Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thịnh Thế Khói Lửa

Hỉ Ca trong thời kì beta của game Thịnh Thế đã xưng bá thế giới, trở thành nữ vương duy nhất của đế đô. Nhưng người tính không bằng trời tính, nàng bị chính người mình yêu nhất – Minh Độ Thiên phản bội. Rời khỏi game, Hỉ Ca ôm trái tim tan vỡ quyết định làm con sâu gạo, không bao giờ chơi trò chơi nữa. Nhưng một lần nữa, người tính không bằng trời tính. Cậu em trai quý hoá của Hỉ Ca nửa ép buộc nửa dụ dỗ bằng được nàng trở lại trò chơi. Bỏ đi thân phận cùng con người cũ, Hỉ Ca chọn chức nghiệp thuật sĩ, quyết định quẩy tới bến một lần nữa. Không yêu đương tranh đấu nữ vương hoàng hậu gì nữa cả, nàng tự xưng bá giang hồ một mình một cõi. Nhưng ai biết được vận may của nàng lại kém như vậy, thông số của nhân vật thấp đã đành, đến lượng máu cũng kém người khác quá xa. Cuộc đời thật quá đắng cay! Nhưng cái khó ló cái khôn, nàng bắt đầu gặp được những nhân vật kì lạ, mà đầu tiên phải kể đến tên thích khách Thất Tử tính cách biến thái, cũng chính là nam chủ của chúng ta. Người khác giết hắn, hắn phải đi cứa cổ người ta đến chục lần. Hắn lại bám dai như đỉa, cứ thích dính lấy Hỉ Ca mà làm nhiệm vụ, giết người, khiến nàng bị kéo vào rắc rối lúc nào không hay. Nhưng Hỉ Ca của chúng ta cũng không phải người hiền lành cho cam, máu bạo lực đã ngấm sâu vào máu nàng. Người khác hãm hại, nàng sẽ trả lại gấp chục lần. Cặp đôi nam nữ chính đúng là ngưu tầm ngưa, mã tầm mã, nam biến thái nữ âm hiểm, thật không thể hoàn hảo hơn.   Truyện kể về quá trình xưng bá trong game của Hỉ Ca. Nàng gặp lại người đã phản bội mình, trả thù rồi sảng khoái bỏ đi. Nàng cùng Thất Tử đi hết các đại lục, có khi là làm nhiệm vụ, có khi là ngứa tay đi gây war, có khi là tránh sát thủ… Thế giới trong game rất hấp dẫn cũng đầy cạm bẫy. Còn thế giới ngoài đời, A Thất vốn là sát thủ, còn gia đình Hỉ Ca có truyền thống võ thuật lâu đời. Kẻ tám lạng người nửa cân, cả trong game lẫn ngoài đời hai người đều vướng phải những tình huống “không thể tưởng tượng” được. Vì là võng du nên truyện hơi tập trung nhiều vào cuộc sống của các nhân vật trong game, từ việc pk đến thăng cấp, khám phá nhiệm vụ bí ẩn, kiến bang, kiến quốc, học kĩ năng sống. Kĩ năng trong game này được miêu tả rất hấp dẫn, người chơi có thể học câu cá, nấu ăn hoặc rèn, chế dược… nếu may mắn gặp được bí tịch thì sẽ thăng cấp thuận lợi. Mình rất thích những đoạn tác giả miêu tả nhiệm vụ trong game, đi khám phá những bản đồ mới rồi đánh quái hoặc đi làm nhiệm vụ trong thư viện kiếm danh vọng, mua đất mở cửa hàng. Đáng tiếc là tác giả viết những đoạn bang chiến hay quốc chiến hơi đuối, kết thúc vội vàng, chưa kịp cảm nhận độ hoành tráng của trận đánh thì đã hết rồi.  Nam chính trừ biến thái ra thì cực kì sủng nữ chính, cũng nghe lời, nàng bảo đi đông thì không dám đi tây. Ngoài đời anh này còn bá đạo đến mức tặng dao làm lễ vật đính ước cho nàng. Những khi anh ghen rồi trả thù những kẻ dám tiếp xúc với Hỉ Ca cười ra nước mắt. Cậu em trai của Hỉ Ca trong game xui xẻo dính đòn ghen của nam chính, bị anh vác dao đi ám sát vài lần. Một anh chàng nọ thì bị lừa uống thuốc ngủ rồi quăng ra cho thú dữ nuốt chửng.  Truyện còn có vài nam phụ như anh họ của nữ chính, người quen của ông nội nữ chính, vân vân và mây mây, trong game cũng có không ít người vì độ khủng bố của nhân vật Hỉ Ca mà tình nguyện đi theo mỹ nhân đến cuối chân trời. Nhưng tất cả đều bị nam chính yên lặng dẹp bỏ hết. Truyện không thể tránh khỏi những phân đoạn buff nam nữ chính hơi quá đà, nhưng vẫn ở mức chấp nhận được, nếu đọc giải trí thì không có vấn đề gì. Trích đoạn ngắn: “Hỉ Ca… Anh thích em, chẳng lẽ em không biết sao?” “Thất Tử… Em không thích xài hàng của người khác!” “May quá… anh vẫn còn gin.” Tóm lại trong số những truyện võng du ngôn tình hiện nay thì “Thịnh thế khói lửa” là một lựa chọn an toàn, nữ chính không bánh bèo, nam chính càng không phải đại thần hay quân tử. :v Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và nhớ gửi feedback lại cho page nhé. ^^ Review by #Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** “Tỷ, xem ta mang cho ngươi lễ vật gì này.” Phanh! Bang! Hai tiếng nổ. Cửa phòng Sở Hỉ Ca bị người đến mạnh mẽ đá văng. Hỉ Ca trừng mắt, nhìn chỗ lõm vào trên cánh cửa, nhướng mày. “Sở Tiếu Ca, đã là lần thứ năm của tháng này rồi đấy.” “Không phải chỉ là cái cửa thôi sao. Cười với gia cái coi. Gia mua cho bộ trang phục thượng đẳng” Sở Tiếu Ca đi đến trước mặt Hỉ Ca, nâng chiếc cằm tinh tế của nàng lên, khuôn mặt tuấn tú nhỏ nhắn lộ vẻ đùa bỡn tươi cười. Rõ ràng ý vị đáng khinh, nhưng biểu hiện trên mặt Sở Tiếu Ca lại có vẻ dị thường đáng yêu. Hỉ Ca nhếch miệng nửa cười nửa không, giáng cho Sở Tiếu Ca một cái tát. “Muốn chết! Tiểu tử thối ngươi ngay cả tỷ tỷ thân sinh cũng dám đùa bỡn!” “Ai da, người ta chỉ là kích động một chút thôi mà~~ Lão tỷ, ngươi nghe gì chưa, Thịnh Thế rốt cục đã chính thức hoạt động rồi đó. Phiên bản mới gọi là Thích khách truyền thuyết. Ta nói, vị thích khách kia thật sự là rất suất, rất suất nha……” Sở Tiếu Ca ngồi xuống bên người Hỉ Ca, không chút khách khí chộp lấy quả táo nàng vừa mới gọt