Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lỡ Hẹn Mùa Thu (Lệ Thu Huyền)

yêu và sống.

"Càng yếu đuối, tôi càng cố cất giấu cái sự yếu đuối của mình, cố tạo ra một cái vỏ bọc, rằng mình được yêu thương chiều chuộng, mình đầy đủ mạnh mẽ. Nhưng từ trong sâu thẳm trái tim, chỉ một câu nói trìu mến, chỉ một cái nhìn thương yêu của người đời cho nhau, cũng có thể làm tôi bị tổn thương". (Trích tự truyện Yêu và Sống của Lê Vân).

Hà Nội.

Ánh mặt trời ngày mùa sang thu nhợt nhạt, những tia nắng khe khẽ bước vào phòng làm việc của Thanh Giang, cố để ôm lấy và mang lại cho cô chút ấm áp khi phố thay mùa, nhưng quá mong manh.

Lạ lẫm khi nhìn xác lá rơi đầy bên khung cửa sổ, đôi bàn tay xinh đưa ra tự ôm lấy chính mình nhưng vô ích. Đôi tay mình lạnh sao có thể mang lại cho mình hơi ấm? Cũng như trái tim bướng bỉnh của cô luôn tự hỏi mình về những ngày đã cũ song hỏi mãi cũng có vui hơn đâu? Tìm mua: Lỡ Hẹn Mùa Thu TiKi Lazada Shopee

Tiếng giầy cao gót đang bước vào đi kèm giọng nói phía sau khiến cô đôi chút giật mình:

" Mới mùa thu mà đã lạnh đến tê người! Không phải chị đang nhớ anh chàng nào đến da diết tái tê đấy chứ?"

Thanh Giang quay người mỉm cười với Thuỳ Dương, đón lấy tách cafe từ tay Dương, cô khẽ nói:

" Biết tìm ai để nhớ về đây em khi bao lâu nay chị vốn chỉ có một mình."

Tỏ vẻ không tin, ánh mắt Thuỳ Dương nhìn Thanh Giang với vẻ dò hỏi đầy mãnh liệt:

" Em không tin. Chị xinh và dịu dàng như vậy mà không có người yêu thì đúng là.lũ đàn ông trên đời này không có mắt."

Nhấp môi tách cafe vẫn toả hương nóng, cô cười như không cười, từng câu nói vô cùng điềm tĩnh:

" Không phải họ không có mắt mà vốn bởi chị không có trái tim em ạ. Đã từng.nhưng mất rồi chẳng có cách nào tìm lại được. Em còn trẻ, có những chuyện không hiểu hết được đâu."

Ánh mắt Thanh Giang bình lặng, bình lặng như chính tên gọi cô đang mang trong khi Thuỳ Dương không thôi sửng sốt. Ấp úng vẻ khó nói, mãi một lúc sau Dương chỉ vào ngực trái của mình khẽ hỏi:

" Chị à, chỗ này của chị.đã từng đau lắm phải không? "

Nghiêng đầu gạt mái tóc bị gió thổi rối sang một bên, Thanh Giang dịu dàng đáp lời em:

" Ừm. Nhưng mà cô bé, sao em lại nghĩ vậy?"

" Dạ. Bởi em thấy chị bình thản nói về mình tựa như đang kể một câu chuyện của người không mấy liên quan. Phải là sống với một nỗi đau quá dài thì người ta mới có cho mình cái nhìn tĩnh tâm nhất."

Vũ trụ bao la nhưng nhìn đâu cũng thấy một màu quá khứ, đã cố để không thiết tha với những điều xưa cũ nhưng dường như chưa một phút giây nào suốt 2 năm qua, cô thôi sống cùng nó, trốn chạy rồi lại tìm về với nó. Câu nói của Thuỳ Dương vô tình đã chạm tới nơi sâu nhất trong trái tim cô. Cố gượng cười với em, cô dịu dàng chia sẻ:

" Khi còn nhỏ, chị đã nghĩ mình là một người đặc biệt và chị có tim ở chân trái vì chị luôn đau một chân bên đó. Thực sự đến giờ chị mới biết tim chỉ nằm ở ngực trái thôi."

Xoay đều tách cafe trong tay, Thanh Giang chăm chú nhìn vào những hoạ tiết hoa văn khắc trên chiếc tách nhỏ xinh, ánh mắt cô mơ màng nói tiếp:

"Cuộc sống này không phải là chỗ để chạy trốn những nỗi đau hay vứt mình vào những giới hạn rào cản của hạnh phúc. Chúng ta giống nhau, mọi thứ trên cơ thể dường như đều có đôi nhưng trái tim chỉ có một thôi.. nên em thấy đấy, em sẽ không cảm nhận bất cứ cơn đau nào rõ ràng, riêng biệt, và mãnh liệt như những cơn co thắt nơi lồng ngực từ chính trái tim mình."

Một chút nghẹn ngào, Thuỳ Dương bước chầm chậm về phía ô cửa mà Thanh Giang đang đứng, giọng cô khàn lại như người đang mắc nghẹt:

" Tình yêu không phải là cuộc sống nhưng nếu không có nó thì chúng ta sẽ sống không nên. Vì vậy, chị à! Đừng vì một người mà tổn thương chính mình vì khi đó, có thể chị sẽ đồng thời làm tổn thương bao trái tim của những người yêu thương chị. Hãy cho đi bằng một trái tim rộng mở, chị sẽ thấy không đau nữa."

Đôi môi Thanh Giang khẽ cong lên cười mỉm, cô nhìn về phía Thuỳ Dương khẽ trách:

" Con bé này, sao hôm nay chẳng khác nào bà cụ non vậy trời?

Những năm tháng nhọc nhằn đã qua giờ chỉ còn là kỷ niệm mà kỷ niệm chỉ khiến chị tìm về trong chốc lát. Cuộc sống hiện tại mới chính là điều chân thực nhất, chị không còn đau nhưng lại chẳng thể yêu, thì biết làm sao?"

Nói rồi Thanh Giang đưa tay ra nhìn xuống chiếc đồng hồ quen thuộc, cô than khẽ và nhắc Thuỳ Dương:

" Lúc nào rảnh chị em mình lại tám sau vậy! Đến giờ họp rồi, chị em mình chuẩn bị tài liệu rồi qua bên đó luôn không sếp Tịnh lại trách."

