Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiên Tử Thỉnh Tự Trọng

Tần Dịch từng cho rằng, người tu tiên nhất định phải đạm bạc thanh tịnh, vô dục vô cầu, nhẫn nại, chịu được cám dỗ. Nhưng cuối cùng phát hiện, Tiên (仙) đầu tiên có chữ Nhân (人) bên cạnh. Tiên lộ khổ hàn, ta và ngươi ôm nhau sưởi ấm. Truyện của Đại Thần thể loại hậu cung, xin mời mọi người nhập hố. *** Tiểu quốc Nam Ly ở Nam Cương, biên thùy (*) phía tây có núi, tên gọi Tiên Tích sơn. Rặng mây đỏ lượn lờ quanh năm trong núi, tiên khí ẩn hiện, loạn thạch đá lởm chởm trên đỉnh như bay tới từ thiên ngoại, nằm giữa rặng mây đỏ càng lộ ra vẻ đặc dị. [* vùng đất ranh giới] Người xưa tương truyền trong núi có tiên. Đương nhiên, chưa từng có ai tìm được nửa sợi lông mao nào của tiên. Rặng mây đỏ trong núi cũng trở thành đề tài để mọi người bàn tán trong lúc rảnh rổi, ngoại trừ ngẫu nhiên có vài người cố chấp đi tìm tiên ra thì không khác gì những ngọn núi nhỏ tầm thường. Nửa đêm. Thiếu niên chậm rãi leo lên đỉnh núi, đứng ngay trong đống loạn thạch chồng chất. Hắn không phải người tìm tiên, mà chỉ là thôn dân dưới chân núi. Có điều kỳ quái chính là, từ năm mười sáu tuổi, hắn thường xuyên có một loại xúc động không nói rõ, phảng phất như trên núi có cái gì đó đang chờ mình. Mỗi lần không thể kiềm chế, hắn sẽ tới đỉnh núi ngẩn người một hồi, nhưng đó giờ chưa có thu hoạch được gì. Loạn thạch trên đỉnh núi rất thô ráp, trên mặt có một vài hoa văn rất cổ xưa, nhưng mất trật tự không được hệ thống. Thiếu niên đưa tay vuốt ve, có cảm giác rất thân thiết khó tả, cảm giác chưa bao giờ xuất hiện... - Không biết có phải có quan hệ với cha mẹ hay không? Lúc nào đi hỏi bọn người Từ bá đều nói mình đang nói mê. Thiếu niên ngẩng đầu nhìn mặt trăng và các ngôi sao xung quanh trên bầu trời, ánh trăng đã lên đỉnh đầu, thông qua rặng mây đỏ nhìn lên trên thế mà nhìn thấy ánh trăng có màu đỏ. Chính vào lúc này, trong đống loạn thạch bỗng nhiên truyền đến tiếng nói chuyện. - Thật xui xẻo, lại chạy thật xa đến ngọn núi rách rưới này, cũng không biết Tiểu Đào Hồng của Di Hồng viện bị tên vô liêm sỉ nào chiếm tiện nghi trước nhất. Có người đáp lại. - Câm miệng, quốc sư nói... Theo tiếng nói, hai người đi ra từ trong đống loạn thạch nhìn thấy thiếu niên, đồng thời khẽ giật mình, người vừa lên tiếng nhanh chóng nuốt lời đang muốn nói hết xuống. Tiện đà nhe răng ra cười, hai thanh trường kiếm đồng thời đâm về thiếu niên. Tâm tư thiếu niên nông thôn thuần phác, kiến thức rất ít, thường ngày cũng sẽ gặp một vài người đi tìm tiên, mà ai cũng đều rất khách khí đối với cư dân bản địa bọn họ. Hắn căn bản không có nghĩ tới vừa gặp mặt, hai người này không nói hai lời đã muốn giết người, thẳng đến khi bị hai thanh trường kiếm đâm xuyên qua người, hắn cũng không biết lý do là gì. Hai người kia cười. Thiếu niên nằm giữa đống loạn thạch, máu tươi ồ ồ chảy ra từ ngực, trừng mắt nhìn về phía hai người đang rời đi, trong lúc gần chết chỉ muốn hỏi một câu “vì cái gì”? Hai người đánh giá thấp sinh mệnh lực của thiếu niên, cho rằng