thi cosplay đâu! Thứ hai, làm ơn xem lại giùm, cô ta vừa rơi thẳng từ trên trời xuống đó!!!   Như thể mọi chuyện còn chưa đủ điên rồ, một tên đàn ông lạ mặt cũng cùng lúc xuất hiện, lảm nhảm một hồi với Trần Ưng, rằng thì là anh ta là Nguyệt lão còn cô bé kia tên Mễ Hi, rằng Mễ Hi là người đến từ cổ đại, gia đình cô bé gặp nạn nên cô bé đã qua đời nhưng vì đường tình duyên chưa đứt nên Mễ Hi được hồi sinh đến thế giới hiện đại này để tìm “nửa kia” của mình trong thời hạn ba năm và rằng hệ thống Nguyệt lão đã chỉ ra Trần Ưng là người có “duyên” nuôi dưỡng và chăm sóc cô bé (=.=|||||). Đương nhiên, một người đàn ông lý trí và từng trải như Trần Ưng sẽ không bao giờ tin vào câu chuyện vớ vẩn này, thế nhưng sự nghi ngờ của Trần Ưng đã bị lung lay mạnh mẽ khi chính cặp vợ chồng người bạn thân thiết của anh đã thuyết phục anh về tính xác thực của câu chuyện. Dần dần, Trần Ưng chấp nhận sự thật rằng bạn thân của anh đã phải lặn lội xuyên không để tìm được vợ mình, đồng thời cũng chấp nhận một thực tế là anh chính là người thích hợp nhất để nuôi dưỡng Mễ Hi. Và từ đây, quá trình chung sống của cô bé Mễ Hi và chú Trần Ưng bắt đầu! Đương nhiên, quá trình chung sống này bắt đầu chẳng dễ dàng gì khi mà cả Mễ Hi và Trần Ưng đều mang tâm trạng bất đắc dĩ. Trần Ưng không nhẫn tâm bỏ mặc một cô bé giữa một thế giới xa lạ trong hành trình đi tìm “phu quân” nhưng cũng không có cách nào thích ứng với việc trở thành một ông chú đỡ đầu. Còn Mễ Hi, cô bé đã mất đi cả gia đình, bị quẳng đến một nơi kỳ quái, phải chấp nhận những thứ trái với lễ nghĩa quen thuộc để đi tìm một vị phu quân và bắt đầu một cuộc sống mới mà cô thậm chí còn không chắc rằng mình thực sự mong muốn. Hai con người với hai tính cách hoàn toàn khác biệt: một Trần Ưng phóng khoáng và có phần tuỳ tiện cùng một Mễ Hi nguyên tắc và lạnh lùng; tưởng chừng như hai người họ chẳng thể có cách nào dung hoà được với nhau. Thế nhưng, hệ thống Nguyệt lão đã chứng minh rằng nó vẫn còn hoạt động tốt chán! Dù cho Mễ Hi có trải qua bao nhiêu đau thương, dù cho cô có già dặn so với lứa tuổi thì từ trong sâu thẳm cô vẫn chỉ là cô bé con 17 mà thôi. Mễ Hi thích ăn bánh bao, Mễ Hi thích ăn kem, Mễ Hi thích chạy bộ, Mễ Hi ham học hỏi,… từng hành động, cử chỉ của Mễ Hi đã đánh thức sự dịu dàng trong con người Trần Ưng. Anh nuông chiều cô, bao bọc cô, anh dạy cho cô những quy tắc của thế giới này, anh dùng sự phóng khoáng của mình để mở cửa tâm hồn và trí óc cho Mễ Hi nhưng đồng thời cũng giúp cô gìn giữ những lễ tiết mà cô luôn coi trọng. Nếu như mục tiêu ban đầu của Trần Ưng chỉ đơn thuần là tìm cho Mễ Hi một người bạn trai và hoàn thành trách nhiệm của mình thì bây giờ, mong muốn lớn nhất của anh là có thể giúp cô có một cuộc sống mới thật tốt đẹp. Còn bạn trai thì tìm làm quái gì? Người đẹp trai thì không có tiền. Người có tiền thì không đáng tin. Người đáng tin thì… ngoài anh ra thì chẳng tin được bố con thằng nào hết! Thế cho nên, cứ để anh làm bạn trai Mễ Hi là tốt nhất! Trong khi Trần Ưng đang thoả mãn với chức danh tự phong kia thì Mễ Hi lại đang khổ sở vì một vấn đề khác: Mễ Hi thích chú Trần Ưng. Nhưng chú là chú, sao có thể thành bạn trai, sao có thể lấy làm chồng?! Có