Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chư Giới Đệ Nhất Nhân

Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Trọng sinh Chư Giới Đệ Nhất Nhân của tác giả Bùi Đồ Cẩu. p/s: nhân trong nguyên nhân Đại tranh chi thế, nhân mạng như cỏ, vương triều những năm cuối, phong hỏa nổi lên bốn phía. Quần hùng cát cứ, đại tai mấy năm liên tục, phồn hoa thiên hạ nhất thời trăm dặm không có người ở, ngàn dặm không gà gáy. Mà tại cái này loạn thế phía trên, trần thế bên ngoài, càng có cái gì đã trôi qua sắp trở về. Bọn hắn hoặc là truyền thuyết, hoặc là thần thoại... Gặp này đại thế , biên thùy trong thị trấn nhỏ, Dương Ngục ngẩng đầu, chỉ thấy mây đen cuồn cuộn, mưa to sắp tới. ... ... Đã có sách cũ « chư thiên hình chiếu » « đại đạo kỷ », thích bằng hữu có thể đi nhìn xem. p/s: main sát phạt quyết đoán,main đi lên từ núi thây biển máu,ai thích chém giết có lẽ thích p/s: cảnh giới Trúc cơ năm cửa, thay máu mười ba, trâu, hổ, tượng, Long, lô, so sánh thay máu liền là tam tam tiến chế. Tầm thường võ công có chín tầng, một đến ba là đăng đường nhập thất, ba đến sáu là lô hỏa thuần thanh, sáu đến liền là đại thành. Trung thừa võ công có cửu giai, cái khác giống như trên. Thượng thừa võ công điểm cửu phẩm, cái khác giống như trên. Chín tầng tầm thường ước chừng tương đương trung thừa cấp ba, trung thừa cửu giai, ước chừng tương đương thượng thừa tam phẩm. Cửu phẩm thượng tối cao, tốt như vậy nhớ một chút. Thay máu tầng cấp, quan hệ đến võ công hạn mức cao nhất, võ công có thể hay không đạt tới hạn mức cao nhất, vẫn là nhìn người. Về phần mười đô, cho sau lại nói. *** Thế giới mênh mông một lần nữa tái sinh cơ hội, thần ma xa xôi sắp trở về. Cầm một ngụm ăn bạo, học sinh pháp Dương Ngục xuyên qua mà đến, mở mắt nhìn thế giới này. Hắn nhìn thấy trên mặt đất vô tận, vương triều cổ xưa sắp đến cuối đường, trong phong hỏa long xà nổi lên bốn phía. Hắn nhìn thấy mấy chục năm chinh chiến, người dân lầm than. Thiên hộ chi địa, trong nháy mắt tận thành đất trống, vạn thừa chi quốc, trong nháy mắt hóa thành mây khói. Hắn nhìn thấy có đồng tử vung hồng linh múa bốn biển. Hắn nhìn thấy thợ săn đứng trên đỉnh núi, giương cung lên bầu trời. Hắn nhìn thấy người khổng lồ đỉnh thiên lập địa, trong lúc gầm gừ, sơn hà đều vỡ vụn. Hắn nhìn thấy trong chín tầng mây thần tiên ngồi bàn, trong lúc đàm tiếu, thương hải tang điền. Dương Ngục trầm mặc, hoang lối, áp lực, cho đến khi phát ra tiếng gầm giận dữ kinh thiên: - Đại trượng phu sinh làm ngũ đỉnh thực, chết cũng ngũ đỉnh nấu! "Ta cả đời này, tuyệt không tầm thường!" THIẾT LẬP TU LUYỆN Trúc Cơ ngũ quan (Hoán Huyết mười ba lần) Một đến ba lần là đệ nhất quan, lần thứ ba khí huyết như trâu, có thể tu luyện hạ thừa võ công. Bốn đến sáu lần là đệ nhị quan, lần thứ sáu khí huyết như hổ, có thể tu luyện trung thừa võ công. Bảy đến chín lần là đệ tam quan, lần thứ chín khí huyết như voi, có thể tu luyện thượng thừa võ công. Mười đến mười hai lần là đệ tứ quan, lần thứ mười hai khí huyết như rồng, có