hắn hẳn phải chết. Trên thực tế, thiếu niên luyện võ từ nhỏ, nếu không phải quá mức chủ quan không đề phòng... Bọn hắn muốn giết hắn thật không dễ dàng như vậy. Thiếu niên vẫn còn chưa chết, chậm rãi phát hiện, loạn thạch thấy từ nhỏ bị máu tươi của mình vẩy lên dần dần phát sinh biến hóa. Dưới ánh trăng, tảng đá chậm rãi nhấp nhoáng ra tia sáng màu lam hòa cùng với màu đỏ tươi của máu, rất kỳ bí quỷ dị. Hào quang như bị lây bệnh, loạn thạch quanh người hắn cũng bắt đầu nhấp nhoáng ra ánh sáng màu lam. Chưa đến một khắc, tất cả loạn thạch trên đỉnh núi đã hóa thành màu lam, thiếu niên gần chết nằm trên mặt đất đột nhiên biến mất không thấy. Trước mắt vặn vẹo một hồi, sau đó là một mảnh huyết hồng mênh mông giống như thế giới do máu tươi nhuộm thành, nhìn không thấy cuối cùng, nhìn không thấy giới hạn, trong tằm mắt chỉ có những bộ xương trắng đầy đất, mùi hôi lành lạnh. Trên mặt đất, ngoại trừ bạch cốt, còn có mảnh nhỏ của bia đá, mảnh nhỏ của các loại binh khí, chuôi kiếm, mũi kiếm tứ tán mất trật tự, ở trong sương mù màu đỏ xung quanh phảng phất như có vô số gương mặt người đang vặn vẹo, đang nộ hống, hoặc đang kêu rên. - Cái này... Địa ngục sao? Ý thức thiếu niên đã sắp tan rả. - Ta hận... Thiếu niên cũng không phát hiện, trong khu vực đặc thù này tựa hồ có linh khí đặc biệt nào đó đang từng bước tu bổ thân thể hắn, thân thể vốn không có chút máu mà chết đang chậm rãi khỏi hẳn. Đáng tiếc, linh hồn của hắn đã quá mức suy yếu, ý thức sắp tan rả, không sống được. Trong lúc linh hồn đang gào rú không cam, một câu nói bỗng nhiên vang lên mơ mơ hồ. - Huyết mạch này... Khó trách có thể đến đây... - Huyết mạch? - Ngươi sắp chết? Âm thanh kia tựa hồ rất cao hứng. - Linh hồn suy yếu như vậy, vừa vặn vừa vặn! Thiếu niên không kịp phản ứng, một cổ cảm giác âm hàn không biết vọt tới từ nơi nào xuyên qua linh hồn, nhanh chóng tiến vào sâu trong thức hải. Thiếu niên chỉ có thể cảm thấy hình như có một mặt quỷ nhe răng cười khủng bố đang đánh tới sâu trong linh hồn mình. Hắc ám không giới hạn bao vây chính mình, đang dần cắn nuốt. - Đoạt xá... Đây là ý thức cuối cùng của thiếu niên. Mời các bạn đón đọc Tiên Tử Thỉnh Xin Tự Trọng của tác giả Cơ Xoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phệ Hồn Nghịch Thiên - Phan Hoàng Qua
Tên eBook: Phệ Hồn Nghịch Thiên Tác Giả: Phan Hoàng Qua Thể Loại: Convert, Tiên Hiệp, Huyển Ảo, Văn học phương Đông Nguồn: tangthuvien.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Phệ Hồn Nghịch Thiên là câu chuyện thuộc thể loại Huyễn Huyễn kể về một thiếu niên thiên tài bị phong ấn, nhờ cơ duyên cởi bỏ cấm chú, học được võ kỹ nghịch thiên, từng bước đưa gia tộc đi lên, đánh bại mọi kẻ thù muốn nô dịch nhân loại. Từ thiếu niên “phế vật” được một hồn nhân loại hiện đại lạc vào, dần dần khôi phục kỹ năng võ thuật phấn đấu từng bước để có thân bản lãnh cao cường… Nhiều đoạn pha lẫn văn phong hài hước khiến cho cốt truyện Phệ Hồn Nghịch Thiên trở nên hấp dẫn hơn... Mời các bạn đón đọc Phệ Hồn Nghịch Thiên của tác giả Phan Hoàng Qua.
