Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thiên Đế Kiếm - Get Backer

Tên Ebook: Thiên Đế Kiếm Tác giả: Get Backer Nguồn: diendan.thegioihoanmy.vn   Ebook: ww.dtv-ebook.com   Thiên Đế Kiếm      Đường xa, đường dài, làm tan nát những trái tim yếu đuối mỏng manh. Chỉ có những trái tim mạnh mẽ, những trái tim dũng cảm mới đủ sức bước tiếp. Bước đi những con đường mà chưa một ai từng đi bao giờ. Những trái tim chan chứa máu nóng. Những trái tim đầy sự nhiệt huyết, không nhạt đi theo năm tháng . Thiên Đế Kiếm là gì ? Kiếm hiệp ? Tiên hiệp ? Những trận chiến khốc liệt ? Tiểu thuyết lãng mạn về tình yêu ? Sự kết hợp lăng nhăng vớ vẩn của các thể loại truyện ? Những câu chửi tục ? Hay nó chính là cái xã hội hiện tại mà chúng ta đang sống ?     Thiên Đế Kiếm     Trong mấy năm trở lại đây, giới trẻ Việt Nam thường có một thú vui là chơi các trò chơi trực tuyến trên mạng, nó như một cơn sốt, một thứ bệnh dịch khiến người ta lao vào nó. Rồi những chuyện tiền bạc, thậm chí cả mạng sống đổ vào các trò chơi đó đã được báo chí phản ánh quá nhiều đến phát ngán. Đối với một thế hệ đi trước như tôi, cố nhiên là những trò chơi đó là vô bổ. Nhưng mà khổ nỗi, thằng cháu của tôi lại cũng thuộc dạng thích các trò chơi như thế, mình thì cũng chỉ có nhắc nhở nó thôi, chứ không thể bắt nó làm theo ý mình được. Và tôi cũng nghĩ là cháu của mình cũng đã lớn rồi, nó có thể tự suy nghĩ được rằng cái gì là quan trọng, cái gì là cần thiết .       Cho đến một ngày kia, vào khoảng gần tháng 5 năm 2007, đứa cháu tôi có cho tôi coi thử một bộ tiểu thuyết trên diễn đàn của trò chơi thế giới hoàn mỹ. Cả hai ông cháu vốn là đã mê kiếm hiệp nên chia sẻ, giới thiệu cho nhau là điều dễ hiểu . Ban đầu đọc, từ chương 1 tới chương 7, tôi cảm thấy...thất vọng. Phải nói thật là như vậy, bởi vì cái cách viết văn, nói đúng hơn là đạo văn của anh bạn tác giả này quá lộ liễu. Bê nguyên cả tác phẩm " Bố Già" nổi tiếng vào, cóppy y nguyên cả cách viết của Puzo. Đọc xong tác phẩm, tôi chỉ biết cười với đứa cháu : " Những tác phẩm thế này thì chỉ xứng đáng cho vào sọt rác ! ". Những tác phẩm đạo văn sớm muộn gì thì cũng sẽ trở thành phế phẩm, luôn luôn là như thế. Nhưng câu chuyện không phải chỉ có vậy. Nếu thế thì tôi đã không ngớt lời khen ngợi, thậm chí là ngưỡng mộ tác phẩm này . Vì cái gì ?     Lại nói, kể từ khi đọc xong tác phẩm Thiên Đế Kiếm, chính xác là tác phẩm này hồi đó chưa có tên là Thiên Đế Kiếm, cái tên nguyên bản của nó là "Cuộc hành trình của những kẻ bị nguyền rủa", tôi không bao giờ đọc lại nó lần nữa. Bẵng đi khoảng ba bốn tháng, đứa cháu của tôi lại giới thiệu cho tôi truyện này. Mặc dù đã từ chối rằng : " Không muốn đọc tác phẩm đạo văn ", nhưng đứa cháu nói rằng tác phẩm này đã hoàn toàn khác, và nó khẳng định rằng : " Đây là tác phẩm hay nhất mà cháu từng đọc " nên đành xem thử . Và đến lúc đọc từ chương 8, tôi đã thực sự bị cuốn vào Thiên Đế Kiếm . Những cảm xúc, những liên hệ, những suy nghĩ sâu sắc không dễ gì có được ở các tác phẩm khác . Đó là Thiên Đế Kiếm . Tiên Hiệp Thiên Đế Kiếm            Ở một nơi là Đại Lục Hoàn Mỹ, câu chuyện này đã xảy ra. Và cũng không biết Thiên Đế Kiếm có phải là tác phẩm viết đầu tiên hay không ? Nhưng chắc chắn một điều, các tác giả trẻ tuổi thường thích sự hoành tráng, nói vui là hoành tá tràng, ngay từ đầu tác phẩm. Trận chiến khốc liệt nảy lửa giữa tộc Nhân và Thú xảy ra trên Phạt Mộc Lĩnh, sự xuất hiện bí ẩn của một ông già cầu nguyện cho những linh hồn oan khuất. Chi tiết này được một số tác giả trong tangthuvien sử dụng như tác giả QM với " Truyền Kỳ Minh Kiếm ". Điều này làm cho tác phẩm thêm phần huyền bí và người đọc phải tự hỏi về trận chiến này vì sao lại có ? Có khác chăng là mức độ hoành tráng và lớn lao là khác nhau thôi. Chắc chắn là điểm này Truyền Kỳ Minh Kiếm khoẻ hơn hẳn .      