Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người Nghe Gió Nam Thổi - Trà Trà Hảo Manh

Do vừa tròn 18 tuổi nên mình quyết định lấn sân vào thị trường H văn. Bộ truyện này cũng là bộ H đầu tiên mình đọc và review nên sẽ có nhiều lỗi, nhưng vượt qua tất cả, mình sẽ lấy hết ngôn từ hạn hẹp của mình để gửi đến các bạn một bài review đầy “chân thực, sống động”.   Trước tiên, mình muốn nói lên cảm xúc và tâm sinh lý của bản thân khi đọc truyện này. Lúc đầu nghe đến truyện H mình thật sự rất ngại vì mình nghĩ rằng trong truyện H cảnh xôi thịt sẽ có mọi lúc mọi nơi, một cách choáng ngợp cùng những từ ngữ "cực thô".    Nhưng bộ truyện "Người nghe gió nam thổi" lại mang lại cho mình một cái nhìn vô cùng mới mẻ về truyện H. Truyện nhẹ nhàng, thịt cũng được nêm nếm và đều đặn vô cùng kích thích. Và điểm đặc biệt khiến mình hài lòng hơn ở bộ truyện này đó là ngoài H ra thì vẫn có nội dung sâu sắc, đâu đó lại phản ánh một số mặt trái của xã hội. Văn Gia Ngộ là một tiểu thư của gia đình giàu có. Khi gia đình đang trên bờ vực phá sản, ba cô - Văn Trọng tạm thời chuyển cô đến một ngôi trường ở Nam Thủy Trấn. Vì không biết rõ mình sẽ ở đây bao lâu nên Gia Ngộ không muốn làm quen với bạn bè xung quanh nhưng cô luôn có một ấn tượng đặc biệt về nam sinh cùng bàn với cô - Mục Trạch, một chàng trai lạnh lùng nhưng đã giúp đỡ cô vài lần trong suốt quãng thời gian cô ở đó.   Vì tin lời của thầy bói, ông Văn Trọng yêu cầu cô phải kết hôn khi cô vừa tròn 23 tuổi. Gia Ngộ bắt đầu một chuỗi ngày đi xem mắt dài đằng đẵng, thậm chí có một số đối tượng coi mắt lại giới thiệu bạn bè của họ với cô.  Trong một lần tình cờ, cô gặp lại Mục Trạch tại một quán bar. Ban đầu Gia Ngộ không nhận ra anh, cô chỉ nghĩ anh là "trai bao" và yêu cầu anh phục vụ mình. Nhờ "chuyện tình một đêm" hôm ấy, một tình yêu đẹp bắt đầu chớm nở...   Ban đầu, tiền đề hôn nhân của Mục Trạch và Gia Ngộ chỉ là một bản hợp đồng, một thỏa thuận giữa hai người, cô cho tôi lợi ích tôi sẽ phục vụ cô. Nhưng "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén", những cảm giác hạnh phúc, ấm áp khi được ở bên Mục Trạch đã khiến trái tim Gia Ngộ như được sưởi ấm, khiến nó biết rung động thêm lần nữa...   Còn Mục Trạch, thật ra ngay lúc đầu gặp mặt anh không thích Gia Ngộ. Anh không thích một cô gái lúc nào cũng dùng tiền để giải quyết mọi vấn đề, một cô gái cứ mở miệng ra là nói: "Ba tôi nói thế này, ba tôi bảo thế kia ...".   Nhưng có lẽ đó lại là điểm đặc biệt ở Gia Ngộ khiến anh bị thu hút. Có thể anh đã yêu cô ngay trong quãng thời gian ngắn ngủi bên nhau lúc còn tuổi học trò hoặc cũng có thể đó chỉ là tình cảm thoáng qua khiến tim anh chợt lệch nhịp.   Ba mẹ Mục Trạch qua đời năm anh 12 tuổi, anh được gia đình bác hai nhận nuôi nhưng họ không hề yêu thương anh. Tất cả những việc họ làm chỉ vì tiền của anh. Tốt nghiệp trung học, anh không tiếp tục học tiếp lên Đại học mà bươn chải qua những ngành nghề vất vả khác nhau để kiếm tiền trả cho nhà bác hai, tự cứu vớt lấy cuộc đời mình.   