Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hành Trình Cưa Vợ

Lâm Hoàn đã hai mươi mấy tuổi rồi, nhưng cũng chỉ mới yêu đương một lần duy nhất như vậy mà thôi. Không ngờ rằng nhiều năm sau, sau khi rượu vào thì gây ra họa, bị người yêu cũ xơi tái. Mối tình đầu, nụ hôn đầu, đêm đầu tiên cũng đều cùng một người, nội tâm Lâm Hoàn vô cùng thất vọng. Đối mặt với một bậc thầy nghệ thuật gia biểu diễn hóa trang thành chim đà điểu như Lâm Hoàn, Triệu Triết Vũ ý thức được, chuyện cưa vợ này, phải thảo luận kỹ hơn. Cốt truyện + thịt, 1v1, song C Nữ chính đà điểu chậm nhiệt Nam chính bá đạo chuyên tình Chú ý: Có thai trước khi lập gia đình + bác sĩ bảo cưới + trước sau khi cưới đều yêu nhau *** Lúc Lâm Hoàn vừa mới bước vào cửa phòng bao đã nhìn thấy Triệu Triết Vũ đang ngồi bên trong đó, thiếu chút nữa cô đã quay đầu đóng cửa và bỏ đi rồi. Khó xử chính là đây là tiệc sinh nhật của một người bạn thân đã nhiều năm, Phương Tuệ Như, bất kể khuôn mặt có xuất hiện sự lúng túng thì cũng phải cố giả vờ như không nhìn thấy gì, tiêu sái phóng khoáng ngồi vào chỗ của mình. Sau đó ——- lấy điện thoại ra và bắt đầu gửi tin nhắn mắng cô bạn mình một cách điên cuồng: “??? Làm gì vậy??” “Sao vậy” “Sao anh ta lại ở chỗ này???” “….” “Cậu có nhầm lẫn gì không vậy!! Tớ rất khó xử đó.” Sau đó cô đã nhìn thấy Phương Tuệ Như gãi đầu, đặt điện thoại xuống mặt bàn, lại trò chuyện cười nói với người bên cạnh như cũ. Ngọn lửa trong lòng Lâm Hoàn “bùm” một cái lập tức cháy lên, một mặt vẫn duy trì sự tươi cười, một mặt lại đưa tay xuống dưới bàn gõ ra một đống những khung thoại thô tục và gửi đi. Thế là, màn hình điện thoại bị úp lên trên bàn nhấp nháy không ngừng, đáng tiếc đã sớm bị chủ nhân vô lương tâm trấn áp lại một cách vô tình, chỉ có thể đáng thương phát ra chút ánh sáng từ khe hở. Lửa giận tràn đầy lại không có chỗ phát tiết, Lâm Hoàn chỉ có thể cắn chặt quai hàm và hít thở sâu, cầm cốc nước trước mặt lên uống một ngụm. Triệu Triết Vũ ở góc mờ tối bên kia phòng bao đã thu hết các động tác của Lâm Hoàn vào mắt, trên mặt là nụ cười nhạt. Chuyện cũ của Lâm Hoàn và Triệu Triết Vũ, phải nói đến từ mấy năm trước. Cũng không có gì có thể nói cả. Khi đó họ học cùng trường cấp ba, cũng chính là tình tiết học trưởng xấu xa yêu đương với nữ sinh ngoan hiền rũ rích. Lúc ấy Lâm Hoàn rất đơn thuần, tình sử cũng trống rỗng, gặp được Triệu Triết Vũ kinh nghiệm tình trường đầy mình, kiên trì ngoan cường trốn tránh sự theo đuổi của anh hai tháng, sau đó lại tỉnh tỉnh mê mê đồng ý lời tỏ tình. Xem phim, ăn cơm, tản bộ, trùm chăn nhắn tin cho nhau, điện thoại đêm khuya… Thật ra thì cũng chỉ là những việc làm bình thường không có gì khác biệt so với những cặp đôi khác. Nắm tay, ôm, hôn má, hôn môi…. Dừng lại. Được rồi, Lâm Hoàn xấu hổ phát hiện ra, n năm trước có nụ hôn thứ nhất với Triệu Triết Vũ và cũng là nụ hôn cuối cùng, là nụ hôn đầu của mình, nhưng tính đến cuộc đời trước mắt thì lại là nụ hôn duy nhất. Thật ra thì người rung động trước là học trưởng xấu xa, còn nói chia tay lại là nữ sinh ngoan hiền. Lâm Hoàn còn nhớ khi đó Triệu Triết Vũ thường xuyên tưởng tượng đến tương lai của họ, nhưng từ đầu đến cuối cô đều tránh né. Cô