Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bệnh 'Không Thể Yêu'

Thể loại: Hiện đại, hài, oan gia, HE Độ dài: 46 chương + NT  Tình trạng: Hoàn edit E hèm, đầu tiên phải nói rõ, bệnh “không thể yêu” trong câu chuyện này được hiểu theo nghĩa hoàn toàn trong sáng nhé. Đừng ai dại dột mà nghi ngờ “năng lực” của nam chính  =.= Không tin cứ thử hỏi nữ chính mà xem.   Nữ chính của chúng ta, Kiều San, là một bà mối cực kỳ mát tay. Kế thừa tài năng của mẹ mình, Kiều San phát huy tinh thần đánh đâu thắng đó, chưa có khách hàng nào qua tay cô mà không tìm được nửa kia của đời mình. Cho tới một ngày, văn phòng của cô được một nam thần ghé thăm.   Nam thần tên Ứng Sênh Nam. Đẹp trai, lãng tử, phóng khoáng, lại rất tài năng và giàu có, Ứng Sênh Nam là chàng trai vàng trong mắt nhiều cô gái. Một người đàn ông hoàn hảo như vậy sao lại cần tới văn phòng mai mối? Kể đến đây, có lẽ nhiều bạn sẽ nghĩ Ứng Sênh Nam là nam chính của bộ truyện này, nhưng không phải vậy đâu hehe. Kỳ thực, Ứng Sênh Nam tìm đến Kiều San không phải vì mối nhân duyên của bản thân mà vì cậu em út Tả Dịch.     Và tèn tén ten, nam chính lên sàn!!! Tả Dịch, 28 tuổi, cực kỳ đẹp trai, tuổi trẻ tài cao, tương lai xán lạn. Mọi điều ở anh đều hoàn hảo, trừ một điểm cực kỳ quan trọng: anh chàng này “không biết yêu”. Với tính cách lạnh lùng, khô khan, cứng nhắc lại còn cuồng công việc, Tả Dịch chưa từng có mối tình vắt vai. Cứ ngỡ với điều kiện siêu tốt của anh thì phải có hàng dài các cô gái vây quanh săn mồi, nào ngờ bất cứ cô gái nào đến gần đều bị anh doạ cho khóc thét. Con người này thực sự mắc bệnh “không thể yêu” giai đoạn cuối.    Mặc dù nhận thấy đây là một ca cực khó chữa nhưng khổ nỗi số tiền thù lao mà Ứng Sênh Nam đề nghị lại quá hấp dẫn khiến Kiều San không thể cưỡng lại tiếng gọi của đồng tiền mà đồng ý nhận lời. Đến khi tiếp xúc với Tả Dịch, Kiều San mới điếng người phát hiện ra Tả Dịch chính là người bạn từ thời tiểu học của cô, không những thế anh còn từng công khai tỏ tình với cô. Tiếc rằng, anh chàng Tả Dịch thời tiểu học chỉ là một cậu bé mũm mĩm nước mũi thòng lòng khiến Kiều San chán ghét mà thẳng thừng từ chối anh trước cả lớp. Xem ra bệnh “không thể yêu” của Tả Dịch hiện nay có nguồn cơn từ cú shock thất tình thời trai trẻ.    Khốn nỗi, bệnh ủ càng lâu càng nặng. Càng tìm hiểu về Tả Dịch, Kiều San càng nhận thấy anh chàng này quá mức kỳ dị. Một soái ca rạng ngời, phong độ lúc ban ngày lại rất hào hứng… kéo đàn nhị lúc nửa đêm (trong khi tiếng đàn dở như tiếng bò kêu). Một giám đốc lạnh lùng, cool ngầu lại lén lút ăn trộm kẹo đường của Kiều San. Một kẻ đáng ghét, khó ở, quái đản như thế lại… đem lòng thích Kiều San. Mà Kiều San cũng thích hắn mới chết. Bà mối ra tay thất bại đã đành, còn phải lòng khách hàng thì biết làm sao đây? Hãy cùng đọc truyện để biết thêm (rất nhiều) chi tiết (ngọt ngào và hài hước) nhé!   * * * * * “Kiều San vừa đi vừa ăn, còn Tả Dịch thì đi theo phía sau cầm kẹo đường họa giúp cô.   Cô đi thẳng không hề quay đầu lại, ăn được tám phần bát đậu hủ thì no, vậy mà cô lại mua thêm hai xâu mực nướng. Cô cúi đầu gặm mực, trong miệng đầy thức ăn ậm ờ hỏi anh: "Không phải anh nói đói bụng sao? Tại sao trên đường đi không ăn cái gì hết vậy? Làm bộ đi ra ngoài dạo sao?"   Mực nướng quá lớn, cô gặm đến miệng đầy dầu mỡ, vừa giương mắt lên thì thấy trên mặt người nào đó vẫn nghiêm trang như cũ, thản nhiên nhìn cô, ngón tay thon dài cầm cây trúc trơn bóng, linh hoạt mà chuyển động.   Thấy cô giương mắt, động tác chuyển cây trúc dừng lại, sửng sốt một chút lại thản nhiên giấu ra phía sau.   Động tác gặm mực của Kiều San dừng lại, mở to mắt nhìn anh: "Anh cầm cái gì trên tay vậy?"   Người nào đó mặt không đổi sắc trả lời: "Cây trúc."   Kiều San muốn khóc: "Kẹo đường họa của tôi đâu?"   Vẻ mặt cô gái uất ức, trong đôi mắt tối đen như mực hiện ra ánh nước, Tả Dịch thấy vậy hận không thể nhổ kẹo đường ra cho cô. Anh ho nhẹ một tiếng, giảm bớt không khí lúng túng: "Tôi mua lại cho cô một cây khác nhé?"   Kiều San tức giận đến mức đâm đầu vào trong lồng ngực vững chắc của anh.    Đụng mạnh một cái không đã ghiền, lại dùng miệng cọ cọ trên ngực anh, dầu mỡ trên miệng đều dính hết vào cái áo sạch sẽ của anh.   Tả Dịch nhíu mày, hít sâu một hơi: "Tiểu thư, hành vi trả thù của cô có thể xấu xa hơn chút nữa không?"   Kiều San hừ một tiếng: "Tiên sinh, ăn vụng kẹo đường của tiểu thư chẳng lẻ không nên trả cái giá thật lớn sao?"   Tả Dịch vươn tay kéo cái ót của cô qua, vùi đầu cô vào trong ngực mình một lần nữa, "Nào, cọ tiếp đi, cọ nữa đi, cả cái áo đều để cho cô lau miệng đấy, thế nào? Trừng phạt này đã đủ chưa?"   Đầu Kiều San đặt ở trong ngực anh, cái ót bị anh dùng tay kìm chặt, cô vung vẩy hai tay lung tung, nhưng cho dù cô vung vẫy thế nào, đầu vẫn không thể thoát khỏi tay anh.   "Tả keo kiệt mau thả tôi ra!"   "Không sao đâu, từ từ cọ."   Tả Dịch ấn đầu của cô, cúi đầu xuống nhìn cô gái dùng đầu giãy dụa lung tung ở trong ngực mình, đột nhiên bật cười ra tiếng.   * * * * * Đây là lần đầu tiên mình đọc truyện của tác giả Huyên Thảo Yêu Hoa. Nhìn chung, cốt truyện hấp dẫn, tình tiết lôi cuốn và văn phong hài hước khiến mình khá ưng ý. Một điểm cộng rất lớn cho Bệnh “không thể yêu” là tuyến nhân vật phụ: anh cả Ứng Sênh Nam vừa nhắng nhít lại đáng yêu, anh hai Ứng Khúc Hoà khó tính, ghê gớm, ngoài ra do tính chất công việc bà mối của nữ chính, độc giả sẽ được chứng kiến nhiều chuyện tình với đủ phong vị ngọt ngào, bình lặng, nuối tiếc hay đầy day dứt, ân hận. Thêm vào đó, nhờ công của bạn editor mà bộ truyện này được chuyển ngữ rất mượt mà, thuần Việt. Được biết, bộ truyện riêng về nhân vật Ứng Khúc Hoà đang được bạn editor tiến hành biên tập. Nếu bạn đã đọc và yêu thích Bệnh “không thể yêu” thì đừng ngại sa hố tiếp nhé!   ________________ " ": Trích dẫn từ truyện Review by #Linh_Hy Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 Review bởi: Mai Quế Ngân - fb/hoinhieuchu ----- Nữ chính Kiều San và nam chính Tả Dịch là oan gia từ nhỏ. Hai người học chung cấp 1, bạn nhỏ Tả lúc ấy là cậu bé hay chảy nước mũi, bị bạn nhỏ Kiều hét vào mặt rằng cả đời sẽ không thể tìm được bạn gái. Thế là câu nói ấy đi theo bạn nhỏ Tả đến lúc trưởng thành, trở thành động lực cố gắng của bạn, cuối cùng sau mười mấy hai chục năm bạn đã trở thành cao phú soái trong truyền thuyết, mỗi tội 29 tuổi đầu vẫn chưa có mối tình vắt vai. Kiều San là bà mai kim bài nổi tiếng. Tình cờ một ngày nhận được đơn hàng từ Ứng Nam Sênh - ông chủ lớn rất nổi tiếng trên weibo, với yêu cầu tìm bạn gái cho cậu em út của anh ta. Tèn tén ten, cậu em trai ấy khéo sao lại là Tả Dịch. Thế là bà mai nhỏ Kiều San bắt đầu quá trình tìm đối tượng cho oan gia Tả Dịch. Tìm hoài, tìm mãi, tìm sao rốt cuộc thành tự làm mai cho mình luôn. Cả câu chuyện là những tình huống dở khóc dở cười của cặp đôi chính, vô cùng đáng yêu luônnnn. Tuyến nhân vật phụ trong truyện cũng khá phong phú, nhưng mỗi người đều có hoàn cảnh, có câu chuyện của riêng mình, không hề bị mờ nhạt chút nào cả. Mình đề cử truyện này để mọi người đọc lúc cần giải trí, cần thả lỏng tinh thần hoặc muốn thay đổi khẩu vị sau mấy màn ngược tâm ngược thân cẩu huyết. Truyện hài cơ mà cũng cảm động lắmmmmm   Mời các bạn đón đọc Bệnh 'Không Thể Yêu' của tác giả Huyên Thảo Yêu Hoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tâm Manh - Dực Tô Thức Quỷ
" Vì không nhìn thấy cho nên mới có thể ' chứng kiến ' càng nhiều. Đội trưởng đội hình sự dần dần bị thuần hóa thành một ' chú cẩu nhỏ đáng yêu ' Nam chính tính tình dễ nổi nóng. Nữ chính dịu dàng biết làm dịu người khác. " *** Dực Tô Thức Quỷ là nhà văn chuyên viết truyện trinh thám có đan xen tình cảm. Bên cạnh "Người Điều Khiển Tâm Lý", "Từ Từ Suy Lý" thì "Tâm Manh" cũng là một bộ truyện đáng để đọc. Bộ này thì không quá xuất sắc như 2 bộ trên nhưng nếu như đã đọc quá nhiều bộ trinh thám biến thái thì bộ này sẽ khiến mình thoải mái hơn. Truyện không dài, chỉ có 39 chương cả phiên ngoại. Cốt truyện xoay quanh 5 vụ án chính - các vụ án không quá biến thái, ghê rợn nhưng cũng vừa đủ để Dực Tô Thực Quỷ thể hiện ngòi bút trinh thám của mình. Các tình tiết được sắp xếp khá logic, dễ hiểu. Bạn nào đã đọc truyện của Dực Tô Thức Quỷ thì sẽ thấy rất ấn tượng với việc từ 1 vụ án sẽ suy ra rất nhiều vấn đề. Spoil nhẹ ở vụ án 1: từ vụ tự sát của nữ sinh Đới Giai Âm đã dẫn đến chuyện ngoại tình của bí thư trong trường, mưu mô của thầy hiệu trưởng. Cách viết của tác giả vẫn có nét thu hút riêng. ???? Về phương diện tình cảm giữa nam chính Lục Trinh và nữ chính Giản