Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cô Dâu Áo Đen

Rùng mình, li kì, hồi hộp. Cô Dâu Đen là một cuốn tiểu thuyết trinh thám hình sự với những bí ẩn kinh dị theo kiểu cổ điển. Tin chắc rằng, sau khi đọc cuốn sách này, nó sẽ ám ảnh bạn trong một thời gian dài. Cách tác giả xây dựng câu chuyện, người đọc như được bao quanh bởi sự mờ hồ. Càng đọc bạn sẽ càng bị lôi cuốn nhiều hơn. Đằng sau tấm khăn choàng cô dâu, hung thủ thật sự là ai? Từng người một, những người đàn ông đang hấp hối, những cái chết có vẻ như vô tình và chẳng hề liên quan đến nhau. Mối liên kết duy nhất là trước khi chết, người mà các nạn nhân nhìn thấy cuối cùng là một người phụ nữ mặc áo cưới màu đen và những lời nói ngắn ngủi, khó hiểu của cô. Họ không biết cô là ai, cô đến từ đâu hay tại sao cô bước vào cuộc đời họ. Trước mắt họ, cô hóa thân thành nàng thơ kiều diễm, người tình trong mộng, nữ thần săn bắn Diana lùa con mồi vào chỗ chết. Mỗi lần cô xuất hiện, một người đàn ông sẽ bị bỏ bùa. Mỗi khi cô biến mất, một kẻ xấu số sẽ phải bỏ mạng. *** CÔ DÂU ĐEN – Cornell Woolrich Cấu trúc của truyện theo mình tương đối độc đáo. Tác giả giới thiệu luôn nhân vật chính là cô gái tên Judith đồng thời cũng là thủ phạm ngay từ đầu, sau đó trong các sự kiện diễn tiến tiếp theo, nhân vật cô gái chỉ xuất hiện trong vai trò thứ hai. Mạch truyện đặc biệt ở đây là do tác giả đi theo các nạn nhân vốn là nhân vật phụ thì đóng vai trò then chốt để đẩy mạnh cốt truyện, thay vì đi theo nhân vật trọng tâm, nhân vật chính là cô gái. Nhưng ta vẫn luôn biết Judith là nhân vật chính, vì được giới thiệu ngay từ đầu và xuất hiện xuyên suốt trong toàn bộ câu chuyện, ngoài nhân vật thanh tra Wanger. Câu chuyện được chia theo các chương tương ứng với mỗi nạn nhân, mà sau đó cái chết của họ đều bị gây ra bởi một người phụ nữ bí hiểm mà người đọc đều biết nhân dạng là Judith được giới thiệu từ đầu truyện. Trong từng mẩu truyện nhỏ này tác giả lại lần lượt giới thiệu nhân vật chính – nạn nhân – với đầy đủ tính cách, gia cảnh thế nào, rồi gặp gỡ thủ phạm – Judith – tiếp xúc với cô, và cuối cùng chết, rồi cảnh sát tham gia điều tra, và kết thúc câu chuyện. Cái hay là tác giả thay đổi các phương thức giới thiệu nhân vật, diễn tiến từng vụ án diễn ra khá đa dạng từ góc độ của người quan sát. Người đọc được tham gia trực tiếp vào quá trình gây án, và đôi khi cảm thấy rất bức bối, khó chịu khi biết thủ phạm ở ngay đó, ngang nhiên phạm tội trong khi nạn nhân vẫn ngây ngô không biết gì. Nhưng xen kẽ với sự bức bối đó lại là sự tò mò, hồi hộp dần dần tăng lên khi người đọc muốn biết lần này thủ phạm sẽ gây án kiểu gì, khác với các lần trước thế nào, sẽ gặp những khó khăn gì. Qua đó mình lại thấy tính cách của Judith – hung thủ – dần dần được bộc lộ qua mỗi lần giết người: một con người tính toán, mưu mô, rất thông minh, nhưng đồng thời có những giá trị đạo đức rất rõ ràng. Tuy vậy, người đọc vẫn sẽ chưa đồng cảm đủ với Judith, cớ nào mà cô phải ra tay giết những người đó? Các nạn nhân trong truyện được mô tả không hề xấu xa, mà ngược lại, họ cũng có ước mơ, có gia đình, có người yêu thương. Kết thúc mỗi vụ án là sự bất lực, bó tay của thanh tra Wanger trong việc điều tra. Bình thường đọc ở nhiều cuốn crime thriller thì việc này sẽ khiến mình ức chế. Nhưng với cách xây dựng cốt truyện đặc biệt ở đây thì vai trò của cảnh sát không được tô vẽ quá nhiều, khiến mình cũng thấy việc Wanger phải đóng lại vụ án mà không truy ra được nghi phạm rất bình thường, vì mạch hấp dẫn chủ yếu nằm ở chính đường dây của nhân vật Judith. Vì vậy, tác giả gói gọn lại toàn bộ quá trình điều tra ở mẩu truyện cuối cùng rất gọn ghẽ. Vì cuốn này không phải là trinh thám suy luận nên những gì mà Wanger tiết lộ và giải thích động cơ hành động của hung thủ được trình bày thành một bài dài dòng, đủ hợp lý, chứ không có những chứng cứ cụ thể rải rác trong suốt cuốn sách. Theo mình thì truyện khá dễ đọc, dễ hiểu, không cần phải động não trong quá trình phá án. Cốt lõi của truyện là người đọc tham gia vào hành động của Judith, nhưng bị giấu đi nguyên nhân tại sao cô ấy lại làm thế, cho đến cuối cùng, thanh tra trực tiếp vào cuộc và giải mã những chuỗi án mạng này. Nhưng trong lời giải thích đó người đọc, và chính hung thủ lại được tiết lộ một bí mật mới, khốc liệt hơn nhiều và khiến tất cả chúng ta, người đọc lẫn nhân vật chính, bàng