Gặp lại Gia Ngộ là một việc vô cùng bất ngờ đối với anh. Càng gần cô hơn, anh càng bị cô thu hút bởi sự thẳng thắn, vẻ tinh nghịch của cô. Mục Trạch cũng tự biết chính bản thân anh đã yêu cô nhưng anh không dám nói ra vì sợ lời yêu này sẽ khiến Gia Ngộ rời xa anh, sẽ làm đứt sợi dây liên kết mỏng manh giữa hai người.   Trắc trở lớn nhất trong cuộc tình của họ có lẽ chính là Thẩm Hành - thanh mai trúc mã của Gia Ngộ. Thẩm Hành là người đầu tiên khiến Gia Ngộ rung động và cũng chính anh đã khiến tình yêu nhỏ bé của cô lụi tàn. Sau khi nghe tin Gia Ngộ và Mục Trạch kết hôn, Thẩm Hành mới đã vội về nước với mục đích giành lại cô.   Cả Mục Trạch và Gia Ngộ đều là những con người "khiếm khuyết" về tâm hồn. Họ luôn mang dáng vẻ đơn độc khi đứng giữa dòng chảy của cuộc đời. Họ đến với nhau như hai mảnh ghép tâm hồn được khít chặt. Họ hạnh phúc và mãn nguyện khi được ở bên nhau...   Có thể motif "cưới trước yêu sau" đã khá cũ với mọi người nhưng vẫn có những nét thu hút riêng. "Người nghe gió nam thổi" là một câu chuyện H ngọt ngào nhưng cũng đặt ra một số vấn đề của xã hội cho người đọc. Những cảnh ân ái, ướt át của Gia Ngộ và Mục Trạch được tác giả miêu tả một cách “sinh động” nhưng không thô thiển khiến người đọc vô cùng kích thích và những cử chỉ họ dành cho nhau lại khiến dân FA vừa thèm khát vừa ngậm ngùi mà nếm "cẩu lương" khắp nơi.   Khi đọc bộ truyện này, mình luôn có một suy nghĩ, nếu ba mẹ Mục Trạch không qua đời và chuyện tình của họ bắt đầu từ những năm tháng học trò thì mọi chuyện sẽ ra sao. Tác giả như hiểu được nỗi lòng của mình và một số độc giả có chung suy nghĩ nên đã dành riêng một phần ngoại truyện để viết về thời thanh xuân đã bỏ lỡ của Mục Trạch và Gia Ngộ.   Nhìn chung, đây là một bộ truyện đáng đọc thử, đặc biệt dành cho những người mới bắt đầu đọc H văn giống như mình. Một tình yêu đẹp đẽ, nhẹ nhàng và mang đầy các sắc thái khác đang chờ bạn khám phá. Ngại gì mà không nhảy ạ? Review by #Thư Tú Nữ - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Mục Phách trở thành một điểm tin sáng tựa như là một sự kiện hoàn toàn tự nhiên, như là lẽ đương nhiên sẽ vậy. Viện Viện lại giống như một tay săn tin tức chuyên nghiệp trong cái vòng luẩn quẩn này, tin tức nào cô nàng cũng có thể mua chuộc được. Cô hỏi Gia Ngộ: "Cậu có biết Mục Phách nhà cậu bây giờ có bao nhiêu "hot" không? Gia Ngộ còn tưởng có chuyện gì xảy ra, nhất thời lo lắng hỏi lại: "Anh ấy làm sao?" "Chính là rất có khả năng a!" Viện Viện y như fan cuồng của Mục Phách: "Cậu đúng là một chút cũng chẳng biết gì, như anh họ của tớ đi, cũng hai mươi lăm hai mươi sáu rồi, vẫn không học vấn, không nghề nghiệp ổn định! Mục Phách nhà cậu giờ đã là tổng giám đốc toàn khu Hoa Bắc rồi thì hắn vẫn chỉ muốn ở ăn chơi ở nhà, vừa rồi bị ông nội của tớ đánh cho một trận chắc ba ngày không thể xuống giường đi." "Thì ra cái này..." Những lời khen ngợi như vậy Gia Ngộ gần đây nghe được ngày càng nhiều, "Lúc trước, tớ nói Mục Phách rất có triển vọng, là mọi người không tin thôi ^-^" "Ai nha, đừng có oan uổng tớ, tớ đây không phải là không tin nhé!" Gia Ngộ buồn cười "Tớ còn nhớ rõ lúc cậu mới biết