Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Những Màu Khác

Orhan Pamuk tiểu thuyết gia đã rất thành công với Tên tôi là Đỏ, Pháo đài trắng hay Cuốn sách đen, nhưng vì là một nhà văn tham vọng, “phổ màu” của ông còn muốn bao trùm rộng lớn hơn nữa, lên chính trị, hội họa cổ điển, những tản văn ngắn, và lên sự đọc. Những màu khác minh chứng cho tham vọng ấy khá rõ. Cuốn sách là sự nối dài đầy ngoạn mục, những “ngoại truyện” bổ sung cho các tiểu thuyết của ông, những thêm thắt về cảm giác vốn đã huy hoàng trong cuốn hồi ký tuyệt vời Istanbul, và nhất là ở đây, ta được chứng kiến Pamuk trong tư cách một người đọc cự phách; người đọc ấy hào phóng dẫn dắt ta đến với thế giới những tác giả mà ông sùng mộ nhiều chục năm nay: Camus, Flaubert, Dostoyevsky, Nabokov… những thế giới của sự đọc ấy mở rộng nhiều lần đường biên giới của sự viết ký tên Pamuk. Nhận định: “Những màu khác bao gồm nhiều bài viết khác nhau, từ báo chí và từ nhiều nguồn khác, được biên tập lại và đôi khi được viết lại, để làm nên một bức chân dung nhất quán về một văn nhân… Ngoài sự thông minh đầy quyến rũ và những quan sát đầy thông tuệ, Những màu khác còn là kêu gọi chúng ta hãy lùi lại mà suy ngẫm kỹ về những nguyên nhân lịch sử và tâm lý đã dẫn đến những vấn nạn đáng lo của thế giới ngày nay.” - Roger Kaplan, Washington Post Book World “Ông là nhà thơ của mê cung những suy tư và tưởng tượng của chính ông, về cái thần kỳ và về cái mập mờ lưỡng nghĩa.” - Colin Thubron, The New York Review ”Từ Những màu khác vang lên một giọng nói một phần tinh nghịch một phần u tối, cái thực tại soi chiếu trong đó là thực tại mà một con họa mi trong đời thường phải đâm ganh tị.” - Richard Eder, Los Angeles Times Book Review *** Đây là một cuốn sách làm từ các ý tưởng, hình ảnh và phân mảnh của cuộc đời chưa tìm thấy lối vào một trong các tiểu thuyết của tôi. Tôi đặt chúng cùng nhau ở đây trong một mạch tự sự. Đôi khi tôi ngạc nhiên thấy mình đã không thể đưa vào tác phẩm hư cấu tất cả những ý nghĩ tôi cho là đáng khám phá: những khoảnh khắc kỳ cục của cuộc đời, những cảnh đời thường nho nhỏ mà tôi muốn chia sẻ với người khác, và những lời lẽ phát ra từ tôi với sức mạnh và niềm vui khi có dịp say mê. Một vài phân mảnh mang tính tự truyện; có bài tôi viết rất nhanh; có bài bị gạt qua một bên khi tôi dành sự chú ý cho việc khác. Tôi quay trở lại với chúng rất giống như khi quay trở lại những tấm ảnh cũ, và - mặc dù hiếm khi đọc lại tiểu thuyết của mình - tôi thích thú đọc lại những bài viết này. Cái tôi thích nhất là những khoảnh khắc các bài này vượt lên được khỏi tính nhất thời, khi chúng không chỉ đáp ứng được yêu cầu của tờ tạp chí hay tờ báo đặt hàng, mà còn bày tỏ những mối quan tâm, niềm nhiệt tình của tôi nhiều hơn là tôi dự định tại thời điểm viết. Để mô tả những khoảnh khắc vụt hiện đó, những khoảnh khắc kỳ lạ khi chân lý bằng cách nào đó được rọi sáng, Virginia Woolf từng dùng cụm từ “những khoảnh khắc hiện hữu”. Trong khoảng thời gian từ 1996 đến 1999 tôi viết những bài viết ngắn hằng tuần cho Oküz (Bò đực), một tạp chí chuyên về