hoàng và cảm thấy mọi thứ xảy ra từ đầu đến giờ thật vô nghĩa. *** Hương Spy Những người đàn ông không biết cô là ai, cô đến từ đâu hay tại sao cô bước vào cuộc đời họ. Trước mắt họ, cô luôn hoá thân thành nàng thơ kiều diễm, người tình trong mộng, nữ thần săn bắn Diana lùa con mồi vào chỗ chết. Mỗi lần cô xuất hiện, một người đàn ông sẽ bị bỏ bùa. Mỗi khi cô biến mất, một kẻ xấu số sẽ phải bỏ mạng. Những vụ án mạng rời rạc tưởng chừng không liên quan gì đến nhau. Dường như thanh tra Lew Wanger là người duy nhất nhận ra điểm chung giữa chúng: sự hiện diện của một nữ nghi phạm xinh đẹp, người luôn biến mất một cách bí ẩn ngay sau khi gây án. Liệu ông có kịp thời tìm ra CÔ DÂU ĐEN trước khi người phụ nữ nguy hiểm ấy hoàn tất hành trình trả thù đẫm máu của mình? Vẫn kết cấu như Điểm hẹn đen, 5 vụ án, nhưng ở quyển này chỉ có 4 nạn nhân. Cô gái trong Cô dâu đen mang một cá tính rất khác biệt. Nàng ta khéo léo đi giữa thành phố, lần lượt lần lượt giết những người đàn ông khác nhau, mỗi lần xuất hiện là một ngoại hình khác. Điều mình thích ở cô nàng sát thủ này chính là cô nàng tuy giết người nhưng rất tốt, cô không làm liên lụy đến bất cứ ai. Khi có thể ngụy tạo bằng chứng vu oan cho người khác, cô nàng không làm. Khi người khác trở thành kẻ tình nghi, cô nàng gọi điện luôn đến sở cảnh sát để chứng minh. Điểm hấp dẫn nhất của Woolrich làm mình chưa bao giờ thất vọng đó chính là giọng văn rất mượt mà, khắc hoạ rất rõ tâm lí của từng nhân vật trong truyện, từ thủ phạm – đa phần là những cô gái hay chàng trai bị mất người yêu hoặc vợ, chồng ngay trước ngày kết hôn đến những nạn nhân của từng vụ án – không hề biết là mình sắp bị giết. Mặc dù thiên về tâm lí nhưng truyện của ông thường khá mỏng với khổ bé. Thích hợp cho những người thích đọc liền mạch. Đặc biệt đến cuối truyện, 1 cú plot twist to đùng làm mình khá bất ngờ. Dường như những thứ tận mắt mình nhìn thấy cũng chưa chắc đã là sự thật. Chốt lại, nếu có điều kiện, chắc chắn mình sẽ sưu tầm đủ bộ sách của Cornell Woolrich để đọc. Điểm: 7,5/10 *** Minh Sơn Cô dâu đenCÔ DÂU ĐEN 1. Về tựa đề sách: Cô dâu đen. Một cái tên đơn giản, dễ hiểu tóm gọn trong 3 từ, thâu tóm và làm nổi bật được chủ đề của câu chuyện. Một cô dâu “đen” đúng nghĩa. 2. Hình thức Bìa theo mình chưa ấn tượng lắm. Sách cầm vừa tay và số lượng trang cũng vừa phải. Dịch thuật khá ổn. Tuy nhiên một số lỗi cơ bản vẫn xuất hiện trong cuốn này: lỗi chính tả, dính chữ… Về cơ bản vẫn chấp nhận được. 3. Về cốt truyện Cái cách mà Woolrich xây dựng cốt truyện trong Cô dâu đen: không màu mè, đơn giản mà hiệu quả, lôi cuốn. Nếu bạn đọc đang tìm một cuốn trinh thám nhập môn, bắt đầu tìm hiểu về trinh thám với cốt truyện không rườm rà, không lan man thì Điểm hẹn đen là một trong những lựa chọn tuyệt vời. Nhịp điệu vừa phải, không quá nhanh cũng không quá chậm đủ để người đọc vừa theo dõi vừa kịp suy ngẫm. 4. Tuyến nhân vật Nhân vật được xây dựng ở mức tròn vai. Ngoại trừ “cô dâu đen” nhỉnh hơn một chút. “Cô dâu đen” xinh đẹp, đa tài, suy luận sắc bén, quyết đoán,… chỉ tiếc là đã nhúng chàm và mãi không thể có hạnh phúc trọn vẹn. Chấm điểm: 8.0/10 (phê) *** Phan Thế Sơn Cornell Woolrich (1903-1968) được coi là một trong những nhà văn lớn trong thể loại truyện noir fiction (tiểu thuyết đen). Ông cũng là tác giả trinh thám có số lượng lớn truyện chuyển thể thành phim. Những bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết của Woolrich thường trở thành những phim ăn khách. Cô dâu đenCÔ DÂU ĐEN 4 vụ án 4 người đàn ông bị giết bởi một phụ nữ trẻ trung xinh đẹp đầy bí ẩn. Không ai biết về người phụ nữ trẻ đó. Nàng xuất hiện không ai hay, ra đi bỏ lại đằng sau xác 1 nam nhân to cao cường tráng… Nàng thực hiện 4 vụ án theo 4 cách khác nhau, khi thì xuất hiện như 1 nàng thơ xinh đẹp, lúc thì giống nữ thần săn bắn, hay người trong mộng của các nạn nhân. Họ không hay biết về sự nguy hiểm đang rình rập mình… khi phát hiện ra đã quá muộn màng… Nàng vẫn tiếp tục dấn bước để trả thù. Danh sách những cái tên cần phải xóa bỏ vẫn còn.. Toàn cuốn sách được bao phủ bởi một bầu không khí bất an, làm người đọc hồi hộp … với bóng tối và những cái chết bất ngờ… Những vụ án trên xảy ra ở địa bàn thanh tra Lew Wanger phụ trách. Không ai ngoài ông đã phát hiện ra sự liên quan giữa các vụ án. Ông có tìm ra nàng và lý do tại sao 1 người đẹp mỏng manh như