anh ấy, còn cảm thấy anh ấy cái gì cũng không có như vậy, cảm thấy khó hiểu vì sao tớ lại coi trọng anh ấy." "Tại khi đó tớ chưa gặp mặt Mục Phách nhà cậu chứ, nếu sớm gặp, khẳng định sẽ ở chung chiến tuyến với cậu!" "Ý cậu là anh ấy đẹp mắt sao?" "Tớ nào có tục tằng như vậy, cái chính là xem khí chất, khí chất tốt thì tốt thôi." Gia Ngộ mới lười nghe chuyện ma quỷ của cô nàng, nàng liền buông tiếng thở dài: "Gần đây, Mục Phách bận quá không biết có thể dành thời gian cùng tớ và Trứu Trứu về Nam Thủy Trấn không đây?" "Chắc chắn là có thể rồi. Tớ nghe nói: Văn thúc thúc muốn lấn sân vào ngành hàng không: dịch vụ hàng không giá rẻ, cũng đã tính toán lâu rồi mà giờ Mục Phách nhà cậu mới lấy được, cho nên chắc chắn hắn có thể nghỉ ngơi rồi, đều là công thần lớn kia mà." "Có phải hay không a?" "Đương nhiên là sự thật rồi, Viện Viện tớ là ai chứ, không có gì có thể tránh khỏi lỗ tai của tớ được @#@" "Sao cái gì cậu cũng biết được vậy?" Đó là bởi vì những chuyện này, Gia Ngộ sẽ không hỏi Mục Phách, nếu không cô chắc chắn so với Viện Viện biết càng tường tận hơn đi. Viên Viện trả lời tùy tiện: "Chắc tại tớ có một ông anh họ không nên thân đi. Hắn mỗi ngày đều buôn chuyện, khiến cho lỗ tai của tớ cũng dài ra mất rồi..." "Những lời này mà để lão gia tử nhà cậu nghe thấy, thế nào cũng sẽ mắng cho cậu một trận a." "Tớ mới không sợ đi." Lỗ tai Viện Viện khẽ nhúc nhích, nghe được tiếng chân đi xoành xoạch trên sàn, khóe miệng cô khẽ nhếch lên "Ai nha, con nuôi tớ dậy rồi!" Gia Ngộ vừa quay đầu lại đã thấy Trứu Trứu một thân mặc đồ trắng muốt cứ thế mà nhào tới "Mẹ!" "Trứu Trứu thối, không thấy mẹ nuôi của con sao?" Trứu Trứu nằm trong lòng Gia Ngộ, mắt vẫn còn dấu hiệu của giấc ngủ ban nãy, trầm trầm mà gọi "Mẹ nuôi" "Bây giờ mới ngoan a, lát nữa mẹ nuôi mua kẹo cho con ăn nhé." Gia Ngộ trừng cô: "Để Trứu Trứu ăn ít kẹo thôi, ăn nhiều sau này dễ bị sâu răng." Mời các bạn đón đọc Người Nghe Gió Nam Thổi của tác giả Trà Trà Hảo Manh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Không Thể Ngừng Yêu Em - Mạch Ngôn Xuyên
Mọi chuyện bắt đầu từ một hiểu lầm vô cùng đáng yêu. Ứng Trì và Ứng Hoan vốn là hai chị em, nhưng vì diện mạo không giống nhau, khoảng cách tuổi tác lại gần, khiến không ít người nhầm lẫn mối quan hệ giữa bọn họ. Vừa vặn, Từ Kính Dư cũng là một trong số đó. Lần đầu tiên họ gặp nhau, chính là trên quyền đài. Bởi vì Ứng Trì thi đấu quyền anh ngầm để kiếm tiền chữa bệnh cho ba, còn Ứng Hoan đi theo để chăm sóc cậu. Sau này có một lần, Ứng Hoan đã hỏi Từ Kính Dư thích cô từ khi nào? Anh nói, cũng có thể xem như là “nhất kiến chung tình” đi. Nếu như không hiểu lầm quan hệ của hai chị em, anh xác định, chính là đã yêu em ngay từ giây phút ấy. Chính Từ Kính Dư cũng không thể nào ngờ được, ấn tượng về cô gái nhỏ trắng tinh xinh đẹp, khi mỉm cười lại lộ ra răng nanh nho nhỏ lại có thể khắc sâu trong tâm trí anh đến vậy. Đến nỗi, những lần gặp sau này, chỉ cần nhìn thoáng qua, anh đều có thể nhận ra ngay cô gái đáng yêu ấy. Thế nhưng anh lại không biết, thật ra ấn tượng của anh để lại trong