chính trị và hài hước; và tôi cũng vẽ minh họa cho những bài ấy. Đây là những bài tản văn ngắn trữ tình được viết một mạch, trong đó tôi rất ưa nói về con gái tôi và bạn bè của tôi, thăm dò các vật thể và thế giới bằng cặp mắt tươi mới, và nhìn thế giới bằng từ ngữ. Càng ngày, tôi càng bớt xem tác phẩm văn chương là kể về thế giới, mà là “nhìn thế giới bằng từ ngữ”. Từ thời điểm bắt đầu dùng từ ngữ như dùng màu trong hội họa, nhà văn có thể bắt đầu thấy thế giới thật diệu kỳ và lắm vẻ ngạc nhiên đến thế nào, và anh ta đào sâu vào ngôn ngữ để tìm ra giọng điệu riêng của mình. Để làm điều này anh ta cần giấy, bút, và sự lạc quan của một đứa trẻ nhìn thế giới lần đầu tiên. Tôi tập hợp những bài viết này để tạo thành một cuốn sách hoàn toàn mới lấy yếu tố tự truyện làm trung tâm. Tôi bỏ nhiều bài và cắt ngắn một số bài khác, chỉ lấy trích đoạn từ hàng trăm bài báo và đưa một số tiểu luận đến những vị trí xa lạ trong cuốn sách, những vị trí xem ra phù hợp với kết cấu của câu chuyện đó. Ví dụ, ba bài diễn văn được in thành một tập riêng ở Thổ Nhĩ Kỳ và nhiều ngôn ngữ khác dưới nhan đề Cái vali của cha tôi (gồm diễn từ Nobel cùng tên, cũng như bài “Ở Kars và Frankfurt”, bài diễn văn tôi đọc nhân dịp Giải thưởng Hòa bình Đức, và bài “Tác giả ngầm ẩn”, bài diễn văn tôi đọc tại Hội nghị Puterbaugh) xuất hiện ở đây trong các phần tách biệt để phản ánh cùng một câu chuyện tự truyện ấy. Ấn bản Những màu khác này được dựng nên từ cùng bộ khung của cuốn sách cùng tên xuất bản lần đầu ở Istanbul năm 1999, nhưng cuốn sách trước mang hình thức của một tập hợp, trong khi cuốn sách này được định hình như một chuỗi các phân mảnh mang tính tự truyện, những khoảnh khắc, những ý nghĩ. Nói về Istanbul, hay bàn luận về các cuốn sách, tác giả, bức tranh yêu thích nhất của tôi, với tôi luôn luôn là một cái cớ để nói về cuộc đời. Những mẩu chuyện New York được viết năm 1986, khi tôi viếng thăm thành phố lần đầu tiên, và tôi viết chúng để ghi nhận những ấn tượng đầu tiên của một người nước ngoài, dự định dành cho độc giả Thổ Nhĩ Kỳ. “Nhìn ra cửa sổ”, câu chuyện ở cuối sách, mang tính chất tự truyện mạnh đến nỗi tên nhân vật rất có thể là Orhan. Nhưng người anh trong câu chuyện, như tất cả các người anh trong các câu chuyện của tôi, xấu xa và bạo tàn, không liên hệ gì với người anh của tôi ngoài đời thực, Şevket Pamuk, sử gia kinh tế xuất sắc. Khi soạn cuốn sách này, tôi bàng hoàng nhận ra tôi có mối quan tâm đặc biệt và khuynh hướng thiên về các thảm họa tự nhiên (động đất) và thảm họa xã hội (chính trị), và do vậy tôi đã gạt ra kha khá bài viết u ám về chính trị. Tôi luôn luôn tin rằng ắt phải có một kẻ cuồng viết tham lam và gần như không thể lay chuyển thường trú trong tôi - một sinh vật không thể bao giờ viết cho đủ, kẻ lúc nào cũng biến cuộc sống thành từ ngữ - và để cho hắn ta vui lòng tôi cần phải tiếp tục viết. Nhưng khi soạn cuốn sách này, tôi khám phá ra rằng kẻ cuồng viết đó sẽ vui hơn nhiều, và bớt đau đớn vì căn bệnh viết lách của hắn, nếu hắn làm việc với một biên tập viên trao cho những bài viết của hắn một trung