Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Dương Cửu

Thể loại: đam mỹ – cận đại hiện đại – quỷ súc công vs yêu nghiệt nữ vương thụ. Hành lang ngai ngái khói đượm hơi dầu mỡ quanh năm, bức tường hai bên cầu thang đã ám màu đen kịt, từng mảng vôi vữa tróc rơi lả tả như mặt bà cô già trang điểm quá tay. Dưới lớp phấn trắng dày cui là nếp nhăn chen chen xếp lớp, tuổi tác càng cao phấn rũ càng thảm hại, mùi thức ăn ngậy mỡ lẫn mùi cũ kĩ thi nhau lan tỏa trong ánh đèn lù mù....Câu chuyện bắt đầu. *** Câu chuyện ban đầu có hơi rắc rối, nhưng dần dần sự thật được phơi bày thì chỉ biết thở dài. Không ai đúng không ai sai hoàn toàn. Duyên phận giữa họ cứ dây dưa mãi  không dứt, chỉ là do tình cảm quá sâu sắc, bỏ không được, giữ không xong. Tính cách Dương Cửu và Tiêu Trọng Giản thể hiện rất tốt, nên dù có khó chịu với cách hành xử của họ thì cũng không trách ai được. Tôi thích Tiêu Trọng Giản hơn La Tuấn, dù ban đầu hắn có thể coi là tra. Đơn giản vì La Tuấn không coi Dương Cửu là tất cả. Hắn trẻ tuổi, yêu quyền lực và sức mạnh. Còn Tiêu Trọng Giản thì khác. Trải qua bãi bể nương dâu Tiêu Trọng Giản chín chắn giảo hoạt hơn nhiều. Đồng thời thời gian bên Dương Cửu dài hơn, đủ để hiểu Dương Cửu hơn hẳn. Thi thoảng tôi cũng trách Dương Cửu quá cố chấp, cứ ôm ấp suy nghĩ riêng mình không nói ra, chịu đựng mà chạy trốn, yêu mà phải thể hiện là hận. Đôi lúc tôi cảm giác được chính bản thân Dương Cửu rất mệt mỏi. Aiz. Nói chung thì tác giả viết chắc tay, hồi hộp gay cấn đủ cả.  *** Dương Cửu khóa cái xe đạp Giant* cà tàng dưới lầu, ngón tay tung tẩy móc chìa khóa, nhảy cách bậc cách bậc lên cầu thang. Hành lang ngai ngái khói đượm hơi dầu mỡ quanh năm, bức tường hai bên cầu thang đã ám màu đen kịt, từng mảng vôi vữa tróc rơi lả tả như mặt bà cô già trang điểm quá tay. Dưới lớp phấn trắng dày cui là nếp nhăn chen chen xếp lớp, tuổi tác càng cao phấn rũ càng thảm hại, mùi thức ăn ngậy mỡ lẫn mùi cũ kĩ thi nhau lan tỏa trong ánh đèn lù mù. Khu nhà ngang* tồi tàn một buồng một gian vậy, mà Dương Cửu hai năm trước phải đổ bao công sức mới thuê được một căn. Còn may không lựa phải căn hư hỏng quá, người môi giới chỉ mong sớm sớm tìm được khách thuê, thành ra thủ tục giấy tờ đều qua loa đại khái; bằng không Dương Cửu không chứng minh thư, không chứng nhận tạm trú, vào mạng cục công an tìm mòn mắt không ra tên tuổi hắn, bảo hắn quang minh chính đại ở giữa nội thành thế này, rõ là chuyện trên trời. Phòng ở hơi xập xệ một chút, tiền thuê cũng dễ chịu hơn, các loại phụ phí linh tinh nửa năm đóng một lần, bằng vào tiền lương coi kho của hắn tại một công ty nho nhỏ hiện giờ cũng đủ trả. Còn dư đồng nào để tích lại, mua một cái lò sưởi… hai năm nay khí lạnh trong người hắn càng nặng nề, nếu không có lò sưởi giữ ấm, mùa đông quả thật có chút gian nan. Dương Cửu ở tầng bốn, đường ống nước đại khái có vấn đề, tầng cao thế này nước lên không tới, hàng xóm đều phải mang xô thùng cất công xuống lầu xách nước lên dùng. Tan tầm Dương Cửu trở về vừa vặn giờ ăn chiều, vừa lên lầu đã nghe bà cô nhà đối diện dạy dỗ chồng, giọng đàn bà hò hét lẫn khóc lóc cao vút xuyên qua lớp ván cửa mỏng tang: “Đều tại đồ vô dụng nhà ông, đời tôi sao lại khốn khổ theo ông không biết! Ru rú trong cái chuồng chim này để thiên hạ nó khinh cho!