lòng Ứng Hoan, cũng rất đặc biệt. Cô bị chứng mù mặt, nếu như không phải gặp nhiều lần hoặc là quá ấn tượng, cô sẽ không thể nhớ. Ấy vậy mà, cô lại có thể nhận ra anh, mọi lúc, mọi nơi. Nói là có duyên, chi bằng thừa nhận một câu, hai người đã tự hấp dẫn nhau ngay từ ánh mắt đầu tiên. Nói đến duyên phận, thực ra cũng không sai. Bởi vì sau trận đấu bất ngờ đêm hôm ấy, mới phát sinh ra những chuyện sau này. Đó là việc Ứng Trì được mời tham gia câu lạc bộ quyền anh, Ứng Hoan cũng được làm “bác sĩ thực tập” tại đây. Mà vừa lúc, Từ Kính Dư lại là thành viên chủ chốt của câu lạc bộ này. Hơn nữa, họ lại học cùng một trường đại học. Ngày ngày gặp gỡ, chăm sóc vết thương, cùng ăn cơm, cùng luyện tập. Từ một đốm lửa nhỏ le lói trong lòng, theo thời gian đã dần dần cháy bùng lên trong lòng Từ Kính Dư. Mỗi ngày đều nhìn thấy cô gái nhỏ ngoan hiền dịu dàng, hoàn cảnh gia đình cũng không khiến cô chùn bước nản lòng, cứ như vậy, cô nhẹ nhàng bước vào tim anh. Từ Kính Dư luyện quyền anh theo thế tấn công, cho nên đối với chuyện tình cảm cũng luôn muốn là người chủ động. Có nên nói, chính nhờ điểm đặc trưng về tính cách này mà Ứng Hoan lại vô tình trở thành người phù hợp với anh không?  Bởi vì, ngoại hình xuất sắc của Từ Kính Dư đã thu hút không biết bao nhiêu tâm hồn thiếu nữ, rất nhiều người trong đó mạnh dạn theo đuổi anh nhưng đều bị cự tuyệt. Ngược lại, cô gái nhỏ rụt rè, EQ chậm lụt này lại khiến anh không thể nào ngừng lại được. Cuối cùng, không nhịn được nữa, đành phải ra tay thôi. “Nếu tôi thắng, làm bạn gái tôi nhé?” “Nếu thua thì sao?” “Tiếp tục theo đuổi.” Trực tiếp như vậy, rõ ràng như vậy, đấm một quyền thật mạnh vào trái tim Ứng Hoan, khiến nó đập liên hồi mỗi khi nhìn thấy anh. Nhưng mà cô gái nhỏ vẫn là cô gái nhỏ, tâm tình đã rõ vẫn không dám đáp lại. Chỉ bởi vì cái niềng răng! Đúng đấy ạ, chính là cái niềng răng đã làm hao tốn bao nhiêu thời gian và công sức của anh Từ. Vì Ứng Hoan sợ rằng, nhận lời yêu đương thì trước sau phải đến giai đoạn kia kia. Mà cô hoàn toàn không muốn, ấn tượng về nụ hôn đầu tiên lại là một cái miệng máu me be bét.  Mà sự thật cũng chứng minh, anh Từ thật sự bị cái niềng răng làm chảy máu miệng. Có điều, trong sự hoảng hốt tột cùng của cô gái nhỏ trong lòng, Từ Kinh Dư lại cảm thấy, so với tất cả những lần bị chảy máu miệng khi thi đấu, thì lần này anh thấy ngọt ngào nhất. Cuối cùng anh cũng hiểu tâm tư cô gái nhỏ, thế nên anh mới về bảo với mẹ, cũng chính là nha sĩ đã niềng răng cho Ứng Hoan. “Mẹ, tháo niềng răng cho cô ấy đi.” “Tại sao?” “Vướng miệng.” Người mẹ ôn hòa đáng kính của anh, chỉ có thể thở dài mà mắng một câu: “tiểu súc sinh!” Chính là như vậy đấy. Một câu chuyện ngọt ngào cùng với những cung bậc cảm xúc mới lạ. Một Từ Kinh Dư bất khả chiến bại đẹp trai bá đạo dần dần thu phục bác sĩ nhỏ Ứng Hoan dịu dàng quật cường, nâng niu trong vòng tay mạnh mẽ của mình. “Anh muốn em làm gì?” “Thích anh hơn một chút, ỷ lại vào anh hơn một chút. Để anh cảm thấy cũng có lúc em cần đến anh.” Mời các bạn đón đọc Không Thể Ngừng Yêu Em của tác giả Mạch Ngôn Xuyên.