Rồi cũng bỏ lửng đó, thời gian trôi đi trong hai mươi năm. Câu chuyện lại chuyển sang hướng mới. Nhân vật Xích Vân xuất hiện khá kỳ cục. Y nằm một đống trước cửa nhà người khác rồi chui ra từ đống giẻ rách. Và quần áo thì tàn tạ ở mức không thể tàn tạ hơn. Nói năng thì chợ búa và mất dạy, tính cách cợt nhả với cả người lớn tuổi như bác thợ rèn. Vừa bắt gặp nhân vật này, ta có thể nhận ra hắn không phải là hạng người tử tế gì. Điều đó lại càng chắc chắn hơn khi ta bắt gặp những người bạn của hắn, đoán tính cách một người qua bạn của những người đó .Hai tên bạn của Xích Vân là Hoài Tử và Tôn Dương, cũng đều rặt một phường chợ búa lang thang cả. Nói chung thì cách xuất hiện và tính cách của nhân vật này không có gì mới ở thời điểm này, vì trong tangthuvien, các nhân vật của các truyện cũng đều có tính cách kỳ quái, hoặc là lạnh lùng cô độc. Có lẽ đây cũng là xu hướng của các tác giả khi không thích nhân vật của mình đi theo chiều hướng anh hùng nghĩa hiệp như các bậc tiền bối bên Trung Quốc trước đây .    Nhân vật Hàn Thuyên, hay còn gọi là Ngài Hàn thì có rõ ràng hơn một chút, người đọc cũng có thể nhận ra nhân vật này không phải thuộc hạng tử tế lắm, nhưng cũng không phải là người táng tận lương tâm. Ông ta là người khôn ngoan. Thực ra, nhân vật này chính là một bản sao chép lại của ông trùm, của Don Corleone trong " Bố Già ". Những đứa con của ngài Hàn cũng lấy khuôn từ những đứa con của Don Corleone, và nhân vật Lã Vân cũng đúc khuôn từ Tom Haghen mà ra. Cả hai ông bạn già Lăng Khê và An Dương cũng vậy, dáng vẻ to béo, nhảy nhót đêm hội cũng lấy nguyên của lão béo Peter Clemenxa, Lăng Khê gầy ròm như Tessio, cả hai lão già này đều là các caporegime cả. Cả bối cảnh bang hội cũng lấy cái mẫu của thành phố New York thời những thập kỷ 40, 50. Có thể nói, ban đầu khi đọc tác phẩm, tôi phải bật cười trước sự sao chép ngốc nghếch của tác giả. Khi người đọc nhận ra là một tác phẩm đạo văn, thì nó sẽ bị đào thải. Đạo văn là sự không tôn trọng của tác giả đối với người đọc, xứng đáng bị chê trách. Điều này phải nói thẳng thắn là như vậy .        Nhưng đó chỉ là cảm nhận của một đoạn, từ chương 1 cho tới chương 7 .        Phải đến lúc bắt đầu chương 8, tác phẩm này mới thực sự là một tác phẩm lớn . Chương 8 là kể lại một trận chiến trong thời kỳ Đại Hỗn Loạn của Đại Lục Hoàn Mỹ. Nó cũng sự quay ngược thời gian trong cuộc đời của nhân vật Hàn Thuyên. Nếu như cuộc đời của bố già Vito Corleone hồi trẻ là sự mánh khoé, vươn lên thoát khỏi số phận để tìm hạnh phúc thì nhân vật Hàn Thuyên khác hẳn. Cuộc đời của Hàn Thuyên là một bức tranh thật nhất, tôi xin nhấn mạnh, thật nhất về con người. Trận chiến ở Tổ Long Thành, sự đau thương đến cùng cực khi mất đi người đội trưởng, sự sợ hãi, tất cả đều tập trung ở Hàn Thuyên. Những năm tháng chiến tranh đã qua đi từ lâu, nhưng nhìn lại Hàn Thuyên, tôi lại cảm thấy rùng mình sợ hãi. Phải nói thật là, dù rằng những năm tháng đi chiến đấu phục vụ Tổ quốc là một niềm vinh dự, nhưng có vào chiến trường mới biết rằng, ánh hào quang chiến thắng không có màu trắng, mà là màu đỏ. Những cảm xúc của nhân vật Hàn Thuyên mới thực sự là những cảm xúc của người lính khi ra trận, chứ không phải là tinh thần quyết chiến hay quyết thắng gì cả. Trận chiến của Hàn Thuyên là một bộ phim sống động nhất, chân thực nhất về cái tàn khốc của chiến trường, sự tổn thương cả về mặt thể chất lẫn tinh thần của người lính. Trong tác phẩm Đao trước đây, giọng văn của tác giả được nhiều người đánh giá là sắc lạnh, nhưng có đọc đến chỗ đội trưởng Từ Tuyên nhìn một người lính Vũ Mang bắn chết anh trai của mình mới