thể tu luyện thượng thừa võ công, dị thuật, đạo thuật, bị cấp độ hoán huyết hạn chế, khí huyết như rồng dừng bước trước lục phẩm. Lần thứ mười ba là đệ ngũ quan, khí huyết nóng chảy như lò, xưng là chuẩn Tông sư. Hoán Huyết mười hai lần, có thể tu trì Chân Cương, Chân Cương là bước đầu tiên của Vũ Thánh. Hoán Huyết đại thành, thành tựu khí huyết dung lô, xưng chuẩn Tông sư, là bước thứ hai của Vũ Thánh. Bách Kinh Dung Đúc, xưng Tông sư, là bước thứ ba của Vũ Thánh, võ công thượng thừa có thể tu trì đến đệ cửu phẩm đại thành. Khí thông bách khiếu, huyền quang động mở ra, thiên lý tỏa hồn, xưng Đại Tông sư, là bước thứ tư của Vũ Thánh. Sau bốn bước, tức là Vũ Thánh, nhưng muốn đột phá Vũ Thánh, còn có bước thứ năm bí ẩn, tức là "Thu hoạch Đạo Quả", thần công tuyệt học đệ thập phẩm. Thần thông giả (đạo thuật chủ nhân) bốn bước, hàng phục kỳ tâm, cử hành nghi thức, thắp sáng mệnh đồ, luyện hóa vị giai, bốn bước đi xong, lập địa thành tiên (Thập Đô cấp). Thập Đô Tuân theo mệnh đồ, luyện hóa đạo quả, hoàn thành nghi thức, có thể thăng chức Cửu Diệu. PHÂN CHIA VÕ THUẬT Võ công, chia làm thượng thừa, trung thừa, hạ thừa, thần công tuyệt học (võ giả cầm nó trở thành võ công của Võ Thánh, gọi là tuyệt học thần công). Hạ thừa võ công chia làm chín tầng, tầng thứ chín đại thành tương đương với tam giai trung thừa võ công. Trung thừa võ công chia làm cửu giai, đại thành bậc chín tương đương với tam phẩm thượng thừa võ công. Thượng thừa võ công chia làm cửu phẩm, đệ cửu phẩm là đại thành, tương đương với thần thông một trọng. Thần công tuyệt học thập phẩm tương đương với thần thông nhị trọng. Chân Cương phân đẳng cấp, không có hạ thừa, kém nhất là trung thừa, không phải thượng thừa chân trụ, không thể khí thông bách khiếu, trở thành Đại Tông sư, mở cửa Vũ Thánh. Võ công tầng tầng mặc dù không bị cảnh giới hạn chế, người bình thường cũng căn bản không có khả năng tu luyện tới Đại Thành, Đại Tông sư cũng có một bộ phận người không cách nào tu trì một môn võ công đến Đại Thành. Dị thuật, thoát thai với võ công, không có phân biệt thượng trung hạ, phàm là dị thuật, cơ hồ đều tương đương với võ công thượng thừa, uy lực đặc thù có thể so sánh với tuyệt học thần công, dị thuật cửu phẩm là đại thành, thập phẩm là viên mãn, tương đương với thần thông tầng hai. Thần thông chia làm chín tầng, có phân chia cao thấp, tầng tầng cũng bị hạn chế cảnh giới, bản thân vị giai đồ có được bản mạng thần thông. Thần thông đạt tới trình độ nhất định, có thể ngưng luyện thần chủng, nếu thần chủng không trực tiếp ban cho người nào đó, mà là làm truyền thừa pháp khí tồn tại, thì môn nhân có thể thông qua đủ loại pháp môn, phát huy ra một bộ phận uy lực thần thông. Đạo thuật, xuất phát từ thần chủng, thi triển hà khắc nhất, đệ thập phẩm viên mãn, đại thành uy lực tương đương với thần thông trọng ba, uy lực tuyệt luân. *** Tóm tắt Trọng sinh Chư Giới Đệ Nhất Nhân là một tiểu thuyết thuộc thể loại tu tiên, huyền huyễn. Tiểu thuyết xoay quanh nhân vật chính