Không Thể Kiềm Chế - Tây Phương Kinh Tế Học
Trước khi ly hôn, bạn bè thân thích đều khuyên Hứa Tinh Không nên nhẫn nhịn, còn nói cô sẽ không tìm được một người chồng tốt như vậy nữa. Sau này, Hứa Tinh Không gặp được Hoài Kinh, đám bạn bè thân thích kia liền im miệng. Hứa Tinh Không: Anh làm thế nào mà bọn họ đều ngậm miệng lại vậy? Hoài Kinh: Bốn chữ, đẹp trai nhiều tiền. Hứa Tinh Không: Còn em thì sao? Hoài Kinh: Ba chữ, kỹ thuật tốt. *** Thật sự bị mất cảm giác với ngôn tình vài tháng nay, không có hứng thú, không có động lực, cảm thấy rệu rã khi bắt đầu đọc 1 câu truyện mới,... Nhưng lý do chắc chắn nhất là không tìm nổi truyện hợp gout. Mình đã follow wordpess của nhà Hoa Tuyết Sơn Trang đã lâu rồi, có thông báo về truyện ấy nhảy ra hằng ngày, nhưng không có hứng thú đọc. Nhân một ngày chỉ muốn nằm ườn ra như một con mèo lười, nhấp vào 1 chương thế mà lại bị cuốn. Với 1 đứa thích thịt như mình, cái thịt của cuốn truyện này chỉ như hoa trôi nước chảy mây bay, chưa dám nhận là thịt vụn, ấy vậy mà nó lại làm mình thoả mãn kỳ lạ. Thật ra mình muốn đợi đọc hết cuốn đấy mới review cơ, nhưng đang trong quá trình nằm đợi để được duyệt lấy pass truyện, sợ cảm xúc bị nguội đi nên mình cứ viết vậy! Đọc văn án thì đây là 1 câu truyện ngọt, sủng, không tiểu tam tiểu tứ mình đã rất rất ưng rồi. Truyện này sủng nhẹ nhàng đến độ, dù là cẩu độc thân hay hoa đã có chủ đều bị ngược đến tàn thân.  Nam chính với người ngoài thì lạnh lùng, đĩnh đạc, lịch sự nhưng với chị Tinh Không, quả thật thở ra câu nào bắn cho trái tim nữ nhân phải rung rinh, mà không phải kiểu sến rện, rất đi vào lòng người, làm cho chị em rất hưởng thụ. Trái tim mình từ sáng đến giờ bị tra tấn, nhưng tràn đầy vị ngọt, chỉ muốn bị ngược nữa ngược mãi :((( Nói về nữ chính - Hứa Tinh Không, nữ nhân bảo thủ, đã qua 1 đời chồng. Ly dị vì chồng cặp bồ, mà lý do chồng cặp bồ cũng là do nữ chính quá bảo thủ thành ra không thú vị và, nữ chính bị vô sinh. Nhưng vị nữ nhân cổ hủ ấy lại kiên định ly hôn vì phát hiện chồng mình ngoại tình, không thương lượng, không cầu xin, rất dứt khoát. Điều này làm mình có ấn tượng rất tốt về nữ chính, 1 nữ nhân đủ dịu dàng nhưng cũng đủ quyết đoán. Lần đầu gặp nhau, Tinh Không lái xe đâm vào chiếc xe xịn của Hoài Kinh, tưởng bị anh bắt đền, nhưng anh lại nhếch mép trêu đùa: không cần tiền, cần người. Thế mà cô đắn đo không quá 5s rồi đồng ý làm anh sửng sốt. Lần đầu tiên gặp nhau, 2 người có một đêm triền miên không tưởng. Sau đó cô chạy trốn, anh không tìm, cả hai đều coi như đêm đó chỉ là một nốt nhạc ngân lên trên đường đời rồi thôi. ... Mời các bạn đón đọc Không Thể Kiềm Chế của tác giả Tây Phương Kinh Tế Học.
