Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trao Anh Ánh Dương Ấm Áp

 Văn án: 1. So với chuyện Lý Duy tuổi còn rất trẻ đã nhận được giải thưởng cao quý Lý luận Vật Lí thế giới thì chuyện càng làm cho người ta khiếp sợ hơn chính là, trước hôm lễ trao giải một ngày anh được người ta phát hiện tự tử ngay tại nhà, hưởng dương 35 tuổi. Trong bức thư anh gởi cho sinh viên tên Jackie viết: Những năm qua tôi vẫn luôn điên cuồng làm việc, Vật lí chính là toàn bộ của tôi. Và vào cái ngày nó kết thúc, bóng tối sẽ nhấn chìm tôi hoàn toàn. 2. Sau nhiều năm tốt nghiệp, trong lúc thu dọn đồ đạc Trương Mạc nhìn thấy một phong thư tình được kẹp trong cuốn sách Vật lí, kí tên Lý Duy. Sau khi anh tự sát, cô ăn không biết vị, đêm không thể ngủ, mãi tận ngày hôm sau tỉnh dậy phát hiện mình đã trở lại thời của tuổi mười sáu.   *** Sau đó, Lý Duy lần nữa trở thành ngôi sao sáng của giới Vật lí, lúc anh được truyền thông nước bạn phỏng vấn đã nói rằng: “Có hai thứ quan trọng nhất trong cuộc đời tôi, Vật lí và cô ấy. Vật lí cho tôi khả năng tư duy trong bóng tối, mà cô ấy, là người cho tôi ánh sáng.” Thiếu niên thiên tài tự bế mình trong tối X tiểu khả ái ấm áp chữa trị!  Dạo này bốc thăm random toàn vào nam chính số khổ, vừa đọc vừa sụt sịt vì trái tim yếu đuối, thương cảm các anh. “Trùng sinh kế hoạch cứu vớt đại lão” là câu chuyện về nữ chính Trương Mạn sống lại để cứu vớt nam chính Lý Duy bị tâm thần phân liệt. Trên con đường ấy hai bạn trẻ cùng nhau hướng về hạnh phúc. Đã bao giờ đột nhiên bạn nghe tin mối tình đầu của mình qua đời chưa? Đã bao giờ trong giây lát bạn cảm thấy cảm thấy cả thế giới sụp đổ? Nếu được quay ngược thời gian bạn sẽ làm gì? Năm ấy Trương Mạn 35 tuổi, là giáo viên Vật lý đột nhiên nghe được tin mối tình đầu của mình là Lý Duy tự sát một ngày trước khi nhận giải Nobel Vật Lý. Thế là suốt thời gian ấy cô sống như người mất hồn cho đến khi qua đời trong một tai nạn và trở lại mười chín năm trước khi hai người họ học chung lớp 10. Bắt đầu từ đây là hành trình Trương Mạn sát cánh chữa trị cho Lý Duy từ đại học B, đến Stanford và cuối cùng là Princeton.  Trước hết nói về nam chính, người khiến mình vừa đọc vừa sụt sịt. Nam chính Lý Duy là người có hoàn cảnh bất hành, vừa sinh ra mẹ đã mất, cha bị bệnh tâm thần phân liệt, năm 7 tuổi treo cổ nam chính khiến anh suýt chết, sau đó anh cũng bị chấn đoán mắc bệnh đi truyền từ cha, bị ông nội ném vào Viện phúc lợi không ai quan tâm. Xung quanh anh những người khác đều chỉ trỏ anh là kẻ điên khiến cho bệnh anh càng thêm nặng. Trong lúc ấy anh đã tự ảo tưởng ra hai nhân vật là người mẹ Janet và người bạn thân Nick an ủi mỗi khi mình tuyệt vọng. Chàng trai ấy bị cả thế giới bỏ rơi, nhưng thật may anh lại là thiên tài trong lĩnh vực Vật lý nên con đường sự nghiệp thành công