nàng lại quyết tâm theo đuổi 1 quá trình trả thù đẫm máu như vậy… Sau rốt, đến những trang cuối cùng bạn vẫn còn bị 1 cú lừa ngoạn mục của tác giả… Huỳnh Thu Giang   *** Cô dâu đen - Cornell Woolrich Tác giả: Cornell Woolrich Phát hành: Sách Phúc Minh Reviewer: Điền Yên  —– Đây là cuốn thứ hai của Cornell Woolrich mà tôi đọc, sau Ám ảnh đen. Mặc dù nhan đề cũng có chữ “đen” nhưng không u ám, huyền bí như cuốn kia. Nhân vật trung tâm là một cô gái xinh đẹp, thông minh, nhưng hơn tất cả, nàng giết người bằng lòng thù hận, quyết tâm và bình thản như thiên thần giáng thế. Nàng biết rõ việc mình làm, tính toán cẩn thận, điềm tĩnh và khoáng đạt hơn vô số thủ phạm tôi từng xem qua. Nàng thay hình đổi dạng để tiếp cận nạn nhân, không ai có thể nghi ngờ câu chuyện nàng bịa ra nên tất cả các nạn nhân đều như chết vì tai nạn bất ngờ. Rồi nàng biến mất không vết tích, cho đến vụ án sau. Điều tuyệt vời nhất là nàng không lạm sát. Tôi đã đọc rất nhiều truyện, thủ phạm vì nhằm mục đích che giấu bản thân mà giết người vô tội. Truyện này thì không. Nữ chính chỉ giết người nàng muốn giết. Thậm chí, khi biết có người vô tình bị liên lụy, nàng lập tức gọi đến đồn cảnh sát yêu cầu thả người bằng vẻ lãnh đạm, bình thản, và thấu suốt đến mức tôi muốn yêu nàng. Công bằng mà nói, tính trinh thám của Cô dâu đen không nhiều. Các vụ án rơi vào bế tắc vì cảnh sát không tìm ra động cơ và mối liên quan giữa thủ phạm và nạn nhân chứ dấu vết hình sự để lại có mà hàng đống. Nếu không vì sự nhầm lẫn của anh chàng nhân viên mới thì nàng vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật. Thế nhưng cuốn sách này, bạn nhất định nên xem vì nữ chính hấp dẫn vô cùng, quyến rũ trên từng hành động, đến giây phút cuối cùng. Tôi thật muốn nói với nàng: “Chị đại, chị là nữ, em vẫn yêu.” Nếu xuyên thư, tôi sẽ xuyên vào thời điểm đầu truyện, cứu vớt đời nàng và we live happily ever after. *** Dang Thi Quynh Anh Thật ra ban đầu không định mua Cô Dâu Đen của Cornell Woolrich về đọc. Lý do không mua thì rất đơn giản, thấy chữ cô dâu thì nghĩ ngay đến mấy chụy nữ bị phụ tình gì đó rồi hận nọ kia, sau đó thì cả cuộc đời chìm trong oán thán, tâm lý nặng nề, xin lỗi styles đó không hợp với mình. Mình chỉ thích giết tì tì chết tè tè, càng giết nhiều chết nhiều càng khoái. Hehe. Nhưng anh Nam Đỗ nói cuốn này thuộc gu của cô đó, đọc cũng nhanh, ok mua luôn, và rồi mới biết được nếu không có Nam Đỗ mình đã bỏ lỡ 1 tác phẩm hay ơi là hay. Ngay từ đầu vô tác giả khiến tôi đồng cảm sâu sắc với nữ chính, dù rằng chưa rõ lắm lý do bả giết người nhưng chắc cú bả giết là có cái lý của bả. Mấy thằng bị giết dù không rõ ràng lắm hồi trước bọn nó làm gì nhưng chắc là chúng đáng chết. Nhưng bên cạnh đó thì có cái gì đó là lạ, kiểu như sao tôi lại thấy thương cho nạn nhân, tôi không ác cảm gì với bọn họ. Một anh chàng rất galang, lịch sự với phụ nữ. Một anh chàng với trái tim lãng mạn. Một anh họa sỹ hiền lành, nhiệt huyết với công việc. Và đặc biệt, nạn nhân mà tôi thích nhất, một ông chồng có chức cao nhưng sẵn sàng để vợ sai khiến mua nước tương mắm muối khi bả cần, luôn luôn lắng nghe mặc dù nhiều khi không hiểu mấy lời dặn dò lê thê không đâu vào đâu của bả mà không cáu kỉnh, vẫn đầy yêu thương bao dung. Một người cha rất khoa học với con cái, không la rầy, thậm trí là không thể hiện chữ stop với hàng loạt hành động chơi tới không có điểm dừng của con trẻ. Hazzz, nhưng nạn nhân với phẩm hạnh tuyệt vời như thế đã phạm phải tội ác gì mà khiến nữ chính điên cuồng trả thù??? Một câu hỏi lớn, mở ra quá khứ đầy đau thương, có bức xúc, phần nộ, tuyệt vọng hối hận tè le hột me luôn. Mỏng mỏng ít trang, truyện nhỏ mà có võ, hồi hộp và bất ngờ tới phút cuối cùng. Truyện hay nhưng ấn tượng sâu sắc với tôi là thoại, công nhận thoại cực hay, hài hước dí dỏm thông minh. Thoại chất, chỉ vài chữ mà chứa quá trời thứ, từ hé lộ dấu vết để suy luận, làm dịu không khí, chọc cười nhẹ nhàng….vv.vvv Túm lại, nôm na rằng, tác phẩm cô dâu đen như 1 cô gái đẹp nếu thêm nữa thì thừa mà bớt đi thì lại thiếu. Nó vừa khít rồi. Điểm: 8.75 *** Tà Ngô Đọc tiểu thuyết trinh thám mà tôi cứ ngỡ mình đang đọc một cuốn tản văn nào đó. Một lối hành văn hết sức bình thản, nhẹ nhàng, thậm chí còn có cảm giác như cuộc sống trong cuốn sách này chậm đi một nhịp so với đời thực. Một người phụ nữ với 4 nạn nhân, những người đàn ông bị