tâm, một bộ khung, và một ý nghĩa. Tôi mong độc giả nhạy cảm hãy chú ý đến việc biên tập sáng tạo của tôi cũng nhiều như chú ý đến nỗ lực mà tôi đặt vào bản thân việc viết. Tôi hầu như không đơn độc trong việc là người ngưỡng mộ nhiệt thành nhà văn, nhà triết học Đức Walter Benjamin. Nhưng để chọc tức một người bạn quá mức sùng bái ông (dĩ nhiên cô là một người trong giới học thuật), đôi khi tôi hỏi, “Ông nhà văn này có gì mà quá vĩ đại? Ông ấy chỉ hoàn thành có vài cuốn sách, và nếu ông nổi tiếng, ấy không phải nhờ những tác phẩm ông đã hoàn thành mà là nhờ những tác phẩm ông chưa bao giờ hoàn thành nổi.” Bạn tôi trả lời rằng toàn bộ các tác phẩm của Benjamin, như bản thân cuộc đời, không có ranh giới và do đó có tính chất phân mảnh, và đó là lý do tại sao nhiều nhà phê bình văn chương đã rất cố gắng mang lại ý nghĩa cho các tác phẩm đó, như họ làm với cuộc đời. Và mỗi lần như thế tôi mỉm cười nói, “Một ngày nào đó tôi sẽ viết một cuốn sách cũng chỉ tạo thành từ các phân mảnh.” Đây là cuốn sách ấy, được đặt trong một cái khung để gọi ra một trung tâm mà tôi cố gắng che giấu: tôi hy vọng độc giả sẽ thích thú với việc tưởng tượng sao cho cái trung tâm ấy thành hiện hữu. Mời các bạn đón đọc Những Màu Khác của tác giả Orhan Pamuk & Lâm Vũ Thao (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Quãng Đời Còn Lại Xin Chỉ Giáo Nhiều Hơn (Bách Lâm Thạch Tượng)
Vì trí nhớ không được tốt nên tôi có thói quen ghi lại mọi thứ trong cuộc sống, và cũng từ đó nó trở thành nhật ký của tôi. Nói thật thì cảm giác thói quen này cũng khá tốt. Vì cho dù là những chuyện nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống, khi ghi lại sự việc và cảm xúc ở thời điểm đó, sau này lật lại đọc tự nhiên có loại cảm giác tự mình làm vui chính mình vậy. Nhưng cũng có chút hơi không tốt lắm, vì không biết từ hôm nào, nhật ký lại trở thành quyển sách gối đầu giường của Bác sĩ... Nội dung: - Cố Nguỵ là bác sĩ trẻ tuổi tài năng của bệnh viện. Còn Lâm Chi Hiệu là sinh viên đại học đang chuẩn bị thi lên nghiên cứu sinh. Hai người đã gặp nhau trong tình huống như thế nào??? Dễ hiểu thôi! Ba của Lâm Chi Hiệu bị bệnh thì chỉ có thể đi gặp bác sĩ thôi. Thần kì thay, bác sĩ của thầy Lâm( ba ba Lâm Chi Hiệu) chính là Cố Nguỵ. Rồi một màng rắc thính, thả thính, đớp thính, đến bên nhau, thương nhau, yêu nhau. vân vân và mây mây xảy ra! Cuối cùng là hai người hạnh phúc bên nhau! Tìm mua: Quãng Đời Còn Lại Xin Chỉ Giáo Nhiều Hơn TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Quãng Đời Còn Lại Xin Chỉ Giáo Nhiều Hơn PDF của tác giả Bách Lâm Thạch Tượng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Quãng Đời Còn Lại Xin Chỉ Giáo Nhiều Hơn (Bách Lâm Thạch Tượng)
