Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày

Editor: Amphitrite Thể loại: Hiện đại, cổ xuyên kim, sủng, HE Từ một thứ nữ phải khó khăn lắm mới có thể leo tới vị trí trắc phi của thái tử, nhưng khăn voăn còn chưa kịp vén lên thì lại xuyên tới hiện đại vào thân xác của một diễn viên mà nữ diễn viên này lại bị mang tiếng là bình hoa di động. Tô San: "Cái gì? Đóng phim sao?" Từ đây, giới giải trí phát hiện một việc kỳ lạ, nữ diễn viên bình hoa kỹ năng diễn xuất nát bấy bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn, còn tinh thông cầm kỳ thi họa??? --- MC: Tô tiểu thư, trước đây nghe đồn Tạ ảnh đế bởi vì kỹ năng diễn xuất của cô không tốt nên mới từ chối vai diễn trong bộ phim này, quan hệ của 2 người có phải thực sự như lời đồn không hợp không? Tô San: Chuyện này nọ thực ra do cư dân mạng nói không có căn cứ, Tạ ảnh đế là một tiền bối rất tốt của tôi, cũng cho tôi rất nhiều lời khuyên trong việc diễn xuất, chúng tôi không có không hợp nhau (mặt mỉm cười) MC: Vậy hiện tại chúng ta cùng gọi điện thoại nói chuyện với Tạ Duyên một chút nhé! Điện thoại sau 1 hồi chuông  được chuyển, trong điện thoại truyền đến 1 giọng nam lười biếng: "Em khi nào mới về, anh đói bụng." MC:???!! Người xem:!!!! Tô San:  ╮ ( ╯_╰) ╭ *** Có bao giờ đang xem một quyển gia đấu/cung đấu mà các tình yêu gật gù cảm thán mỗi người cổ đại là một diễn viên trời sinh? Bộ này chính là minh chứng đây. Nữ chính vốn là thứ nữ không có phân lượng trong một gia đình mà cha không thương, mẹ mất sớm, khó khăn lắm mới trèo đến vị trí Trắc phi của Thái tử, đâu ngờ rằng khăn hỉ chưa kịp vén đã bùm, xuyên đến hiện đại. Nguyên chủ của cô là một nữ diễn viên hạng ba, có sắc không tài, là bình hoa đúng nghĩa. Tiếp đó là hành trình nữ chính phát huy tài năng cổ đại của mình để toả sáng trong làng showbiz. tumblr_inline_ngf9rdfow21qid2nw Giữa muôn vàn các bộ truyện cùng thể loại thì mình khá thích cách viết của bộ truyện này. Giọng kể tạo cảm giác khách quan, không tâng bốc nữ chính, không làm quá sự việc. Tác giả còn tạo tình huống và sắp xếp chi tiết khéo léo, khiến truyện dù không quá đặc sắc, cũng có thể lôi kéo mình lê hết chương này đến chương khác. Đôi chính của bộ này thì phải nói ngọt ơi là ngọt luôn. Nữ chính là tiểu thư cổ đại đúng nghĩa, tinh thông cầm kỳ thi hoạ, bếp núc nữ hồng. Mình rất có cảm tình với nữ chính trong truyện. Cô là người đạm mạc dịu dàng, không sân si nổi tiếng, không có những suy nghĩ giật gân dở người, nhưng đôi lúc phát ngôn của cô nàng này cũng không đỡ nổi theo một cách rất riêng ( ‾́ ◡ ‾́ ) Các bạn đọc thử xem, đảm bảo sẽ thấy cô thật sự khác biệt với các nữ chính trong những bộ showbiz khác. tumblr_inline_ngf9rdfow21qid2nw Bạn nam chính, ài, đây là một trong những con ruồi chết vì mật đây hihi. Ban đầu người ta cũng khí chất bắn ra bốn phía, hời hợt lạnh lùng giữa nhân gian khói lửa, ai dè đâu lại dễ dãi đến độ chỉ cần một món bánh điểm tâm là mua chuộc được ngay, và sau đó là chuỗi ngày chực chờ không bỏ sót bất cứ cơ hội nào để được ăn