Phòng họp sớm đã được chuẩn bị vô cùng chu đáo, mọi kế hoạch đã được in ra làm nhiều bản. Ngay khi Thanh Giang và Thuỳ Dương vừa ngồi xuống thì sếp tổng đã bước vào. Không biết có phải do màu của ánh sáng phản qua những ô cửa sổ lộ thiên trong phòng họp hay không mà Giang mường tượng gương mặt của sếp tổng không giấu được căng thẳng, điều mà cô chưa từng thấy ở chị. Cuối cùng, gần hai tiếng kéo dài trong cuộc họp đã cho Thanh Giang một đáp án hoàn toàn khớp với linh cảm ban đầu. Ngay khi cuộc họp vừa kết thúc, cô đã được chị triệu ngay vào phòng riêng.

Vừa bước vào Thanh Tịnh đã khiến Giang không khỏi giật mình hoảng hốt! Chị đập mạnh tập tài liệu xuống bàn, sau đó ném chiếc áo vest được cắt may tinh xảo lên sofa. Cả cơ thể của người phụ nữ xinh đẹp ấy chỉ còn gọn nhẹ trong chiếc sơ mi trắng phối với skinny thẫm màu toát lên vẻ sang trọng của một người phụ nữ thành đạt nhưng vẫn không làm mất đi vô vàn quyến rũ của một người đàn bà từng trải. Chị không nói, chỉ lẳng lặng tự châm thuốc cho mình còn Thanh Giang cũng im lặng chờ đợi. Trong trí nhớ của cô thì đây là lần đầu tiên chị không giấu được sự mệt mỏi xen lẫn căng thẳng trước nhân viên.

Hít một hơi thật sâu, mùi Mild Seven chẳng mấy chốc lan nhanh, bủa vây cả căn phòng. Chờ cho đến khi ổn định Thanh Tịnh mới ho khan vài tiếng và trầm giọng, chị nói:

" Cho người khác tiền hay tiêu tiền vì người khác chị chưa bao giờ tiếc. Nhưng tiền nghiễm nhiên là của chị mà lại bị đứa khác cướp mất thì chị không cam tâm."

Khẽ gật đầu tỏ ý đã hiểu điều chị vừa nói, cô dịu dàng đáp lời chị:

" Hoa thơm không tránh được nhiều ong muốn qua tìm mật. Nhưng chị đừng vì thế mà trở nên căng thẳng, ảnh hưởng tâm lý. Cứ để bọn họ đá nhau chán rồi mình nhảy vào vẫn chưa muộn mà!"

Kéo dài giọng, Thanh Tịnh nhìn Giang và lắc đầu:

" Ngây thơ lắm em ơi, rồi đời nó đập cho tan nát!"

Ngừng vài giây, chị nói tiếp:

" Dự án lần này chúng ta nhất định chỉ được phép thắng mà không được phép thua. Em hiểu không? Đối thủ của chúng ta, nó mạnh thế nào em có biết không? Nó nhiều thế nào, em có tưởng tượng ra không?

Đã bước vào làm cái ngành "event" như chúng ta thì chỉ một dự án nhỏ thôi cũng đã là cả một vấn đề cần cân não. Huống hồ.đây là một dự án tầm cỡ đang hút rất nhiều vốn đầu tư. Lợi nhuận nó mang lại là một con số khổng lồ, khổng lồ đấy cô em ngốc nghếch của tôi ạ."

Nhắm chặt đôi mắt để tĩnh tâm trước những gì sếp nói, Thanh Giang nhíu mày rồi mở mắt nhìn chị. Giọng nói của cô đầy quả quyết:

" Em sẽ cố gắng để không khiến chị thất vọng."

Ngón tay kẹp thuốc của Tịnh khựng lại, vùi đầu lọc xuống gà tàn rồi chị tỏ vẻ rất hài lòng:

" Tốt lắm. Ngoài em ra chị không thể tin tưởng bất kỳ ai khác. Chỉ có hai tháng, em thấy sao?"

" Để ăn thịt cừu thì chỉ có một cách là đánh vào người chăn cừu. Em muốn toàn bộ thông tin về đối tác của dự án lần này, ngay trong chiều nay."

Cánh cửa phòng tổng giám đốc đóng lại, Thanh Giang sải những bước dài về phòng làm việc của mình. Theo từng bước chân là từng kế hoạch đang được cô lên ý tưởng. 25 tuổi, từng ngỡ mình là người hạnh phúc nhất thế gian nhưng rồi một vết sẹo cách đây hai năm trước đã trở thành ám ảnh trong cô mãi mãi.

Một cánh cửa khác mở ra rồi nhanh chóng đóng lại, dựa người vào bức tường khô khốc cô cố gắng để điều hoà nhịp đập của chính trái tim mình. Vô tình, tấm lưng mỏng manh như xương mai của cô đè lên đôi tay trần đang chống phía sau bức tường, chiếc đồng hồ thời thượng xiết vào cổ tay khiến cô gục xuống đầy run rẩy. Gượng gạo đứng dậy rồi bước về bàn làm việc, thời gian như ngừng lại khi Thanh Giang từ từ tháo chiếc đồng hồ nạm vàng ra khỏi cổ tay trái. Một vết sẹo rất không đẹp mắt hiện lên, nó là lý do ép cô không bao giờ được quên những gì từng có của hai năm về trước...