dùng sức cắn một ngụm, nhai nhai nuốt nuốt xong lại tiếp tục vung tay múa chân loạn cả lên. “Ờ” Hỉ Ca ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên, vươn tay lấy trái táo khác tiếp tục gọt. “Đã nói ngươi cái gì cũng không biết. Lão tỷ, ngươi như vậy là không được nha. Ngươi với ta thật một trời một vực mà! Bây giờ còn có ai không ngoạn trò chơi a, ngươi như thế nào giống mấy vị bô lão cổ lỗ sỉ chứ.” Sở Tiếu Ca tựa hồ đem chữ “Ờ” của Hỉ Ca thành câu phủ định, còn không đợi Hỉ Ca phản ứng, lại nói một tràng dài. “Ừm” Hai năm trước trò chơi Thịnh Thế mở phiên bản thử nghiệm, Hỉ Ca từng may mắn được mời tiến vào trò chơi. Đáng tiếc, thử nghiệm chấm dứt, Hỉ Ca liền quyết định buông tha. Ở trong trò chơi đó, nàng gặp được mối tình đầu, tìm thấy sự tôn nghiêm, nhưng rốt cuộc chúng đều không đáng giá, nàng đành rời đi. “Lại nói, đại gia hôm nay có lòng tốt thưởng cho ngươi cái mũ giáp, dù sao ngươi mỗi ngày ngây ngốc ở nhà cũng không có việc gì làm, không bằng thuận tiện theo giúp ta ngoạn trò chơi đi.” Sở Tiếu Ca xem Hỉ Ca không có phản ứng gì, cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên, theo sau lưng lấy ra cái mũ giáp màu hồng phấn ném vào lòng Hỉ Ca. Vẻ mặt giương giương tự đắc, giống như muốn nói, còn không mau cảm kích đi, đây là đại gia ta thưởng cho ngươi đó. “Ngươi từ đâu có được cái này?” Hỉ Ca có chút kinh ngạc ôm lấy mũ giáp. Tiểu đệ tuy rất có tiền, bất quá lần này cũng thật lãng phí. Loại mũ giáp này không phải mấy ngàn đồng liền có thể mua được. “Ngươi hỏi làm gì a, tóm lại là tặng cho ngươi. Còn có, ta rất vất vả mới kiếm được bản tuyên truyền đầy đủ (của trò chơi) đó nha. Ôi, thần tượng của ta ngay tại bên trong aaaaaa~~” Thuận tiện đem vật cầm trên tay ném tới Hỉ Ca trên giường, Sở Tiếu Ca như một trận gió xóay biến khỏi phòng Hỉ Ca. …… Sau khi tiểu đệ rời đi, Hỉ Ca do dự hồi lâu, rốt cục mở máy tính lên, chạy đĩa cài đặt, sau đó lẳng lặng ngồi trên ghế đợi trò chơi Thịnh Thế Chi Chiến khởi động. Cảnh tượng chiến trường hiện ra trước mắt. Không có khói súng tràn ngập. Chỉ có sự tĩnh lặng chết chóc. Đưa mắt nhìn lại, trong vòng trăm dặm quanh đế đô tụ tập vô số người. Tất cả như hổ rình mồi chằm chằm nhìn lên bóng dáng màu hồng nhạt đứng trên tường thành kia. Nhưng tầm mắt của nàng lại chỉ nhìn vào hắn. Khi đối mặt với nàng, hắn tựa hồ không có cảm xúc dao động gì. Người nam nhân ấy dùng một loại khí thế bễ nghễ thiên hạ ngồi trên hắc sắc thiên mã (ngựa đen), ánh mắt lạnh như băng. Bộ hắc sắc chiến thiên thần giáp kia là nàng đưa cho hắn, hắn còn nhớ rõ không? Con hắc sắc thiên mã là hai người cùng nhau bắt, hắn còn nhớ rõ không? Chỉ sợ là không nhớ rõ đi! “Vì cái gì phải làm như vậy?” Giang sơn này là hắn đánh hạ đến đưa cho nàng. Hiện giờ, hắn muốn thu hồi ư? Chính là, vì sao muốn dùng phương thức tuyệt tình này chứ, rõ ràng chỉ cần hắn mở miệng nói một câu mà thôi. “Công thành.” Tiếng nam nhân trong trẻo nhưng lạnh lùng từ sau mặt nạ ngân sắc truyền ra. Đây là cách hắn trả lời nàng đi. Kim sắc cự kiếm giơ lên, hai mảnh kim sắc ngũ trảo kim long phóng cao, bàng hoàng ở không trung phát ra từng trận tê hống, vô số người đổ xô ùa tới tấn công tường thành. “Nguyên lai ta đối với ngươi mà nói, chính là một hồi trò chơi thôi.” Trên tường thành, thanh âm của nữ tử vang lên mang theo vài phần tự giễu. Tiếc là chỉ có một mình nàng mới nghe thấy được. Khói lửa ngập trời. Các loại pháp thuật hoa lệ đánh ầm ầm vào lớp phòng hộ màu vàng óng của đế đô. Nàng ngước mắt nhìn lên không trung, mái tóc dài màu đỏ rực theo gió tung bay. “Ngươi đưa ta một trận thịnh thế khói lửa này, ta có thể nào không đáp lễ ngươi đâu!” Một trận kim quang hiện lên, lớp phòng hộ của đế đô nháy mắt biến mất vô tung. Trên khuôn mặt của nữ tử tuyệt thế xinh đẹp xuất hiện một nụ cười yếu ớt, ánh mắt mị hoặc có thể khiến tâm hồn người khác nhộn nhạo không yên. ” Huyễn thế…… Ma âm.” Môi đỏ mọng khẽ mở, bốn chữ như sấm rền. Một cổ đàn tranh đột nhiên xuất hiện trên tường thành. Mười ngón tay ở cổ đàn thờ ơ gảy. Trên bầu trời thoáng chốc xuất hiện vô số hỏa diễm tạo thành một đóa hoa lửa khổng lồ. Khắp đất trời, lại bởi vì nàng mà trở nên rực rỡ. Những cánh hoa lửa rơi đến đâu, người ngã ngựa đổ đến đó. Mời các bạn đón đọc Thịnh Thế Khói Lửa của tác giả Dạ Hoàng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ồn Ào Nhỏ
Nữ chính Đại Khinh là con gái của một gia đình nhà giàu, nhưng cô từ nhỏ chưa bao giờ thấy mặt cha đẻ. Lớn lên bên mẹ, dượng và em gái cùng mẹ khác cha, Đại Khinh luôn bị mẹ ghẻ lạnh vì cô làm bà nhớ đến người chồng trước.  Vì muốn có một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối, sau buổi xem mắt, mẹ quyết định gả cô cho anh - Đường Tống. Nhưng đây không phải là câu chuyện về một cuộc hôn nhân không tình yêu, bởi vì, cô đã có tình cảm đơn phương với anh, từ 8 năm về trước.  16 tuổi cô thích anh, từng gặp gỡ, nhưng anh không hề nhớ cô. Sau trận bóng rổ, Đại Khinh nhặt được ví của Đường Tống, nhưng chưa kịp hoàn vật lại cho chủ thì giữa đường lại nhảy ra một nữ đồng học nhận sẽ trả lại ví cho anh. Cô vì thế mà lần đầu bỏ lỡ nhân duyên, gián tiếp nối tơ hồng cho anh và mối tình đầu - Phạm Vận.   