đồ ăn nữ chính làm. Đến nỗi một ngày nọ, vị nam thần ba lần đoạt giải Ảnh đế cũng phải dùng đến chiêu trò ‘thả thính’ huyền thoại: “Nấu mì trứng thì cho trứng vào trước hay mì vào trước?” (đọc đến đây thì cười ngất vì nhớ đến một thời newsfeed mình tràn ngập ‘trà đổ vào sữa hay sữa đổ vào trà’ ????) Túm lại là truyện nhẹ nhàng đáng yêu, đảm bảo bạn nào thích showbiz sẽ mê ngay, còn như thể loại ăn tạp là mình thì cũng thấy truyện rất ổn. Số chương khá nhiều nên không tránh khỏi đến phút chót thì có mất kiên nhẫn nhưng may mắn trước lúc mình đâm ra chán thì tác giả cũng dừng bút rồi. Cuối cùng là phải công nhận bạn thầu bộ này là editor có tâm nhất mà mình từng thấy ở DĐLQD, chuyển ngữ mượt mà, chú thích cũng rất cẩn thận nữa. Bạn nào còn phân vân không biết có nên đọc không vì thấy cái tên truyện có vẻ củ chuối thì có thể yên tâm nhảy hố rồi °˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖° • Ps của Hoài: túm quần lại là truyện hay ngọt sủng và có chút thịt vụn ^^ hồi trước nhớ bạn nào kêu muốn đọc truyện nào có mấy bình luận của cư dân mạng ý. Truyện này có nè. Nhiều lúc đọc mà thấy hài dễ sợ. Hihi *** #Review ẢNH HẬU ĐỐI MẶT HÀNG NGÀY Tác giả: Ngã Yêu Thành Tiên Thể loại: Hiện đại, cổ xuyên kim, nữ chính từ cổ đại xuyên đến hiện đại, nam chính ảnh đế, showbiz, sạch sủng, hơi sắc, hài, HE. Độ dài: 111 chương + 1 ngoại truyện Tình trạng: Hoàn edit Link đọc: https://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=410629 --- Từ một thứ nữ phải khó khăn lắm mới có thể leo tới vị trí trắc phi của thái tử, nhưng khăn còn chưa kịp vén lên thì lại xuyên tới hiện đại vào thân xác của một diễn viên mà nữ diễn viên này lại bị mang tiếng là bình hoa di động. Tô San: "Cái gì? Đóng phim sao?" Từ đây, giới giải trí phát hiện một việc kỳ lạ, nữ diễn viên bình hoa kỹ năng diễn xuất nát bấy bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn, còn tinh thông cầm kỳ thi họa??? --- MC: "Tô tiểu thư, trước đây nghe đồn Tạ ảnh đế bởi vì kỹ năng diễn xuất của cô không tốt nên mới từ chối vai diễn trong bộ phim này, quan hệ của 2 người có phải thực sự như lời đồn không hợp không?" Tô San: "Chuyện này nọ thực ra do cư dân mạng nói không có căn cứ, Tạ ảnh đế là một tiền bối rất tốt của tôi, cũng cho tôi rất nhiều lời khuyên trong việc diễn xuất, chúng tôi không có không hợp nhau" (mặt mỉm cười). MC: "Vậy hiện tại chúng ta cùng gọi điện thoại nói chuyện với Tạ Duyên một chút nhé!" Điện thoại sau 1 hồi chuông được chuyển, trong điện thoại truyền đến 1 giọng nam lười biếng: "Em khi nào mới về, anh đói bụng." MC:???!! Người xem:!!!! Tô San: ╮ ( ╯_╰) ╭ ----- Ta đa!!!!!! Mình xin phép nhiệt liệt đề cử truyện này nha, nếu bạn thích đọc showbiz sủng ngọt ngào ân ái ngược FA thì đây là một lựa chọn cực ngon miệng luôn nè. --- Ngày nàng xuất giá về làm trắc phi của thái tử, một đám thích khách hành thích thái tử xông vào tân phòng loạn đao giết chết tân nương. Hồn tân nương xuyên đến hiện đại nhập vào thân xác một tiểu minh tinh bình hoa, tân nương đành chấp