Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lục Diệp

Truyện Lục Diệp Sâm Lâm Hệ Liệt của tác giả Nguyệt Hạ Tang là một câu truyện đam mỹ hiện đại, tiểu thuyết hay, xuyên việt, huyễn huyễn, nhất thụ nhất công, sinh tử văn, biến hình, hài. Sơ lược thì Hồ Bất Quy không xuyên thời gian mà xuyên không gian, đến một tinh cầu giống trái đất nhưng khoa học kỹ thuật tiên tiến hơn rất nhiều. Truyện cư dân ở đây có thể hóa hình người nhưng nguyên hình là khủng long ngoài hành tinh. *** Cẩn thận kiểm tra con số trên vé cùng con số trước mắt nhất trí, Hồ Bất Quy vội vàng mang theo hành lý chạy tới, chỗ kiểm phiếu không có nhân viên phục vụ, tâm lý vừa mới hoảng hốt, nhưng đôi mắt sắc bén phát hiện ra bên ngoài các cửa sổ lớn, cái máy bay kia còn chưa tách khỏi bục nối(chỗ đi ra máy bay), thế là gia tăng tốc độ, đuổi tới trước một giây khi bục nối tách rời ra, Hồ Bất Quy thở hỗn hển đứng trên máy bay. Tiếp viên hàng không cao lớn vốn là một mỹ nữ có dòng máu Bắc Âu, chứng kiến Hồ Bất Quy đầu đầy mồ hôi, đột nhiên hút hấp cái mũi, sau đó, lại hút hấp cái mũi. Động tác này của đối phương làm cho Hồ Bất Quy bất an vặn vẹo thân thể, “Cái kia… Trước khi lên máy bay, có người đổ cơm lên người ta, có thể sẽ hơi có mùi.” Một bên dùng tiếng Anh khập khiễng giải thích, Hồ Bất Quy kéo kéo quần áo trên người rõ ràng có điểm khác biệt lớn; này không, ngay cả quần áo trên người này đều là của người kia. Quần áo mình bởi vì đối phương ngã mà hoàn toàn chi trả, đối phương là một người không tệ, vội vàng cởi quần áo mình cho hắn, sau đó không đợi hắn hô dừng, rất nhanh cầm quần áo hắn đi, nói là phải đi giặt tẩy. Hồ Bất Quy nghĩ thầm người kia đầu óc thật là có chút…, tú đậu(buồn cười?). Quần áo bẩn, phải biết rằng tại sân bay tìm tiệm giặt quần áo còn khó hơn nhiều so với tìm tiệm bán trang phục. Hồ Bất Quy còn đang đứng ngơ ra, lòng bàn chân cũng đã bắt đầu dấy lên tiếng ầm ầm, đại khái cảm giác được bên này không được ăn khớp lắm, xa xa lại tới một tiếp viên hàng không. “¥¥%#%%! #@#——” Tiếp viên hàng không mới tới nói. “¥¥#¥%%! %%¥¥!” Tiếp viên hàng không trước trả lời. “%%¥%#@@! @#…” Tiếp viên hàng không mới tới tiếp tục nói. “@?!” Tiếp viên hàng không trước không tiếp tục trả lời, nói xong lời cuối cùng, tầm mắt hai vị mỹ nữ đồng loạt tập trung nhìn trên người Hồ Bất Quy đang lo sợ bất an, sau đó — Cùng nhau hút hấp cái mũi. Nhăn lại mày. Máy bay chấn động càng thêm mãnh liệt, đã bắt đầu trượt, hai vị mỹ nữ đại khái cũng hiểu được lúc này còn cho khách đứng thì không tốt lắm, còn nói hai câu, tiếp viên hàng không kia lúc sau đối với Hồ Bất Quy cười cười, nhìn một chút vé đăng ký trong tay hắn, một bên đối với hắn vừa nói, một bên mang hắn đi hướng cabin. Hồ Bất Quy trên mặt treo một nụ cười thích hợp, liên tiếp gật đầu, thoạt nhìn lời nói giải thích của đối phương trên thực tế hắn hoàn toàn không nghe hiểu một câu. Hành lý của hắn do tiếp viên hàng không kia hỗ trợ đặt lên giá hành lý bên trên, nhìn bộ dáng dễ dàng của đối phương, Hồ Bất Quy trên mặt có chút biến sắc, tâm lý cảm khái: không hổ là phụ nữ ngoại quốc, ăn thịt tươi lớn lên, phải biết rằng, hành lý xách tay của hắn tuyệt đối vượt qua giới hạn hai mươi kg của sân bay a! Đối phương phi thường dễ dàng đem hành lý của hắn nhét vào, chưa xong, còn trả lại cho hắn một nụ cười tuyệt đối câu hồn. Xấu hổ đáp lại đối phương một nụ cười, vốn đang nghĩ muốn tiến thêm một bước nói gì đó, bất quá Hồ Bất Quy mạnh đem ý niệm kia phanh