Gia đình bắt anh phải chia tay với bạn gái do không môn đăng hộ đối, Đường Tống mới có cuộc hôn nhân kinh tế cùng Đại Khinh. Từ những cảm xúc lẫn lộn ban dầu, dần dần anh bỗng muốn tìm hiểu cô. Anh phát hiện ra cô gái mới lớn hay thẹn thùng này thế mà lại là một nữ lưu manh, và ở bên cô anh luôn cảm thấy vui vẻ thoải mái đến lạ. Lại phát hiện người vợ trên danh nghĩa của mình hoa gặp hoa nở, người gặp người thích. Quanh cô không thiếu người ái mộ theo đuổi, muốn xuất chúng có xuất chúng, muốn môn đăng hộ đối lại càng dễ dàng nhưng tại sao cô lại chọn anh? Đường Tống càng muốn tìm hiểu rõ, thì càng lún sâu vào lòng yêu thích người phụ nữ ấy, rồi chậm rãi rơi vào bể tình trầm luân từ lúc nào không hay.  Tưởng chừng hạnh phúc sẽ đến với hai người thì em gái cô tự tử. Cô ấy yêu bạn của anh, nhưng tình cảm của chàng trai đã dành cho Phạm Vận. Tại sao chị em cô đều yêu phải những người đàn ông có dính dáng tới Phạm Vận? Đại Khinh muốn buông tay, muốn ra đi, vì cô sợ mình sẽ có kết cục như em gái. Nhưng Đường Tống luôn âm thầm đi theo bảo vệ cô. Anh nói, hãy trở lại bên anh, làm lại từ đầu, đừng tốn thời gian của chúng ta thêm nữa... ________________________ Đường Tống nghiêm túc ừ một tiếng — "Ừ, hâm mộ ghen tị." "Ý anh là anh hâm mộ đến ghen tị Vĩ Vĩ yêu thích em sao? Ý là anh có gì đó với Vĩ Vĩ?" — Tôi cười cười. "Hai người đàn ông có thể làm gì, súng đấu súng à" — Đường Tống bắt đầu nổi gian tà lên. "Xoay lưng lại cũng được mà" — Tôi đề nghị. Đường Tống im lặng một hồi, rốt cuộc nói — "Bà xã, em quá hung ác đi" ______________________ Bạn nào đọc truyện của TKK rồi thì sẽ biết motip truyện luôn hài hước, nhưng đã ngược thì rất đau lòng như "Bạn trai ta là sói" đoạn nam phụ chết mà mình khóc tức tưởi luôn -.- Truyện hay nhưng mình chỉ đánh giá 3★ vì nữ chính không sạch, bị bạn thân của nam chính cưỡng bức. Nhưng mình không thể ghét anh vì có ngoại truyện về anh rất đáng thương, một đời yêu cô không thể quên. Truyện rất hay, đáng để đọc, các bạn hãy nhảy hố đi =)) Review by Tuệ tần (Ann) - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Vừa đọc xong nên mình viết cảm nhận luôn. Hơi thất vọng vì mình khá thích thể loại cưới trước yêu sau. Đại Khinh là một cô gái không có tình yêu thương của mẹ, thậm chí mẹ cô còn đẩy cô xuống cầu thang, thật sự mình rất ghét những tình tiết bố/mẹ nhìn thấy hình ảnh người cũ từ người con gái mà đâm ra hận, đánh đập nó, quá tàn nhẫn không chấp nhận được. Cô yêu thầm Đường Tống 8 năm. Khi anh chia tay cùng bạn gái cũ Phạm Vận, sau khi được giới thiệu, vì môn đăng hộ đối nên Đại Khinh cùng anh lấy nhau. Những tưởng ước mơ đã thành hiện thực, Đường Tống đối xử với Đại Khinh không tệ, anh còn muốn bắt đầu lại từ đầu với cô. Nhưng bản tính con người vốn là tham lam, Đại Khinh muốn cả trái tim anh, chứ không phải chỉ là một phần. Cô cùng em gái đều có chung một tình địch, đó là Phạm Vận. Người yêu cũ của Đường Tống là Phạm Vận, người em gái Tần Lệ của Đại Khinh yêu là Dương Dương, cũng lại yêu Phạm Vận. Vì Phạm Vận mà Tần Lệ tự sát, đó là một cú sốc lớn với Đại Khinh, sau đó Đại Khinh ra đi. Đường Tống đã yêu cô tự lúc nào nên theo dõi, bảo vệ cô. Cuối cùng 2 người hạnh phúc cùng nhau. Thú thật mình không thích các nhân vật trong truyện này, Đại Khinh, lúc đầu cảm thấy khá được nhưng từ lúc dây dưa với Hoà Nhất mình đã không thích, và y như rằng đúng là cô đã sai lầm, để bản thân bị thương tổn :(( anh nam chính thì ôi!!! Không thể thích nổi, từ đầu khi còn tình cảm với Phạm Vận thì không nói, nhưng lúc sau khi yêu nữ chính rồi vẫn dùng dằng chưa dứt với Phạm Vận, đọc rất bực, thêm 1 đám bạn của anh này, cô người yêu cũ Phạm Vận, Dương Dương, a Vane, Hoà Nhất, thấy chẳng ai bình thường cả???????????? *** Đây là cuốn truyện đầu tiên của Tát Không Không mà mình đọc và cảm thấy buồn từ đầu đến cuối. Truyện không quá xuất sắc, nhưng mình cho điểm 8, vì mình cảm thấy đồng cảm. Câu chuyện kể về một cô gái yêu đơn phương một chàng trai nhưng lại để vuột mất rất nhiều cơ hội để được ở bên người ấy. Đến cuối cùng, khi trước mắt cô có một cơ hội, dù là cô biết người ấy không yêu cô, dù là cô biết xung quanh cô còn nhiều người đàn ông tốt hơn hắn, nhưng cô vẫn nắm lấy cơ hội đó, cưới hắn, ở bên hắn, yêu hắn, vì đối với cô như thế cũng là hạnh phúc :) Điểm trừ : - Nữ chính không sạch, vì bị nam phụ (aka bạn thân nam chính) cưỡng bức. Mình rất kị truyện nam nữ chính không sạch, tuy nhiên, mình vẫn đọc, vì nếu bạn đọc hết cuốn truyện, bạn sẽ thấy chi tiết ấy chẳng là gì so với những "lợi ích" mà nó đem lại. - Truyện khá ổn nhưng không phải là không tì vết. Mình cho điểm 8 theo tình cảm nhưng trên thực tế, truyện có rất nhiều điểm khó chịu mà đặc biệt là các tình tiết ngược rất dài rất lê thê gây cho người đọc cảm giác mệt mỏi. Và cả cái cách tác giả tháo nút các nút thắt mà bà đặt ra mình cũng không thấy thỏa mãn mà thấy đau, rất đau. Có lẽ do mình ít khi đọc truyện buồn nên cảm thấy cuốn truyện này rất buồn. Các bạn có thể thử nếu các bạn muốn nếm thử nỗi đau mà nữ chính, nam phụ và em gái cô ấy phải hứng chịu.   Mời các bạn đón đọc Ồn Ào Nhỏ của tác giả Tát Không Không.