biết rằng ngòi bút của tác giả Get Backer còn đáng sợ hơn nhiều. Không có dòng văn nào miêu tả tâm trạng, không có từ ngữ nào phân tích cảnh này, chỉ có cái nhìn của đội trưởng Từ Tuyên, chỉ có thái độ quay đi và lầm lũi bước của người đội trưởng, nghe có tiếng đâm kiếm thủng bụng cũng không quay lại. Tôi đã từng nói tác giả Cuồng Long đừng nên nói hết tâm trạng là bởi vì chi tiết này trong Thiên Đế Kiếm. Tác giả Get Backer không phân tích tâm trạng của người đội trưởng, cái đó là để người đọc tự hiểu, tự suy nghĩ, tự nghĩ đến cái tàn nhẫn của chiến tranh .       Chiến tranh không những tàn nhẫn, mà nó còn kinh khủng hơn những gì mà người ta tưởng tượng. Đội trưởng Từ Tuyên trọng thương, Hàn Thuyên đã phải dùng đôi tay trần móc vào ổ bụng người đội trưởng để lấy mũi tên. Nếu ở vị trí của người đội trưởng, cảm giác của ta sẽ là như thế nào ? Có lẽ không cần phải nói nhiều ở chi tiết này nữa. Để phân tích hết được sự thật của chiến trường mà tác phẩm Thiên Đế Kiếm đã viết ra, có lẽ phải để một bài viết sau. Nhưng điều mà tác giả muốn nói với người đọc, muốn người đọc cảm nhận đã có ngay ở câu đầu tiên mở đầu chương 8 rồi : Mọi vinh quang trên chiến trường đều được xây nên từ máu và nước mắt .         Từ chương 9 trở đi là quay về với thực tại. Trong tác phẩm này có rất nhiều tuyến nhân vật. Đây là điều rất hiếm trong các bộ truyện mang màu sắc kiếm hiệp, không biết có phải tại kiến thức của tôi nông cạn không, nhưng thực sự là những truyện kiếm hiệp tôi đọc chưa hề có tác phẩm nào có nhiều tuyến nhân vật thế này cả. Mỗi nhân vật đều có một tính cách riêng, cách hành động riêng khiến người ta phải nhớ. Nên nhớ rằng, trong Thiên Đế Kiếm, không hề có nhân vật chính, mỗi nhân vật có số phận riêng, câu chuyện riêng. Mức độ quan trọng của một số nhân vật được đẩy lên khi có những hành động ảnh hưởng tới toàn cục. Nhân vật chính là nhân vật xuất hiện nhiều nhất, nếu là Xích Vân thì chưa phải, vì nhân vật Ngài Hàn còn xuất hiện nhiều hơn, nếu nói Thiên Ma là nhân vật phụ thì lại càng không vì cho tới thời điểm này, hành động của hắn đang ảnh hưởng tới toàn bộ câu chuyện. Thậm chí, cả nhân vật Hắc đại nhân, chỉ xuất hiện trong đúng một chương 12 cũng không thể coi là nhân vật phụ vì ông ta cũng truy tìm và đã đoạt được Hắc Đế Ấn. Nhân vật Hà Gia Nhạ xuất hiện từ nửa sau nửa đầu tác phẩm cũng không phải ngoại lệ, nhiều khả năng anh ta sẽ trở thành nhân vật chủ chốt trong Thiên Đế Kiếm. Vậy nên, thay vì cách phân tích từng nhân vật thông thường, tôi nghĩ rằng, nên phân tích theo hướng cốt truyện, từ đó đem các tuyến nhân vật ra so sánh là tốt nhất . Nhưng từng khía cạnh nhân vật, xin để sau, tôi muốn nói đến điều quan trọng hơn, điều mà khiến tôi phải khâm phục tác giả, và không ngần ngại chọn Thiên Đế Kiếm là tác phẩm xuất sắc nhất .       Sự việc bắt đầu trở nên rối rắm khi Quỷ Nhân, thành viên của Bất Kiếp Viện tàn sát Ngư Thôn, đẩy bang phái Hàn Thuỷ vào sự khốn đốn và mệt mỏi. Mặc dù là người thông minh đáng sợ, nhưng Hàn Thuyên lại không biết được cớ vì sao mà lại xảy ra vụ tàn sát đó ? Và ông ta bắt đầu đặt câu hỏi, ông ta bắt đầu biết tới tổ chức Bất Kiếp Viện. Vụ tấn công của Quỷ Nhân là điểm mấu chốt thứ nhất. Điểm mấu chốt thứ hai là vụ tấn công của Vọng Quái vào Thiên Lệ Thành. Chính vì vụ tấn công này, Hà Gia Đoàn, bang chủ Độc Tâm đã nảy lên ý định nhân cơ hội mà tiêu diệt Hàn Thuỷ, và cũng đúng là tới thời điểm hiện tại trong Thiên Đế Kiếm, Độc Tâm đã xuất quân tấn công Hàn Thuỷ. Các bang phái trong Thiên Đế Kiếm không phải là Cái Bang hay Toàn Chân Giáo như trong các truyện của Kim Dung, những bang phái lấy chuyện nghĩa hiệp làm trọng. Bang phái của Thiên Đế Kiếm là phản ánh một mặt của xã hội đen thời nay, không