giết với những phương thức gây án gần như là một, chỉ khác ở cách thức thực hiện. Nhưng vẫn là nó, vẫn là cái thái độ thân tình đó. Cô ta luôn xuất hiện hết sức nhẹ nhàng, dễ dàng lấy được cảm tình của tất thảy nạn nhân mặc dù như không quen biết và tự thấy 4 anh chàng này quá ư là dễ tin người. Quá tài tình trong việc chuẩn bị tươm tất cho “trò chơi giết người” của mình và lại biến mất một cách không có chút dấu vết. Đọc lần lượt các vụ án mạng tôi phải liên tục thốt lên rằng “ôi, một người phụ nữ biến thái”. Bạn dễ dàng nhận ra cô ta là kẻ gây án nhưng không tài nào lí giải được động cơ. Tất cả những gì Woolrich cho chúng ta biết về cô dâu đen chỉ là vẻ đẹp đầy thu hút rồi biến mất và để lại đằng sau là những cái chết bất ngờ. Nhưng, cô ta là 1 “quân tử” đúng nghĩa, dám làm dám nhận. Thực sự thì may mắn là cuốn sách không quá dày và trí tò mò của tôi khá lớn nên đã không bỏ lỡ cái hay ẩn giấu ở đằng sau. Vừa đọc vừa hi vọng vừa chờ đợi một cái gì đó thật khác nhất sẽ có. Khi người ta thông báo đến vụ án thứ 5 mà tôi cứ sợ, sợ rằng cái kết quá đơn giản làm tôi thất vọng về cuốn sách này. Nhưng, ôi may quá, chương cuối này ẩn chứa một sự thật đáng kinh ngạc, điều tôi hi vọng đến 1 cách tuyệt diệu đến ngỡ ngàng, 1 cú lừa ngoạn mục của Woolrich. Đảo ngược vị trí của con mồi và kẻ đi săn. Một thứ hận thù mù quáng đã nhuốm đen trái tim thuần khiết đó. Ôi thôi, tôi nói nhiều quá rồi, các bạn đọc đi nhé. ~ 8/10 *** Thương Nguyễn Cô dâu đen  là cuốn truyện trinh thám khá lạ. Bốn vụ án mạng đã xảy ra. Bốn người đàn ông bị chết bởi bốn cách khác nhau. Trước khi họ bị chết không biết tình cờ hay cố ý mà họ đều gặp một người phụ nữ bí ẩn. Cô ta vô cùng xinh đẹp, thông minh, sắc sảo nhưng vô cùng bí ẩn. Họ bị thu hút bởi cô. Họ không hề quen biết cô. Vậy tại sao họ đều bị chết sau khi gặp cô. Người phụ nữ bí ẩn này là ai? Cô có liên quan gì tới những người đàn ông bị giết? Động cơ gây án là gì? Là tác phẩm mở màn cho thời kỳ huy hoàng của Woolrich, Cô dâu đen không hoàn toàn là cuốn tiểu thuyết trinh thám đen thông thường mà còn mang giá trị nghệ thuật. Cuốn tiểu thuyết không tập trung khai thác những yếu tố giật gân, gây sốc mà khai thác vào cốt truyện, lời thoại và việc “đặc tả” nhân vật – cô gái xinh đẹp tựa nữ thần nhưng lại luôn mặc áo cưới và khăn mạng che mặt màu đen. Cô Dâu Đen – đúng như cái tên của nó là một câu chuyện nhuốm màu đen tối. Tội ác, chết chóc, báo thù và công lý. Tất cả cuốn sách có thể gói gọn trong từng ấy câu. Thế nhưng trên nền một câu chuyện đơn giản tác giả lại có thể viết lên cả một tác phẩm ghi dấu ấn sâu đậm trong dòng văn chương ông theo đuổi. Quả thực điều này không dễ dàng. Truyện mở đầu rất lặng lẽ, cảm khái, như một khúc nhạc du dương: “… Đôi bờ vai trắng ngần nhô cao trên bộ váy đen nhiều lớp đã làm tan biến bầu không khí lãng mạn trong ngày cưới…”, cùng vẻ đẹp thanh nhã đó là ánh mắt lạnh lùng hình viên đạn với khuôn mặt kiều diễm sẽ làm tim bạn đóng băng khi chiêm ngưỡng nó. Cô len lỏi, lảng tránh, giễu cợt làm nản lòng các quý ông trong bữa tiệc cưới. Để rồi cái chết đến thật bất ngờ chớp nhoáng nhanh điện xoẹt. Cô đến và đi trong gió, rất điềm tĩnh, tự tin để lại bao nhiêu nỗi hoài nhớ. Cô đẹp mơ màng, quyến rũ chết người, một cái chết ngọt lịm tỏa ra từ vẻ đẹp mê hồn của nữ thần băng giá. Cô tôn trong trực giác, vì vậy mà may mắn luôn mỉm cười với cô; ra tay rất chậm dãi, ung dung, thư thái, mạnh mẽ một cách lặng lẽ. Cô luôn tìm kiếm săn đuổi một cách kiên định bằng đôi mắt xanh biếc, sâu thẳm và sắc bén liếc nhìn như tia X làm tan biến tất cả. Với cô có những thứ chỉ được đổi bằng tính mạng. Vẫn là những vụ giết người quỷ khóc thần sầu làm cho thanh tra Wanger lực bất tòng tâm, ảo não suy tư ròng rã mấy năm trời theo đuổi. Mỗi lần cô xuất hiện thì cái chết đến mà không báo trước, tuy tàn nhẫn nhưng cô xuống tay rất đẳng cấp rất đẹp. Lối viết cũng rất lạ khi bạn biết hung thủ là người phụ nữ bí ẩn nhưng lại không tìm ra đâu là động cơ gây án, tại sao cô ta lại hành động như vậy? Cô ta thoáng xuất hiện trước khi các nạn nhân bị chết nhưng cũng lại biến mất một cách đầy bí ẩn như chưa hề có bóng dáng mình ở đó. Mời các bạn đón đọc Cô Dâu Áo Đen của tác giả Cornell Woolrich & Trang An (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bản Thông Báo Tử Vong: Sự Trừng Phạt - Chu Hạo Huy