Ảnh Đế Là Miêu Nô
Văn án: Du Nhiên là một biên kịch mới vào nghề, tài hoa hơn người nhưng lại không có danh tiếng. Cố Khải xuất thân là diễn viên nhí, năm mười tám tuổi đạt giải thưởng Nam diễn viên xuất sắc nhất, trở thành ảnh đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử. Cha mẹ lần lượt tái hôn, Cố Khải trở nên cô độc, ham muốn duy nhất là cho mèo ăn. Nhưng anh không hề hay biết, bản thân mình đang nuôi dưỡng một nàng mèo có thể biến thành người. Làm người thì bị ghét bỏ, làm mèo lại được cung phụng. Du Nhiên thường xuyên cảm khái, là người còn không bằng một con mèo. Hứa Du Nhiên là một nàng mèo Ragdoll kiêu ngạo, “huyết thống của Hứa gia cực kỳ đặc biệt, có thể chuyển biến tự do giữa dạng người và dạng mèo. Nhưng khi chưa tròn mười tám tuổi, mỗi tháng đều sẽ có một ngày bất kỳ bị cưỡng chế biến thành mèo. Hai mươi bốn giờ sau khi biến thành mèo mới có thể khôi phục năng lực chuyển đổi tự do, một lần nữa trở về thành người.” Một lần Hứa Du Nhiên biến thành mèo đi dạo ngoài công viên, vô tình gặp được cậu nhóc Cố Khải khi ấy đang lạc lõng bơ vơ vì gia đình đổ vỡ, nàng mèo quý phái vì thức ăn chấp nhận hạ mình an ủi cậu nhóc kia một chút. Ai mà ngờ được lại đụng trúng một tên hoàn cảnh đáng thương, đã cuồng mèo lại còn giỏi làm nũng với mèo cơ chứ, cứ thế Hứa Du Nhiên cũng không đành lòng bỏ mặc cậu ta, cứ đến cuối tuần lại chạy đến chơi với Cố Khải. Tại sao là cuối tuần đến chơi mà không ở cùng luôn, bởi vì ai bảo cô là một con mèo nhưng không những phải đến trường, tối phải làm bài tập mà còn phải thi đại học nữa chứ. Cố Khải là diễn viên xuất đạo từ nhỏ, lớn lên trong ánh hào quang, trưởng thành từ những vai diễn nhí, anh nhận được giải ảnh đế khi tuổi còn rất trẻ. Gia đình đổ vỡ khi Cố Khải còn nhỏ, cha mẹ không quan tâm cảm nhận của anh làm cho anh rất cần một chỗ dựa tinh thần, bé mèo Ragdoll lạnh lùng xuất hiện bên cạnh khi anh cảm thấy gục ngã chính là thứ anh yêu quý nhất. Cho nên Cố ảnh đế quay phim xong tất tả chạy về nhà vì biết hôm nay mèo nhỏ sẽ đến, Cố ảnh đế hủy các cuộc hẹn quay về nấu thức ăn cho mèo nhỏ ăn vì biết em ấy rất kén chọn. Đối với những ảnh đế khác, việc muốn họ đóng phim phải dùng tiền, dùng sức mạnh đoàn đội hay kịch bản các loại, còn đối với Cố Khải chỉ cần nói “tôi có mèo Ragdoll lạnh lùng” là đủ. Cố Khải lập tức ngả mũ đầu hàng đồng ý quay một bộ phim chiếu mạng không có giá trị đối với bản thân chỉ để được gần mèo nhỏ một chút. Bởi anh biết mèo Ragdoll có rất nhiều, nhưng Ragdoll lại lạnh lùng khó chiều chỉ có mèo nhỏ của anh thôi. Mèo nhỏ khó tính không cho anh hôn, không cho vuốt lưng cũng không chịu về ở với anh, nhưng anh tình nguyện đem hết lòng mình dâng ra cho mèo nhỏ, đúng chuẩn là một sen mẫu mực. Hứa Du Nhiên “phiên bản người” xuất hiện trước mặt Cố Khải với tư cách chủ của mèo nhỏ, chịu đủ sự ghét bỏ của Cố Khải chỉ vì cô không cho mèo nhỏ đến chơi với anh. Cố Khải đối với Hứa Du Nhiên lãnh đạm vì xem cô là “tình địch”, đối với mèo lại nhỏ dịu dàng chiều chuộng vô cùng, anh hay ở trước mặt mèo nhỏ nói xấu Hứa Du Nhiên nhằm dụ mèo nhỏ về ở luôn với mình, khi đó Hứa Du Nhiên biểu thị “Tôi biết hết đấy, anh cứ nói tiếp đi.” =..=!!! Trước mặt một tên cuồng mèo thì người còn không bằng mèo. Nhưng dần dần, Cố Khải cũng phát hiện sự khác lạ khi Hứa Du Nhiên xuất hiện thì mèo nhỏ không biết đi đâu, mèo nhỏ đến thì Hứa Du Nhiên lại vô cớ biến mất. Trong một lần tình cờ thì Cố Khải cũng biết được sự thật Hứa Du Nhiên là mèo nhỏ và mèo nhỏ là Hứa Du Nhiên. Cố Khải cũng phát hiện cô gái mình xem là “tình địch” kia là một biên kịch vô cùng tài năng, kịch bản cô viết ra làm mê đảo hàng loạt khán giả. Vốn chính là mèo nhỏ, tính tình Hứa Du Nhiên cũng y hệt mèo nhỏ anh yêu thương, dần dần Cố Khải cũng tự đổ trước Hứa Du Nhiên. Hành động theo đuổi của Cố Khải bắt đầu trước khi Hứa Du Nhiên biết mình bị lộ đuôi mèo, làm cô còn tưởng anh theo đuổi cô, lấy cô về để cô mang theo mèo nhỏ làm của hồi môn về nhà anh, một cách dụ mèo đầy hy sinh á. "Ảnh đế là miêu nô" với độ dài chỉ hơn hai mươi chương, nội dung là những tình tiết đơn giản xoay quanh quá trình từ yêu mèo sang yêu người, không có nhiều khó khăn, kết cục cũng hơi nhanh, nếu không muốn nói là rất nhanh, hai người về với nhau chỉ được miêu tả trong chương cuối, thật sự hơi gây hụt hẫng cho mình. Tuy nhiên phần đầu và giữa truyện cũng đủ cho người đọc thấy độ yêu mèo sủng mèo của Cố Khải, liên tưởng đến yêu Hứa Du Nhiên sủng Hứa Du Nhiên sau này thì cũng đủ thấy ngọt ngào rồi. Vì vậy, “Ảnh đế là miêu nô” rất thích hợp cho các bạn dễ tính, cần một chút nhẹ nhàng dễ thương cho cuộc sống vui tươi, hoặc là muốn xem một nam chính