thật sự thích Triệu Triết Vũ à? Hay là được theo đuổi, một thiếu nữ đã cô độc lâu đột nhiên đạt được nên sinh ra sự ỷ lại? Cô tin tưởng vế sau nhiều hơn. Nên sau khi Triệu Triết Vũ tốt nghiệp, hai người bắt đầu yêu xa, mà mình cũng sắp phải đối mặt với một cuộc thi quan trọng, Lâm Hoàn đưa ra đề nghị chia tay. Triệu Triết Vũ tiếp nhận rất bình thản, có lẽ là vậy. Vì do dự, nên Lâm Hoàn chỉ dùng tin nhắn để đưa ra lời chia tay, cô không dám đối mặt với anh. Sau đó dĩ nhiên nội tâm cảm thấy trống rỗng một khoảng thời gian rất dài, nhưng sau khi lên cấp, áp lực sau khi lên đại học nhanh chóng bao trùm những hồi ức. “Vậy rốt cuộc tại sao lâu như vậy rồi cậu vẫn không chịu yêu đương hả?” Lâm Hoàn chợt lấy lại tinh thần sau khi ngây người, mới nhớ đến trò chơi nói thật hay mạo hiểm đã được tiến hành. Cho đến bây giờ cô chưa từng sợ trò chơi này. Tình sử đơn bạc, đời người không nhiều trầm bổng phập phồng chút nào, tất cả có ép hỏi cô đến chỗ này cũng sẽ không có câu trả lời xuất sắc nào đâu. Nhưng hôm nay lại không giống vậy, người bạn trai cũ duy nhất kia lại ngồi ở đây đó!! Trong lòng Lâm Hoàn âm thầm gào thét. Tức giận xong rồi thì trong lòng cô lại rất thất vọng. Tại sao sau Triệu Triết Vũ, cô lại không yêu đương thêm lần nào nữa chứ? “Không gặp được người thích hợp.” Cô cố gắng bày ra vẻ mặt sao cũng được, lại cầm cốc nước trước mặt lên uống một hớp. Người bên cạnh đụng đụng vào cùi chỏ cô: “Sao bây giờ cậu có thể uống rượu rồi?” Lâm Hoàn hơi sững sốt, liếc nhìn chất lỏng trong cốc, mới phát hiện trong miệng tràn đầy mùi vị đắng chát mà bản thân trước kia khó chịu đựng được. Cuộc đời hai mươi mấy năm, dường như cô chưa từng uống rượu, vì cảm giác tất cả rượu đều giống nhau —- khó uống không chịu được. Muốn cô uống rượu, không khác biệt gì so với muốn cô uống thuốc. Được rồi, lúng túng đã chiến thắng tất cả. “Ha ha, khá tốt, khá tốt.” “Không tệ nha Lâm Hoàn?” “Trưởng thành trưởng thành rồi!” “Mau mau mau, mau rót đầy rót đầy cho Tiểu Hoàn của chúng ta nào!”….. Mời các bạn đón đọc Hành Trình Cưa Vợ của tác giả Bán Nguyệt.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mây Đen Gặp Trăng Sáng - Đinh Mặc
Nét đẹp của cô gái trong truyện Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc giống như mặt trời nhỏ. Còn tôi là du khách nằm dưới ánh dương ấm áp đó Vì được chiếu sáng, khi ngẩng đầu lên ánh mắt đã đỏ hoe. Và rồi một câu chuyện ngôn tình sủng lãng mạn bắt đầu từ đây... *** Tôi cưỡi motor chở Đàm Giảo, chạy thẳng tới nhà họ Chu. Dọc đường đi, cô ấy gọi điện cho Thẩm Thời Nhạn nhưng không có ai nghe máy. “Tên đó chắc là đang bận nên không nghe điện thoại của tôi.” Cô hơi tức giận nói. Tôi qua kính chiếu hậu nhìn thấy hai mắt cô ấy trợn to, nói: “Tên đó không liên lạc được, coi như xong, còn có tôi.” Cô ấy ‘Ừ’ rồi đưa tay hơi rụt rè nắm lấy áo tôi. Tôi nhìn về phía trước nói: “Giữ chặt lấy.” Sau đó tôi lên ga, cô ấy nhẹ hít một hơi, rồi ôm chặt lấy eo tôi, đầu tựa lên vai tôi. Tôi không nói lời nào, nghênh đón ánh mặt trời hừng hực, chạy thẳng về phía trước. “Ô Ngộ, anh học lái xe găn máy sao? Cũng trong một năm này?” “Không, lúc học cấp ba tôi đã biết chạy rồi.” Tôi nói: “Khi đó trong nhà không có tiền, không thể mua, nên tôi đã học lái.” “Ừ.” ... Mời các bạn đón đọc Mây Đen Gặp Trăng Sáng của tác giả Đinh Mặc. Người đăng: dtv-ebook