là Dương Ngục, một người tu tiên đã tu luyện đến cảnh giới thượng thừa, nhưng vì một số lý do mà hắn đã bị đánh bại và trọng sinh trở về thời đại loạn thế. Trong thời đại loạn thế này, Dương Ngục quyết tâm một lần nữa tu luyện trở thành người mạnh nhất, bảo vệ những người thân yêu của mình. Hắn đã trải qua nhiều khó khăn, thử thách, nhưng cuối cùng cũng đã đạt được mục tiêu của mình. Review Trọng sinh Chư Giới Đệ Nhất Nhân có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, với nhiều tình tiết bất ngờ. Cốt truyện của tiểu thuyết xoay quanh hành trình tu luyện của Dương Ngục từ một người bình thường trở thành người mạnh nhất. Cốt truyện của tiểu thuyết được xây dựng khá chặt chẽ, có nhiều tình tiết bất ngờ, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Ngoài cốt truyện hấp dẫn, tiểu thuyết còn có những nhân vật được xây dựng khá tốt. Các nhân vật trong tiểu thuyết đều có tính cách riêng, rõ ràng, và có những câu chuyện riêng của mình. Nhân vật chính là Dương Ngục được xây dựng khá ấn tượng. Dương Ngục là một người có ý chí kiên cường, quyết tâm đạt được mục tiêu của mình. Hắn cũng là một người có tình cảm, sẵn sàng bảo vệ những người thân yêu của mình. Một điểm cộng của tiểu thuyết là tác giả đã xây dựng nên một thế giới tu tiên khá phong phú, với nhiều hệ thống võ công, pháp thuật khác nhau. Điều này giúp cho tiểu thuyết trở nên hấp dẫn hơn, khiến người đọc có thể thỏa sức tưởng tượng. Tuy nhiên, tiểu thuyết cũng có một số điểm trừ. Một số tình tiết trong tiểu thuyết còn khá sơ sài, chưa được giải thích rõ ràng. Ngoài ra, đôi khi tác giả cũng sử dụng một số từ ngữ khá nặng nề, khiến người đọc cảm thấy khó hiểu. Nhìn chung, Trọng sinh Chư Giới Đệ Nhất Nhân là một tiểu thuyết khá hay, đáng để đọc. Tiểu thuyết có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, với nhiều tình tiết bất ngờ. Ngoài ra, tiểu thuyết còn có những nhân vật được xây dựng khá tốt. Điểm cộng Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, với nhiều tình tiết bất ngờ. Các nhân vật được xây dựng khá tốt, có tính cách riêng, rõ ràng. Thế giới tu tiên được xây dựng khá phong phú. Điểm trừ Một số tình tiết còn khá sơ sài, chưa được giải thích rõ ràng. Đôi khi tác giả sử dụng một số từ ngữ khá nặng nề, khiến người đọc cảm thấy khó hiểu. Mời các bạn mượn đọc sách Chư Giới Đệ Nhất Nhân của tác giả Bùi Đồ Cẩu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ - Tần Giản
Đám người kia, khiến ngoại tổ mẫu nàng uất ức mà chết, âm mưu giết đệ đệ nàng, đạp lên tình cảm của nàng, ngay cả nàng họ cũng không buông tha cho một con đường sống. Bởi vì, lòng tin của nàng đặt sai chỗ, kế mẫu, muội muội, nữ tử "tài đức" dối trá.. Bởi vì, nàng có thân phận cao quý mà bọn họ phải loại bỏ... Lúc táng thân dưới dòng nước sông, Âu Dương Noãn rít từ trong miệng ra từng chữ: “Nhật nguyệt ở trên, quỷ thần ở dưới, Âu Dương Noãn ta bị chết oan uổng, kiếp sau hóa thành lệ quỷ, cũng sẽ không bỏ qua các ngươi!" Bỗng chợ mở mắt, Âu Dương Noãn trở về năm mười