từ thủ đoạn để giành giật chiến thắng. Mặc dù tác giả Get Backer chịu ảnh hưởng của Bố Già, nhưng tác giả đã rất thành công khi khai thác cực sâu vào vấn đề bang phái. Những thủ đoạn, những toan tính trong bang phái của Thiên Đế Kiếm còn cao thâm hơn cả Bố Già. Hãy nhìn cái cách nói chuyện của Lã Vân với bang chủ Tam Thuận của bang Ỷ Thiên. Hãy để ý cái cách y phân tích cái lợi cái hại khi Ỷ Thiên muốn gia nhập các liên minh. Cách nói chuyện nhã nhặn, nhưng mang ý đồ xảo quyệt muốn kéo Tam Thuận về phe mình của Lã Vân làm tôi hết sức thú vị ở nhân vật này. Hàn Thuyên, Lã Vân và Hà Gia Đoàn là những nhân vật điển hình nhất cho những thủ đoạn, toan tính trong bang phái, cũng là điển hình cho những kẻ đang sống trong thế giới ngầm. Từng diễn biến tâm lý, từng tính toán đến vắt óc, từng thủ đoạn hiểm độc đều được phân tích một cách hết sức hợp lý .       Một điểm hay nữa trong Thiên Đế Kiếm, đó là không có ai ngu muội. Kim Dung, hay một số tác gia như letheviet với tác phẩm Thiên Đạo trong tangthuvien muốn sử dụng những nhân vật ngu ngốc để nói lên cái thông minh của nhân vật chính. Nhưng tác giả Get Backer còn hay hơn ở chỗ, không có nhân vật nào ngu ngốc cả. Mỗi nhân vật khi suy nghĩ đều có sự tính toán, bởi lẽ, đã sống ở đời là ai cũng phải tính toán, khôn ăn người, dại người ăn. Nếu nhìn ra cuộc sống hiện tại, chắc chắn là không thể nào tìm ra được kẻ nào dại dột, hoặc ngu ngốc cả loạt như Giang Nam Lục Súc trong Thiên Đạo cả. Trong Thiên Đế Kiếm, kẻ chiến thắng là vì kẻ đó thông minh hơn, và mạnh hơn mà thôi. Không có nhân vật nào ngu ngốc, nhưng không phải tất cả đều khôn như nhau. Những kẻ khôn hơn người như Hàn Thuyên, Gia Đoàn, hay Thiên Ma đều cho thấy cái sức mạnh về trí tuệ của mình. Khôn hơn những kẻ khôn, đó mới là kẻ khôn ngoan nhất .       Các tác giả trong tangthuvien đều viết truyện rất hay, nhưng tác giả Thiên Đế Kiếm có thứ mà gần như toàn bộ các tác giả trong tangthuvien không có, đó là ý niệm. Ý niệm cái gì trong tác phẩm này ?        Thiên Đế Kiếm không phải là tiểu thuyết kiếm hiệp, xin khẳng định một điều là như vậy. Nó là sự pha trộn màu sắc kiếm hiệp và đem cả xã hội, hay đúng hơn chính là cả xã hội Việt Nam này vào Thiên Đế Kiếm. Nếu đọc Thiên Đế Kiếm, cái xã hội đang tồn tại trên Đại Lục Hoàn Mỹ chính là bộ mặt của xã hội Việt Nam. Đây chính là thành công lớn nhất của tác giả và sở dĩ tôi chọn Thiên Đế Kiếm là tác phẩm xuất sắc nhất là vì lý do này. Thiên Đế Kiếm không những là bộ mặt của xã hội Việt Nam, mà nó còn đang phản ánh cái cách sống, cái lẽ đời của chính xã hội này. Hãy xem cách nhìn của nhân vật Hàn Phi đối với người ăn mày. Cách nhìn của hắn thật chua chát, mà cũng thật quá đúng : người ăn mày không cần lòng thương hại, cái họ cần là một bữa ăn no đủ. Nhưng dạng ăn mày khác, không xin được của người ta thì nguyền rủa họ, nhân vật Ngài Hàn chỉ nói đúng một câu : chẳng qua phúc hoạ chỉ là sự trao đổi đáng khinh rẻ. Cho được người thì người cầu phúc, không cho người cái gì thì người ta nguyền rủa, ngẫm lại thấy cái sự đời chỉ chăm chăm trao đi trao lại cho nhau, nghĩ lại thấy đôi khi thật là phiền lòng. Hay như sự lo lắng của Tâm Thiện Giáo Lão đối với thế hệ trẻ của Ngũ Hành Tộc, hãy đọc kỹ từng lời ông ta nói mới thấy rằng, cái thế hệ trẻ của Ngũ Hành Tộc chỉ biết hưởng thụ, số nhân tài quá ít mà rùng mình nghĩ tới cái thế hệ trẻ của Việt Nam thời nay. Nói vậy không phải bi quan, nhưng cái sự thực giới trẻ bây giờ, đặc biệt là lớp người sinh từ năm 90, hay nhiều người gọi là 9X, có quá nhiều điều phải nói. Cũng nên nói, báo chí chẳng hiểu đào đâu ra những mỹ từ về thế hệ tiềm năng, chủ nhân tương lai. Nhưng hãy nhìn xem cái cách mà thế hệ này làm, quả thực, tương lai đất nước về đâu ? Chẳng cần nói ra, các bạn cũng hiểu về những sự lố lăng của thế hệ này. Nó lố lăng đến mức, thậm chí, những con người thực sự có tài trong thế hệ năm 90 cũng mặc cảm với chính năm sinh của mình, họ không dám nói mình sinh năm 90 mà nói rằng sinh năm 88, 89. Những con người có tài trong thế hệ 90 không thiếu, nhưng những con người chỉ ăn bám xã hội, ăn bám gia đình trong thế hệ này cũng chẳng ít. Có thể nói Thiên Đế Kiếm đã cực kỳ khéo léo đề cập tới vấn đề này vào Thiên Đế Kiếm .         