lại: thứ nhất ngôn ngữ không thông; thứ hai.. Xem một chút đối phương mang giày cao gót thon nhỏ xoay xoay thân hình gợi cảm rời đi, má ơi! Phụ nữ mang giày cao gót so với mình cao hơn một nửa đầu, mặc dù nói phụ nữ ngoại quốc quả thật so với hàng trong nước cao ráo hơn một ít, thế nhưng không đến mức như vậy chứ? Nhìn một chút tiếp viên hàng không trong cabin khác, ghê thật! Chia đều chiều cao tuyệt đối vượt qua một thước chín a! Đây là công ty hàng không gì, sao tuyển toàn là phụ nữ cao như vậy? Hồ Bất Quy tâm lý cảm thán, nhìn vài tiếp viên hàng không trong cabin đi tới đi lui, dọc đường sắp xếp hành lý phía trên, tâm lý thầm nghĩ loại giới hạn chiều cao này có lẽ là vì cho rằng thuận tiện sửa sang lại hành lý… Lần đầu tiên ngồi máy bay Hồ Bất Quy tự nhiên sẽ không biết: giá hành lý máy bay này so với giá hành lý máy bay bình thường cao hơn hai mươi ly. Hồ Bất Quy được an trí tại một vị trí rất rộng rãi, hắn hưng phấn đánh giá bề rộng vị trí của mình hiện giờ, nếu như không lầm, đây là khoang đặc biệt trong truyền thuyết, bạn thân mình lúc nào hoang phí như vậy, lại có thể mua loại vị trí này cho mình (vé máy bay của hắn vốn là bạn bè đặt dùm). Mời các bạn đón đọc Lục Diệp của tác giả Nguyệt Hạ Tang.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hồ Giá - Tính Hầu Đích
Hồ Thập Bát được sinh ra trong một gia đình hồ ly đông anh chị em cùng mẹ khác cha. Mẹ là đệ nhất yêu giới mỹ nhân hồ ly, vì quá xinh đẹp nên không thèm lấy chồng, các anh chị em đều mỹ mạo hơn người, chỉ riêng có Hồ Thập Bát bị xem như dị loại vì “không giống ai”. Hồ Thập Bát có thể xem như tuấn tú ở nhân giới, nhưng ở yêu giới vốn xem trọng dáng vẻ kiều diễm thướt tha, cho nên cao lớn anh tuấn như Hồ Thập Bát (em nó có sáu khối cơ bụng) xem như là hàng tồn kho, ế ẩm, gả đi không được. Hồ phu nhân rất đau lòng con của mình nên tìm đủ cách mai mối, nhưng đến nhà toàn là yêu quái thấp kém, tàn tật. Đến khi đến xem mắt đối tượng là một lang yêu đẹp trai thì nàng vô cùng mừng rỡ, cho rằng lần này nhất định phải thành công. Nào ngờ Lang công tử thực ra đã có người yêu, vì Lang tộc nghèo khó, tài chính túng quẫn nên đành phải đến vì của hồi môn nhà Hồ Thập Bát. Hồ Thập Bát trượng nghĩa, gạt mẹ mình lấy vốn riêng tặng cho Lang công tử thành hôn, sau đó đi nhân giới giải sầu. Ở nhân giới Hồ Thập Bát có điền sản khắp nơi, trong đó có một tòa tửu lâu là Túy Tiên lâu, nổi tiếng rượu ngon là Túy long ẩm. Lúc đó một công tử bạch y, dung mạo tuyệt trần đang mắng chửi buộc chưởng quầy đổi tên rượu, Hồ Thập Bát đứng ra can thiệp, bị người ta đánh cho gần chết. Thì ra công tử áo trắng là Long thần. Ảnh vừa là tiên vừa là long, nên nghe tên rượu nổi giận là phải roài  Hồ Thập Bát trở về hay tin Hồ phu nhân nổi giận đốt nhà. Sợ Hồ phu nhân đến phá tan đám cưới của Lang công tử nên Hồ Thập Bát đành nói dối là mình đã tại nhân giới tìm được ý trung nhân nên phụ Lang công tử. Hồ phu nhân mừng rỡ, hỏi người đó thế nào. Vì thế, đâm lao đành phải theo lao, Hồ Thập Bát đem dung mạo, pháp lực của bạn Long thần Ngao Kiệt ra miêu tả, chỉ sửa đổi 1 chi tiết đó là ko phải Long thần mà là người tu chân…. *** Tin mừng! Tin mừng! Thất Long Quân thiên giới Ngao Kiệt cùng Hồ Thập Bát yêu giới Phất Lai Sơn rốt cuộc cũng thành thân ~! Sáng hôm qua, trời mới tờ mờ sáng, một đoàn thần tiên trên tay mang theo thải hà tráo ánh kim quang, đạp tường vân, hùng hùng hổ hổ một đám, bay đến yêu giới. Lữ Đồng Tân hiện tại đã trở thành