Vị bác sĩ chuyên khao Thận của bệnh viện Nhân Dân - Lý Tuần Tùng mất tích, ông bị cắt một một ngón tay cái bên bàn tay phải và kẻ bắt cóc đòi tiền chuộc bằng kim cương trị giá mọt triệu nhân dân tệ. Mặc dù cảnh sát đã bủa vây thiên la địa võng, nhưng số kim cương vẫn biến mất còn Lý Tuấn Tùng thì mất mạng.  Đội cảnh sát hình sự dốc toàn lực quyết tâm phá an, bao nhiêu manh mối tìm được lại lần lượt bị cắt đứt, các nhân vật liên quan đến lý Tuấn Tùng đều được điều tra tỉ mỉ, nhưng cái chết của bác sĩ Lý vẫn là một ẩn số.  Liệu La Phi - đội trưởng đội cảnh sát hình sự có nhìn được ra điểm mù vốn được dàn dựng công phu chặt chẽ để phá án thành công hay không? Và rột cuộc , ai là kẻ đã sát hại Lý Tuấn Tùng? Liệu tất cả những kẻ có tọi đều bị trừng phạt *** Ngày 30 tháng 10 " sao không kéo rèm cửa sổ ra? tối om om thế." Vừa bước vào phòng, Dư Tĩnh đã kêu toáng lên. Cô chạy thẳng đến bên cửa sổ, kéo toang rèm ra, ánh nắng chiều rực rỡ tràn vào khiến vẻ âm u nặng nề của bầu không khí trong căn phòng hoàn toàn thay đổi. Mấy anh chàng đang ngồi trong phòng đều không nói gì, xem ra họ đã quen với lối hành động theo ý mình của Dư Tĩnh. Cô gái vùng phương nam trông nhẹ nhàng đằm thắm này lại có tính cách thẳng thắn bộc trực như người phương Bắc. Đợi cô gái ngồi vào bàn họp, một cậu thanh niên đeo kính bên cạnh mới nhắc: Lát nữa phải bật máy chiếu đấy, sáng quá sẽ không nhìn rõ được." "Đợi đến lúc bật máy lên rồi tính". Dư Tĩnh đáp lời rồi nhìn cậu thanh niên hỏi "Sư huynh, anh ngửi xem trên người em có mùi không?" Cậu thanh niên đeo kính trên ghế sát lại ngửi, sau đó nói to xuýt xoa, vẻ mặt ngây ngất: " thơm quá" Tất cả mọi người trong phòng đều cười theo. " Đáng ghét!" Dư Tĩnh giơ nắm tay thon lên đấm một nhát vào đối phương, lại hỏi lần nữa: " Nói thật đấy trên người em có mùi của người chết không?" "Mùi người chết gì? Đấy là mùi formalin." Cậu thanh niên đeo kính sửa lời và vặn lại, "Cái mùi này thì trên người bọn mình ai mà không có hả?" Dư Tĩnh chau mày nhấn mạnh: "Em khác các anh." Cậu thanh niên đeo kính hiểu ra điều gì đó, cậu nhìn cô bằng ánh mắt thông cảm:"Mấy hôm nay em mệt lắm hả?" "Chứ còn gì nữa? Vùi trong đống người chết." Dư Tĩnh nhe răng cười ngao ngán, "Con gái mà bị phân vào khoa Bệnh lý, anh bảo có phải là bi thảm nhất thế giới không cơ chứ?" "Đừng kêu ca nữa, chẳng phải là tự em chuốc lấy còn gì?" Một anh chàng khác ngồi phía đối diện khuyên bảo, "Cô chịu đi. Thường cũng chỉ hai ba tháng thôi, qua được là ổn cả thôi." Cậu thanh niên vừa nói dứt lời thì ngoài hành lang vang lên tiếng gót giày nện xuống mặt sàn. Mọi người trong phòng như thể bất được tín hiệu gì đó, lập tức trở nên im lặng, không dám nói thêm lời nào. Giây lát sau một bóng người bước vào phòng, tất cả sinh viên nam nữ đều đứng lên, kính cẩn chào: "chúng em chào cô Trang" Giáo viên là một người phụ nữ có khí chất đặc biệt, dáng người cao ráo, gương mặt đoan trang. Sau khi vào phòng, bà liền ngồi vào vị trí đầu bàn họp, đồng thời quay đầu nhìn về phía cửa sổ, ánh nắng chiếu thẳng vào khiến bà hơi nhíu mày. Dư Tĩnh ở gần đó hiểu ý, vội ra cửa sổ kéo rèm lại rồi ngồi vào cùng các sinh viên khác. Cô Trang đặt một tập tài liệu và điện thoại di động lên bàn họp, sau đó nói ngắn gọn: "Bắt đầu đi" Thứ tự báo cáo đã được xếp lịch sẵn từ trước. Cậu thanh niên đeo kính khi nãy báo cáo đầu tiên, cậu điều khiển máy chiếu mở file ppt đã chuẩn bị, slide đầu tiên hiện ra tên của cậu: Dương Triết. Trong quá trình Dương Triết báo cáo không khí trong phòng họp vô cùng yên lăng, chỉ có chiếc điện thoại của di động của cô Trang vang lên một tiếng giữa chừng. Có điều bà không hề xem ngay. Khoảng mười phút sau, phần báo cáo của Dương Triết kết thúc. Cô giáo Trang lập tức đưa ra lời nhận xét, đám sinh viên của bà vừa nghe vừa chăm chỉ ghi chép. Cuối cùng cô nói "Được rồi". Dương Triết liền thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Cô giáo Trang nhớ ra hình như điện thoại có tin nhắn liền mở ra xem, sau đó phân công Dương Triết :" Tôi có một gói bưu phẩm ở trạm chuyển nhận, cậu đi lấy giúp tôi." Dương Triết cầm chứng minh thư của cô giáo Trang rời phòng họp đi lấy bưu phẩm chuyển phát nhanh. Khi quay lại phòng họp cậu thấy sinh viên báo cáo thứ hai đang cúi đầu nghe cô giáo Trang phê bình. Dương Triết có chút đắc ý, nhưng không thể hiện ra mặt, chỉ lặng lẽ đặt hộp bưu phẩm chuyển phát nhanh vừa