hai tuổi, là năm nàng bị thương ở trán , cũng là năm mà đệ đệ thân sinh bị rơi xuống nước, chính là 3 năm trước khi nàng xuất giá… Cả đời này, hãy xem nàng thay đổi như chong chóng làm mưa làm gió, bảo vệ từng người thân yêu của nàng, diệt hết những kẻ bụng dạ khó lường, bước ra 1 mảnh kim quang huy hoàng của 1 đời người. *** Không biết vì sao, trong nháy mắt Âu Dương Noãn liền có chút không được tự nhiên. Nàng cùng Tiếu Thiên Diệp gặp mặt, cũng không làm ra hành động gì quá đáng, cũng không hề có hành vi phản bội. Nhưng nàng vẫn không tự chủ được mà hơi hơi cúi thấp đầu, trên mặt thậm chí có chút nóng lên: “Chàng đã tỉnh, để ta đi gọi đại phu đến!” Tiếu Trọng Hoa lắc lắc đầu, nói "Không cần! Ta không sao!” Âu Dương Noãn nhìn nhìn hắn, gật đầu thấp giọng nói: “Được!” Nói xong nàng lại mỉm cười an ủi nói: “Đại phu nói chỉ bị thương ngoài da, chàng không cần lo lắng!” Tiếu Trọng Hoa đột nhiên cầm lấy tay Âu Dương Noãn, môi giật giật tựa hồ như muốn nói gì đó. Lúc này cửa phòng đột nhiên mở ra, Yến vương cùng Đổng trắc phi đến. ... Mời các bạn đón đọc Trùng Sinh Cao Môn Đích Nữ của tác giả Tần Giản.
Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất
Lâm Tam Tư sau một giấc ngủ tỉnh lại, phát hiện ra ba chuyện quan trọng sau: Cha mẹ nàng đúng ra phải được sống yên ổn khi về già thì lại bị nhốt vào đại lao. Trưởng tỷ là sủng phi ở hậu cung, vì bị hạ độc mà mất mạng. Lâm Tam Tư đang mang tâm trạng chờ gả thì lại phải làm nha hoàn hầu hạ thái tử! Kiếp này, nàng thề sẽ làm tốt ba chuyện đó là: Ôm chặt đùi của thái tử điện hạ, cứu người nhà ra ~ Ôm chặt đùi của thái tử điện hạ, hạnh phúc bình an một đời ~ Ôm đặt đùi của thái tử điện hạ, sinh em bé sinh em bé sinh em bé ~ Nam chính tuấn tú phúc hắc, nữ chính ngọt ngào đáng yêu ~ *** Sau hai tháng, kinh thành cũng không có biến hóa gì lớn, vẫn phồn hoa như cũ, ở phía Bắc của kinh thành, hoàng cung Nam Dạ vẫn nguy nga tráng lệ, thị vệ đứng thành hàng, nhìn thấy xe ngựa của thái tử điện hạ thì lập tức cúi đầu, nghiêm nghị xếp thành một hàng để nghênh đón. Lâm Tam Tư không biết rằng, mười ngày trước Hoắc Dực có nhận được tin báo nhắc hắn mau chóng trở về kinh, nhưng vì Lâm Tam Tư đang mang thai, không thể để xe ngựa quá xóc nảy, khi đi cũng phải chọn con đường đẹp nhất.Hoắc Dực không yên lòng bỏ nàng lại mà về kinh trước, cho nên mới chậm trễ mấy ngày.Sau khi trở về, hắn liền lo cho Lâm Tam Tư xong rồi vào cung ngay, lúc này mới biết trong cung quả thật đã xảy chuyện lớn. Bệnh tình của hoàng đế rất nguy kịch, cần sắc phong người mới. Tin tức này ngoài thái hậu và những người tuyệt đối được tín nhiệm ra thì không có ai biết cả, ngay cả Hà Tất Kỳ và Tống Cảnh Ngưỡng tốn nhiều công sức cũng không điều tra ra được. Bên trong tẩm cung Triều Dương điện, yên lặng đến mức không nghe thấy bất cứ tạp âm nào, mùi hương trầm quanh quẩn, phía sau tấm rèm, vị hoàng đế uy phong một thời của Nam Dạ lúc này đã vô cùng suy yếu. ... Mời các bạn đón đọc Sủng Phi Đường của tác giả Đinh Đông Nhất.