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lỡ Hẹn Mùa Thu PDF của tác giả Lệ Thu Huyền nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Kiếm Lai - Phần 3 (Phong Hỏa Hí Chư Hầu)
Bộ truyện đứng đầu trang tìm kiếm Baidu trong năm 2018. Thế giới bao la rộng lớn thiên kỳ bách quái, chuyện lạ đâu đâu cũng có. Trần Bình An ta, chỉ một người một kiếm - bàn sơn, đảo hải, hàng yêu, trấn ma, sắc thần, trích tinh, đoạn giang, tồi thành, khai thiên!*** Truyện từ khi mới ra đã đứng đầu bảng xếp hạng book zongheng k đối thủ,ngồi chễm chệ hạng 1 độc bá bảng hết hạng bên trung cách hạng 2 rất xa vượt qua các đại thần đại thụ đủ biết nó hấp dẫn ra sao. Có lẻ với đọc giả việt nam ít biết tới tác giả này, Một phần là do lối hành văn độc đáo khó dịch của lão nên kén người dịch. Nhưng bên trung thì phong hỏa hí chư hầu chính là một trong những cây đại thụ giới văn học mạng. 2 kỳ liên tiếp lọt tóp thập nhị chủ thần của giải văn học mạng chi vương. Lối hành văn của lão phải nói đặc sắc hấp dẫn đầy ý nghĩ, chắc chắn, logic hợp lí, Chính điều này tạo nên danh khí của tác giả. Một truyện rất nổi danh gần đây mới full của lão là Tuyết trung hãn đao hành luôn tóp 10 zongheng từ khi mới ra tới khi kết thúc. Hặc hặc tên tác giả cũng cá tính phải k các lão nhưng quả thực lão có thực lực xứng đáng tên này.*** Tìm mua: Kiếm Lai - Phần 3 TiKi Lazada Shopee Đôi lời của người Dịch: Mình bắt đầu làm bộ này với tư thế của một kẻ chưa đọc chương nào Kiếm Lai, hoàn toàn làm vì thấy mọi người bảo truyện này khó Dịch, đọc convert rất mệt nên làm thử. Kết quả là hiện tại mỗi ngày mình đau khổ cặm cụi, không phải vì Dịch nó mà là vì đọc convert ngoài mệt vì câu từ trúc trắc thì nội dung quá hack não. Quả thực Kiếm Lai liên tục đứng Top bên trang Tung Hoành của Trung Quốc trong bối cảnh Tiên Hiệp bị thất sủng là cực kỳ xứng đáng. Một số đánh giá cá nhân của mình về khoảng 100 chương đầu, 100 thôi bởi mình cũng chỉ mới đọc tới đó khi viết những dòng này. 1. Nhân vật chính đặc sắc thú vị: Trần Bình An, tên là Bình An nhưng cuộc đời không bình an. 5 tuổi chính thức mồ côi cả cha lẫn mẹ, trải qua cuộc sống cơ cực, số mệnh như bị Thiên oán Nhân nộ nhưng bản tâm không mất mà ngược lại càng thêm sáng trong. Trần Bình An rất giống một con người bình thường, với những ước mong bình thường, có chút tiền để mua câu đối xuân dán cửa nhà, có chút tài sản để sau này lấy vợ sinh con...vv... thế nhưng Trần Bình An lại không hề bình thường, như người hàng xóm thiên tài Tống Tập Tân nói thì hắn như bất kiến sơn, bất lộ thủy, ý chí sắt đá, bản tâm trong sáng vững vàng. Trần Bình An chỉ khóc vì cha mẹ mình, chưa từng quỳ gối hay khóc vì bất kỳ lý do gì khác. 2. Tuyến nhân vật phụ quá nhiều não: Nếu bạn bắt đầu đọc vài chương đầu bạn sẽ thấy cái trấn mà Trần Bình An ở nó rất bình thường, thậm chí tầm thường với những con người y như trấn nhưng theo mạch truyện bạn sẽ dần dần thấy cái trấn đó nó không bình thường và những nhân vật tầm thường kia cũng vậy. Mỗi người quanh Trần Bình An đều có những nét tính cách khác biệt với những suy tính rõ ràng. Có người mang trong mình tinh thần đại nghĩa sẵn sàng xả thân mình vì nhân sinh, lại có kẻ bày mưu tính kế tầng tầng lớp lớp mưu hại kẻ khác. 3. Cách xây dựng, dẫn dắt mạch truyện khiến người đọc vừa kích thích lại rất đau não: Mỗi tình tiết trong Kiếm Lai, dù nhỏ nhặt dù cảm giác như vô vị nhưng khi đọc tới một lúc nào đó, bạn đọc sẽ phải thốt lên: A, thì ra nó là như vậy! Cách phát triển mạch truyện từ đơn giản tới phức tạp, từ phức tạp, bí ẩn tới đơn giả, rõ ràng đan xen nhau, rồi từ vô số chi tiết nhỏ nhặt để cuối cùng cho ra một kết quả khó ngờ và cái kết quả khó ngờ kia lại là kết quả của một mưu tính còn bất ngờ hơn khiến bạn đọc sẽ liên tục phải chú ý, phải ghi nhớ và tất nhiên, luôn luôn cảm thấy sự thú vị, sự hưng phấn khi đọc. 4. Dù chưa biết kết quả nhưng mình có thể nói Kiếm Lai ở những chương mình đọc nó thực sự xứng với chữ Hiệp, ngoài những chi tiết logic cuốn hút, câu chữ xứng với từ Văn Học thì cái tình, cái nghĩa trong truyện rất đáng để chúng ta chiêm nghiệm. Dù bạn sẽ chẳng bao giờ thấy tác giả để nhân vật nói những câu hoành tráng hùng hồn kiểu: Ta thề chết vì huynh đệ, xả thân vì thiên hạ nhưng bằng những sự việc, bằng những câu nói nghe có khi ngô nghê, có khi mơ hồ khó hiểu ở những thời khắc mấu chốt, sinh tử quan đầu, ta thấy cái tình, cái nghĩa trong Kiếm Lai rất sáng, huynh đệ chưa bao giờ nói với nhau câu tử tế vẫn có thể chết vì nhau, người chưa bao giờ nhận thứ gì từ thiên hạ vẫn có thể chết vì thiên hạ. 5. Tóm lại là bạn hãy đọc Kiếm Lai đi, không phí đâu ^^ *** Đã đi ra Dương Gia tiệm bán thuốc, đi một chuyến này tòa vừa không huỷ bỏ cũng không bắt đầu dùng cũ kỹ trường tư, Trần Bình An bung dù đứng ở ngoài cửa sổ, nhìn về phía bên trong. Bên tai hình như có leng keng sách thanh âm, giống nhau lúc đấy bản thân tuổi nhỏ, ngồi xổm chân tường dự thính tiên sinh giảng bài. Đã đi ra trường tư, đi Long Vĩ suối Trần thị sáng lập tân học thục, xa so với cựu học thục càng lớn, Trần Bình An tại đền thờ lầu bên ngoài dừng bước, quay người ly khai. Đi qua quê quán tục xưng Bàng Giải Phường cái kia chỗ địa phương, Trần Bình An ngửa đầu nhìn lại, lượn quanh đi một vòng, bốn khối Thánh Nhân tự tay viết tấm biển, Nho gia việc đáng làm thì phải làm. Phật gia chớ để hướng ra phía ngoài cầu, Đạo Gia hi nói tự nhiên, Binh Gia Khí Trùng Đấu Ngưu.