Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tuyệt Phẩm Tiên Y

Tên eBook: Tuyệt Phẩm Tiên Y (prc, pdf, epub) Tác giả: Âm Dương Lưu Lãng Thể loại: Đô thị, Huyền ảo, Trọng sinh, Văn học phương Đông   Dịch: Dương Trúc    Nguồn: metruyen.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Tuyệt Phẩm Tiên Y Giới thiệu: Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Tuyệt Phẩm Tiên Y của tác giả Âm Dương Lưu Lãng. Tuyệt Phẩm Tiên Y là một tác phẩm mang màu sắc thần bí, bí ẩn cùng nhiều chi tiết độc đáo, gay cấn giúp độc giả trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau khi khám phá từng chi tiết của truyện. Tuyệt Phẩm Tiên Y nói về một chàng thanh niên Giang Nguyên có tài năng hơn người bị lừa gạt, bị hại chết, thế nhưng cậu ta đã sống lại và sinh sống ở trong khu vực nội thành. Trở lại với cuộc sống cậu thay đổi 180 độ, không chuyện ác nào mà không làm, từ việc nhỏ cho đến việc lớn. Không phải rồng ở sông, không biết kiềm chế sự kiêu ngạo của mình. Tuyệt Phẩm Tiên Y đạt được lượt view rất cao ở Trung Quốc. *** Tóm tắt Giang Nguyên là một chàng thanh niên có tài năng hơn người, từ nhỏ đã được người thầy là một cao nhân tiên môn truyền thụ võ thuật và y thuật. Tuy nhiên, Giang Nguyên là một người kiêu ngạo, coi thường người khác, nên đã bị một kẻ gian trá lừa gạt, bị hại chết. Sau khi chết, Giang Nguyên được một vị tiên ông thu nhận, truyền thụ cho hắn những bí quyết tu tiên. Giang Nguyên được sống lại và sinh sống ở trong khu vực nội thành. Trở lại với cuộc sống, Giang Nguyên đã thay đổi 180 độ, trở thành một người hoàn toàn khác. Hắn không còn kiêu ngạo, mà trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn, không chuyện ác nào mà không làm, từ việc nhỏ cho đến việc lớn. Giang Nguyên bắt đầu gây dựng thế lực của mình, từ một kẻ vô danh trở thành một nhân vật có tiếng tăm trong giới giang hồ. Hắn cũng bắt đầu tìm hiểu về cái chết của mình và kẻ đã hại hắn. Review Tuyệt Phẩm Tiên Y là một tiểu thuyết có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, có nhiều tình tiết bất ngờ. Nhân vật chính Giang Nguyên được xây dựng rất thành công. Hắn là một người có tài năng, nhưng lại kiêu ngạo, tàn nhẫn. Sự thay đổi của Giang Nguyên sau khi sống lại là một điểm nhấn của truyện. Tác phẩm có nhiều tình tiết hành động gay cấn, hấp dẫn. Các trận chiến được miêu tả chân thực, sống động, mang lại cho người đọc cảm giác mãn nhãn. Ngoài ra, tác phẩm còn đề cao những giá trị nhân văn như lòng dũng cảm, ý chí kiên cường, tinh thần thượng võ, khát vọng công lý, chính nghĩa. Điểm cộng của truyện Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, có nhiều tình tiết bất ngờ. Nhân vật được xây dựng rất thành công, có cá tính riêng biệt. Hành động gay cấn, hấp dẫn, các trận chiến được miêu tả chân thực, sống động. Đề cao những giá trị nhân văn cao đẹp. Điểm trừ của truyện Đôi khi có những tình tiết hơi phi lý, khó tin. Một số đoạn văn có thể bị trùng lặp. Nhìn chung, Tuyệt Phẩm Tiên Y là một tiểu thuyết tiên hiệp đáng đọc, mang đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị. Dưới đây là một số nhận xét của độc giả về tác phẩm: "Truyện rất hay, lôi cuốn, hấp dẫn. Nhân vật Giang Nguyên được xây dựng rất thành công, là một nhân vật có cá tính riêng biệt." "Truyện có nhiều tình tiết hành động gay cấn, hấp dẫn. Các trận chiến được miêu tả chân thực, sống động." "Tác phẩm đề cao những giá trị nhân văn cao đẹp, mang đến cho người đọc những suy ngẫm sâu sắc." *** - Xoẹt xoẹt đùng... Một tia chớp trắng như tuyết, giống như thiên thần vung nhanh chiến đao trên bầu trời đen kịt, bộ một luồng sáng chói rồi biến mất trong thế giới đen tối. - Ầm ầm ầm... Sau khi tia chớp này hiện lên, mưa lớn như hạt đậu ào ào rơi xuống cùng tiếng sầm đì đúng, trút xuống tới tấp trên mặt đất. Hơi nước mông lung bao phủ cả thôn nhỏ miền núi trong cơn mưa gió bão bùng. Ở góc Đông Bắc thôn có một gian nhà nho nhỏ dựa vào núi lớn. Xuyên qua cánh cửa, có thế nhìn thấy một ngọn đèn vàng vọt. - Tổ sư gia ở trên, đệ tử Giang Thanh Minh lễ bái... Một ông lão tóc hoa râm, mặt già nua gầy gõ cầm một bó hương, cung kính lễ bái ba lần, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn ban thờ, khổ sở nói: - Tổ sư gia, cháu trai của đệ tử mất tích đã hơn ba năm rồi, vẫn không có tin tức, không biết sống chết thế nào... - Mười mấy năm qua đệ tử tuân theo tổ huấn, hành y tế thế, cứu sống vô số người. Mà ba năm nay đệ tử càng chữa bệnh tặng thuốc, chưa từng nhận chút tiền của người bệnh... Chỉ mong Tổ sư gia phù hộ cho cháu trai đệ tử được bình yên vô sự... Dứt lời, ông lão gầy gõ cầm hương cung kính vái lạy tượng thần phía trước, sau đó cắm hương lên trên bát hương. Lúc này lại một tia chớp lóe lên bên ngoài, sau đó chiếc đèn nhỏ trên đỉnh đầu lóe lên rồi yên ắng dập tắt, chỉ còn lại đầu bó hương trong bát hương là lóe lên ánh sáng đỏ yếu ớt. - Điện lại quá tải rồi... Nhìn căn phòng