rực rỡ. Tuy nhiên kiếp trước khi chia tay Trương Mạn vì hiểu lầm, anh đã nhốt chặt trái tim mình để mặc thế giới hắc ám nuốt chửng đến khi không chịu đựng nổi thì đã tự sát khiến bao người thông thức. Đọc về kiếp trước siêu ngược, kiếp này bớt ngược hơn chút dưới góc nhìn của Trương Mạn thì chúng ta càng hiểu thêm người con trai ấy khát khao tình cảm đến mức độ nào. Khi ở bên nữ chính rồi anh sợ hãi nhân cách khác sẽ làm tổn thương cô nên rời xa cô, anh cố gắng tỉnh táo bằng cách tự làm tổn thương bản thân, nhưng chỉ được một hai lần rồi lại chết lặng. Thật may kiếp này anh đã có Trương Mạn ở bên giúp anh vượt qua bão tố.  Nữ chính Trương Mạn kiếp trước vì hiểu lầm nên chi tay nam chính, đến khi đọc được bức thư tình cô mới tiếc nuối vì họ đã bỏ lỡ nhau. Chi tiết bức thư không khỏi khiến mình nhớ đến cảnh Itsuki nữ phát hiện ra bức ảnh mình được Itsuki nam vẽ kẹp trong phim “Thư tình”, nhưng thật may Trương Mạn còn được trùng sinh tìm lại Lý Duy, còn Itsuki nam thì đa của đi mãi mãi. Suốt khoảng thời gian sau khi Lý Duy qua đời, Trương Mạn bị ám ảnh suốt bởi hình ảnh thi thể anh trong bồn tắm đầy máu, không ngừng tự trách bản thân không phát hiện ra sự thật sớm hơn. Kiếp này sống lại cô quyết tâm ở bên anh duy trì anh, bảo vệ anh. Suốt 10 ngày nam chính biến mất cô như mất đi cả thế giới, điên cuồng tìm anh, sợ rằng khi tìm được anh thì người đã không còn trên đời này. Xác định ở bên anh cả đời nên nữ chính nỗ lực thi học sinh giỏi Vật lí nhằm giành huy chương để được tuyển thẳng vào Đại học B, sau đó là chuỗi ngày làm nghiên cứu để đến được Stanford, cuối cùng là giành được offer công việc ở Princeton. Rất nhiều người cho rằng trong mối quan hệ tình cảm này nữ chính là người trao nhiều hơn nhưng không ai hay khi cả nam nữ chính đều sợ mất nhau. Câu phát biểu khi nam chính nhận giải Nobel Vật lí đã thay cho toàn bộ lời anh muốn nói “We are all in the gutter, but some of us are looking at the stars.Everyone in this world is suffering from something that others never know. I survived, because of two essential things in my life, physics and her. Physics gave me the ability to think rationally in darkness, and she gave me my light.”  Truyện thực sự rất hay vì nó không chỉ đề cập mỗi tình yêu của nam nữ chính mà khi nữ chính sống lại cô cũng thay đổi tích cực hơn. Trước đó cô chỉ là cái hũ nút, giờ thì cô mạnh dạn cầm ghi ta lên sân khấu hát và được tôn sùng là nữ thần trường học. Kiếp trước mối quan hệ giữa cô và mẹ đóng băng, cô luôn cảm thấy vì mẹ qua lại với quá nhiều đàn ông nên cô không còn tin tưởng vào tình yêu. Tuy nhiên hoá ra mẹ làm tất cả đều vì cô, vì sợ cô không được chào đón trong gia đình mới. Kiếp này hai mẹ con thấu hiểu nhau, mẹ cô tránh được tra nam, bình yên một đời bên cha dượng coi bà như nữ hoàng. *** Kỳ thi cuối kì vừa kết thúc, khối học sinh lớp mười bắt đầu kỳ nghỉ hè của mình. Trương Mạn chấm xong bài thi cuối cùng, thu dọn lại đồ đạc, cầm túi xách lên ra khỏi văn phòng. Đương lúc khóa cửa thì di động bỏ trong túi xách đột nhiên rung lên. Lấy điện thoại ra nhìn màn hình, là mẹ cô – bà Trương Tuệ Phương. “Alo, mẹ ạ… Vâng, hết ngày hôm nay là nghỉ hè, tuần này con chưa về được… Con biết rồi.” Không biết tự lúc nào, trong cuộc trò chuyện của hai mẹ đại thể sẽ kết thúc bằng chủ đề thúc hôn. Trương Tuệ Phương nói, một cô gái ngoài ba mươi mùa bánh tét như cô, lại không nói chuyện yêu đương không kết hôn, sẽ dần khô kiệt hormone, hơn nữa sẽ càng khó rung động. Trương Mạn cảm thấy lời này nói rất đúng, nhưng cũng không đúng. Đối với những người đàn ông xung quanh mình, cô quả thật hoàn toàn không có chút cảm giác gì, nhưng những năm gần đây cô cứ liên tục nằm mơ thấy một người. Mỗi khi tỉnh lại từ trong giấc mơ, trái tim cô đều sẽ đập loạn nhịp tựa những rung động thời còn trẻ. Vừa mới đi xuống tới lớp học ngay dưới lầu thì gặp phải thầy chủ nhiệm Chu Văn Thanh: “Cô giáo Trương, tối nay cô có rảnh không chúng ta cùng ăn bữa cơm nhé?” Theo thói quen Trương Mạn vốn định từ chối, nhưng nhớ tới Trương Tuệ Phương ngày nào cũng thúc giục lo lắng, lời chưa kịp ra đến miệng đã đổi thành: “Tôi rảnh.” Người đàn ông nghe vậy có hơi ngạc nhiên, trên mặt là biểu tình vui vẻ: “Vậy cô chờ tôi chút nhé.” Trương Mạn gật đầu, cầm túi xách đứng ở đầu cầu thang, nhìn anh ta hai bước thành một đi lên cầu thang, trong lòng thở dài. Ý tứ của Chu Văn Thanh, không phải cô không biết. Công bằng mà nói, anh ta là một người đàn ông trầm ổn, năng lực làm việc mạnh, cũng rất có trách nhiệm với cuộc sống. Tuy rằng lớn hơn cô vài tuổi, hơn nữa đã qua một đời vợ, nhưng đối với cô mà nói thì cũng xem như một lựa chọn không tồi. Xung quanh cô những người ở cái tuổi này nhưng chưa kết hôn, gần như rất ít. Rất nhanh anh ta đã đi xuống, đã thay sang một chiếc áo sơ mi khác, nhưng hoa văn bên trên lại rũ xuống khiến anh ta trông có chút uể oải. Hai người bọn họ đi đến một nhà hàng Tứ Xuyên cạnh trường học. Chu Văn Thanh chọn một vị trí trong góc, trước dùng khăn giấy lau qua mặt bàn và ghế, rồi mới mời cô ngồi xuống. Rất lịch sự. “Cô giáo Trương gọi món đi, ưu tiên cho phái nữ.” Trương Mạn theo thói quen gọi một nồi lẩu đậu phụ cùng một con gà xào ớt. Tuy nhiên khi cô đưa thực đơn cho anh ta liền bị anh ta gạch bỏ, chọn hai món ăn khác. Trương Mạn hơi ngạc nhiên, ngước mắt nhìn anh ta. Chu Văn Thanh cười nói: “Tôi đoán chắc cô sẽ gọi hai món này mà, tôi còn nhớ năm đó lúc cô vừa mới đến trường của chúng tôi, trong lần liên hoan đầu tiên cô đã gọi hai món này, vả lại nhiều năm như vậy vẫn luôn không có thay đổi. Trương Mạn, cuộc đời này không phải ‘nhất