đáng yêu và yêu thương động vật cũng được nè. --- “…” Trích từ truyện Review by #Hạ Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Hứa Du Nhiên, sinh viên đại học năm thứ tư chuyên ngành biên kịch sân khấu điện ảnh, sẽ tốt nghiệp vào tháng bảy năm nay. Vừa nghĩ đến tốt nghiệp nghĩa là sẽ thất nghiệp, cô không nhịn được lại ủ rũ đứng dậy. "Biên kịch nào mới bước ra ngoài xã hội cũng đều vậy cả, tìm công việc đàng hoàng còn khó hơn cả lên trời." Các bạn cùng phòng tôi một câu, cậu một câu tán gẫu với nhau. "Mặc dù ngưỡng cửa để được ra mắt khá thấp, nhưng cũng khó để tụi mình tạo ra sự khác biệt, với lại tớ cũng không biết khi nào mình mới có thể pha trộn dấu ấn cá nhân của mình vào trong tác phẩm nữa." "Không tiếng tăm, không người quen, không có lý do để người khác liếc mắt đến mình. Thôi, hết khổ là tốt rồi. Chỉ có một số ít người mới có thể đứng trên đỉnh kim tự tháp, vậy cũng kiếm được chút ít tiền rồi." "Tớ sợ tớ sẽ chết đói trước khi hết khổ mất." Tâm trạng của Du Nhiên trầm trọng dần. Bạn cùng phòng Giáp còn phiền muộn nhiều hơn, "Thảm hại hơn nữa là, không phải cứ có tài hoa là có thể đứng đầu. Tớ nghe nói, năm ngoái có một học trưởng rất tài năng, một mình viết nên một tuyệt tác. Kết quả là sau khi tác phẩm hoàn thành, một đám người bước ra nhận sự tán thưởng, nói rằng đó là thành quả của cả nhóm. Nhưng ngoại trừ điền tên vào phần biên kịch, mấy người đó chẳng làm gì cả." "Chuyện như vậy cũng không hiếm thấy lắm." Bạn cùng phòng Ất cười gằn, "có thể viết tên mình vào cột biên kịch đã rất tốt rồi. Mấy cậu có biết XXX ở lớp kế bên không? Vắt hết óc để viết một kịch bản, kết quả bị mưu hại, kịch bản trực tiếp biến thành của người khác. Cái tên đó lừa đời lấy tiếng được cả danh và lợi, còn bản thân tác giả lại chẳng được gì cả." Bạn cùng phòng Bính chân thành nói, "Bởi vậy nên tụi mình phải nỗ lực trèo lên cao. Tiếng tăm lớn, fan nhiều, người khác mới không dám leo lên đầu mình ngồi. Ở giai đoạn người mới này chính là chữ "KHỔ BỨC" viết in hoa cực lớn đó." Tóm lại, Du Nhiên luôn có cảm giác mình đã chọn sai chuyên ngành rồi, tiền đồ đặc biệt ảm đạm tăm tối. "Mà thôi, cũng đừng lo lắng quá, có lẽ là tại người ta không có ấn tượng gì với tác phẩm của tớ thôi." Bạn cùng phòng Giáp nửa đùa nửa thật nói, "Tác phẩm kinh diễm mới có người cướp, chứ căn bản mấy tác phẩm bình thường cũng chẳng có ai quan tâm đâu. Dù gì tụi mình cũng có thể đổi nghề, tóm lại có tay có chân sẽ không thể chết đói được." Cô ấy nói nghe thật nhẹ nhàng làm sao. Du Nhiên nghi hoặc nói thẳng, "Nếu cậu đổi nghề, chẳng phải là phí mất bốn năm học đại học sao? Bạn cùng phòng Giáp lúc này quay lại liếc cô một cái, "Đầu óc cậu giỏi như vậy, sợ gì chứ? Tớ nhìn đi nhìn lại thì, trong bốn đứa tụi mình thì cậu là người có khả năng nhất đó." Bạn cùng phòng Ất, bạn cùng phòng Bính gật đầu liên tục. Du Nhiên á khẩu không trả lời được, không hiểu tại sao mấy người bạn này lại có lòng tin đối với cô như thế. * Tháng Ba, gió xuân ấm áp, khí trời nắng ráo sáng sủa. Nhưng vừa nghĩ tới đây là học kì cuối cùng của thời đại học, Hứa Du Nhiên làm gì cũng không cao hứng nổi. "Cậu tìm được việc chưa?" Bạn tốt của cô, Chu Khả Tâm, hỏi dò. "Không tiếng tăm, không tác phẩm, không ai muốn." Du Nhiên tổng kết ngắn gọn tình cảnh thê thảm của mình, sau đó hỏi ngược lại, "Còn cậu thì sao?" Mời các bạn đón đọc Ảnh Đế Là Miêu Nô của tác giả Khinh Vân Đạm.
Liêu Vương Phi
Review by Mạc Y Phi: Ai đã từng đọc truyện của Ân Tầm thì đều biết rất rõ thể loại và nội dung của Ân Tầm, nhưng Liêu Vương Phi lại là một tác phẩm hoàn toàn khác hẳn của Ân Tầm. Cả về cách hành văn lẫn nội dung truyện. Nam chính của Liêu Vương Phi là Da Luật Ngạn Thác, hắn là Đông Lâm Vương cao cao tại thượng của nước Khiết Đan, là ‘Chiến Thần’ dũng mãnh đánh đâu thắng đó trên sa trường. Cũng giống như các nam chính khác của Ân Tầm, Da Luật Ngạn Thác không chỉ hoàn hảo từ đầu đến cuối, nhưng khác với họ, Da Luật Ngạn Thác lại yêu Tần Lạc Y ngay từ cái nhìn đầu tiên, và Tần Lạc Y cũng vậy. Ngay từ lần đầu gặp, Da Luật Ngạn Thác đã nhận định với chính mình: “Đời này kiếp này, nguyện cùng người này mãi mãi!”