Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Căn Hầm Tối

Vào một đêm mưa gió, cô gái trẻ Sarah Crosswhite bị mất tích khi đang trên đường lái xe về nhà sau cuộc thi bắn súng. Hung thủ nhanh chóng bị bắt và bị kết án. Đó là một kẻ từng có tiền án bắt cóc và cưỡng bức phụ nữ. Tuy nhiên hắn kiên quyết không chịu nhận tội đã bắt cóc và sát hại Sarah, cũng như không chịu khai mình giấu xác Sarah ở đâu. Khi đã bị tống vào tù, hắn vẫn liên tục kêu oan. Chị gái của Sarah là Tracy Crosswhite cũng nhận thấy vụ xét xử này diễn ra quá vội vàng và có nhiều điểm đáng ngờ: luật sư bào chữa không làm việc tận tâm, lời khai của nhân chứng không đủ sức thuyết phục, vật chứng thu được tại nhà của nghi phạm không phải là những món đồ mà em gái cô đeo trên người vào hôm cô gái mất tích… Nhưng những thắc mắc của cô đều bị gạt đi. Vì không muốn một người mà cô nghĩ là vô tội bị bắt oan uổng trong khi hung thủ thật sự vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, Tracy bèn từ bỏ công việc mơ ước để thi vào Học viện Cảnh sát, quyết tâm trở thành một điều tra viên để lật lại vụ án của em gái. *** Căn hầm tối là tập sách đầu tiên trong loạt truyện về nữ điều tra viên Tracy Crosswhite của nhà văn Robert Dugoni. Cuốn sách mở ra một thực trạng nhức nhối nhất trong hệ thống pháp lý của Mỹ nói riêng và của toàn bộ các nước trên thế giới nói chung. Thứ nguy hiểm nhất đã trói buộc biết bao con người vô tội trong tù đày lại chính là sự vô tâm của các nhân viên điều tra, hiểu biết thường thức của con người và những kẽ hở pháp lý. Đúng theo kiểu thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, cảnh sát chấp nhận bắt nhầm người còn hơn là để những người bị coi là nguy hiểm tự do ngoài xã hội. Cuốn sách này khiến mình nhớ đến bộ phim nổi tiếng của Mỹ 12 Angry Men, một trong 100 bộ phim hay nhất mọi thời đại và cũng là bộ phim mình vô cùng yêu thích. Trong 12 Angry Men, một người đàn ông đã khiến 11 thành viên còn lại trong bồi thẩm đoàn phải suy xét lại tội trạng của một thanh niên gán mác hư hỏng sau khi bỏ phiếu ‘vô tội’ duy nhất so với 11 phiếu ‘có tội’. Còn trong Căn hầm tối, tác giả đã miêu tả lại một cách vô cùng thành công cách một phiên tòa ‘đặc biệt’ diễn ra như thế nào. Từ một người bị kết án hoàn toàn với tội danh bắt cóc với gần 20 năm ngồi tù, Tracy Crosswhite đã tìm ra bằng chứng và thuyết phục được tất cả những người trong phòng phán xử khi ấy phải công nhận rằng, mọi chứng cớ buộc tội anh ta đều không xác đáng! *** Bộ sách Tracy Crosswhite gồm có: Căn Hầm Tối Hơi Thở Cuối Cùng Trảng Đất Trống Mắc Kẹt Cận Kề Tổ Ấm *** Robert Vincent Dugoni là một tác giả người Mỹ hiện đang sống ở Seattle, Washington. Tiểu thuyết của ông đã giành được những vị trí trên New York Times, Wall Street Journal, BookSense và danh sách bán chạy nhất của Amazon. Chúng được bán trên toàn thế giới tại hơn 25 quốc gia. Tác giả Robert Dugoni khởi đầu trong mảng truyện trinh thám khá muộn (mãi 43 tuổi mới bắt đầu viết sách, còn trước đó ông làm phóng viên và luật sư thực tập), nhưng đã chứng minh cho độc giả thấy ‘gừng càng già càng cay’ là có thật. Tác phẩm ký sự đầu tay của ông viết về điều tra bất công, The Cyanide Canary, đã được bình chọn là cuốn sách phi hư cấu hay nhất năm 2004 của tờ Washington Post. 10 năm sau, ông trở lại với đề tài này một lần nữa thông qua nhân vật nữ cảnh sát Tracy Crosswhite trong cuốn Căn hầm tối. *** Giáo viên bộ môn Chiến thuật tại Học viện Cảnh sát vẫn thường khiêu khích các học viên vào mỗi buổi tập lúc sáng sớm. “Giấc ngủ là thứ được đề cao quá mức.” Ông ta nói. “Các cô các cậu sẽ học cách sống thiếu nó.” Ông ta đã nói dối. Giấc ngủ cũng giống như tình dục vậy. Càng thiếu, người ta lại càng thèm. Mà dạo gần đây, Tracy Crosswhite bị thiếu cả hai thứ đó. Cô vươn vai và cổ. Toàn thân cô cứng đờ và uể oải. Cô chẳng thể dành ra thời gian để chạy bộ vào buổi sáng, cũng chẳng nhớ nổi mình đã được ngủ trong bao lâu. Bác sĩ nói cô ăn quá nhiều đồ ăn nhanh và uống quá nhiều caffein. Lời khuyên của bác sĩ tốt thật đấy, nhưng mỗi khi Tracy phải điều tra một vụ án mạng thì lấy đâu ra thời gian để tập thể dục và ăn uống điều độ bây giờ? Nếu mà phải bỏ caffein nữa thì cô chẳng khác gì một cái xe hết xăng. Cô sẽ chết mất nếu thiếu caffein. “Ồ, Giáo sư lại đến sớm kìa! Vừa có ai chết à?” Vic Fazzio tựa vòng eo đáng nể của mình vào bàn làm việc của Tracy. Câu nói đùa của Faz tuy chẳng mới mẻ gì nhưng không bao giờ nhàm chán khi được nói ra bằng chất giọng New Jersey khàn khàn ấy. Với mái tóc muối tiêu vuốt ngược ra sau, thân hình ngổn ngộn thịt, người đàn ông tự xưng là Italian Gumba Anh bạn người Ý của đội điều tra án mạng chắc chắn giành được vai diễn gã vệ sĩ thầm lặng trong một bộ phim về mafia. Faz đang cầm trên tay một quyển sách mượn từ thư viện và ô chữ của tờ Thời báo New York. Điều đó có nghĩa là cà phê đã bắt đầu ngấm. Faz khá nổi tiếng với việc ngồi lì ít nhất nửa tiếng trong nhà vệ sinh mỗi khi giải ô chữ hoặc đọc một chương sách hấp dẫn. Chúa cứu rỗi những ai phải vào nhà vệ sinh lúc ông đang ở trong đó. Tracy đưa cho ông một xấp hình chụp hiện trường mà cô đã in ra sáng nay. “Một vũ công trên phố Aurora.” “Tôi có nghe qua. Lại mấy trò biến thái đó hả?” “Tôi đã từng chứng kiến hiện trường những vụ án tình dục tệ hơn thế này.” Cô nói. “À, tôi quên mất. Cô đánh đổi chuyện chăn gối của mình để có thời gian chạy theo mấy vụ án mạng.” “Dù sao án mạng vẫn dễ thở hơn.” Cô đáp gọn, cướp luôn câu chốt của Faz. Cô vũ công, Nicole Hansen, được tìm thấy trong tình trạng bị trói tay chân trong một căn nhà nghỉ rẻ tiền tại khu phố Aurora. Một đầu dây thòng lọng buộc vào cổ cô ta, đầu còn lại chạy dọc theo sống lưng, trói vào cổ tay và cổ chân. Một sự chuẩn bị rất công phu! Tracy đưa cho Faz báo cáo giám định pháp y. “Cô ta bị chuột rút khiến các cơ co thắt lại. Khi đó, cô ta duỗi chân ra cho đỡ đau, và đã vô tình tự thắt cổ chính mình. Nghe tuyệt vời chứ hả?” Faz xem xét bức hình một cách tỉ mỉ. “Cô không nghĩ rằng họ có thể lợi dụng một cái nút tuột hay gì đó để thoát ra ư?” “Như thế sẽ rất lôgic, phải không?” “Vậy giả thuyết của cô là gì? Có kẻ đã ở đó và vui vẻ nhìn