thành bất biến(*), đôi khi con người sẽ mãi nán lại ở nơi họ thích thú nhất, không có can đảm bước ra ngoài. Nhưng thay đổi không hẳn là chuyện xấu, hà tất không thử thử một lần? Mặc kệ là món ăn, hay là người.” (*) Đã hình thành thì không thay đổi. Trương Mạn cúi đầu, đáy lòng hơi rung động, biết anh ta có ý riêng, nhưng lại không biết nên nói tiếp như thế nào. Cũng may Chu Văn Thanh cũng không làm khó cô, nói sang chủ đề khác. Một bữa cơm ăn được một nửa vẫn tính là hòa hợp. Chu Văn Thanh rất biết điều hòa bầu không khí, coi như cô không nói gì, bầu không khí giữa hai người bọn họ cũng không gượng gạo. Đúng lúc này di động đặt trên bàn đột nhiên vang lên, là thông báo từ weixin, cứ vang lên liên tục. “Thật ngại quá, tôi đọc tin nhắn một chút.” Cô mở di động lên, nhìn thấy người nhắn là bạn thân cô Trần Phi Nhi. 【Mạn Mạn cậu đang ở đâu? Mau đi xem no.1 trên hot-search đi!!!】 Mời các bạn đón đọc Trao Anh Ánh Dương Ấm Áp của tác giả Chung Cận.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Không Thể Ngừng Yêu (Lục Xu)
Có người nói cô gặp phải một người đàn ông nhẫn tâm, cho dù cô có vì anh ta mà khóc đến ruột gan đứt đoạn, có liều lĩnh vì anh ta thì anh ta vẫn không có hành động gì. Thế mà cô vừa ngu lại vừa ngốc, bị anh ta lợi dụng, bị anh ta gọi thì đến đuổi thì đi nhưng vẫn vui vẻ chịu đựng Chỉ có cô biết, anh không phải là người nhẫn tâm, chỉ là anh không thương cô nên thờ ơ với nước mắt của cô, mà cô cũng ngốc, rõ ràng biết anh là người làm cô yêu muốn ngừng cũng không được, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân trầm luân 6 năm trước, Nhâm Niệm tự cho mình là một nàng công chúa chờ đợi hoàng tử trong mộng của mình, 6 năm sau, cô mới thanh tỉnh hiểu được rằng cô chẳng qua chỉ là một cô bé lọ lem không gặp được hoàng tử của mình, mà chỉ có thể trơ mắt nhìn hoàng tử và công chúa trong lòng của anh, đến cuối cùng cô mới hiểu được, mình chẳng qua chỉ là chị của cô bé lọ lem ác độc đang phá hoại truyện cổ tích của người khác.***Nhâm Niệm ôm đầu gối của mình cúi đầu khóc lên, thanh âm của cô rất nhỏ, rất nhỏ, nhưng cảm giác đau khổ lại bao phủ khắp toàn thân, cô cảm thấy mệt mỏi quá, đau quá. Cô thấy dường như mình đóng vai kẻ lừa đảo rất lâu, nhưng không lừa được người khác, chỉ lừa chính bản thân mình, cô thấy mệt mỏi quá Giả vờ lạnh nhạt, giả vờ kiên cường, làm bộ như không hề sợ hãi… Làm người thật sự quá ó Tìm mua: Không Thể Ngừng Yêu TiKi Lazada Shopee Ánh mắt cô càng trở nên mờ mịt, khi đó cô với Mộc Lãnh Tây cùng nhau trao đổi bí mật của mình, Mộc Lãnh Tây nói cô ấy yêu một người đàn ông, đơn giản vì người đó đã cõng cô đi qua rừng rậm Mà cô thì sao? Cô nhớ mãi không quên một người vì người đó đã cõng cô băng qua núi tuyết? Cô đã làm một chuyện điên cuồng nhất, là gạt bố mẹ tham gia một nhóm đi