nhận hiện thực sống tiếp và dấn thân vào showbiz đầy rẫy thị phi. Nàng là Tô San, một Tô San không phải Tô San nhưng cũng chính là Tô San. Đời trước vì muốn sống tốt trong xã hội phong kiến khắc nghiệt kia, để lấy lòng tổ mẫu, để nửa đời sau được gả vào nhà tốt Tô San phải thạo cầm kỳ thi họa, nữ công gia chánh, thế nên khi đến hiện đại Tô San chẳng khác gì bảo bối thần kì việc gì cũng làm được. Kỹ năng diễn xuất của nguyên chủ thân xác đó thật sự là nát đến mức xúc phạm người xem, may mà nhờ có gia đình chống lưng nâng đỡ nên đường sự nghiệp rất thuận lợi, không có fan vẫn cứ được diễn phim lớn đều đều. Khi Tô San xuyên đến, kỹ năng diễn không làm khó được cô vì ở nội trạch các gia môn lớn, một thứ nữ như cô phải biết diễn, phải biết che giấu cảm xúc bản thân, phải diễn rất giỏi nên trong đường sự nghiệp sau này, Tô San dần dần không còn mang danh là một bình hoa nữa. Nhưng chủ đề chính của truyện không phải là quá khứ hay con đường diễn xuất của Tô San, chủ đề chính là tình yêu sét đánh của nam thần ảnh đế phim điện ảnh Tạ Duyên với nữ chính Tô San của chúng ta. Ảnh đế Tạ Duyên là ai? “Có người nói trong các ảnh đế thì Tạ Duyên là người đẹp trai nhất, trong những người có nhiều fan thì là người có diễn xuất tốt nhất, trong phái thực lực thì là người hot nhất, tám năm từ khi debut đều không có scandal, nếu có một chút manh mối thì công ty quản lý lập tức ra mặt làm sáng tỏ, chưa bao giờ có chuyện xấu, cũng không cho bất kỳ nghệ sỹ nữ nào có cơ hội lăng xê couple, có thể nói là làm cho fan nữ rất yên tâm”. Trong lần đầu tiên hai người hợp tác với nhau, với con mắt người đọc thì mình chắc chắn Tạ Duyên bị Tô San hớp hồn rồi, một nam thần lạnh lùng cứ có những hành động khác với lẽ thường quan tâm một diễn viên nhỏ không tên tuổi lại có tiếng xấu bình hoa. Mang danh ảnh đế chưa từng đồng ý đóng cảnh hôn, thế mà ở lần hợp tác với Tô San, ảnh đế lại dễ dãi đến lạ đồng ý đóng cảnh hôn. Sau đó nam thần thích dở chứng lại hay lười một năm chỉ nhận một bộ phim điện ảnh lại đi nhận đóng phim truyền hình tình yêu “hường” phấn, phá vỡ mọi nguyên tắc của bản thân. Vâng, vì phim truyền hình đó do Tô San đảm nhận vai nữ chính. “Cậu thiếu tiền à, sao lại chạy đi đóng phim truyền hình?” “Tôi thiếu bà xã” Hành trình cua gái của Tạ Duyên đọc rất buồn cười. Một khi ảnh đế đã muốn có người yêu thì tiết tháo sĩ diện cao quý gì đó đều là mây bay. “Tôi không biết nấu” đến “Tôi không quen ăn đồ ăn người khác nấu.” Tô San: “Vậy từ trước tới giờ anh sống thế nào?” Tạ Duyên “Tôi cũng không biết trước giờ tôi sống như thế nào” “...” Rồi Tạ ảnh đế luôn xoắn não mà lo âu có phải hay không các cô gái bây giờ đều thích những chàng trai trẻ tuổi tươi sáng tiểu thịt tươi, có phải da mình đen quá không? Làm cho trợ lý chỉ biết thở dài Tô San làm điên Duyên ca nhà mình rồi. Nhưng kết quả của quá trình vứt bỏ tiết tháo của Tạ Duyên cũng nhanh chóng được hồi đáp, hai người yêu đương thì chỉ tội cho hai người trợ lí, FA luôn chịu mọi tổn thương. Tạ Duyên thích làm nũng, Tạ Duyên