đột nhiên tối om, ông lão khẽ thở dài, sau đó xoay người, chậm rãi đi về phía phòng bên. Ngay sau khi tia sét kia hiện lên, trong phòng đột nhiên sáng ngời. Một tia sét tiếp theo lóe lên, có thể thấy mơ hồ trên ban thờ là một bức tượng ông lão mặc quần áo thời xưa, trông cực kỳ cổ kính. Ông lão đi trở về phòng mình, ngồi trên giường, vẻ mặt đau buồn, lại tới gần cửa sổ, nhìn xuyên qua màn mưa, nương theo tia chớp thỉnh thoảng lóe lên, ngóng về gian phòng nhỏ đối diện, lẩm bẩm: - Tiểu Nguyên... Tiểu Nguyên của ông, rốt cục cháu đi đâu hả... Sao cháu lại có thể bỏ ông lại một mình chứ... Lúc đầu ông không nên cho cháu đi du lịch, không nên để cháu đi... Ông lão dựa nhẹ vào khung cửa sổ, giọt lệ lăn trên khóe mắt. Nước mắt đục ngầu chậm rãi nhỏ xuống trên mép cửa sổ, hòa với nước mưa lạnh như băng, sau đó biến mất. Đang lúc đôi mắt ông lão đẫm lệ, đột nhiên một tia sét lại xẹt qua bầu trời, mang theo tiếng sấm ầm ầm, liên miên không dứt trên khoảng không. Cảm thụ được uy thế của trời đất, thân thể ông lão run lên, sau đó hai tay run rẩy đóng cánh cửa sổ lại. Đột nhiên khuôn mặt ông sững lại, nhìn về phía căn phòng nhỏ của cháu trai mình phía đối diện, mặt lộ vẻ kinh ngạc. Đột nhiên đôi tay ông lão run rẩy, sau đó xoay người bước nhanh về hướng cửa phòng. Ông lão bước nhanh xuyên qua hành lang, sau đó tới căn phòng nhỏ bên trái, nhìn vào cửa căn phòng tối om, đôi mắt trợn tròn. Bởi ông chứng kiến bên trong cánh cửa phòng lúc này lại hiện lên từng luồng ánh sáng màu trắng nhạt, hoàn toàn giống với ánh sáng trắng mà ông nhìn thấy lúc còn ở trong phòng đối diện, chẳng qua giờ đứng ở đây nhìn rõ ràng hơn nhiều mà thôi. - Tiểu... Tiểu Nguyên? Tiểu Nguyên... Là cháu sao? Giọng ông lão run rẩy, hỏi vọng vào trong phòng. - Tiểu Nguyên... Tiểu Nguyên, cháu ở bên trong sao? Thấy bên trong phòng vẫn lặng yên không chút tiếng động, ngoài ánh sáng trắng lờ mờ lộ ra từ cửa phòng, dường như trong phòng không có ai cả vậy. Trái tim ông lão hơi hồi hộp. Ông đã sống tới sáu bảy mươi năm rồi, có chuyện gì là chưa gặp qua. Nhưng ông nghĩ mãi cũng không hiểu là chuyện gì xảy ra trước mắt. Nhớ tới cháu trai bảo bối kia của mình, ông lão cắn răng nhìn về phía cửa phòng, đang định đẩy ra thì lại thấy ánh sáng trắng vốn đang lóe lên yếu ớt đã biến mất hoàn toàn. Lập tức, trong lòng ông cảm thấy căng thẳng. Không biết đã xảy ra biến cố gì, ông đưa tay đẩy mạnh cửa phòng, nín thở ngó đầu nhìn vào bên trong. Nương theo tia chớp bên ngoài, liếc mắt vào nhìn một cái, hai mắt ông lại trợn tròn lần nữa. Chỉ thấy trên chiếc giường đã ba năm không có người nằm giờ giường như lại có thêm một người. - Tiểu Nguyên? Tiểu Nguyên! Lại một tia chớp hiện lên ngoài cửa sổ. Nương theo ánh sáng trong nháy mắt đó, ông lão mở to hai mắt, nhìn bóng người trên giường, sau khi sửng sốt liền run giọng đi tới. Nhào tới bên giường, ông lão rưng rưng kích động nhìn thân hình xa lạ mà hết sức quen thuộc đang nằm trên giường kia, đúng là đứa bé trong ấn tượng của mình, rõ ràng trông đã trưởng thành hơn không ít. Rốt cục ông không nhịn nổi nghẹn ngào nữa. Thiếu niên lẳng lặng nằm trên giường, lúc này dường như không nghe được tiếng gọi của ông, chỉ nằm yên như vậy. Nếu không phải không xác nhận hô hấp của hắn vẫn còn thì đã bị dọa chết khiếp rồi... Ông lão hơi lo lắng lau nước mắt nơi khóe mắt, sau đó đưa tay bắt mạch cho thiếu niên. Sau khi xác nhận hắn hẳn chỉ đang ngủ say, lúc này ông mới yên tâm hơn, run rẩy lấy một tấm chăn lên đắp cho hắn, lại vô cùng cẩm thận lấy một bộ quần áo sạch sẽ vẫn cất cẩn thận trong tủ ra, đặt nhẹ lên đầu giường hắn. - Tiểu Nguyên... Ông vẫn giữ nguyên quần áo của cháu... Chờ cháu về mặc đây... Đợi cháu tỉnh dậy thì tự mặc vào nhé... Đặt quần áo xuống xong, ông lão liền chạy ngay tới trước tượng thờ tổ sư của mình, nước mắt lưng tròng, vái lạy thành kính mấy cái: - Tạ ơn tổ sư gia thương xót... Tạ ơn tổ sư gia... Vái lạy xong, ông lão lại chạy về phòng, mang cái ghế sang ngồi ngóng nhìn cháu trai đang ngủ say cả mình, sợ đột nhiên cháu mình lại biến mất không thấy đâu nữa. Hai tròng mắt thiếu niên đang ngủ say không ngừng rung động. Có vài hình ảnh đang lặp đi lặp lại trong đầu hắn... - Giang Nguyên... Chạy... Chạy mau, mau nó đi... Chúng tôi cản phía sau... - Đội trưởng... Không, tôi không thể đi ... Tôi không thể đi một mình... - Khốn nạn... Chạy mau... Chẳng lẽ cậu đã quên rồi. Cậu còn phải về nhà. Cậu còn phải về gặp ông nội... Cậu đã cố gắng rất nhiều vì chúng tôi rồi. Lúc đầu... Lúc đầu đáng lẽ tôi không nên lôi kéo cậu làm bác sĩ quân y cho chúng ta. Hiện tại tôi ra lệnh cho cậu, mang nó trở về. Đừng có chết chung với chúng tôi! - Nhớ kỹ... Sau khi mang nó trở về, không được nhắc tới điều gì, cũng không được điều tra gì hết... Chúng tôi vào sinh ra tử, lần này cũng chỉ bởi thứ này mà thua trong tay người ta. Nhất định nó rất quan trọng, tuyệt đối không được để nó rơi vào tay