Vì trí nhớ không được tốt nên tôi có thói quen ghi lại mọi thứ trong cuộc sống, và cũng từ đó nó trở thành nhật ký của tôi. Nói thật thì cảm giác thói quen này cũng khá tốt. Vì cho dù là những chuyện nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống, khi ghi lại sự việc và cảm xúc ở thời điểm đó, sau này lật lại đọc tự nhiên có loại cảm giác tự mình làm vui chính mình vậy. Nhưng cũng có chút hơi không tốt lắm, vì không biết từ hôm nào, nhật ký lại trở thành quyển sách gối đầu giường của Bác sĩ... Nội dung: - Cố Nguỵ là bác sĩ trẻ tuổi tài năng của bệnh viện. Còn Lâm Chi Hiệu là sinh viên đại học đang chuẩn bị thi lên nghiên cứu sinh. Hai người đã gặp nhau trong tình huống như thế nào??? Dễ hiểu thôi! Ba của Lâm Chi Hiệu bị bệnh thì chỉ có thể đi gặp bác sĩ thôi. Thần kì thay, bác sĩ của thầy Lâm( ba ba Lâm Chi Hiệu) chính là Cố Nguỵ. Rồi một màng rắc thính, thả thính, đớp thính, đến bên nhau, thương nhau, yêu nhau. vân vân và mây mây xảy ra! Cuối cùng là hai người hạnh phúc bên nhau! Tìm mua: Quãng Đời Còn Lại Xin Chỉ Giáo Nhiều Hơn TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Quãng Đời Còn Lại Xin Chỉ Giáo Nhiều Hơn PDF của tác giả Bách Lâm Thạch Tượng nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Vi Thần Có Tội (Tùy Vũ Nhi An)
Vi Thần Có Tội câu chuyện thuộc thể loại ngôn tình cổ đại của tác giả Tùy Vũ Nhi An mang đến những diễn biến gay cấn, những hiểu lầm của các nhân vật. Câu chuyện kể về cuộc đời của các vị thái y phụng sự trong triều, cuộc sống của bọn họ luôn lơ lửng chẳng biết ngày mai sẽ ra sao như ngàn cân treo sợi tóc. Tính mạng các vi thần luôn nằm trong tay của bệ hạ, hễ có chuyện gì xảy ra với nàng hay hắn thì tuyệt nhiên kết cục đã được báo từ trước. Thể loại: truyện ngắn, cổ đại, hài hước, nữ chính là thái y của dòng họ y thuật có tiếng vì đã đem Cao tổ hoàng đế từ quỷ môn quan trở về, nam chính là Hoàng đế thâm hiểm, bị phi tần cắm sừng nhưng không vạch trần mà tương kế tựu kế, HE. “...Rõ ràng thái y chúng ta mới chính là người mang đầu của mình treo ở lưng quần! Tìm mua: Vi Thần Có Tội TiKi Lazada Shopee Chiếu theo thống kê,bọn ta thường nghe được ba câu này nhiều nhất: Thứ nhất, nếu không chữa trị được cho nàng/hắn, hãy mang đầu đến đây gặp trẫm. Thứ hai, nếu nàng/hắn có chuyện không may xảy ra, trẫm muốn các ngươi cùng tuẫn táng. Thứ ba, ngay cả một bệnh cỏn con mà cũng không chữa hết, trẫm nuôi các ngươi cũng vô dụng!” Truyện mở đầu bằng lời than của Tống Linh Xu về “phận thái y” của mình. Gia đình Tống Linh xu vốn theo nghề y, bởi “cái người nào đó tự xưng là “Thần y” tức tổ tiên” của nàng đã dùng hết sức cứu Cao tổ hoàng đế từ tay Diêm Vương trở về, đã trở thành gia tộc có tiếng về y thuật, Cao tổ đế yêu cầu mỗi đời nhà nàng đều phải có người làm Thái y trong cung. Đến nàng, ông nội nhìn mà toát ra biểu tình thê thảm nói rằng, nếu Thái y là lang băm thì nàng chính là đồ tể! sự nghiệp của dòng tộc sẽ bị hủy trong tay nàng mất thôi. Với trọng trách kế nhiệm nghề nghiệp, nàng đương nhiên là thái y cấp cao trong cung và nhiệm vụ chăm sóc Hoa phi đang mang thai cũng do nàng đảm nhiệm. Hoàng đế lại lệnh cho nàng ở trong cung để tiện chăm sóc, nhưng lại ở Lâm Thủy cung - cung điện của Hoàng hậu! Đây phải chăng là thụ sủng nhược kinh? Hoàng đế hiện tại không còn là Bát vương Lưu Hi ngày xưa mà nàng quen. Lưu Hi nàng quen lúc phát bệnh đau đớn cũng không kêu, chỉ cắn môi dưới đến bật máu, nắm chặt lấy tay nàng đôi mắt