cô ta chết?” “Cũng có thể chúng làm hỏng chuyện, hoảng quá nên chạy trốn. Nhưng dù thế nào thì cô ta cũng không thế tự trói mình được.” “Biết đâu cô ta làm được thì sao. Giống như Houdini ấy.” “Houdini chỉ tự cởi trói chứ không tự trói mình. Đó là trò ảo thuật, Faz à!” Tracy lấy lại bản báo cáo cùng những tấm hình từ tay Faz rồi đặt lên bàn làm việc. “Chính vì vụ này mà tôi mới đang ngồi đây vào cái giờ dở hơi này, chỉ có tôi, anh và những con dế.” “Tôi và những con dế đã ở đây từ lúc năm giờ, Giáo sư à! Cô biết điều mà người ta vẫn nói đó. Chim đến sớm thì bắt được sâu.” “Vâng, con chim đến sớm này đã mệt đến mức còn chẳng biết có con sâu nào bò lên và cắn vào mông nó nữa kìa.” “Thế Kins đâu rồi? Sao anh ta để cô tận hưởng mọi thứ một mình thế này?” Cô nhìn đồng hồ. “Tốt hơn hết là anh ta nên mua cho tôi một cốc cà phê, nhưng với tình hình này, chắc tôi sẽ phải tự đi pha rồi.” Cô gật đầu khi nhìn thấy quyển sách Faz đang cầm. “Giết con chim nhại To kill a mockingbird à? Ấn tượng đấy!” “Tôi đang cố gắng tự hoàn thiện bản thân.” “Vợ anh chọn sách cho anh phải không?” “Chuẩn đấy!” Faz tự đẩy tấm thân mình ra khỏi cạnh bàn. “Đã đến giờ tôi phải dùng đến trí óc rồi. Con chim nhại đang hót, và tôi thì đang thấm từng chữ.” “Anh nói nhiều quá đây, Faz!” Faz đi ra rồi lại quay lại cùng cây bút chì trên tay. “Này Giáo sư, giúp tôi với! Tôi cần một từ có chín chữ cái để trả lời cho câu ‘Cái gì làm cho khí đốt trở nên an toàn?’” Tracy từng là giáo viên dạy môn Hóa ở trường trung học trước khi đổi nghề và đăng ký vào Học viện Cảnh sát. Biệt danh của cô được đặt từ hồi cô còn ở trường. “Mercaptan.” Cô nói. “Gì cơ?” “Mercaptan. Người ta cho nó vào khí đốt để nếu ga bị rò rỉ trong nhà thì sẽ ngửi thấy ngay.” “Cô không đùa chứ? Nó có mùi gì?” “Lưu huỳnh. Anh biết đây, mùi trứng thối.” Cô đánh vần từng chữ. Fazzio ngậm đầu bút chì rồi viết những chữ cái lên tờ báo. “Cảm ơn cô!” Khi Faz vừa rời khỏi, Kinsington Rowe đi vào ô làm việc của đội A và đưa cho Tracy một trong hai chiếc cốc dài. “Tôi xin lỗi!” Anh nói. Mời các bạn đón đọc Căn Hầm Tối của tác giả Robert Dugoni.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Ruồi - Hans Olav Lahlum
Tác phẩm trinh thám viết theo lối cổ điển này được xem như là một hiện tượng trong vài năm trở lại đây tại Na Uy. Nhưng đằng sau lớp vỏ trinh thám mật thất kinh điển là một câu chuyện có chiều sâu với các nhân vật được khắc họa đa chiều. Một đêm cuối năm 1968, thi thể của một người anh hùng chiến tranh được tìm thấy trong căn hộ chung cư của ông sau một tiếng súng nổ. Sau khi khoanh vùng đối tượng tình nghi, cảnh sát xác định hung thủ chỉ có thể là một trong những người hàng xóm ở cùng chung cư với nạn nhân. Từ đây, quá khứ của từng người được bóc tách dần dần, và tất cả đều cho thấy có mối liên hệ ít nhiều phức tạp với người quá cố. Ai là hung thủ? Động cơ gây án là gì? Những câu hỏi thường thấy sau vụ án mạng thứ nhất còn chưa được giải đáp thì một cái chết thứ hai xảy ra, cũng trong cùng chung cư, khiến tất cả mọi người rúng động… Trong câu chuyện, chúng ta