Trong Thiên Đế Kiếm, tác giả không nói tới sự có mặt của các vị trưởng lão, nhưng tác giả lại để các nhân vật cốt lõi của truyện nói về những mối quan hệ. Phải nói thật, xã hội Việt Nam này đang tồn tại bằng những mối quan hệ. Hàn Thuyên, Hà Gia Đoàn là hai người nổi bật về dùng tiền để mua quan hệ, mua lợi lộc, và cũng chính hai con người này khinh bỉ những mối quan hệ đó của mình. Bề ngoài, hai nhân vật này luôn nhã nhặn với các vị trưởng lão, nhưng sau lưng, họ cũng không tiếc lời mà chửi. Khi biết được cô cháu của trưởng lão Tổ Long Thành có sinh nhật, Hà Gia Đoàn khuyên Gia Nhạ tới dự, và thậm chí ông ta còn để ẩn ý muốn kéo sát quan hệ của mình với trưởng lão hơn nữa bằng cách cho Gia Nhạ cưới cô cháu gái của trưởng lão. Chi tiết này đã lột tả quá rõ cái bản chất của các mối quan hệ, ngay chính người trong cuộc cũng khinh bỉ nó. Nhìn ra xã hội Việt Nam, ta có thể thấy quá rõ cái thực tế này. Bây giờ ra ngoài đường, tôi phải sợ một cô gái tóc vàng khá xinh, vì gì ? Vì cô ta là cháu ông chủ tịch phường, nếu cô ta có làm gì không phải với tôi, thì tôi cũng đành nhịn vậy, không thì cái khoản tiền lương hưu sẽ chật vật lắm ! Đó là còn chưa kể bao rắc rối khác nữa kia ! Mối quan hệ là đó .        Tác giả cũng sử dụng rất khéo léo khi đặt hai địa điểm Lan Nhược Tự và Nghĩa Địa Kiếm ở cạnh nhau. Nghĩa Địa Kiếm là nơi đặt vô vàn binh khí, để tưởng nhớ tới những người lính đã tử trận tại trận chiến Tổ Long Thành. Nhưng ngoài vị đại sư chụ trì Lan Nhược Tự ra, không một ai đến nơi đó cả. Nhân vật Lăng Khê đã nói một câu khiến người ta phải chua xót : người ta đến chùa để mong bình an về mình, còn chẳng có ai quan tâm tới những người lính đã chết để cho họ được sống, vì bọn họ không hề có lòng biết ơn ! Ngay cả bản thân tôi cũng thấy chua xót cho thực tế này. Mặc dù chiến đấu vì Tổ quốc, chết vì Tổ quốc là điều vinh dự. Mặc dù đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà hãy tự hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc. Cái đó là đúng. Nhưng có những con người đã sống để được chết cho người khác, hy sinh bản thân để cho những người thân, cho những người không quen biết, và cho cả đất nước được sống, cái giá mà họ phải trả quá đắt, nhưng thứ mà họ xứng đáng được hưởng lại quá ít ỏi. Nói thế, tôi không hề có ý rằng tôi xứng đáng được hưởng những gì tôi đã làm, tôi phải được đền bù. Nhưng các độc giả hãy thử nhìn ra ngoài thực tế xã hội này, có những người đã hy sinh quá nhiều cho đất nước, nhưng đến khi đất nước hoà bình, họ lại chẳng được gì. Hãy thử xem trong đời, đã có ai thực sự thành kính trước bia mộ của những người liệt sĩ, hay là biến cái khu tưởng niệm ấy thành một bãi để xe ? Ngôi chùa Lan Nhược Tự và Nghĩa Địa Kiếm, hai địa danh trong Thiên Đế Kiếm chính là đang đề cập đến ngôi chùa Hà ở quận Cầu Giấy, Hà Nội. Ai đi đến đó một lần sẽ thấy bãi để xe chính là nơi tưởng niệm của các anh hùng liệt sĩ. Người ra vào chùa tấp nập, trong khi chẳng có ai thắp nén hương để tưởng nhớ cho những người đã hy sinh cả ! Một thực tế quá đau buồn !         Có lẽ, còn rất nhiều điều để nói về những ý niệm trong tác phẩm Thiên Đế Kiếm, trên đây mới chỉ là một phần rất nhỏ trong những ý niệm của tác phẩm mà tôi cho là đáng lưu tâm nhất. Nên để cho bạn đọc tự rút ra được những suy nghĩ của riêng mình, những phát hiện mới trong tác phẩm này .       