trống rỗng. Lưu Hi nàng quen luôn muốn nàng ở bên, ánh mắt như con nai bị thương, giọng nói khàn khàn: “Linh Xu, đừng đi được không…” “Linh Xu, ta sợ không ngủ được, lại sợ lúc ngủ mơ thấy ác mộng.” Nghiêm Tiểu Vũ từng hỏi nàng, có phải vì Lưu Hi thích nàng nên mới không thích hắn ở bên cạnh nàng. Nàng cho là điều không thể. Bởi “Nếu như hắn thích ta thì vì sao từ sau khi lên ngôi hoàng đế lại đối xử lạnh lùng với ta như vậy, nhất là từ sau khi ông nội ta qua đời. Nếu như hắn thích ta, sao lại phải nạp thêm hai ba phi tử. Nếu như hắn thích ta, làm sao Hoa phi có thể có thai. Nếu như vậy mà là hắn thích ta, cái loại yêu thích rẻ tiền như vậy, có cho ta cũng không cần.” Lưu Hi bỗng bệnh cũ tái phát, nàng từ chăm sóc Hoa phi lại thành chăm sóc Hoàng đế. Ngồi dưới long sàng vỗ lưng cho hắn ngủ, đọc sách y thuật “Linh Xu” cho hắn nghe, cầm tay để hắn không còn cảm thấy lo lắng, đi săn cùng hắn... Mọi chuyện cứ thế phát sinh như lẽ tự nhiên. Nhưng nàng không tin vào tình yêu của bậc đế vương, vậy nên nàng và Nghiêm Tiểu Vũ đã bỏ trốn! Rồi chính nàng lại bỏ trốn khỏi Nghiêm Tiểu Vũ để lo cho chuyện chung thân đại sự của hắn. Thế rồi “Linh Xu…” “Bắt được nàng rồi.” “Ta biết, nàng thích ta” “Nghiêm Tiểu Vũ nói với ta, lúc nằm mơ Linh Xu đều gọi tên ta. Lúc nàng hôn mê vẫn không ngừng gọi tên ta, ta vừa đi thì nàng liền khóc.” “Linh Xu, cuối cùng thì ta cũng có đủ năng lực bảo vệ nàng. Linh Xu, theo ta về nhà đi…” “Vậy bây giờ nàng nói thật cho ta biết, nàng thích ta đúng không?” “Phải nói thích, nói không thích chính là khi quân.” Truyện ngắn, tình tiết nhanh nhưng mình thấy khi đọc cảm giác vẫn rất thoải mái. Tống Linh Xu hay xu nịnh Lưu Hi nhưng trong lòng thầm mắng mỏ. Lưu Hi lạnh nhạt, thâm trầm nhưng với Tống Linh Xu luôn vô cùng quấn quýt. Giọng văn Tùy Vũ Nhi An nhẹ nhàng, hài hước.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Vi Thần Có Tội PDF của tác giả Tùy Vũ Nhi An nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Vi Thần Có Tội (Tùy Vũ Nhi An)
Vi Thần Có Tội câu chuyện thuộc thể loại ngôn tình cổ đại của tác giả Tùy Vũ Nhi An mang đến những diễn biến gay cấn, những hiểu lầm của các nhân vật. Câu chuyện kể về cuộc đời của các vị thái y phụng sự trong triều, cuộc sống của bọn họ luôn lơ lửng chẳng biết ngày mai sẽ ra sao như ngàn cân treo sợi tóc. Tính mạng các vi thần luôn nằm trong tay của bệ hạ, hễ có chuyện gì xảy ra với nàng hay hắn thì tuyệt nhiên kết cục đã được báo từ trước. Thể loại: truyện ngắn, cổ đại, hài hước, nữ chính là thái y của dòng họ y thuật có tiếng vì đã đem Cao tổ hoàng đế từ quỷ môn quan trở về, nam chính là Hoàng đế thâm hiểm, bị phi tần cắm sừng nhưng không vạch trần mà tương kế tựu kế, HE. “...Rõ ràng thái y chúng ta mới chính là người mang đầu của mình treo ở lưng quần! Tìm mua: Vi Thần Có Tội TiKi Lazada Shopee Chiếu theo thống kê,bọn ta thường nghe được ba câu này nhiều nhất: Thứ nhất, nếu không chữa trị được cho nàng/hắn, hãy mang đầu đến đây gặp trẫm. Thứ hai, nếu nàng/hắn có chuyện không may xảy ra, trẫm muốn các ngươi cùng tuẫn táng. Thứ ba, ngay cả