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Phong Hỏa Hí Chư Hầu":Kiếm LaiTuyết Trung Hãn Đao HànhKiếm Lai - Phần 2Kiếm Lai - Phần 3Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kiếm Lai - Phần 3 PDF của tác giả Phong Hỏa Hí Chư Hầu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Kiếm Lai - Phần 2 (Phong Hỏa Hí Chư Hầu)
Bộ truyện đứng đầu trang tìm kiếm Baidu trong năm 2018. Thế giới bao la rộng lớn thiên kỳ bách quái, chuyện lạ đâu đâu cũng có. Trần Bình An ta, chỉ một người một kiếm - bàn sơn, đảo hải, hàng yêu, trấn ma, sắc thần, trích tinh, đoạn giang, tồi thành, khai thiên!*** Truyện từ khi mới ra đã đứng đầu bảng xếp hạng book zongheng k đối thủ,ngồi chễm chệ hạng 1 độc bá bảng hết hạng bên trung cách hạng 2 rất xa vượt qua các đại thần đại thụ đủ biết nó hấp dẫn ra sao. Có lẻ với đọc giả việt nam ít biết tới tác giả này, Một phần là do lối hành văn độc đáo khó dịch của lão nên kén người dịch. Nhưng bên trung thì phong hỏa hí chư hầu chính là một trong những cây đại thụ giới văn học mạng. 2 kỳ liên tiếp lọt tóp thập nhị chủ thần của giải văn học mạng chi vương. Lối hành văn của lão phải nói đặc sắc hấp dẫn đầy ý nghĩ, chắc chắn, logic hợp lí, Chính điều này tạo nên danh khí của tác giả. Một truyện rất nổi danh gần đây mới full của lão là Tuyết trung hãn đao hành luôn tóp 10 zongheng từ khi mới ra tới khi kết thúc. Hặc hặc tên tác giả cũng cá tính phải k các lão nhưng quả thực lão có thực lực xứng đáng tên này.*** Tìm mua: Kiếm Lai - Phần 2 TiKi Lazada Shopee Đôi lời của người Dịch: Mình bắt đầu làm bộ này với tư thế của một kẻ chưa đọc chương nào Kiếm Lai, hoàn toàn làm vì thấy mọi người bảo truyện này khó Dịch, đọc convert rất mệt nên làm thử. Kết quả là hiện tại mỗi ngày mình đau khổ cặm cụi, không phải vì Dịch nó mà là vì đọc convert ngoài mệt vì câu từ trúc trắc thì nội dung quá hack não. Quả thực Kiếm Lai liên tục đứng Top bên trang Tung Hoành của Trung Quốc trong bối cảnh Tiên Hiệp bị thất sủng là cực kỳ xứng đáng. Một số đánh giá cá nhân của mình về khoảng 100 chương đầu, 100 thôi bởi mình cũng chỉ mới đọc tới đó khi viết những dòng này. 1. Nhân vật chính đặc sắc thú vị: Trần Bình An, tên là Bình An nhưng cuộc đời không bình an. 5 tuổi chính thức mồ côi cả cha lẫn mẹ, trải qua cuộc sống cơ cực, số mệnh như bị Thiên oán Nhân nộ nhưng bản tâm không mất mà ngược lại càng thêm sáng trong. Trần Bình An rất giống một con người bình thường, với những ước mong bình thường, có chút tiền để mua câu đối xuân dán cửa nhà, có chút tài sản để sau này lấy vợ sinh con...vv... thế nhưng Trần Bình An lại không hề bình thường, như người hàng xóm thiên tài Tống Tập Tân nói thì hắn như bất kiến sơn, bất lộ thủy, ý chí sắt đá, bản tâm trong sáng vững vàng. Trần Bình An chỉ khóc vì cha mẹ mình, chưa từng quỳ gối hay khóc vì bất kỳ lý do gì khác. 2. Tuyến nhân vật phụ quá nhiều não: Nếu bạn bắt đầu đọc vài chương đầu bạn sẽ thấy cái trấn mà Trần Bình An ở nó rất bình thường, thậm chí tầm thường với những con người y như trấn nhưng theo mạch truyện bạn sẽ dần dần thấy cái trấn đó nó không bình thường và những nhân vật tầm thường kia cũng vậy. Mỗi người quanh Trần Bình An đều có những nét tính cách khác biệt với những suy tính rõ ràng. Có người mang trong mình tinh thần đại nghĩa sẵn sàng xả thân mình vì nhân sinh, lại có kẻ bày mưu tính kế tầng tầng lớp lớp mưu hại kẻ khác. 3. Cách xây dựng, dẫn dắt mạch truyện khiến người đọc vừa kích thích lại rất đau não: Mỗi tình tiết trong Kiếm Lai, dù nhỏ nhặt dù cảm giác như vô vị nhưng khi đọc tới một lúc nào đó, bạn đọc sẽ phải thốt lên: A, thì ra nó là như vậy! Cách phát triển mạch truyện từ đơn giản tới phức tạp, từ phức tạp, bí ẩn tới đơn giả, rõ ràng đan xen nhau, rồi từ vô số chi tiết nhỏ nhặt để cuối cùng cho ra một kết quả khó ngờ và cái kết quả khó ngờ kia lại là kết quả của một mưu tính còn bất ngờ hơn khiến bạn đọc sẽ liên tục phải chú ý, phải ghi nhớ và tất nhiên, luôn luôn cảm thấy sự thú vị, sự hưng phấn khi đọc. 4. Dù chưa biết kết quả nhưng mình có thể nói Kiếm Lai ở những chương mình đọc nó thực sự xứng với chữ Hiệp, ngoài những chi tiết logic cuốn hút, câu chữ xứng