. Đó cũng là lý do mà Liêu Vương Phi  không ngược nhiều như các bộ truyện khác của Ân Tầm, thậm chí độ ngược chỉ là 3/10 theo thang điểm 10. Nhắc đến Tần Lạc Y, đây là một cô gái người Hán, là một cô gái tinh thông y thuật, có thể nói y thuật của nàng đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng của con người. Nàng mạnh mẽ, kiên cường, trong trẻo nhưng lạnh lùng, nàng luôn được miêu tả với vẻ đẹp tựa hoa lan chốn thâm cốc không dính chút bụi trần, một vẻ đẹp mỏng manh nhưng lại khiến người ta chỉ nhìn lướt qua cũng phải say lòng. Ngay từ lần đầu tiên gặp mặt trên sa trường, khi cha nuôi của nàng – Tướng quân nước Bột Hải tên Tang Tấn bị Da Luật Ngạn Thác bắt làm tù binh, Tần Lạc Y và Da Luật Ngạn Thác đã trúng tiếng sét ái tình. Dùng một câu để hình dung Da Luật Ngạn Thác khi nhìn thấy Tần Lạc Y, đó là “Vừa gặp đã yêu, yêu trọn cuộc đời”. Trong khi Da Luật Ngạn Thác luôn cố dành những điều tốt đẹp nhất cho nàng thì Tần Lạc Y lại luôn trốn chạy. Nàng luôn cố gắng trốn chạy tình cảm của mình nhưng số phận lại liên tục trêu đùa nàng. Những cử chỉ ngọt ngào, sự bá đạo điên cuồng của hắn, giây phút và vẻ mặt dịu dàng chỉ dành riêng cho nàng chỉ khiến nàng yêu hắn đến tận xương tủy. Da Luật Ngạn Thác là một người đã hi sinh rất nhiều vì Tần Lạc Y, và điều đó đã thể hiện rõ qua từng chương truyện. Các bạn có thể thấy, hắn tức giận vì Hoàng thượng yêu cầu muốn Tần Lạc Y làm thái y của riêng mình, hắn tức giận vì có quá nhiều người chú ý đến dung nhan của nàng, hắn tức giận vì nàng luôn nhớ đến Tang Trọng Dương – người được đính hôn với nàng, hắn tức giận vì nàng sợ hắn, hắn tức giận đến suýt giết chết Ninh phi vì dám động đến nàng,… Hắn luôn có rất nhiều sự tức giận vì nàng, nhưng cũng đã thay đổi rất nhiều nguyên tắc bất thành văn từ xa xưa đến nay vì Tần Lạc Y. Hắn bá đạo tuyên bố nàng là của mình: “Nàng là nữ nhân của bản vương, từ lúc mới bắt đầu vốn đã được định trước, cho nên, cả đời này nàng đừng mơ tưởng có thể trốn thoát khỏi ta.” Nhưng lại luôn ân cần lo cho nàng từng chút một, đến cả chiếc áo mà không một ai dám động vào cũng chỉ để một mình nàng mặc. “Y nhi, nàng có nguyện ý cả đời ở bên cạnh ta không?” Câu hỏi dịu dàng như thế khiến cho Tần Lạc Y rung động vô cùng. “Cả đời?” Nàng thì thào hỏi ngược lại, trong lòng cho tới bây giờ vẫn chưa chuẩn bị để đối mặt với vấn đề này, vậy mà hôm nay thoáng cái phải đối mặt, nàng lại không biết phải làm như thế nào. “Đúng, không chỉ cả đời này mà còn kiếp sau nữa, ta muốn Tần Lạc Y nàng đời đời kiếp kiếp ở bên cạnh ta.” Da Luật Ngạn Thác nắm chặt bàn tay bé nhỏ của nàng, dịu dàng hôn lên. Một người lạnh lùng bá đạo như thế, lại có thể dịu dàng như cầu xin thế này, lẽ nào lại không khiến cho Tần Lạc Y động lòng? Tần Lạc Y luôn cố gắng phủ nhận thứ tình cảm này nhưng không, nàng hạnh phúc vì hắn hiểu mình, hắn lo lắng cho mình, hắn quan tâm đến mình. Nàng lo lắng khi hắn xảy ra chuyện. Nàng ghen tuông với Cầm Cơ, với Ninh phi, với Tiêu Thiên Phái,.. với các phi tần từng được hắn sủng ái. Một người con gái từng thề trước trời xanh khi thấy cha nuôi rời khỏi cõi đời: “Ta, Tần Lạc Y hôm nay trước trời xanh xin thề, ta đời đời kiếp kiếp cũng không yêu người đàn ông Da Luật Ngạn Thác này, nếu không… sẽ chịu nỗi đau như ngàn mũi khoan đâm vào. Nay đã can đảm chống lại lời thế đó: “Thác… Nếu có kiếp sau… Ta nhất định sẽ không nhu nhược chùn bước nữa… vẫn sẽ yêu chàng như bây giờ…” Cả câu chuyện là một bức tranh tình yêu đầy bi thương nhưng cũng vô cùng lãng mạn. Không chỉ có những cảnh tranh đấu hậu cung khốc liệt, những bí ẩn chết chóc đầy thương tâm, sự tàn nhẫn và máu me trên sa trường mà còn là những khoảnh khắc ngọt ngào của Tần Lạc Y và Da Luật Ngạn Thác. Khác với Đại Hoàn Dư (Một bộ truyện cổ đại khác của Ân Tầm) đau thương và đẫm nước mắt, Liêu Vương Phi cũng rất đau thương, nhưng trong sự đau thương đó là kết thúc có hậu, một kết thúc hạnh phúc với một nhà 4 người, một kết thúc hạnh phúc cho tất cả mọi người. Nhiều bạn khá là lo lắng khi đọc văn án truyện và nhìn thấy tên tác giả là Ân Tầm thì nay mình có thể đảm bảo rằng, độ ngược của truyện là 3/10 và thậm chí còn không ngược, truyện cũng cực ít H và gần như là không có, nếu có thì chỉ là H 15+, không hơn không kém, rất phù hợp cho mọi lứa tuổi. Và yên tâm là HE 100% nhé. Review by La_Phi: Tên gốc: Liêu vương dược nữ vương phi ---------------------- Trích đoạn ngược: "Y Nhi, bổn vương đã từng nói không phải là bổn vương muốn giết gã này, nàng muốn bổn vương thả hắn, quả thật rất dễ..." "Ngươi, ngươi nói thật?" "Chỉ cần nàng ở bên, bổn vương sẽ thả hắn vô điều kiện" Trích đoạn ngọt:  "Vậy nên, sau khi ta gặp nàng liền quyết định thay đổi vận mệnh, ai nói nam tử phải nhất định tam thê tứ thiếp, Da Luật Ngạn Thác ta chỉ cần một mình Tần Lạc Y nàng, muốn nàng trở thành thê tử của ta, vương phi của ta, là người có tư cách mang con nối dõi của Da Luật Ngạn Thác ta! Bởi vậy, nàng mong muốn có một chốn thiên đường, ta liền đem thiên đường đến cho nàng" "Thác" "Chỉ cần có thể theo chàng, khắp nơi đều là thiên đường" __________________________ Nếu bạn là một fan cứng của má Tầm và đang bấn loạn những nam thần nhà má như Niên "bán đá" trong