Tra Công Đến Chết Đều Cho Ta Là Bạch Liên Hoa - Đường Vỹ Soái
Văn án: “Nhiệm vụ của Tạ Mộc là làm cho tra công yêu mình. Cái cậu am hiểu nhất, chính là ngụy trang thành một đóa bạch liên hoa. Điềm đạm đáng yêu, thiện lương lại thiên chân. Cho dù cậu có trở thành chiếc giày rách bị tra công vứt bỏ, cũng không sao cả, Tạ Mộc rất nhanh sẽ khiến cho họ phải quỳ xuống xin lỗi, đem chính trái tim mình móc ra mà dâng lên cho cậu.”(*) … Tạ Mộc xuyên qua thế giới thứ nhất, xuyên qua thế giới thứ hai, xuyên qua thế giới thứ ba, thế giới nào cũng gặp toàn tra công.  Tra công thứ nhất đem cậu cho bạn hắn chịch chịch chịch; tra công thứ hai giết bố mẹ cậu; tra công thứ ba coi cậu là thế thân, lúc không cần nữa thì lại đưa cậu lên giường kẻ khác; tra công thứ tư còn giết con của cậu và hắn... Tạ Mộc đi qua bao thế giới có tra công cặn bã, dù trong lòng bực mình muốn chết, nhưng vẫn phải giả bộ bản thân luôn là một đóa bạch liên hoa ngây thơ yếu ớt. Khi bị khi dễ thì tuyệt đối cũng không thể chống trả, chỉ có thể khóc lóc khóc lóc, khi bị vứt bỏ vẫn một mực mù quáng đuổi theo tra công, rất có tinh thần của một tiểu bạch thỏ si tình khiến cho người ta tiếc thương. Tra công đều nghĩ Tạ Mộc ngây thơ dễ dụ, ai ngờ Tạ Mộc không phải bạch liên hoa, cũng không phải đèn cạn dầu mà tùy ý để bản thân bị chà đạp. Kẻ nào tệ bạc với cậu, cậu sẽ bắt kẻ đó phải trả giá gấp bội. Bọn tra công cặn bã, tất cả đều bị Tạ Mộc “chơi đến chết”. Tạ Mộc vô cùng thông minh. Bản thân cũng là đàn ông, nên cậu hiểu rõ đàn ông yêu thích cảm giác chinh phục thế nào, ưa thích loại hình tiểu thụ nào, dễ mủi lòng thương xót trước việc nào… Cậu có thể khiến cho tra công trước vứt bỏ mình, sau lại quỳ xuống chân cậu khóc lóc xin một cơ hội quay lại; cũng có thể khiến tra công yêu cậu mê mệt không lối thoát, đến tận lúc chết vẫn chỉ tâm tâm niệm niệm một mình cậu. “Tra công đến chết vẫn cho rằng tôi là bạch liên hoa” là một bộ khóa xuyên gồm nhiều thế giới mà ở những thế giới đó, Tạ Mộc, cùng với sự trợ giúp của hệ thống, phải làm nhiệm vụ công lược tra công. Khác với những bộ khoái xuyên mình đã đọc khi trước, Tạ Mộc chưa bao giờ bị rơi vào thế yếu. Mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của cậu. Vì thế, nói tác giả đã buff cho Tạ Mộc bàn tay vàng thì cũng chẳng sai. :v  Các thế giới của Đường Vỹ Soái trong truyện này đều có chung một motifs: Tra công chính vứt bỏ Tạ Mộc, sau đó Tạ Mộc lại được tra công thứ hai, thứ ba, để ý, tra công chính hối hận, tìm mọi cách níu kéo; vậy là một đám tra công quần nhau thành một đoàn. Còn Tạ Mộc chỉ việc ngồi diễn tròn vai một bạch liên hoa là ổn.  Điểm chung của những thế giới này là ngoài có tra công chính ra, những tra công bên lề đều yêu Tạ Mộc mê mệt, vì yêu mà không từ thủ đoạn, sẵn sàng vì Tạ Mộc mà bày mưu tính kế, thậm chí nhịn nhục khiến bản thân cũng trở nên vô cùng thấp kém. Nói ra thì, tuy các thế giới đều toàn tra công đấy, nhưng đọc qua đọc lại không hiểu sao mình vẫn thấy thương thương =]] Tra công nào cũng nghĩ Tạ Mộc nặng tình, nhưng hóa ra Tạ Mộc mới chính là người vô tình nhất. Cậu chưa bao giờ thật sự yêu bọn hắn, mà chỉ diễn vai bạch liên hoa nhằm hoàn thành nhiệm vụ công lược mà thôi. So với tình cảm của Tạ Mộc với tra công thứ nhất, thì bộ này gây ấn tượng với mình hơn ở tình yêu của tra công thứ hai với Tạ Mộc. Đó là kiểu tình yêu cuồng si, biết rõ Tạ Mộc một lòng chỉ hướng đến người kia, nhưng lại không nhịn được muốn ôm cậu trong lòng. Mời các bạn đón đọc Tra Công Đến Chết Đều Cho Ta Là Bạch Liên Hoa của tác giả Đường Vỹ Soái.