lần đầu được làm quen với hình mẫu một cặp đôi thám tử điều tra khá thú vị. Thanh tra cảnh sát Kohljorn Kristiansen (biệt danh K2) trẻ tuổi và đầy nhiệt huyết là một người có khả năng quan sát rất tốt, nhưng óc suy luận của anh lại không được nhạy bén bằng. May mắn thay, mỗi khi anh rơi vào bế tắc thì lại nhận được sự giúp đỡ đắc lực từ Patricia Borchmann, một cô tiểu thư giàu có phải ngồi xe lăn sau một vụ tai nạn. Những gợi ý của Patricia giúp cho K2 giăi quyết được những khúc mắc của vụ án, nhưng ngược lại, việc phải gắn chặt với chiếc xe lăn khiến cô không thể trực tiếp đến quan sát hiện trường. Vì vậy, họ là một cặp đôi đầy thú vị, bổ khuyết cho nhau một cách hoàn hảo, dù không phải lúc nào cũng đồng tình với nhau. Một ưu điểm nữa của tác giả là khả năng tạo kịch tính. Đây là điều rất khó thực hiện với một câu chuyện được kể từ ngôi thứ nhất (góc nhìn của người phá án). Tuy nhiên, tác giả đã khéo léo để cho những suy luận sai lầm của K2 liên tục đánh lừa bạn đọc, khiến cho chúng ta bị bất ngờ hết lần này đến lần khác. Cảnh ấn tượng nhất trong truyện là đoạn đọc di chúc của người quá cố. Có cảm giác như đó là một sân khấu kịch bất đắc dĩ với những người hàng xóm buộc phải đóng vai người tử tế, nhưng rốt cuộc bản chất của họ vẫn lộ ra. Từ những cái liếc mắt, tiếng thở dài, cho đến vị trí ngồi của họ, tất cả đều là những chi tiết cực đắt và được gài cắm rất khôn khéo, đẩy xung đột lên đến đỉnh điểm khi bản chúc thư cuối cùng được công bố. Người ruồi là những con người không thể quên được quá khứ, nên dĩ nhiên tác phẩm này dành một dung lượng khá dài để ôn lại những ký ức vẫn còn nóng hổi về cuộc đại chiến thế giới thứ hai qua lời kể của những người hàng xóm. Đây là phần nội dung gây nhiều xúc động, đặc biệt là những tâm sự của vợ chồng người gác dan. Các bạn có thể thấy nó dài dòng không cần thiết, nhưng đừng hấp tấp bỏ qua nhé, nó chứa đựng một vài manh mối rất quan trọng của vụ án đấy. Tác giả khá tôn trọng luật công bằng của trinh thám suy luận cổ điển, nên bạn đọc có đầy đủ các dữ liệu để tìm ra hung thủ trước khi đọc những trang cuối. Vấn đề là bạn có đủ tinh ý hay không. Nói tóm lại, Người ruồi là một tác phẩm trinh thám lịch sử đáng đọc, đáng suy gẫm. Chúng ta hoàn toàn có thể bỏ qua những điểm còn chưa hoàn chỉnh của một tiểu thuyết đầu tay, và yên tâm về chất lượng của những cuốn tiếp theo trong series K2-Patricia này. *** Hans Olav Lahlum là một sử gia Na Uy, tác giả tội phạm, người chơi cờ vua và nhà tổ chức, và chính trị gia. Ông đã viết tiểu sử về Oscar Torp và Haakon Lie, và một cuốn sách lịch sử về tất cả các tổng thống của Hoa Kỳ.  