một bệnh cỏn con mà cũng không chữa hết, trẫm nuôi các ngươi cũng vô dụng!” Truyện mở đầu bằng lời than của Tống Linh Xu về “phận thái y” của mình. Gia đình Tống Linh xu vốn theo nghề y, bởi “cái người nào đó tự xưng là “Thần y” tức tổ tiên” của nàng đã dùng hết sức cứu Cao tổ hoàng đế từ tay Diêm Vương trở về, đã trở thành gia tộc có tiếng về y thuật, Cao tổ đế yêu cầu mỗi đời nhà nàng đều phải có người làm Thái y trong cung. Đến nàng, ông nội nhìn mà toát ra biểu tình thê thảm nói rằng, nếu Thái y là lang băm thì nàng chính là đồ tể! sự nghiệp của dòng tộc sẽ bị hủy trong tay nàng mất thôi. Với trọng trách kế nhiệm nghề nghiệp, nàng đương nhiên là thái y cấp cao trong cung và nhiệm vụ chăm sóc Hoa phi đang mang thai cũng do nàng đảm nhiệm. Hoàng đế lại lệnh cho nàng ở trong cung để tiện chăm sóc, nhưng lại ở Lâm Thủy cung - cung điện của Hoàng hậu! Đây phải chăng là thụ sủng nhược kinh? Hoàng đế hiện tại không còn là Bát vương Lưu Hi ngày xưa mà nàng quen. Lưu Hi nàng quen lúc phát bệnh đau đớn cũng không kêu, chỉ cắn môi dưới đến bật máu, nắm chặt lấy tay nàng đôi mắt trống rỗng. Lưu Hi nàng quen luôn muốn nàng ở bên, ánh mắt như con nai bị thương, giọng nói khàn khàn: “Linh Xu, đừng đi được không…” “Linh Xu, ta sợ không ngủ được, lại sợ lúc ngủ mơ thấy ác mộng.” Nghiêm Tiểu Vũ từng hỏi nàng, có phải vì Lưu Hi thích nàng nên mới không thích hắn ở bên cạnh nàng. Nàng cho là điều không thể. Bởi “Nếu như hắn thích ta thì vì sao từ sau khi lên ngôi hoàng đế lại đối xử lạnh lùng với ta như vậy, nhất là từ sau khi ông nội ta qua đời. Nếu như hắn thích ta, sao lại phải nạp thêm hai ba phi tử. Nếu như hắn thích ta, làm sao Hoa phi có thể có thai. Nếu như vậy mà là hắn thích ta, cái loại yêu thích rẻ tiền như vậy, có cho ta cũng không cần.” Lưu Hi bỗng bệnh cũ tái phát, nàng từ chăm sóc Hoa phi lại thành chăm sóc Hoàng đế. Ngồi dưới long sàng vỗ lưng cho hắn ngủ, đọc sách y thuật “Linh Xu” cho hắn nghe, cầm tay để hắn không còn cảm thấy lo lắng, đi săn cùng hắn... Mọi chuyện cứ thế phát sinh như lẽ tự nhiên. Nhưng nàng không tin vào tình yêu của bậc đế vương, vậy nên nàng và Nghiêm Tiểu Vũ đã bỏ trốn! Rồi chính nàng lại bỏ trốn khỏi Nghiêm Tiểu Vũ để lo cho chuyện chung thân đại sự của hắn. Thế rồi “Linh Xu…” “Bắt được nàng rồi.” “Ta biết, nàng thích ta” “Nghiêm Tiểu Vũ nói với ta, lúc nằm mơ Linh Xu đều gọi tên ta. Lúc nàng hôn mê vẫn không ngừng gọi tên ta, ta vừa đi thì nàng liền khóc.” “Linh Xu, cuối cùng thì ta cũng có đủ năng lực bảo vệ nàng. Linh Xu, theo ta về nhà đi…” “Vậy bây giờ nàng nói thật cho ta biết, nàng thích ta đúng không?” “Phải nói thích, nói không thích chính là khi quân.” Truyện ngắn, tình tiết nhanh nhưng mình thấy khi đọc cảm giác vẫn rất thoải mái. Tống Linh Xu hay xu nịnh Lưu Hi nhưng trong lòng thầm mắng mỏ. Lưu Hi lạnh nhạt, thâm trầm nhưng với Tống Linh Xu luôn vô cùng quấn quýt. Giọng văn Tùy Vũ Nhi An nhẹ nhàng, hài hước.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Vi Thần Có Tội PDF của tác giả Tùy Vũ Nhi An nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.