Thiên Đế Kiếm không những thành công về mặt ý niệm, mà cả về mặt chiến đấu, tình duyên, đặc biệt là cốt truyện rất hay. Tất nhiên, cốt truyện của anh bạn này khá giống với một số tác phẩm truyện tranh hiện đại Nhật Bản, điều này khá dễ nhận thấy khi tác giả mới có 17 tuổi. Nhưng không vì thế mà sức hấp dẫn của nó bị giảm sút. Những trận chiến tay đôi, những cuộc chiến đấu đồng đội đều được viết một cách kỹ lưỡng và tỉ mỉ. Cách viết của tác Get Backer thường lúc nhanh, lúc chậm, phù hợp với từng phong cách chiến đấu đặc trưng của nhân vật. Như Quỷ Nhân chẳng hạn, ngoại trừ phần giải thích về bộ võ công Mặc Vạn ra, thì cách viết, cách mô tả chiến đấu đã làm nổi rõ cái tốc độ nhanh kinh hồn của nhân vật này. Quỷ Nhân là kẻ có tốc độ nhanh nhất, là Kiếm Khách Ám Sát hạng nhất, vì vậy cách viết đứt đoạn, xuống dòng liên tục đã làm nổi bật được nhân vật này. Hay như Xích Vân, sức mạnh của hắn tàn bạo như quỷ dữ, câu chữ dài hơn, dùng những từ có sức nặng hơn. Hoặc Thiên Ma, chiến đấu hay giết người đối với hắn là trò chơi, là kẻ có phong cách chiến đấu hiểm độc, là kẻ bị dồn vào thế bí vẫn bình tĩnh tự tin, điều đó được thể hiện rõ qua trận đấu với Xích Vân. Hoặc như trận chiến hoành tráng giữa Tuyệt Sát, Bạch Nhật với Thuỷ Thần Công Công cũng làm người đọc phải thấy rõ được sức mạnh của Bất Kiếp Viện, điều đó đều có sự đóng góp rất lớn của cách viết .        Trên đây là những ý kiến của tôi về Thiên Đế Kiếm, vì tác phẩm này quá dài, và vì khuôn khổ giới hạn của một bài bình luận, nên những phân tích về cốt truyện, về nhân vật phải để lại một bài viết sau. Chỉ xin nói rằng, nhân vật của Thiên Đế Kiếm quá thành công cả về mặt tính cách, suy nghĩ. Nên Thiên Đế Kiếm xứng đáng là một tác phẩm hay nhất trong tangthuvien, theo tôi là không quá. Tất nhiên, một tác phẩm bao giờ cũng có sự khiếm khuyết, Thiên Đế Kiếm cũng không phải ngoại lệ, thậm chí khiếm khuyết của nó còn rất lớn là đằng khác. Nhưng, những gì mà tác giả gửi gắm vào Thiên Đế Kiếm, đó không phải là một tác phẩm viết ra để mua vui thông thường, đằng sau nó còn ẩn chứa hằng trăm, hằng nghìn thông điệp cần sự giải đáp. Thiên Đế Kiếm không phải viết ra để ca ngợi cái gì lớn lao, không phải để ca ngợi cái gì gọi là hùng tráng, nó là bản nhạc nói về số phận con người. Viết một cách hoành tráng, viết về những điều không tưởng thì dễ, nhưng để viết được một câu chuyện thật về số phận con người, về chính con người, viết về cái xã hội của con người thì ngoài tác giả Get Backer ra, không mấy ai làm được .   Nguyên văn bởi Sơn Tùng

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Tiên Quốc Đại Đế - Quan Kỳ full prc, pdf, epub [Tiên Hiệp]
Tên eBook: Tiên Quốc Đại Đế (full prc, pdf, epub) Tác giả: Quan Kỳ Thể loại: Tiên hiệp, Tu chân, Văn học phương Đông   Nhóm Dịch: Thanh Vân Môn   Nguồn: bachngocsach.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Tiên Quốc Đại Đế Giới thiệu: Thiên hạ to lớn, duy ta chính thống! Dùng khí thế của thiên triều mà quét ngang tất cả Tiên môn trong thiên hạ! Một cường giả tu 'Đế Vương chi đạo' buông xuống một thế giới có Tiên môn, để cho một vương triều thế tục bị người tu hành khinh thường từng bước đi đến địa vị ngang bằng với tất cả đại đỉnh cấp Tiên môn. Pháp tắc của Vương triều là: "dưới bầu trời không chỗ nào không phải là đất của Vương, dù sống ở đâu thì cũng không ai là không phải dân của Vương!" Thiên hạ chính thống chỉ có một, tất cả Tiên môn đều là tổ chức không hợp pháp! Quan Kỳ cũng chính là tác giả của Trường Sinh Bất Tử. Mời các bạn đón đọc Tiên Quốc Đại Đế của tác giả Quan Kỳ.