Khi viết quyển tiểu thuyết trinh thám lịch sử này tôi đã vận dụng kiến thức và kinh nghiệm của một nhà sử học, và đã cố gắng hết sức chân thật trong ngữ cảnh liên quan đến các sự kiện vào năm 1968 và Thế chiến thứ Hai. Tuy nhiên, người viết quyển tiểu thuyết này dù sao cũng là nhà văn Hans Olav Lahlum, chứ không phải nhà sử học cùng tên vốn được biết đến nhiều hơn. Và tôi cũng sử dụng sự tự do nghệ thuật mà các tác giả vẫn thường xuyên sử dụng. Tên các địa điểm và những con phố là chính xác, nhưng hầu hết những tòa nhà được đề cập đều là sản phẩm của trí tưởng tượng. Do đó, độc giả đặc biệt quan tâm sẽ có thể tìm thấy cả hai con phố Krebs và Erling Skjalgsson, nhưng sẽ không có những số nhà hoặc tòa nhà được mô tả trong quyển tiểu thuyết này. Tương tự như vậy, không thể tìm thấy một đồn cảnh sát ở Salen với cùng địa hình xung quanh hoặc cùng một kiến trúc như đã được mô tả trong chương Chín. Một vài nhân vật phụ đã được lấy cảm hứng trực tiếp từ những nhân vật lịch sử. Còn lại, tất cả những nhân vật chính, bao gồm cả nạn nhân vụ án, ông Harald Olesen, hoàn toàn là sản phẩm tưởng tượng của tác giả và không dựa trên bất kỳ nhân vật lịch sử nào, dù là của năm 1968 hay trong Thế chiến thứ Hai. Và đối với một vài nhân vật phụ được lấy cảm hứng từ nhân vật lịch sử kia, phải nhấn mạnh rằng sự miêu tả văn chương không dựa trên bất kỳ liên quan nào với một cuộc điều tra hình sự. Vụ án Feldmann, vốn được đề cập ngắn gọn trong tiểu thuyết này, là một trường hợp pháp lý được bàn tán rộng rãi từ năm 1946 đến 1947, trong đó hai người cựu dẫn đường qua biên giới bị kết tội sát hại một cặp vợ chồng người Do Thái trong chiến tranh với lí do tự vệ. Việc này đã được sử dụng như cứ liệu lịch sử cho quyển tiểu thuyết này, nhưng không tương ứng với cốt truyện hay bất kỳ nhân vật nào. Tuy nhiên, một vài nhân vật được lấy cảm hứng hoàn toàn hoặc một phần từ những người mà tôi biết ngày hôm nay - kể cả bản thân tôi. Trưởng bộ phận tiểu thuyết của nhà xuất bản Cappelen Damm, Anne Tlotaker, đã là người cố vấn quan trọng nhất của tôi về cả nội dung và bút pháp của quyển tiểu thuyết này. Tôi cũng nhận được những phản hồi hữu ích từ nhà phụ trách xuất bản, Anders Heger và biên tập viên Marius Wulfsberg. Tôi cũng muốn gửi ngàn lời cảm ơn đến một nhóm những cố vấn cá nhân, những người đã đọc tất cả các phần của bản thảo và cho tôi những lời phê bình mang tính xây dựng về mặt nội dung và/hoặc ngôn ngữ. Nhóm này bao gồm em gái tôi Ida Lahlum, cùng những người bạn tốt của tôi: Ingrid Baukhol, Mina Finstad Berg, Ingrid Busterud, Anne Lise Fredlund, Kathrine Ncess Hald, Hilde Harbo, Kristin Hatledal, Bjarte Leer-Salvesen, Torstein Lerhol, Espen Lie, Ellisiv Reppen, Jane Iren Solbrekken-Nygard, Karen Thue, Arne Tjolsen và ICatrine Tjolsen. Ellisiv và Mina cũng xứng đáng được nhắc đến, đặc biệt do mối quan tâm liên tục của họ đến dự án này và sự giúp đỡ thiết thực của họ trong những lần sửa bản thảo cuối cùng. Chỉ có thời gian mới cho chúng ta biết liệu quyển tiểu thuyết trinh thám đầu tay này của tôi cũng sẽ là quyển cuối cùng hay nó sẽ khởi đầu của một chuỗi những tiểu thuyết trinh thám lịch sử. Tuy nhiên, tôi chỉ có thể hy vọng rằng Người Ruồi cũng sẽ hấp dẫn người đọc như nó đã từng lôi cuốn tác giả. Độc giả có bất kỳ bình luận hoặc câu hỏi nào cho tác giả chỉ cần gửi email đến địa chỉ [email protected] hoặc đăng chúng lên trang Facebook của tôi. Gjovik, 27 tháng 6 năm 2010 Hans Olav Lahlum Mời các bạn đón đọc Người Ruồi của tác giả Hans Olav Lahlum.