Thiên Tài Cuồng Phi - Băng Y Khả Khả
Nàng, Dạ Nhược Ly, tuyệt thế thiên tài vạn năm không gặp của Thiên Tinh đế quốc, ngoài ý chết đi rồi xuyên qua ngàn năm trước, linh hồn nhập vào thân nhị tiểu thư xác tướng quân phủ không thụ sủng. Nàng, Vân Vãn Ca, vốn nên được hưởng ngàn vạn sủng ái, nhưng một ngày kia, ngoại công(ông ngoại) mất thế, hoàng hậu tiểu di(dì) bị phế, mất đi tất cả sự bao che, nàng cũng không còn là hòn ngọc quý của tướng quân phủ. Nhưng khi nàng trở thành nàng, lại gây nên bao nhiêu sóng gió trên đại lục này ? Tại cái nơi phụ thân chỉ vì ích lợi, cùng người khác bày mưu hợp kế đem mẫu thân bán cho người ta làm tiểu thiếp, thì, nàng không tiếp tục do dự mà mang theo mẫu thân cùng nha hoàn thiếp thân khẩn trương thoát khỏi tướng quân phủ. Mười năm sau, nàng trở về một lần nữa, nàng đã danh chấn thiên hạ, cũng sở hữu đại gia nghiệp, đến nỗi hoàng đế cũng sợ hãi ba phần. Vì vậy, một lần nữa đối mặt cùng thân nhân ngày xưa, nàng chỉ giương nhẹ khoé môi, anh mắt cuồng ngạo, mà nói : “Ta đã từng nói qua, nếu ngày đó ta bất tử, sớm muộn sẽ có một ngày ta  cho các ngươi chết không chỗ chôn, hiện tại, ta trở về báo thù , các ngươi, đã chuẩn bị tốt sao?” *** Lạc Sơn Lĩnh, chính là một lãnh địa khá hẻo lánh của Lạc Nguyệt Quốc, có lẽ là do hoàn cảnh địa lý chung quanh, có rất nhiều mạo hiểm giả tới đây. Nghe nói, lãnh chúa Lạc Sơn Lĩnh, là một vị Thần Vương cường giả, có uy vọng tương đối cao tại Lạc Sơn Lĩnh, nhưng Lạc Sơn Lĩnh, cũng là một lãnh địa cường giả vi tôn, chỉ cần ngươi có thực lực, bất kể là sát phạt, diệt tộc, giành đồ vật đều được cho phép. Nếu không có thực lực? Thật xin lỗi, Lạc Sơn Lĩnh đó là nơi ngươi táng thân. Lúc này, trong Lạc Sơn Lĩnh, tại Tinh Nguyệt Thành, lại nghênh đón hai khuôn mặt xa lạ, mặc dù Tinh Nguyệt Thành thường xuyên có người thành trấn khác đến đây, vậy mà, hai người này, thế nhưng không khỏi hấp dẫn tầm mắt của người qua lại trên đường… Chỉ thấy nữ tử đó, bạch y thịnh tuyết, phong hoa tuyệt đại, giữa hai hàng lông mày của nàng hiện ra một tia cuồng ngạo bẩm sinh, phảng phất như nàng chính là vương giả thiên địa, duy ngô độc tôn. Nam tử còn lại là một bộ hồng y, tuấn mỹ tuyệt thế, như là yêu nghiệt, tựa hồ lúc cười một tiếng liền có thể mê hoặc lòng người, thế nhưng, chỉ có lúc nam tử nhỏ giọng trò chuyện với nữ tử bên cạnh, mới sẽ lộ ra nụ cười mị hoặc kia. Nam tử này cũng hàng ngàn hàng vạn phong hoa, mà bóng dáng hai người sánh vai đi tới, để cho những người nhìn thấy đều không khỏi tự chủ than nhẹ một tiếng. Một đôi bích nhân thật xứng đôi, bọn họ sống lâu như vậy, cũng chưa từng thấy qua, hai người tuyệt thế như thế, mà cái cảm giác hài hòa giữa bọn họ kia, không phải là bất luận kẻ nào cũng có thể chen vào. Bỗng nhiên, nữ tử đó dừng lại trước một tòa kiến trúc trang nghiêm xa hoa, nàng khẽ ngẩng đầu lên, lập tức, năm chữ to phòng đấu giá Tinh Nguyệt trên bảng hiệu ra rõ ràng ở trong con ngươi đen của nàng. ... Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Cuồng Phi của tác giả Băng Y Khả Khả.