Đừng để lỡ nhau hay Lu Lu "siêu cấp đáng yêu" trong Bảy năm vẫn ngảnh về phương Bắc thì tuyệt đối tuyệt đối không nên bỏ qua cuốn truyện này. Hôm nay, chúng ta sẽ cho thêm một namc đặc biệt nữa vào list yêu thích này ạ. Đầu tiên xin giới thiệu namc tên là Đông Lâm Vương - Da Luật Ngạn Thác của nước Khiết Đan. Chàng là người nắm trong tay quyền lực khuynh quốc. Tình tính lại cuồng ngạo lạnh lùng và tàn nhẫn không ai bằng. Trên chiến trường chàng được mệnh danh là "Chiến thần". Thế nhưng, chưa ai từng nghĩ chỉ một cái liếc mắt khi nhìn thấy mỹ nhân yếu ớt xinh đẹp Tần Lạc Y, trái tim chàng lại lỡ nhịp. Ngày ấy, trên chiến trường đẫm máu, khi chàng đang bắt Tướng quân nước Bột Hải - Tang Tấn cha nuôi nàng làm tù binh thì gặp gỡ nàng. Duyên phận giống như là sợi dây vô hình gắn kết cả hai lại với nhau chỉ bằng một ánh mắt. Đã định rằng đời này kiếp này nàng chỉ có thể ở bên Ngạn Thác mà thôi.  Tần Lạc Y là cô gái người Hán xinh đẹp đến động lòng người. Nàng tinh thông y thuật vô cùng, tính tình lạnh nhạt trong trẻo. Khi ấy, nàng mang trong lòng nỗi sợ hãi, uất ức và đau thương khi nước mất nhà tan. Lại không ngờ rằng, chính bản thân mình đã bị người khác nhắm trúng. Một bước - không thể quay đầu. Có thể nói, không như những namc trong những truyện khác của má Tầm chút nào, Da Luật Ngạn Thác có đầy đủ các yếu tố của một nam thần chính hiệu nhưng chàng không hề có quá trình ngược lên bờ xuống ruộng rồi mới nhận ra tình cảm với nữc. Mà chàng chính là kiểu mẫu, vừa gặp đã bị "sét đánh" - có tình cảm với nữc luôn. Thế nên, chàng bá đạo, ngông cuồng và dùng tất cả thủ đoạn để đem Lạc Y về bên cạnh mình. Ngược ư? Không hề nhé. Chỉ có Lạc Y ngược chàng mà thôi. Còn chàng thì chấp nhận làm tất cả mọi thứ, chỉ mong có thể giữ nàng ở bên. Như câu nói đã từng thốt lên: "Đời này kiếp này, nguyện cùng người này mãi mãi". Vì thế, xin được đổi tên chàng thành Da "mặt dày" thay vì cái tên đẹp đẽ Da Luật Ngạn Thác ạ :v :v. Chưa từng thấy namc nào mà lưu manh vô sỉ lại mặt dày như chàng luôn á. Tìm đủ mọi cách để dụ dỗ uy hiếp nàng không nói lại còn dùng những thủ đoạn siêu lầy nữa chứ Ha Ha. Muốn biết thì phải đọc truyện thôi, chứ mình không thể nào kể hết được ^^ Đọc Liêu vương phi có nhiều đoạn thật sự rất cảm động và dâng tràn cảm xúc mn ạ. Nhưng chỉ cần những người bạn hay thuộc hạ của namc Da "mặt dày" xuất hiện là mình đều chết cười. Cái nhóm này siêu nhí nhố, siêu đáng yêu luôn ấy. Trong đó, mình thích nhất vẫn là Tiêu Chí. Chàng trai này cái gì cũng tốt, chỉ có cái đầu là không hoạt động tốt lắm. Ai đời, Ngạn Thác đang có tình cảm với Lạc Y và tìm cách lấy lòng theo đuổi nàng không hết thì Tiêu Chí lại cứ nhảy ngang vào phá đám. Lạc Y muốn xuống ngựa cũng nên là Ngạn Thác đỡ chứ, hay Lạc Y muốn cưỡi ngựa cũng nên là Ngạn Thác dạy chứ? Thế mà tên này cứ không thèm ngó nghiêng trước sau gì hết rồi tự cho là thông minh mà nhảy vào hihi haha với Lạc Y. Sau đó? Kết quả bi thảm luôn. Ngạn Thác nghiến răng nghiến lợi nhìn bằng ánh mắt ghét bỏ, còn phạt đi dọn chuồng ngựa nữa :v :v  Truyện không thể dùng chữ "sủng" để hình dung đâu ạ. Mà phải dùng chữ "siêu sủng" mới đúng. Vì Lạc Y, Ngạn Thác bất chấp tất cả mà chống đối lại với mọi thế lực và âm mưu muốn thương tổn nàng. Tiểu tam tiểu tứ đều có, nhưng chưa làm gì được đã bị chàng đá đi xa nên không cần lo lắng nhé. Phương châm yêu thương của chàng là "Nàng chỉ việc ở bên cạnh ta, còn lại ta sẽ xử lý" :) :) Nhưng Lạc Y cũng không hề yếu đuối nhu nhược như dáng vẻ của mình. Nàng đủ thông minh, mạnh mẽ và kiên cường để cùng chàng vượt qua những khó khăn tranh đấu ấy. Cho dù lúc ban đầu nàng ở bên chàng là vì ép buộc uy hiếp thì những quan tâm dịu dàng đầy bá đạo ngang ngược ấy của chàng đã thấm sâu vào lòng nàng, không thể dứt bỏ được. Một cái liếc mắt, trái tim lỡ nhịp, trọn đời bên nhau không thể xa rời... Liêu vương phi như là một bản tình ca chứa đầy những cung bậc cảm xúc rung động người đọc. Có tranh quyền đoạt vị ở chốn thành cao cửa rộng, cũng có máu nhuộm đỏ sa trường bởi những cuộc chinh chiến nhưng cũng đậm chất lãng mạn ngọt ngào với mối tình của Lạc Y - Ngạn Thác. Nội dung truyện cuốn hút đầy bất ngờ lại còn hết sức vui vẻ với dàn nhân vật phụ. Ai cũng đều mang những nét riêng nhưng tóm lại là như biệt đội siêu hài ý. Thích cực :D.  Điểm cộng to đùng của truyện là được edit rất rất mượt chưa kể có chú thích rõ ràng nữa chứ. Nếu bạn vẫn đang e dè khi nhìn số chương truyện thì nghe theo mình mà nhảy luôn đi. Lừa tình đấy. 259 chương mà mỗi chương ngắn xíu hà. Đọc nhanh chỉ tầm 2 ngày là xong thôi nên đừng ngại ngần gì mn nhé ^^ Mời các bạn đón đọc Liêu Vương Phi của tác giả Ân Tầm.