Trường Sinh Bất Tử
Tuyệt thế hung nhân, đa mưu túc trí. Vi cầu trường sinh, mưu đồ thiên hạ. Ta Chung Sơn, muốn lập thiên đình vô thượng, tìm kiếm khí vận trong thiên hạ, tẩy rửa nghiệp chướng của bản thân, nghênh kháng thiên uy, thay đổi phàm mệnh, tu thành tiên mệnh, trường sinh bất tử. Hai mươi lăm tuổi tới thế giới tu hành này, Chung Sơn vô cùng cố gắng nhưng phát hiện ra rằng chênh lệch giữa tiên và phàm quá xa xôi, phàm nhân cố gắng cả đời cũng không cách nào trở thành tiên. Phí thời gian cả đời, tám mươi năm quay cuồng trong hồng trần, cố gắng rèn luyện cũng vô ích. Nhưng rốt cuộc, đến khi tóc bạc, đại hạn giáng xuống thì có cơ hội tiến vào tiên môn, đi vào tiên môn, tìm tiên đạo, vi cầu trường sinh, mưu đồ thiên hạ. Nhất mệnh nhị vận tam phong thủy, tứ tích âm đức, ngũ công danh. Vì trường sinh, tu thành tiên giả, thành lập thiên triều thu thập khí vận trong thiên hạ! Tu tích công đức, sáng lập ra giáo phái tích góp từng chút một công đức vô lượng . Tu phong thủy, có thể thông với thế giới âm dương, trong khe hẹp giữa hai giới mà tìm cách sửa đổi phàm mệnh! Tu vận giả…! Tu mệnh giả…. Đánh giá của cá nhân Đoạn Trường: Truyện hay Đoạn Trường không hề cưỡng lại được sự hấp dẫn được khi dịch và biên bộ này, tình tiết thừa rất ít, mỗi một tình tiết đều được tác giả gài ần ý vào trong đó để sau này dùng. Nhân vật chính căn cốt kém nhưng vô cùng thông minh, luôn luôn phải đánh nhau với những người có trình độ cao hơn mình cho nên phải dùng cái đầu là chính, không chỉ vậy còn là một người rất trọng tình trọng nghĩa, nữ nhân của hắn bị người ta bắt đi, hắn đau khổ ròng rã mấy chục năm trời vẫn chưa thôi nhớ nhung. Các cảnh đánh nhau trong truyện cũng vô cùng hấp dẫn, đủ để độc giả thỏa sức tưởng tượng trong thế giới kỳ huyễn tu chân! Mời các bạn đón đọc Trường Sinh Bất Tử của tác giả Quan Kỳ.
Đấu Thần
Mời bạn Tải bản pdf để đọc đầy đủ những chương file ảnh. Lúc hắn xuyên việt, lại phát hiện bản thân đang Bá Vương ngạnh thượng cung.... Vậy, Tiếp tục hay dừng lại? Đây là một vấn đề... Một sát thủ đứng đầu thế kỷ 21. Hắn phải đổi mặt với tình huống "khó mà dằn lòng", Sẽ lựa chọn tiếp tục hay không? Một thế giới đấu khí thần kỳ, trong một đại gia tộc tranh giành đấu đá, âm mưu thủ đoạn, con trai của tộc trưởng yếu nhược không hề được coi trọng. Dưới tình huống loạn trong giặc ngoài, sát thủ lãnh khốc sẽ lựa chọn như thế nào? Cấp bậc tu luyện: Đấu Giả, Đấu Sư, Đấu Vương, Đấu Hoàng, Đấu Tôn, Đấu Thánh, Đấu thần, Phong Hào Đấu Thần. Tóm tắt phần đầu: Lí Dật là một tên sát thủ xuyên việt vào con trai của tộc Vạn Triều Lý gia. Hắn rơi vào một cái âm mưu của đám trưởng lão trong tộc và gia chủ của Mạc gia, nhận thấy bản thân yếu nhược hắn đã luyện tâm pháp để lại của mẫu thân hắn. Cuộc sống cường giả vi tôn, mạnh hiếp nhược, hắn không thể không cố gắng... Đến một ngày hắn gặp một nữ tử tên là Nhược Lâm, cuộc đời và số phận của hắn đã hoàn toàn thay đổi, bước trên con đường của một cường giả gặp thần giết thần, gặp phật trảm phật hay sẽ bị truy sát vô cùng vô tận.... *** Trong các truyện tiên hiệp có yếu tố kiếm hiệp, thì không thể không kể tới truyện đấu thần. Mạch truyện xoay quanh thần tiên, yêu ma cà các thế lực bí ẩn của thế giới. Truyện kể về cuộc sống của một sát thủ ở thế kỉ 21, soái ca, phong lưu, phóng khoáng và không kém phần lạnh lùng, bí ẩn. Trong một lần làm nhiệm vụ, hắn vô tình nhặt được bí tịch giúp “linh hồn xuyên đến dị giới”, hắn đã thử nghiên cứu và thành công. Đối mặt với việc bất ngờ lạc vào thế giới đấu khí, tu luyện như vậy cùng với các âm mưu, đấu tranh giữa các đại gia tộc, bản thân hắn phải làm sao? Hãy theo dõi văn án sau đây nhé! Truyện Đấu Thần kể về Lí Dật, một tên sát thủ xuyên qua vào thân xác của thiếu gia tại gia tộc Vạn Triều Lý Gia. Tổ tiên của hắn từng xuất hiện một vị Đấu Hoàng, nhưng do không thích khai môn lập phái, nên người đó đã để lại công pháp tu luyện cho hậu nhân và đi ngao du thiên hạ. Tên Lý Dật trước kia quả là phế vật, hắn không mượn trợ lực của gia đình mà tu luyện, lại chỉ biết tham lam, háo sắc, dựa dẫm vào gia thế của mình mà gây họa cho biết bao nhiêu nữ tử. Bản thân hắn không thể tu luyện được, ham mê nữ sắc hóa ra là một âm mưu to lớn của các trưởng lão, nhằm chiếm chức gia chủ tương từ nhánh chính là hắn. Việc hắn hư hỏng, là do hắn muốn nhận được sự quan tâm cũng như cái liếc nhìn của cha hắn. Nhưng cha hắn vốn dĩ không phải người dễ dàng bày tỏ tình cảm, nên cục diện vẫn là một người phá hư, một người bao che. Sau khi tỉnh lại, hắn thấy được tình thân cùng sự bao dung của cha mình, do đó hắn quyết tâm tu luyện đấu khí. Nhưng những lão già trong tộc làm sao có thể dể hẵn dễ dàng đạt được thành tích như vậy. Do đó, cha hắn đã truyền thụ lai bộ công pháp mà mẹ hắn sáng tạo riêng cho hắn. Liệu hắn có một lần nữa cô phụ tình cảm của cha mẹ hắn hay không, liệu đấu thần có thực sự tồn tại hay không?    Mời các bạn đón đọc Đấu Thần của tác giả Yêu Yêu.