Ninh, tác giả viết khá nhẹ nhàng. Vì vốn là trinh thám nên phần tình cảm sẽ diễn biến hơi nhanh, nhưng cũng không quá khó hiểu. Trong bộ truyện này, tác giả đã chính xác hoá "Con đường ngắn nhất để đi đến tình yêu chính là đi qua dạ dày" =)). Cặp đôi chính có phần khác lạ hơn khi nữ chính là một cô gái bị mù. Truyện vẫn có một số đoạn rất đáng yêu, thể hiện rất rõ bản chất ngốc hay "ấu trĩ" của Lục Trinh. Ngoài ra tác giả cũng có nhắc đến cặp Tần Uyên và Mộc Cửu cùng một vài nhân vật trong "Người Điều Khiển Tâm Lý" giúp truyện có sự liên kết hơn. ???? Nam chính Lục Trinh: đội trường đội cảnh sát hình sự với biệt danh là "Lục Nhị" (Lục Trinh ngốc). Trong công việc, Lục Trinh là một người có năng lực lãnh đạo nhưng lại hấp tấp, khi gặp chuyện sẽ dễ mất bình tĩnh. Trong phương diện giao tiếp hàng ngày cũng như chuyện tình cảm, Lục Trinh khá ngốc đúng như biệt danh của mình, đặc biệt khi nói chuyện với Giản Ninh sẽ luôn bị chèn ép và cảm giác như bị bắt nạt, bù lại thì anh đội trưởng vẫn khá moe và bán manh rất nhiều, kĩ năng đẹp trai không bằng chai mặt được sử dụng rất tốt. Ngay lần đầu tiên cùng Giản Ninh đón sinh nhật đã sử dụng giọng hát gây hoảng sợ người nghe để hát chúc mừng, cũng tiện khoe luôn khả năng hát mừng sinh bằng nhiều thứ tiếng =)). Thế mới nói hát hay không bằng hay hát. ???? Nữ chính Giản Ninh: nữ chuyên gia tâm lý học với vẻ ngoài xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo nhưng đặc biệt sở hữu một đôi mắt mà theo như Phương Dịch nói "khi nhìn vào mắt lại cảm thấy yên bình, an tĩnh". Tuy vừa mới đến song đã được nhận chức đội phó đội cảnh sát hình sự trong sự ngỡ ngàng của tất cả các thành viên trong đội, bởi lẽ Giản Ninh là một người mù. Vì là một người mù nên Giản Ninh rất nhạy cảm với các loại mùi hương và phân biệt cũng như ghi nhớ âm thanh rất tốt, đồng thời cô cũng rất độc lập, mạnh mẽ. Bố của Giản Ninh là một người mê tiền, mê bài bạc và có xu hướng sử dụng bạo lực với Giản Ninh. Giản Ninh mạnh mẽ nhưng có phần hướng nội, chưa bao giờ tổ chức sinh nhật cho bản thân và có chứng sợ không gian kín. ???? Bên cạnh 2 nhân vật chính thì những nhân vật phụ trong truyện cũng khá đáng yêu. Phương Dịch - thanh niên máy tính - cảm thấy đáng sợ khi phải xem băng ghi hình nhiều lần. Tô Duy chuyên nghiệp, lãnh khốc, kiệm lời. Đáng yêu nhất vẫn là cặp sinh đôi Quý Hạo Nhiên và Quý Hạo Dương, luôn tranh thủ tất cả thời cơ để dìm đội trưởng. Có lẽ là làm chung với "Lục Nhị" lâu ngày nên cũng bị ảnh hưởng một chút ngốc nghếch và ấu trĩ. ???? Nói chung, đây là một bộ truyệm trinh thám tình cảm nhẹ nhàng, ngắn gọn, không quá hóc búa với ai bắt đầu đọc trinh thám. Truyện đang được nhà Lastella edit nên các bạn có thể tìm đọc, nhà Lastella edit cũng rất mượt và dễ hiểu. Bộ truyện đáng được vote! Mời các bạn đón đọc Tâm Manh của tác giả Dực Tô Thức Quỷ.