với từ Văn Học thì cái tình, cái nghĩa trong truyện rất đáng để chúng ta chiêm nghiệm. Dù bạn sẽ chẳng bao giờ thấy tác giả để nhân vật nói những câu hoành tráng hùng hồn kiểu: Ta thề chết vì huynh đệ, xả thân vì thiên hạ nhưng bằng những sự việc, bằng những câu nói nghe có khi ngô nghê, có khi mơ hồ khó hiểu ở những thời khắc mấu chốt, sinh tử quan đầu, ta thấy cái tình, cái nghĩa trong Kiếm Lai rất sáng, huynh đệ chưa bao giờ nói với nhau câu tử tế vẫn có thể chết vì nhau, người chưa bao giờ nhận thứ gì từ thiên hạ vẫn có thể chết vì thiên hạ. 5. Tóm lại là bạn hãy đọc Kiếm Lai đi, không phí đâu ^^ *** Đã đi ra Dương Gia tiệm bán thuốc, đi một chuyến này tòa vừa không huỷ bỏ cũng không bắt đầu dùng cũ kỹ trường tư, Trần Bình An bung dù đứng ở ngoài cửa sổ, nhìn về phía bên trong. Bên tai hình như có leng keng sách thanh âm, giống nhau lúc đấy bản thân tuổi nhỏ, ngồi xổm chân tường dự thính tiên sinh giảng bài. Đã đi ra trường tư, đi Long Vĩ suối Trần thị sáng lập tân học thục, xa so với cựu học thục càng lớn, Trần Bình An tại đền thờ lầu bên ngoài dừng bước, quay người ly khai. Đi qua quê quán tục xưng Bàng Giải Phường cái kia chỗ địa phương, Trần Bình An ngửa đầu nhìn lại, lượn quanh đi một vòng, bốn khối Thánh Nhân tự tay viết tấm biển, Nho gia việc đáng làm thì phải làm. Phật gia chớ để hướng ra phía ngoài cầu, Đạo Gia hi nói tự nhiên, Binh Gia Khí Trùng Đấu Ngưu.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Phong Hỏa Hí Chư Hầu":Kiếm LaiTuyết Trung Hãn Đao HànhKiếm Lai - Phần 2Kiếm Lai - Phần 3Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kiếm Lai - Phần 2 PDF của tác giả Phong Hỏa Hí Chư Hầu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tối Cường Hệ Thống - Phần 2 (Tân Phong)
Một bộ Tiên hiệp hài hước đầy thú vị, kể về một lưu manh giả danh Thánh sống! - Max hài, max bựa, nhưng cũng có lúc rất tình cảm, rất bi tráng. - Không ngựa đực, không có 'ta là nhân vật chính, tất cả đồ tốt phải về hết tay ta'. - Ngươi giống nhân vật chính trong tiểu thuyết? Thì sao? Có 'hệ thống bỉ ổi' trong tay, ca cân thiên hạ!*** - Ái ái, mẹ ơi, sư huynh ngừng đi mà, ngươi dùng chút lực nữa ta sẽ không chịu được rồi. Tìm mua: Tối Cường Hệ Thống - Phần 2 TiKi Lazada Shopee Trên luyện võ trường của Thánh Ma Tông, một gã thiếu niên nhìn chỉ chừng mười bảy mười tám tuổi đang đứng đó gào khóc thảm thiết, thế nhưng trong thần sắc đau đớn lại lộ một tia sảng khoái. Lâm Phàm có một bí mật, đó là hắn không phải dân bản xứ nơi đây, mà là tới từ địa cầu; cũng không phải hồn xuyên qua mà cả thân thể cũng cùng ‘du lịch’. Lúc vừa tới thế giới thần bí này, Lâm Phàm còn có chút thoải mái cộng mong chờ nho nhỏ. Xem qua tiểu thuyết chưa? Những nhân vật xuyên qua trong đó ai không phải là trâu bò cực điểm, thực lực, địa vị, tiền bạc, mỹ nữ v.v… tất cả chỉ với tay là vớ được. Lắc người một cái, bá vương khí đã phóng ra, bất kể ngươi là chí tôn tông môn hay là tuyệt sắc mỹ nữ thì đều ngoan ngoãn thần phục dưới chân. Nhưng ngay khi Lâm Phàm còn đang mộng tưởng hão huyền, chưa kịp kiểm tra hoàn cảnh thì lại đặc biệt phát hiện tiết tấu có chút không đúng, bản thân hắn không ngờ lại đang làm một bao cát hình người cho đệ tử ma môn luyện công. Thời điểm biết được tin tức này, Lâm Phàm chỉ muốn ngất ngay tại chỗ. Con mẹ nó chứ, cho dù thành phế vật lão tử cũng nhận, bởi bất kể thế nào cũng được làm thiếu gia phế vật của đại gia tộc nào đó a. Thế nhưng bây giờ bản thân lại trở thành cái bao cát cho người luyện công, điều này làm Lâm Phàm tắt tiếng, thậm chí còn thương tâm khóc lóc gần chết mấy ngày. Lâm Phàm, lần đầu tiên tới thế giới này, lần đầu tiên vào Thánh Ma Tông, cứ thế ngơ ngơ ngẩn ngẩn làm kiếp bao cát, thậm chí thiếu chút nữa bị người đánh thành siêu cấp phế vật. Nếu không phải Thánh Ma Tông coi như có chút lương tâm, cấp cho nhóm ‘bao cát’ một quyển bí tịch luyện thể, chỉ sợ sớm đã tử ẹo. “Thái Cấp Ma Thân” Lúc nhận được bí tịch này, Lâm Phàm cảm thấy khoái trá vạn phần. Chỉ nhìn cái tên thôi đã gom đủ khí phách, luyện thành chẳng phải thiên hạ vô địch? Thế nhưng khi Lâm Phàm tự lần mò tu luyện mới phát hiện thứ công pháp có cái tên hoành tráng này căn bản chính là lừa đảo con nhà người ta. Thái Cấp Ma Thân có tổng cộng ba tầng, là tổ sư khai tông của Thánh Ma Tông tùy tiện viết ra, thuộc bí tịch chuyên môn cho bao cát. Cho dù là luyện đến tầng thứ ba, dựa theo thuyết pháp trong bí tịch, thành tựu Thái Cấp Ma Thân, nhưng bị đám đệ tử thẳng tay vẫn chết như thường. Chẳng qua trời không phụ người có lòng, vận mệnh bi thảm của Lâm Phàm làm ông trời cũng không nhìn nổi, trực tiếp vào một đêm trăng thanh gió mát, sau khi Lâm Phàm ngủ cùng khuê nữ của Chu Công, nghiên cứu thảo luận một chút nhân sinh xong, tỉnh dậy phát hiện mình có một hệ thống số liệu hóa. Lâm