là một hũ giấm to, Tạ Duyên rất hư hỏng là những đánh giá sau khi hai người xác định yêu đương. Anh làm nũng em về nhanh đi, anh đói, anh không muốn ăn cơm hộp, sau đó chụp ảnh hộp cơm toàn rau với rau gửi cho Tô San để bán thảm cầu thương yêu, thương hại, thương xót Nhìn trên tổng thể, truyện "Ảnh hậu đối mặt hằng ngày" không có những biến cố gây sứt mẻ tình cảm của nhân vật chính, đây chỉ là một câu chuyện tình yêu xuôi chèo mát mái, yêu thầm, theo đuổi tỏ tình, yêu đương bí mật và công khai cho công chúng, sau đó lấy nhau và sinh con. Tạ ảnh đế cao lãnh bây giờ lại thích dằn vặt FA bằng cách chụp ảnh khoe khoang hạnh phúc, một kết thúc hết sức hoàn chỉnh luôn. Nếu bạn đã quá mệt mỏi với những bộ truyện có mưu mô cân não thì đây là một câu chuyện phù hợp để giải trí, một chút ngọt ngào bao giờ cũng làm cho người ta vui hơn mà, nhưng FA thì không thích thế đâu, xem người ta ân ân ái ái vừa là một thú vui vừa là một cách tự ngược _________ " ": Trích từ truyện Review by #Hạ Dung Hóa - fb/ReviewNgonTinh0105   Mời các bạn đón đọc Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày của tác giả Ngã Yếu Thành Tiên.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thời Gian Trôi Mãi - Thanh Sam Lạc Thác
Nhâm Nhiễm đã vội vã rời khỏi Bắc Kinh trong mâu thuẫn, tự trách và băn khoăn, định bắt đầu lại một cuộc sống hoàn toàn mới. Thế nhưng hồi ức trong quá khứ tồn tại khắp nơi, Trần Hoa lại không muốn buông tay... Là trò chơi mèo bắt chuột, hay là sự kiếm tìm khổ sở của mối tình dịu dàng ngày cũ...? Giữa Trần Hoa và Nhâm Nhiễm lại bắt đầu một mối tình khác thường. Một mối tình rực rỡ khi đã bỏ lỡ nhau nhưng bỗng quay trở lại tìm nhau, Một đôi tình nhân tiếp tục vùng vẫy, giằng co trong những tháng ngày trôi mãi, Lần này, chúng ta sẽ được thấy kết cuộc thế nào? Họ đã đi qua tuổi trẻ, đi qua năm tháng Thế nhưng, thời gian ít nhất đã dừng lại ở nơi này. *** Sau một ngày, Điền Quân Bồi lại gặp ông Nhâm Thế Yến trong một bữa ăn. Người đứng ra mời là ông Hầu - trưởng văn phòng luật sư Kinh Thiên ở Hán Giang, đối tác của anh và ông Tào Hựu Hùng trong cuộc đàm phán này, Ông Hầu hơn 50 tuổi, nhưng tóc tai, ăn mặc rất hợp thời, dù là đi làm, nhưng ông cũng không giống với các luật sư khác mặc đồng phục công sở, mà mặc chiếc áo phông Polo màu hồng phấn rất nổi bật, chiếc quần thể thao cộng với đôi giày ba ta trắng, cổ áo phông được bẻ cao lên. Nhưng cho dù thế nào, tư chất của ông ta bày ở đó, tuổi tác bày ở đó, thân hình mập mạp bày ở đó, so với ông Tào Hựu Hùng đang ở tuổi cường tráng thì vẫn có đủ tư cách để đeo thêm một chữ "lão" hơn. Ông ta đã lăn lộn trong giới tư pháp nhiều năm, kiếm được số vốn kha khá, sau khi đưa vợ con ra nước ngoài, một mình ở trong nước tận hưởng sự tự do ngoài ngũ tuần nhưng vẫn thích trêu hoa ghẹo nguyệt mà không có ai quản lý, không còn sốt sắng như năm xưa, nghiệp vụ của văn phòng luật sư Kinh Thiên đang trên đà xuống dốc. ... Mới các bạn đón đọc Thời Gian Trôi Mãi của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.