… Con đồng hương đại học của tôi, nào nó đẹp hơn tôi chỗ nào, giờ nó lấy nhà giàu tha hồ ăn sung mặc sướng, cứ nhìn chồng nó kia kìa…” Ông chồng đại khái nghe chửi quen tai rồi, ngồi ngoài cửa chẳng ừ hữ một câu, thấy Dương Cửu lên lầu liền thò đầu ra cười hắc hắc: “Chú em, cho vay điếu thuốc hút cái nào!” “Ông anh hết hả?”   Mời các bạn đón đọc Dương Cửu của tác giả Hoài Thượng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Câu Hồn Ngọc - Phàn Lạc
Cậu – một “nhã tặc” chỉ có hứng thú với những món đồ cổ giá trị, một tên trộm nửa chính nửa tà. Hắn – một kẻ du học trời Tây, văn võ song toàn, tinh thần chính nghĩa ít ai sánh kịp. Vì một sự cố “tai nạn nghề nghiệp”, siêu trộm hào hoa Tô Duy của thế kỷ 21 bỗng trở về thời Dân quốc, đụng độ chàng thư sinh tài trí hơn người, fan Sherlock Holmes – Thẩm Ngọc Thư. Sau mấy màn đấu trí, Thẩm Ngọc Thư không những không tìm được chứng cứ để bắt Tô Duy, ngược lại còn hợp tác với cậu cứu một đứa bé mất trí nhớ. “Một rừng không thể có hai hổ”, hai đối thủ tưởng như không thể chung đường nay phải bắt tay để cùng giải quyết những vụ án hóc búa. Thượng Hải phồn hoa cất giấu quá nhiều bí mật, Thẩm Ngọc Thư quyết định mở một văn phòng thám tử để phá giải những bí mật này, còn Tô Duy cũng quyết định bám lấy Thẩm Ngọc Thư, tìm chìa khóa để có thể về nhà. Hai bánh xe số phận từ đó bắt đầu chuyển động… *** Tiếp nối thành công của tập 1 Viên Nguyệt Quan Âm, ở tập này trong văn phòng thám tử Vạn Năng vừa mới mở đã tiếp nhận ngay một vụ án mạng, xui xẻo không để đâu cho hết, thân phận của người chết lại vô cùng nhạy cảm, Thẩm Ngọc Thư và Tô Duy không thể tùy ý đào xới mọi bí mật của thân chủ nhưng lại phải tìm ra kẻ giết người nọ là ai, quả thực khó xử vô cùng. Có điều khó mấy cũng phải giải quyết, bởi tên trộm Câu Hồn Ngọc - kẻ được giang hồ xưng tụng là hiệp đạo chuyên cướp của nhà giàu chia cho nhà nghèo - vừa tái xuất. Tô Duy muốn cho tất cả mọi người biết, ở Bến Thượng Hải này chỉ có một vị hiệp đạo duy nhất, đó chính là Tô Thập Lục! Cứ như vậy, vụ án này được đặt tên là Câu Hồn Ngọc… *** Vương Bất Kiến Vương gồm có: Viên Nguyệt Quan Âm Câu Hồn Ngọc Hổ Phù Lệnh Phi Tượng Quá Hà Định Đông Lăng Thiên Hàng Quy Đồ ... *** Tác giả: Phàn Lạc Bút danh: Phàn Lạc lấy từ hai câu thơ "Say nằm sơn phàn, nhàn xem hoa lạc". Bắt đầu theo nghiệp sáng tác từ năm 2005, sở trường là các truyện về chủ đề huyễn tưởng, trinh thám... Văn phong hóm hỉnh, mượt mà. Các tác phẩm nổi bật: "Thiên sư chấp vị", "Tuyệt đối không độ", "Vương bất kiến vương"... Weibo: weibo.com/fanluoluo Facebook: www.facebook.com/fanluoluo Hoạ sĩ: Leila Yêu thích vẽ những thứ đẹp đẽ, sở trường vẽ các nhân vật nam, phương châm là vừa vui vẻ vừa nghiêm túc. Việc phải làm hiện tại là dùng tác phẩm của mình đem đến niềm vui cho người xem, đồng thời bản thân cũng hưởng thụ được sự vui vẻ của công việc sáng tạo, cũng hi vọng rằng trong tương lai có thể kiên trì theo đuổi mục tiêu của mình. Webside: www.leilalee.com Facebook: www.facebook.com/leilalee015 Mời các bạn đón đọc Câu Hồn Ngọc của tác giả Phàn Lạc.