lấy về và chứng minh thư trước mặt cô giáo rồi ngồi vào chỗ của mình. Cô giáo Trang cầm chiếc hộp giấy lên xem. Trên chiếc hộp đó dán đầy băng dính, không thể mở ngay ra được. Bà cầm chiếc hộp rời khỏi phòng họp, một lúc sau đã thấy quay lại ngay, trên thay cầm theo một con dao dọc giấy. Vì thời gian có hạn, bà không trao đổi tiếp với sinh viên trước đó nữa. " Chúng ta đừng làm mất thời gian của mọi người vấn đề của bạn hết buổi tôi sẽ tiếp tục trao đổi riêng với bạn." Cô giáo Trang nghiêm khắc nói với cậu sinh viên sau đó bà quay về phía cô gái duy nhất trong phòng họp " Dư Tĩnh, em bắt đầu đi." Dư Tĩnh căng thẳng nuốt nước bọt, mở file ppt. Cô giáo Trang vừa nghe Dư Tĩnh trình bày, vừa bắt đầu dùng chiếc dao nhỏ cắt băng dính trên chiếc hộp giấy. Dư Tĩnh vừa nói vừa liếc nhìn cô giáo Trang, có vẻ không tư tin về bài báo cáo của mình. Và tình hình có vẻ đúng như cô lo lắng, vẻ mặt của cô giáo Trang mỗi lúc một năng nề hơn. Dư Tĩnh lại càng phấp phỏng bất an, giọng nói cũng bắt đầu run. Cuối cùng cô giáo Trang giơ tay chặn lại: "Em đừng nói nữa" Dư Tĩnh nín thở, luống cuống không biết làm gì. Cô cúi đầu chờ đợi trận phong ba bão táp sắp sửa giáng xuống. Nhưng cô giáo Trang không nói gì thêm nữa. Giây lát sau, Dư Tĩnh ngẩng đầu quan sát phản ứng của cô giáo Trang, cô thấy sắc mặt cô tái nhợt, mặt cắt không còn giọt máu. Trong ấn tượng của Dư Tĩnh cô chưa bao giờ thấy sắc thái như vậy trên gương mặt người phụ nữ này, cô biết chắc chắn mình không phải nguyên nhân khiến sắc mặt bà trở nên như vậy. Lúc này, đối tượng mà bà đang chăm chú lại là chiếc hộp chuyển phát nhanh vừa được mở ra ... Mời các bạn đón đọc Bản Thông Báo Tử Vong Ngoại truyện: Sự Trừng Phạt của tác giả Chu Hạo Huy.
Vị Bá Tước Thứ Năm Của Giòng Họ Hauberk - Aldous Leonard Huxley
Aldous Leonard Huxley sinh năm 1894 trong một gia đình nhiều đời làm công tác khoa học: ông nội và bố là những nhà sinh học lớn của nước Anh. "Tuổi trẻ thất trận" (The Defaith of Youth - 1918) mở đầu sáng tác của ông, cũng là mở đầu cho "Thế kỷ đen" ở Anh. Loạt sáng tác kế tiếp trong nhiều năm vẫn nằm trong dòng tư tưởng bi quan: liệu những người tự cho là có trách nhiệm bảo vệ giá trị tinh thần và vật chất của loài người, họ có làm tròn nhiệm vụ không, hay ngược lại họ đang phá hỏng cái gia tài chung ấy? Ông không tin ở những món quà thế kỷ 20 mang tới. "Vàng mạ kền" (Crome Yellow - 1921) "Phản bác" (Point Counter Point -1928): những bức tranh châm biếm cái xã hội tứ chiếng, phè phỡn của châu Ảu những năm 20. "Thế giới mới dũng cảm" (Brave New World - 1932) chỉ giễu tham vọng Mỹ hóa thế giới của các trùm tài phiệt và trùm văn hóa Mỹ. "Bình yên dưới đáy sâu" (1945) phê phán nếp sống gấp... (Jouvence - tên tác phẩm của tập này) ra đời năm 1954. Bằng nhận thức sắc sảo, trí tuệ Aldous Huxley nhìn ra cái thế giới của Con Bò Vàng, ông mất năm 1963 ở California - Mỹ. *** Tại vùng ngoại ô một thành phố miền Nam California, có một tòa lâu đài kỳ dị, cao đến 24 tầng, xây dựng trên đỉnh đồi. Bao quanh khu nhà là hai lớp tường, rồi một hào nước sâu, ra vào bằng một cái cầu treo kiểu trung cổ. Đó là trụ sở một siêu công ty kinh doanh từ xăng dầu, hầm mỏ, ngân hàng tới nghĩa trang, mồ mả. Tòa nhà có đủ cơ quan và phương tiện tối tân, có cả nhà thương làm phúc cho trẻ, thảo cầm viên, một viện nghiên cứu khoa học với các chuyên viên cực giỏi. Phần trên dành riêng cho chủ nhàn và cô nhân tình với một bể bơi hiện đại cách một đất trên 200 mét. Nơi đây đã xảy ra một vụ án tình, kẻ giết người chính là Stoyte. Tỷ phú Stoyte có quá nhiều thú vui nên chỉ có một mơ ước: tìm ra phương thuốc trường sinh. Một học giả Anh có trong tay tài liệu của dòng họ Hauberk ở Anh từ thế kỷ 15 đến thế kỷ 17 về phương thuốc. Vị Bá tước thứ năm của dòng họ này, cách đây trên trăm năm đã ứng dụng và ghi chép kỹ diễn biến trên cơ thể ông và một người tình cùng dùng thuốc với ông cho đến năm ông gần trăm tuổi. Có chứng cứ nói rằng hai người cho đến nay vẫn còn sống dưới hầm bí mật của một tòa lâu đài cổ đâu đó ở Bắc Anh. Stoyte đang thất tình, đang bê bối trong vụ án bèn cùng với cô nhân tình và nhà khoa học tới nước Anh truy tìm hai con người bất tử kia. Họ còn sống hay đã chết? Câu trả lời phải dành cho ngòi bút trào lộng mà cay đắng của Huxley. Mời các bạn đón đọc Vị Bá Tước Thứ Năm Của Giòng Họ Hauberk của tác giả Aldous Leonard Huxley.