người quen chốn yêu giới, cắm phất trần ra sau lưng, làm trò trước mặt chúng yêu nơi yêu giới, tay trái khoác tay Thập Bát, tay phải lôi kéo Ngao Kiệt, cười sang sảng bảo, một trăm năm mươi năm trước ta từng đến yêu giới đề thân một chuyến, bây giờ đã một trăm năm mươi năm sau, rốt cuộc kẻ hữu tình cũng đã được đoàn tụ ~! Hôm nay Lão Long Quân cùng Thất Long Quân đến cửa định ngày thành thân, các vị hương thân yêu giới, hôm nay có thời gian cứ đến nhà Thập Bát dùng thân yến ha ~! Dứt lời liền lôi cả Thập Bát cùng Tiểu Thất đi, phía sau là một đoàn thần tiên, ngữ điệu lên giọng lại còn ra vẻ rêu rao mời gọi, thân thiết hòa ái vẫy tay cùng chúng yêu, theo đường cũ mà đến nhà Hồng Ngọc. Đến nhà Hồng Ngọc, gặp thân gia, bái lễ cái, Lữ đạo trưởng liền biến thành bà mối ~ thải lễ một trăm năm mươi năm trước đã đưa, hôm nay lại mang đến thêm một số nữa, lễ nghĩa gì đó đều đã làm trọn vẹn a ~! Hồng Ngọc nhìn thấy Tiểu Thất sau khi biến thân thì giật mình kinh ngạc, nhưng thấy bộ dạng Tiểu Thất bám dính lấy Thập Bát không khác chút nào so với một trăm năm mươi năm trước, cũng thấy yên lòng, thế là đi sang chào hỏi thông gia Lão Long Quân, lại bị mấy thần tiên thi nhau chúc mừng ~! Thử nói xem, có kẻ nào có cơ hội một lúc mà gặp quá chừng thần tiên như vậy đâu, lúc ấy Hồng Ngọc gật đầu chào hỏi, thiếu điều muốn xỉu. ... Mời các bạn đón đọc Hồ Giá của tác giả Tính Hầu Đích.
Tình Yêu Đau Dạ Dày - Điệp Chi Linh
Tình yêu vốn dĩ không cần lung linh hoa lệ như những ánh đèn trang trí, không cần phải xa vời như những vì sao và cũng không cần phải hào nhoáng, xa xỉ như hàng hiệu. Tình yêu giản đơn lắm, nó chỉ cần sự đồng điệu giữa hai tâm hồn, cần thêm cả một chút quan tâm gìn giữ. Cuộc sống thực tại không có hoàng tử lẫn công chúa, cũng không có truyện cổ tích giữa đời thường. Truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày gửi đến bạn đọc lời tâm tình đáng yêu như vậy. Đây là truyện tình cảm có chút đượm buồn nhưng lại luôn làm ta nhớ đến vị ngọt lẫn vị đắng của tình yêu như một thanh socola giữa đời, là hương vị pha trộn hòa quyện trong một tách cà phê. Chỉ thực sự đi đến cuối cùng ta mới biết được hương vị của nó. Cuộc sống này cùng tồn tại nhiều thứ gọi duyên phận và định mệnh, gặp nhau đó vô tình lướt qua nhau, nhưng cũng có khi là cuộc gặp gỡ làm thay đổi cuộc đời một ai đó. *** Trung tuần tháng năm, Tiêu Phàm rốt cục viết xong luận văn, phải đi về làm phản biện, hơn nữa phải giải quyết thủ tục tốt nghiệp. Hai người cũng biết, đây chỉ là tạm thời chia xa, vì vậy đơn giản ôm nhau một chút, chẳng có bất kỳ dây dưa không dứt nào. Lúc Vệ Đằng ra sân bay tiễn hắn, khí trời rất nóng, mặt bị phơi đến ửng đỏ, lúc vẫy tay nói tạm biệt với Tiêu Phàm mỉm cười đặc biệt rực rỡ. Tựa như quả quýt được vẽ đôi mắt to cùng chiếc miệng mở rộng. Lúc máy bay cất cánh, Tiêu Phàm sờ sờ chuỗi dây cuối cùng cũng bị Vệ Đằng thay mới trên di động đặt trong túi, khẽ nở nụ cười. Trải qua nhiều lần thuyết phục của Tiêu Phàm, nhóm giáo sư rốt cuộc từ bỏ ý định để Tiêu Phàm lưu lại nửa năm, thậm chí học tiếp tiến sĩ hoặc ra nước ngoài đào tạo sâu. Tiếc nuối tiễn người sinh viên vừa khiến ông kiêu ngạo vừa không biết làm sao. Tiêu Phàm cuối cùng vào một ngày mùa hè trăm hoa đua nở cũng lấy được bằng thạc sĩ của đại học Thiên Hà. Bởi vì không muốn dựa vào quan hệ của cha mẹ, lúc Tiêu Phàm xin việc gặp phải không ít chông gai. ... Mời các bạn đón đọc Tình Yêu Đau Dạ Dày của tác giả Điệp Chi Linh.