Phàm nghiên cứu cả buổi cũng không thấy cái gì mà trí tuệ nhân tạo xuất hiện bàn giao như trong tiểu thuyết, hẳn là phải tự mình mày mò phát động. Về phần hệ thống số liệu hóa này, ngay từ đầu Lâm Phàm còn chưa rõ, sau lại phát hiện trên thuộc tính nhân vật của chính mình nhiều hơn một cái số liệu về Thái Cấp Ma Thân. Nguyên bản mỗi ngày làm xong công việc của bao cát, Lâm Phàm sẽ lập tức trở về ăn cơm và tu luyện. Dù sao nếu không đem Thái Cấp Ma Thân tu luyện thành công thì có trời mới biết ngày nào đó sẽ bị một gã thích xuống tay nặng đập chết. Nhưng bây giờ Lâm Phàm mỗi ngày sẽ chờ đám đệ tử đánh xong, tiếp đó về đi ngủ, làm một giấc mộng đẹp giữa ban ngày. Lâm Phàm hướng tên đệ tử mặt đỏ tai hồng kia thét chói tai một tiếng cuối, sau đó mở ra bảng số liệu, cẩn thận xem xét, cố gắng cho Thái Cấp Ma Thân sớm lên tầng năm. Sự thật là trên bí tịch Thái Cấp Ma Thân nói nó chỉ có ba tầng, nhưng bản thân hắn đã sắp luyện tới tầng năm, đây là chuyện gì? Họ tên: Lâm Phàm. Cấp bậc: 1. Exp: 0. Công pháp: Thái Cấp Ma Thân tầng 4 (2000/3000).. Lâm Phàm nhìn bảng số liệu, cũng hơi đơn giản quá rồi, bao lâu qua vẫn chỉ ở cấp 1. Không phải Lâm Phàm không muốn thăng cấp, nhưng hắn vẫn không tìm thấy phương pháp. Đi tới thế giới đã một năm, tuy còn chưa từng rời khỏi Thánh Ma Tông, nhưng Lâm Phàm cũng đã hỏi thăm qua cấp bậc tu luyện nơi này. Hậu Thiên, Tiên Thiên, Nhập Thần, Tiểu Thiên Vị, Đại Thiên Vị… Mỗi một cấp bậc lại chia làm chín cấp. Lâm Phàm biết, chỉ chừng này e là còn chưa đủ hết, nhưng bản thân làm bao cát có thể tra tới đây đã là rất không tệ. "+1." "+1." "+1.". Giá trị kinh nghiệm (exp) của Thái Cấp Ma Thân thong thả tăng lên, Lâm Phàm nhìn vị đệ tử tông môn đã xuất hết sức lực từ khi bú sữa mẹ trước mắt mà thở dài một tiếng. Ngày hôm nay coi như là đen đủi, lại gặp phải gã cùi bắp nhường này, mỗi lần công kích cũng chỉ có thể gia tăng một điểm exp. Hơn nữa nắm đấm kia ‘vỗ’ lên người hắn ngày càng yếu đuối vô lực, Lâm Phàm thậm chí nghĩ, có khi cả 1 điểm cũng sắp không được… Quả nhiên, muốn gì nấy đến. "+0." "+0.". Fu.ck, phế vật này quả nhiên là không được, cũng không tăng trưởng kinh nghiệm, còn chơi cái cọng lông a. Lâm Phàm quay đầu, nhìn thấy chung quanh đều là các đồng chí bao cát đang kêu la thảm thiết ngút trời, giống như là gặp phải sát thương lớn nhất trong đời vậy. Ở Thánh Ma Tông, nhóm bao cát bị đệ tử đánh chết là việc không ai quản, đào một cái hố chôn xuống hết chuyện. - Tại sao ngươi không kêu. Giờ phút này, tên đệ tử kia thấy Lâm Phàm lúc trước còn kêu thảm thiết, giờ lại hết nhìn đông tới nhìn tây, nhất thời trong lòng nổi lên một tia lửa giận. Bao cát đáng lý phải kêu rên lúc mình luyện quyền, như thế cho dù mệt mỏi cũng bị hưng phấn xua tan, cảm giác mình thật là lợi hại. Nhưng hiện tại lại khiến hắn nổi giận. Ngẫm nghĩ một chút, không muốn cả ngày này phí công, Lâm Phàm nhìn đệ tử tông môn trước mắt mà nói: - Kêu cái em gái ngươi, diễn trò mệt chết ca rồi, quả đấm của ngươi yếu xìu như đàn bà đánh vậy. Đệ tử tông môn kia vừa nghe lời nhục nhã, lập tức sắc mặt trắng bệnh rồi chuyển xanh lét, ánh mắt cũng hóa vô cùng phẫn nộ. Lâm Phàm nhìn sắc mặt đệ tử tông môn này, càng bật cười trêu tức: - Ngươi biểu diễn biến mặt không tồi, trở về nhớ ăn nhiều sữa thêm chút, cho mau lớn để khỏe mạnh thêm. - Ngươi… ngươi… Đệ tử tông môn này đột nhiên nói không ra lời, giọng cũng biến thành nghẹn ngào, vốn ánh mắt rất hung hãn giờ lại ầng ậng nước. - Oa…. Ngươi khi dễ người, quả đấm của ta không có yếu xìu. Lâm Phàm lúc này há hốc mồm, nhìn đệ tử kia gào khóc chạy khỏi luyện võ trường, không còn lời nào để nói. Làm đệ tử ma môn mà chút đả kích con con thế cũng không chịu nổi. Lâm Phàm lắc lắc đầu, không để ý gã kia nữa, chuyển sang nghĩ cách để sớm tăng cấp công pháp. Thái Cấp Ma Thân tầng bốn cũng có chút biến thái, không biết tầng năm sẽ thế nào. Lâm Phàm ngẩng đầu đứng nguyên tại chỗ, nhìn đám đệ tử tông môn đang ra sức đấm đá ‘bao cát’, tức thì nhếch miệng nở một nụ cười. Xem ra nhất thiết phải tung skill ‘đá đểu’ mới được. Lâm Phàm vận đủ khí, sau đó hét lớn một tiếng. - Dừng tay cho ca, ca có chuyện muốn nói… Một tiếng hét này hoàn toàn có thể so sánh với Sư Tử Hống trong truyền thuyết, hoặc ít nhất Lâm Phàm nghĩ thế, không phải là so xem mồm ai to hơn sao? Nhớ năm đó trên địa cầu, lão tử chính là lớp trưởng, họng không lớn không được nha. Đám đệ tử tông môn đang thao luyện bị một tiếng rống này chấn kinh, cũng đồng loạt ngừng lại. Mà nhóm bao cát đang kêu la thảm thiết, mặt mũi bầm dập cũng nhìn lên Lâm Phàm, không biết vị đồng chí này muốn làm gì? Có bao cát vào lúc này nhanh chóng vận khí nghỉ ngơi, chờ đợi đợt đòn tiếp theo. Cuộc sống như vậy, tận dụng mới sống dài a. Nghe nói nếu luyện được Thái Cấp Ma Thân đến tầng ba là có thể trở thành đệ tử sát hạch ngoại môn, cũng tức là tương đương với đám đệ tử vẫn lấy bọn họ làm bao cát. Nhưng ngẫm lại cũng thấy không có khả năng. Những bao cát lão làng có thể kiên trì mấy năm ở đây, Thái Cấp Ma Thân khó khăn lắm mới chỉ luyện đến tầng một. Còn tầng ba sao, khó khăn dữ dội, ngang với lên trời a. Mà lúc này đây, nhóm bao cát đang vội tranh thủ hồi khí lại nghe thấy một câu khiến họ ngừng lại, từng người trợn tròn con mắt. Vị nhân huynh này là muốn bị đánh chết a. - Các ngươi không cần dùng ánh mắt mê man ấy nhìn ca, thứ cho ca nói thẳng, trong mắt ca các ngươi đều là đồ bỏ đi… Lâm Phàm một tay chắp sau lưng, một tay miệt thị ngoắc ngoắc đám đệ tử sát hạch ngoại môn.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tối Cường Hệ Thống - Phần 2 PDF của tác giả Tân Phong nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tối Cường Hệ Thống (Tân Phong)
Một bộ Tiên hiệp hài hước đầy thú vị, kể về một lưu manh giả danh Thánh sống! - Max hài, max bựa, nhưng cũng có lúc rất tình cảm, rất bi tráng. - Không ngựa đực, không có 'ta là nhân vật chính, tất cả đồ tốt phải về hết tay ta'. - Ngươi giống nhân vật chính trong tiểu thuyết? Thì sao? Có 'hệ thống bỉ ổi' trong tay, ca cân thiên hạ!*** - Ái ái, mẹ ơi, sư huynh ngừng đi mà, ngươi dùng chút lực nữa ta sẽ không chịu được rồi. Tìm mua: Tối Cường Hệ Thống TiKi Lazada Shopee Trên luyện võ trường của Thánh Ma Tông, một gã thiếu niên nhìn chỉ chừng mười bảy mười tám tuổi đang đứng đó gào khóc thảm thiết, thế nhưng trong thần sắc đau đớn lại lộ một tia sảng khoái. Lâm Phàm có một bí mật, đó là hắn không phải dân bản xứ nơi đây, mà là tới từ địa cầu; cũng không phải hồn xuyên qua mà cả thân thể cũng cùng ‘du lịch’. Lúc vừa tới thế giới thần bí này, Lâm Phàm còn có chút thoải mái cộng mong chờ nho nhỏ. Xem qua tiểu thuyết chưa? Những nhân vật xuyên qua trong đó ai không phải là trâu bò cực điểm, thực lực, địa vị, tiền bạc, mỹ nữ v.v… tất cả chỉ với tay là vớ được. Lắc người một cái, bá vương khí đã phóng ra, bất kể ngươi là chí tôn tông môn hay là tuyệt sắc mỹ nữ thì đều ngoan ngoãn thần phục dưới chân. Nhưng ngay khi Lâm Phàm còn đang mộng tưởng hão huyền, chưa kịp kiểm tra hoàn cảnh thì lại đặc biệt phát hiện tiết tấu có chút không đúng, bản thân hắn không ngờ lại đang làm một bao cát hình người cho đệ tử ma môn luyện công. Thời điểm biết được tin tức này, Lâm Phàm chỉ muốn ngất ngay tại chỗ. Con mẹ nó chứ, cho dù thành phế vật lão tử cũng nhận, bởi bất kể thế nào cũng được làm thiếu gia phế vật của đại gia tộc nào đó a. Thế nhưng bây giờ bản thân lại trở thành cái bao cát cho người luyện công, điều này làm Lâm Phàm tắt tiếng, thậm chí còn thương tâm khóc lóc gần chết mấy ngày. Lâm Phàm, lần đầu tiên tới thế giới này, lần đầu tiên vào Thánh Ma Tông, cứ thế ngơ ngơ ngẩn ngẩn làm kiếp bao cát, thậm chí thiếu chút nữa bị người đánh thành siêu cấp phế vật. Nếu không phải Thánh Ma Tông coi như có chút lương tâm, cấp cho nhóm ‘bao cát’ một quyển bí tịch luyện thể, chỉ sợ sớm đã tử ẹo. “Thái Cấp Ma Thân” Lúc nhận được bí tịch này, Lâm Phàm cảm thấy khoái trá vạn phần. Chỉ nhìn cái tên thôi đã gom đủ khí phách, luyện thành chẳng phải thiên hạ vô địch? Thế nhưng khi Lâm Phàm tự lần mò tu luyện mới phát hiện thứ công pháp có cái tên hoành tráng này căn bản chính là lừa đảo con nhà người ta. Thái Cấp Ma Thân có tổng cộng ba tầng, là tổ sư khai tông của Thánh Ma Tông tùy tiện viết ra, thuộc bí tịch chuyên môn cho bao cát. Cho dù là luyện đến tầng thứ ba, dựa theo thuyết pháp trong bí tịch, thành tựu Thái Cấp Ma Thân, nhưng bị đám đệ tử thẳng tay vẫn chết như thường. Chẳng qua trời không phụ người có lòng, vận mệnh bi thảm của Lâm Phàm làm ông trời cũng không nhìn nổi, trực tiếp vào một đêm trăng thanh gió mát, sau khi Lâm Phàm ngủ cùng khuê nữ của Chu Công, nghiên cứu thảo luận một chút nhân sinh xong, tỉnh dậy phát hiện mình có một hệ thống số liệu hóa. Lâm Phàm nghiên cứu cả buổi cũng không thấy cái gì mà trí tuệ nhân tạo xuất hiện bàn giao như trong tiểu thuyết, hẳn là phải tự mình mày mò phát động. Về phần hệ thống số liệu hóa này, ngay từ đầu Lâm Phàm còn chưa rõ, sau lại phát hiện trên thuộc tính nhân vật của chính mình nhiều hơn một cái số liệu về Thái Cấp Ma Thân. Nguyên bản mỗi ngày làm xong công việc của bao cát, Lâm Phàm sẽ lập tức trở về ăn cơm và tu luyện. Dù sao nếu không đem Thái Cấp Ma Thân tu luyện thành công thì có trời mới biết ngày nào đó sẽ bị một gã thích xuống tay nặng đập chết. Nhưng bây giờ Lâm Phàm mỗi ngày sẽ chờ đám đệ tử đánh xong, tiếp đó về đi ngủ, làm một giấc mộng đẹp giữa ban ngày. Lâm Phàm hướng tên đệ tử mặt đỏ tai hồng kia thét chói tai một tiếng cuối, sau đó mở ra bảng số liệu, cẩn thận xem xét, cố gắng cho Thái Cấp Ma Thân sớm lên tầng năm. Sự thật là trên bí tịch Thái Cấp Ma Thân nói nó chỉ có ba tầng, nhưng bản thân hắn đã sắp luyện tới tầng năm, đây là chuyện gì? Họ tên: Lâm Phàm. Cấp bậc: 1. Exp: 0. Công pháp: Thái Cấp Ma Thân tầng 4 (2000/3000).. Lâm Phàm nhìn bảng số liệu, cũng hơi đơn giản quá rồi, bao lâu qua vẫn chỉ ở cấp 1. Không phải Lâm Phàm không muốn thăng cấp, nhưng hắn vẫn không tìm thấy phương pháp. Đi tới thế giới đã một năm, tuy còn chưa từng rời khỏi Thánh Ma Tông, nhưng Lâm Phàm cũng đã hỏi thăm qua cấp bậc tu luyện nơi này. Hậu Thiên, Tiên Thiên, Nhập Thần, Tiểu Thiên Vị, Đại Thiên Vị… Mỗi một cấp bậc lại chia làm chín cấp. Lâm Phàm biết, chỉ chừng này e là còn chưa đủ hết, nhưng bản thân làm bao cát có thể tra tới đây đã là rất không tệ. "+1." "+1." "+1.". Giá trị kinh nghiệm (exp) của Thái Cấp Ma Thân thong thả tăng lên, Lâm Phàm nhìn vị đệ tử tông môn đã xuất hết sức lực từ khi bú sữa mẹ trước mắt mà thở dài một tiếng. Ngày hôm nay coi như là đen đủi, lại gặp phải gã cùi bắp nhường này, mỗi lần công kích cũng chỉ có thể gia tăng một điểm exp. Hơn nữa nắm đấm kia ‘vỗ’ lên người hắn ngày càng yếu đuối vô lực, Lâm Phàm thậm chí nghĩ, có khi cả 1 điểm cũng sắp không được… Quả nhiên, muốn gì nấy đến. "+0." "+0.". Fu.ck, phế vật này quả nhiên là không được, cũng không tăng trưởng kinh nghiệm, còn chơi cái cọng lông a. Lâm Phàm quay đầu, nhìn thấy chung quanh đều là các đồng chí bao cát đang kêu la thảm thiết ngút trời, giống như là gặp phải sát thương lớn nhất trong đời vậy. Ở Thánh Ma Tông, nhóm bao cát bị đệ tử đánh chết là việc không ai quản, đào một cái hố chôn xuống hết chuyện. - Tại sao ngươi không kêu. Giờ phút này, tên đệ tử kia thấy Lâm Phàm lúc trước còn kêu thảm thiết, giờ lại hết nhìn đông tới nhìn tây, nhất thời trong lòng nổi lên một tia lửa giận. Bao cát đáng lý phải kêu rên lúc mình luyện quyền, như thế cho dù mệt mỏi cũng bị hưng phấn xua tan, cảm giác mình thật là lợi hại. Nhưng hiện tại lại khiến hắn nổi giận. Ngẫm nghĩ một chút, không muốn cả ngày này phí công, Lâm Phàm nhìn đệ tử tông môn trước mắt mà nói: - Kêu cái em gái ngươi, diễn trò mệt chết ca rồi, quả đấm của ngươi yếu xìu như đàn bà đánh vậy. Đệ tử tông môn kia vừa nghe lời nhục nhã, lập tức sắc mặt trắng bệnh rồi chuyển xanh lét, ánh mắt cũng hóa vô cùng phẫn nộ. Lâm Phàm nhìn sắc mặt đệ tử tông môn này, càng bật cười trêu tức: - Ngươi biểu diễn biến mặt không tồi, trở về nhớ ăn nhiều sữa thêm chút, cho mau lớn để khỏe mạnh thêm. - Ngươi… ngươi… Đệ tử tông môn này đột nhiên nói không ra lời, giọng cũng biến thành nghẹn ngào, vốn ánh mắt rất hung hãn giờ lại ầng ậng nước. - Oa…. Ngươi khi dễ người, quả đấm của ta không có yếu xìu. Lâm Phàm lúc này há hốc mồm, nhìn đệ tử kia gào khóc chạy khỏi luyện võ trường, không còn lời nào để nói. Làm đệ tử ma môn mà chút đả kích con con thế cũng không chịu nổi. Lâm Phàm lắc lắc đầu, không để ý gã kia nữa, chuyển sang nghĩ cách để sớm tăng cấp công pháp. Thái Cấp Ma Thân tầng bốn cũng có chút biến thái, không biết tầng năm sẽ thế nào. Lâm Phàm ngẩng đầu đứng nguyên tại chỗ, nhìn đám đệ tử tông môn đang ra sức đấm đá ‘bao cát’, tức thì nhếch miệng nở một nụ cười. Xem ra nhất thiết phải tung skill ‘đá đểu’ mới được. Lâm Phàm vận đủ khí, sau đó hét lớn một tiếng. - Dừng tay cho ca, ca có chuyện muốn nói… Một tiếng hét này hoàn toàn có thể so sánh với Sư Tử Hống trong truyền thuyết, hoặc ít nhất Lâm Phàm nghĩ thế, không phải là so xem mồm ai to hơn sao? Nhớ năm đó trên địa cầu, lão tử chính là lớp trưởng, họng không lớn không được nha. Đám đệ tử tông môn đang thao luyện bị một tiếng rống này chấn kinh, cũng đồng loạt ngừng lại. Mà nhóm bao cát đang kêu la thảm thiết, mặt mũi bầm dập cũng nhìn lên Lâm Phàm, không biết vị đồng chí này muốn làm gì? Có bao cát vào lúc này nhanh chóng vận khí nghỉ ngơi, chờ đợi đợt đòn tiếp theo. Cuộc sống như vậy, tận dụng mới sống dài a. Nghe nói nếu luyện được Thái Cấp Ma Thân đến tầng ba là có thể trở thành đệ tử sát hạch ngoại môn, cũng tức là tương đương với đám đệ tử vẫn lấy bọn họ làm bao cát. Nhưng ngẫm lại cũng thấy không có khả năng. Những bao cát lão làng có thể kiên trì mấy năm ở đây, Thái Cấp Ma Thân khó khăn lắm mới chỉ luyện đến tầng một. Còn tầng ba sao, khó khăn dữ dội, ngang với lên trời a. Mà lúc này đây, nhóm bao cát đang vội tranh thủ hồi khí lại nghe thấy một câu khiến họ ngừng lại, từng người trợn tròn con mắt. Vị nhân huynh này là muốn bị đánh chết a. - Các ngươi không cần dùng ánh mắt mê man ấy nhìn ca, thứ cho ca nói thẳng, trong mắt ca các ngươi đều là đồ bỏ đi… Lâm Phàm một tay chắp sau lưng, một tay miệt thị ngoắc ngoắc đám đệ tử sát hạch ngoại môn.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tối Cường Hệ Thống PDF của tác giả Tân Phong nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.