Ông Cố Vấn: Hồ Sơ Một Điệp Viên - Hữu Mai
Ông cố vấn: Hồ sơ một điệp viên là một tiểu thuyết của nhà văn Hữu Mai, viết về cuộc đời hoạt động của nhà tình báo Việt Nam Vũ Ngọc Nhạ trong khoảng thời gian từ năm 1958 đến năm 1975. Tác phẩm được xuất bản lần đầu vào năm 1987, bao gồm 3 tập, và được tái bản nhiều lần. Lần tái bản gần nhất vào năm 2002, khi đó tác phẩm đã được chỉnh, hiệu đính và gom lại thành 2 tập. Tiểu thuyết kể về cuộc đời hoạt động của nhà tình báo Vũ Ngọc Nhạ và mạng lưới tình báo A.22. Bằng tài năng của mình, Vũ Ngọc Nhạ đã trở thành “Ông Cố vấn” đáng tin cậy trong chính quyền Việt Nam Cộng hòa, cung cấp cho Hà Nội những thông tin tình báo quan trọng, góp phần vào chiến thắng cuối cùng giải phóng đất nước. *** CUỐI năm 1969, cả Sài Gòn xôn xao vì mới tìm ra một lưới tình báo quân sự của Việt Cộng nằm ngay trong những cơ quan đầu não của chính quyền Việt Nam cộng hòa. Báo chí đưa tin bằng những hàng tít lớn: “Vụ án gián điệp lớn nhất thời đại”[1], “Vụ án chính trị của thế kỷ”[2]. Các bị cáo đều là những nhân vật quan yếu trong chính phủ Sài Gòn: người là cố vấn đặc biệt của tổng thống, người là cấp bộ trưởng, người là tham chánh văn phòng bộ chiêu hồi... Có nhà bình luận còn nói trong số những người bị đưa ra xét xử, có người được coi là ứng cử viên tổng thống nhiệm kỳ sắp tới. Những cơ quan thông tin đại chúng nước ngoài, đặc biệt là của Mỹ, đã đưa nhiều tin tức về vụ án. Năm 1983 trong cuốn hồi ký của mình[3], Ralph McGehee, một nhân vật CIA kỳ cựu, đã nhận chính CIA dã làm áp lực mạnh mẽ với tổng thống Thiệu để tiến hành chiến dịch phá lưới gián điệp này. Vì nội vụ đề cập tới những nhân vật quan yếu trong chính phủ, những nhà hoạt động chính trị xã hội có uy tín rộng rãi trong quần chúng, nên người phúc trình tin tức đã được chính Dale Waites kiểm tra bằng máy dò sự thật (Polygraph Tost). Cuối cùng, ngày 28-11-1969, chính quyền Sài Gòn đã cho mở phiên tòa quân sự tại Sài Gòn để xét xử những bị can. Trên một trăm ký giả trong và ngoài nước đã có mặt tại Nha Quân pháp ở đại lộ Bạch Đằng chật ních người đến theo dõi vụ án. Bản cáo trạng dài 23 trang, đọc hết một tiếng rưỡi đồng hồ. Theo tường thuật trên báo chí, “Vụ án này rất căng thẳng và quan trọng, vì qua hồ sơ không có một đảng phái chính trị nào, một nhân vật chính trị nào mà không có liên quan ít nhiều đến vụ án. Xếp hồ sơ đó nặng gấp 200 lần so với bản cáo trạng đã đọc...”[4]. Sau ngày giải phóng Sài Gòn, chúng ta đã tìm được toàn bộ những hồ sơ đó tại Nha Tổng giám đốc Cảnh sát quốc gia của chính quyền Sài Gòn. Trong tập 1 của hồ sơ, có thể trích ra vài nhận xét sau đây: “Từ trước đến nay, ngoại trừ những giai thoại giả tưởng trong tiểu thuyết trinh thám, chưa bao giờ có những tổ điệp báo thành công đến như thế. (...) Cụm A.22 hoạt động và phát triển đều đặn và đã thi thố nhiều thủ đoạn mà chúng ta phải nhìn nhận là huyền diệu và xuất sắc... Cụm đã phát triển một hệ thống diệp vụ vô cùng quan trọng và đã len lỏi vào được nhiều cơ quan đầu não của Việt Nam cộng hòa (...) Những tin tức chiến lược mà Cảnh sát Quốc gia biết họ đã cung cấp, đều có giá trị giúp cho Hà Nội có được những dữ kiện chắc chắn khi ấn định chính sách của họ đối với cuộc chiến tranh hiện nay. (...) Các dự án quốc gia đều được Cụm A.22 thu thập và phúc trình và nhờ cụm tình báo chiến lược mà các cấp lãnh đạo Hà Nội biết nhiều điều cơ mật mà chính các Tổng Bộ trưởng Sài Gòn không biết. (...) Họ đã tiếp xúc được với các yếu nhân Việt Nam và cũng gặp gỡ đàm luận dễ dàng với các yếu nhân Mỹ như CONLON, HEAVNER, SMITH, COLBY, BURGER...”[5]. Các báo chí Sài Gòn đều ghi nhận “tất cả bị can đều có nét mặt tươi cười và rất tự nhiên”, “như đi dự đám cưới”, “tất cả cũng vẫn có vẻ đẹp trai”... Hơn hai mươi luật sư biện bộ, trong đó có những người danh tiếng nhất, đứng sau lưng họ. Phiên tòa trở thành diễn đàn vạch rõ những mâu thuẫn trầm trọng của chế độ Sài Gòn, giữa chính quyền với các đảng phái, tôn giáo, đồng minh chiến lược Hoa Kỳ, giữa những cá nhân trong những tổ chức nảy, với những bằng chứng cụ thể không thể bác bỏ, và công khai tuyên truyền cho đường lối hòa bình, hòa giải và hòa hợp dân tộc. Một luật sư đã nói: “Là người biện hộ trong vụ án, tôi như ếch ngồi đáy giếng mà miệng giếng đã bị tổng thống Thiệu đậy lại rồi...”. Vũ Ngọc Nhạ, người bị tố cáo cầm đầu lưới gián điệp, xuất hiện trước tòa với bộ áo trắng, quần đen, cravat nâu, ung dung cầm một xấp giấy trắng, miệng luôn luôn tươi cười. Riêng anh từ chối nhờ luật sư biện hộ cho mình và cũng không tự bào chữa. Anh tuyên bố những việc mình đã làm chỉ có lịch sử phán xét. Tất cả những bị can không ai có một lời đề nghị được khoan hồng. Nhạ và hai đồng đội chính của anh đã bị án chung thân khổ sai. “Lần đầu trong một vụ án quan trọng và trước những bản án nặng nề, người ta không hề ghi nhận một tiếng khóc nào và chỉ thấy những gương mặt vui thân và nghe những tiếng cười...”