Ở Lại Nơi Này Cùng Anh - Thanh Sam Lạc Thác
Chia tay - một tình yêu tan vỡ - không bao giờ là sự dễ chịu đối với cả hai người. Nhưng có người nhanh chóng vượt qua được nỗi đau, có người lại trọn cách sống chung cùng kỷ niệm và cũng có những người tự nhiên hình thành một sự "miễn dịch" với tình yêu. Bảy năm trước, Tạ Nam khi đó chỉ là một cô sinh viên năm thứ tư đại học, chưa kinh nghiệm, không việc làm chính thức, gia đình cô cũng chỉ ở mức bình thường, vậy mà cô lại phải gánh trên vai một gánh nặng kinh tế không hề nhỏ, cô phải kiếm tiền để trả góp cho một căn hộ chung cư. Đáng lẽ gánh nặng này sẽ không đè nặng lên cô đến thế nếu như anh - người đàn ông khi đó đã cùng cô tô vẽ nên giấc mơ về một ngôi nhà đầm ấm hạnh phúc của riêng hai người - không nói với cô hai từ "chia tay". Hạng Tân Dương, cô và anh đã yêu nhau trong suốt ba năm, những tưởng hạnh phúc hôn nhân đang chờ đón ngay sau khi cô tốt nghiệp thì đột nhiên anh lại tự tay mình hủy đi toàn bộ tình yêu của hai người, anh nói rằng: "chúng ta đừng gặp lại nhau nữa" và sau đó, anh kết hôn với một người con gái khác. Tất cả những thứ Hạnh Tân Dương để lại cho cô là gánh nặng trả góp hàng tháng cho căn hộ chung cư mà hai người dự định mua cùng với một trái tim tan vỡ. Trong suốt bảy năm tiếp đó, Tạ Nam lao mình vào công việc, cô tìm mọi cách có thể để kiếm tiền, trang trải trả góp cho căn hộ và khẳng định năng lực bản thân. Mọi người khuyên cô hay bán căn hộ để không phải chịu áp lực kinh tế, nhưng cô không làm vậy, trong suốt thời gian ấy, Tạ Nam không hề bước chân đến nơi đó dù chỉ một lần. Dường như trong căn hộ ấy, cả tình yêu và kỷ niệm cũng đều được Tạ Nam chôn vùi. Sau bảy năm để trống, Tạ Nam đã quyết định dọn đến căn hộ ấy để ở vì Cao Như Băng - cô bạn gái thân thiết ở cùng Tạ Nam chuẩn bị đi lấy chồng. Tại đây, cô đã tình cờ quen biết với Vu Mục Thành - một người đàn ông thành đạt, đẹp trai và luôn lạc quan. Qua nhiều cơ hội tình cờ gặp gỡ, họ quen biết và bắt đầu yêu nhau. Mục Thành rất quan tâm săn sóc Tạ Nam, anh cũng biết về quá khứ của cô nhưng điều đó cũng không làm anh bận tâm. Tạ Nam cảm động, dần dần từng bước đã sống chung với anh. Nhưng do tâm lý mặc cảm, dễ bối rối, lại hay suy nghĩ Tạ Nam luôn sống trong sự cảnh giác không thoải mái. Lại thêm sự trở về của Hạng Tân Dương cùng những lời lẽ đàm tiếu xung quanh mối tình của Tân Dương và Tạ Nam khi xưa khiến cho Mục Thành hiểu lầm rằng Tạ Nam chưa dứt hẳn với quá khứ và chỉ coi anh như một cái phao cứu sinh chứ không phải người yêu. Và rồi, Mục Thành bỏ đi... Câu chuyện sẽ diễn biến ra sao? Tạ Nam cuối cùng sẽ thực sự vượt qua quá khứ và đón nhận Vu Mục Thành? Cô sẽ làm thế nào để anh hiểu và quay về với cô? "... Em sợ em sẽ ôm lấy anh khẩn cầu anh đừng bỏ đi, đến lúc đó anh sẽ rất khó xử, còn em thì càng căm hận bản thân." "Bởi vì em không có niềm tin vào bản thân mình. Em đã từng có một mối tình, đã bỏ hết công sức ra mà vẫn không níu giữ được anh ấy ở lại. Em nghi ngờ liệu em có năng lực giữ được chân người khác không..." *** "Ngày mùng Bốn, Tạ Nam áy náy nói với bố mẹ rằng mình phải đi họp lớp, nên ăn xong cơm trưa sẽ trỏ' về thành phố. Bố mẹ chuẩn bị cho cô những món ăn cô vẫn thích, gói gọn gàng rồi chất đầy trong cốp xe của cô, họ còn mua thêm vài chai tinh dầu hạt tiêu, để cô mang về cho Như Băng. Trong dịp nghỉ Tết, đường cao tốc không nhộn nhịp xe như ngày thường. Gần bốn giờ, cô về đến tiểu khu, dừng xe bên cạnh vườn, rồi mở cốp xách đồ lên. Đến nơi dập thẻ đi vào, đang cố gắng đưa tay ấn mật mã cửa thì di động của cô đổ chuông. Tạ Nam đoán là Vu Mục Thành, trên đường cô đã nhận được cuộc điện thoại của anh, hỏi cô đang ở đâu, còn dặn dò cô lái xe cẩn thận. Cô cố gắng mở cổng toà nhà, lấy thẻ mở cửa từ, rồi đi vào bếp để đồ trên bàn ăn, sau đó lấy điện thoại vẫn đang đ chuông ra nghe, thấy một số lạ, cô vội vàng bắt máy. “Xin chào.” “Xin gọi Hạng Tân Dương nghe điện.” Một giọng nữ xưng xưng vang lên trong điện thoại. Tạ Nam kinh ngạc: “Xin lỗi, chị nhầm số rồi”. “Đủ rồi, Tạ Nam, đừng giả bộ nữa, tôi là Đường Lăng Lâm.” “Tôi biết chị là ai, nhưng chị gọi nhầm rồi, nếu chị muốn tìm chồng chị thì đâu cần gọi điện cho tôi.” “Nếu anh ấy chịu nghe điện của tôi, việc gì tôi phải gọi cho cô. Tết nhất, tôi không muốn nói những lời khó nghe, xin cô đưa máy cho anh ấy.” “Chị Đường à, hay tôi gọi chị là phu nhân Hạng nhé. Chị có biết giờ chị rất quá đáng không? Tôi và Hạng Tân Dương chia tay đã bảy năm rồi. Chị không tìm được anh ấy, đó là việc của chị, không liên quan gì tới tôi. Chị đến tòa báo mà đăng tin tìm người thất lạc, hoặc đưa lên đài, báo cảnh sát, tùy chị, đừng làm phiền tôi nữa.” Tạ Nam tắt điện thoại, ngồi phịch xuống sofa. Cô chẳng còn chút vui vẻ háo hức nào nữa, chiếc điện thoại run lên bần bật theo nhịp đôi tay. Cô vội ném chiếc điện thoại xuống ghế, hai tay giữ chặt lấy nhau, nhưng vẫn không thể kìm được cơn run rẩy ấy. Ngồi ngây ra chốc lát, cô gọi điện cho Như Băng. ... Mời các bạn đón đọc Ở Lại Nơi Này Cùng Anh của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.
Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng - Thanh Sam Lạc Thác
“Hướng Viễn, em chỉ là một cô gái bình thường, hoàn toàn không phải người có trái tim rộng mở và dung hòa được tất cả mọi thứ như anh nói. Tình yêu em mong đợi là duy nhất, là độc chiếm, anh có thể cho em không?”  “Không phải em muốn chiếm hết con người và trái tim anh, nhưng em không rộng lượng đến mức để bạn trai đem người con gái khác đặt ở vị trí ưu tiên, quan trọng hơn… Anh thấy đấy, có lẽ anh cho rằng em hiền lành thì đúng là anh chưa hiểu hết về em rồi.”  …  “Tình cảm xem ra còn yếu mềm hơn cả căn nhà kia, cho nên càng cần chúng ta phải trân trọng, bảo vệ. Xán Xán, anh đã từng thất bại trong chuyện tình cảm, điều tồi tệ hơn là anh không biết tự kiểm điểm lại để trưởng thành, chín chắn hơn. Lúc gặp em, anh chỉ là một người đàn ông trầm lặng, em để ý đến anh khiến anh cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Sau khi ở cạnh bên em, anh mới biết bản thân mong muốn điều gì. Anh cũng đã nghi ngờ và không thể xác định liệu mình có phải là người mà em mong chờ hay không. Có lẽ, khi đem so sánh với những người cùng theo đuổi, em sẽ dễ dàng nhận ra nhược điểm của anh. Thế nhưng ít nhất anh cũng nên làm được đến mức không dễ dàng rời đi, không dễ dàng từ bỏ.”  *** Khi Vương Xán nhận được điện thoại của bạn trai cũ Hoàng Hiểu Thành là lúc cô vừa kết thúc buổi phỏng vấn, đang trên taxi trở về tòa soạn. Bình thường Vương Xán đều bắt xe bus, nhưng hôm nay thời tiết thật quá nóng bức. Cô nhìn ánh mặt trời chói chang rồi quyết định nên yêu làn da của mình một chút, không nên tiếc tiền quá làm gì. “Alo, Vương Xán à? Chào em, có nhận ra anh không?” Nhìn dòng số lạ, Vương Xán hoàn toàn không nhận ra ai, đành vờ hỏi: “Xin lỗi, chỗ tôi ồn quá, tôi không nghe rõ, xin hỏi ai đấy ạ?” Đầu dây bên kia nói tên, Vương Xán giật bắn mình. Người bạn trai cũ hai năm không hề liên lạc bỗng dưng gọi điện thoại tất nhiên không phải là chuyện bình thường. “Rất bất ngờ phải không?” Hoàng Hiểu Thành cười lớn nói: “Anh đến Hán Giang công tác. Công việc ngày hôm nay cũng xong rồi, anh chuẩn bị về Thượng Hải, từ giờ đến lúc máy bay cất cánh vẫn còn chút thời gian, tự nhiên anh rất muốn gặp em.” Vương Xán trầm ngâm. Cô không phải là người nhớ lâu thù dai. Khi tiễn anh đi cô đã hiểu hết, tất nhiên không đến mức hai năm sau chia tay mà vẫn canh cánh trong lòng. Cô không mong chờ anh gặp anh lần nữa, nhưng cũng không có lý do nào để từ chối cả. .... Mời các bạn đón đọc Thanh Mai Của Chàng, Trúc Mã Của Nàng của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.