leo núi, cô cảm thấy đầu óc của mình bị quỷ mê rồi, nhưng chỉ hy vọng mình nhát gan có thể làm nhiều chuyện điên khùng một chút, khiến mình dũng cảm hơn một chút Nhưng trên thực tế, cô vẫn chưa phải là một cô gái dũng cảm, cô chỉ nhớ sau khi mình té xỉu đã có người vội vàng chạy đến đỡ cô, lúc cô còn có chút ý thức thấy được khuôn mặt mờ mờ ảo ảo của người đó, đường nét ngũ quan từ từ trở nên rõ ràng, sau đó người kia đã cõng cô trên lưng Cô biết anh ta họ Chu, không thuộc bất kì đội ngũ nào, tự mình đến đây nhưng nhân duyên của anh ta không tệ, có thể nói chuyện với rất nhiều người. Cô chú ý khi anh nói chuyện phiếm với người khác, ánh mắt lúc nào cũng mang theo ý cười, ý cười không sâu nhưng mang lại cảm giác thoải mái như vậy, giống như tuyết dưới chân cũng không lạnh giá như thế Cô ở trên lưng anh, cảm thấy thật là ấm áp, bước chân của anh vững vàng như vậy tựa hồ có thể đưa cô đi rất xa. Lòng của cô ấm áp nhưng đầu óc lại mờ mịt “Anh có bạn gái chưa?” Cô hỏi anh Cô không biết anh ta có trả lời hay không, hay là anh trả lời mà cô không nghe thấy, có lẽ anh vẫn luôn im lặng nên cô tự chủ trương: “Em làm bạn gái của anh được không?” Nếu như không phải ở trong tình huống như thế này, e rằng cô mãi mãi không thể nói ra những lời mặt dày mày dạn như vậy nhưng cô vẫn không có nghe anh trả lời, ý thức càng lúc càng mơ hồ Lúc cô tỉnh lại thì đã ở bệnh viện, ngồi ở bên cạnh là cha mẹ cô, khi đó quan hệ của bọn còn tốt lắm, ở trong phòng bệnh giáo huấn cô một trận thật lâu, thật lâu. Bọn họ nói lá gan cô thật lớn, một mình dám đi xa như vậy… Nói xong mẹ cô lại khóc, bà rất lo lắng cho cô Lòng của Nhâm Niệm càng xót xa, cô nhìn thấy một tờ giấy nhỏ, còn chưa đợi cô kịp lấy thì bố cô đã giấu đi, cô chỉ nhìn thấy trên giấy viết anh muốn đi tham quan một danh lam thắng cảnh nào đấy… Cô không biết anh có ý gì, bởi vì cô còn chưa kịp hỏi thăm tất cả về anh thì đã bị bố mẹ cô mang về Một năm đó, cô 16 tuổi, cô không còn gặp lại người con trai - cô muốn làm bạn gái anh ấy nữa, anh tuấn như vậy giống như ánh mặt trời, tựa hồ như ánh sáng cư ngụ ở trong lòng của cô Mộc Lãnh Tây nói đàn ông không tùy tiện cõng phụ nữ trên lưng, lòng của phụ nữ thì nhỏ, thích ấm áp, muốn người đàn ông đã cho mình ấm áp trên lưng, có thể che mưa che nắng cho mình suốt đời Sau này, cô gặp Chu Gia Trạch, cô cho rằng mình đã tìm được người con trai ấy, thật ra cô biết anh không phải là người từng cõng cô nhưng cô giả vờ như không biết, an ổn giả vờ suốt kiếp này Có lẽ cô là một người điên, lừa gạt người khác cũng lừa gạt chính bản thân mình. Năm đó lúc cha mẹ cô gặp chuyện không may, mỗi khi tỉnh mộng lúc nửa đêm, cô hy vọng người đó có thể chỉ dẫn tương lai cho cô, có thể mang đến ao ước cho cô Cô không khóc, nhưng nước mắt vẫn không tiếng động rơi xuống, vì