Viên Nguyệt Quan Âm - Phàn Lạc
Cậu – một “nhã tặc” chỉ có hứng thú với những món đồ cổ giá trị, một tên trộm nửa chính nửa tà. Hắn – một kẻ du học trời Tây, văn võ song toàn, tinh thần chính nghĩa ít ai sánh kịp. Vì một sự cố “tai nạn nghề nghiệp”, siêu trộm hào hoa Tô Duy của thế kỷ 21 bỗng trở về thời Dân quốc, đụng độ chàng thư sinh tài trí hơn người, fan Sherlock Holmes – Thẩm Ngọc Thư. Sau mấy màn đấu trí, Thẩm Ngọc Thư không những không tìm được chứng cứ để bắt Tô Duy, ngược lại còn hợp tác với cậu cứu một đứa bé mất trí nhớ. “Một rừng không thể có hai hổ”, hai đối thủ tưởng như không thể chung đường nay phải bắt tay để cùng giải quyết những vụ án hóc búa. Thượng Hải phồn hoa cất giấu quá nhiều bí mật, Thẩm Ngọc Thư quyết định mở một văn phòng thám tử để phá giải những bí mật này, còn Tô Duy cũng quyết định bám lấy Thẩm Ngọc Thư, tìm chìa khóa để có thể về nhà. Hai bánh xe số phận từ đó bắt đầu chuyển động… Tập đầu tiên của series truyện là về một vụ án xoay quanh bức tượng Viên Nguyệt Quan Âm kì bí… *** Vương Bất Kiến Vương gồm có: Viên Nguyệt Quan Âm Câu Hồn Ngọc Hổ Phù Lệnh Phi Tượng Quá Hà Định Đông Lăng Thiên Hàng Quy Đồ ... *** Tác giả: Phàn Lạc Bút danh: Phàn Lạc lấy từ hai câu thơ "Say nằm sơn phàn, nhàn xem hoa lạc". Bắt đầu theo nghiệp sáng tác từ năm 2005, sở trường là các truyện về chủ đề huyễn tưởng, trinh thám... Văn phong hóm hỉnh, mượt mà. Các tác phẩm nổi bật: "Thiên sư chấp vị", "Tuyệt đối không độ", "Vương bất kiến vương"... Weibo: weibo.com/fanluoluo Facebook: www.facebook.com/fanluoluo Hoạ sĩ: Leila Yêu thích vẽ những thứ đẹp đẽ, sở trường vẽ các nhân vật nam, phương châm là vừa vui vẻ vừa nghiêm túc. Việc phải làm hiện tại là dùng tác phẩm của mình đem đến niềm vui cho người xem, đồng thời bản thân cũng hưởng thụ được sự vui vẻ của công việc sáng tạo, cũng hi vọng rằng trong tương lai có thể kiên trì theo đuổi mục tiêu của mình. Webside: www.leilalee.com Facebook: www.facebook.com/leilalee015 Mời các bạn đón đọc Viên Nguyệt Quan Âm của tác giả Phàn Lạc.
Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu - Nhộng Hiên
Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu( Đam Tứ Tuyệt) là phần 3 của bộ truyện Đam Tứ Tuyệt,  mà tác giả Nhộng Nhiên đang sáng tác cho các nhân vật phụ trong câu chuyện của người khác,  sẽ là nhân vật chính trong mỗi phần của tác giả.Liệu trong phần 3 này ai sẽ là nhân vật chính mời các bạn đón xem *** Bộ Đam Tứ Tuyệt gồm có: Dã Thú Chỉ Là Ảo Giác Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu Đại Sắc Lang *** Bình minh, ánh nắng qua khe cửa sổ chiếu vào, Dương Đình Phong nheo mắt tỉnh dậy, vừa nâng người một chút đầu đã ong ong đau như búa nổ, đợi đến khi con ngươi nhìn rõ xung quanh, y nhận ra đây không phải là phòng của mình. - Cậu dậy sớm vậy. - Bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm ngọt lịm của nữ nhân, Dương Đình Phong quay đầu, mở to đôi mắt nhìn Nhã Đình đang nằm ngay bên cạnh mình, lúc cô vừa ngồi dậy, chiếc chăn từ trên người nhẹ nhàng kéo xuống, lộ ra bầu ngực căng tròn trắng muốt, khiến toàn thân y rùng mình, cổ họng có chút đắng khàn khàn phát ra. - Cậu... cậu đang làm cái gì? ... Mời các bạn đón đọc Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu (Đam Tứ Tuyệt) của tác giả Nhộng Hiên.
Kế Lão Bà - Tố Lạp (SuraChan)
Nam chính: Thẩm Ninh Dương x Trạch Vũ. Thể loại: hiện đại, h văn, nhất công nhất thụ, ngọt ngào, công sủng thụ, trâu già gặm cỏ non, có chút ngược thân/ngược tâm, song tính, sinh tử văn HE Tình trạng: Hoàn toàn văn Tóm tắt:   "Hạnh phúc là gì?" Với tôi, hạnh phúc đơn giản chỉ là mỗi ngày về đến nhà, có một người đang đứng trong bếp chờ đợi tôi trở về... Hạnh phúc là trên chuyến xe cuối ngày giữa dòng người đông đúc, tôi nhìn thấy một gương mặt thân thuộc và nhận ra trong lòng mình có một người quan trọng đến thế nào... Hạnh phúc là mỗi sớm mai mở mắt ra, được nhìn thấy gương mặt của người đó say ngủ bên cạnh mình... Hạnh phúc là trong đêm dài lạnh lẽo, có một vòng tay ấm áp và thanh âm trầm khàn vang vọng bên tai... "Anh đã ở đây rồi...." *** Bắc Kinh, Trung Quốc, 9h tối... -Tôi hiểu rồi, cảm ơn anh. May mắn là chúng ta đã hoàn thành cảnh quay cuối cùng trước dự tính một tuần.. Mọi người đều có thể nghỉ ngơi rồi.. Nam nhân khẽ đảo vô lăng, điều khiển chiếc xe rẽ vào con phố vắng lặng. Cẩn thận điều chỉnh âm lượng nhỏ xuống hai bậc, anh tiếp tục bàn luận công việc với người ở đầu dây bên kia. Nét mệt mỏi thoáng hiện lên trên gương mặt cương nghị của anh, qua một cái nhíu mày đầy miễn cưỡng liền biến mất. Nam nhân day day sống mũi tìm cách kết thúc câu chuyện, người bên kia qua ngữ điệu cũng hiểu ra ý tứ này, nói nốt một vài câu rồi cúp máy, trong tai nghe chỉ còn vài tiếng tút dài ngắt quãng. "Cạch." Chiếc earphone được gỡ ra đặt lại vào chỗ cũ, xen lẫn tiếng lạch cạch là tiếng thở dài của nam nhân. Qua cửa kính xe mở hé, luồng gió đêm man mát luồn vào thổi tung lọn tóc trên trán anh, tiếp thêm chút không khí trong lành vào buồng xe ngột ngạt. Nam nhân đánh mắt qua gương chiếu hậu, không thấy có chiếc xe nào bám theo mới dám hạ cửa kính xuống thấp, dây thần kinh căng như dây đàn chùng xuống đi ít nhiều. ... Mời các bạn đón đọc Kế Lão Bà của tác giả Tố Lạp (SuraChan).