Nơi Ánh Đèn Rực Rỡ - Thanh Sam Lạc Thác
Cô gái Nhâm Nhiễm không đón nhận tình cảm của thanh mai trúc mã Kỳ Gia Tuấn, mà lại yêu Kỳ Gia Thông - anh cùng cha khác mẹ với Gia Tuấn. Kỳ Gia Thông là con riêng nên trưởng thành một cách độc lập, tính cách lãnh đạm, nhưng dần dần đã rung động trước sự dũng cảm, ngây thơ của Nhâm Nhiễm. Hai người cùng sống một cuộc sống xa rời mọi người, nương tựa vào nhau, nhưng cuối cùng Nhâm Nhiễm vẫn theo Kỳ Gia Tuấn đi du học ở Úc. Kỳ Gia Thông nhận ra anh không quên được Nhâm Nhiễm nên hai năm sau đã đến Úc thăm cô, nhưng vì hiểu lầm mà thất vọng trở về. Khi gặp lại nhau, Nhâm Nhiễm đã không còn là thiếu nữ ngây thơ ngày nào. Tình cảm từ đơn giản, rõ ràng trở nên phức tạp, người mà cô yêu sâu đậm năm xưa đã trở nên xa lạ, đột nhiên quay đầu lại, ánh đèn đã rực rỡ, ai là người mà bạn nguyện đợi chờ mãi mãi? *** Nhâm Nhiễm hết cách, biết rõ rằng không dễ gì xua đuổi được Trần Hoa, cô đành dọn dẹp chén bát rồi kéo một chiếc ghế ngồi đối diện anh, vào vai một kẻ nhếch nhác, ngán ngẩm trò chuyện. “Trần Tổng, có chuyện gì muốn nói?” Trần Hoa rút di động ra, nhấn một phím, âm thanh ầm ầm được phát ra. Nhâm Nhiễm ngơ ngác, những âm thanh có lẽ chẳng bao giờ có ý nghĩa đối với người khác nhưng khi vang vào tai cô, cô nhận ra nó ngay, đó là tiếng sóng đặc trưng ở Song Bình. Song Bình là một hòn đảo nhỏ tựa bồn địa, đất bốn bề cao trũng ở giữa. Hòn đảo chỉ có một bãi cát dài hẹp, chung quanh toàn những vách núi dựng đứng rất cao và nhấp nhô các hang động lớn nhỏ. Sóng biển ở đấy vỗ vào bờ, cuộn ra rồi dồn dập vỗ ngược trở lại, thoạt nghe thì như tiếng sét đang gầm rú, nhức nhối kinh người. Nhưng một khi đã quen, bạn có thể cảm nhận được tiết tấu của nó, hoàn toàn khác với tiếng sóng vỗ theo từng nhịp dịu dàng ở những nơi khác. Đã mấy năm, âm thanh này và cả con người đang trước mặt, vẫn luôn khuấy đảo lòng cô, bất kể đi đến một bãi biển nào, cô đều nhớ lại, so sánh… ... Mời các bạn đón đọc Nơi Ánh Đèn Rực Rỡ của tác giả Thanh Sam Lạc Thác.