những người này... - Cậu nhất định phải trở về... - Đoàng đoàng... Thiếu niên lật đật chạy trốn về một hướng, sau đó tiện tay bắn về phía sau hai phát súng, ôm vết thương ở bụng đang không ngừng chảy máu, lao thẳng vào bên trong một đám bụi gai rậm rạp... - Xin lỗi... Đội trưởng... Tôi không thể mang nó rời đi... Nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng dày đặc tới gần, thiếu niên một mình đã tránh né quân địch mười mấy giờ thở hổn hển, cười khổ, tiện tay vứt khẩu súng lục đã hết đạn, sau đó nhìn cái hộp hợp kim nhỏ trong tay mình, trong ánh mắt tuyệt vọng lại lộ ra một tia tò mò. Sau đó hắn bấm khẽ mật mã mà đội trưởng đã nói với mình trước đó. Chỉ nghe một tiếng tạch vang lên, chiếc hộp nhỏ dẫn tới cuộc chiến giữa mười bảy mười tám đội quân tinh nhuệ và lính đánh thuê trong ba năm được mở ra. Nhìn món đồ bên trong hộp, trong nháy mắt thiếu niên mở to hai mắt, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc và quái dị. Bởi lẽ hắn thấy bên trong hộp là một cái bình thủy tinh bịt kín chừng ba mươi cm. Trong bình đó chứa một thứ trông như là một con màu nhỏ màu đỏ đang ngủ say. Nhìn con mèo, thiếu niên ngẩn ra, chẳng qua sau hai giây ngắn ngủi liền khôi phục tinh thần, sau đó khẽ cười khổ một tiếng. Hắn không thể nào ngờ nổi nhiều người tranh đoạt lâu như vậy lại vì một con mèo nhỏ quái lạ thế này. Thiếu niên lắc đầu chậm rãi, tay cầm lấy quả lựu đạn cuối cùng trên thắt lưng, kéo nhẹ một cái, sau đó bắt đầu giơ cao lưu đạn, đặt vào bên trong cái hộp, quay đầu nhìn về phía Đông, lẩm bẩm: - Ông nội... Cháu xin lỗi... Cháu bất hiếu... - Ầm.... Trong nháy mắt khi cả thế giới chỉ còn là ánh sáng mạnh, đôi mi thiếu niên dường như chậm rãi động đậy, sau đó từ từ mở ra.... - Đây là đâu? Nhìn nóc phòng dường như vô cùng quen thuộc, trong mắt thiếu niên hiện lên một tia ngơ ngác, sau đó chậm rãi quay đầu nhìn xung quanh. Từ từ, cảnh vật trong căn phòng hơi tối hiện ra trước mắt. Những hình ảnh quen thuộc từ sâu trong trí nhớ bỗng ùa về. - Tôi... Về nhà rồi? Mình... Về nhà rồi? Thiếu niên run rẩy suy nghĩ, rốt cục con ngươi lúc này mới chú ý tới ông lão đang nằm bên giường mình. Mặc dù mái tóc hoa râm kia đã hoàn toàn khác với mái tóc đen trong ấn tượng của mình nhưng hắn vẫn nhận ra đây chính là ông nội mà mình luôn mong nhớ. - Ông nội... Trong lòng thiếu niên rung động, mắt ướt lệ. Hắn hiểu rõ, mấy năm ngắn ngủi, ông lão này biến thành tóc hoa râm tất nhiên là bởi vì mình. Hơi nhắm mắt lại, hít sâu hai hơi, mặc dù hắn không hiểu tại sao rõ ràng mình đã bị lựu đạn nổ chết lại đột nhiên vượt qua ngàn cây số, trở về trong ngôi nhà mình ngày nhớ đêm mong nhưng cho dù là thế nào, đây cũng là chuyện khiến hắn cực kỳ hưng phấn. Cẩn thận bỏ chăn ra, thiếu niên mới phát hiện ra không ngờ mình không mặc quần áo, lập tức sửng sốt, lại phát hiện ra vết thương do súng bắn ở bụng và bắp đùi phải của mình đã không còn. Mà hai vết thương cũ trên ngực phải và vai trái cũng hoàn toàn biến mất. Thậm chí nhìn kỹ còn thấy da thịt trơn nhẵn mịn màng hẳn, giống như chưa từng bị thương bao giờ vậy. Kinh ngạc rồi cẩn thận kiểm tra toàn thân một hồi, lúc này thiếu niên mới xác nhận, rất nhiều vết sẹo đại biểu cho chiến tích lưu lại mấy năm lưu lạc bên ngoài kia giờ đã không còn cái nào. Ngay cả vết sẹo tiêm phòng thủy đậu trên cánh tay ngày bé giờ cũng biến mất không thấy đâu nữa. Đang lúc hắn nghi hoặc, lại phát hiện ra vị trí vốn là sẹo thủy đậu giờ phút này có một hình xăm màu đỏ lớn bằng quả trứng gà đang ẩn hiện trong bóng tối. Mà hình dáng của hình xăm này lại giống như một con mèo nhỏ cuộn mình, chẳng qua cái đuôi kia có vẻ... Hơi to... - Đây là cái gì? Mời các bạn đón đọc Tuyệt Phẩm Tiên Y của tác giả Âm Dương Lưu Lãng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiên Đế Kiếm - Get Backer
Tên Ebook: Thiên Đế Kiếm Tác giả: Get Backer Nguồn: diendan.thegioihoanmy.vn   Ebook: ww.dtv-ebook.com   Thiên Đế Kiếm      Đường xa, đường dài, làm tan nát những trái tim yếu đuối mỏng manh. Chỉ có những trái tim mạnh mẽ, những trái tim dũng cảm mới đủ sức bước tiếp. Bước đi những con đường mà chưa một ai từng đi bao giờ. Những trái tim chan chứa máu nóng. Những trái tim đầy sự nhiệt huyết, không nhạt đi theo năm tháng . Thiên Đế Kiếm là gì ? Kiếm hiệp ? Tiên hiệp ? Những trận chiến khốc liệt ? Tiểu thuyết lãng mạn về tình yêu ? Sự kết hợp lăng nhăng vớ vẩn của các thể loại truyện ? Những câu chửi tục ? Hay nó chính là cái xã hội hiện tại mà chúng ta đang sống ?     Thiên Đế Kiếm     Trong mấy năm trở lại đây, giới trẻ Việt Nam thường có một thú vui là chơi các trò chơi trực tuyến trên mạng, nó như một cơn sốt, một thứ bệnh dịch khiến người ta lao vào nó. Rồi những chuyện tiền bạc, thậm chí cả mạng sống đổ vào các trò chơi đó đã được báo chí phản ánh quá nhiều đến phát ngán. Đối với một thế hệ đi trước như tôi, cố nhiên là những trò chơi đó là vô bổ. Nhưng mà khổ nỗi, thằng cháu của tôi lại cũng thuộc dạng thích các trò chơi như thế, mình thì cũng chỉ có nhắc nhở nó thôi, chứ không thể bắt nó làm theo ý mình được. Và tôi cũng nghĩ là cháu của mình cũng đã lớn rồi, nó có thể tự suy nghĩ được rằng cái gì là quan trọng, cái gì là cần thiết .       