thể không vậy? (Đương nhiên là có!) Dây tơ hồng nối duyên, tình còn đó mà dây lại chẳng thể kết thành đôi. Trong mối quan hệ giữa hai người, tình yêu không phải thứ tồn tại duy nhất, mà bên cạnh đó còn có gia đình, những quan hệ xã hội, những mong muốn ích kỷ của bạn thân và sự khác biệt trong quan điểm sống. Trong khi cả Trần Ưng và Mễ Hi còn đang kiếm tìm điểm khuyết thiếu trong mối quan hệ giữa hai người thì kỳ hạn ba năm cũng dần trôi qua, sự sống của Mễ Hi ở thế giới hiện đại cũng theo đó mà dần trở nên mong manh. Điểm khuyết thiếu đó là gì? Đâu là bài học tình yêu mà hệ thống Nguyệt lão muốn dạy cho hai người họ? Hãy đọc truyện để cùng khám phá nhé! * * * * * Vốn là fan ruột của Minh Nguyệt Thính Phong, mình đương nhiên không thể bỏ qua “Nhà có kiều thê”. Minh Nguyệt Thính Phong vẫn thể hiện tốt những thế mạnh của mình qua văn phong hóm hỉnh, hài hước cùng cách xây dựng nhân vật độc đáo. Nam chính Trần Ưng tưởng như cộc cằn, thô lỗ nhưng thực ra lại là một người đàn ông dịu dàng, có trách nhiệm. Nữ chính Mễ Hi thông minh, ngây thơ, trong sáng, tràn đầy năng lượng, đối với thế giới mới vừa tò mò, thích thú nhưng cũng có phần e dè, không thể tiếp nhận. Nếu đã từng đọc qua các tác phẩm của Minh Nguyệt Thính Phong, bạn sẽ nhận ra đây là phần sau của bộ “Vạn dặm tìm chồng” và phần trước của bộ “Nhõng nhẽo gặp đa tình”. Thực lòng mà nói, nếu phải so sánh thì cá nhân mình không đánh giá cao “Nhà có kiều thê”. Nếu so với “người anh” cùng thể loại xuyên không là “Vạn dặm tìm chồng”, “Nhà có kiều thê” thiếu sự thu hút và lắng đọng khiến người đọc bị rung động. Nếu so với “người em” cùng thể loại hiện đại, nhẹ nhàng là “Nhõng nhẽo gặp đa tình” thì “Nhà có kiều thê” lại hơi kém độ ngọt ngào, dễ thương và những vấn đề về tình yêu được đặt ra cũng không đủ để khiến người đọc phải suy ngẫm. Tuy nhiên, so với hai bộ truyện kia, “Nhà có kiều thê” lại có ưu thế tuyệt đối về dàn cặp đôi phụ. Hai cặp đôi Trần Phi - Nguỵ Tiểu Bảo và Ngô Hạo - Lưu Mỹ Phân thực sự là điểm cộng rất đáng yêu của bộ truyện. Ngoài ra, bạn còn có cơ hội được gặp lại cặp đôi Trình Giang Dực - Tô Tiểu Bồi để biết về cuộc sống sau hôn nhân của họ, cũng như được biết thêm về quá trình gặp gỡ của hai nhân vật Cố Anh Kiệt - Tần Vũ Phi. Nhìn chung nếu bạn yêu thích thể loại nhẹ nhàng, ngọt ngào thì "Nhà có kiều thê" là một sự lựa chọn không tồi. ________ Review by #Linh_Hy Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Chuông điện thoại di động lần nữa ang lên. Trần Ưng cúi đầu nhìn nhìn, lại là Trình Giang Dực gọi điện thoại. Anh lúc này thuận tiện nhìn qua phần thời gian: 22 giờ 23 phút. Bây giờ là lúc nào rồi mà tên này con gọi cho anh, muốn buộc anh phải nghe, có thể là cái chuyện tốt gì? "Này." Trần Ưng một bên đẩy cửa của cửa hàng giá rẻ ra, một bên tiếp điện thoại, anh đốt thuốc hít một ngụm, giọng điệu thật không tốt. Tăng ca đến giờ này đã rất mệt mỏi rồi, về nhà mua bao thuốc cũng bị người khác quấy rầy, thật sư là ô cùng khó chịu. Anh nghe xong câu nói của người bên kia đầu dây, sắc mặt lại càng khó chịu hơn. "Cút sang một bên, tôi làm sao có thể giúp cậu nuôi dưỡng hài tử?" "Không phải hài tử của tôi, cũng không phải giúp tôi nuôi