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một - Quẫn Quẫn Hữu Yêu
Đại thiếu gia Lục thị, vào năm 27 tuổi, vì mãi không hề rung động trước bất kỳ một cô gái nào nên cha mẹ và em trai đành phải dùng hạ sách bỏ thuốc - chuốc say - rồi đẩy anh lên giường cùng một cô gái xa lạ.  5 năm sau, bánh bao nhỏ 5 tuổi, bản sau của Lục Đình Kiêu, vì không có mẹ và trải qua một cú shock trong quá khứ nên rơi vào trạng thái trầm cảm, luôn cáu giận và thơ ơ với tất cả mọi người.  Một người cha "chưa từng có cảm giác rung động trước bất kỳ ai" và một thằng bé con "không thích tiếp xúc với bất kỳ ai" đã trở nên "lầy lội" hơn bao giờ hết khi gặp được Ninh Tịch. Cả hai cha con đều vừa gặp đã yêu người phụ nữ này, một người mong muốn chiếm hữu, một người vô cùng ỷ lại, cuối cùng tạo ra những tình huống dở khóc dở cười cho đọc giả. Ninh Tịch, trước sự săn đuổi của cha con nhà họ Lục, trước mối quan hệ tình ái "rải khắp làng giải trí" sẽ phải ứng phó ra sao?  Waka trân trọng giới thiệu tới bạn đọc truyện ngôn tình dài kỳ "Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một" với những tình huống hài hước cười ra nước mắt, cũng như những khoảnh khắc làm người ta xúc động nghẹn ngào. *** Sau khi kết thúc hôn lễ, khách khứa lại lục tục kéo nhau ra về. Nhưng mọi việc không dừng lại ở đó, Phong Tiêu Tiêu uống say, hào hứng lôi đám bạn bè của cô dâu chú rể chạy tới phòng tân hôn của đôi vợ chồng trẻ nháo động phòng. Thế là, đợi tới lúc chú rể Lục Đình Kiêu tới trước cửa thì thấy Phong Tiêu Tiêu cầm đầu bảy tám cô gái đang cười hi hi ha ha chặn ở đó. Phong Tiêu Tiêu khoanh tay trước ngực, cười ha hả nói: "Thật ngại quá Lục tổng à, chúng tôi là nhà gái của Tiểu sư muội. Giờ anh muốn vào động phòng, trước hết phải thông qua thử thách của chúng tôi đã!" Lục Hân Nghiên lập tức phụ họa: "Đúng đấy, đúng đấy! Muốn cướp nam thần của bọn này đi đâu có dễ như vậy!" "Đồng ý." Người vừa nói là Annie. "Đệch! Annie, sao ngay đến cả cô cũng chạy đến làm loạn cùng lão Tam vậy hả!" Đường Lãng cạn lời. Lục Cảnh Lễ cũng hết cái để nói: "Cả em nữa Hân Nghiên... Chẳng phải em nên ở phía bọn anh hay sao?" Lục Hân Nghiên lè lưỡi: "Ai nói chứ, em về phía chị dâu cơ!" ... Mời các bạn đón đọc Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một của tác giả Quẫn Quẫn Hữu Yêu.