Bí Ẩn Quân Hậu Đen - Arturo Pérez-Reverte
Một bức tranh cổ với dòng chữ kỳ lạ ẩn sâu bên dưới lớp màu vẽ. Một ván cờ trải dài 5 thế kỷ cùng những âm mưu và lời tố cáo mã hoá trong những nước cờ.   Quis necavit equitem? - Ai đã giết hiệp sĩ?   Câu hỏi ám ảnh về số phận của người hiệp sĩ xa xưa nay đã sống dậy, không chỉ hé lộ một chuyện tình buồn của hơn 500 năm trước mà còn kéo theo những vụ ám sát tàn nhẫn đến lạnh sống lưng. Kẻ nào đang núp bóng quân hậu đen đưa ra những nước đi chết chóc nối tiếp ván cờ cổ năm nào - những nước đi đại diện cho những toan tính chết người ngoài đời thật?   “Một câu đố hóc búa đầy hấp dẫn - một ván cờ nằm trong một ván cờ ẩn trong một ván cờ khác - được dẫn dắt tới lời giải theo một con đường trúc trắc nhưng cuốn hút vô vàn.” - The Philadelphia Inquirer   “Đầy rẫy những nghịch lý và thách đố. Một bí ẩn mượt mà, công phu và tài tình đến điên rồ về cờ vua, cuộc sống và nghệ thuật.” - The New York Time Book Review *** Arturo Pérez-Reverte Gutiérrez là một nhà báo và nhà báo Tây Ban Nha. Ông làm việc như một phóng viên chiến tranh cho RTVE và là một phóng viên chiến tranh trong 21 năm. Mời các bạn đón đọc Bí Ẩn Quân Hậu Đen của tác giả Arturo Pérez-Reverte.
Tình Thế Hiểm Nghèo - Jonathan Kellerman
Lần nữa, chiều sâu tâm lý tội phạm và mặt trái đen tối của một thành phố hoa lệ đã góp phần tạo nên một tác phẩm xuất sắc của tác giả hàng đầu các sách bán chạy nhất của tờ New York Times - Jonathan Kellerman. Không ai có thể hiểu rõ về lĩnh vực rùng rợn này hơn là một văn sĩ, người "đã đưa các tiểu thuyết về bí ẩn tâm lý thành một hình thức nghệ thuật" (Theo Los Angeles Times Book Review). Và cũng không ai có thể chỉ đạo được một cuộc săn người nào đau đớn và hồi hộp hơn tiến sĩ Alex Delaware - Sherlock Holmes của tâm lý hiện đại. Một người phụ nữ trẻ tuổi ngà ngà hơi men đang tìm kiếm sự giúp đỡ trên con đường cao tốc vắng vẻ đã biến mất trong màn đêm tối đen như mực. Một giáo viên về hưu bị đâm đến chết giữa thanh thiên bạch nhật. Hai người phụ nữ bị giết chết sau giờ làm việc tại cửa hiệu làm đẹp trong một thị trấn nhỏ. Những hành động tàn nhẫn, biến thái và kỳ quặc này cùng vài điều khác nữa được liên kết lại với nhau chỉ duy nhất bằng cách thức kẻ sát nhân sử dụng các phương tiện di chuyển xa xỉ và sự thật đáng ngờ là hắn không hề có động cơ gây án. Như những câu chuyện trinh thám cực điểm, những tội ác này cần đến sự chú ý của thám tử Milo Turgis của Sở cảnh sát Los Angeles và cộng sự của ông trong những cuộc săn đuổi tội phạm - nhà tâm lý học Alex Delaware. Những chuyện bắt đầu từ vệt máu duy nhất trong một chiếc xe kín mui bị đánh cắp đã nhanh chóng bật mí theo hàng loạt các hướng kì lạ và bất ngờ, dẫn dắt Delaware và Turgis đi từ trung tâm của xã hội Los Angeles đến những góc cạnh điêu tàn của nó. Băng qua những con đường đầy những kẻ buôn bán đồ cũ và những