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Tiêu Thất Gia
ố Nhược Vân từ khi sinh ra đã là phế vật của Thanh Long Quốc, cha nương nàng đều mất từ khi nàng còn nhỏ, nàng chính là làm mất hết toàn bộ thể diện của phủ Tướng quân.Cuối cùng vì người khác tranh cãi mà bị gia gia đánh chết, cho dù đấy không phải lỗi của nàng. Sống lại một lần nữa, nàng không còn là tiểu thư phế vật lúc trước. Mang theo chí bảo bên người cùng khế ước với tứ đại thần thú, cho dù là đệ nhất cao thủ của Thanh Long quốc cũng muốn làm người dưới trướng nàng. Đan dược? Tính là cái gì, nàng tùy tay có thể luyện chế một đống. Đê Giai (cấp thấp) Linh Khí rất cường đại sao? Ngay cả vũ khí mà thủ hạ của nàng sử dụng đều là Cao Giai (cấp cao) Linh Khí. Ngươi có cao cấp Linh Thú? Thật có lỗi, phía sau nàng Thánh Thú đã thành thiên quân vạn mã, chấn áp tất cả hào hùng! Chính là ai có thể nói cho nàng, nam nhân yêu nghiệt cường đại này là chuyện gì xảy ra! Vì sao lại mặt dày mày dạn dây dưa nàng, càng là thề không bỏ qua! *** Nguyên nhân vô hắn, chỉ vì ngày mai đó là Thái Tử điện hạ ngày sinh. Nếu này đây hướng, Cố Nhược Vân thân là một giới phế vật, tham không tham gia cũng không cái gọi là, nhưng mà hiện giờ tình huống lại không giống nhau. Lần này thân là Thái tử sư phụ một người Luyện Khí Tông cường giả sẽ tiến đến tham gia, hơn nữa sẽ vì Thanh Long Quốc trẻ tuổi nhóm tiến hành năng lực thí nghiệm, có thực lực giả liền có thể gia nhập Luyện Khí Tông trở thành ngoại môn đệ tử. Phải biết rằng Luyện Khí Tông ở đại lục có cực kỳ cường hãn địa vị, ở chỗ này cũng chỉ có Đông Phương thế gia nhân tài có thể không sợ hãi Luyện Khí Tông thực lực, lại cũng gần là như thế, nếu có thể tiến vào Luyện Khí Tông, đó là một người ngoại môn đệ tử cũng sẽ bị người hâm mộ. Cho nên, bệ hạ sớm đã hạ đạt mệnh lệnh, vô luận là ai đều cần thiết đi trước hoàng cung tham dự Thái tử ngày sinh. Bất đắc dĩ cố lão tướng quân mới phái người đi tìm Cố Nhược Vân rơi xuống. Đương nhiên, luôn luôn dưới tình huống Luyện Khí Tông như vậy thế lực sẽ không đối đãi nhận người, trừ phi giống như Thái tử giống nhau thiên phú dị bẩm, cho nên lúc này đây liền cố lão gia tử cũng không biết kia Luyện Khí Tông chân chính mục đích. ... Mời các bạn đón đọc Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi của tác giả Tiêu Thất Gia.
Nhị Gia Nhà Ta - Twentine
— ngươi nói trên đời này thứ gì là đáng quý nhất? — núi vàng núi bạc. — không đúng. — vậy đó là gì? — là lãng tử quay đầu. *** Truyện ngắn, thầm mến, não tàn, tiểu bạch (theo lời tác giả) =]] Nữ chính giả ngốc, ứ não tàn, cảm động và HE (theo lời editor) ^^ Tin ai cũng được, bạn đọc đi rồi sẽ biết :3 *** Thế nhưng ta lại nói với hắn: “Nhị gia, ta không thể ở lại được.” Tay Nhị gia vẫn che trên mắt, nghe xong lời ta nói, hắn không mở miệng, cũng không buông tay ra. Ta nói tiếp: “Nhị gia, ngài nên đem những điều cần phân phó nói với quản gia cả đi, nếu không sợ rằng ông ấy không thể hầu hạ ngài chu toàn được.” Nhị gia vẫn không động đậy. Ta liền tự mình làm chủ, gọi quản gia vào, quản gia nắm tay, đứng ở một bên. Ta nói với ông ấy: “Quản gia, những điều ta sắp nói xin ông nhớ kỹ một chút.” Quản gia gật đầu bảo được, “Cô nương muốn nói gì?” Ta nói: “Chân Nhị gia đã đỡn hơn nhiều rồi, thế nhưng khi vào ngày mưa dầm sẽ thường xuyên bị đau, ông nên chuẩn bị khăn ấm trước để đắp lên. Có một tiệm thuốc bắc, tên là ‘Hồi Xuân đường’, mặc dù chỉ là hiệu thuốc nhỏ, nhưng lang trung ở đó có tay nghề rất tốt, hơn nữa mấy năm nay vẫn là người chăm sóc chân cho Nhị gia, có vấn đề gì có thể đi tìm ông ấy.” ... Mời các bạn đón đọc Nhị Gia Nhà Ta của tác giả Twentine.