Lục Tiên - Tiêu Đỉnh
AudioBook Lục Tiên Thiên Yêu Vương của Hồng Mông thế giới. Sau vạn năm, ngay trong thời thịnh thế huy hoàng nhất xưa nay của giới tu tiên nhĐình - từng vô cùng cường thịnh, thống ngự Hồng Mông chư giới cũng chôn vùi theo năm tháng. Nhân tộc thay thế, sau khi tự tay mai táng sự huy hoàng của Yêu Tộc, trở thành Chúa Tể mới ân tộc hòa lẫn với sự dòm ngó âm thầm của nhiều dị tộc âm thầm ẩn núp, một thiếu niên bình thường xa xứ, nghênh đón nhân sinh dậy sóng của hắn... *** Nếu bạn thấy cái tên này quen quen, thì bạn đã đúng rồi đấy. Một cái tên giống như tác phẩm “Tru Tiên” – một tác phẩm khác của tác giả Tiêu Đỉnh, như là lời ngầm khẳng định đây chính là phần tiếp theo của “Tru Tiên 2” dù những dòng chữ vẫn còn dang dở (lúc “Lục Tiên” ra mắt hoàn chính văn, “Tru Tiên 2” vẫn chưa hoàn văn). Khi đọc “Lục Tiên” ta có thể nhận ra được rất nhiều cái tên quen thuộc đã từng xuất hiện trong các phần của “Tru Tiên”. Tiêu biểu là, ở phần này xuất hiện tên của một nhân vật mới Trương Tiểu Đỉnh – con trai của Trương Tiểu Phàm và Lục Tuyết Kì. Điều đó chứng tỏ, tác giả đã dùng chính mạch thời gian của thế giới mà ông đã dùng của câu chuyện này kết hợp tạo ra những câu chuyện khác có liên kết với nhau. Nhân vật chính của bộ truyện này là Thẩm Thạch, con trai của một người buôn bán đại tài nhưng không có thiên phú tu luyện, mẹ mất sớm vì bị hại. Sau một cuộc giao dịch trong âm mưu đầu độc một nhân vật mạnh mẽ của môn phái cũng là để công cuộc trả thù cho mẹ của mình với một phụ nữ làm trong một thương hội lớn nhất – Hồng Mông giới, Thẩm Thạch đã có được cơ hội gia nhập Lăng Tiêu Tông, đại phái thuộc Tứ Chính. Từ đây cuộc sống của Thẩm Thạch đã mở ra một trang mới. Mình không nói nhiều nữa, chỉ xét về mảng nhân vật thì mình thấy “Lục Tiên” còn kém xa “Tru Tiên” rất nhiều. Giữa ba nhân vật Trúc – Lộ – Nê thì khó có thể xác định ai mới là điểm sáng của những nhân vật này được. Các nhân vật nữ thì mỗi người một tính cách khác nhau, tỉ như Trúc là một người vô cùng âm mưu, xảo quyệt. Còn Lộ thì không tâm cơ như Trúc nhưng tính tình lại thuộc dạng “đại đại tiểu thư”, Nê thì lại là một cô gái khá bạc mệnh, và cả những nhân vật khác nữa. Với nam chính, ban đầu bước chân vào tu luyện để mong trả thù cho mẹ, vậy mà chờ mãi vẫn chưa có một chữ nào nhắc đến việc hắn cố gắng tu luyện để mạnh lên sau này trả thù. Mãi mới có một vài dấu hiệu khi hắn tự trách mình vì yếu đuối mà không thể bảo vệ được cho người mình yêu. Tuyến nhân vật phụ cũng rất nổi trội, dẫn đến bố cục của truyện không có điểm nhấn. Nhân vật chính so với nhân vật phụ tầm thường, không có gì đặc biệt cả. Đây là khuyết điểm rất lớn của tác giả, khiến cho cả bộ truyện bị chệch hướng đi ban đầu. Khiến cho phần lớn độc giả không cảm nhận được truyện. Tuy nhiên, nếu bạn cần một bộ truyện để đọc vào thời gian rảnh, thì đây cũng là một bộ truyện không tồi, vì ngoài điểm trừ khá to ở trên kia thì các yếu tố khác như các pha hành động vẫn được tác giả miêu tả tốt, rất đáng để đọc. Mời các bạn đón đọc Lục Tiên của tác giả Tiêu Đỉnh.