Loạn Thế Phong Vân: Phượng Tường Tam Quốc - Mộng Ngưng Tiểu Trúc
Mỹ nhân ngoái đầu nhìn lại cười, non xanh chao đảo như say, đao quang kiếm ảnh cũng vì nàng tim đập! Người phương nào áo trắng bồng bềnh, dưới ánh trăng tiếng đàn mai quấn quýt, dùng chí khí hào hùng vạch nên đường Tam quốc Ai có đủ cầm tâm kiếm đảm, cười bạch mã tây phong? Mặc mưa gió đổi thay, ta tiêu dao tự tại; ai có thể dùng cây mơ nấu rượu, thiên hạ luận anh hùng? Quản chi bao đấng anh tài bị cuốn trôi hết thảy; lo gì chuyện ly biệt hợp tan, tiễn trăng đi trước gió trong về! Quay đầu đều vội vã *** Tào Tháo đã sớm về Lạc Dương, các loại phong thưởng cũng đã xong, Hoàng đế Lưu Hưởng không đợi mọi người mở miệng, cũng tự giác “vui vẻ” khen ngợi Tào Tháo hộ giá có công. Đáng thương cho Lưu Hiệp, không chỉ chết tha hương, người kế vị chính tay mình lập nên lại có tướng làm nô dịch, chắc hắn dưới cửu tuyền cũng bực mình hổ thẹn. Kỳ thật, Lưu Hưởng làm vậy là có nguyên nhân, phế hậu Tào phi trong Hoàng cung Hứa Đô cùng nhi tử của nàng đầu năm bệnh chết, tiểu hoàng tử bệnh chết trước, Tào phi nghe tin Lưu Hiệp chết, cũng theo sau tuẫn táng, trên đời này Lưu Hưởng chỉ còn lại người thân duy nhất là ta, bởi vì ta, hắn vội vàng lấy lòng Tào Tháo cũng chẳng có gì lạ, sau khi ta trở về nghe Tào Xung nói, Lưu Hưởng chủ động đề nghị trọng thưởng Tào Tháo, sao đó muốn Tào Tháo hạ lệnh cho ta sớm trở về Lạc Dương. Trong việc phong thưởng cho các đại thần, hắn dứt khoát không từ chối bất cứ đề nghị nào của Tào Tháo, thậm chí chủ động tăng cấp khen thưởng cho người của Tào gia, bởi vậy Tào Tháo rất hài lòng bỏ qua việc giám thị với hắn. Ha ha, Lưu Hưởng của ta tuyệt đối không ngốc! Ta cũng không ngờ, đã xa cách nhiều năm, lại trở thành Hoàng đế, Lưu Hưởng vẫn không muốn rời xa ta, đối với đề nghị của Tào Tháo phong cho ta một phong hào của hoàng thất, hắn không giấu nổi sự phấn khởi, lập tức đồng ý, còn nhân lúc Tào Tháo đề nghị xây phủ Hộ quốc phu nhân, chỉ định một nơi ở ngay cạnh Hoàng cung, chỉ thiếu để ta ở trong cung nữa thôi. Hơn nữa tiền xây nhà toàn bộ dùng quốc khố, cũng không biết Lưu Hưởng yêu cầu hay Tào Xung lấy việc công làm việc tư, cũng không ai phản đối, đến nhóm giám sử luôn luôn công chính cũng im lặng không nói gì. Ha ha, ta lời rồi! Đương nhiên, Tào Xung bọn họ biết tính ta, lại biết ta không ở Lạc Dương lâu, bởi vậy phủ viện xây cũng không quá hào nhoáng, thoạt nhìn có vẻ rất thư thái. Ta lúc này ngồi giữa sảnh đường cũng vô cùng thoải mái, biếng nhác vươn hai chân, đôi tay còn chưa hoàn toàn linh hoạt ôm lấy một vật nhỏ bé trong lòng, cười hì hì nhìn đám người tới thăm ta. ... Mời các bạn đón đọc Loạn Thế Phong Vân: Phượng Tường Tam Quốc của tác giả Mộng Ngưng Tiểu Trúc.