đấu sĩ trong bộ quần áo phụ nữ, đến thành phố New York xa xôi, nơi cuộc điều tra đă làm tan chảy một vụ án vốn đóng băng đã lâu và vạch trần được một vụ án giết người kỳ lạ. Tên tội phạm tự thể hiện là một kẻ có thể nhanh chóng thay hình đổi dạng, thách thức mọi sự nhận dạng và để lại sau lưng những nhân chứng bàng hoàng cùng sự chết chóc. Còn Alex và Milo thì hào hứng đối đầu với bộ mặt thật của chứng cuồng sát. Những âm vang đầy mê hoặc, đầy quyến rũ và không chút nao núng mà chỉ có trong tiểu thuyết của Jonanthan Kellerman,Tình thế hiểm nghèođã thu hút sự chú tâm trọn vẹn ngay từ những tội ác hung hãn ban đầu cho đến kết thúc nghẹt thở của nó. *** Nhận định: "Một tác phẩm như chứa đầy chất kích thích." -People "Các tiểu thuyết của Jonathan Kellerman là một nỗi ám ảnh, một khi đã bắt đầu thì khó có thể dứt ra được." -Orlando Sentinel *** Tiểu thuyết gia Jonathan Kellerman sinh ngày 9-8-1949 tại Thành phố New York City, bang New York- Hoa Kỳ. Jonathan Kellerman xếp hạng nổi tiếng thứ 75314 trên thế giới và thứ 989 trong danh sách Tiểu thuyết gia nổi tiếng.  Jonathan Kellerman là một nhà tâm lý học người Mỹ, và tác giả đoạt giải Edgar và Anthony của nhiều tiểu thuyết hồi hộp bán chạy nhất. Tác phẩm của ông về tâm lý học bao gồm Savage Spawn: Những phản ánh về trẻ em bạo lực. Mời các bạn đón đọc Tình Thế Hiểm Nghèo của tác giả Jonathan Kellerman.
Tâm Nguyện Cuối Cùng - Lôi Mễ
Bản dịch mạng còn có tựa "Kẻ Tuẫn Tội", edit ThuTran. Theo dõi Tâm nguyện cuối cùng, người đọc vẫn nhận thấy một Lôi Mễ tỉ mỉ trong việc xây dựng cốt truyện với cấu trúc mê cung, truyện lồng truyện, bi kịch này nối liền lên bi kịch khác. Cô gái mất mẹ từ nhỏ cũng vào vụ án hai ba năm trước. Người cảnh sát già thời gian sống chỉ còn tính bằng ngày không có tâm nguyện nào hơn ngoài việc phá được vụ án hai ba năm trước bỏ ngỏ. Những sức ép cùng sự biến chất đến từ một bộ phận cảnh sát. Người đàn ông cô độc sống trong nhà tình thương bám víu vào nỗi đau quá khứ để tiếp tục sống những ngày cuối đời.... Vì vậy, dẫu sớm biết hung thủ là ai nhưng độc giả vẫn khó rời mắt khỏi trang sách bởi vẫn tầng tầng bí ẩn sau từng tình tiết. Và bởi tính đặc thù nghề nghiệp mà tác phẩm của Lôi Mễ không chỉ tỉ mỉ trong tình tiết mà còn tỉ mỉ trong tâm lý, cá tính nhân vật. Điều đó lần nữa được khẳng định ở Tâm nguyện cuối cùng với những lời thoại cùng sự phân tích nội tâm đi sâu vào ẩn khuất của nghề cảnh sát, tâm lý không những tội phạm còn của cảnh sát hay nạn nhân: “Điều khiến người ta ngạc nhiên là, Kỷ Càn Khôn không hề phản bác lại hắn. Sau khi suy nghĩ mấy giây, ông lại gật đầu ‘Mày nói đúng. Mày và tao, đều đáng chết’”. Nội dung, tình tiết của tác phẩm lớp lang, mạch lạc song lại không có nhiều đổi mới, thậm chí có phần dài dòng và có thể coi đây như một sự đuối sức của chính tác giả Lôi Mễ. Chất trinh thám tâm lý không “đậm