dưỡng, là người cậu nên thu dưỡng mới đúng, đấy là duyên phận của cậu." Trình Giang Dực quả nhiên mặt dày đến một tầm cao mới, thậm chí còn không biết xấu hổ mà tiếp lời: "Nếu không tôi sẽ đổi sang một cách nói dễ nghe hơn, xin chú ý lắng nghe, đây là một tin đã được định trước, cũng không biết lúc nào, có lẽ cũng gần tới rồi, sẽ có một tiểu cô nương xuất hiện bên cạnh cậu, nàng ta sẽ có chút cổ quái, ví dụ như mặc trang phục cổ trang, cách dùng từ cùng khẩu âm so với người bình thường có chút không giống, thế nhưng cậu không cần phải lo, nàng ta là một người bình thường, chẳng qua là từ một thời đại khác tới dây cho nên không giống chúng ta. Cậu kiến thức rộng lớn như vậy, lá gan cũng không nhỏ, lại còn yêu thích thứ mới lạ, nhất định có thể tiếp nhận iệc này. Lúc gặp được nàng, mong cậu thu lưu chiếu cố nàng một chút. "Cậu còn chưa chết, uỷ thác tôi làm gì." Hơn nữa vì muốn nhét một con ký sinh đến bên cạnh anh mà khích lệ anh mấy câu như vậy, thử hỏi anh có vui được không? Trình Giang Dực không để ý tới anh, lại mở miệng nói tiếp: "Sắp tới, có một ị gọi là Nguyệt lão sẽ tới gặp cậu, anh ta mang số hiệu 2238, anh ta sẽ đem sự tình nói lại chi tiết, những điều anh ta nói đều là thật, dùng trí thông minh và sự kiên nhẫn của cậu, nhất định sẽ có thể nghe hiểu, việc cậu cần làm là tin lời anh ta nói, sau đó chuẩn bị tốt việc nghênh tiếp tiểu cô nương kia." "Trình Giang Dực, đau óc cậu bị ngập nước rồi đúng không?" Trần Dực còn chưa dứt lời, chợt nghe thấy "BINH" một tiếng vang vô cùng lớn, ngay bên cạnh anh, rất gần. Trần Ưng sợ hãi kêu lên một tiếng, quay đầu nhìn lại, anh vừa vặn nhìn thấy trên nóc con xe mới tinh của mình có một người lạ mặt xuất hiện. Mời các bạn đón đọc Nhà Có Kiều Thê của tác giả Minh Nguyệt Thính Phong.
Nam Chính Cứ Luôn Muốn Giết Tôi
Warning: Truyện được viết bởi một tác giả Trung Quốc, toàn bộ câu chuyện là sự hư cấu được vẽ nên bằng những câu chữ thông qua các MV ca nhạc của ca sĩ thần tượng nổi danh Sơn Tùng M-TP của Việt Nam. Rv chỉ mang tính chất tham khảo, không nhằm bất kỳ mục đích nào hướng đến người đọc, Sơn Tùng M-TP, fandom SKY... _______ Giới thiệu: Nhân vật chính: Tô Điềm Điềm - Sơn Tùng M-TP Trên đời này có một loại theo đuổi thần tượng gọi là xuyên nhanh vào MV của anh. Bạn tưởng rằng anh ấy sẽ hôn tôi một cái thật ngọt ngào sao? Lần nào vào phó bản cũng bị nam chính làm thế này làm thế kia (Cười nhạt một tiếng): Ha. Sơn Tùng - viết nhạc rất hắc ám lại rất nhân từ (Ngại ngùng xoa xoa đầu): Ngoan. #Tôi thật sự nghi ngờ nam thần này bị tâm thần phân liệt# #Đầu óc hắn có bệnh à (hay hắn bị bệnh thần kinh à), viết ca khúc sầu thảm như vậy# #A... nam thần hắc hóa cũng thật hoàn hảo# Tô Điềm Điềm là một cô gái nhỏ xinh đẹp, thích cuộn tròn trên ghế sopha xem thần tượng soái ca hóa thân thành các nhân vật khác nhau trong mỗi MV ca nhạc. Nhưng có nằm mơ, Điềm Điềm cũng không thể ngờ được có ngày chính bản thân mình sẽ xuyên đến trong những MV ca nhạc đó, trở thành nhân vật nữ chính sóng vai bên cạnh nam thần mà mình luôn thầm ngưỡng mộ là Sơn Tùng M-TP, một nam ca sĩ nổi danh rất được yêu thích tại Việt Nam. MV [Chạy ngay đi] Chưa kịp thích ứng với hoàn cảnh mới, Tô Điềm Điềm đã phải