[6]. Trước rất đông công chúng tụ tập ở cửa tòa án, vây quanh chiếc xe bịt bùng đưa những người vừa bị kết án về trại giam, Nhạ nói với mọi người: “Các bạn cứ chờ xem, một trang sử mới sắp lật qua. Không còn bao lâu nữa đâu!”. Anh và các bạn hướng về những máy ghi âm, ống kính truyền hình, máy ảnh của những ký giả nước ngoài chõ về phía họ, nói bằng tiếng Pháp và tiếng Anh: “Cuộc đấu tranh chưa kết thúc, đến đây chỉ mới tạm dừng. Chúng tôi ra đi nhưng nhất định chúng tôi sẽ trở về...” Họ đã giữ đúng lời hứa. Ba năm sau đó, họ lại xuất hiện ở Sài Gòn, tiếp tục cuộc chiến đấu trên mặt trận thầm lặng cùng với bao nhiêu đồng chí khác, trong đó có nhiều người dã lập nên những kỳ tích mà chúng ta còn chưa biết tới. Vụ án trở thành một vấn đề thời sự sôi nổi. Dư luận cho là nó còn chứa đựng nhiều nghi vấn. Theo nguồn tin từ dinh Độc Lập, tổng thống Thiệu trong những cuộc trao đổi riêng tư đã nói đây là một việc làm xấu xa của CIA nhằm bôi nhọ uy tín cá nhân mình. Sau đó lại có tin tỉnh trưởng Côn Sơn (Côn Đảo) đã bị thay. Người ta nói tổng thống đưa người của mình ra nắm quyền hành ở Côn Sơn, để chăm sóc ông cố vấn vừa ra đó bắt đầu cuộc sống lưu đày. Giáo hoàng Paul VI cũng gửi tới Côn Sơn tặng ông nguyên cố vấn huy chương “Vì Hòa bình” với một bức thư tỏ lòng ngưỡng mộ người chiến sĩ Công giáo đã cống hiến nhiều cho hòa bình vì lý tưởng thiêng liêng của Chúa. Cho đến những ngày cuối cùng của chế độ Sài Gòn tháng 4-1975, Nguyễn Văn Thiệu vẫn giữ quan hệ với người cố vấn cũ của mình, coi đây là một mối quan hệ tốt đẹp trong suốt cuộc đời chấp chính. Tập hồ sơ sau đây sẽ đưa ra ánh sáng những vấn đề đến nay còn chưa rõ ràng chung quanh vụ nghi án. Nó được trình bày dưới dạng tiểu thuyết để cho về hình thức đỡ khô khan. Tuy nhiên, điều mong mỏi chủ yếu của tác giả là được chuyển tới bạn đọc những sự kiện, những chi tiết chân xác, với những con người thật. Bạn đọc có thể gặp nhiều nhân vật của cuốn sách này đang tiếp tục cuộc sống bình dị của họ sau những biến cố lịch sử ở nước ta, cũng như ở đâu đó một số nước ngoài. Nếu có những điều sai sót về họ, tác giả rất mong sẽ được chính họ góp ý kiến để bổ cứu cho lần in sau nếu cuốn sách có được may mắn đó. HỮU MAI Mời các bạn đón đọc Ông Cố Vấn: Hồ Sơ Một Điệp Viên của tác giả Hữu Mai.
Mưu Sát - Tử Kim Trần
Sách Nói Mưu Sát Từ Sách tốt nghiệp tiến sĩ ngành Tâm lý học ở trường Đại học California của Mỹ. Người mẹ đơn thân của anh bị chết trong vụ phá dỡ nhà của Ban Cải tạo khu vực cũ. Anh ta từ Mỹ trở về để báo thù cho mẹ. Đầu tiên, anh ta giết hại Phó Giám đốc Sở Công An huyện, gây rúng động cả huyện, khiến Cao Đông, người bạn học cũ của Từ Sách, là cảnh sát hình sự tài giỏi phải vào cuộc để phá án.Từ Sách đã dàn dựng nên kế hoạch trả thù vô cùng hoàn mỹ, liệu Cao Đông có thể ngăn chặn được sự trả thù này hay không? *** “Đây là một tác phẩm không dùng nhiều chiêu trò thủ đoạn mà thực tế hiếm có. Hãy tin tôi, bạn nhất định không được bỏ qua nó.” – Chu Hạo Huy “Tử Kim Trần đã hòa trộn một số vấn đề nghiêm trọng của xã hội hiện nay vào trong tác phẩm. Thông qua việc khắc họa tâm lý của kẻ tội phạm, khiến chúng ta đứng từ một góc độ khác để suy nghĩ và tìm hiểu một cách nghiêm túc về công bằng trong thể chế xử phạt của pháp luật.” – Lôi Mễ *** Bước vào tháng 12, sau mấy đợt không khí lạnh tràn tới, nhiệt độ đột ngột hạ xuống thấp, mùa đông hình như đã đến thật rồi. Mặt trời dần ngả về phía tây, Từ Sách mặc một chiếc áo khoác rộng, khẽ khom lưng trong cơn gió lạnh, xách theo túi đồ và bước chậm rãi men theo đường Duyên Hải Nam đi về phía tây. Ở ngã tư có đèn xanh đèn đỏ, anh ta ko dừng lại, mà rẽ sang phải đi về hướng bắc tiến vào đường Phong Tây. Ko ngẩng đầu, nhưng đôi mắt anh ta lại một lần nữa quan sát một lượt máy quay camera trên đỉnh đầu. Vị trí của máy quay nằm ở trên đèn xanh đèn đỏ, cách mặt đất khoảng 8m, phương hướng nhắm về phía đường Duyên Hải Nam, dùng để ghi lại những chiếc xe vượt đèn đỏ. Qua mấy lần quan sát, anh ta phán đoán, đây chắc là máy camera cố định, ko chuyển động, chắc ko thể nào quay được đến cảnh ở đường Phong Tây. Nhưng đây chỉ là có lẽ, anh bắt buộc cần phải đảm bảo chắc chắn không có chút sơ sẩy, bóp chết tất cả những nhân tố tiềm ẩn có thể dẫn đến sự thất bại. Được rồi, cần phải nghĩ kỹ về các chi tiết nữa. ... Mời các bạn đón đọc Mưu Sát của tác giả Tử Kim Trần.