Vu Sư Chi Lữ - Nhất Hành Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên
Vu Sư Chi Lữ là sự kết hợp của vu thuật, khoa học, một chút ma pháp. Vu Sư muốn mạnh thì phải không ngừng tìm kiếm tri thức, nghiên cứu thí nghiệm hàng ngàn lần, hàng trăm năm, hàng vạn năm mới biến tri thức thành sức mạnh của mình và tất nhiên tri thức cũng có thể kế thừa nhưng không phải kế thừa là biết liền, mà cũng phải trải qua không ngừng thí nghiệm trăm lần nghìn lần để tri thức đó thành của chính mình: Ví dụ: như ba đời sư tổ sư phụ với với anh Main nhờ nghiên cứu mắt ruồi, ếch, rắn, sóng âm mà khi đó anh Main kế thừa và từ đó suy nghĩ đã chế ra được mặt nạ có tác dụng như kính nhìn đêm + sonar + máy quay chậm, Không như mấy thể loại tiên hiệp cứ ngồi xuống là mấy trăm năm qua đi. Trong truyện Vu Sư Chi Lữ anh Main đều phải học tập, sáng tạo khai phá tìm kiếm những tri thức. Mà việc đó lặp lại hàng trăm năm, như thế mới hình dung được sự khó khăn trong tu luyện. Đặc biệt là truyện này có mục tiêu rõ ràng. Sống lâu để làm gì !!!! Như các truyện khác đơn giản chỉ cầu sống lâu, còn trong truyện anh Main chỉ muốn sống lâu để có vô tận tri thức..... Vu Sư chia làm Vu sư học đồ, Chính thức Vu sư, Thánh Ngân Vu sư, Chân linh Vu sư. Vu sư học đồ: từ học đồ cũng hiểu. Chính thức Vu sư: Cấp một Vu sư đến Cấp ba Vu sư. Thánh Ngân Vu sư: Cấp bốn Vu sư đến Cấp sáu Vu sư. Chân linh Vu sư: Cấp 7 Vu sư đến Cấp 9 Vu sư , Còn có hay không cấp 10 thì cũng ko biết, nhưng có thể sẽ không có do cấp 9 hình như còn chưa có nữa. Vu sư còn chia thành các loại khác nhau như: Hàm nghĩa Vu sư, Ám Vu sư, Minh Vu sư, Săn ma Vu sư. Nói chung cũng hơi đa dạng, còn có các nhóm: Săn ma chiến tích, Lê minh trí tuệ, Điệp ảnh Vu sư.... Và truyện tuyệt đối không có chuyện đánh vượt cấp (nếu có thì chắc chỉ áp dụng với Thánh Ngân Vu sư trở lên), gặp thằng cao hơn thì chỉ có nước chạy. Muốn thăng cấp thì phải nghiên cứu để tìm chân lý, chứ không có chuyện ngồi tu luyện hít thở rồi lên cấp.  Vu Sư là một nền văn minh, thường xâm lược thế giới xung quanh để lấy tài nguyên, nô lệ, đồng thời qua đó thí nghiệm nhằm tăng cường tri thức của mình. Vậy nên không khí trong truyện khá đen tối, tàn khốc. Ngoài văn minh Vu Sư ra còn có các văn minh khác, khi gặp nhau thì sẽ có chiến tranh hàng ngàn năm, cho tới khi một bên bị tuyệt diệt hoặc một bên chấp nhận làm nô lệ. Chiến tranh sống động ý tưởng kì lạ tràn ngập trong từng câu . Mỗi câu tôi đọc đều dẫn dắt tâm trí tưởng tượng ra những bức ảnh sống động mà lối tiếp nhau. Phải nói thế mới là CHIẾN TRANH. Trong niệm quan niệm về thời gian hợp lý, mấy người tầng thứ sinh mệnh cao và tầng thứ sinh mệnh thấp có cách nhìn nhận sự việc khác nhau, cùng một vấn đề cũng sẽ có cái nhìn khác nhau, như thế mới thể hiện được những lão gia hỏa sống vạn năm cùng mấy tiểu tử sống trăm năm chênh lệch. Chứ không như mấy truyện khác, mà sẽ thể hiện rõ câu "rừng càng già thì càng cay". Điểm hay của truyện này còn có, mấy người bạn của Main thì sẽ ko có hưởng đến vầng sáng NVC, mà cũng chết như thường có khi còn chết thảm nữa. Và truyện còn thể hiện muốn có được thì phải trả ra một cái giá hợp lý thì sẽ lấy được, chứ ko có vụ không làm mà hưởng.  Truyện này sẽ không có YY, xuyên việt, phần mềm hack... Và khi bạn đọc truyện này dù bạn thích hay là ghét thì mình dám chắc nó sẽ có những đoạn tình cảm sẽ làm bạn đọc sẽ im đậm (còn buồn hay vùi đọc sẽ biết).Cũng sẽ có những lúc đau thương vì những cái chết không mong muốn nhưng dám chắc một đều bạn sẽ không bắt bẻ được vì tác giả tả rất logic cái chết đó. Mời các bạn đón đọc Vu Sư Chi Lữ của tác giả Nhất Hành Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên.