Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kim Bài Đả Thủ

Edit: Mika + Nana Beta: Nana Thể loại: hiện đại, hắc bang, cường cường, hiện thực hướng, 1×1, HE. Truyện Kim Bài Đả Thủ của tác giả Phao Phao Tuyết Nhi là câu chuyện nói về thế giới ngầm xã hội đen. Nhân vật của chúng ta là những đại ca xã hội đen nắm trên tay quyền lực sinh xác của nhiều người. Trải qua vô số cuộc ác chiến, xác lập địa vị trên giang hồ. Từ đối thủ trở thành bạn bè, từ bạn bè trở thành anh em cùng sinh cùng tử. Anh em là gì? Đó là nhiều năm về sau, chỉ cần một câu nói của anh, mạng của tôi, cho anh. Tình nghĩa của những người đàn ông. Tình yêu của những người đàn ông. *** [Review] Kim Bài Đả Thủ – Phao Phao Tuyết Nhi PUBLISHED ON 08/11/2015 Tác giả: Phao Phao Tuyết Nhi Thể loại: hiện đại, hắc bang, cường cường, hiện thực hướng, 1×1, HE đề cử Tình trạng: Hoàn (120 chương) Nguồn: Lâm Phong Blog: Ám Dạ Cung  Bổ sung: Chân thành cảm ơn cô Nana bên Ám Dạ Cung và bạn Mika và bạn Mèo Cụt Đuôi (ấy là theo mình còn nhớ) đã mang đến một “Kim bài đả thủ” rất mượt mà dễ đọc Hình mang tính minh họa của fan Văn án: Bọn họ là kim bài đả thủ, là tay đấm hàng đầu của đại ca xã hội đen. Trải qua vô số cuộc ác chiến, xác lập địa vị trên giang hồ. Từ đối thủ trở thành bạn bè, từ bạn bè trở thành anh em cùng sinh cùng tử. Anh em là gì? Đó là nhiều năm về sau, chỉ cần một câu nói của anh, mạng của tôi, cho anh. Tình nghĩa của những người đàn ông. Tình yêu của những người đàn ông. Giới thiệu: đây là câu chuyện về hai tên côn đồ ở Giang Hải vào thập niên 90. Từ kẻ thù trở thành bạn bè, từ bạn bè trở thành người yêu, trải qua bao khúc mắc để đến được với nhau. ——— Nói về những bộ truyện đã cho mình ấn tượng sâu đậm nhất, một trong số đó nhất định phải lả “Kim bài đả thủ” của Phao Phao Tuyết Nhi。 Đây là một câu chuyện lấy bối cảnh vào những năm 80-90 của thế kỉ trước với đề tài xã hội đen. Tuy nhiên đừng vội mà đánh giá thấp nó. Câu chuyện có không khí xã hội của những năm cuối thế kỉ 20, truyền tải đầy đủ cuộc sống của xã hội đen, không hề nhàm chán chút nào. Cao trào+ kịch tính có, tình cảm ngọt ngào có, nghĩa khí huynh đệ cũng có luôn. Một câu chuyện về tình nghĩa những người đàn ông. Về tình yêu giữa những người đàn ông. Tình yêu là như thế nào? Tình yêu giữa đàn ông là như thế nào? Trong bối cảnh xã hội ngày bấy giờ, chúng ta sẽ phải đánh đổi những gì để có được tình yêu của mình? Cứ yên tâm, cho dù nghe qua có vẻ sáo rỗng, nhưng “Kim bài đả thủ” có những hy sinh, mất mát, trả giá và nỗ lực vô cùng chân thực, nhất định sẽ không khiến độc giả thất vọng. *** Cách kể của tác giả không nhanh mà cũng không chậm chạp lê thê, dùng một tốc độ và những câu từ phù hợp để dẫn dắt người đọc đi qua những ngày tháng tuổi trẻ của Dương Lỗi và Phòng Vũ. Nhiệt huyết thanh xuân, sức mạnh của tuổi trẻ, tình cảm mãnh liệt và những hy sinh không cầu hồi đáp giữa hai người đã từng chút từng chút được vẽ nên. Từ những ngày mới quen biết cầm gạch choảng nhau, cho tới khi kết nghĩa huynh đệ, cùng nhau vào sinh ra tử, một trong những chi tiết khiến mình nhớ nhất là những lần Dương Lỗi và Phòng Vũ đàn guitar. Trong truyện thường xuyên xuất hiện những ca khúc nổi tiếng thời đó, ví dụ như Tình khúc 1990, Tuổi thơ, Mỗi ngày yêu em nhiều hơn, Đôi mắt em bán đứng trái tim em… Toàn là những khúc tình ca da diết lãng mạn, cùng với những lần hai người ngồi gảy đàn, cùng hát, ngồi ngắm hoàng hôn buông xuống, đã trở thành những khoảnh khắc dịu dàng và yên bình đến nao lòng xuyên suốt câu chuyện. Mặc kệ có những cuộc đánh nhau tơi bời sống mái, những khi sóng gió ập đến, bạo lực và máu tươi, khó khăn nối tiếp nhau, chỉ cần nhớ đến những giây phút hai người kề bên, ôm đàn guitar nhìn về phương xa nơi mặt trời dần xuống, cũng đủ để khiến lòng mình dịu lại và yên tâm. 。 Phòng Vũ và Dương Lỗi là xã hội đen, là dân anh chị thứ thiệt ở Giang Hải thời bấy giờ. Dưới trướng là mấy trăm đàn em, phía trên còn có hai vị đại ca tiếng tăm một vùng, cả hai đều là người có máu mặt. Hung hăng thì có hung hăng, nhưng cũng không phải không có đầu óc, chỉ biết chăm chăm đánh người. Ban đầu cả hai không hề quen biết, từ một Dương Lỗi trẻ tuổi nóng máu, muốn trả thù cho đàn em mà nhận một cú máu me bê bết từ Phòng Vũ, cũng từ đó mà kết giao. Hai người một mạnh mẽ hung bạo, dễ xúc động mà cứng cỏi ương ngạnh, một thân kinh bách chiến, điềm tĩnh không nhiều lời mà thâm sâu khó lường, đều có một điểm chung là vô cùng trượng nghĩa. Họ không màng tới “yêu đương nhăng nhít”, chỉ có tình nghĩa anh em là quan trọng nhất. Lăn lộn trong giang hồ, có ai là tay chưa từng vấy máu? Đọc truyện mình mới thấy được họ có thể hy sinh những gì vì anh em mình, cách họ sống cứng cỏi và hiên ngang, làm mọi chuyện đều minh bạch rõ ràng, rất đàn ông! Nói thật lòng, “Kim bài đả thủ” là câu chuyện có khí khái nam nhi nhất mình từng đọc. Ngoại hình đàn ông, tính cách đàn ông, không hề có chút gì ẻo lả yếu đuối. Mình thích truyện này vì rất nhiều lý do, không chỉ vì cách Phòng Vũ và Dương Lỗi yêu nhau, mà còn vì cái tình giữa người với người trong đây. 。 Trong truyện, số lần Phòng Vũ và Dương Lỗi xa nhau không phải là ít, những khó khăn xảy đến đều được giải quyết một cách hợp lý, qua đó kéo hai tâm hồn lại gần nhau hơn, rất tự nhiên chứ không gượng gạo. Tình cảm của họ mãnh liệt và say đắm, không vì hoàn cảnh mà hèn nhát hay lay động. Tuy vậy thời đó vẫn còn nhiều bất cập và trở ngại, hai người đều là kẻ lõi đời khôn ngoan, đâu thể cứ phăm phăm tiến về phía trước một cách khờ dại cho được. Sau này, họ có một lần thử thách dài lâu nhất, một biến cố lớn nhất xảy đến không chỉ cho hai người mà còn kinh động đến toàn bộ giới xã hội đen ở Giang Hải lúc đó, mà đối với mình cũng là đau lòng nhất. Trong lần đó, Phòng Vũ đã mất đi rất nhiều, mà Dương Lỗi cũng phải từ bỏ rất nhiều thứ. Tuy nhiên, mọi khó khăn trải qua đều đáng giá. Đáng giá cho một cái kết viên mãn vẹn toàn, đáng giá cho một hạnh phúc mãi-mãi-về-sau mà hai người đã phải dùng hơn mười năm cùng bao nhiêu tiếc nuối để có được. Nếu nói tình yêu của hai người là một màu hồng bay bổng thì không đúng, bởi câu chuyện rất thực tế, cuộc sống không dễ dàng cho họ đến vậy. Mà những khoảnh khắc lãng mạn nhất có khi còn hơi thô lỗ. Đàn ông mà, tình yêu giữa họ cũng không mềm mại dịu ngọt như với phụ nữ được đâu. Phương pháp thể hiện giữa họ phần lớn là hành động và cách họ bảo vệ nhau. Như lúc Phòng Vũ không chút do dự đâm ngập lưỡi dao vào cánh tay mình để mang Dương Lỗi về. Như khi Dương Lỗi tàn nhẫn đáp trả những kẻ đã tổn thương Phòng Vũ. Dương Lỗi là người có thể khiến Phòng Vũ mất đi lý trí, là người ảnh hưởng đến anh nhiều nhất. Tương tự, Dương Lỗi nguyện làm bất cứ điều gì vì Phòng Vũ. Mình rung động vì những điều như vậy. Kể cả nhỏ nhặt như khi Dương Lỗi mắng Phòng Vũ vì đã liều lĩnh đi tìm mình nhưng trong lòng thì lo muốn chết, hay khi Phòng Vũ ôm chặt Dương Lỗi suốt đêm, vì như vậy anh có thể dễ dàng nhận ra khi nào người yêu lên cơn sốt. ❤️ PHÒNG VŨ ❤ Dương Lỗi là người yêu trước, nhưng mình lại thương Phòng Vũ hơn. Dương Lỗi cũng chịu đựng nhiều, trả giá nhiều, hy sinh nhiều như Phòng Vũ vậy, nhưng cho dù Phòng Vũ thể hiện không mãnh liệt như người còn lại, chính điều đó lại khiến mình yêu anh hơn. Phòng Vũ điềm tĩnh và biết thu mình hơn, anh cũng không phóng túng bộc lộ như Dương Lỗi, chỉ là cách anh âm thầm suy nghĩ cho Dương Lỗi, lo lắng cho tương lai của cậu, cùng những hành động nhỏ bé cho thấy anh bị ảnh hưởng bởi Dương Lỗi nhiều đến mức nào, những điều đó đã thể hiện tình yêu của anh cũng không hề thua kém Dương Lỗi. Phòng Vũ là người yêu lý tưởng, cho dù đối phương là nam hay nữ. Là nữ, anh sẽ dịu dàng săn sóc vì bạn, luôn luôn chu đáo lo tới cảm nghĩ của bạn. Là nam, anh sẵn sàng hy sinh bản thân mình cho bạn. Một Phòng Vũ luôn luôn quan tâm tới người khác, kính già yêu trẻ, dịu dàng chu đáo, nghĩ kiểu gì cũng không liên tưởng tới xã hội đen hùng hổ bặm trợn được đúng không? Phòng Vũ thích mặc áo sơ mi trắng. Tinh khiết, sạch sẽ, nhẹ nhàng, khác hẳn với thủ đoạn ra tay mau chóng tàn nhẫn của mình. Phòng Vũ không có ba mẹ, cho nên anh khao khát một gia đình đầy đủ. Nhưng dù vậy, anh vẫn từ bỏ ước nguyện đó của mình vì Dương Lỗi. Đối với anh, Dương Lỗi chính là cả thế giới. Anh có thể bỏ đi mong muốn có một gia đình hạnh phúc, bỏ đi một người vợ hiền và con trẻ vui cười dưới một căn nhà ấm cúng trong tương lai. Anh chỉ chọn một mình Dương Lỗi, thà cùng cậu lăn lộn giữa cuộc sống vấy đầy máu tanh chứ không quay đầu kết hôn. Tình yêu giữa hai người là như vậy đấy. Thật ra thì đối với mình, rất khó để diễn tả tình cảm đó. Nó vô cùng sâu đậm, sâu đậm đến mức khảm chặt trong linh hồn. Sâu đậm đến không màng sống chết vì nhau, đến mức người kia đã dung nhập vào nơi sâu kín nhất trong sinh mệnh của họ. 。。。 Lời cuối, mình chân thành khuyên các bạn đọc truyện này. Các nhân vật trong này rất thật, thật đến nỗi mình tiếc cho họ dù là nhân vật phụ đi nữa. Tình yêu giữa Phòng Vũ, Dương Lỗi cũng được khắc hoạ rất chân thực, cả lòng nhiệt thành trong tình yêu của họ nữa (btw, cả những khó khăn và sóng gió cũng vậy luôn XD) 17:30 – 2015/11/08 *** WARNING: SPOIL CỰC CAO!!! Lâu rồi mới tìm được một bộ truyện khiến mình đọc không ngừng gì như vậy, cứ rảnh rỗi được một phút là lôi truyện ra đọc. Bối cảnh truyện là cuối thập niên 80 đầu thập niên 90, khoảng thời gian giang hồ lộng hành chém giết, côn đồ xã hội đen đầy đường, bất chợt đi ngoài được cũng có thể đụng độ một vụ chém người giữa các băng đảng xã hội đen. Lúc bấy giờ Phòng Vũ đã lăn lộn được mấy năm trời, người này lăn lộn ở chốn hắc đạo từ năm mười bốn mười lăm tuổi, đến bây giờ hơn hai mươi, đã có danh tiếng nhất định trong giang hồ, là đàn em đắc lực nhất của một trong hai đại ca xã hội đen danh tiếng nhất bây giờ, tay đấm nổi danh không địch thủ. Thế nhưng bề ngoài tuấn tú lại trang nhã, lúc nào cũng mặc sơ mi trắng, cả người tỏa ra ánh nắng, khiến người người yêu thích. Còn Dương Lỗi cũng thuộc dạng côn đồ đường phố có tiếng, tên này nổi tiếng trượng nghĩa lại nói lý lẽ, đánh đấm cũng giỏi nên lọt vào mắt xanh của ông đại ca còn lại. Bề ngoài lại y như thiếu gia đa đình, làm cho người ta có cảm giác không an toàn, thế nhưng sự xấu xa đó lại càng hấp dẫn người khác. Trong một dịp tình cờ, Dương Lỗi hiểu lầm nên đánh em họ của Phòng Vũ. Ấn tượng đầu tiên khi hai người gặp nhau chính là, Phòng Vũ phan cho Dương Lỗi hai cục gạch, đánh tới hắn nhập viện. Sau đó Dương Lỗi không phục, luôn tìm cơ hội báo thù, thế nhưng bản thân đánh không lại người ta, đại ca hai bên lại có giao tình, mở một bàn tiệc giảng hòa, buộc Dương Lỗi không được hó hé trả thù nữa. Dương Lỗi thì lại lúc nào cũng muốn đấu tay đôi một trận với Phòng Vũ phân cao thấp, bản thân hắn không phục Phòng Vũ nên suốt ngày đi kiếm chuyện với anh. Phòng Vũ tự nhận bản thân người lớn không chấp nhất trẻ nhỏ, lúc nào cũng có cảm giác anh luôn bảo dung Dương Lỗi. Hai người cứ thế mà dây dưa, từ từ cảm nhận được mặt tốt của đối phương, Dương Lỗi thấy Phòng Vũ chính là đàn ông thực thụ, có nghĩa khí nói lý lẽ, đánh đấm giỏi, anh em phục anh nhiều vô số kể, Phòng Vũ lại cảm thấy tên nhóc Dương Lỗi này đùa rất vui, tính cách hai người đều là người trọng tình cảm với anh em, thế nên lại ‘không đánh không quen biết’.  Dương Lỗi là người rung động với Phòng Vũ trước, khi mới biết Dương Lỗi cũng dằn vặt bản thân lắm, trốn tránh Vũ không gặp mặt, Vũ thì bị trốn tránh thì không chịu được, bắt ra hai mặt một lời nói chuyện rõ ràng, sau đó Dương Lỗi lại có suy nghĩ khác, tiếp tục bám vào Phòng Vũ. Hai người như hình với bóng, sớm tối kề cận, Phòng Vũ cũng sớm nảy sinh tình cảm với Dương Lỗi, chỉ là Phòng Vũ một mực ấn định Dương Lỗi là anh em tốt của mình nên tự giác lượt bỏ tình cảm không bình thường của mình với Lỗi. Lúc đầu tác giả nói ở khía cạnh của Dương Lỗi nhiều hơn, vì Lỗi là người động tâm trước nên lúc này Lỗi rất đáng thương, vừa phải kìm nén tình cảm của bản thân không để dọa sợ Phòng Vũ, vừa không thể khống chế tình cảm của mình dành cho Vũ càng ngày sâu đậm. Một sự kiện xảy ra xem như bước ngoặc, có một bánh bèo theo đuổi Vũ, bị Vũ từ chối, bánh bèo đó lại có một bánh chuối khác đeo đuổi, tên kia đeo đuổi không được nên sanh ra ghen ghét với Vũ, dẫn người đến kiếm chuyện ở nhà hàng của đại ca Vũ mở. Lúc đó Vũ không ở hiện trường, nhưng vừa đến thì hai bên đã choảng nhau ầm xì, có hai người bị đâm bị thương, Vũ bị cảnh sát bắt đi, vốn là bị hãm hại nên không được điều tra gì cả, bị bắt vào đã bị cảnh sát ‘dụng hình’ suốt một ngày. Lỗi lúc đó bận đi làm việc cho đại ca, khi hay chuyện thì đã qua một ngày rồi, không nói hai người lập tức trở về cứu Vũ ra. Lúc  bấy giờ mới lộ ra thân phận con ông cháu cha to bự của nhà Lỗi, chú làm cục trưởng cục cảnh sát, chỉ cần nói một câu là đem được Vũ ra ngoài còn dùng xe cảnh sát đưa đến bệnh viện, tên cảnh sát thông đồng với thằng kia thì như nhà chết, chạy trở lại nịnh nọt mà chẳng thành còn bị cắt đường quan. Thẳng chủ mưu bị Lỗi và đàn em Vũ trả thù cho thê thảm, cho người truy lùng khắp thành phố. Mời các bạn đón đọc Kim Bài Đả Thủ của tác giả Phao Phao Tuyết Nhi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đào Một Đào Ra Quỷ
    Thông Tin   Tác phẩm: Đào Một Đào Ra Quỷ - 挖坟挖出鬼 Tác giả: Quân Tử Tại Dã Thể loại: Đam Mỹ, Hiện đại, Kinh dị, Trinh thám, HE, Văn học phương đông Couple: Tiêu Úc x Lâm Ngôn. Tình trạng: Hoàn Độ dài: 73 chương +  2 phiên ngoại Editor: Kỳ Kỳ, Cô Nương Lẳng Edit ebook: Kayako Saeki Nguồn: yeudammonghoa.wordpress.com Đăng: dtv-ebook.com       Giới Thiệu     Trong một lần thực tập, Lâm Ngôn đồng học bất hạnh bị quỷ quấn thân .. Từ nay về sau rất nhiều chuyện quỷ dị phát sinh trong cuộc sống của hắn… Vì muốn cuộc sống quay về quỹ đạo, Lâm Ngôn dẫn dắt một cái tiểu mã nông cùng một tên đạo sĩ gà mờ bước đi trên con đường giúp quỷ đạt thành tâm nguyện… Nhưng càng dấn thân vào sâu hơn, Lâm Ngôn cũng dần nhận ra sự việc hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng của hắn…   Mà quan hệ của hắn cùng lệ quỷ lại bắt đầu phát sinh biến hóa… *** Review: Hiện đại, thần quái, kinh dị, ôn nhu công x cường thụ, hỗ sủng. Thụ Lâm Ngôn là sinh viên ngành khảo cổ. Đào đào đào, ai dè một ngày đang ở nhà thì thiệt sự có quỷ tìm tới cửa. Quỷ này chẳng những muốn giết người mà còn muốn cướp sắc. Đường đường là nam nhi đại trượng phu mà suốt ngày bị 35, Lâm Ngôn nổi điên dùng đủ cách, trải qua cả đống nguy hiểm mới dụ được quỷ vào căn phòng của một pháp sư để tống tiễn quỷ về chốn hư vô cực lạc. Khổ nỗi khi nhìn thấy quỷ bảo vệ con búp bê bị làm phép thành hình dáng mình bất chấp cả tính mạng thì bản tính thánh mẫu hiện về khiến bạn bỏ hết dắt tay quỷ chạy ra ngoài. Thế là, chuyện gì tới nó tới, Lâm Ngôn đem quỷ về tắm rửa sạch sẽ, chải đầu vấn tóc. Tèn ten, hóa ra quỷ cực đẹp trai, vô đẹp trai. Từ đó, hai người ở chung. Mình kể vui vui thế thôi chứ đừng nghĩ nó hài. Truyện không quá ghê nhưng nhiều đoạn sợ chết khiếp. Ám ảnh điệu cười “khặc khặc khặc” trong này vô cùng. Nhớ lần đầu đọc là lúc 12 giờ đêm, cảm giác lạnh từ đầu tới chân. Về mặt tình cảm thì nên xếp vào thể loại ấm áp nhưng truyện cũng xen lẫn nhiều nỗi buồn. Là Tiêu Úc sống mấy trăm năm trong bóng tối, cô đơn ám ảnh, không thể siêu sinh. Là một mối hiểu lầm dẫn đến bi kịch, là những mối tình đơn phương khiến con người ta sa lầy và nhúng tay vào máu. Cuối cùng, ai may mắn thì có tình yêu cứu rỗi, kẻ xui xẻo thì đành về với cát bụi thôi. Mình đánh giá cao tác giả cũng như cốt truyện. Đoạn cuối cũng có chút không hài lòng nhưng tựu chung vẫn rất thích nó. Không hố. Đề cử.
Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính của tác giả Đào Lý Sanh Ca. Tên khác: Vạn nhân mê chỉ tưởng cấp chủ giác an tĩnh đương sư tôn Tác giả: Đào Lý Sanh Ca Thể loại: Cường cường, Tiên hiệp, tu chân, Hệ thống, Ngọt văn, HE Nguồn: Tấn Giang Editor: Mòi học tra (wp chuongcholacda) Beta: Blue, Nửa đêm dậy viết pỏn Tình trạng: Hoàn (86 chương) Văn án: Một sư tôn ưu tú nhất định phải có gia sản bạc triệu, sẵn sàng vì nam chính mà phóng khoáng vung tay. Một sư tôn ưu tú nhất định phải có sức mạnh cực lớn, sẵn sàng vì nam chính mà đi cướp pháp bảo, che chở nam chính khỏi đao thương. Một sư tôn ưu tú còn cần phải xinh đẹp như hoa, giúp nam chính bỏ xa tìm gần chuyên tâm tu tiên, tránh xa si nam oán nữ. “Đạo lý ta đều hiểu.” Ánh mắt nam chính đầy vẻ dịu dàng: “Sư tôn đừng lộn xộn, bôi thuốc lên eo nào.” Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lãnh Văn Uyên, Vi Sinh Huyền Dương Một câu tóm tắt: Sư tôn độc sủng một mình ta. *** Tóm tắt Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, được vạn người sùng bái. Anh luôn mơ ước được sống một cuộc đời yên ổn, chỉ chăm lo cho việc tu tiên và dạy dỗ đồ đệ. Một ngày nọ, Vi Sinh Huyền Dương nhận được một nhiệm vụ từ hệ thống: phải dạy dỗ Lãnh Văn Uyên, một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt. Lãnh Văn Uyên là một người có tài năng thiên bẩm, nhưng cũng rất nghịch ngợm và ương bướng. Vi Sinh Huyền Dương quyết định nhận nhiệm vụ này, với mong muốn có thể giúp Lãnh Văn Uyên trở thành một người tu chân chân chính. Dần dần, anh nhận ra rằng mình đã yêu Lãnh Văn Uyên, nhưng lại không muốn thừa nhận. Lãnh Văn Uyên cũng yêu Vi Sinh Huyền Dương, nhưng anh lại sợ hãi việc thừa nhận tình cảm của mình. Anh lo sợ rằng nếu để Vi Sinh Huyền Dương biết, anh sẽ bị lợi dụng, và tình cảm của họ sẽ không được đáp lại. Hai người cứ thế mập mờ qua lại, không ai dám nói ra tình cảm của mình. Cho đến một ngày, khi Vi Sinh Huyền Dương gặp nguy hiểm, Lãnh Văn Uyên đã không thể kìm nén tình cảm của mình nữa. Anh đã nói lời yêu Vi Sinh Huyền Dương, và hai người chính thức trở thành một đôi. Review "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Tác phẩm kể về câu chuyện tình yêu của hai nhân vật chính Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên. Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, còn Lãnh Văn Uyên là một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt. Hai người gặp nhau và dần dần nảy sinh tình cảm, nhưng lại không dám thừa nhận. Cho đến một ngày, khi Vi Sinh Huyền Dương gặp nguy hiểm, Lãnh Văn Uyên đã không thể kìm nén tình cảm của mình nữa. Anh đã nói lời yêu Vi Sinh Huyền Dương, và hai người chính thức trở thành một đôi. Câu chuyện có cốt truyện nhẹ nhàng, không có nhiều tình tiết gay cấn. Tuy nhiên, tác phẩm vẫn thu hút người đọc bởi những tình tiết ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật chính. Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên là hai nhân vật được xây dựng rất thành công. Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, nhưng cũng rất dịu dàng và ấm áp. Lãnh Văn Uyên là một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt, nhưng lại rất nghịch ngợm và ương bướng. Sự kết hợp của hai nhân vật này đã tạo nên một câu chuyện tình yêu vô cùng thú vị. Ngoài ra, tác phẩm còn có những tình tiết hài hước, giúp người đọc giải tỏa căng thẳng. Có thể nói, "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu đáng yêu và ngọt ngào, rất đáng để đọc. Đánh giá chung "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Tác phẩm có cốt truyện nhẹ nhàng, không có nhiều tình tiết gay cấn, nhưng vẫn thu hút người đọc bởi những tình tiết ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật chính. Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên là hai nhân vật được xây dựng rất thành công, tạo nên một câu chuyện tình yêu vô cùng thú vị. Mời các bạn mượn đọc sách Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính của tác giả Đào Lý Sanh Ca.
Miêu Cương Khách
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Miêu Cương Khách của tác giả Tiện Phàm. Thể loại: đam mỹ, cổ đại, cường cường, gương vỡ rồi lành, chữa lành cho nhau, ngọt ngược, HE. Giới thiệu: "Thân mang trung cổ của ác nhân, cũng có thể bảo vệ người chu toàn." Thiếu chủ Miêu Cương công × thích khách hàng đầu thụ Mỹ nhân rắn rết × Thích khách thâm tình Sáo xám vút qua vùng trời giữa rừng, trong rừng sâu rộng lớn chợt hiện mê sương, góc áo viền đỏ sượt lùm cây, chất giọng yêu dị mang theo ý chế giễu. "Ô, quả là lâu ngày không gặp." "Sao lại làm bản thân thảm đến nhường này, ta sẽ đau lòng đấy." Cừu Nhạn Quy che vết thương, khoé môi rướm máu, cằm bị nâng lên, hắn khuất nhục quay mặt đi, khàn giọng nói, "Đừng chạm vào ta." - - Sau này. Cừu Nhạn Quy: "..... Y đâu." Hạ nhân thấp thỏm, "Ờm, thiếu chủ ngài ấy tới Liễu các rồi." Thích khách đem kiếm của hắn đi bắt thông dâm, thiếu chủ đang nhàn nhã nghe tiểu khúc thì cửa đột nhiên bị đạp, nhướng mày khua tay ra hiệu các cô nương bị doạ xanh mặt lui xuống. Ngước mắt nhìn về phía thích khách khôi ngô đang đỏ mắt, cong môi mỉm cười, "Nghe một khúc nhạc thôi mà, huynh ghen gì chứ." Thích khách không lên tiếng, trong lòng cứ chua mãi, cho đến khi bị ấn lên bàn, thân võ nghệ của hắn như thể đình công, nhưng vẫn vô thức giãy một cái. Thiếu chủ ngừng động tác, "Sao vậy, không cho chạm?" "....Cho." Thích khách nhỏ giọng đáp, "Huynh cứ chạm tùy thích." Tự mình chui vào lưới, chim bay mỏi về rừng. Mời các bạn mượn đọc sách Miêu Cương Khách của tác giả Tiện Phàm.
Lương Đa Giả Vờ Ngủ
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Lương Đa Giả Vờ Ngủ của tác giả Tần Tam Kiến: Lương Đa, 28 tuổi, tự mở một phòng khám nhỏ, hàng ngày lướt mạng nhâm nhi trà, bệnh nhân đến thì bận rộn làm việc. Người ngọt ngào tâm lương thiện, trong phòng treo đầy cờ thưởng. Lương Đa gặp ai cũng tươi cười, tất cả mọi người đều thấy con người Lương Đa chắc hẳn rất dễ theo đuổi, mà đâu ai hay rằng nguyên tắc sống của Lương Đa là —— Đừng yêu tôi, không có kết quả đâu. Anh là một người theo chủ nghĩa độc thân tuyệt đối, tận hưởng cuộc sống đơn độc. Ấy thế mà Tưởng Hàn xuất hiện dạy cho anh một đạo lý: Trên đời này không có cái gọi là “tuyệt đối”. Tưởng Hàn, 23 tuổi, tự nhận là mẫu đàn ông tỏa nắng, đến phòng khám đối diện trường học chích một mũi xong chớm yêu, phải lòng anh bác sĩ ngay từ cái nhìn đầu tiên. Để đối phó với anh bác sĩ cứng đầu cứng cổ thì chỉ có cách nhõng nhẽo ỉ ôi. Cậu thấy thật ra Lương Đa thích cậu, chẳng qua là mạnh miệng không thừa nhận thôi. Tưởng Hàn: Em đã hiểu vì sao người ta hay nói sẽ không bao giờ đánh thức được người giả vờ ngủ. Lương Đa: Ngại ghê, tôi không hề giả vờ ngủ, tôi ngủ thật, không tin cậu nghe đi, tôi còn ngáy khò khò đây này! Giới thiệu tóm tắt: Không một ai có thể kháng cự được bé chó săn! Dàn ý: Trên con đường trưởng thành giúp đỡ nhau cùng chín chắn, đôi bên đều trở thành người tốt hơn nữa! *** Tóm tắt: Lương Đa là một bác sĩ 28 tuổi, độc thân và theo chủ nghĩa độc thân. Anh sống một cuộc sống bình yên, êm đềm trong phòng khám nhỏ của mình. Một ngày nọ, Tưởng Hàn, một sinh viên đại học 23 tuổi, đến phòng khám của Lương Đa để chích thuốc. Tưởng Hàn ngay lập tức phải lòng Lương Đa và bắt đầu theo đuổi anh. Lương Đa ban đầu từ chối Tưởng Hàn nhưng dần dần anh bắt đầu rung động trước sự chân thành của Tưởng Hàn. Review: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, ngọt ngào. Nhân vật Lương Đa là một bác sĩ ấm áp, tốt bụng. Anh không giỏi thể hiện cảm xúc của mình nhưng anh lại rất yêu thương và quan tâm đến Tưởng Hàn. Tưởng Hàn là một chàng trai trẻ trung, năng động và luôn tràn đầy sức sống. Anh không ngại ngần theo đuổi Lương Đa và giúp anh mở lòng đón nhận tình yêu. Câu chuyện xoay quanh hành trình theo đuổi và chinh phục của Tưởng Hàn. Tưởng Hàn không hề nản lòng trước sự từ chối của Lương Đa. Anh luôn ở bên cạnh Lương Đa, quan tâm và chăm sóc anh. Sự chân thành và kiên trì của Tưởng Hàn cuối cùng cũng đã khiến Lương Đa rung động. Ngoài câu chuyện tình yêu, "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" còn là câu chuyện về sự trưởng thành. Lương Đa từ một người theo chủ nghĩa độc thân đã dần mở lòng đón nhận tình yêu. Anh cũng học cách bày tỏ cảm xúc của mình và trân trọng những người thân yêu. Đánh giá chung: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, ngọt ngào và đáng yêu. Câu chuyện mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn và những suy ngẫm về tình yêu và cuộc sống. Ưu điểm: Câu chuyện nhẹ nhàng, ngọt ngào và đáng yêu. Nhân vật Lương Đa và Tưởng Hàn đều được xây dựng tốt, có tính cách và cá tính riêng biệt. Câu chuyện mang đến những thông điệp ý nghĩa về tình yêu và cuộc sống. Nhược điểm: Một số tình tiết trong câu chuyện hơi cường điệu. Kết luận: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu đáng đọc. Câu chuyện sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và những suy ngẫm về tình yêu và cuộc sống. *** Sáng nay lúc Lương Đa xem tử vi, bên trên nói rằng: Thích hợp cưới gả, thích hợp trang trí giường, thích hợp kết thiện duyên. Tránh ra ngoài, tránh chuyển nhà, tránh nhận lời mời. Màu sắc may mắn: màu bạc. Hướng đi may mắn: hướng Nam. Vì thế nên trước khi ra ngoài, Lương Đa còn đặc biệt phối thêm cặp kính gọng bạc đã mua từ tám đời, anh cũng quyết định phải nói chuyện với bệnh nhân nhiều hơn nhưng sẽ từ chối tất cả lời mời. Trước đây Lương Đa không phải kiểu người xem tài hạn mỗi ngày. Với tư cách một bác sĩ, theo lý thì Lương Đa nên ngoan ngoãn thờ phụng khoa học mới đúng, nhưng đã là con người thì cũng có this có that, mặc dù là bác sĩ nhưng anh sợ ma, tự nhiên gần đây lại còn bắt đầu quan tâm tới vận may rủi dựa trên cung hoàng đạo, đương nhiên không tới mức mê tín, chẳng qua anh cảm thấy mấy thứ gọi là “siêu hình” này có thể khiến cuộc sống mình vui vẻ và thú vị hơn. Có điều nói tới nói lui, đối với Lương Đa thì dù bói bài tarot hay coi tử vi, xác suất bói chuẩn là cực nhỏ. Anh cũng chẳng mong cuộc đời mình bị người ta “tính toán” , “suy diễn” , chỉ coi cho vui, tìm cái giải trí mà thôi. Lương Đa ra ngoài, lúc xuống lầu còn đứng lại cảm thán về sắc trời mùa thu, người cũng rất có tinh thần. Một năm bốn mùa, anh thích nhất là mùa thu, vào khoảnh khắc mùa thì cả đất trời bỗng chốc như mát mẻ hẳn, không còn nóng bức oi ả như ngày hè nữa. Lương Đa đứng ở cửa lớn biếng nhác duỗi eo, hít thật sâu để bản thân hấp thu tinh hoa của đất trời, hít đủ “dương khí” , thần sắc sẽ trở lên sáng láng hơn. Thời tiết hôm nay thực sự rất tốt, anh quyết định sẽ không lái xe ô tô mà đi tới cổng khu chung cư, quét mã rồi tự đạp xe đến phòng khám. Giảm thiểu lượng cacbon là trách nhiệm của mọi nhà. Tám giờ sáng, bác sĩ Tiểu Lương mặc một chiếc áo khoác ngoài bằng len với quần bò mới mua, lưng đeo chiếc balo mà