Bao Giờ Em Muốn Gả Cho Anh - Cốc Hựu Tử
Câu chuyện Bao Giờ Em Muốn Gả Cho Anh hoàn chỉnh bao gồm rất nhiều yếu tố, nội dung, tình tiết, văn phong, tính cách nhân vật, v.v… Người ta nói, bẩm sinh phụ nữ đã có thiên hướng của một người mẹ, dễ cảm thông và luôn muốn che chở cho những người yếu ớt. Ở những năm tháng thanh xuân, Lương Thần đã làm mọi việc cho Ngôn Tế Thời với một trạng thái tâm lý tương tự như vậy. Bởi vì Lương Thần là một cô gái mạnh mẽ, lại còn theo thầy học võ rèn luyện thân thể, cho nên cô không những khỏe mạnh mà còn vô cùng nghĩa khí. Ngược lại với Lương Thần là trúc mã của cô, Ngôn Tế Thời với một thân thể yếu ớt do sinh non, trong người lúc nào cũng dễ dàng mang bệnh. Thế nên, những người quen biết bọn họ đều thường nhìn thấy những cảnh như thế này: Lương Thần luôn luôn chắn trước mặt Ngôn Tế Thời, thường hay thâm tím mặt mũi vì đánh lại những kẻ ức hiếp anh. Còn Ngôn Tế Thời đứng ở phía sau, khó chịu và bất lực. Đối với Lương Thần, đó là quan tâm chân thành. Nhưng đối với Ngôn Tế Thời, đó lại là một sự xấu hổ. Lòng tự trọng của một chàng trai mới lớn khiến cho anh cảm thấy Lương Thần làm như vậy sẽ khiến mọi người xem thường anh, cho rằng anh yếu ớt đến nỗi phải nhờ một đứa con gái bảo vệ! Vì thế đối với lời tỏ tình của Lương Thần từ những năm cấp hai cho đến tận lúc trưởng thành, thái độ của Ngôn Tế Thời chính là lạnh nhạt, không quan tâm. Nhưng mà cũng không từ chối. Cô gái nhỏ Lương Thần thẳng thắn, đơn giản. Cho nên cô luôn nghĩ, anh không từ chối nghĩa là mình vẫn còn cơ hội. Mà còn cơ hội thì cô vẫn sẽ nắm bắt. Cho đến khi, cô thực sự trưởng thành. *** Nếu phải dùng một câu để tổng kết cảm xúc hiện tại của Ngôn Tế Thời, thì đó chính là… “Áo sam Hồ Hãn” sắp to ra rồi! Hơn nữa, lần này anh không cần phải cố gắng tìm trăm phương ngàn kế để làm người thuê nhà nữa, mà bây giờ anh đã có danh phận là “Ngôn Tế Thời – bạn trai của Lương Thần” rồi, yahoo! Và điều quan trọng nhất chính là, không, phải, ngủ, phòng, dành, cho, khách, nữa, rồi, rồi rồi rồi rồi rồi… Ngôn Tế Thời cười đắc ý dựa vào sô-pha. Lương Thần thay quần áo xong rồi đi ra thì thấy ngay một tên dở hơi đang ngồi ở sô-pha cười như điên. Buồn cười lắc đầu, Lương Thần không quan tâm đi vào phòng bếp mặc tạp dề, chuẩn bị nấu cơm trưa ngày mai mang đi làm. Ngôn Tế Thời theo sau, tựa vào cửa phòng bếp, vẻ mặt như cô dâu nhỏ đáng thương: “Anh cũng muốn có cơm.” ... Mời các bạn đón đọc Bao Giờ Em Muốn Gả Cho Anh của tác giả Cốc Hựu Tử.