Sủng Phi Thượng Vị Ký - Mạch Thượng Phù Tô
Kiếp trước Cố Vân Yên tâm địa thuần thiện, không tranh không đấu, một lòng vì Tiêu Dục, cuối cùng lại chịu nỗi đau mất con, ôm hận mà chết. Sống lại, nàng muốn đem những nữ nhân từng hãm hại nàng, tổn thương nàng giẫm nát dưới chân. Nàng phải làm nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ này, một khi phong hậu, sủng quan thiên hạ, từ nay về sau lại không người dám khi dễ nàng! Chú ý: Giai đoạn trước cung đấu, về sau ngọt sủng! Một đường thu thập gian phi, kết cục tất HE! *** Lúc này nàng đang mềm mại rúc vào trong lòng Tiêu Dục. Hai người cùng nhau đứng ở trên Trích Nguyệt lâu, nhìn trăng tròn như gương ở phía chân trời, nghe hắn nói có chút mất mát:"Gần đây Khuynh Thành hay chạy đi Đông Cung. Một tháng này, ta thấy số lần chạy qua đó của nàng mười ngón tay cũng đếm không đủ rồi. Haizz... Có thể thấy được, nữ nhi đã trưởng thành rồi~" Cố Vân Yên bật cười,"Nữ nhi trưởng thành, tự nhiên sẽ có tâm sự của nữ nhi. Khuynh Thành nay đã mười ba, qua hai năm nữa liền đến tuổi đợi gả rồi. Trước mắt mới chỉ là ít gặp vài lần ngươi đã như vậy. Tương lai Khuynh Thành gả đi rồi thì nên làm thế nào cho phải?" Tiêu Dục vừa nghĩ tới bảo bối mà bản thân luôn phủng ở trong lòng bàn tay chỉ hai năm nữa sẽ bị nam nhân khác bắt đi, trong lòng càng là tư vị không thoải mái,"Khuynh Thành chưa cập kê, đàm hôn luận gả không khỏi quá sớm. Ta tính để nàng ở tại bên người thêm vài năm." Cố Vân Yên biết, Tiêu Dục từ trước đến nay thiên vị Khuynh Thành công chúa, tất nhiên là không nỡ sớm gả nàng đi. Bản thân làm sao buông được. Có điều... không biết nữ nhi nhà mình có chịu như vậy hay không. "Bọn nhỏ rồi cũng lớn, tóm lại là muốn có gia đình của chính mình. Tháng trước Hạo Nhi cùng Linh San cũng đã đại hôn. Chúng ta nha, nghĩ đến không lâu nữa có thể làm tổ phụ tổ mẫu rồi đó. " ... Mời các bạn đón đọc Sủng Phi Thượng Vị Ký của tác giả Mạch Thượng Phù Tô.