đối diện với Sơn Tùng - nam nhân vật đầy điên cuồng tàn nhẫn vặn vẹo trong chính MV này. Bởi vì cô gái anh đem lòng yêu thương phản bội lại anh. Anh muốn xóa đi tất cả ký ức cùng kỹ niệm. Anh muốn quên đi cô gái từng yêu đến tận tâm can này. “Đốt sạch hết Son môi hồng vương trên môi bấy lâu Hương thơm dịu êm mê man bấy lâu Anh không chờ mong quan tâm nữa đâu Tương lai từ giờ như bức tranh em quên tô màu Đốt sạch hết Xin chôn vùi tên em trong đớn đau Nơi hiu quạnh tan hoang ngàn nỗi đau Dư âm tàn tro vô vọng phía sau Đua chen dày vò xâu xé quanh thân xác nát nhàu…” Cho dù Điềm Điềm đã cố gắng cải thiện mối quan hệ giữa họ thì mọi thứ vẫn theo đúng câu chuyện trong MV mà diễn ra. Căn phòng rộng lớn, ngọn lửa rực rỡ, Sơn Tùng đứng đối diện Điềm Điềm, đôi mắt anh đong đầy thù hận cùng phẫn nộ. Từng câu nói, từng bước chân của anh, là nỗi đau cũng là sự điên cuồng anh không thể khống chế. Mũi dao sắc nhọn kia, anh muốn xuyên vào thân thể cô gái đó, nhưng không hiểu sao trái tim lại đau đớn, đôi tay lại run rẩy đến thế. Trong cuộc chơi này, anh là người thua cuộc rồi. Bởi vì anh nhận ra bản thân vẫn yêu, yêu cô đến vô cùng. Thế nhưng, bi kịch lại không thể chấm dứt. Điềm Điềm nằm đó, trong căn phòng bốc cháy hung tàn với mũi dao trên ngực. Từng mảng đỏ loang ra, rực rỡ đến chói mắt. Mà anh chỉ có thể tận mắt nhìn cô từ từ khép lại đôi mi… Điềm Điềm cứ thế, xoay chuyển giữa mơ và thật. Cô lần lượt xuyên vào từng MV khác của Sơn Tùng M-TP như [Em của ngày hôm qua], [Lạc trôi], [Chúng ta không thuộc về nhau] Nhưng cho dù là ở phiên bản MV nào thì câu chuyện của cô vẫn luôn có anh, là anh, xoay quanh anh và vì anh mà có thể bắt đầu hay kết thúc. Cô đã biết được điểm quan trọng này và luôn cố gắng hết sức để có thể đưa diễn biến câu chuyện của họ về cái kết đẹp. Chỉ là, duyên phận giống như sợi tơ bị ông trời vò nát mất rồi. Dẫu cô đã biết được mọi thứ sẽ xảy ra thì cũng không thể cứu vãn… Cuối cùng, Sơn Tùng M-TP anh rốt cục là ai? Ở mỗi phiên bản MV này, tại sao cứ cố chấp với mình cô đến vậy? Chúng ta là duyên phận gì với nhau? Trong MV cuối ấy, cánh cửa mà Điềm Điềm đang mở ra, chính là bất hạnh. Nhưng liệu anh có thể kịp bước đến nắm lấy tay cô và kéo lại hay không? Điềm Điềm, em sẽ không chết. Điềm Điềm, đừng rời xa anh… “Ngay cả giờ đây anh vẫn không thể để em ra đi như thế. Anh sẽ viết lại một lần nữa. Câu chuyện đôi ta còn dang dở. Anh sẽ chôn vùi sự thật này vào tận sâu trong da thịt. Anh sẽ viết lại một lần nữa. Khúc dạo đầu trong nụ cười hạnh phúc của hai ta. … Tiểu thuyết trong mộng tưởng”(*) ___________ “Nam chính cứ luôn muốn giết tôi” là một câu chuyện mang màu sắc hoàn toàn mới được các bạn đọc ngôn tình cực kỳ yêu thích thời gian gần đây. Nội dung truyện xoay quanh các MV ca nhạc của nam ca sĩ thần tượng nổi tiếng Sơn Tùng M-TP thực hiện. Câu chuyện không chỉ khiến những fan yêu mến ca sĩ này thích thú mà còn khiến cho độc giả có cái nhìn mới mẻ, đa chiều đầy thu hút về mỗi MV ấy. Nhân vật nữ chính Tô Điềm Điềm là một cô gái xinh đẹp thông minh, luôn thích nghi nhanh với mọi hoàn cảnh. Cô không yếu ớt, bánh bèo vô dụng mà đáng yêu và khá dũng cảm. Cho dù là ở trong tình trạng tồi tệ như thế nào cũng