năm ngoái anh dùng một “số tiền lớn” để hốt về, đạp xe như bay trên con đường vào ngày đầu thu. Một phiến lá nhẹ nhàng rơi xuống giỏ xe, anh nhìn về phía nó huýt sáo, coi như chào buổi sáng tốt lành. Một người sắp ba mươi tuổi lại ăn mặc như sinh viên đại học. Lái xe mất một tiếng, đạp xe chỉ cần bốn mươi phút. Đừng hỏi tại sao lái xe đi làm lại tốn thời gian hơn đạp xe, lỗi tại tắc đường đó. Lương Đa tới phòng khám vào lúc tám giờ bốn mươi phút, trễ mười phút so với giờ mở cửa. Phòng khám là của anh, bác sĩ hay y tá đều là anh. Mặc dù thông báo với bên ngoài giờ mở cửa là tám rưỡi sáng đến tám rưỡi tối, vậy nhưng chẳng ngày nào đúng giờ cả, đến muộn về sớm là chuyện rất bình thường. Mở cửa, vào phòng, thay quần áo. Lương Đa cởi áo khoác len móc lên cây treo đồ trong phòng làm việc, cầm chiếc áo blouse được giặt sạch sẽ, khử khuẩn đàng hoàng lên phẩy mấy cái rồi đứng trước gương mặc vào. Anh nâng gọng kính trên sống mũi, nhìn bản thân trong gương nở nụ cười, hở ra tám cái răng trắng đều rang như bắp. “Đẹp trai ghia.” Lương Đa tự khen bản thân, sau đó xoay người chuẩn bị bắt đầu một ngày làm việc. Phòng khám này được mở bên ngoài khu chung cư khá cũ. Người ở khu này đều là gia đình thuộc tầng lớp tri thức, đa số là người có tuổi, hoặc cháu trai, cháu gái của họ. Mấy chú dì đó thường hay tới chỗ anh để khám vài ba bệnh lặt vặt, lúc không bị bệnh gì cũng thích tới, chủ yếu là để tặng cho bác sĩ Tiểu Lương vừa đẹp trai ngất trời vừa nhiệt tình này vài quả trứng gà, miếng bánh hoặc chút đồ ăn vặt. Tính cách của Lương Đa rất tốt, nhiệt tình với tất cả mọi người lại còn biết ăn nói, nên dỗ cho ai nấy đều vui vẻ. Tốt nghiệp xong anh có làm trong bệnh viện vài năm nhưng về sau cảm thấy không phù hợp, bèn ra ngoài mở một phòng khám của riêng mình. Bây giờ vơ phải một mớ rắc rối, cụ thể là cứ lâu lâu lại có người muốn giới thiệu cho anh cô bạn gái. Bạn gái thì không cần, bởi vì Lương Đa là đồng tính. Nhưng bạn trai cũng không cần lắm, vì Lương Đa là người theo chủ nghĩa độc thân. Anh thích cảm giác tự do, một mình không bị gò bó, cũng chưa từng cảm thấy cô đơn lạnh lẽo. Những lúc có nhu cầu về vấn đề kia, anh còn có một ngăn tủ “dụng cụ” để giúp anh giải quyết, tự chơi một mình thích vãi loằn. Đi ra ngoài phòng nghỉ, bác sĩ Tiểu Lương bắt đầu duỗi thân vận động. Bình thường giờ này không có ai tới, anh sẽ tự nghĩ cách giết thời gian. Trong lúc vận động, Lương Đa tiện thể xem lại bảng tin buổi sáng trên điện thoại. Mặc dù anh chẳng mấy quan tâm đến việc trong nước, ngoài nước đang xảy ra chuyện to nhỏ gì, nhưng mấy thứ này đều là những chủ đề mà các chú dì tới chỗ anh hay nói chuyện, vì vậy anh bắt buộc phải có thông tin để tiếp lời. Lương Cao nhìn về phía cửa phòng khám, hướng này là hướng Nam, hướng may mắn của anh hôm nay. Đang khởi động thì cửa bị đẩy ra thật. Chín giờ sáng, có một anh đẹp trai bước vào. “Ấy? Ai đây ta?” Lương Đa nở nụ cười, “Mới sáng sớm đã đến phòng khám của tao, có gì chỉ bảo thế?” Người đến tên là Quản Tiêu, bạn tốt nhiều năm của Lương Đa. “Tối qua tao ở chỗ anh Trần của mày, nên tiện đường ghé qua thăm mày thôi.” Quản Tiêu đứng ở cửa, không hề có ý bước vào trong. “Buổi tối đi ăn không?” “Gì thế?” Trong lòng Lương Đa dấy lên một hồi chuông cảnh báo: “Sinh hoạt thầm kín của mày với anh Trần không hài hòa nên muốn để tao tư vấn hả?”   Mời các bạn mượn đọc sách Lương Đa Giả Vờ Ngủ của tác giả Tần Tam Kiến.