sao lại biến thành cục diện như ngày hôm nay? Cô mệt mỏi, chú ý một người mệt mỏi như vậy, sống mệt mỏi như vậy giống như một khắc sau đó sẽ sụp đổ mất Khi Nhâm Niệm nhận được điện thoại của Chu Gia Dực, ngay lập tức chạy đến bệnh viện, bên ngoài phòng cấp cứu có rất nhiều người đang chờ, Nhâm Niệm ngơ ngác nhìn bọn họ, có lẽ ánh mắt của cô quá mức rõ ràng, có người lôi kéo tay cô an ủi bảo cô yên tâm đừng buồn, Chu Gia Trạch nhất định sẽ không saoDưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Lục Xu":Ai Hiểu Được Lòng EmAi Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc ĐờiBiến Yêu Thành CướiCâu Chuyện Mà Anh Không BiếtCuộc Hôn Nhân Này Đã Nhiều NămĐộc TìnhĐừng Nói Với Anh Ấy Tôi Vẫn Còn YêuĐường Kết Hôn Không Tình YêuEm Chỉ Không Muốn Gặp Gỡ Người KhácHôn MiênKhông Thể Ngừng YêuMạnh Kiếp Thiên NhiênNếu Ta Ngoảnh Lại Nhìn NhauNgười Thứ BaNgười Trong Ván Mê TìnhNguyện Ước Trọn ĐờiNữ Nhân Hữu ĐộcPháo HoaĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Thể Ngừng Yêu PDF của tác giả Lục Xu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Không Thể Kiềm Chế (Tây Phương Kinh Tế Học)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Thể Kiềm Chế PDF của tác giả Tây Phương Kinh Tế Học nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Không Thể Không Là Em! (Yến Ngữ Phỉ Phỉ)
Quý Vân Khai xin thề, nhất định phải nắm cô gái tên Giang Phỉ mà đúng là "Giang phỉ" này trong tay, sau đó ngày ngày tra tấn giày vò hành hạ cô! * Quý Vân Khai chơi chữ, Phỉ trong tên Giang Phỉ mang nghĩa vừa đẹp vừa thơm, còn Phỉ kia chỉ cường đạo, thổ phỉ. Nhưng trên thực tế... Con đường theo đuổi vợ dài đằng đẵng, làm tôi phải dốc cả cuộc đời này!***Giang Phỉ đang sắp xếp lại tài liệu của khách hàng, cô bạn thân thiết Đào Nhiên liền gọi đến, vừa bắt máy, lời kẻ say rượu liền lọt vào tai: "Phỉ, mau qua đây, tớ uống nhiều quá..." Đâu bên kia còn vang lên tiếng người mời rượu, Giang Phỉ nhíu mày, hỏi: "Cậu đang ở đâu?" Đào Nhiên ngấp ngứ mãi mới nói ra địa chỉ đầy đủ. Hóa ra hôm nay công ty cô ấy tổ chức liên hoan nghỉ phép mấy ngày, cả đám tiếp viên hàng không nam đẹp trai lẫn nữ xinh đẹp, khó tránh khỏi uống nhiều mấy ly. Tìm mua: Không Thể Không Là Em! TiKi Lazada Shopee Với tửu lượng của Đào Nhiên, còn biết gọi điện thoại cầu cứu nghĩa là chưa say đến mức bất tỉnh nhân sự. Lần trước ở KTV, cô ấy say đến nỗi suýt bị lột quần, may mà Giang Phỉ đến kịp, đánh gục người kia. Bằng không, Đào Nhiên sẽ khóc đến chết! Chiếc Audi Q5 dừng lại trong bãi để xe của "Tiểu Giang Nam", Giang Phỉ mở cửa xe đi vào. "Tiểu Giang Nam" là một nhà hàng chế biến riêng món ăn Giang Nam, bên trong lắp đặt các thiết bị rất mang ý cảnh sông nước Giang Nam, nhân viên đón khách cũng là người đẹp Giang Nam, giọng điệu mang âm sắc êm ái mềm mại. Chẳng qua