Cho đến một ngày kia, vào khoảng gần tháng 5 năm 2007, đứa cháu tôi có cho tôi coi thử một bộ tiểu thuyết trên diễn đàn của trò chơi thế giới hoàn mỹ. Cả hai ông cháu vốn là đã mê kiếm hiệp nên chia sẻ, giới thiệu cho nhau là điều dễ hiểu . Ban đầu đọc, từ chương 1 tới chương 7, tôi cảm thấy...thất vọng. Phải nói thật là như vậy, bởi vì cái cách viết văn, nói đúng hơn là đạo văn của anh bạn tác giả này quá lộ liễu. Bê nguyên cả tác phẩm " Bố Già" nổi tiếng vào, cóppy y nguyên cả cách viết của Puzo. Đọc xong tác phẩm, tôi chỉ biết cười với đứa cháu : " Những tác phẩm thế này thì chỉ xứng đáng cho vào sọt rác ! ". Những tác phẩm đạo văn sớm muộn gì thì cũng sẽ trở thành phế phẩm, luôn luôn là như thế. Nhưng câu chuyện không phải chỉ có vậy. Nếu thế thì tôi đã không ngớt lời khen ngợi, thậm chí là ngưỡng mộ tác phẩm này . Vì cái gì ?     Lại nói, kể từ khi đọc xong tác phẩm Thiên Đế Kiếm, chính xác là tác phẩm này hồi đó chưa có tên là Thiên Đế Kiếm, cái tên nguyên bản của nó là "Cuộc hành trình của những kẻ bị nguyền rủa", tôi không bao giờ đọc lại nó lần nữa. Bẵng đi khoảng ba bốn tháng, đứa cháu của tôi lại giới thiệu cho tôi truyện này. Mặc dù đã từ chối rằng : " Không muốn đọc tác phẩm đạo văn ", nhưng đứa cháu nói rằng tác phẩm này đã hoàn toàn khác, và nó khẳng định rằng : " Đây là tác phẩm hay nhất mà cháu từng đọc " nên đành xem thử . Và đến lúc đọc từ chương 8, tôi đã thực sự bị cuốn vào Thiên Đế Kiếm . Những cảm xúc, những liên hệ, những suy nghĩ sâu sắc không dễ gì có được ở các tác phẩm khác . Đó là Thiên Đế Kiếm . Tiên Hiệp Thiên Đế Kiếm            Ở một nơi là Đại Lục Hoàn Mỹ, câu chuyện này đã xảy ra. Và cũng không biết Thiên Đế Kiếm có phải là tác phẩm viết đầu tiên hay không ? Nhưng chắc chắn một điều, các tác giả trẻ tuổi thường thích sự hoành tráng, nói vui là hoành tá tràng, ngay từ đầu tác phẩm. Trận chiến khốc liệt nảy lửa giữa tộc Nhân và Thú xảy ra trên Phạt Mộc Lĩnh, sự xuất hiện bí ẩn của một ông già cầu nguyện cho những linh hồn oan khuất. Chi tiết này được một số tác giả trong tangthuvien sử dụng như tác giả QM với " Truyền Kỳ Minh Kiếm ". Điều này làm cho tác phẩm thêm phần huyền bí và người đọc phải tự hỏi về trận chiến này vì sao lại có ? Có khác chăng là mức độ hoành tráng và lớn lao là khác nhau thôi. Chắc chắn là điểm này Truyền Kỳ Minh Kiếm khoẻ hơn hẳn .      Rồi cũng bỏ lửng đó, thời gian trôi đi trong hai mươi năm. Câu chuyện lại chuyển sang hướng mới. Nhân vật Xích Vân xuất hiện khá kỳ cục. Y nằm một đống trước cửa nhà người khác rồi chui ra từ đống giẻ rách. Và quần áo thì tàn tạ ở mức không thể tàn tạ hơn. Nói năng thì chợ búa và mất dạy, tính cách cợt nhả với cả người lớn tuổi như bác thợ rèn. Vừa bắt gặp nhân vật này, ta có thể nhận ra hắn không phải là hạng người tử tế gì. Điều đó lại càng chắc chắn hơn khi ta bắt gặp những người bạn của hắn, đoán tính cách một người qua bạn của những người đó .Hai tên bạn của Xích Vân là Hoài Tử và Tôn Dương, cũng đều rặt một phường chợ búa lang thang cả. Nói chung thì cách xuất hiện và tính cách của nhân vật này không có gì mới ở thời điểm này, vì trong tangthuvien, các nhân vật của các truyện cũng đều có tính cách kỳ quái, hoặc là lạnh lùng cô độc. Có lẽ đây cũng là xu hướng của các tác giả khi không thích nhân vật của mình đi theo chiều hướng anh hùng nghĩa hiệp như các bậc tiền bối bên Trung Quốc trước đây .    Nhân vật Hàn Thuyên, hay còn gọi là Ngài Hàn thì có rõ ràng hơn một chút, người đọc cũng có thể nhận ra nhân vật này không phải thuộc hạng tử tế lắm, nhưng cũng không phải là người táng tận lương tâm. Ông ta là người khôn ngoan. Thực ra, nhân vật này chính là một bản sao chép lại của ông trùm, của Don Corleone trong " Bố Già ". Những đứa con của ngài Hàn cũng lấy khuôn từ những đứa con của Don Corleone, và nhân vật Lã Vân cũng đúc khuôn từ Tom Haghen mà ra. Cả hai ông bạn già Lăng Khê và An Dương cũng vậy, dáng vẻ to béo, nhảy nhót đêm hội cũng lấy nguyên của lão béo Peter Clemenxa, Lăng Khê gầy ròm như Tessio, cả hai lão già này đều là các caporegime cả. Cả bối cảnh bang hội cũng lấy cái mẫu của thành phố New York thời những thập kỷ 40, 50. Có thể nói, ban đầu khi đọc tác phẩm, tôi phải bật cười trước sự sao chép ngốc nghếch của tác giả. Khi người đọc nhận ra là một tác phẩm đạo văn, thì nó sẽ bị đào thải. Đạo văn là sự không tôn trọng của tác giả đối với người đọc, xứng đáng bị chê trách. Điều này phải nói thẳng thắn là như vậy .        Nhưng đó chỉ là cảm nhận của một đoạn, từ chương 1 cho tới chương 7 .        Phải đến lúc bắt đầu chương 8, tác phẩm này mới thực sự là một tác phẩm lớn . Chương 8 là kể lại một trận chiến trong thời kỳ Đại Hỗn Loạn của Đại Lục Hoàn Mỹ. Nó cũng sự quay ngược thời gian trong cuộc đời của nhân vật Hàn Thuyên. Nếu như cuộc đời của bố già Vito Corleone hồi trẻ là sự mánh khoé, vươn lên thoát khỏi số phận để tìm hạnh phúc thì nhân vật Hàn Thuyên khác hẳn. Cuộc đời của Hàn Thuyên là một bức tranh thật nhất, tôi xin nhấn mạnh, thật nhất về con người. Trận chiến ở Tổ Long Thành, sự đau thương đến cùng cực khi mất đi người đội trưởng, sự sợ hãi, tất cả đều tập trung ở Hàn Thuyên. Những năm tháng chiến tranh đã qua đi từ lâu, nhưng nhìn lại Hàn Thuyên, tôi lại cảm thấy rùng mình sợ hãi. Phải nói thật là, dù rằng những năm tháng đi chiến đấu phục vụ Tổ quốc là một niềm vinh dự, nhưng có vào chiến trường mới biết rằng, ánh hào quang chiến thắng không có màu trắng, mà là màu đỏ. Những cảm xúc của nhân vật Hàn Thuyên mới thực sự là những cảm xúc của người lính khi ra trận, chứ không phải là tinh thần quyết chiến hay quyết thắng gì cả. Trận chiến của Hàn Thuyên là một bộ phim sống động nhất, chân thực nhất về cái tàn khốc của chiến trường, sự tổn thương cả về mặt thể chất lẫn tinh thần của người lính. Trong tác phẩm Đao trước đây, giọng văn của tác giả được nhiều người đánh giá là sắc lạnh, nhưng có đọc đến chỗ đội trưởng Từ Tuyên nhìn một người lính Vũ Mang bắn chết anh trai của mình mới biết rằng ngòi bút của tác giả Get Backer còn đáng sợ hơn nhiều. Không có dòng văn nào miêu tả tâm trạng, không có từ ngữ nào phân tích cảnh này, chỉ có cái nhìn của đội trưởng Từ Tuyên, chỉ có thái độ quay đi và lầm lũi bước của người đội trưởng, nghe có tiếng đâm kiếm thủng bụng cũng không quay lại. Tôi đã từng nói tác giả Cuồng Long đừng nên nói hết tâm trạng là bởi vì chi tiết này trong Thiên Đế Kiếm. Tác giả Get Backer không phân tích tâm trạng của người đội trưởng, cái đó là để người đọc tự hiểu, tự suy nghĩ, tự nghĩ đến cái tàn nhẫn của chiến tranh .       Chiến tranh không những tàn nhẫn, mà nó còn kinh khủng hơn những gì mà người ta tưởng tượng. Đội trưởng Từ Tuyên trọng thương, Hàn Thuyên đã phải dùng đôi tay trần móc vào ổ bụng người đội trưởng để lấy mũi tên. Nếu ở vị trí của người đội trưởng, cảm giác của ta sẽ là như thế nào ? Có lẽ không cần phải nói nhiều ở chi tiết này nữa. Để phân tích hết được sự thật của chiến trường mà tác phẩm Thiên Đế Kiếm đã viết ra, có lẽ phải để một bài viết sau. Nhưng điều mà tác giả muốn nói với người đọc, muốn người đọc cảm nhận đã có ngay ở câu đầu tiên mở đầu chương 8 rồi : Mọi vinh quang trên chiến trường đều được xây nên từ máu và nước mắt .         Từ chương 9 trở đi là quay về với thực tại. Trong tác phẩm này có rất nhiều tuyến nhân vật. Đây là điều rất hiếm trong các bộ truyện mang màu sắc kiếm hiệp, không biết có phải tại kiến thức của tôi nông cạn không, nhưng thực sự là những truyện kiếm hiệp tôi đọc chưa hề có tác phẩm nào có nhiều tuyến nhân vật thế này cả. Mỗi nhân vật đều có một tính cách riêng, cách hành động riêng khiến người ta phải nhớ. Nên nhớ rằng, trong Thiên Đế Kiếm, không hề có nhân vật chính, mỗi nhân vật có số phận riêng, câu chuyện riêng. Mức độ quan trọng của một số nhân vật được đẩy lên khi có những hành động ảnh hưởng tới toàn cục. Nhân vật chính là nhân vật xuất hiện nhiều nhất, nếu là Xích Vân thì chưa phải, vì nhân vật Ngài Hàn còn xuất hiện nhiều hơn, nếu nói Thiên Ma là nhân vật phụ thì lại càng không vì cho tới thời điểm này, hành động của hắn đang ảnh hưởng tới toàn bộ câu chuyện. Thậm chí, cả nhân vật Hắc đại nhân, chỉ xuất hiện trong đúng một chương 12 cũng không thể coi là nhân vật phụ vì ông ta cũng truy tìm và đã đoạt được Hắc Đế Ấn. Nhân vật Hà Gia Nhạ xuất hiện từ nửa sau nửa đầu tác phẩm cũng không phải ngoại lệ, nhiều khả năng anh ta sẽ trở thành nhân vật chủ chốt trong Thiên Đế Kiếm. Vậy nên, thay vì cách phân tích từng nhân vật thông thường, tôi nghĩ rằng, nên phân tích theo hướng cốt truyện, từ đó đem các tuyến nhân vật ra so sánh là tốt nhất . Nhưng từng khía cạnh nhân vật, xin để sau, tôi muốn nói đến điều quan trọng hơn, điều mà khiến tôi phải khâm phục tác giả, và không ngần ngại chọn Thiên Đế Kiếm là tác phẩm xuất sắc nhất .       Sự việc bắt đầu trở nên rối rắm khi Quỷ Nhân, thành viên của Bất Kiếp Viện tàn sát Ngư Thôn, đẩy bang phái Hàn Thuỷ vào sự khốn đốn và mệt mỏi. Mặc dù là người thông minh đáng sợ, nhưng Hàn Thuyên lại không biết được cớ vì sao mà lại xảy ra vụ tàn sát đó ? Và ông ta bắt đầu đặt câu hỏi, ông ta bắt đầu biết tới tổ chức Bất Kiếp Viện. Vụ tấn công của Quỷ Nhân là điểm mấu chốt thứ nhất. Điểm mấu chốt thứ hai là vụ tấn công của Vọng Quái vào Thiên Lệ Thành. Chính vì vụ tấn công này, Hà Gia Đoàn, bang chủ Độc Tâm đã nảy lên ý định nhân cơ hội mà tiêu diệt Hàn Thuỷ, và cũng đúng là tới thời điểm hiện tại trong Thiên Đế Kiếm, Độc Tâm đã xuất quân tấn công Hàn Thuỷ. Các bang phái trong Thiên Đế Kiếm không phải là Cái Bang hay Toàn Chân Giáo như trong các truyện của Kim Dung, những bang phái lấy chuyện nghĩa hiệp làm trọng. Bang phái của Thiên Đế Kiếm là phản ánh một mặt của xã hội đen thời nay, không từ thủ đoạn để giành giật chiến thắng. Mặc dù tác giả Get Backer chịu ảnh hưởng của Bố Già, nhưng tác giả đã rất thành công khi khai thác cực sâu vào vấn đề bang phái. Những thủ đoạn, những toan tính trong bang phái của Thiên Đế Kiếm còn cao thâm hơn cả Bố Già. Hãy nhìn cái cách nói chuyện của Lã Vân với bang chủ Tam Thuận của bang Ỷ Thiên. Hãy để ý cái cách y phân tích cái lợi cái hại khi Ỷ Thiên muốn gia nhập các liên minh. Cách nói chuyện nhã nhặn, nhưng mang ý đồ xảo quyệt muốn kéo Tam Thuận về phe mình của Lã Vân làm tôi hết sức thú vị ở nhân vật này. Hàn Thuyên, Lã Vân và Hà Gia Đoàn là những nhân vật điển hình nhất cho những thủ đoạn, toan tính trong bang phái, cũng là điển hình cho những kẻ đang sống trong thế giới ngầm. Từng diễn biến tâm lý, từng tính toán đến vắt óc, từng thủ đoạn hiểm độc đều được phân tích một cách hết sức hợp lý .       Một điểm hay nữa trong Thiên Đế Kiếm, đó là không có ai ngu muội. Kim Dung, hay một số tác gia như letheviet với tác phẩm Thiên Đạo trong tangthuvien muốn sử dụng những nhân vật ngu ngốc để nói lên cái thông minh của nhân vật chính. Nhưng tác giả Get Backer còn hay hơn ở chỗ, không có nhân vật nào ngu ngốc cả. Mỗi nhân vật khi suy nghĩ đều có sự tính toán, bởi lẽ, đã sống ở đời là ai cũng phải tính toán, khôn ăn người, dại người ăn. Nếu nhìn ra cuộc sống hiện tại, chắc chắn là không thể nào tìm ra được kẻ nào dại dột, hoặc ngu ngốc cả loạt như Giang Nam Lục Súc trong Thiên Đạo cả. Trong Thiên Đế Kiếm, kẻ chiến thắng là vì kẻ đó thông minh hơn, và mạnh hơn mà thôi. Không có nhân vật nào ngu ngốc, nhưng không phải tất cả đều khôn như nhau. Những kẻ khôn hơn người như Hàn Thuyên, Gia Đoàn, hay Thiên Ma đều cho thấy cái sức mạnh về trí tuệ của mình. Khôn hơn những kẻ khôn, đó mới là kẻ khôn ngoan nhất .       Các tác giả trong tangthuvien đều viết truyện rất hay, nhưng tác giả Thiên Đế Kiếm có thứ mà gần như toàn bộ các tác giả trong tangthuvien không có, đó là ý niệm. Ý niệm cái gì trong tác phẩm này ?        Thiên Đế Kiếm không phải là tiểu thuyết kiếm hiệp, xin khẳng định một điều là như vậy. Nó là sự pha trộn màu sắc kiếm hiệp và đem cả xã hội, hay đúng hơn chính là cả xã hội Việt Nam này vào Thiên Đế Kiếm. Nếu đọc Thiên Đế Kiếm, cái xã hội đang tồn tại trên Đại Lục Hoàn Mỹ chính là bộ mặt của xã hội Việt Nam. Đây chính là thành công lớn nhất của tác giả và sở dĩ tôi chọn Thiên Đế Kiếm là tác phẩm xuất sắc nhất là vì lý do này. Thiên Đế Kiếm không những là bộ mặt của xã hội Việt Nam, mà nó còn đang phản ánh cái cách sống, cái lẽ đời của chính xã hội này. Hãy xem cách nhìn của nhân vật Hàn Phi đối với người ăn mày. Cách nhìn của hắn thật chua chát, mà cũng thật quá đúng : người ăn mày không cần lòng thương hại, cái họ cần là một bữa ăn no đủ. Nhưng dạng ăn mày khác, không xin được của người ta thì nguyền rủa họ, nhân vật Ngài Hàn chỉ nói đúng một câu : chẳng qua phúc hoạ chỉ là sự trao đổi đáng khinh rẻ. Cho được người thì người cầu phúc, không cho người cái gì thì người ta nguyền rủa, ngẫm lại thấy cái sự đời chỉ chăm chăm trao đi trao lại cho nhau, nghĩ lại thấy đôi khi thật là phiền lòng. Hay như sự lo lắng của Tâm Thiện Giáo Lão đối với thế hệ trẻ của Ngũ Hành Tộc, hãy đọc kỹ từng lời ông ta nói mới thấy rằng, cái thế hệ trẻ của Ngũ Hành Tộc chỉ biết hưởng thụ, số nhân tài quá ít mà rùng mình nghĩ tới cái thế hệ trẻ của Việt Nam thời nay. Nói vậy không phải bi quan, nhưng cái sự thực giới trẻ bây giờ, đặc biệt là lớp người sinh từ năm 90, hay nhiều người gọi là 9X, có quá nhiều điều phải nói. Cũng nên nói, báo chí chẳng hiểu đào đâu ra những mỹ từ về thế hệ tiềm năng, chủ nhân tương lai. Nhưng hãy nhìn xem cái cách mà thế hệ này làm, quả thực, tương lai đất nước về đâu ? Chẳng cần nói ra, các bạn cũng hiểu về những sự lố lăng của thế hệ này. Nó lố lăng đến mức, thậm chí, những con người thực sự có tài trong thế hệ năm 90 cũng mặc cảm với chính năm sinh của mình, họ không dám nói mình sinh năm 90 mà nói rằng sinh năm 88, 89. Những con người có tài trong thế hệ 90 không thiếu, nhưng những con người chỉ ăn bám xã hội, ăn bám gia đình trong thế hệ này cũng chẳng ít. Có thể nói Thiên Đế Kiếm đã cực kỳ khéo léo đề cập tới vấn đề này vào Thiên Đế Kiếm .         Trong Thiên Đế Kiếm, tác giả không nói tới sự có mặt của các vị trưởng lão, nhưng tác giả lại để các nhân vật cốt lõi của truyện nói về những mối quan hệ. Phải nói thật, xã hội Việt Nam này đang tồn tại bằng những mối quan hệ. Hàn Thuyên, Hà Gia Đoàn là hai người nổi bật về dùng tiền để mua quan hệ, mua lợi lộc, và cũng chính hai con người này khinh bỉ những mối quan hệ đó của mình. Bề ngoài, hai nhân vật này luôn nhã nhặn với các vị trưởng lão, nhưng sau lưng, họ cũng không tiếc lời mà chửi. Khi biết được cô cháu của trưởng lão Tổ Long Thành có sinh nhật, Hà Gia Đoàn khuyên Gia Nhạ tới dự, và thậm chí ông ta còn để ẩn ý muốn kéo sát quan hệ của mình với trưởng lão hơn nữa bằng cách cho Gia Nhạ cưới cô cháu gái của trưởng lão. Chi tiết này đã lột tả quá rõ cái bản chất của các mối quan hệ, ngay chính người trong cuộc cũng khinh bỉ nó. Nhìn ra xã hội Việt Nam, ta có thể thấy quá rõ cái thực tế này. Bây giờ ra ngoài đường, tôi phải sợ một cô gái tóc vàng khá xinh, vì gì ? Vì cô ta là cháu ông chủ tịch phường, nếu cô ta có làm gì không phải với tôi, thì tôi cũng đành nhịn vậy, không thì cái khoản tiền lương hưu sẽ chật vật lắm ! Đó là còn chưa kể bao rắc rối khác nữa kia ! Mối quan hệ là đó .        Tác giả cũng sử dụng rất khéo léo khi đặt hai địa điểm Lan Nhược Tự và Nghĩa Địa Kiếm ở cạnh nhau. Nghĩa Địa Kiếm là nơi đặt vô vàn binh khí, để tưởng nhớ tới những người lính đã tử trận tại trận chiến Tổ Long Thành. Nhưng ngoài vị đại sư chụ trì Lan Nhược Tự ra, không một ai đến nơi đó cả. Nhân vật Lăng Khê đã nói một câu khiến người ta phải chua xót : người ta đến chùa để mong bình an về mình, còn chẳng có ai quan tâm tới những người lính đã chết để cho họ được sống, vì bọn họ không hề có lòng biết ơn ! Ngay cả bản thân tôi cũng thấy chua xót cho thực tế này. Mặc dù chiến đấu vì Tổ quốc, chết vì Tổ quốc là điều vinh dự. Mặc dù đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà hãy tự hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc. Cái đó là đúng. Nhưng có những con người đã sống để được chết cho người khác, hy sinh bản thân để cho những người thân, cho những người không quen biết, và cho cả đất nước được sống, cái giá mà họ phải trả quá đắt, nhưng thứ mà họ xứng đáng được hưởng lại quá ít ỏi. Nói thế, tôi không hề có ý rằng tôi xứng đáng được hưởng những gì tôi đã làm, tôi phải được đền bù. Nhưng các độc giả hãy thử nhìn ra ngoài thực tế xã hội này, có những người đã hy sinh quá nhiều cho đất nước, nhưng đến khi đất nước hoà bình, họ lại chẳng được gì. Hãy thử xem trong đời, đã có ai thực sự thành kính trước bia mộ của những người liệt sĩ, hay là biến cái khu tưởng niệm ấy thành một bãi để xe ? Ngôi chùa Lan Nhược Tự và Nghĩa Địa Kiếm, hai địa danh trong Thiên Đế Kiếm chính là đang đề cập đến ngôi chùa Hà ở quận Cầu Giấy, Hà Nội. Ai đi đến đó một lần sẽ thấy bãi để xe chính là nơi tưởng niệm của các anh hùng liệt sĩ. Người ra vào chùa tấp nập, trong khi chẳng có ai thắp nén hương để tưởng nhớ cho những người đã hy sinh cả ! Một thực tế quá đau buồn !         Có lẽ, còn rất nhiều điều để nói về những ý niệm trong tác phẩm Thiên Đế Kiếm, trên đây mới chỉ là một phần rất nhỏ trong những ý niệm của tác phẩm mà tôi cho là đáng lưu tâm nhất. Nên để cho bạn đọc tự rút ra được những suy nghĩ của riêng mình, những phát hiện mới trong tác phẩm này .       Thiên Đế Kiếm không những thành công về mặt ý niệm, mà cả về mặt chiến đấu, tình duyên, đặc biệt là cốt truyện rất hay. Tất nhiên, cốt truyện của anh bạn này khá giống với một số tác phẩm truyện tranh hiện đại Nhật Bản, điều này khá dễ nhận thấy khi tác giả mới có 17 tuổi. Nhưng không vì thế mà sức hấp dẫn của nó bị giảm sút. Những trận chiến tay đôi, những cuộc chiến đấu đồng đội đều được viết một cách kỹ lưỡng và tỉ mỉ. Cách viết của tác Get Backer thường lúc nhanh, lúc chậm, phù hợp với từng phong cách chiến đấu đặc trưng của nhân vật. Như Quỷ Nhân chẳng hạn, ngoại trừ phần giải thích về bộ võ công Mặc Vạn ra, thì cách viết, cách mô tả chiến đấu đã làm nổi rõ cái tốc độ nhanh kinh hồn của nhân vật này. Quỷ Nhân là kẻ có tốc độ nhanh nhất, là Kiếm Khách Ám Sát hạng nhất, vì vậy cách viết đứt đoạn, xuống dòng liên tục đã làm nổi bật được nhân vật này. Hay như Xích Vân, sức mạnh của hắn tàn bạo như quỷ dữ, câu chữ dài hơn, dùng những từ có sức nặng hơn. Hoặc Thiên Ma, chiến đấu hay giết người đối với hắn là trò chơi, là kẻ có phong cách chiến đấu hiểm độc, là kẻ bị dồn vào thế bí vẫn bình tĩnh tự tin, điều đó được thể hiện rõ qua trận đấu với Xích Vân. Hoặc như trận chiến hoành tráng giữa Tuyệt Sát, Bạch Nhật với Thuỷ Thần Công Công cũng làm người đọc phải thấy rõ được sức mạnh của Bất Kiếp Viện, điều đó đều có sự đóng góp rất lớn của cách viết .        Trên đây là những ý kiến của tôi về Thiên Đế Kiếm, vì tác phẩm này quá dài, và vì khuôn khổ giới hạn của một bài bình luận, nên những phân tích về cốt truyện, về nhân vật phải để lại một bài viết sau. Chỉ xin nói rằng, nhân vật của Thiên Đế Kiếm quá thành công cả về mặt tính cách, suy nghĩ. Nên Thiên Đế Kiếm xứng đáng là một tác phẩm hay nhất trong tangthuvien, theo tôi là không quá. Tất nhiên, một tác phẩm bao giờ cũng có sự khiếm khuyết, Thiên Đế Kiếm cũng không phải ngoại lệ, thậm chí khiếm khuyết của nó còn rất lớn là đằng khác. Nhưng, những gì mà tác giả gửi gắm vào Thiên Đế Kiếm, đó không phải là một tác phẩm viết ra để mua vui thông thường, đằng sau nó còn ẩn chứa hằng trăm, hằng nghìn thông điệp cần sự giải đáp. Thiên Đế Kiếm không phải viết ra để ca ngợi cái gì lớn lao, không phải để ca ngợi cái gì gọi là hùng tráng, nó là bản nhạc nói về số phận con người. Viết một cách hoành tráng, viết về những điều không tưởng thì dễ, nhưng để viết được một câu chuyện thật về số phận con người, về chính con người, viết về cái xã hội của con người thì ngoài tác giả Get Backer ra, không mấy ai làm được .   Nguyên văn bởi Sơn Tùng
Thế Giới Tu Chân - Phương Tưởng
AudioBook Thế Giới Tu Chân     Tả Mạc là 1 đứa trẻ mất trí nhớ, mất đi dung mạo vứt ở ven đường... được trưởng môn Vô Không kiếm môn nhặt về cho làm ngoại môn đệ tử ... Công việc chính của hắn là trồng linh cốc (1 loại ngũ cốc có linh khí) cho môn phái.      Tả Mạc không có thiên phú tu kiếm nhưng có thiên phú về ngũ hành, ngoại môn đệ tử chỉ có mỗi mình hắn luyện được Vân Vũ quyết (tạo mưa) đến tầng 3, mất trí nhớ nên hắn không có ý chí phấn đấu... mơ ước của lớn nhất của hắn là thành 1 vị Linh thực phu (đại loại như kiểu kỹ sư nông nghiệp).      Nhưng trong 1 lần đi trừ sâu cho ruộng linh cốc ... Tả Mạc bị 1 hạt Bồ Công Anh yêu quái (Bồ yêu ) chiếm lấy thức hải... từ đấy Tả Mạc đổi đời... trở thành Linh thực phu rồi thành nội môn đệ tử. Thiên phú của hắn ko ở tu kiếm nhưng tính cách hắn cố chấp, kiên định ... lại được bồ yêu hướng dẫn nên tu luyện được kiếm ý.      Thân phận của Tả Mạc trong môn phái ngày càng tăng lên thì bí ẩn về thân phận của hắn cũng dần dần hé lộ. Tả Mạc ko thích tu kiếm, cũng không có năng khiếu tu kiếm, hắn thích trồng cây và luyện đan... trên hết là Tả MẠc thích kiếm tiền... nhưng hắn cũng hiểu là nếu không đủ thực lực thì sẽ không bao giờ hắn tìm lại được trí nhớ... không bao giờ biết hắn là ai, nên hắn phải luyện kiếm, chết cũng phải luyện....   Thế Giới Tu Chân full         Nói chung, cũng như Tạp Đồ, Truyện của Phương Tưởng thường có bối cảnh rất rộng, nhiều nhân vật... từ ngữ thì lại cô đọng, súc tích, sức tưởng tưởng lại cực kỳ phong phú nên nhiều người đọc cảm thấy hơi khó hiểu... nhưng cũng như Tả Mạc bị buộc phải luyện kiếm vậy... truyện của Phương Tưởng mà bỏ qua thì quá phí... vì thế nên khó hiểu cũng phải cố mà đọc Mời các bạn đón đọc Thế Giới Tu Chân của tác giả Phương Tưởng.
Đại Ma Vương - Nghịch Thương Thiên
Tên Ebook: Đại Ma Vương Tác Giả: Nghịch Thương Thiên   Thể Loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Văn Học Phương Đông   Nguồn: Bách Ngọc Sách   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Đại Ma Vương full prc Giới Thiệu: "Tánh mạng vô thường, tràn ngập hỗn loạn, dơ bẩn cùng thống khổ. Ý nghĩa của tử vong là sự yên lặng, trật tự và vẻ đẹp vĩnh hằng ..." Đó là triết lý của những Necromancer (Kẻ gọi hồn) về cái chết được nêu ra trong cuộc chiến "Quyền trượng vỡ", mà bất kỳ ai từng chơi Diablo II đều biết. Sự tử vong là một bức màn bí ẩn với con người, bức màn mà ai cũng phải một lần bước qua, ai cũng muốn khám phá... Nó là nguồn gốc của tôn giáo và là nguồn cảm hứng bất tận cho của những sự tích huyền bí. Dù ở Đông hay Tây, ta luôn bắt gặp truyền thuyết về những con người khống chế "cái chết" họ là: đạo sĩ, khôi lỗi sư, vu sư hay vong linh, tử linh pháp sư. Đại Ma Vương là câu truyện kể về Hàn Thạc - một người như thế. Một kẻ trong đầu óc tràn ngập những ý nghĩ tà ác, nhưng không dám áp dụng bởi nhát gan vô dụng. Mang theo trí nhớ truyền thừa của một người tu ma tên Sở Thương Minh, phụ thể (nhập hồn) trọng sinh vào Bố Lai Ân - một thiếu niên làm tạp dịch cho vong linh hệ tại Ba Bỉ Luân hoàng gia ma võ học viện ở dị giới. Một kẻ không chỉ xuất thân thấp hèn, mà so với hắn lại càng thêm nhát gan, nọa nhược.  Ý thức được mình đang sống trong một xã hội dựa trên nền tảng chính trị xã hội tương đương với thời trung cổ. Hoạt động của con người nơi đây lấy nền tảng ma pháp và cường giả vi tôn luôn là chân lý được mọi người công nhận. Tên tiểu tạp dịch nhỏ yếu, để tăng lên thực lực của bản thân đã âm thầm tu luyện theo ma công, kiêm tu Vong Linh hệ - thuộc Hắc Ám ma pháp…… Sở hữu công pháp tu luyện ma công thâm ảo, phương pháp luyện chế pháp bảo, 'sinh vật bất tử'... của người tu ma. Cùng siêu cấp bí kíp Hắc Ám Vong Linh ma pháp đã thất lạc hơn 300 năm của dị giới. Hai thứ công pháp tuy đến từ hai thế giới khác biệt, nhưng lại giống nhau ở điểm tà ác, âm độc. Được Hàn Thạc dung hợp, bổ khuyết cho nhau. Khiến hắn từ một thanh niên nhát gan, từng bước đăng thiên... trở thành Đại ma vương trong truyền thuyết.   Ebook Đại Ma Vương prc Đại Ma Vương có kết cấu khá logic, hệ thống ma pháp, công pháp, cấp bậc ... tuy không có nhiều đổi mới nhưng được sắp xếp hợp lý. Tình tiết được xây dựng khoá-mở gọn gàng, những không gấp gáp ... có lúc 'nóng bỏng', hồi hộp... lúc lại êm đềm, lãng mạn ... hài hước, dí dỏm ....   Hoathieugia Mời các bạn đón đọc Đại Ma Vương của tác giả Nghịch Thương Thiên.