biết cách phối hợp và hoàn thành tốt nhiệm vụ. Về nam chính Sơn Tùng M-TP thì mình cảm nhận được sự đầu tư khá cẩn thận của tác giả về mọi mặt như lý lịch trích ngang, tính cách, các bài hát, lyric và ý nghĩa từng MV... Không chỉ phác họa nên một nhân vật từ đời thật đến ảo qua các câu chữ trong truyện, mà tác giả còn đem đến cho chúng ta một nhân vật Sơn Tùng vô cùng tự nhiên, sống động và “thật” hơn bao giờ hết. Anh cũng có những tâm tư suy nghĩ và tình cảm của riêng mình. Ở mỗi MV là những con người, những thân phận mà anh thể hiện khác nhau. Nhưng ở đó luôn xuất hiện cô gái mang ý nghĩa “định mệnh” của anh. Và anh, nhất định phải giữ cô ấy bên cạnh mình. Tên truyện nghe có vẻ bạo lực nhưng nội dung truyện thì ngược lại nhé. Không những chúng ta có thể dạo chơi qua từng MV ca nhạc của nam ca sĩ yêu thích mà còn đọc được một câu chuyện ngọt ngào đầy rung động. Bởi tình cảm của nam nữ chính là kiểu duyên phận, yêu sâu sắc, khắc ghi đến suốt đời. Yên tâm là truyện có kết thúc vô cùng đẹp như chính lời tỏ tình lãng mạn của Sơn Tùng M-TP dành cho Điềm Điềm nhé: “Cầm tay anh, dựa vai anh Kề bên anh nơi này có anh Khép đôi mi thật lâu Nguyện mãi bên cạnh nhau Yêu say đắm như ngày đầu. Mùa xuân đến bình yên cho anh những giấc mơ Hạ lưu giữ ngày mưa ngọt ngào nên thơ Mùa thu lá vàng rơi đông sang anh nhớ em Tình yêu bé nhỏ xin dành tặng riêng em.” Vì thế, nếu bạn là fan truyện với motif mới lạ, nếu bạn là fan của anh Sơn Tùng M-TP hay đơn giản bạn là fan của sủng, ngọt HE thì nhanh nhanh nhảy hố này nhé. Hố mới - đã lấp và rất đáng để đọc thư giãn trong những ngày đầu năm học này đấy ạ ^^ ___________ “ “: Trích từ lời bài hát “Chạy ngay đi” và “Nơi này có anh” của Sơn Tùng M-TP (*): Trích bản dịch lời bài hát Fiction của Beast Review by #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Tô Điềm Điềm thật không ngờ bản thân lại rơi vào hoàn cảnh này. Cô chẳng qua chỉ lên mạng nghe nhạc lỡ ngủ gục mất, sao lại thành thế này kia chứ. Cô lặng lẽ dịch chân, người đối diện đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy tựa như vực sâu thăm thẳm, ánh nến mờ ảo lại càng tôn vẻ đẹp của nó lên. - Sao thế? Giọng nói của anh trầm thấp mà lại ưu nhã, tựa như loại tơ lụa thượng hạng nhất, mang theo vẻ quyến rũ trời sinh. Nhưng Tô Điềm Điềm lại thấy sởn hết cả gai ốc. Chàng trai trước mặt cô tên là Sơn Tùng. Anh là một ngôi sao trẻ vô cùng hot trong mấy năm nay, tốc độ nổi tiếng cực kỳ nhanh, hát được sáng tác được, lại chuyên rap và nhạc điện tử, là phái thực lực hàng thật giá thật. Ngay đến người luôn bận rộn trong tổ kịch như Tô Điềm Điềm cũng biết đến. Nhưng điều quan trọng bây giờ không phải những thứ này. Quan trọng chính là... Bây giờ Tô Điềm Điềm đang ở trong bối cảnh MV mới nhất của anh. [Ca khúc: Chạy Ngay Đi. Nội dung MV: Vì người yêu phản bội nên nam chính phát cuồng. Bài hát đại khái kể lại quá trình yêu đương và dằn vặt nhau, cuối cùng nam chính phát điên, mang theo suy nghĩ muốn trả thù và tự hủy diệt bản thân... Nói cho dễ hiểu thì là... Anh ta tới để giết cô đấy kí chủ. Cô đã chuẩn bị xong chưa?] Chuẩn bị... xong cái con khỉ!   Mời các bạn đón đọc Nam Chính Cứ Luôn Muốn Giết Tôi của tác giả La Lu.