khi những người đẹp Giang Nam này trông thấy Giang Phỉ đều không hẹn mà cùng sững sờ. Vóc dáng thon cao, tóc đen mượt như gấm, khuôn mặt cỡ bàn tay lớn, ngũ quan xinh đẹp tinh tế. Nhất là cặp môi, không tô son mà vẫn hồng. Chiếc váy dài đến đầu gối, phần eo được thít lại, làm nổi bận bộ ngực no đủ, đôi chân vừa thẳng vừa dài. Là báu vật mà bao đàn ông mơ ước. Là yêu tinh trong suy nghĩ của phụ nữ. Giang Phỉ không thèm đếm xỉa đến những ánh mắt đó, lập tức đi vào phòng riêng có Đào Nhiên. Bên trong có cả trai lẫn gái, ai nấy đều lảo đảo. Đào Nhiên mắt say lờ đờ mông lung lại thấy rõ cô, mở hai tay ra chạy lại hờn dỗi: "Phỉ, cậu đã đến rồi. Cái lũ khốn kiếp, cứ rót cho tớ, mau tới báo thù giúp tớ!" Anh chàng tiếp viên nam tên Lượng Lượng bên cạnh cô vừa thấy Giang Phỉ, lập tức nở nụ cười, chỉ vào ba ly rượu trắng trên bàn nói: "Giang Phỉ cô tới rồi, đây đều là rượu mà Đào Nhiên trốn, cô giúp cô ấy uống. Vòng cuối, uống xong giải tán."Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Thể Không Là Em! PDF của tác giả Yến Ngữ Phỉ Phỉ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Không Nhớ, Không Quên (Trừu Phong Mạc Hề)
Ai đã quên, ai vẫn còn nhớ.***Gần đêm ba mươi, Hạ Bồng Bồng bị các bạn học kéo đi hát karaoke, cũng may hôm qua trường học đã cho nghỉ, cô không cần lo lắng tối về ký túc xá không được. Nhưng cô cũng không thích hát lắm, cho nên cả đêm đều ngồi đó nghe người ta hát. Không biết tại sao, Hạ Bồng Bồng lại nhớ đến Hạ Đông Ngôn. Ngược lại anh rất thích hát, có nhiều lần anh tắm rửa bảo cô trông chừng ở bên ngoài, cô nghe anh vừa tắm vừa hát, tuy điệu hát bị tiếng nước róc rách làm rời rạc, nhưng Hạ Bồng Bồng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ ca hát uốn éo của Hạ Đông Ngôn. Khoan đã...cô đang tưởng tượng tới Hạ Đông Ngôn trần truồng tắm rửa sao? Hạ Bồng Bồng vội vàng lắc đầu, chắc chắn là trong KTV ồn ào quá, làm đầu óc cô rối loạn. Rạng sáng mọi người mới đi ra khỏi KTV, mùa đông ở thành phố J rất lạnh, gió đêm càng lạnh hơn, Hạ Bồng Bồng tạm biệt sự ấm áp đi ra khỏi cửa lớn thì hắc xì một cái. Cái nhảy mũi này rất mạnh, đến nước mắt cô cũng rơi xuống, tầm mắt hơi mơ hồ, lúc cô mở mắt ra, lại thấy Hạ Đông Ngôn. Tìm mua: Không Nhớ, Không Quên TiKi Lazada Shopee Vẫn là khuôn mặt với nụ cười bất cần đời ngày xưa, vẫn là trời tối, vẫn dưới ánh đèn màu ấm. Thiếu chút nữa Hạ Bồng Bồng đã nghĩ rằng mình xuyên về ba năm trước. Người bạn bên cạnh vỗ cô một cái, "Hạ Bồng Bồng, tìm cậu à?" Cô quay đầy thì thấy người bên cạnh cô là bạn cùng học đại học chứ không phải bạn trung học, cô tỉnh táo lại, thì ra Hạ Đông Ngôn thực sự đã quay về.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Không Nhớ, Không Quên PDF của tác giả Trừu Phong Mạc Hề nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.