Xuyên Việt Chi Viễn Sơn Trà Nông - Phong Hương
Học tra* thời hiện đại dấn thân vào tám trăm dặm đại sơn*, *Học tra: học hành dốt nát *Tám trăm dặm đại sơn: núi lớn tám trăm dặm (1 lí, 1 dặm (市里, li) = 15 dẫn = 500m) Tướng quân cổ đại giải giáp quy điền trở về quê nhà, Bắt đầu câu chuyện mang theo một đám điêu dân cùng nhau trồng trà làm giàu. Học tra: Hỏi ta tại sao học nông? Bởi vì chuyên ngành này có điểm trúng tuyển thấp a! Tướng quân: Hỏi ta tại sao nhập ngũ? Bởi vì tướng quân mồm to ăn thịt uống rượu chén lớn a! Học tra: Điểm kỹ năng chuyên ngành? Ngươi xác định muốn hỏi một học tra kỹ năng chuyên ngành? Ngay cả đại cương XX ta cũng đã hoàn toàn quên hết có được không? Tướng quân: Tại sao quy ẩn? Ngươi không làm tướng quân không biết, nơi đó tùy thời đều phải đè nén tạo khuôn có bao nhiêu ngốc bức, nhìn những tướng quân tùy thời bảo trì uy nghiêm, da mặt một đám băng giống như cương thi! Học tra: Tiểu hoán hùng (gấu mèo), đến hâm cái bánh màn thầu. Tiểu hoán hùng, đến đem tảng đá kia bổ. Tiểu hoán hùng, đến đào hầm. Tiểu hoán hùng… Tướng quân (╰_╯)#: Mỗ là Trấn Nam tướng quân Hùng Tinh Vũ, mới không phải tiểu hoán hùng! Học tra (づ ̄3 ̄)づ: Nga. Tiểu hoán hùng phu quân, lại đây xào dầu chè ~ Tướng quân (≧▽≦)/: Ngao, tới liền đây! *** Mí mắt rất nặng. Đại Hùng chưa bao giờ biết, chỉ là mở mắt phải cố sức như vậy. Toàn thân cao thấp không có một chỗ không đau, chính là đau thực tôt. Đau, thuyết minh y còn sống. Sau khi thích ứng cảm giác đau, chậm rãi y cảm giác được ấm áp. Bất đồng với cái loại lạnh từ từ thấm đến trong xương, toàn thân cao thấp đều lộ ra lo lắng. Được cứu rồi. Y hơi hơi cong khóe miệng một chút, dù phát hiện mình cơ hồ vô pháp khống chế biểu tình, lại hoàn toàn vô pháp ngăn cản y vui sướng. Thị lực lúc này mới chậm rãi khôi phục, nóc nhà quen thuộc, bài trí quen thuộc, là nhà của bọn họ. Chính là bên người không có người, tức phụ đâu? Y mơ mơ màng màng tựa hồ nghe được tiếng tức phụ, như thế nào hiện tại người không ở? Ôn Luân đang làm sủi cảo trứng*. Quét dầu lên muỗng canh, cho nửa thìa trứng đánh tan vào muỗng canh, đặt hờ muỗng canh lên bếp lò, đảo một vòng, trứng bên trong trải đều ra muỗng, múc một muỗng thịt bỏ vào, dùng chiếc đũa nhẹ nhàng kéo da trứng về một bên, một cái sủi cảo trứng vàng nhạt đặt trong đĩa bên cạnh. *Sủi cảo nhân là thịt, vỏ ngoài là trứng, rất khó làm phần vỏ. Sủi cảo trứng đã làm vài đĩa. Từ lúc bắt đầu rải rác cháy đen, đến bán thành phẩm hiện tại, ở giữa lãng phí không ít nguyên liệu. ... Mời các bạn đón đọc Xuyên Việt Chi Viễn Sơn Trà Nông của tác giả Phong Hương.