Lịch Sử Tiến Hóa Của Chu Tiểu Trư
Đôi lời của editor: + Tùy thuộc vào ngữ cảnh, không gian và thời gian sẽ cho ra các ngôi các nhau, nếu mạch truyện là quá khứ sẽ là ta - cô, còn ở hiện đại sẽ là cậu – tôi - tớ, anh - em. Nếu có khó chịu thì hãy tự sửa trong đầu cho dễ chịu. + Thật ra đây chỉ là một đoản văn bao gồm 6c nhỏ, cốt truyện rất hay, nhiều lúc nghĩ nếu đây là truyện dài sẽ có nhiều chuyện để nói, nhưng rất tiếc tác giả chỉ viết nhiêu đây, nếu ai có văn chương thì có thể dựa vào đây để khắc họa tiếp cuộc sống trên giảng đường của nam nữ chính, một câu chuyện tràn ngập tuổi thanh xuân. Đôi lời của beta: Một câu truyện nhẹ nhàng ấm áp, đọc để thấy đời bình yên hơn… Đôi lời của Các chủ: Đây là một món quà siêu nhỏ dành tặng cho các độc giả vì đã ủng hộ Liệt Hỏa Các suốt thời gian qua, thêm nữa cũng như một phong bao lì xì siêu nhỏ chào mừng năm mới 2017 =))) Tất nhiên sẽ còn có vô vàn những phong bao lì xì to nữa, vì vậy chúc tất cả các bạn năm mới vui vẻ, an khang thịnh vượng ♥ Văn án: (Văn án không phải do tác giả viết mà là do Bún - Một editor của nhà mình viết) Một câu chuyện hiện đại xen lẫn chút thần tiên khá đáng yêu và ngọt ngào. Chỉ vì đã từng được người con gái ấy cưu mang mà hắn quyết định dùng số mệnh của mình để trả nợ. Giây phút nhìn thấy cô nói chuyện với mình, từ khi còn là một ma vật nhỏ bé - hắn đã nguyện đời này kiếp này sẽ trở thành đôi mắt, thành trái tim của cô. Để rồi một ngày, cô chấp nhận chối bỏ thân phận Bách Hoa Tiên tử của Bách Hoa cung để ở lại trần thế chỉ vì ở đó có hắn. Khoảnh khắc ấy hắn đã chấp nhận luân hồi chuyển trăm năm chỉ để tìm cô, để được bên cạnh cô… mãi mãi. Dù chỉ là một kiếp hồng trần, cũng sẽ không rời xa. *** Chu Tiểu Trư tên thật là Chu Tiểu Châu, có điều chỉ vì thân hình tròn tròn và sở thích ăn nhiều của cô mà mọi người khi gặp cô đều gọi cô là Chu Tiểu Trư. Chu Tiểu Trư năm nay mười tám tuổi, độ tuổi thanh xuân tốt đẹp nhất, khuyết điểm duy nhất chính là “hơi” tham ăn, thịt trên người cũng thừa ra “một chút”, chỉ có điều ở thời đại toàn dân giảm béo này thì khuyết điểm như vậy thật sự là có “hơi” lớn rồi. Đời này của Chu Tiểu Trư, việc nhặt được món đồ nào đó luôn luôn ít hơn việc ném đồ vật của chính mình đi, cho dù là nhặt được rồi cũng muốn giao nộp hoặc trả lại cho người mất. Vì vậy, cho tới bây giờ cô cũng không tin chuyện có bánh ngon từ trên trời rớt xuống, nhưng không ngờ rằng miếng bánh cực to đó thật sự nện xuống người cô. Mái tóc trắng bồng bềnh, chòm râu bạc bồng bềnh, ngay cả mấy cọng lông mi trắng cũng bồng bềnh của ông cụ trước mặt làm cho việc đầu tiên mà mọi người muốn làm là la to hai chữ: “Quỷ à!” Chu Tiểu Trư cũng la to. Nhưng mà dường như giọng nói của cô không thể phát ra, trong đầu nhớ lại căn phòng này, Chu Tiểu Trư hoàn toàn không tin là có quỷ, sẽ không có quỷ thật chứ? “Tiên Tử đừng sợ, ta chính là Thái Bạch Kim Tinh.” Ông cụ toàn thân áo trắng chỉ chỉ một ngôi sao trên trán mình. Cho dù bộ dạng này của ông rất giống Thái Bạch Kim Tinh dụ dỗ Tôn Ngộ Không trong Tây Du Kí, nhưng mà bộ dáng này của tôi, dù thế nào cũng không phù hợp với xưng hô Tiên Tử, Chu Tiểu Trư rất nghi ngờ nhìn nhìn lại thân hình của mình. “Tiên Tử không cần nghi ngờ, cô thật sự là Bách Hoa tiên tử chuyển thế.” Thái Bạch Kim Tinh vuốt vuốt râu mép của mình rồi rung đùi đắc ý nói. “Điều này làm sao có thể! Có Tiên Tử chuyển thế nào mà mập như tôi sao? Hơn nữa, tôi cũng không có một chút ấn tượng nào!” Thần Tiên chuyển thế, mặc dù không có thực lực kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu, thì cũng nên có chút trí nhớ kiếp trước gì gì đó sao? Nhưng mà cô là Chu Tiểu Trư, lúc đi học không khi nào được hạng nhất, cho dù bị ném vào trong một đám người...thì cũng có thể tìm ra được, bởi vì cô quá mập. Hơn nữa, Bách Hoa tiên tử là ai à! Không phải là nên xinh đẹp tuyệt trần sau đó nhẹ nhàng nhảy múa trong mấy bụi hoa tươi sao? “Trên cơ bản, tất cả Thần Tiên đều trở nên béo sau khi chuyển thế,” Vẻ mặt Thái Bạch Kim Tim vô cùng thê thảm, “Cô nói xem dưới trần gian này ăn ít một chút để làm cái quái gì chứ!” “Tại sao ông không nói cổ văn nữa rồi?” Thật ra Chu Tiểu Trư học cổ văn rất tốt, chỉ có điều Thái Bạch Kim Tinh cũng thông thạo tiếng địa phương quá đi? “Nho nhã quá không được tự nhiên!” Vẻ mặt Thái Bạch Kim Tinh tràn đầy khinh thường, lại nói: “Bách Hoa tiên tử, tuy rằng cô ở Tiên giới nuôi dưỡng ma vật là tội không thể tha thứ, nhưng mà cuối cùng cũng sẽ tu thành chính quả, lần này ta đến đây là để cởi bỏ phong ấn trên người cô, trả lại Thần lực cho cô.” Thái Bạch Kim Tinh vừa nói xong, Chu Tiểu Trư liền cảm thấy tinh thần mình chấn động, trên người giống như nhiều hơn một cái gì đó, chẳng qua là... “Thần lực này dùng như thế nào?” “Thần lực của mỗi người đều có chỗ không giống nhau, đến cùng là dùng như thế nào thì cũng chỉ có bản thân tự biết.” Thái Bạch Kim Tinh bồng bềnh như tiên. “Vậy cũng nên đem trí nhớ trả lại cho tôi đi chứ?” Chu Tiểu Trư chần chờ nói. “Bách Hoa tiên tử, cô có biết ban đầu khi hạ giới cô đã bị trừng phạt cái gì không?” Vẻ mặt Thái Bạch Kim Tinh tràn đầy bi thương. “Là cái gì?” “Ba nồi canh lớn của Mạnh Bà!” Thái Bạch Kim Tinh khoa tay múa chân miêu tả ba cái nồi canh Mạnh Bà lớn cỡ nào, Bách Hoa tiên tử còn không bị biến thành ngu đần là ông trời đã mở mắt rồi, đương nhiên ông trời cũng thực sự mở mắt mới có thể ném Bách Hoa tiên tử và cái ma vật kia xuống hạ giới. “Tôi uống nhiều như vậy?” Chu Tiểu Trư kinh hãi. “Có lẽ vậy, nhất định là ba nồi canh kia làm hỏng cô rồi,” Giọng nói của Thái Bạch Kim Tinh trầm trọng, “Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, bây giờ ta sẽ đem vật cuối cùng giao cho cô, cô nhất định phải tìm hiểu nó cặn kẽ, như vậy mới có thể sớm ngày trở về Thiên Đình.” “Bí tịch?” Chu Tiểu Trư kích động. “Không phải, là luật trời.” Thái Bạch Kim Tinh lấy ra một quyển sách điện tử. “Sao lại dùng cái này để lưu luật trời?” “Tốc độ sao chép và dán nhanh, cho dù là là sao chép và dán thì ta cũng mất một canh giờ đó!” “Có thể cho tôi biết dung lượng của luật trời này bao nhiêu không?” “Toàn bộ là 100GB! Cuốn sách điện tử này nếu không phải là sản phẩm của Thiên Đình cũng sẽ không chứa nổi!” Mời các bạn đón đọc Lịch Sử Tiến Hóa Của Chu Tiểu Trư của tác giả Quyết Tuyệt.