Đích Tử Nan Vi - Thạch Đầu Dữ Thủy
Ở cổ đại, thứ nữ phải phấn đấu, thứ tử phải tranh đoạt. Thân là đích tử, giống như ngoại trừ làm vật hy sinh thì chẳng còn tác dụng gì khác. Minh Trạm lại cảm thấy bản thân mình ngay cả làm vật hy sinh cũng không đủ tư cách, hắn chỉ là một kẻ bị câm. Căn bản không cần người ta phí tám đời đến tranh đoạt với hắn, bản thân hắn đã mất đi quyền thừa kế. *** Thật vất vả đợi Nguyễn Hồng Phi và Phượng Cảnh Kiền đá mắt xong xuôi, Minh Trạm bèn ân cần đưa Nguyễn Hồng Phi ra khỏi Tuyên Đức điện. Nguyễn Hồng Phi cười, “Được rồi, ta biết đường đi, lúc nãy có nội thị dẫn đường, ngươi quay về đi.” “Ta cũng không có chuyện gì làm, để ta dẫn ngươi đi.” Phi Phi nhà hắn thật vất vả mới quang minh chính đại đến đế đô, Minh Trạm cố gắng tìm chút thời gian cùng Phi Phi giải tương tư, trong lòng khó tránh khỏi có cảm giác thật tốt, ánh mắt nhìn Phi Phi còn mang theo một chút nóng rực. ... Mời các bạn đón đọc Đích Tử Nan Vi của tac giả Thạch Đầu Dữ Thủy.
Tuyệt Sắc Quốc Sư - Mê Dương
Quốc sư si tình bế quan khổ tu mười năm, cuối cùng cũng được gặp lại vị hoàng tử năm xưa chuyển thế. Quốc sư dung mạo tuyệt sắc, lại có đạo hạnh cao thâm, địa vị trong hoàng cung chí cao vô thượng, nhưng không hiểu sao y thân là hoàng tử, vậy mà mỗi khi nhìn thấy vị quốc sư được người người kính ngưỡng này lại chỉ có ý nghĩ muốn hung hăng chà đạp, nhìn thân hình thánh khiết phải khuất phục dưới thân mình mà nức nở cầu xin? Đền miếu thiêng liêng, tẩm cung u ám, cả hoàng cung to lớn đều bị ngọn lửa tình yêu cùng dục hỏa hừng hực thiêu đốt… Hai người từng sinh tử tương hứa (thề sống chết có nhau), kiếp này liệu có thể được bên nhau lần nữa? ***  Chứng kiến Vân Không có vẻ rất hưởng thụ để cho đệ đệ nằm ở trong lòng, Y Tuyết bỗng cảm thấy khó chịu như có ai đó bóp nghẹn tim y. Cái loại cảm giác đau lòng này… là lần đầu tiên Tiểu Tuyết Ly biết đến. “Thối Y Sương, ngươi mau xuống cho ta!” Y Tuyết lao tới kéo lấy hắn. “Ai nha, đau quá đi.” Y Sương đáng thương kêu đau, càng thêm dùng sức ôm chặt nam nhân: “Ca ca khi dễ ta, ngươi mau cứu ta với.” Vân Không không muốn thấy huynh đệ bọn họ đánh nhau, vội vàng khuyên nhủ: “Đừng kéo nữa, đừng kéo nữa, Tiểu Tuyết, sao ngươi thô lỗ với đệ đệ thế?” “Cái gì? Ta thô lỗ?” Y Tuyết giận đến dậm chân bình bịch: “Tên thối đạo sĩ chết tiệt, bây giờ có “tân” Ly là quên ngay “cũ” Ly hả?” Vân Không cười khổ: “Ngươi đang nói bậy bạ gì thế?” “Ta mặc kệ! Ta không cho phép ngươi ôm người khác! Các ngươi tách ra cho ta.” Y Tuyết lửa giận phừng phừng, tử mệnh nghĩ muốn chen vào giữa hai người. Vân Không thấy vẻ mặt giận dữ của y, đột nhiên vui mừng khôn xiết! Ha ha, thì ra Tiểu Bạch Miêu cũng biết ghen nha. Bây giờ ta phải cho ngươi nếm thử tư vị lúc nãy của ta mới được.   ... Mời các bạn đón đọc Tuyệt Sắc Quốc Sư của tác giả Mê Dương.