Nguyên Vị Ngọt Ba Phần - Thất Bảo Tô
Nói thế nào nhỉ, truyện hệt như tên vậy, là một ly trà sữa nguyên vị ngọt ba phần, tức là một ly trà sữa đúng vị gốc với hương ngọt dìu dịu. Nói thế, hẳn là các bạn có thể hiểu được mức độ sủng của bộ này như thế nào. Nó chỉ ở tầm trung trung, không ngọt đến mức như đường tan trong miệng. Nhưng cái sủng, cái ngọt của “ly trà sữa” này lại khiến tôi ấn tượng vô cùng, thậm chí xúc động mà vác về edit. Hỗn hợp của trà và sữa, vừa có cái vị ngọt lành của sữa, lại thêm cái vị đăng đắng của trà. Vừa hút nhẹ vào, cái ta ấn tượng đầu tiên không phải là vị ngọt, mà là hương đắng phủ ngập khoang miệng, khiến ta thoáng cảm thấy khó chịu. Ai lại thích vị đắng đây? Câu chuyện cũng như một ly trà sữa, vừa nhấp nhẹ, xông vào là một vị đắng. Tiên Bối có một quá khứ u tối, tối đến mức mà chỉ qua vài lời kể hời hợt, đã cảm thấy cái đau thương bao phủ khắp lòng người. Quá khứ ấy khiến cô sợ hãi, sợ một khi mình mở miệng ra, những người xung quanh sẽ bị tổn thương. Cô dần cúi đầu, im lặng. Cô cũng yêu cuộc sống lắm chứ, cũng yêu những người xung quanh mình, nhưng cô không biết làm thế nào để bày tỏ tình yêu thầm kín ấy. Cô chỉ biết lặng lẽ đưa chúng vào những trang giấy, những nét vẽ, cố gắng truyền tải một phần tình yêu mà có lẽ không bao giờ cô nói ra được. Song cái đắng là để làm tôn lên hương ngọt. Hẳn Tiên Bối thật bất hạnh khi có một tuổi thơ bị cô lập, bị xa lánh; nhưng cô lại thật may mắn, khi có một người nguyện ý tiến vào thế giới cô độc của cô, làm bạn với cô, mang đến cho cô vị ngọt của cuộc đời. Trần Chước là một người đàn ông rất kiên nhẫn, rất dịu dàng và bao dung. Cái tốt của anh khiến cho người ta cảm động, có lẽ là vì anh không nhìn Tiên Bối bằng ánh mắt kỳ dị. Thử hỏi ai sẽ dùng ánh mắt bình thường để nhìn một cô gái mắc chứng sợ giao tiếp, suốt ngày chỉ im như một hũ nút, hỏi gì cũng chỉ biết đáp nhỏ như muỗi kêu đây? Vậy mà anh lại nhìn cô bằng ánh mắt bình thường, thậm chí dịu dàng bao dung nỗi sợ của cô. Anh rất nhẫn nại, không hề ép buộc cô. Cô không muốn nói, anh sẵn sàng trao đổi với cô bằng giấy, bằng điện thoại. Cô không muốn mở lòng, anh sẵn sàng đọc những trang truyện cô vẽ, cô viết, để thấu hiểu tâm hồn cô. Cô không thốt lên được lời yêu, anh sẵn sàng ôm lấy cô nói trước. Anh dẫn cô, như dìu dắt một đứa bé chập chững, tiến vào một thế giới rộng mở trước mắt. Thật sự, Trần Chước rất đúng với câu “Nếu hai ta cách nhau 100 bước, em chỉ cần bước 1 bước thôi, và anh sẽ bước nốt 99 bước còn lại”. Chuyện tình của hai người, không hề có sóng gió, nhưng lại khiến tôi xúc động đến nỗi hốc mắt đầy nước. Không dám nói duyệt qua ngàn bộ truyện, nhưng số bộ tôi đọc cũng phải vượt qua mấy trăm. Trong đó có mấy bộ khiến tôi khóc được? Và bộ này là một trong số đó. Có lẽ mỗi người một vị, bộ này có thể khiến tôi khóc, nhưng cũng có thể làm ai cười. Một ly trà sữa cùng một vị, nhưng mỗi người uống, lại có một cảm nhận khác nhau. Câu chuyện với tôi có thể là một ly trà sữa, nhưng với ai đó cũng có thể là một chén café. Nhưng tôi vẫn hy vọng, với bộ truyện này, các bạn có thể cảm nhận được dư vị đắng đắng ngọt ngọt sau một buổi chiều hè, để cái man mát lành lạnh từ dư vị ấy thấm nhè nhẹ vào lòng, để các bạn mến nó. --- Anh là ly nguyên vị ngọt ba phần duy nhất của em, hôm qua, hôm nay, ngày mai, và… mãi mãi! Than vãn đôi lời: Chuyện là khi kiếm cái ảnh minh họa tạm cho truyện trước khi thiết kế ảnh bìa, phát hiện bộ này đã được bạn Kirin bên Kites edit đến chương 14. Đính chính bản này là bản do Lăng edit hoàn toàn nhé!  Mời các bạn đón đọc Nguyên Vị Ngọt Ba Phần của tác giả Thất Bảo Tô.