đặc”, logic như Đề thi đẫm máu; chất hình sự bi thương lại chẳng thể với đến tầm Sông ngầm. Vẫn hình thức giết người liên hoàn quen thuộc nhưng vụ án không trọn vẹn của Lâm Quốc Đống vào hai mươi ba năm trước trong cuốn sách có quá nhiều “lỗ hổng”. Khác hoàn toàn với sự hoàn hảo không một kẽ hở từ thủ pháp gây án tới xóa dấu vết hiện trường trong năm đề thi được đánh dấu bằng máu tươi đỏ thẫm của Đề thi đẫm máu. Vẫn sự tha hóa, biến chất của một bộ phận cảnh sát song Tâm nguyện cuối cùng không đẩy sự tha hóa đó đến tận cùng như Sông ngầm. Và cái kết có phần quá viên mãn tựa cổ tích của cuốn tiểu thuyết: cái thiện chiến thắng hoàn toàn cái ác, không có hy sinh, đổ máu trong quá trình phá án chẳng đủ tạo nên sự ám ảnh như hy sinh đầy thầm lặng của bao bóng lưng người cảnh sát ở Sông ngầm. Ngoài ra, cách xây dựng nhân vật cũng mang quá nhiều “đặc trưng” đến từ dàn nhân vật nổi tiếng của Lôi Mễ trước đấy. Người đọc dễ dàng nhận ra bóng hình một Phương Mộc nhạy bén với vụ án nhưng cũng đầy đa cảm qua hình ảnh Ngụy Quýnh; một Hình Chí Sâm chí công vô tư qua Đỗ Thành hay kiểu nhân vật tội phạm có tâm lý vặn vẹo như Lâm Quốc Đống trong hình ảnh Giang Á, Tôn Phổ... Cuốn tiểu thuyết dài hơn 700 trang, nội dung phát triển với lối tự sự không mới, tình tiết nhiều phân đoạn dài dòng, cách xây dựng nhân vật đi vào lối mòn... Bởi thế, dẫu Tâm nguyện cuối cùng vẫn mang những nét hết sức đặc trưng vốn là điểm mạnh của Lôi Mễ như sự tỉ mỉ ở phát triển tình tiết, miêu tả tâm lý nhân vật – nhất là tội phạm và cảnh sát song cũng không thể phủ nhận, sự hụt hơi của ông ở tác phẩm này. *** Lôi Mễ là giảng viên một trường Đại học Cảnh sát của Trung Quốc. Do đặc thù nghề nghiệp, tác phẩm của anh rất chuyên nghiệp, cẩn mật, rất đáng để tìm đọc. Seri Tâm lý tội phạm khiến anh nổi danh như cồn, được độc giả đón nhận nồng nhiệt, các fan đều gọi anh là “thầy”. Hầu hết các nhà văn nổi tiếng thế giới thành danh ở thể loại trinh thám hình sự đều không xuất thân từ ngành công an. Lôi Mễ là một hiện tượng đặc biệt. Ở tuổi ngoài 30, anh là sĩ quan cảnh sát cấp phòng (sở), giảng dạy bộ môn Hình pháp học tại một trường cảnh sát trực thuộc Bộ Công an Trung Quốc. Lôi Mễ vào làng văn trinh thám hình sự hơi muộn so với nguyện vọng của mình. Ngay từ thuở nhỏ, anh đã tập tành viết sách nhưng phải đến năm 2006, anh mới xuất bản cuốn tiểu thuyết đầu tiên mang tên Độc giả thứ 7 và ngay sau đó là liên tiếp 3 tác phẩm: Đề thi đẫm máu, Cuồng vọng phi nhân tính và Sông ngầm. Dù số lượng chưa nhiều, chỉ với những tác phẩm trên, Lôi Mễ đã được xếp hạng trong số những nhà văn trinh thám hình sự nổi tiếng của Trung Quốc. Các tác phẩm trong Series Tâm lý tội phạm của Lôi Mễ: - Độc Giả Thứ 7 - Đề thi đẫm máu - Cuồng vọng phi nhân tính - Sông ngầm - Ánh sáng thành phố - Tâm Nguyện Cuối Cùng Mời các bạn đón đọc Tâm Nguyện Cuối Cùng của tác giả Lôi Mễ.